****** (27)
Về tới nhà, Lãm liền lên phòng cậu để thay quần áo. Mẹ và các chị cũng về phòng để thay váy ra cho thoải mái. Thay váy xong Nhi với Ly và My sang phòng Lãm. Ly :
– Hôm nay con thấy bác Kim Nhu và bác Minh Hà cười vui vẻ từ lúc chúng ta đến cho đến lúc chúng ta về không ?
Nhi :
– Hai chị Kim Nhu và Minh Hà sao mà lại không vui vẻ khi mà hai chị vừa có người để nói chuyện cùng lại vừa được thảo mãn nhu cầu về tình dục chứ.
Nhi thắc mắc:
– Sao gia đình chị Minh Hà khi vào trong nhà rồi thì an toàn không sợ kẻ khác đột nhập gây nguy hiểm vậy cưng ?
Lãm:
– Mấy lần con ở nhà mẹ Minh Hà con đã để ý thiết kế nhà mẹ Minh Hà. Nhà mẹ Minh Hà đằng trước có hàn song sắt lên kẻ nào muốn đột nhập vào nhà mẹ Minh Hà cũng khó. Đã vậy nhà mẹ Minh Hà còn trang bị nhiều dụng cụ lên sẽ không sợ bất cứ chuyện gì xảy ra.
Nghe Lãm giải thích, mẹ với hai chị cậu hiểu ngay. Nhi:
– Giờ thì mẹ hiểu vì gia đình anh Lam chị Minh Hà vào trong nhà sẽ không còn gặp nguy hiểm gì nữa.
Ngồi nói chuyện chừng ba mươi phút thì Nhi hỏi Lãm:
– Tối nay chúng ta có luyện tập võ không cưng ?
Lãm :
– Tối nay chúng ta sẽ luyện tập các thế võ mà hai chị hôm trước đã sáng tạo ra. Bây giờ hai chị sẽ tập luyện cùng nhau còn con và mẹ tập luyện cùng nhau.
Nhi và hai chị cậu gật đầu. Trước tiên là Lãm cùng mẹ và hai chị luyện tập các thế võ mà Ly và My sáng tạo ra. Do lần trước Nhi đã tập luyện cùng Minh Nguyệt rồi lên Nhi cũng quen chút. Còn Lãm là cao thủ lên cậu tập luyện cùng Nhi không có gì khó khăn cả. Giờ ai mà xem Lãm và Nhi luyện tập võ với thì không nghĩ là hai người luyện võ mà như đang khiêu vũ cùng nhau. Vì những thế võ do Ly và My sáng tạo ra khi kết hợp cùng nhau có đôi chút mềm mại giống như là khiêu vũ. Nhưng đừng tưởng mềm mại mà coi thường vì uy lực của nó rất lớn vì trong đó có sự kết hợp sức mạnh của hai người. Đã vậy các chiêu thức này lại có cả nội công lên uy lực sẽ cạng mạnh hơn rất nhiều. Sau chừng một tiếng tập các thế võ mà Ly và My sáng tạo thì mọi người chuyển sang các thế võ mà Lãm bổ sung thêm. Những thế võ này mà Lãm bổ sung thêm khó hơn nhưng do các nàng đã có trình độ võ cao lên cũng nhanh chóng nắm bắt được. Càng tập luyện thì các nàng hăng say hơn. Không chỉ Ly và My mà ngay cả Nhi cũng vậy. Gần tiếng rưỡi nữa trôi qua. Khi Lãm cùng mẹ và hai chị cậu dừng luyện tập võ thì người nào cũng đầy mồ hôi. Lãm cùng mẹ và hai chị cậu đi tắm. Mọi người vào trong nhà tắm cởi hết đồ trên người ra. Lãm:
– Mẹ quay lưng lại để con kỳ lưng cho mẹ nào.
Nhi liền quay lưng nàng lại để cự cưng của nàng kỳ lưng cho mình. Lãm kỳ lưng mãi cho Nhi mà chưa xong. Thấy Lãm kỳ lưng kỹ cho Nhi thì Ly lên tiếng:
– Sao cưng chỉ kỳ lưng cho mẹ mà không kỳ lưng cho chị và My.
Lãm :
– Chị và chị My có thể tự kỳ lưng cho nhau mà.
Ly:
– Chị và My có thể tự kỳ lưng cho nhau nhưng chị và My vẫn muốn cưng kỳ lưng cho chị và My như cưng đang làm với mẹ.
Lãm cười:
– Em kỳ lưng cho mẹ xong sẽ kỳ lưng cho các chị.
Như Lãm nói, kỳ lưng cho Nhi xong thì cậu quay sang kỳ lưng cho Ly và My. Trong khi kỳ lưng cho Ly và My thì Lãm bóp vú hai nàng. Ly và My kêu:
– Chưa đến đoạn bóp vú mà cưng.
Lãm cười:
– Mẹ và hai chị quay người lại đi.
Một tay cầm vòi hoa sen, tay kia thì Lãm xoa, bóp đều từng vú Nhi. Lãm mát xa đều hai vú Nhi. Nhi :
– Cưng mát xa hai vú mẹ nữa đi. Bàn tay cưng làm mẹ cảm thấy dễ chịu thoải mái lắm.
