*****(22)
Mấy ngày sau. Chị em Lãm đang ở dưới bếp thì Nhi về. Ly :
– Hôm nay mẹ về sớm hơn mọi ngày. Chắc lại có chuyện gì phải không mẹ ?
Nhi gật đầu. Ly:
– Có chuyện gì mẹ kể cho con và các em. Để xem con và các em có cách gì giúp mẹ giải quyết không ?
Nhi:
– Chiều này khi mẹ lên phòng Hồng Nhạn. Mẹ thấy Hồng Nhạn lo lắng thì mẹ hỏi Hồng Nhạn 'Bạn gặp chuyện gì hay sao mà trông mặt bạn lo lắng vậy ? '
Ly :
– Thế cô Hồng Nhạn có nói cho mẹ biết cô Hồng Nhạn đang lo lắng chuyện gì không ?
Nhi :
– Hồng Nhạn có nói cho mẹ biết là đang lo lắng chuyện gì. Chuyện là lão sếp cấp trên của mẹ và Hồng Nhạn yêu cầu Hồng Nhạn phải đi tiếp khách cùng lão.
Ly :
– Lão sếp của mẹ và cô Hồng Nhạn yêu cầu cô Hồng Nhạn đi cùng lão chắc là lại định có âm mưu gì với cô Hồng Nhạn như lão giám đốc định làm với mẹ trước đây.
Nhi :
– Lúc nói chuyện với Hồng Nhạn, mẹ nghĩ và nói với Hồng Nhạn y như câu con vừa nói xong.
Ly cười :
– Vậy là con với mẹ có cùng suy nghĩ rồi.
Nhi cười gật đầu. Nhi kể tiếp:
– ' Dù đang lo lắng chuyện phải đi tiếp khách cùng lão tổng giám đốc mà Hồng Nhạn vẫn hỏi mẹ
– Lão giám đốc nào định giờ trò gì hại bạn vậy ?
Mẹ cho Hồng Nhạn biết đó là lão giám đốc mà giờ Hồng Nhạn thay vị trí. Hồng Nhạn hỏi mẹ
– Lão giám đốc giở trò gì với bạn vậy ?
Mẹ kể cho Hồng Nhạn nghe chuyện lão giám đốc định cùng với sự giúp đỡ của Ngọc Quỳnh để cưỡng hiếp mẹ nhưng đã thất bại. Khi biết Ngọc Quỳnh giúp lão giám đốc để hại mẹ, Hồng Nhạn đã rất ngạc nhiên. Tuy ngạc nhiên nhưng Hồng Nhạn chỉ hỏi mẹ :
– Sao Ngọc Quỳnh lại giúp lão giám đốc cũ hại bạn vậy ? Lão giám đốc chắc đã phải giở trò gì với Ngọc Quỳnh thì Ngọc Quỳnh mới chịu giúp lão để hại bạn.'
My :
– Qua câu hỏi của cô Hồng Nhạn. Chứng tỏ cô Hồng Nhạn tin là cô Ngọc Quỳnh không thể tự nhiên mà lại đi hại mẹ được.
Nhi:
– Mẹ kể cho Hồng Nhạn nghe chuyện cách đây mấy tháng trong một lần Ngọc Quỳnh đi công tác với lão giám đốc. Lão giám đốc đã bỏ thuốc mê vào cốc rượu của Ngọc Quỳnh, cưỡng hiếp và quay video để uy hiếp Ngọc Quỳnh. Mẹ còn kể cả việc lão ta dùng video để ép Ngọc Quỳnh cho lão quan hệ tiếp cũng như ép Ngọc Quỳnh quan hệ với lão đối tác. Khi mẹ kể về hành động bí ổi của lão giám đốc cũ, Hồng Nhạn đã tức giận:
– Lão ta thật bỉ ổi.
Dù đang tức giận trước việc làm của lão giám đốc, Hồng Nhạn vẫn hỏi mẹ:
– Thế sao Ngọc Quỳnh thoát khỏi sự uy hiếp của lão giám đốc cũng như làm thế nào mà bạn thoát không bị lão giám đốc cưỡng hiếp vậy ?
