****** (30)
Mấy ngày sau, Lãm cùng cha mẹ cậu và hai chị cậu đến nhà ông bà ngoại thì gia đình các cha mẹ nuôi của cậu cũng vừa đến. Nhi nhìn quanh hỏi mọi người:
– Đã có ai đi đón chị Minh Nguyệt chưa ?
Các cha và mẹ nuôi của Lãm lắc đầu. Nhi đứng dậy quay sang ông Thành nói ông Thành đưa chìa khoác cho mình. Khi ông Thành đưa chìa khóa cho vợ thì Lãm nắm tay Nhi:
– Mẹ cứ ở lại. Để con đi đón mẹ Minh Nguyệt.
Nhi gật đầu. Thanh Ngân:
– Con đi cẩn thận.
Lãm gật đầu. Đi khoảng hai mươi lăm phút thì cậu đến trường của mẹ nuôi Minh Nguyệt. Lãm chào chú bảo vệ và cho chú biết là cậu tới đón mẹ nuôi Minh Nguyệt của cậu. Lãm lên phòng mẹ nuôi Minh Nguyệt và cô Nhung. Nhung :
– Mẹ cháu vừa gọi cho cô biết là cháu đến đón chị Minh Nguyệt.
Lãm nắm tay Minh Nguyệt đưa nàng xuống chỗ để xe. Lãm đỡ Minh Nguyệt ngồi lên xe rồi cậu mới lên xe để trở Minh Nguyệt quay về nhà ông bà ngoại. Do đường đông lên Lãm cho xe đi chậm chứ không đi nhanh. Sau gần ba mươi phút Lãm mới trở Minh Nguyệt đến được nhà ông bà ngoài. Khi Lãm đưa Minh Nguyệt đến nhà ông bà ngoại thì cậu thấy không chỉ có gia đình cậu với gia đình các cha mẹ nuôi của cậu mà còn có mấy người lạ. Mấy người này phải tầm tuổi ông ba ngoại cậu. Lãm dừng xe thì Nhi liền chạy ra đỡ Minh Nguyệt xuống xe. Nhi nằm tay đưa Minh Nguyệt vào trong ngồi cùng nàng và các mẹ nuôi khác của Lãm. Các cha, mẹ nuôi và các chị của Lãm chào Minh Nguyệt. Minh Nguyệt chào lại mọi người. Lúc đồ ăn đã được các mẹ và các chị sắp đầy bàn. Mọi người cùng ngồi xuống để ăn. Khi mọi người đang ngồi ăn thì một lão có khi bằng hay lớn tuổi hơn ông ngoại Lãm quay sang bàn của cậu và các cha mẹ cậu :
– Bàn hết rượu rồi các cô còn không đi lấy rượu cho mọi người.
Nghe lão ta nói, Lãm đã khó chịu. Các mẹ của Lãm nhìn các cha Lãm cũng như Lãm. Lãm ra hiệu không phải đứng dậy. Lão ta thấy một trong các mẹ của Lãm không mang rượu cho lão thì lão gắt:
– Cô Thanh Ngân sao còn ngồi đó mà không vào trong lấy rượu ra đây chứ.
Nghe lão ta nói làm Lãm tức giận nhưng Lãm vẫn kìm nến. Lãm :
– Mẹ Thanh Ngân cũng như các mẹ khác cứ ngồi ăn. Kệ ông ta. Ông ta có tay tự phục vụ. Các mẹ không phải là quân hầu của ông ta.
Lão yêu cầu mẹ Thanh Ngân đến gần nhưng bị Lãm ngăn cản thì ông ta tức lắm :
– Người lớn nói thì phải nghe lời. Nhất là bậc cao niên trong họ nữa chứ.
Lãm:
– Dù ông là bậc cao niên trong họ. Nhưng mà đổ đốn, già còn sinh tật thì con cháu sao phải kính trọng chứ. Ông đừng tưởng tôi không biết ông vừa sờ trộm mông mẹ Ánh của tôi.
Lãm vừa nói xong
– Rầm!
Chiếc bàn bị sập. Thì ra trong lúc tức giận, Lãm đã vận nội công. Do Lãm vận nội công lên khi Lãm đập tay xuống mặt bàn đã làm sập chiếc bàn. Cũng may chưa đặt đồ ăn lên bàn không thì đồ ăn đã bị văng tung tóe rồi. Mọi người thấy Lãm đập tay xuống mặt bàn làm chiếc bàn sập thì biết là Lãm đã nổi điên. Thấy Lãm nổi điên thì mọi người quay nháy mắt với ông Lam. Ông Lam hiểu lên liền nắm tay Lãm:
– Con bình tĩnh.
Ông Lam quay sang bà Liên :
– Mẹ lên bảo ông tránh ra ngoài. Mẹ cũng đã thấy thằng bé Lãm nổi điên thì như thế nào rồi đó.