Mát xa hai vú Nhi thêm lúc nữa thì Lãm mát xa hai vú cho Ly và My. Ly cười:
– Mẹ nói đúng. Bàn tay em Lãm mát xa hai vú của con và của em My làm con và em My cảm thấy dễ chịu và thoải mái như mẹ lắm. Cưng cứ làm tiếp đi.
Mát xa phần trên cơ thể của mẹ và hai chị của mình xong thì Lãm làm sạch lồn và phần dưới cơ thể của các nàng. Tắm sạch cơ thể cho các nàng cũng như để các nàng tắm cho mình. Lãm đưa mẹ và hai chị cậu về phòng. Do mẹ và hai chị của cạu hay ngủ ở phòng cậu lên tủ quần áo của câu có một ngăn để cả váy và đồ lót của các nàng để tiện cho việc các nàng thay mà khỏi cần phải về phòng lấy. Lãm lấy váy và đồ lót trong tủ cậu mặc cho mẹ và hai chị của cậu . Mặc đồ lót và váy cho các nàng xong thì Lãm để các nàng mặc cho cậu. Mặc cho nhau xong, Lãm ngồi xuống giường cùng mẹ và hai chị. Lãm cười:
– Không chỉ trình độ võ của hai chị tăng mà trình độ võ của mẹ cũng tăng nhiều.
Nghe Lãm khen, mẹ và hai chị cậu vui lắm. Ngồi nói chuyện một lúc nữa thì Lãm tắt đèn. Nằm xuống cạnh các nàng để ngủ.
******
Sáng hôm sau, Nhi thấy Lãm kiểm tra các đồ trong nhà thì Nhi hỏi:
– Cưng đang kiểm tra vật dụng trong nhau để xem đồ nào hỏng còn sửa phải không ?
Lãm gật đầu. Sau khi kiếm tra và biết những đồ nào bị hỏng cần sửa hoặc phải thay. Lãm :
– Con đi mua một số thứ để sửa và thay những thứ bị hỏng.
Nhi :
– Mẹ và hai chị của cưng nấu ăn sáng xong rồi. Cưng ăn sáng đã rồi hãy đi mua đồ để sửa.
Lãm gật đầu ngồi xuống ghế để ăn sáng. Cũng bởi mẹ cậu hay các mẹ nuôi lẫn các chị đều nấu ăn ngon mà Lãm không bao giờ từ chối ăn các món do các nàng nấu. Trong khi ăn sáng thì bản tin buổi sáng đưa tin. Tối hôm qua, một nhóm thanh niên gồm sau, bảy tên đột nhập vào nhà một đôi vợ chồng trẻ. Bọn chúng đã cưỡng hiếp cô vợ và lầy một ít đồ. Nghe bản tin xong, Nhi:
– Cũng may tối qua chúng ta đi cùng chị Minh Hà và hai con bé về đến tận nhà không thì mẹ con chị Minh Hà gặp nguy hiểm rồi. Đã vậy lúc sau cưng bắt gia đình chị Minh Hà vào trong nhà rồi mới cùng mẹ và hai chị của cưng về nhà là đúng.
Lãm:
– Hôm qua con mà gặp bọn chúng thì con đã nện cho bọn chúng như tối hôm mẹ Thúy Hà và chị Hồng Ngọc bị một đám thanh niên chặn đường trêu chọc để chúng hết đi hại người khác.
Lúc này Lãm đã ăn xong nhưng cậu chưa đi ngay. Nhi thấy Lãm chưa đi thì cười :
– Cưng đi mua đồ để sửa được rồi đó.
Lãm đứng dậy dắt xe ra để đi mua các đồ để sửa và thay những đồ vật bị hỏng. Cũng như hôm rời khỏi phòng trọ của mẹ Minh Nguyệt và cô Nhung. Hôm đó cậu mới rời phòng trọ cô Nhung và mẹ Minh Nguyệt thì bị nhóm chăn đường. Và hôm nay khi Lãm gần đi đến cửa hàng gia dụng thì cậu gặp mấy tên ở phía trước chặn đường cậu gần như hôm trước. Lãm dừng xe lại, tắt chìa khóa xe, bước xuống xe. Lãm nhìn những kẻ này. Lãm nhanh chóng phát hiện ra những kẻ này cũng có nội công như mình. Do biết đối phương không phải dạng vừa lên Lãm và những kẻ này chưa làm gì mà vẫn thế thủ xem đối phương thế nào. Khi hai bên con đang dò xét nhau thì bỗng xuất hiện Hồng Nhạn. Hồng Nhạn thấy Lãm thì đi lại chỗ cậu. Thấy có thêm mấy người nữa thì hỏi Lãm:
– Họ là những người quen của con à ?
Lãm lắc đầu:
– Con không quen họ.
Hồng Nhạn lại quay nhìn những kẻ này. Nhìn một hồi Hồng Nhạn kêu lên :
– Thì ra chính là ngươi.
Nghe Hồng Nhạn giật mình kêu lên thì Lãm thấy lạ lên quay hỏi Hồng Nhạn:
– Mẹ quen lão ta sao ?
Hồng Nhạn:
– Lão ta chính là người gây ra vụ tai nạn cách đây mười năm mà khiến cho mẹ bị mất đứa con đang mang trong bụng.
Lão ta :
– Thì ra cô vẫn còn sống.
Hồng Nhạn:
– Tôi đâu có dễ chết như vậy.