Mẹ kể:
– Cách đây hơn một tháng khi lão giám đốc yêu cầu mình đi công tác cùng lão và Ngọc Quỳnh thì mình buồn lắm. Vì mình muốn cuối tuần ở nhà cùng bọn trẻ nhà mình thôi. Do buồn chuyện phải đi công tác đột xuất mà về nhà rồi mà mình vẫn mang khuôn mặt buồn. Thấy mình buồn thì con trai mình liền hỏi mình 'Có chuyện gì khiến mẹ buồn thế ?' Mình cho các con mình biết là lão giám yêu cầu mình đi công tác cùng lão và Ngọc Quỳnh. Con trai mình 'Ông ta yêu cầu mẹ đi công tác thì mẹ cứ đi.' Mình cho các con biết âm mưu của ông ta. Các con mình hiểu ra điều lo lắng của mình thì. Sau một hồi suy nghĩ rồi con gái lớn mình 'Mai là ngày nghỉ hay tiện thể con với em My và em Lãm sẽ đi du lịch đến khu mẹ đi công tác. Vừa để đi chơi mà còn giúp đỡ được mẹ luôn.' Khi nghe đề xuất của con gái lớn mà mọi lọ lắng trong mình để biến mất. Ngày hôm sau, trong khi mình ngồi cùng xe với lão giám đốc và Ngọc Quỳnh đi phía trước thì thằng bé Lãm cho xe ô tô trở hai con bé Ly và My bám theo ngay sau xe mình. Khi xe trở mình với lão giám đốc và Ngọc Quỳnh đến nơi công tác thì xe của con trai mình cũng đến ngay sau đó mấy phút. Các con của mình còn đặt được chiếc phòng ngay cạnh phòng của mình và Ngọc Quỳnh. Đến khi mình đi ăn cùng lão giám đốc và Ngọc Quỳnh thì các con mình cùng tìm được một cái bàn ở góc khuất để giám sát. Trong lúc mình đang nói chuyện với Ngọc Quỳnh không đề phòng thì lão giám đốc đã bỏ thuốc mê vào cốc của mình. Dù lúc đó con trai mình đã nhắn tin nhắc mình nhưng mình vẫn uống.
Nghe đến đây Hồng Nhạn kêu lên:
– Trời sao mà bạn liều quá vậy. Nhỡ lão ta cưỡng hiếp được bạn thật thì sao ?
Mẹ giải thích cho Hồng Nhạn:
– Mình dám làm vậy vì trước khi uống mình đã quay mặt về phía các con mình ngồi nháy mắt với các con mình ra hiệu rồi.
Hồng Nhạn cười:
– Mình quên mất là bạn nói là có các con của bạn có đi cùng bạn chỉ là không đi cùng xe thôi.
Bỗng Hồng Nhạn hỏi mẹ:
– Có phải bạn muốn giăng bẫy lão giám đốc lên cho dù biết trong cốc nước của bạn có bỏ thứ không hay mà bạn vẫn uống phải không ?
Mẹ gật đầu thừa nhận. Hồng Nhạn hỏi mẹ:
– Sau đó thế nào ?
Mẹ kể tiếp:
– 'Sau khi thấy mình uống cốc nước thì lão giám đốc vui lắm. Không lâu sau khi mình uống, mình gục xuống bàn. Theo lời kể của các con mình thì sau khi mình gục xuống bàn thì Ngọc Quỳnh dìu mình về phòng. Các con của mình đi theo. Ngọc Quỳnh đưa mình vào phòng. Một lúc sau thì lão giám đốc và lão đối tác. Do mải nói chuyện với hai lão mà Ngọc Quỳnh quên không khóa cửa phòng. Do Ngọc Quỳnh quên khóa cửa phòng mà các con của mình mới vào trong phòng dễ dàng. Các con của mình đợi khi lão giám đốc định kéo váy ra khỏi người mình thì mới đứng dậy. Hai lão và Ngọc Quỳnh vô cùng kinh ngạc khi thấy các con của mình ở trước mặt. Khi cả ba còn đang ngạc nhiên về sự có mặt đột ngột của các con mình thì con trai mình chạm vào người mình giúp mình tỉnh lại.
