Lãm – Chương 61: – Botruyen

Lãm - Chương 61:

******

Mấy ngày sau, Lãm cùng mẹ, hai chị cậu và vợ cậu sang nhà bác Tuyết An chơi. Tuyết An vui khi gia đình Lãm qua nhà nàng chơi. Vào trong nhà Nhi hỏi Tuyết An:

– Anh Cương đâu chị ?

Tuyết An :

– Anh Cương có công việc đột xuất lên phải đi hơn một tuần.

Khi biết bác Cương – chồng bác Tuyết An đi vắng hơn một tuần thì hai chị Ly và My nhìn Thương nháy mắt cười. Thương hiểu ý hai chị Ly và My lên nàng cũng nháy mắt cười lại. Ly :

– Chị Thanh Nguyệt đâu bác ?

Ly vừa hỏi xong thì Thanh Nguyệt từ trên tầng trên xuống. Cũng như Tuyết An, Thanh Nguyệt thấy gia đình Lãm thì biểu lộ vui mừng như Tuyết An khi nãy. Mẹ, vợ và hai chị cậu liền phụ Tuyết An và Thanh Nguyệt nấu ăn. Tuyết An hỏi Thanh Nguyệt :

– Khi nãy con còn làm gì mà mãi mới xuống vậy ?

Thanh Nguyệt:

– Mấy đồ điện tử bị trục trặc lên con mãi mới xuống là vậy.

Tuyết An :

– Vậy giờ đã hoạt động được chưa con ?

Thanh Nguyệt lắc đầu:

– Vẫn không được, mai phải gọi thợ đến sửa thôi mẹ.

Thanh Nguyệt vừa nói xong thì Nhi cười :

– Không cần phải mai mới gọi được thợ mà giờ vẫn gọi được mà cháu.

Thanh Nguyệt :

– Cô quen thợ sửa sao ? Thế thì hay quá.

Nhi cười quay sang Lãm. Thương :

– Anh Lãm chính là thợ sửa đồ điện và điện tử đó chị.

Thanh Nguyệt reo lên :

– Thế thì hay quá.

Nhi :

– Giờ cưng hãy giúp Thanh Nguyệt sửa những thứ bị hỏng.

Nhi quay sang Thương:

– Con cứ theo Lãm và Thanh Nguyệt. Còn mẹ đã có các chị phụ làm rồi.

Tuyết An :

– Còn có chị nữa mà.

Nghe Tuyết An nói mọi người nhìn nhau cười. Lãm và Thương theo Thanh Nguyệt đến những chỗ bị hỏng để Lãm kiểm tra và sửa. Trong lúc Lãm sửa những thứ bị hỏng thì Thương hỏi hỏi Thanh Nguyệt:

– Chị yêu anh Lãm phải không ?

Nghe Thương hỏi Thanh Nguyệt lúng túng không biết trả lời sao. Thương :

– Chị không phải ngại đâu. Mẹ Nhi kể cho em nghe hết về chị rồi.

Khi nghe Thương nói biết hết mọi chuyện giữa nàng và Lãm thì Thanh Nguyệt liền xin lỗi Thương. Thương cười:

– Sao chị phải xin lỗi. Vì tình yêu đâu có lỗi đâu chị.

Thanh Nguyệt:

– Em không trách chị sao ?

Thương lắc đầu. Thương:

– Em không trách chị mà em chỉ có một điều thắc mắc thôi.

Thanh Nguyệt:

– Em có gì thắc mắc vậy ?

Thương :

– Em chỉ thắc mắc là chị xinh đẹp lại là giảng viên trường đại học lớn. Chị có thể tìm được người yêu dễ dàng mà sao chị lại yêu anh Lãm.

Thanh Nguyệt :

– Chị cũng không biết nữa mà chỉ là khi chị yêu Lãm rồi thì chị không thể dừng yêu được.

Nghe Thanh Nguyệt thổ lộ Thương nắm bàn tay:

– Em hiểu cảm giác của chị. Đó là khi đã yêu một người thì như thế nào.

Khi nghe Thương nói không trách chuyện mình yêu Lãm thì khuôn mặt Thanh Nguyêt dãn ra chứ không còn lo lắng như khi Thương nói cho nàng là biết Thương đã biết chuyện nàng yêu Lãm. Bỗng Thương hỏi Ngọc Sương:

– Chị đi dạy mấy năm rồi mà cha mẹ chị không giục chị kết hôn sao ?

Thanh Nguyệt:

– Cha mẹ chị có giục và chị đã nói thật hết cho cha mẹ chị biết người chị yêu là Lãm.