Nghe ông Lam nói, bà Liên hiểu vì hôm trước bà chứng kiến Lãm tức giận khi bà nói xấu Thanh Ngân – mẹ nuôi thằng bé. Hôm trước mới chỉ một chút mà đã tức giận. Hôm nay không phải là tức giận mà là nổi điên thì đúng hơn. Do đó mà trông còn kinh khủng hơn hôm nọ nhiều. Bà Liên quay sang người đàn ông :
– Xin mời anh ra ngoài. Chứ anh mà còn ở đây thì e rằng thằng bé Lãm nổi điên hơn thì không hay đâu.
Lão ta thấy Lãm nổi điên khiến sập cả chiếc bàn trước mặt thì cũng sợ. Lão ta sợ cũng phải vì khi chỉ cần đập tay xuống bàn mà làm cho cả bàn gỗ to sập. Mà chiếc bàn gỗ to, dày chứ có mỏng đâu. Ông ta đi sang chỗ khuất ngồi rồi thì Thanh Ngân nắm cánh tay Lãm:
– Con bình tĩnh. Ông ta chưa chạm gì vào người mẹ.
Lãm :
– Mẹ thì ông ta chưa chạm vào người nhưng mẹ Ánh thì con đã thấy ông ta chạm vào mông rồi.
Ánh:
– Có con ở đây thì ông ta sao có trò gì với các mẹ được chứ.
Ngồi ở xa chỗ Lãm rồi mà ông ta vẫn không thôi. Ông ta còn quay sang ông ngoại của Lãm nói không to lắm:
– Thằng bé chỉ là người ngoại tộc mà sao lại được tham gia ý kiến ? Đã vậy còn to tiếng với người cao niên trong họ chứ.
Nhưng ông ta không ngờ Lãm có nội công thượng thừa lên cho dù ông ta nói nhỏ thế nào thì Lãm cũng nghe thấy. Lãm quay về phía ông ta lừ mắt gằn giọng:
– Ông vừa nói cái gì đó ?
Bà ngoại Lãm :
– Anh chỉ lên ăn chứ đừng lên nói gì nữa không sẽ làm thằng bé nổi điên hơn sẽ không hay đâu.
Lão ta sao không bực tức khi mà đường đường là bậc cao niên trong họ mà bị một thằng bé dọa cho phải khiếp sợ. Nhưng lão ta đáng bị vậy vì lão ta tuy là bậc cao niên nhưng lại có hành động không xứng đáng là bậc cao niên. Không những thế hành động của lão là nhưng người cao tuổi trong họ cũng phải xấu hổ lây vì lão ta. Từ lúc ông ta không nói gì thì mọi người mới yên tâm để ăn. Đang ăn Lãm quay sang các cha nuôi:
– Con xin lỗi vì đã lỡ tay làm sập chiếc bàn của đội làm cỗ thuê. Con sẽ đền chiếc bàn khác.
Ông Lam:
– Con có lỗi gì đâu. Chỉ vì lúc đó con tức giận quá không kìm nén được lên mới làm sập chiếc bàn. Còn về chuyện chiếc bàn bị sập đã có cha xử lý rồi. Con không phải suy nghĩ.
Các cha của Lãm đồng tình. Ông Cường thắc mắc:
– Sao cha thấy con chỉ đập nhẹ tay xuống mặt bàn mà chiếc bàn đã bị sập vậy ?
Nhi:
– Sở dĩ thằng bé Lãm mới chỉ đập nhẹ bàn tay thằng bé xuống mặt bàn mà chiếc bạn đã bị sập là bởi thằng bé lúc đó vận nội lực trong người mà anh.
Ông Lam :
– Vậy là thằng bé Lãm có nội lực trong người.
Nhi :
– Lãm không chỉ có nội lực mà nội lực còn thâm hậu nữa mà anh.
Ông Quy :
– Anh không nhầm thì nội lực của Lãm hôm nay còn mạnh hơn cả hôm ở nhà anh nữa.
Nhi :
– Anh cảm nhận đúng. Đúng là nội lực của Lãm hôm nay còn mạnh hơn hôm ở nhà anh. Sở dĩ nội lực của Lãm tăng là do thằng bé hàng ngày tập luyện võ chăm chỉ mà anh.
Mẹ và các cha nuôi của Lãm đang nói chuyện với nhau thì bỗng có một người đàn ông trung niên cùng một người phụ nữ xinh đẹp tiến lại chỗ Lãm với các cha mẹ của cậu ngồi. Người đàn ông quay sang cha mẹ nuôi của Lãm:
– Cho anh xin lỗi chuyện vừa rồi.