Nghe mẹ kể việc Lãm giúp mẹ tỉnh lại thì Hồng Nhạn cười:
– Thật là may mắn.
Tuy mừng vì mẹ không bị lão giám đốc cưỡng hiếp nhưng Hồng Nhạn vẫn thắc mắc:
– Con trai bạn làm thế nào mà bạn có thể tỉnh lại khi mà bạn đang hôn mê do rượu có bỏ thuốc mê vậy ?
Mẹ cười:
– Con trai mình dùng nội công thâm hậu của thằng bé để giúp mình tỉnh lại.
Nghe mẹ nhắc đến nội công thì ngạc nhiên hỏi mẹ :
– Con trai bạn có nội công trong người sao ?
Mẹ gật đầu xác nhận. Hồng Nhạn hỏi mẹ :
– Làm thế nào mà con trai của bạn lại có được nội công ở trong người vậy ?
Mẹ giải thích:
– Con trai mình có nội công là do con trai mình luyện tập võ từ lúc con trai mình mới ba tuổi.
Hồng Nhạn hỏi mẹ:
– Tại sao lão giám đốc mất chức vậy ?
Mẹ kể tiếp nhưng có chút thay đổi trong lời kể:
– Sau khi mình tỉnh lại, lại còn có các con mình ở bên cạnh thì lão giám biết không làm gì được mình lên rời khỏi phòng. Còn bản thân Ngọc Quỳnh thì cảm thấy có lỗi với mình nhất là sau khi mà mình đã mua tặng con gái Ngọc Quỳnh máy tính xách tay. Bở vậy mà ngay ngày hôm sau Ngọc Quỳnh đã làm đơn tố cáo lão giám đốc. Vì đơn tố cáo của Ngọc Quỳnh mà lão giám đốc mất chức và bạn đã đến để thay thế vị trí của lão ta.
Hồng Nhạn :
– Thì ra lão giám đốc mất chức là do Ngọc Quỳnh làm đơn tố cáo lão ta.
Hồng Nhạn ngậm nghĩ rồi quay sang mẹ:
– Lão giám đốc mất chức do Ngọc Quỳnh. Vậy thì lão ta sẽ tìm Ngọc Quỳnh trả thù chứ.
Mẹ gật đầu. Hồng Nhạn hỏi mẹ:
– Lão ta trả thù Ngọc Quỳnh thế nào ? Mà lão ta trủ thù mà sao Ngọc Quỳnh không bị làm sao vậy ?
Mẹ :
– Trước khi bạn đến nhận chức giám đốc. Hôm đó, mình và bọn trẻ gia đình mình đi siêu thị thì gặp Ngọc Quỳnh và Ánh Dương. Khi mình, Ngọc Quỳnh lên xe để về thì gặp lão giám đốc cùng một đám chặn ở trước cửa siêu thị. Thì ra lão giám đốc thuê người định đánh mẹ con mình và mẹ con Ngọc Quỳnh.
Nghe mẹ và Ngọc Quỳnh bị lão giám đốc chắn đường để đánh thì Hồng Nhạn lo lắng hỏi mẹ:
– Vậy sao bạn, Ngọc Quỳnh và bọn trẻ gia đình bạn thoát được khỏi nguy hiểm vậy ?
Mẹ cười:
– Mình, Ngọc Quỳnh và bọn trẻ không bị nguy hiểm gì vì có Lãm với hai con bé Ly và My giỏi võ. Bản thân mình sau một thời gian thằng bé Lãm dạy võ cho mình thì mình cũng có thể tự bảo vệ bản thân. Lúc đầu lão giám đốc hí hửng tưởng là lần này có thể bắt mình và Ngọc Quỳnh. Và như vậy lão có thể cưỡng hiếp mình và Ngọc Quỳnh để trả thù nhưng kế hoạch của lão thật bại hoàn toàn. Không những lão không bắt được mình và Ngọc Quỳnh mà còn bị mình và các con mình khống chế để cảnh sát còng tay lão và những kẻ được thuê cho vào xe đưa về đồn.