Thương :

– Khi cha chị biết chị yêu anh Lãm thì cha chị có biểu hiện gì không chị ?

Thanh Nguyệt :

– 'Khi biết chị yêu Lãm thì cha chị chỉ nói ' Con cũng đã lớn lại là giảng viên một trường đại học nên con yêu ai cha không phản đổi kể cả người con yêu kém tuổi con nhưng còn Lãm thì lại khác vì Lãm đã có vợ sắp cưới. Ngoài ra gia đình Lãm còn có quan hệ thân thiết với gia đình chúng ta thì không được.'

Chị

– Con biết em Lãm đã có em Thương nhưng vì con đã yêu em Lãm rồi. Con chấp nhận yêu em Lãm chỉ là yêu đơn phương mà không có đòi hỏi gì. Mà dù con có yêu đơn phương em Lãm thì con vẫn cảm thấy vui và hạnh phúc.

Nghe chị tâm sự thì cha chị nói

– Cha không biết phải nói với con như thế nào.

Nói đến đây cha chị trâm tư suy nghĩ. Suy nghĩ một hồi cha chị quay sang chị:

– Nếu Lãm chưa có vợ sắp cưới thì không sao nhưng vì Lãm đã có thì con phải tìm gặp Thương để nói chuyện với Thương để còn có hướng giải quyết giữa con với Lãm và Thương. Chuyện này con phải tự giải quyết cha và mẹ cũng không thể giúp gì con được.'

Nghe những lời của Thanh Nguyệt, Thương :

– Em không ngờ chị lại yêu anh Lãm say đắm đến vậy.

Thương hỏi Thanh Nguyệt :

– Có phải do chị yêu anh Lãm mà chị mới không muốn kết hôn với người đàn ông khác phải không ?

Thanh Nguyệt gật đầu. Bỗng Thương hỏi Thanh Nguyệt một câu làm Lãm cũng bất ngờ.

– Chị có muốn là vợ của anh Lãm như em không ?

Với câu hỏi của Thương chứng tỏ nàng chập nhận để Thanh Nguyệt là vợ của Lãm. Không cần suy nghĩ mà Thanh Nguyệt gật đầu. Thanh Nguyệt không cần suy nghĩ nhiều mà nàng đồng ý luôn chứng tỏ nàng phải yêu Lãm rất nhiều. Thương cười:

– Từ giờ chị cũng là vợ của anh Lãm và cũng là chị của em.

Không chỉ Thanh Nguyệt mà đến bản thân Lãm cũng bất ngờ trước giải quyết của Thương. Lúc này, Thương quay sang Lãm :

– Từ giờ anh cũng phải quan tâm tới chị Thanh Nguyệt như là với em đó.

Lãm gật đầu. Vậy là chuyện giữa Lãm, Thương và Thanh Nguyệt đã giải quyết một cách nhanh chóng và ổn thỏa. Thanh Nguyệt hỏi Lãm :

– Những đồ bị trục trặc ở nhà chị sao rồi ?

Lãm cười:

– Em sửa xong hết rồi.

Thanh Nguyệt vui khi khi Lãm đã sửa hết các đồ bị hỏng trong nhà nàng. Thương :

– Bây giờ chúng ta xuống nhà xem mẹ chị với mẹ Nhi và hai chị Ly và My nấu đến đâu rồi.

Lãm cùng Thương và Thanh Nguyệt xuống tầng một. Thấy Lãm cùng Thương và Thanh Nguyệt xuống, Tuyết An hỏi Thanh Nguyệt:

– Đồ hỏng thế nào rồi con ?

Thanh Nguyệt :

– Các đồ bị hỏng đều được em Lãm sửa xong hết rồi mẹ.

Nhi quay sang Lãm hỏi:

– Chuyện giữa cưng, Thương và Thanh Nguyệt thế nào rồi ?

Nghe Nhi hỏi Lãm, Thanh Nguyệt có sự ngạc nhiên. Do ngạc nhiên lên nàng liền quay hỏi Nhi :

– Cô biết hết rồi sao ?

Nhi :

– Cháu quên là cách đây mấy tháng cô biết cháu yêu Lãm. Cô hỏi cháu và cháu đã thú nhận hết với cô rồi sao.

Nghe Nhi nói Thanh Nguyệt mới nhớ ra cách đây mấy tháng thì mẹ Lãm đã biết nàng yêu Lãm. Nhi quay sang Thương :

– Cho mẹ xin lỗi vì đã không nói cho con biết chuyện Thanh Nguyệt yêu Lãm.