Lãm :
– Mẹ lui lại để khỏi bị thương.
Hồng Nhạn làm theo lời Lãm. Hồng Nhạn lùi lại một đoạn. Lão ta liền tấn công Lãm. Lãm tránh đòn của lão. Lãm vẫn chỉ dùng karate và judo chứ chưa dùng những môn võ cậu học cùng Sung cũng như cậu sáng tạo ra. Dù chỉ dùng karate và Judo mà khiến lão ta cũng chật vật. Nhưng rồi trong lúc đấu với lão, Lãm đã bị trúng đòn của lão khiến cậu bị ngã với cháy máu mồm. Thấy Lãm bị ngã với chảy máu mồm thì Hồng Nhạn lo lắng hỏi Lãm:
– Con có sao không ?
Còn lão ta thấy con bị ngã với chảy máu mồm thì cười:
– Ngươi chưa phải là đối thủ của ta đâu.
Nghe lão cười thì bỗng Lãm nhớ đến buổi nói chuyện giữa cậu với anh Sung ngay trước khi hàng loạt các sự kiện xảy ra liên tục với cậu cũng như những người xung quanh cậu. Anh Sung chỉ thêm những điểm chưa được trong các môn võ mà cậu sáng tạo ra:
– 'Cuồng phong chưởng' của em phải ra đòn nhanh hơn và mạnh giống như cơn lốc thì mới đúng với cái tên của nó. Còn 'Mê hồn chưởng' của em ra đòn thì phải nhẹ hơn, hai bàn tay phải mềm hơn và nhanh hơn thì 'Mê hồn chưởng' mới phát huy được. Em phải nhớ ' Cuồng phong chưởng' và ' Mê hồn chưởng' đối lập nhau.
Nhớ đến buổi nói chuyện với anh Sung, Lãm mỉm cười. Lãm đứng dậy gạt máu ở mồm cậu. Giờ Lãm vẫn vận nội công trong người cậu. Lão ta thấy Lãm đứng dậy thì hỏi cậu:
– Ngươi không việc gì sao ?
Lãm cười:
– Ta chỉ thử lão thôi chứ ta có bị sao đâu.
Lão ta:
– Ta không tin là đòn của ta không làm gì được ngươi.
Lãm:
– Lão không tin thì kệ lão. Chỉ biết là đòn lão đánh không làm gì được ta mà thôi.
Khi thấy Lãm đối thoại mà không có biểu hiện gì bị thương thì Hồng Nhạn biểu hiện vừa ngạc nhiên lẫn vui mừng. Lão ta :
– Cho dù ngươi có làm gì thì cũng không thể thắng được ta.
Lãm cười :
– Chưa biết ai hơn ai đâu.
Nghe Lãm nói kiểu mỉa mai thì lão ta càng tức giận. Trong lúc đối thoại với lão ta thì Lãm tiếp tục vận nội công. Lần này, Lãm kết hợp 'Cuồng phong chưởng' với 'Kim cương bất hoại thể'. Sau khi vận công, Lãm chủ động tấn công lão ta. Lão ta thấy Lãm tấn công mình thì lão ta còn cười coi thường. Nhưng nhanh chóng khuôn mặt của lão ta chuyển từ khinh thường sang lo lắng rồi kinh hãi khi có một luồng gió lớn kèm theo kình lực lớn bao trùm toàn bộ cơ thể lão. Do luồng gió nổi lên lớn quá mà khiến cho Hồng Nhạn phải nhắm mắt lại như mẹ nuôi Ánh của Lãm hôm trước.
– Rắc!
Kèm theo tiếng hét:
– Á!
Nghe tiếng xương gãy cùng tiếng hét làm Hồng Nhạn giật mình. Hồng Nhạn vội vàng mở mắt ra xem chuyện gì xảy ra. Hồng Nhạn thấy Lãm vẫn đứng còn lão ta thì nằm bẹp dưới đất mồm phun ra máu còn miệng liên tục rên rỉ do đau. Do chưa tin vào mắt mình, Hồng Nhạn vẫn hỏi Lãm:
– Con có bị sao không ?
Lãm lắc đầu:
– Con không bị sao cả mà mẹ.
Tuy Lãm nói không bị sao nhưng Hồng Nhạn vẫn kiểm tra người cậu. Khi thấy Lãm không bị sao như lời cậu nói thì khuôn mặt Hồng Nhạn mới hết lo lắng. Hồng Nhạn:
– Vừa nãy khi mẹ nhắm mắt do gió lớn nổi lên thì mẹ nghe có tiếng xương gãy cùng tiếng hét lớn. Mẹ cứ tưởng con bị sao lên mẹ lo lắm.
Lãm ôm Hồng Nhạn cười:
– Những kẻ này dễ gì mà hại được con chứ.
Lãm đang nói chuyện thì có một luồng gió thổi phía sau lưng câu. Lãm biết là có kẻ đánh lén. Trong khi vẫn đang ôm Hồng Nhạn, Lãm tung một cước ngược về phía sau. Lại một tiếng hét nữa vang lên. Lãm quay người lại nhìn kẻ vừa đánh lén thì cậu thấy tên này cách chỗ cậu và Hồng Nhạn đừng phải hơn ba mét. Tên này đã bất tỉnh nhân sự, miềng còn đầy máu. Bỗng xuất hiện hai tên nữa. Một tên :
– Ngươi đã làm hai em của ta bị trọng thương. Ta và em trai ta phải hạ người để trả thù cho hai người em kia của ta.