Nghe đến chỗ mẹ và Ngọc Quỳnh không bị lão giám đốc hại thì mặt Hồng Nhạn chuyển từ lo lắng sang vui vẻ. Hồng Nhạn:
– Cũng may bạn và các con của bạn giỏi võ mới bảo vệ cho bản thân và mẹ con Ngọc Quỳnh.
Hồng Nhạn nhìn mẹ cười:
– Từ giờ có khi mình phải cần đến sự bảo vệ của bạn mỗi khi đi ký hợp đồng.
Mẹ cười:
– Bạn yên tâm. Mình sẽ bảo vệ cho bạn và không để kẻ nào hại bạn đâu.
Nghe mẹ nói, Hồng Nhạn nắm tay mẹ:
– Có câu nói này của bạn thì mình đi đâu cũng cảm thấy yên tâm rồi.
Lúc đầu mẹ tưởng Hồng Nhạn trêu mẹ khi nói mẹ bảo vệ cho Hồng Nhạn khi Hồng Nhạn đi ký hợp đồng. Nhưng đến khi Hồng Nhạn nói 'Có câu nói này của bạn thì mình đi đâu cũng cảm thấy yên tâm rồi.' Thì mẹ biết là Hồng Nhạn không hề nói đùa mà là nói nghiêm túc. Mẹ quay về đề tài lão tổng giám đốc. Mẹ hỏi Hồng Nhạn:
– Thế lão tổng giám đốc yêu cầu bạn khi nào thì đi tiếp khách cùng bạn.
Hồng Nhạn:
– Lão tổng giám đốc yêu cầu mình và Ngọc Quỳnh tối nay đi tiếp khách cùng lão ta.
Mẹ và Hồng Nhạn đang nói chuyện thì có điện thoại kêu. Hồng Nhạn nghe điện thoại. Điện thoại kết thúc. Hồng Nhạn quay sang mẹ:
– Buổi tiếp khách có thay đổi.
Mẹ hỏi Hồng Nhạn:
– Buổi tiếp khách có thay đổi gì vậy ?
Hồng Nhạn:
– Lão ta không chỉ muốn mình và Ngọc Quỳnh đi tiếp khách cùng lão mà lão còn muốn có cả bạn nữa.
Mẹ ngẫm nghĩ rồi nói :
– Mình thấy có gì đó đáng nghi trong chuyện này.
Hồng Nhạn:
– Bạn nói đúng chắc chắn là lão ta có trò gì rồi.
Hồng Nhạn nhấc điện thoại gọi Ngọc Quỳnh lên phòng mình. Không lâu sau Ngọc Quỳnh có mặt trong phòng. Ngọc Quỳnh hỏi Hồng Nhạn
– Chị gọi em có việc gì vậy ?
Hồng Nhạn:
– Lão tổng giảm đốc vừa gọi điện cho chị biết 'Buổi tiếp khách có thay đổi.'
Ngọc Quỳnh hỏi Hồng Nhạn:
– Buổi tiếp khách có thay đổi gì vậy chị ?
Hồng Nhạn :
– Lão tổng giảm đốc không chỉ muốn chị và em đi tiếp khách cùng lão mà có thêm cả Nhi nữa.
Hồng Nhạn nói xong thì Ngọc Quỳnh
– Lão ta lại có trò lên mới muốn cả em, chị và chị Nhi cùng lão đi tiếp khách.
Mẹ ngẫm nghĩ rồi nói với Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh 'Để đề phòng lão tổng giảm có trò thì bạn và Ngọc Quỳnh lên để Ánh Dương và Quỳnh Hương đến nhà mình. Vừa để mấy chị em chơi với nhau. Đồng thời còn để hai con bé Ly và My bảo vệ cho Quỳnh Hương và Ánh Dương.' Mẹ vừa đưa ra lời đề nghị. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh đồng ý ngay.'