Lãm chưa hiểu sao người đàn ông trung niên sao lại xin lỗi các cha nuôi của cậu thì ông Lam – cha nuôi của Lãm nói cho Lãm biết người đàn ông trung niên này chính là con trai của ông làm Lãm nổi giận. Khi thấy con trai mình xin lỗi cha mẹ nuôi của Lãm thi ông ta lại còn mắng người đàn ông trung niên :
– Chúng ta có gì sai mà phải xin lỗi chứ.
Người đàn ông trung niên quay về phía cha mình:
– Hành đồng của cha khi nãy rõ ràng là sai. Đã vậy mà cha không chịu nhận. Con thật sự thất vọng về cha. Cha luôn dạy con với cháu phải luôn dũng cảm nhận lỗi khi mình sai. Vậy mà khi cha làm sai thì cha lại không chịu nhận mà cứ cho là mình là đúng nữa chứ.
Lúc này khi mà con trai của ông ta lên tiếng thì ông ta không nói gì được nữa. Ông Lam :
– Chuyện không sao rồi. Anh Dũng và chị Hương ngồi xuống ăn tiếp.
Vợ chồng người đàn ông ngồi xuống. Ly hỏi nhỏ Thanh Ngân:
– Sao trông bác Hương như là còn trẻ hơn cả bác và mẹ cháu vậy ?
Thanh Ngân cười:
– Chị Hương trông trẻ hơn bác và mẹ cháu vì chị Hương kém bác và mẹ cháu ba tuổi mà.
Mọi người đang ăn thì Thanh Ngân đứng dậy đi trong chỗ để cỗ và mang ra mấy đĩa đồ ăn nữa mà để xuống trước mặt Lãm. Thanh Ngân cười:
– Các mẹ, các cha biết con ăn khỏe lên làm dư đồ ăn nhiều để con còn ăn. Chứ sức của con thế này thì sao mà đã ăn đủ chứ.
Lãm không từ chối mà ăn tiếp. Các cha các mẹ thấy Lãm ăn khỏe thì cũng vui. Vì Lãm ăn khỏe cũng khẳng định là Lãm có sức khỏe tốt. Có sức khỏe tốt thì có thể bảo vệ được mọi người trong họ thoát khỏi nguy hiểm. Lãm thấy mẹ nuôi Minh Nguyệt đang nói chuyện với mẹ nuôi mẹ nuôi Thanh Ngân và mẹ nuôi Ánh. Minh Nguyệt hỏi Thanh Ngân:
– Sao em nghe có một người nữa nói chuyện với Nhi và các chị vẻ thân mật vậy mà em chưa nghe thấy bao giờ ?
Nhi :
– Chị còn nhớ anh Phôn không ?
Minh Nguyệt gật đầu:
– Chị vẫn còn nhớ về anh Phôn vì anh Phôn gần gũi với chị và em hơn các anh còn lại vì tuổi của anh Phôn không nhiều so với chị và em như các anh khác.
Nhi :
– Người mà chị nghe tiếng có vẻ lạ là chị Thu Nhạn – bạn học đại học của em và cũng là vợ của anh Phôn đó chị.
Minh Nguyệt:
– Anh Phôn đã chết trước khi kịp kết hôn mà em ?
Nhi:
– Trước khi anh Phôn bị sát hại thì anh Phôn đã kịp còn một cô bé với chị Thu Nhạn. Cô bé đó tên là Minh Thu.
Minh Nguyệt:
– Thế thì sau này có người để lo hương khói cho anh Phôn rồi.
Nhi quay lại vẫy Thu Nhạn lại gần. Thấy Nhi vẫy thì Thu Nhạn hiểu lên ngồi xuống cạnh Nhi và Minh Nguyệt. Nhi cầm tay Minh Nguyệt đặt lên mặt Thu Nhạn. Thu Nhạn để yên Minh Nguyệt sờ khắp khuôn mặt nàng. Sờ cả khuôn mặt Thu Nhạn rồi Minh Nguyệt cười:
– Chị xinh đẹp như chị Thanh Ngân, chị Ánh hay chị Thúy An.
Lúc này khách quanh nhà ông ngoại Lãm đã về gần hết. Giờ chỉ còn lại vài người ngoài họ thôi. Ngay cả cái lão khi nãy khiến Lãm nổi giận cũng đã về. Giờ Lãm mới hỏi ông Lam:
– Ông vừa nãy làm con tức là ai vậy cha ?
Ông Lam:
– Cha của ông vừa nãy khiến con nổi giận với cụ ngoại của con là hai anh em ruột.
Bỗng Thanh Ngân quay sang Lãm:
– Hôm nào nghĩ lễ con trở Minh Nguyệt qua nhà mẹ chơi nhé.
Các mẹ nuôi khác cũng nói Lãm đưa Minh Nguyệt qua nhà các nàng chơi vào các ngày nghỉ cuối tuần. Lãm :
– Con sẽ trở mẹ Minh Nguyệt qua nhà các mẹ chơi vào các ngày nghỉ hoặc ngày lễ.