Thương :

– Mẹ đâu có lỗi. Con nghĩ là do mẹ bận nhiều việc mà mẹ quên nói cho con biết chứ không phải mẹ cố tình giấu con. Vì vậy mà con không trách mẹ đâu.

Nhi cảm thấy vui khi con dâu nàng hiểu nàng. Nhi hỏi Lãm:

– Thế kết quả sao rồi cưng ?

Lãm :

– Chuyện giữa con, em Thương và chị Thanh Nguyệt giải quyết xong rồi mẹ.

Lãm nói đến đây thì Tuyết An hỏi Thanh Nguyệt:

– Vậy là cuối cùng thì con cũng đã nói ra được cho Thương biết chuyện là con yêu Lãm.

Thanh Nguyệt :

– Lúc nãy khi con chưa biết phải mở lời nói với em Thương như thế nào về việc con yêu em Lãm thì em Thương đã mở lời nói là biết con yêu em Lãm.

Tuyết An quay hỏi Thương:

– Khi cháu biết Thanh Nguyệt yêu Lãm thì cháu cảm thấy thế nào ?

Thương :

– Khi cháu biết chị Thanh Nguyệt yêu anh Lãm thì cháu cũng bất ngờ nhưng không trách chị Thanh Nguyệt.

Tuyết An :

– Khi biết Thanh Nguyệt yêu Lãm sao cháu không trách Thanh Nguyệt vậy ?

Thương :

– Từ mẹ Nhi mà cháu mới không có sự oán trách nào với chị Thanh Nguyệt.

Nhi :

– Sao từ mẹ mà con lại không trách cứ gì Thanh Nguyệt nữa vậy ?

Thương :

– Vì những việc mẹ đã làm với mẹ Thúy Hà đó. Khi biết chồng có chị Hồng Ngọc với mẹ Thúy Hà không những mẹ không đánh ghen hay làm bất cứ việc gì bất lợi đối với mẹ Thúy Hà và chị Hồng Ngọc mà mẹ còn nhận mẹ Thúy Hà là em nuôi, chị Hồng Ngọc làm con nuôi của mẹ nữa.

Nhi :

– Thì ra vì mẹ và Thúy Hà sống hòa thuận với nhau mà con với Thanh Nguyệt mới giải quyết với nhau một cách ổn thỏa được.

Thương :

– Ngoài lý do từ mẹ thì còn lý do khác nữa.

Nhi :

– Còn lý do nào nữa vậy con ?

Thương :

– Còn vì 'Các em họ của con mà con còn đồng ý để các em là vợ của anh Lãm thì chị Thanh Nguyệt sao lại không được chứ. Trong khi anh Lãm còn quan hệ với chị Thanh Nguyệt trước các em họ của con nữa.'

Nhi :

– Vậy là con đồng ý để Thanh Nguyệt là vợ của Lãm.

Thương gật đầu. Thanh Nguyệt :

– Khi nãy điều bất ngờ đối với cháu không phải là vì em Thương không trách cháu chuyện cháu yêu em Lãm.

Nhi :

– Vậy điều bất ngờ nhất đó là gì vậy cháu ?

Thanh Nguyệt :

– Điều bất ngờ nhất là khi em Thương hỏi cháu ' Chị có muốn là vợ của anh Lãm như em không ?'

Thanh Nguyệt nói đến đây thì Ly cười :

– Vậy là em đã biết được câu trả lời của chị rồi. Đó là chị đồng ý đúng không ?

Thanh Nguyệt gật đầu. Ly :

– Từ giờ chị Thanh Nguyệt cũng là vợ của em Lãm rồi .

My :

– Từ giờ mẹ và chị Thanh Nguyệt gặp nhau ở ngoài đường thì mới xưng hô là cô cháu còn ở trong nhà chúng ta hay nhà bác Tuyết An thì mẹ và chị Thanh Nguyệt nên xưng hô là mẹ con. Vì chị Thanh Nguyệt cũng là con dâu của mẹ mà.

Thương :

– Khi ở nhà chúng ta hay nhà bác Tuyết An chị Thanh Nguyệt gọi mẹ Nhi là mẹ thì anh Lãm cũng lên gọi bác Tuyết An là mẹ.

Tất cả mọi người nhận thấy ý kiến của My và Thương hợp lý lên tất cả đều tán thành. Trong lúc ăn, Tuyết An hỏi Thương:

– Cháu mang thai được mấy tháng rồi ?

Thương :

– Cháu mang thai được hơn một tháng.

Tuyết An đang nói chuyện với Thương thì điện thoại Tuyết An kêu. Tuyết An trả lời điện thoại. Qua trả lời của Tuyết An thì mọi người biết người gọi là ông Cương. Tuyết An đang nói chuyện với chồng thì quay sang Lãm

– Anh Cương muốn nói chuyện với con.