Ly :
– Cô Hồng Nhạn và cô Ngọc Quỳnh đã đồng ý để hai hai em đến nhà mình chơi với ăn tối nay. Vậy thì bây giờ con và em My sẽ đến nhà hai cô để đón Quỳnh Hương và Ánh Dương.
Nhi nhắc:
– Con và My nhớ chú ý bảo vệ cho Ánh Dương và Quỳnh Hương nhé.
Ly :
– Mẹ yên tâm. Con và em My sẽ bảo vệ cho em Ánh Dương và em Quỳnh Hương.
Nhi xoa má Ly và My:
– Mẹ tin ở hai con.
Lãm bế bổng Nhi lên:
– Để con tắm cho mẹ rồi chúng ta còn đến chỗ hẹn.
Nhi cười ôm cổ Lãm. Lãm bế Nhi đi lên nhà tắm ở trên tầng hai. Lãm cởi váy với đồ lót Nhi ra. Lãm yêu cầu Nhi cúi người xuống để cậu gội đậu cho nàng. Nhi liền làm theo yêu cầu của Lãm. Sau khi gội với lau khô tóc, Lãm đỡ Nhi đứng thẳng dậy. Lãm hôn Nhi. Trong khi Lãm hôn Nhi thì nàng đưa tay xuống nắm cặc Lãm sóc làm cặc Lãm tỉnh giấc cứng nở to ra. Nhi rướn người cầm cặc Lãm đút vào lồn nàng. Do Nhi đứng lên lồn nàng khít hơn mà có chút khó khăn nhưng rồi đầu cặc Lãm cũng chui được vào trong lồn Nhi. Lãm địt Nhi kiểu đứng. Lãm hôn Nhi, tay cậu thì xoa mông Nhi trong khi cặc cậu đâm vào tử cung nàng. Nhi rên 'ư…ư'. Đây là lần đầu nàng và Lãm địt kiểu đứng lên chậm. Lãm vừa đi quanh phòng tắm vừa hôn với thúc cặc vào lồn Nhi. Nhi quắp hai chân nàng vào hông Lãm. Do địt kiểu đứng lên lồn Nhi còn khít hơn mọi lần lên chỉ hai mươi thì cặc Lãm giật giật phun tinh trùng vào tử cung Nhi. Lãm để cặc Lãm ra hết trong lồn Nhi. Lãm thả Nhi đứng xuống rút cặc cậu ra. Lãm vừa thả Nhi ra, Nhi liền quỳnh xuống ngậm cặc Lãm mút để làm sạch tinh trung và nước lồn của nàng dính trên cặc Lãm. Lãm hỏi Nhi:
– Mẹ thích chứ.
Nhi gật đầu. Lãm cầm vòi hoa sen tắm cho Nhi. Lãm đút ngón tay vào lồn nàng móc để làm sạch bên trong lồn cho Nhi. Sau khi làm sạch bên trong lồn cho Nhi, Lãm tắm sạch cơ thể cho Nhi rồi để Nhi tắm cho cậu. Tắm sạch cho Lãm và Nhi, Lãm bế Nhi vào phòng mặc đồ lót với váy cho Nhi với để Nhi mặc quần áo cho cậu. Lãm và Nhi xuống tầng một. Khi Lãm với Nhi xuống tầng một thì không thấy Ly và My đâu. Lãm đoán là hai chị đi đón hai cô bé Quỳnh Hương và Ánh Dương. Không lâu sau, tiếng xe đỗ trước cửa. Vậy là Ly và My về. Hai cô bé Ngọc Quỳnh và Ánh Dương thấy Lãm và Nhi liền chào. Nhi cười:– Mấy chị em ở nhà nhớ khóa cửa cẩn thận. Mẹ với Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh sẽ nhanh về thôi.
Ly và My gật đầu. Cô bé Quỳnh Hương hỏi Ly:
– Em có thể giúp gì được hai chị ?