Vừa nói xong thì tên đó cùng tên đi cùng tấn công Lãm. Lãm vừa ôm Hồng Nhạn vừa tránh đòn của hai tên. Lãm tránh đòn rồi buông Hồng Nhạn ra. Lãm :
– Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là 'Chưa thấy tử thần chưa thấy sợ. '
Nghe Lãm nói hai tên đó tức lắm. Lãm quay sang Hồng Nhạn:
– Mẹ tránh ra xa để khi con xử lý những kẻ này khỏi bị thương.
Hồng Nhạn lùi lại một đoạn theo yêu cầu của Lãm. Hải kẻ này liền tấn công Lãm. Lãm lại vận công. Lãm với hai kẻ mới bắt đầu đấu thì có tiếng xe cảnh sát vang lên mỗi lúc một gần. Vậy là cảnh sát đã đến. Thấy cảnh sát đến Lãm càng yên tâm đấu với hai kẻ này. Lãm vừa nắm hai bàn tay lại một luống gió nổi lên. Tất cả kinh ngạc khi gió lớn nổi lên. Như khi nãy
– Rắc! Rắc!
Cùng những tiếng hét :
– Á! Á!
Sau tiếng hét thì im lặng không còn tiếng gì nữa. Luồng gió ngừng thổi. Hai tên đấu với Lãm nằm dưới đất với mồm đầy máu. Hồng Nhạn kinh ngạc lẫn vui mừng khi một lần nữa thấy Lãm không việc gì. Chú Trương cùng đồng nghiệp từ trong xe đi ra. Những kẻ bị Lãm hạ đều bị còng tay, tống lên xe. Lãm xoay người nhìn xung quanh. Thấy hành động lạ của Lãm thì Hồng Nhạn hỏi:
– Con tìm gì vậy ?
Lãm chưa trả lời Hồng Nhạn mà lướt người cậu về phía cái cây. Lãm kéo một người núp phía sau cái cây ra chỗ cảnh sát và mẹ nuôi Hồng Nhạn và em Quỳnh Hương. Hồng Nhạn thấy chồng cũ này thì nàng hiểu ngay. Hồng Nhạn tức giận:
– Thì ra anh chính là người thuê những kẻ này để hại Lãm. Anh có biết là những kẻ mà anh thuê là ai không.
Ông ta lắc đầu. Hồng Nhạn:
– Những kẻ anh thuê để đánh Lãm chính là những kẻ hơn mười hai năm trước gây ra vụ tai nạn khiến cho thằng bé trong bụng em chết.
Nghe Hồng Nhạn nói, ông ta quỳ xuống :
– Anh sai rồi. Anh không ngờ lại thuê đúng kẻ hại con trai mình. Mong em tha lỗi cho anh.
Quỳnh Hương:
– Con không ngờ cha lại tệ hại đến đâu. Con không còn tìm thấy người cha biết quan tâm gia đình đâu nữa.
Bỗng điện thoại một trong bốn tên mà chồng cũ của Hồng Nhạn thuê để đánh Lãm nghe. Lãm :
– Chúng ta sẽ tương kế tựa kế để kẻ đó lộ diện.
Chú Trương:
– Cách này của cháu hay đó. Chúng ta cứ làm theo cách của Lãm.
Lãm lại gần bấm vào huyệt trên người lão đã gây ra vụ tai nạn cho mẹ Hồng Nhan khi trước rồi quay sang chú Trương :
– Chú để lão ta nói chuyện điện thoại.
Nói với chú Trương rồi Lãm quay sang lão gây tai nạn cho mẹ Hồng Nhạn:
– Lão đừng mong giở trò. Giờ lão hãy hẹn gặp kẻ đã thuê lão.
Vừa nói thì Lãm vừa đặt ngón tay của cậu lên huyệt đạo của lão và vận công. Lão ta thấy Lãm đặt ngón tay lên huyệt đạo của mình lại còn kình lực nữa thì lão không dám làm gì mà trả lời điện thoại:
– Tôi và mấy em tôi đã hạ được tên Lãm và bắt được cô gái tên Hồng Nhạn.
Do dứng sát bên cạnh lão ta lên Lãm đã nghe được những câu nói của kẻ bên kia đầu dây:
– Tốt lắm. Ba mươi phút ngươi đưa cô gái tên Hồng Nhạn và tên Lãm đến căn nhà ở gần công ty của cô ta.
Lão ta:
– Tôi sẽ làm ngay.
Nói rồi lão ta dừng nói chuyện điện thoại. Thấy lão thôi nói chuyện điện thoại thì chú Trương hỏi lão ta:
– Kẻ thuê lão hẹn gặp lão ở đâu ?
Lão ta:
– Kẻ thuê tôi hẹn ba mươi phút nữa sẽ gặp mặt ở gần công ty của cô Hồng Nhạn.
Chú Trương :
– Giờ chúng ta sẽ đến hẹn để bắt kẻ đứng đằng sau những kẻ vừa đánh nhau với Lãm. Ccháu, chị Hồng Nhạn và kẻ vừa bị cháu khống chế đi vào trước. Còn chú và mọi người theo sau.
Một chú đồng nghiệp của Lãm lên tiếng:
– Không biết làm vậy có nguy hiểm không ?