Lãm nhận điện thoại từ tay Tuyết An. Lãm nói chuyện với bác Cương một hồi thì đưa lại điện thoại cho Tuyết An. Sau khi nói chuyện với bác Cương thì Lãm không nói gì làm Nhi phải hỏi:

Nhi :

– Có chuyện gì mà sao sau khi nói chuyện với anh Cương thì tự nhiên cưng lại ngồi thừ người ra vậy ? Cưng lại đang nghĩ chuyện gì sao ?

Lãm :

– Bác Cương nhờ con quan tâm chăm sóc cho mẹ Tuyết An và chị Thanh Nguyệt khi bác đi vắng.

Nhi :

– Sao mẹ nghe thấy thì dường như giữa cưng và anh Cương còn có chuyện gì nữa cơ.

Lãm :

– Đúng là không có chuyện gì là mẹ không biết. Mấy hôm trước con có gặp bác Cương.

Nhi :

– Cưng gặp anh Cương làm gì vậy ?

Lãm :

– Không phải con tìm gặp bác Cương mà chỉ là vô tình con và bác Cương gặp nhau thôi mẹ.

Nhi :

– Vậy cưng và anh Cương đã nói chuyện gì vậy ?

Lãm :

– Con và bác Cương nói chuyện về mẹ Tuyết An và chị Thanh Nguyệt.

Không chỉ mẹ, vợ với hai chị của Lãm bất ngờ mà ngay bác Tuyết An và chị Thanh Nguyệt cũng bất ngờ. Nhi hỏi Lãm:

– Cưng và anh Cương nói chuyện gì về chị Tuyết An và Thanh Nguyệt vậy ? Cưng hãy kể cho mẹ, chị Tuyết An và các chị của con nghe.

Lãm :

– 'Mấy hôm trước khi con rời khỏi nhà mẹ Hồng Nhạn thì có người gọi con. Con quay người lại thì thấy người gọi con là bác Cương. Bác Cương hỏi con :

– Cháu đang đi đâu vậy ?

Con cười:

– Cháu vừa ở nhà một trong các mẹ nuôi của cháu để sửa đồ bị hỏng.

Bác Cương :

– Chúng ta có thể nói chuyện riêng được chứ.

Con gật đầu. Bác Cương :

– Bác với cháu về nhà bác vậy.

Con đi cùng bác Cương về nhà bác. Vào trong nhà con không thấy có ai nên con đã hỏi bác Cương :

– Bác Tuyết An và chị Thanh Nguyệt đâu bác ?

Bác Cương :

– Tuyết An và Thanh Nguyệt đến nhà cha mẹ Tuyết An chơi rồi. Mà bác chỉ nói với cháu mà không có Tuyết An và Thanh Nguyệt.

Con nghe bác Cương nói thì con hỏi :

– Có chuyện gì mà bác lại muốn nói riêng với cháu vậy ?

Bác Cương :

– Cha cháu và các cha nuôi của cháu cho bác biết cháu đã chăm sóc và bảo vệ cho mẹ cháu, các mẹ nuôi của cháu và các chị của cháu mỗi khi các cha của cháu phải đi công tác xa lâu ngày. Nhờ có sự bảo vệ của cháu mà mẹ cháu và các mẹ nuôi của cháu không gặp nguy hiểm gì. Sau khi nghe cha cháu và các cháu nuôi của cháu nói thì bác cũng muốn cháu giúp bác chăm sóc và bảo vệ Tuyết An và Thanh Nguyệt khi mà bác đi vắng.

Nghe bác Cương nói con cười :

– Bác yên tâm cháu sẽ thay bác chăm sóc cho bác Tuyết An và chị Thanh Nguyệt.

Bác Cương :

– Bác không chỉ muốn cháu thay bác bảo vệ cho Tuyết An và Thanh Nguyệt những khi bác vắng nhà mà bác còn muốn cháu giúp bác một việc khác nữa.

Nghe bác Cương nói làm con ngạc nhiên không hiểu là bác Cương còn muốn con làm gì cho bác nữa. Khi con còn đang ngạc nhiên thì bác Cương đã nói tiếp:

– Cháu biết đó bác, Tuyết An và Thanh Nguyệt lâu nay đã coi cháu như con ở trong nhà. Cháu lại hay gần gũi, thân thiết với Tuyết An và Thanh Nguyệt. Bác đã lớn tuổi, sức khỏe giảm còn Tuyết An thì gần đây nhu cầu tình dục lại tăng.