Ly chỉ cho Quỳnh Hương phải làm gì để giúp nàng và My. Ánh Dương cũng tham gia làm cùng. Ly, My và hai cô bé vừa nấu vừa cười đùa với nhau. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh mà thấy cảnh này thì cũng sẽ cảm thấy vui khi thấy con gái các nàng thân thiết với hai con gái của Nhi. Đợi Ly khóa cửa rồi Lãm trở Nhi đến chỗ lão tổng giám đốc hẹn. Khi Lãm và Nhi đến nơi thì Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cũng vừa mới đến. Lãm chào hai nàng. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cười gật đầu. Lãm:
– Con ngồi ở chỗ khuất để dễ theo dõi. Vì thế mẹ và hai cô cứ yên tâm.
Lãm vừa ngồi xuống ở chỗ khuất thì xuất hiện lão tổng giám đốc. Lão ta nhìn mẹ Lãm và hai cô Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cười:
– Tối nay trông ba em đều đẹp cả.
Lãm ngồi ở chỗ khuất nhìn chăm chú lão tổng giám đốc. Nhìn một lúc Lãm nhắn tin cho Nhi:
– Con thấy lão tổng giám có nhiều nét giống giám đốc cũ của mẹ. Dường như lão tổng giám đốc với lão giám đốc cũ của mẹ có quan hệ với nhau hay sao.
Chỉ một phút sau có tin nhắn :
– Cưng nói đúng lão tổng giám đốc trong có nhiều nét giống lão giám đốc cũ của mẹ.
Hồng Nhạn nhìn quanh ngoài lão giám đốc và vài người thì không thấy đối tác đâu. Hồng Nhạn hỏi lão tổng giám đốc:
– Đối tác của công ty chúng ta đâu ?
Lão tổng giám đốc cười:
– Đối tác tối nay bận lên sẽ không đến.
Hồng Nhạn:
– Đối tác không đến vậy thì tôi, Nhi và Ngọc Quỳnh về vậy. Lần sau đối tác không đến thì phải có thông báo cho mọi người chứ. Để nhiều người mất thời gian.
Khi Hồng Nhạn, Nhi và Ngọc Quỳnh quay người để ra về thì lão tổng giám đốc cười:
– Các em sao về sớm vậy ? Chúng ta vui vẻ đã chứ.
Hồng Nhạn, Nhi và Hồng Ngọc thừa hiểu từ 'Vui vẻ' của lão tổng giám đốc là gì. Bỗng lão tổng giám đốc sờ má Hồng Nhạn cười:
– Da của em mịn màng thật.
Hồng Nhạn bị sờ má thì giật mình hỏi:
– Ông làm gì đó ?
Lão tổng giám đốc cười:
– Thì anh đã nói chúng ta sẽ vui vẻ mà.
Thấy lão tổng giám đốc nói kèm những hành động cợt nhả với Hồng Nhạn thì Ngọc Quỳnh tức giận. Do tức giận lên cho dù Nhi và Hồng Nhạn chưa nói câu gì cả thì Ngọc Quỳnh đã thẳng tay tát mạnh vào má lão tổng giám đốc khiến lão đau điếng. Lão tổng giám đốc bất ngờ bị Ngọc Quỳnh tặng cho một cái tát đau điếng thì lão ta tức lắm. Lão ta gào lên:
– Vì cô mà em trai ta mới bị bắt.
Ngọc Quỳnh nhìn lão tổng giám đốc :
– Thì ra lão là anh của lão giám đốc bị ổi.
Lão tổng giám đốc:
– Ta hôm nay sẽ khiến các cô phải chịu nhục.
Hồng Nhạn:
– Lão định làm gì ?
Lão tổng giám đốc:
– Ta sẽ để mấy tên ta thuê vui vẻ với các cô.
Lão vừa nói xong thì đã xuất hiện hơn chục tên vây quanh các nàng. Hồng Nhạn thấy nhiều kẻ xuất hiện thì lo lắng. Thấy Hồng Nhạn lo lắng thì Nhi vội trấn an Hồng Nhạn:
– Bạn không phải lo.
Lão tổng giản đốc:
– Hôm trước cô có con trai giúp nhưng hôm nay có một mình thì làm được gì chứ.