Chú Trương:
– Với khả năng của Lãm thì sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
Lãm cùng Hồng Nhạn, chú Trương và các đồng nghiệp của chú đến điểm hẹn. Lãm cùng Hồng Nhạn và lão đấu võ với cậu và hai sư đệ của lão đi vào trong ngồi nhà. Lãm thấy trong ngôi nhà có khoảng chục tên cùng một lão nữa. Lão ta thấy những kẻ lão thuê quay về cùng Lãm và Hồng Nhạn thì tưởng là Hồng Nhạn và Lãm đã bị bắt và đưa về đâu thì lão cười. Khi đi theo sau mấy kẻ đấu mà thua Lãm. Hồng Nhạn nhìn chăm chú kẻ đã thuê người gây vụ tai nạn khiến nàng bị mất đứa con trai nàng. Hồng Nhạn nhìn một lúc thì nàng kêu lên:
– Ôi không !
Lãm thấy lạ hỏi:
– Có chuyện gì mà mẹ kêu vậy ?
Hồng Nhạn:
– Cách đây khoảng mười ba năm lão ta là giám đốc của mẹ. Một lần khi lão gọi mẹ lên phòng lão, lão định giờ trò với mẹ. Nhưng lão ta đã bị mẹ tát cho một cái. Rồi mẹ rời khỏi phòng lão. Lão ta bị mẹ tát thì tức lắm. Lão đã định giờ trò nhưng vì chuyện gì đó mà lão ta mất việc. Sau đó lão ta biến mất. Khi lão ta biến mất thì cuộc sống của mẹ mấy tháng tới được yên ổn. Nhưng rồi mẹ gặp tai nạn đến mất cả đưa con trong bụng. Thì kẻ làm mẹ sẩy thai lại chính là do lão gây ra.
Lão ta tiến về phía Lãm và Hồng Nhàn. Lão ta:
– Mười mấy năm không gặp trông cô em con đẹp hơn trước.
Lão ta định chạm vào má Hồng Nhạn thì Lãm lên tiếng :
– Đừng có động vào người mẹ ta.
Lão ta quay sang Lãm:
– Thì ra cô ta có một đưa con trai khác.
Lãm nắm tay lại. Lão ta thấy Lãm nắm tay thì cười:
– Ngươi làm gì được khi mà ngươi bị trọng thương bởi những cao thủ mà ta thuê chứ.
Lãm bước tới chắn trước Hồng Nhạn và lão ta. Lão ta tức vì bị Lãm ngăn cản. Lão ta:
– Để xem ngươi có đủ sức ngăn cản.
Nói rồi lão vẫy tay. Mười tên xung quanh lão đã tấn công Lãm mà những kẻ đi vào cùng Lãm vẫn đứng im. Mười tên đi cùng lão cũng giỏi võ nhưng không bằng mấy tên tấn công Lãm khi nãy. Do đó chưa đến mười phút thì mười tên này bị Lãm hạ gục hết. Thấy mười tên đi cùng lão đã bị Lãm hạ gục hết rồi mà mấy tên kia vẫn không ra tay tấn công Lãm. Lão ta thấy lạ
– Ta đã thuê các người rồi mà sao các ngươi không cùng tấn công nó ?
Lãm cười:
– Những tên tấn công tôi khi nãy đã bị tôi đánh cho trọng thương cũng như phế hết võ công rồi thì làm được gì nữa.
Lão ta tức giận vì kế hoạch của lão ta thất bại. Lão ta:
– Ngươi giỏi lắm. Ta sẽ con quay lại để trả thù.
Nói rồi lão định chuồn. Lãm:
– Ai để lão đi mà lão đi chứ.
Nói xong Lãm tung một cước vào chân làm lão ta ngã. Lão ta vừa ngã thì cảnh sát ập vào còng tay lão ta và những kẻ mà lão thuê. Lúc này mẹ và hai chị của Lãm đã đến. Nhi nắm tay Hồng Nhạn:
– Bạn có bị sao không ?
Hồng Nhạn lắc đầu:
– Mình không sao ? Cũng may là Lãm giỏi võ mà mình không bị sao.
Hồng Nhạn quay sang Lãm:
– Cám ơn con. Nhờ có con mà kẻ gây ra cái chết cho đứa bé trong bụng mẹ đã phải đền tội.
Lãm:
– Sao mẹ lại cám ơn con khi mẹ đã là mẹ nuôi của con rồi chứ.
Nghe Lãm nói Hồng Nhạn cười xin lỗi. Hồng Nhạn:
– Giờ cũng đã gần trưa rồi. Hay bạn và bọn trẻ về nhà mình ăn cùng mình và Quỳnh Hương luôn.
Nhi không ngần ngại và gật đầu đồng ý. Thấy Nhi đồng ý thì Quỳnh Hương reo lên vui mừng. Trong khi chú Trường cùng đồng nghiệp đưa chồng cú cùng tất cả những kẻ liên quan về đồn thì mẹ con Lãm cùng Hồng Nhạn và Quỳnh Hương về nhà Hồng Nhạn.