Các mẹ nuôi cười gật đầu. Bỗng ra các mẹ nuôi của Lãm lái cậu chuyện theo hướng khác là có mục đích. Đó là nhằm để giúp Lãm hết tức giận với lão anh họ của ông ngoại cậu. Việc làm này của các mẹ cậu đã có hiệu quá. Biệu hiện là Lãm không còn tức giận nữa. Buổi giữa cụ ngoại của Lãm cũng kết thúc. Già đình các cha mẹ nuôi của Lãm chào ông bà ngoại Lãm rồi lần lượt rời khỏi nhà ông bà ngoại của cậu. Gia đình của Lãm cùng Minh Nguyệt cũng chào ông bà ngoài để về nhà. Khi gia đình Lãm cùng Minh Nguyệt về đến nhà thì điện thoại ông Thanh kêu. Ông Thành trả lời điện thoại. Nhi hỏi ông Thành :
– Ai gọi cho anh vậy ?
Ông Thành :
– Ông tổng giám đốc gọi cho biết là cần anh phải đi công tác ngày bây giờ.
Nhi :
– Anh mới đi công tác về được vài ngày mà.
Ông Thành:
– Tổng giám đốc cho anh biết là chuyến công tác này cần phải có anh mới giải quyết được.
******
Ông Thành và Nhi đang nói chuyện với nhau thì có tiếng còi ô tô ngoài cổng. Ông Thành:
– Xe đến rồi. Anh phải đi đây.
Nhi :
– Anh đi công tác bao lâu ?
Ông Thành :
– Anh đi công tác một tuần.
Ông Thành không quên quay sang Minh Nguyệt :
– Chị ở chơi với vợ và các con em.
Minh Nguyệt gật đầu. Ông Thành ra ô tô. Lãm với Nhi theo ông Thành ra ô tô. Ông Thành vào trong xe. Nhi và Lãm vẫy tay chào ông Thành. Xe ô tô lăn bánh chở ông Thành đi công tác. Nhi và Lãm vào trong nhà khóa cửa. Nhưng khi Lãm vừa bước chân vào trong nhà thì nhớ cuộc nói chuyện của hai kẻ lạ. Thế là Lãm lại đi ra gara ô tô. Thấy Lãm tự nhiên lại đi vào trong gara ô tô thì Nhi thấy lạ lên đi theo Lãm hỏi:
– Cưng làm gì vậy ?
Lãm:
– Con phải đuổi theo cha không thì không kịp.
Nhi hỏi:
– Có chuyện gì mà cưng lại phải đuổi theo cha cưng vậy ?
Lãm :
– Chuyện đó để sau còn giờ con phải đuổi theo ngay.
Nhi :
– Cho mẹ đi cùng cưng luôn.
Lãm gật đầu. Ly và My thấy Lãm cho ô tô ra khỏi gara cùng Nhi thì chạy hai nàng chạy ra hỏi :
– Mẹ và em Lãm định đi đâu mà vội thế ?
Lãm :
– Giờ em và mẹ cần phải đuổi theo xe của cha. Khi nào về em sẽ nói rõ cho mẹ và hai chị.
Ly và My gật đầu. Xe vừa ra khỏi cổng là Ly liền khóa cổng cùng My quay vào trong nhà cùng với Minh Nguyệt. Lãm lái ô tô cùng Nhi đuổi theo chiếc xe chở ông Thành. Lãm vừa chạy xe vừa nhìn hai bên để xem xe chở cha cậu đâu. Lãm đang chạy xe thì thấy xe chở ông Thành dừng lại ở phía trước. Lãm liền cho xe đến gần. Khi Lãm cho xe lại gần thì cũng là lúc ông Thành ra khỏi xe hỏi chú lái xe :
– Xe bị làm sao vậy ?
Chú lái xe :
– Em không biết. Xe đang chạy thì chết máy.
Đang nói chuyện với người lái xe, ông Thành thấy Lãm và Nhi xuất hiện thì thấy lạ hỏi:
– Sao em và con lại đến đây vậy ?
Lãm dỏng tai nghe rồi đưa tay lên mồm ý bảo cha cậu yên lặng. Nghe ngóng thêm chút nữa rồi Lãm lên tiếng:
– Chúng ta cứ vào xe và tới chỗ khuất. Có gì con sẽ giải thích cho cha hiểu.
Không chỉ Nhi mà ông Thành luôn tin tưởng nhưng gì Lãm làm lên ông cùng chú lái xe, Nhi và Lãm vào trong xe cậu. Lãm đánh xe vào chỗ khuất. Lãm vừa đánh xe vào chỗ khuất thì có một chiếc ô tô từ xa lao về phía chiếc xe trở cha cậu đang đỗ với tốc độ cao.