Chỉ cần bác Cương nói đến đây thì con đã hiểu là bác Cương muốn con giúp bác việc gì rồi. Dù đã hiểu bác Cương muốn nói gì nhưng con vẫn để bác Cương nói tiếp :

– Cháu có thể giúp bác đáp ứng nhu cầu tình dục của Tuyết An được không ? Không chỉ Tuyết An mà cả Thanh Nguyệt nữa.

Nghe yêu cầu của bác Cương, con ngập ngừng :

– Chuyện này…..

Bác Cương:

– Có vấn đề gì mà khiến chàu ngập ngừng trước đề nghị của bác vậy ?

Con :

– Có chuyện này cháu kể cho bác là bác hiểu ngay.

Bác Cương :

– Có chuyện gì khiến cháu còn chần chừ, cháu kể luôn đi.

Con :

– Cách đây chừng hai tháng cháu gặp một người thanh niên. Người thanh niên đã truyền cho cháu một nguồn sức mạnh. Với nguồn sức mạnh này thì cháu có thể bảo vệ cho mọi người.

Bác Cương :

– Thế thì quá tốt rồi.

Con :

– Đúng là rất tốt nếu như không có vấn đề xảy ra với nguồn sức mạnh mà cháu nhận được.

Bác Cương :

– Đã có vấn đề gì xảy ra với nguồn sức mạnh mà cháu nhận được vậy ?

Con :

– Từ lúc cháu nhận được nguồn sức mạnh từ người thanh niên lạ mặt thì khi cháu quan hệ bất kỳ người phụ nữ hay cô gái nào khác thì trong người cô gái đó sẽ có dòng điện. Với dòng điện đó trong người thì không người đàn ông nào ngoài cháu chạm được vào người những người phụ nữ đó nữa.

Nghe con giải thích bác Cương có chút biểu lộ ngạc nhiên nhưng bác nhanh chóng hết ngạc nhiên. Đã vậy bác Cương còn cười :

– Vậy càng tốt cho việc cháu chăm sóc và bảo vệ không chỉ cho Tuyết An mà cho cả Thanh Nguyệt nữa.

Nói đến đây bác Cương hỏi con :

– Cháu nghĩ sao về lời đề nghị của bác ?

Con :

– Để cho cháu suy nghĩ mấy ngày.

Bác Cương :

– Cháu không cần vội. Khi nào cháu có câu trả lời thì gọi cho bác biết cũng được.

Con cười gật đầu với bác Cương. Sau khi con chào bác Cương. Con về nhà luôn. '

Nhi :

– Giờ thì cưng có thể trả lời câu hỏi của anh Cương rồi. Mà lúc nãy khi cưng nói chuyện với anh Cương sao cưng nói luôn câu trả lời mà hôm trước anh Cương hỏi.

Lãm :

– Lúc đó con quên mất.

Nhi :

– Lúc này cưng gọi cho anh Cương để cho anh Cương biết câu trả lời của cưng vẫn được mà.

Được Nhi gợi ý thì Lãm liền lấy điện thoại gọi cho bác Cương để trả lời câu hỏi của bác hôm trước. Sau khi trả lời câu hỏi của bác Cương cách đây mấy ngày thì Lãm và bác Cương không nói chuyện gì với nhau nữa. Lãm dừng nói chuyện điện thoại thì Nhi hỏi Lãm :

– Cưng và anh Cương có nói chuyện gì mà cưng cười vậy ?

Lãm :

– Chuyện bí mật giữa những người đàn ông thôi mẹ.

Nhi giận dỗi :

– Cưng không muốn nói thì thôi.

Thấy mẹ mình giận dỗi thì Lãm cười :

– Có chuyện gì đâu mẹ chỉ là bác Cương nhắc lại chuyện cưng sẽ thay bác Cương chăm sóc với đáp ứng nhu cầu tinh dục cho bác Tuyết An và chị Thanh Nguyệt thôi mà mẹ.

Nhi :

– Mẹ tưởng chuyện gì chứ chuyện có vậy mà cưng cũng giấu.

Nghe Lãm và Nhi nói chuyện với nhau thì Tuyết An cười. Thấy Tuyết An cười Nhi hỏi :

– Chị nghĩ gì mà cười vậy ?
Tuyết An :

– Giờ không biết em hay là Thương thì ai mới là vợ của Lãm nữa.

Nghe Tuyết An nói, dù đã để Lãm quan hệ nhiều cũng như làm cùng cô gái khác mà Nhi vẫn đỏ mặt xấu hổ. Tuy đỏ mặt xấu hổ nhưng Nhi vẫn cười :

– Đâu chỉ có em mà chị giờ cũng khác gì là vợ Lãm đâu.