******
Sau chừng hai mươi lăm phút thì mẹ con Lãm cùng Hồng Nhạn và Quỳnh Hương về đến nhà Hồng Nhạn. Nhi liền phụ Hồng Nhạn nấu ăn. Không chỉ có Nhi mà có thêm Ly, My và Quỳnh Hương phụ giúp nấu nữa lên chỉ chừng bốn mươi phút là nấu xong tất cả. Mọi người ngồi vào bàn để ăn. Do mọi người đã đói lên mọi người tập trung ăn mà không nói gì. Phải ăn một lúc mọi người mới nói chuyện với nhau. Lãm hỏi Hồng Nhan:
– Trong nhà có gì bị bị hỏng nữa không mẹ ?
Hồng Nhạn :
– Hiện giờ thì không có gì bị hỏng. Khi nào có gì bị trục trặc mẹ sẽ cho con biết để còn sửa cho mẹ.
Nhi :
– Trong nhà bạn có gì hỏng thì cứ cho Lãm biết. Không phải ngại đâu.
Hồng Nhạn
Hồng Nhạn cười:
– Mình sao phải ngại khi Lãm cũng đã là con nuôi của mình rồi.
Hồng Nhạn định nói gì nữa nhưng nàng lại không nói. Nhìn vào mắt Hồng Nhạn thì Lãm biết ngay Hồng Nhạn định nói 'Mình còn để thằng bé Lãm địt mình thì còn cái gì mà mình phải ngại chứ.' Cũng may là Hồng Nhạn kịp thời dừng kịp thời. Dù sao cũng không lên cho Quỳnh Hương biết Lãm địt Hồng Nhạn lúc này. Vì như vậy sẽ không hay lắm cho đến thời điểm này. Khoảng mười lăm phút sau mọi người ăn xong. Mọi người cùng nhau dọn dẹp. Do tất cả cùng làm lên chỉ một lúc là xong. Sau khi dọn dẹp xong. Hồng Nhạn :
– Bạn và bọn trẻ ở lại chơi chiều hãy về. Còn giờ chúng ta lên trên tầng nói chuyện tiếp.
Nhi cười gật đầu. Mọi người lên tầng trên. Mọi người vào phòng của Hồng Nhạn. Khi ở trong phòng Hồng Nhạn, Hồng Nhạn hỏi Lãm:
– Lúc sáng con đi đâu mà gặp những kẻ tấn công con vậy ?
Lãm :
– Con đi mua đồ để sửa những chỗ bị hỏng cần phải sửa hoặc phải thay.
Nhi :
– Chuyện như thế nào cưng kể mẹ và mọi người nghe ?
Lãm :
– Khi con sắp đến cửa hàng đồ gia dụng thì xuất hiện một nhóm chặn đường con. Con dừng xe lại để xem bọn chúng muốn gì. Khi con dừng xe lại con phát hiện những kẻ này cũng có nội công như công. Khi con và những kẻ đó còn đang thăm dò nhau thì mẹ Hồng Nhạn xuất hiện. Và khi nhìn kẻ nói chuyện cùng con thì mẹ Hồng Nhạn đã nhận ra kẻ này chính là kẻ gậy ra tai nạn mà khiến cho đứa bé trong bụng mẹ Hồng Nhạn bị chết.
Hồng Nhạn:
– Hồi nãy khi thấy con bị trúng đòn chảy máu mồm, mẹ đã vừa sợ vừa lo.
Quỳnh Hương nghe Hồng Nhạn nói Lãm bị chảy máu mồm khi đánh nhau thì nàng lo lắng hỏi Lãm:
– Anh có bị sao không ?
Lãm cười :
– Anh có bị sao đâu em. Mà em thấy anh có bị sao không ?
Quỳnh Hương nhìn Lãm một lượt thấy đúng là Lãm không có biểu hiện gì là bị thương cả. Nhi:
– Cưng kể tiếp đi.
Lãm:
– ' Con yêu cầu mẹ Hồng Nhạn lùi lại để khỏi bị thương. Mẹ Hồng Nhạn lùi lại theo yêu cầu của con. Để biết võ công của kẻ này thế này lên lúc đầu con chỉ dùng karate và judo chứ chưa dùng các môn võ có nội công. Nhưng rồi trong lúc đấu với lão, con đã bị trúng đòn của lão khiến con chảy máu mồm. Thấy con chảy máu mồm thì mẹ Hồng Nhạn lo lắng hỏi con:
– Con có sao không ?
Lão ta thấy con chảy máu mồm thì lão ta cười:
– Ngươi chưa phải là đối thủ của ta đâu.
Lão ta còn đang cười thì con đứng dậy cười. Lúc này con mới vận nội công. Lão ta đang cười nhưng khi thấy con đứng dậy thì hỏi con:
– Ngươi không việc gì sao ?
Con cười:
– Ta chỉ thử lão thôi chứ ta có bị sao đâu.
Lão ta tức giận:
– Ta không tin là đòn của ta không làm gì được ngươi.
Lãm:
– Lão không tin thì kệ lão. Chỉ biết là đòn lão đánh không làm gì được ta mà thôi.
Nghe Lãm kể đến đây Quỳnh Hương kêu lên:
– Đến lúc nguy hiểm mà anh vẫn còn đùa được sao ?
Nhi cười:
– Đến lúc đó Lãm biết rõ về trình độ võ của mình của kẻ kia như thế nào thì Lãm mới làm vậy.
Quỳnh Hương:
– Ý cô là anh Lãm biết là trình độ võ của mình cao hơn của lão lên anh Lãm mới có thể chọc tức lão phải không ?