– Rầm !
Chiếc xe đó đâm mạnh vào đuôi xe trở cha cậu. Cú đâm làm xe chở ông Thành bị lật ngược hẳn lại. Ông Thành thấy chiếc xe chở mình bị tông đến lật ngược lại thì bất ngờ. Sau vài phút bất ngờ, ông Thành quay hỏi Lãm:
– Sao cưng biết có kẻ cho xe ô tô tấn công xe cha mà đuổi theo để giúp cha thoát khỏi nguy hiểm vậy ?
Lãm :
– Hai hôm trước con vô tình nghe được hai người đàn ông xa la nói chuyện với nhau.
Nhi :
– Hai kẻ đó nói chuyện với nhau như thế nào cưng ?
Lãm :
– Con nghe thấy hai kẻ đó nói ' Nghe nói hai người vợ của tên Thành đẹp lắm. Hay là mấy hôm nữa lợi dụng tên Thành đi công tác thì gây ra vụ tai nạn. Sau khi tên Thanh bị chết bởi tai nạn giao thông thì chúng ta sẽ chiếm được hai người vợ xinh đẹp của tên đó.' Khi vô tình nghe hai tên đó bàn với nhau như vậy thì con vẫn chưa chắc là hai kẻ đó định hại cha. Cho đến khi cha nói hôm nay đi công tác thì con mới nhớ tới cuộc nói chuyện này, nghi ngờ mà cho xe đuổi theo xe cha.
Ông Thành:
– Vậy là kẻ đó định hại chết cha để nhằm chiếm đoạt mẹ con.
Lúc này chiếc xe tông vào đuôi xe chở ông Thanh sau khi làm xe ông Thanh lật ngược lại thì chiếc xe lùi lại. Cửa xe mở. Có bốn tên trong bước ra. Chúng đi về chiếc xe ông đang bị lật ngược. Một trong bốn kẻ lấy điện thoại ra gọi điện. Hắn :
– Tôi vừa cho xe tông vào xe chở anh ta và chiếc xe bị lật ngược lại và không mở được cửa xe nữa.
Lãm nói :
– Tên này chắc đang gọi điện cho kẻ thuê hắn giết cha.
Nhi quay hỏi Lãm:
– Giờ chúng ta sẽ làm gì đây cưng ?
Lãm :
– Chúng ta cứ đợi đã. Những kẻ định hại chết cha sắp lô diện rồi.
Lãm nói không sai chỉ khoảng hai mươi phút sau, một chiếc xe từ xa chạy đến. Chiếc xe dừng gần chỗ xe chở cha Lãm bị tông đến lật ngược chiếc xe. Trong xe bước ra một người đàn ông cùng mấy người đàn ông. Tên vừa cho xe tông vào xe chở ông Thành thấy kẻ đó bước ra thì cười:
– Tôi vừa cho xe tông vào đằng sau sẽ chở ông ta và xe đã bị lật ngược rồi.
Ông Thành nhìn kẻ vừa từ trong xe bước ra và quay sang Lãm:
– Kẻ này cũng là một giám đốc ở công ty cha. Lão ta tên là Trung. Một lần mẹ các con đến tìm cha. Thấy mẹ con đẹp thì kẻ này đã định sàm sỡ mẹ con nhưng bị cha cho cái tát cảnh cáo. Chính vì bị cha tát mà lão ta tức giận tìm cách trả thù.
Tên cho xe tông vào xe chở ông Thành nhìn chiếc xe bị lật ngược cười:
– Chiếc xe đã bị tông lật ngược, xăng trong xe đã chảy ra. Sớm muốn gì thì chiếc xe cũng nổ tung.
Lão ta cũng cười:
– Đây là bài học cho kẻ chống đối ta. Đây là cách hạ đối thủ nhanh gọn mà không ai biết. Và rồi từ đây hai người vợ xinh đẹp của hắn sẽ thuộc về ta.Nghe lão ta nói, Lãm vận công. Thấy Lãm vận công là Nhi biết Lãm đang tức giận. Nhi lấy điện thoại gọi cho chú Trương biết chuyện chồng mình bị kẻ khác định hại chết bằng vụ tai nạn ô tô nhưng may kịp phát hiện nên không việc gì. Nhi nói mấy cấu nữa thì dừng. Nhi quay Lãm:
– Trương dặn chúng ta cố giữ chân những kẻ này cho đến lúc Trương cùng mấy đồng nghiệp đến.
Lãm :
– Để con cầm chân bọn chúng.
Ông Thành dặn Lãm:
– Cưng cẩn thận nhé.
Lãm :
– Cha yên tâm con sẽ không sao đâu.
Vừa nói xong thì Lãm tiến về những kẻ định giết cha cậu. Thấy Lãm tiến lại gần thì một tên hỏi Lãm :
– Mày là thằng nào ? Ở đâu ra vậy ?