Bị Nhi trêu lại, Tuyết An cũng đỏ mặt. Lãm :

– Hai mẹ đừng trêu nhau nữa.

Nghe Lãm nói thì Nhi và Tuyết An không trêu nhau nữa. Thanh Nguyệt thấy mẹ mình và cô Nhi đang trêu nhau đến đỏ mặt mà Lãm chỉ mới nói một câu là hai nàng thôi luôn thì Thanh Nguyệt cười. Không chỉ Thanh Nguyệt mà Ly và My cũng cười. Thấy Thanh Nguyệt, Ly và My cười thì Tuyết An và Nhi nhìn nhau rồi cũng cười như Thanh Nguyệt, Ly và My. Căn bếp đầy tiếng cười của các nàng. My :

– Cưng giỏi thật mẹ và bác Tuyết An đang trêu nhau mà cưng nói một câu mà mẹ và bác Tuyết An dừng luôn.

Ly :

– Đó là sự đặc biệt của em Lãm mà em.

Lãm :

– Em đâu có gì đặc biệt gì đâu chị.

Ly :

– Cưng mà lại không đặc biệt sao. Hết từ cha chúng ta đến các cha nuôi của cưng rồi cha vợ của cưng và giờ là bác Cương đều muốn cưng chăm sóc, bảo vệ cũng như đáp ưng nhu cầu tinh dục của mọi người.

Nhi cười:

– Cưng của chúng ta còn đặc biệt hơn nữa.

Thanh Nguyệt :

– Em Lãm còn có gì đặc biệt gì nữa sao cô ?

Nhi :

– Lãm còn có thể giao tiếp với người chết nữa.

Không chỉ Tuyết An với Thanh Nguyệt kinh ngạc mà Thương cũng kinh ngạc không kém. Sau một hồi kinh ngạc, Thương hỏi Nhi :

– Làm sao mà mẹ biết anh Lãm có thể giao tiếp được với người đã chết vậy mẹ ?

Nhi :

– Con cứ hỏi Lãm thì sẽ rõ thôi.

Thương quay nhìn Lãm. Không chỉ Thương mà Tuyết An và Thanh Nguyệt cũng quay nhìn Lãm. Thương :

– Chuyện như thế nào anh cho em, bác Tuyết An và chị Thanh Nguyệt biết rõ hơn.

Lãm giải thích:

– Vào một đêm cách đây mấy tháng anh đã mơ gặp cha Phôn – anh trai thứ tư của mẹ Nhi. Nếu không phải do người đàn ông mà mẹ Thu Nhạn từng kết hôn giờ trò thì mẹ Thu Nhạn và cha Phôn đã là vợ chồng rồi.

Thương :

– Cha Phôn đã nói chuyện gì với anh trong giấc mơ vậy ?

Lãm :

– Trong giấc mơ cha Phôn cho anh biết chị Minh Thu đúng là con của cha Phôn với mẹ Thu Nhạn. Sau khi cho anh biết chị Minh Thu là con thì cha Phôn nhờ anh chăm sóc, bảo vệ cho mẹ Thu Nhạn và chị Minh Thu. Sau khi anh đồng ý thì cha Phôn biến mất.

Thương :

– Cha Phôn nhờ anh chăm sóc, bảo vệ cho mẹ Thu Nhạn và chị Minh Thu như là các cha khác nói với anh phải không ?

Lãm gật đầu. Lúc này mọi người đã ăn xong. Sau khi dọn dẹp xong. Mọi người lên phòng Thanh Nguyệt nói chuyện. Tuyết An :

– Để bọn trẻ ngủ với nhau còn lúc nữa em ngủ cùng chị nhé.

Nhi gật đầu. Nói chuyện một lúc thì Tuyết An không nói gì nữa. Quay sang Tuyết An thì Tuyết An đã ngủ rồi. Nhi :

– Không ngờ mẹ cháu lại dễ ngủ vậy ?

Thanh Nguyệt :

– Kể từ sau khi em Lãm địt mẹ cháu thì mẹ cháu trở lên dễ ngủ. Chỉ cần nằm một lúc là mẹ cháu ngủ rồi.

Thanh Nguyệt :

– Em bế mẹ chị qua phòng cha mẹ chị để mẹ chị còn ngủ trưa.