Lão ta vẫy tay bọn chúng tấn công Nhi. Bọn chúng liền tấn công. Nhi tránh và vận nội công dùng nhưng bài võ mà con trai nàng dạy để đánh lại bọn chúng. Dù Nhi có giỏi võ nhưng dù sao nàng cũng chỉ là phụ nữ. Đã vậy có mỗi mình nàng là có võ còn Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh không biết võ để hỗ trợ nàng. Lão tổng giám đốc hí hừng khi thấy Nhi bị bao vậy. Lão còn đang vui mừng thì bỗng một tên bị đá bật về phía sau, rú lên một trước khi gục xuống bất tỉnh. Tất cả giật mình nhìn xem ai làm. Người vừa hạ một tên là Lãm. Thì ra thấy mẹ mình gặp nguy hiểm lên Lãm nhảy ra cứu. Lão tổng giám đốc nhìn Lãm cười:
– Ngươi ở đây vậy thì chỉ còn hai con bé chị của ngươi ở nhà cùng hai con bé – con của Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh.
Lãm cười:
– Lão quá coi thường các chị gái của ta rồi đó. Các chị của ta chỉ kém ta thôi chứ vẫn giỏi hơn mẹ ta rất nhiều.
Lãm không chỉ nói mà cậu còn lấy điện thoại ra gọi cho chị cậu. Điện thoại kêu. Lãm nghe có tiếng chị cậu. Lãm bật loa ngoài rồi mới hỏi Ly:
– Tình hình ở nhà thế nào rồi chị ?
Ly ở đâu bên kia điện thoại:
– Những kẻ đến tấn công nhà chúng ta đều bị chị và My khống chế hết. Trong khi chị và My đánh những kẻ đến tấn công nhà chúng ta thì Quỳnh Hương đã gọi cho điện thoại cảnh sát. Và giờ cảnh sát đã có mặt ở nhà chúng ta còng tay những kẻ tấn công nhà chúng ta. Cưng cứ yên tâm cùng mẹ bảo vệ hai cô.
Lãm đang nói chuyện với Ly thì cảnh sát ở ngoài ập vào cùng chú Trường còng tay tất cả lại. Lãm thấy tất cả bị còng tay thì cười thông báo cho chị cậu:
– Những kẻ ở chỗ em bị em khống chế và cũng bị chú Trương cùng các đồng nghiệp của chú còng tay lại rồi.
Lãm cùng mẹ và hai cô Hồng Nhạn và Hương Liên về nhà. Thì ra làm gì có ký hợp đồng. Đây chỉ là cái bẫy để nhằm hại Nhi, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh mà thôi.
******
Quỳnh Hương và Ánh Dương thấy mẹ của các cô trước mặt thì chạy ra ôm các nàng. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cũng ôm con gái các nàng. Mẹ con Hồng Nhạn và mẹ con Ngọc Quỳnh vui mừng vì đã không gặp nguy hiểm. Hồng Nhạn quay sang Nhi:
– Nhờ sự tính toán của bạn mà mình, Ngọc Quỳnh và hai con Quỳnh Hương và Ánh Dương mới không bị làm sao.
Nhi :
– Dù mình có tính toán đúng nhưng nếu không nhờ Lãm và hai con Ly và My giỏi võ thì mình có tính toán đúng cũng có tác dụng gì đâu.
Không chỉ Hồng Nhạn mà Ngọc Quỳnh cũng gật đầu công nhận lời Nhi nói là đúng. Nhi :
– Những kẻ đến tấn công già đình chúng ta đã bị các con không chế như thế nào ? Con kể cho mẹ và hai cô nghe luôn đi.
Ly :
– 'Con và các em đang xem phim thì nghe có tiếng lục cục bên ngoài. Con nhìn xuống dưới thấy có khoảng chục tên trước cửa nhà mình. Con quay sang nói nhỏ vào tai em My
– Trước cổng nhà chúng ta có khoảng chục tên đi lại.