Lãm :
– Ta sẽ không để các ngươi hại được cha mẹ ta.
Lão ta :
– Thì ra ngươi là con trai của tên Thành. Đã vậy ta sẽ cho ngươi đi theo cha ngươi. Và khi đó ta sẽ chiếm được mẹ ngươi.
Lãm cười:
– Không dễ như lão nghĩ đâu.
Mấy tên đi theo lão cùng những tên ở trong chiếc xe vừa tông chiếc xe của cha cậu xông tới tấn công Lãm. Lãm cười vừa tránh vừa đánh trả nhưng không đánh mạnh lắm. Thấy Lãm thản nhiên như không thì những kẻ này tức lắm càng tấn công dữ lắm. Nhưng bọn chúng có làm gì cũng không đụng được vào người của Lãm được. Thấy những kẻ đi cùng lão không làm gì được Lãm thì tức lắm. Do tức giận lão càng hét bọn chúng tấn công Lãm dữ hơn.
– Bốp!
Một tên trúng một quyền của Lãm gục xuống bất tỉnh. Thấy Lãm hạ gục một tên chỉ bằng một cú đấm thì lão càng tức giận hét những kẻ còn lại tấn công Lãm. Nhưng những kẻ cũng chung số phấn với tên mà Lãm vừa hạ gục xong. Lãm đang đánh nhau với bọn chúng thì cảnh sát đến. Khi thấy cảnh sát xuất hiện thì những tên chưa bị Lãm hạ gục định chuồn. Nhưng chúng đã bị Lãm cũng như chú Trương và đồng nghiệp của chúng không cho thoát. Chú Trương hỏi cha Lãm:
– Anh có bị sao không ?
Ông Thành :
– Những kẻ này chưa làm gì được anh thì Lãm đến. Hôm nay nếu Lãm không đuổi theo anh thì anh đã gặp nguy hiểm rồi.
Chú Trương :
– Thằng bé Lãm thật giỏi. Thằng bè chưa bao giờ đưa ra quyết định nào sai lầm cả.
Cả cha và mẹ của Lãm đều gật đầu đồng tình với câu của chú Trương. Lãm:
– Chú quá khen. Cháu chỉ cố hết sức để có thể bảo vệ được những thân cũng những người mà cháu quen thôi.
Mọi người đang nói chuyền. Bỗng:
– Đoàng!
Nghe tiếng súng nổ, mọi người đều giật mình quay nhìn xem chuyện gì xảy ra. Điều mọi người thấy đầu tiên là một tên đang cầm súng đổ gục xuống. Thì ra có một kẻ định bắn lén Lãm từ đằng sau. Nhưng khi kẻ đó định bắn lén Lãm thì chú Trương đã nhìn thấy và chú đã nổ súng. Và sau khi chú Trương nổ súng thì tên đó đã gục xuống. Một chú đồng nghiệp lại gần kiểm tra và quay lại:
– Tên mới bị thương nặng chứ chưa chết.
Chú Trương :
– Chúng ta không thể để kẻ này chết. Vì tên này còn là nhân chưng cho việc lão giám đốc Trung thuê người để hại chết anh Thành.
Sau đó, chú Trương cùng các đồng nghiệp còng tay lão Trung cũng những kẻ theo lão Trung tống vào trong xe. Do kẻ định hại ông Thành là lão Trung chứ không phải ông tổng giám đốc công ty cha cậu. Bởi vậy cha cậu vẫn tiếp tục đi công tác. Lãm gọi taxi tới để đưa cha cậu đến nơi cha cậu ông tác. Còn chiếc xe của công ty của cha thì sẽ được đưa về để sửa chữa. Chú lái xe lo việc sửa chiếc xe hỏng còn cha cậu sẽ tới nơi công tác bằng xe taxi. Ông Thành chưa gọi tax thì Lãm đã gọi rồi. Chừng mười phút sau thì đã có một chiếc xe taxi xuất hiện. Ông Thành vào trong chiếc xe taxi. Ông chào Lãm và Nhi để đi. Lãm :
– Khi nào cha tới nơi thì cha gọi cho mẹ hoặc con luôn để mẹ và con còn yên tâm.
Ông Thành :
– Con yên tâm. Khi nào tới nơi cha sẽ gọi về.
Đợi chiếc xe taxi chở cha cậu đi xa. Lãm với Nhi lên xe để về nhà. Khi xe về đến cổng, Ly liền chạy ra mở cửa để Lãm cho ô tô vào trong ga ra. Sau khi cho xe vào gara. Lãm cùng Nhi vào trong nhà. Lúc này My đang ngồi nói chuyện với Minh Nguyệt. My thấy Lãm và Nhi đi vào thì hỏi Lãm :
– Vừa nãy có chuyện gì mà cưng và mẹ vội đi vậy ?