Lãm bế Tuyết An cùng Nhi về phòng của vợ chồng Tuyết An. Lãm đặt Tuyết An nằm xuống giường. Lãm về lại phòng Thanh Nguyệt còn Nhi thì ở lại ngủ cùng với Tuyết An. Khi Lãm quay lại phòng Thanh Nguyệt thì đã đặt sẵn thêm một chiếc đệm nữa ở dưới đất rồi. Lãm biết ngay chiếc đệm là dành riêng cho cậu. Không chỉ trải sẵn đệm mà Thương còn đang nằm ngủ trên chiếc đệm đó. Lãm nhìn trên giường thì thấy chị Thanh Nguyệt cũng như hai chị Ly và My của cậu cũng đã ngủ rồi. Lãm nằm xuống cạnh Thương ôm nàng ngủ. Khi Lãm tỉnh ngủ thì thật bất ngờ khi không chỉ có đầu Thương dúi vào người cậu mà còn có một cô gái khác cũng đang dúi đầu vào người cậu mà ngủ. Cô gái đó không phải là chị Ly hay chị My mà là chị Thanh Nguyệt. Lãm không ngờ chị Thanh Nguyệt dám ngủ cùng cậu khi mà có vợ cậu nằm bên cạnh. Lãm ngắm nhìn các nàng ngủ. Lãm thấy mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng. Nhưng nhìn chung ai cũng đẹp cả. Lãm đang nằm ngắm các nàng ngủ thì Thương và Thanh Nguyệt ngọ ngoạy rồi tỉnh ngủ. Không chỉ Thương và Thanh Nguyệt tỉnh ngủ mà cả Ly và My cũng tỉnh ngủ. Các nàng thấy Lãm nhìn mình thì các nàng đều mỉm cười với cậu. Thương lên tiếng trước :

– Sao anh cứ nhìn em, chị Ly, chị My với chị Thanh Nguyệt vậy ?

Lãm :

– Vì em với các chị ngủ trông đẹp lên anh mới ngắm nhìn.

Ly và My cũng xuống đệm ngồi. Bỗng

– Cạch!

Nhi với Tuyết An bước vào trong phòng. Nhi thấy dưới đất có thêm một chiếc đệm thì nàng hỏi Thanh Nguyêt:

– Chiếc đệm này để dành riêng cho Lãm phải không cháu ?

Thanh Nguyệt gật đầu. My :

– Đúng thật là kỳ lạ.

Thương :

– Có chuyện gì kỳ lạ vậy chị ?

My :

– Sao các gia đình cha mẹ nuôi của em Lãm và cũng là bác của chúng ta đều mua thêm một chiếc đệm gấp dành riêng cho em Lãm vậy ?

Ly :

– Qua đó càng chứng tỏ em Lãm là thanh viên rất quan trọng trong gia đình các bác mà em.

Nhi :

– Em hỏi chị điều này ?

Tuyết An :

– Em muốn hỏi chị điều gì vậy ?

Nhi :

– Có phải chị đã để Lãm địt chị từ hôm Lãm cùng chị Thanh Ngân sang nhà chị chơi chứ không phải chỉ từ hôm Lãm với chị Ngọc Sương sang nhà chị chơi phải không ?

Tuyết An :

– Sao em biết vậy ?

Tuyết An không trả lời nhưng nàng hỏi lại Nhi. Qua đó Tuyết An đã gián tiếp thừa nhận việc Lãm địt nàng lâu rồi. Nhi:

– Do chị Thanh Ngân vô tình nói ra mà em biết.

Tuyết An:

– Con bé Thanh Ngân này đã dặn không được nói rồi mà vẫn cứ nói.

Nhi :

– Đó không phải là lỗi của chị Thanh Ngân đâu chị. Chỉ là do khi chị Thanh Ngân và Lãm sang nhà chị lâu mà em biết thôi.

Tuyết An thắc mắc :

– Sao Thanh Ngân và Lãm sang nhà chị lâu mà em lại biết chứ.

Lãm :

– Từ sau khi con địt mẹ con thì mẹ con chỉ cần ngửi là phát hiện ra từng mùi của các cô gái mà con vừa quan hệ.

Tuyết An thắc mắc:

– Hôm đó Lãm không chỉ địt chị mà còn địt cả Thanh Ngân với Thanh Nguyệt nữa mà ?

Nhi :

– Sau khi Lãm địt chị Thanh Ngân và Thanh Nguyệt thì Lãm còn địt chị thêm lần nữa phải không ?

Tuyết An ngạc nhiên nhìn Nhi. Nhi thấy Tuyết An ngạc nhiên thì Nhi cười hỏi Tuyết An:

– Chị muốn biết vì sao em lại nhận ra không ?

Tuyết An :

– Em nói cho chị biết vì sao em lại nhận ra mùi cơ thể chị trong khi mà mùi thơm đặc biệt từ cơ thể của Thanh Ngân trước đó có thể át được mùi cơ thể chị.