Nhi cười, gật đầu. Lãm kể tiếp :
– ' Lão ta :
– Cho dù ngươi có làm gì thì ngươi cũng sẽ không thể thắng được ta đâu.
Con cười :
– Chưa biết ai hơn ai đâu.
Nghe con nói kiểu mỉa mai thì lão ta càng tức giận. Trong lúc đối thoại với lão ta thì con tiếp tục vận nội công. Lần này, con kết hợp 'Cuồng phong chưởng' với 'Kim cương bất hoại thể'. Sau khi vận công, con chủ động tấn công lão ta. Khi thấy con tấn công mình thì lão ta còn cười coi thường. Nhưng nhanh chóng khuôn mặt của lão ta chuyển từ khinh thường sang lo lắng rồi kinh hãi khi có một luồng gió lớn kèm theo kình lực lớn bao trùm toàn bộ cơ thể lão. Do luồng gió nổi lên lớn quá mà khiến cho xung quanh mù mịt
– Rắc!
Kèm theo tiếng hét:
– Á!
Hồng Nhạn :
– Khi đó gió nổi lên lớn làm mẹ không nhìn thấy gì. Trong khi không thể mở mắt ra nhìn thì mẹ lại nghe có tiếng xương gãy cùng tiếng hét. Mẹ tưởng con bị làm sao lên lúc đó mẹ sợ lắm. Mẹ vội vàng mở mắt để nhìn xem chuyện gì xảy ra. Mẹ thấy con vẫn đứng còn lão ta thì nằm bẹp dưới đất mồm phun ra máu còn miệng liên tục rên rỉ do đau. Do chưa tin vào mắt mình, mà mẹ vẫn phải hỏi con:
– Con có bị sao không ?
Đến lúc con lắc đầu:
– Con không bị sao cả mà mẹ.
Lúc đó con nóivới mẹ là con không bị sao nhưng mẹ vẫn không tin lên phải kiểm tra người con. Khi thấy con không bị sao như lời con nói thì mẹ mới hết lo lắng.'
Hồng Nhạn thắc mắc:
– Khi con đang ôm mẹ để trấn an mẹ mà sao con vẫn biết có kẻ đánh lén phía sau để mà con đá cho hắn một cái khiến hắn bất tỉnh vậy ?
Lãm chưa trả lời thì Nhi đã trả lời thay câu rồi:
– Dù Lãm đang ôm bạn mà vẫn có thể tung ra một cước khiến hắn bất tỉnh là bởi Lãm đã vượt qua cảnh giới võ học rồi lên tai rất thích, có thể được mọi tiếng động dù nhỏ nhất ở xung quanh. Kể cả tiếng bước chân nhẹ nhất của của cao thủ nữa.
Hồng Nhạn hiểu ra:
– Chính vì vậy mà Lãm mới dễ dàng hạ gục kẻ đánh lén là vậy phải không ?
Nhi gật đầu. Lãm kể tiếp :
– 'Sau khi hạ gục tên đánh len s bằng một cước về phía sau thì bỗng xuất hiện thêm hai kẻ nữa. Một trong hai tên nhìn con tức giận :
– Ngươi đã làm hai em của ta bị trọng thương. Ta và em trai ta phải hạ người để trả thù cho hai người em kia của ta.
Nói xong kẻ đó đã tấn công con. Do con vẫn còn đang ôm mẹ Hồng Nhạn lên con phải vừa ôm mẹ Hồng Nhạn vừa tránh đòn của hai tên. Sau khi tránh đòn đánh bất ngờ của hai tên đó. Con buông mẹ Hồng Nhạn ra và quay nhìn hai lão :
– Hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là 'Chưa thấy tử thần chưa thấy sợ. '
Nghe câu con nói thì hai lão tức lắm. Thấy hai lão tức giận, con vẫn thản nhiên quay sang mẹ Hồng Nhạn:
– Mẹ tránh ra xa để khi con xử lý những kẻ này mà không làm mẹ bị thương.
Mẹ Hồng Nhạn lùi lại một đoạn như khi nãy. Hai kẻ này liền cùng tấn công con. Con lại vận công. Trong khi con với hai kẻ mới bắt đầu đấu thì đã có tiếng xe cảnh sát vang lên mỗi lúc một gần. Vậy là cảnh sát đã đến. Thấy cảnh sát đến con càng yên tâm đấu với hai kẻ này không sợ trong lúc đấu thì một tên lại quay sang tấn công mẹ Hồng Nhạn để nhằm khống chế con.'
Lãm :
– Từ lúc cảnh sát đến thì mẹ, hai chị và Quỳnh Hương đều biết diễn biến về sau thế nào. Con sẽ không phải kể lại nữa.
Hồng Nhạn :
– Mẹ nhận thấy con càng đầu thì càng mạnh hơn thì phải.
Lãm :
– Đúng là con càng đấu nhiều thì càng mạnh hơn hơn. Vì như thế con sẽ được luyện tập với cường độ cao nhiều hơn. Và vì vậy nội công của con cũng tăng.
Nhi :
– Sao chồng bạn lại thuê người đánh Lãm vậy ?