Lãm :
– Chúng ta lên tầng trên rồi hãy nói chuyện.
Mọi người đồng ý. My nắm tay Minh Nguyệt đưa nàng lên tầng trên cùng Lãm, Nhi và Ly. Vào trong phòng Lãm. My đỡ Minh Nguyệt ngồi xuống giường. Đỡ Minh Nguyệt ngồi xuống giường rồi Ly và My ngồi xuống cạnh Nhi và Minh Nguyệt. Lãm :
– Khi nãy em và mẹ đuổi theo cha vì hôm trước em vô tình nghe được có hai lão bàn với nhau gây ra vụ tai nạn giao thông cho cha chúng ta để giết chết cha. Và sau khi cha chúng ta chết thì hai lão sẽ chiếm đoạt hai mẹ Nhi và mẹ Thúy Hà của chúng ta. Vì em nhớ ra cuộc nói chuyện với âm mưu hại chết cha chúng ta của hai lão mà em đuổi theo cha. Và cũng vì em đuổi theo xe cha mà đã giúp thoát chết khỏi một vụ tai nạn giao thông do hai lão dàn xếp.
Minh Nguyệt :
– Cũng may mà là con vô tình nghe được câu chuyện giữa hai kẻ định hại Thành mà Thành mới thoát chết.
Giờ Lãm mới sực nhớ ra là từ lúc rời nhà ông bà ngoại đến giờ cậu chưa thay quần áo. Vậy là Lãm liền thay quần ao. Khi Lãm cởi quần áo thì bên trong Lãm còn một bộ đồ màu đen. Nhìn bộ đồ màu đen, Nhi thắc mắc:
– Bộ đồ màu đen này cưng mua khi nào mà mẹ chưa nhìn thấy bao giờ vậy ?
Lãm :
– Bộ đồ màu đen này không phải do con mua mà là được tặng mà mẹ.
Ly :
– Ai tặng cưng bộ đồ màu đen này vậy ?
Lãm chưa trả lời thì My cười:
– Lại cô gái nào tặng cưng phải không ? Tặng màu gì không tặng mà lại đi tặng cả bộ màu đen vậy cưng.
Lãm:
– Không phải con gái mà là con trai tặng em.
Khi biết người tặng cho Lãm cả bộ đồ màu đen là con trai thì ngạc nhiên. Nhi:
– Sao cậu ta lại tặng bộ đồ màu đen này vậy ?
Lãm :
– Con cũng không rõ chỉ biết là theo lời người tặng con thì bộ quần áo này trông thì bình thường nhưng có thể chống được đạn đó.
Nhi thắc mắc :
– Sao cậu ta lại tặng cưng bộ quần áo chống đạn làm gì.
Nói đến đây Nhi giật mình nói:
– Không lẽ là cậu ta biết trước là cưng sẽ bị bắn lên tặng cưng bộ quần áo này.
Không chỉ Minh Nguyệt mà cả Ly và My giật mình lo lắng khi biết Lãm bị bắn. Ly vội hỏi Lãm :
– Cưng bị bắn có bị sao không ?
Vừa nói Ly còn vừa kiếm tra người Lãm. Lãm cười:
– Em có bị sao đâu chị. Khi kẻ bắn lén bắn em thì chú Trương đã nhìn thấy và bắn một phát đạn làm cho kẻ đó gục.
Khuôn mặt của Minh Nguyệt với của hai chị Ly và My của Lãm dãn ra khi biết Lãm không việc gì. Ly :
– Cưng kể cho chị, My và mẹ Minh Nguyệt nghe quá trình cưng cùng mẹ đuổi theo xe cha để giúp cha thoát khỏi nguy hiểm.