Nhi cười:

– Em nhận ra vì không chỉ cơ thể chị Thanh Ngân mới có mùi thơm đặc biệt mà cơ thể chị có mùi thơm đặc biệt. Từ mùi thơm đó mà em mới biết Lãm đã địt chị dù cho chị Thanh Ngân không nói.

Tuyết An :

– Chị có thấy cơ thể chị có mùi gì đặc biết như cơ thể Thanh Ngân đâu em ?

Nhi :

– Thường những người mà cơ thể có mùi thơm đặc trưng riêng thì chính họ không ngửi thấy vì họ đã quen với mùi cơ thể họ rồi.

Thanh Nguyệt:

– Mẹ Nhi nói đúng. Mẹ và dì Thanh Ngân đều có mùi thơm khác với mọi người.

Nhi :

– Em còn biết Lãm đã địt chị hôm em cùng Lãm sang thăm chị sau khi chị bị gãy chân do hai tên đi ẩu đâm vào chị.

Tuyết An :

– Vậy là em đã xem trộm Lãm địt chị hôm em với Lãm sang nhà chị hỏi thăm

Nhi gật đầu. Lãm :

– Vì mẹ con xem trộm con địt mẹ nên khi con với mẹ con sang nhà mẹ Thu Nhạn thì mẹ con mới không đi thoải mái mà cứ phải khép hai chân lại.

Tuyết An :

– Ai bảo em xem trộm Lãm địt chị nên mới vậy.

Do Tuyết An và Thanh Nguyệt với gia đình Lãm không có khoảng cách gì với nhau nên mọi người nói chuyện gì với nhau cũng thoải mái kể cả chuyện địt nhau. Ly:

– Giờ bác cởi váy cho cháu, em My và em Thương ngắm cơ thể hấp dẫn của bác đi.

Tuyết An tuy đã để Ngọc Sương thấy cơ thể mình nhưng giờ nói cởi ra thì nàng vẫn cảm thấy ngại. Thấy Tuyết An cứ ngập ngừng không cởi ra thì Thương giận dỗi :

– Sao mẹ cháu với anh Lãm thì được thấy toàn bộ cơ thể của bác mà cháu và hai chị Ly và My lại không được chứ. Bác thiên vị.

Thấy Thương giận dỗi thì Tuyết An cười :

– Bác sẽ cho cháu, Ly và My thấy toàn bộ cơ thể của bác. Vì vậy cháu đừng giận bác nữa .

Nói rồi Tuyết An cởi hết váy và đồ lót của mình ra. Cơ thể Tuyết An hiện ra trước mặt Thương. Tuy đã để Lãm thấy cơ thể cũng như địt mấy lần nhưng để Thương thấy cơ thể mình thì Tuyết An cũng có đôi chút xấu hổ. Cơ thể Tuyết An vừa hiện ra thì mọi người khen cơ thể Tuyết An đẹp. Không chỉ nhìn cơ thể của Tuyết An như Ly và My mà Thương còn đưa tay chạm trực tiếp vào vú của Tuyết An. Tay Thương vừa chạm vào vú Tuyết An thì Tuyết An đã rùng mình. Tuy là con gái sờ vú mà vú Tuyết An cũng cứng lên. Thương vừa bóp vú Tuyết An vừa cười:

– Vú bác đẹp cũng như săn chắc đàn hồi như vú mẹ Thanh Ngân.

Tuyết An :

– Cháu bóp vú Thanh Ngân rồi sao ?

Thương gật đầu rồi cúi xuống ngậm núm vú Tuyết An mút. Tuyết An thấy để Thương đứng bú vú mình thì không ổn lên nàng nằm xuống giường. Thương tiếp tục mút núm vú Tuyết An. Mút núm vú Tuyết An một hồi thì Thương ngẩng mặt lên nhìn Tuyết An :

– Vú bác không chỉ bóp sướng mà mút cũng ngon như vú mẹ Thanh Ngân.

Tuyết An :

– Ngoài chồng bác và con bé Tuyết Nhi mút vú bác thì cháu là người thứ hai sau Lãm bóp với mút vú bác.

Đang bóp với ngậm núm vú của Tuyết An mút thì Thương dừng lại và cởi váy nàng ra. Tuyết An ngạc nhiên khi thấy Thương cởi hết váy và đồ lót ra. Tuyết An còn đang ngạc nhiên thì Thương tiếp tục bú mút vú nàng làm Tuyết An phải rên rỉ:

– Ahhhhh! Cháu mút vú bác sướng quá.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.