Hồng Nhạn :
– Vì hôm Lãm đến nhà mình chơi cũng như sửa đồ hỏng cho nhà mình thì chồng cũ của mình tự nhiên lại mò đến nhà mình. Khi thấy Lãm trong nhà thì hỏi mình về Lãm kiểu như hỏi cung. Khi thấy chồng cũ của mình muốn gây sự với mình thì Lãm đã yêu cầu chồng cũ của mình ra khỏi nhà mình. Chồng cũ của mình thấy cơ thể to lớn của Lãm thì đã sợ mà phải rời khỏi nhà mình.
Quỳnh Hương:
– Vì điều này mà cha đã thuê người đánh anh Lãm.
Hồng Nhạn gật đầu. Quỳnh Hương:
– Cha thật là quá đáng. Cha đã bỏ rơi mẹ. Vậy mà khi có người chăm sóc cho mẹ thì lại gây sự.
Nhi :
– Mình nghĩ không thể tự nhiên mà chồng cũ của bạn lại tìm đến bạn. Chắc là anh ta với vợ sau của anh ta có chuyện lên anh ta mới làm vậy.
Hồng Nhạn:
– Có một người quen của mình cho mình biết thì vợ sau của chồng cũ của mình cũng chỉ sinh được cô con gái. Nhưng vì cô gái đó là con nhà quyền thế. Đã vậy cô lại là người mà mẹ chồng cũ của mình đển hỏi lên mẹ chồng cũ của mình không thể làm gì cô ta cho dù cô ta chỉ sinh được có con gái mà thôi.
Nhi :
– Thì ra chỉ vì vợ sau của chồng bạn cũng chỉ sinh được con gái mà anh ta mới tìm về với bạn là vậy.
Nói thêm mấy câu nữa Nhi ở lại phòng Hồng Nhạn để ngủ còn Ly và My về phòng Quỳnh Hương để ngủ cùng Quỳnh Hương. Lãm cũng theo hai chị cậu vào phòng của Quỳnh Hương. Thấy Quỳnh Hương và hai chị cậu lên giường nằm rồi thì Lãm nằm xuống đất. Khi Lãm vừa nằm xuống đất như lần trước thì Quỳnh Hương quay sang Lãm:
– Anh đi theo em.
Lãm không hiểu Quỳnh Hương muốn làm gì. Lãm quay nhìn hai chị cậu cậu. Ly:
– Cưng cứ đi theo Quynh Hương xem thế nào.
Lãm đứng dậy theo Quỳnh Hương. Quỳnh Hương bước vào một căn phòng nhỏ để một số đồ. Thì nhà mẹ Hồng Nhạn cũng có một phòng nhỏ để đồ như nhà mẹ nuôi Kim Nhu. Quỳnh Hương :
– Anh lấy chiếc đệm gấp dựng ở tường mang qua phòng em.
Lãm :
– Anh nằm ở phòng em có sao không ?
Quỳnh Hương cười:
– Anh đã là anh trai của em. Đã vậy lại còn có các chị anh nữa thì sao anh phải ngại chứ.
Quỳnh Hường đã nói vậy thì sao Lãm làm khác được chứ. Lãm mang chiếc đêm gấp qua phòng Quỳnh Hương theo lời nàng. Lãm đặt chiếc đêm gấp xuống và mở ra. Thấy chiếc đệm gấp, Ly thắc mắc:
– Nhà em cũng có đệm gấp sao ?
Quỳnh Hương:
– Lần trước em thấy anh Lãm nằm dưới đất em không yên tâm lên em đã bàn với mẹ em mua chiếc đệm gấp này để khi anh Lãm sang còn có chỗ để nằm.
Nghe Quỳnh Hương nói là Ly biết Quỳnh Hương cũng đã yêu Lãm rồi. Đợi Lãm nằm xuống đệm gấp thì Quỳnh Hương mới lên giường để nằm xuống cạnh hai chị của Lãm. Cả ba chỉ thủ thỉ nói chuyện với nhau một lúc thì không có tiếng gì nữa. Vậy là cả ba đã ngủ. Nằm mấy phút sau thì Lãm cũng ngủ. Khi Lãm tỉnh giấc thì cũng gần mười bốn giờ. Lãm ngồi dậy thì thấy hai chị cậu và Quỳnh Hương ngọ ngoạy. Vậy là các nàng đã thức giấc. Lãm đứng dậy gấp đệm lại, cho dựa vào tường. Lãm cùng hai chị cậu và Quỳnh Hương xuống tầng một. Mười phút sau, Nhi và Hồng Nhạn xuống. Ngồi chơi ở nhà Hồng Nhạn thêm nửa tiếng nữa thì Lãm cùng mẹ và hai chị cậu chào Hồng Nhạn và Quỳnh Hương để về. Trên đường về Nhi hỏi Lãm:
– Cưng mải đánh nhau chắc là chưa mua được đồ để sửa ở nhà phải không ?
Lãm gật đầu. Lãm dừng xe ở cửa hàng gia dụng để mua đồ để sửa và thay trong nhà. Về đến nhà, Lãm liền lên phòng thay quần áo để còn xuống nhà sửa với thay những thứ bị hỏng ở tong nhà. Trong khi Lãm sửa và thay những đồ bị hỏng thì mẹ và hai chị cậu nấu ăn tối. Trong khi sửa đồ và nấu ăn, Lãm với mẹ cậu và hai chị cậu còn trêu nhau. Căn bếp ngập tràn tiếng cười của mọi người.