Lãm :
– Khi em và mẹ đang nhìn hai bên đường để tìm dấu vết chiếc xe chở cha thì em thấy chiếc xe ở ngay phía trước mặt. Khi em cho xe đến gần thì cũng là lúc cha bước ra khỏi xe hỏi chú lái xe 'Xe bị làm sao vậy ?' Chú lái xe lắc đầu không biết là làm sao xe lại bị trúc trặc. Khi cha và chú lái xe đang nói chuyện thấy em và mẹ thì cha quay hỏi mẹ 'Sao em và con lại đến đây vậy ? ' Mẹ chưa trả lời thì em nghe có tiếng ô tô lại gần đi với tốc độ cao. Em đề nghị cha yên lặng để em cho rõ hơn. Khi xác định là đúng có môt jchieecs xe đang lao tới với tốc độ cao thì em giục mọi người 'Chúng ta cứ vào xe và tới chỗ khuất. Có gì con sẽ giải thích cho cha hiểu.' Cha mẹ và chú lái xe làm theo em. Khi em cho xe vào chỗ khuất cùng cha, mẹ và chú lại xe của cha thì đúng có chiếc xe từ xa lao tơi đâm thẳng vào đuôi chiếc xe vừa chở cha. Cú va chạm đã làm cho chiếc xe chở cha bị lật ngược hẳn lại. Khi thấy chiếc xe chở mình bị cú đâm từ sau mạnh đến lật ngược cả xe lại thì cha đã vô cùng bất ngờ và sửng sốt. Cha quay hỏi em sao biết có kẻ định hại cha mà đuổi theo giúp cha thoat nguy hiểm. Em kể cho cha nghe chuyện em vô tình đã nghe được cuộc nói chuyện của hai kẻ làm cùng cha định tạo ra vụ tai nạn để hại chết cha. Khi em với cha đang nói chuyện thì chiếc xe vừa đâm làm chiếc xe chở cha bị lật ngược trở lại lùi lại. Có mấy tên từ trong xe bước ra. Một trong những kẻ đó gọi điện thoại. Khi nghe tên đó nói 'Tôi vừa cho xe tông vào xe chở anh ta và chiếc xe bị lật ngược lại và không mở được cửa xe nữa.' thì quay sang cha mẹ nói 'Tên này chắc đang gọi điện thoại cho kẻ thuê hắn giết cha.' Mẹ quay hỏi em 'Giờ chúng ta sẽ làm gì đây cưng ?' Em nói với mẹ 'Chúng ta cứ đợi đã. Những kẻ định hại chết cha sắp lô diện rồi.' Em nói không sai. Khoảng hai mươi phút sau thì có một chiếc xe từ xa chạy đến. Chiếc xe dừng gần chỗ xe chở cha bị tông đến lật ngược hẳn lại. Một lão từ trong chiếc xe bước ra. Trong xe bước ra một người đàn ông cùng mấy người đàn ông. Tên vừa cho xe tông vào xe chở cha chúng ta thấy kẻ đó bước ra thì cười:
– Tôi vừa cho xe tông vào đằng sau sẽ chở ông ta và xe đã bị lật ngược rồi.
Cha chúng ta kẻ vừa từ trong xe bước ra thì quay sang em:
– Kẻ này cũng là một giám đốc ở công ty cha. Lão ta tên là Trung. Một lần mẹ các con đến tìm cha. Thấy mẹ con đẹp thì kẻ này đã định sàm sỡ mẹ con nhưng bị cha cho cái tát cảnh cáo. Chính vì bị cha tát mà lão ta tức giận tìm cách trả thù.'
Ly :
– Vậy là lại có một lão nữa có ý đồ xấu với mẹ.
Lãm :
– 'Khi thấy xăng chảy thì lão ta vui mừng vì như vậy là xe sắp nổ tung. Lão ta không chỉ cười mà còn nói 'Đây là bài học cho kẻ chống đối ta. Đây là cách hạ đối thủ nhanh gọn mà không ai biết. Và rồi từ đây hai người vợ xinh đẹp của hắn sẽ thuộc về ta.' Nghe lão nói thì em tức giận nên đã vận nội công. Khi thấy em vận nội công thì mẹ đã gọi điện cho chú Trương để tìm sự giúp đỡ. Gọi chú Trương rồi mẹ quay sang em 'Trương dặn chúng ta cố giữ chân những kẻ này cho đến lúc Trương cùng mấy đồng nghiệp đến.' Trong lúc đợi chú Trương và đồng nghiệp của chú đến thì em đã đánh nhau với bọn chúng. Bọn chúng muốn hạ gục nhưng không được mà còn bị hạ gục thì tức lắm. Đúng lúc này chú Trường cùng đồng nghiệp của chú đến. Thấy cảnh sát đến thì lão ta cùng những kẻ lão thuê định chuồn nhưng không được vì đã bị em và các chú chặn lại. Trong lúc chú Trương hỏi cha chúng ta có bị thương không thì đã có kẻ định bắn lén em. Nhưng chú Trương đã nhìn thấy và nổ súng làm hắn gục xuống thương nặng. Sau khi hạ kẻ đó thì chú Trương cùng đồng nghiệp của chú tống lão Trung cũng những kẻ lão thuê vào xe đưa về đồn.'
My :
– Thật đáng đời cho những kẻ làm việc xấu.
Nói thêm mấy câu nữa thì My và Ly về phòng các nàng còn Nhi và Minh Nguyệt ở lại phòng Lãm. Lãm đỡ Minh Nguyệt nằm xuống rồi cậu nằm xuống giữa Minh Nguyệt và Nhi. Do sức khỏe của Nhi và Minh Nguyệt tốt lên từ sau khi học võ cùng Lãm mà chỉ cần nằm mấy phút là cả Nhi và Minh Nguyệt đã ngủ. Lãm cũng ngủ ngay sau các nàng mấy phút.