Nghe con nói em My cũng nhìn xuống dưới đường. Thấy con và em My nhìn xuống đường thì Quỳnh Hương Và Ánh Dương thấy có khoảng chục tên đang tim cách đột nhập vào nhà thì lo lắng. Thấy Quỳnh Hương và Ánh Dương lo lắng thì con liền trấn an hai em
– Hai em không cần phải lo lắng. Có chị và My thì sẽ không ai hại được hai em đâu.
Có con trấn an thì Quỳnh Hương và Ánh Dương cũng đỡ lo lắng. Con dặn hai em Quỳnh Hương và Ánh Dương
– Bây giờ hai em ở yên trong phòng nhé. Dù có chuyện gì cũng không được ra. Chỉ khi nào chị hoặc My gọi hẵng mở cửa phòng.
Quỳnh Hương và Ánh Dương gật đầu. Con và em My ra khỏi phòng là Quỳnh Hương tắt đèn phòng và chốt cửa. Con và em My biết dùng tay khó mà hạ hết được bọn chúng. Vì vậy con và em My mang theo cả đoản côn. Khi xuống phòng khách thì mấy tên đã mở được cửa và vào trong phòng khách. Con nghe bọn chúng nói chuyện với nhau
– Chúng ra tìm kiểu gì cũng tìm mấy đưa con gái.
Nghe mấy tên nói chuyện con và em My biết là những kẻ này đột nhập vào nhà chúng ta là định bắt con, em My với hai em Quỳnh Hương và Ánh Dương. Con và em My nhìn nhau và gật đầu.
– Chát!
Một tên bị con cho một gậy vào gáy khiến hắn gục xuống bất tỉnh. Thấy đồng bọn bị hạ gục bất ngờ thì một tên hét lên:
– Có giỏi thì ra mặt làm gì mà lại đánh trong bóng tối.
Mặc cho hắn gào, hét. Con và em My vẫn không lên tiếng. Vì con và em My biết thừa đó là cái bẫy mà hắn muốn giăng ra để dụ con và em Mỵ ra mặt mà thôi. Con và em My biết lên con và em My đã không mắc bẫy của hắn. Sau khi một tên bị hạ gục, con và em My kịp nhìn một lượt toàn bộ bọn chúng. Đếm qua con và em My thấy cũng phải đến khoảng mười lăm tên. Em My nói nhỏ:
– Bọn chúng đông quá chị ơi. Nếu có cả em Lãm thì không có gì lo. Nhưng vì có em và chị thì cũng khó mà hạ gục hết.
Con thấy em My nói đúng lên con và em My không tấn công bọn chúng nữa mà suy nghĩ để tìm ra giải pháp. Khi con đang suy nghĩ tìm giải pháp thì vô tình nhìn đầu gậy đoản côn con đang cầm. Và con đã tìm giải pháp. Con quay sang em My:
– Chị và em có thể hạ gục những kẻ này dễ dàng mà không tốn nhiều sức hơn.
Em My hỏi con :
– Làm cách nào hạ nhanh những kẻ này không tốn quá nhiều sức vậy chị.
Con cười:
– Em nhìn đầu đoản côn thì sẽ hiểu.
Em My nhìn đầu đoản côn một lúc rồi em My quay sang con:
– Em hiểu ý chị rồi. Chúng ta sẽ dùng đầu của đoản côn để điểm huyệt những kẻ này thay vì dùng cả gậy để hạ bọn chúng. Và khi dùng đoản công điểm huyệt thì em và My sẽ không phải lo chuyện điểm huyệt không thành công khi chỉ dùng ngón tay.
Con cười gật đầu với em My. Do tìm ra được giải pháp tốt nhất mà còn và em My không còn lo lắng nữa. Do không còn lo lắng mà con và em My liền tấn công những kẻ đột nhập vào nhà. Con và em My vừa đánh vừa truyền nội công vào đầu gậy để điểm huyệt những kẻ đột nhập nhà chúng ta. Và kiểu này đã thành công. Nhiều tên chưa kịp hiểu gì thì đã bất động. Sau khi diểm huyệt những kẻ tấn công làm bọn chúng đều bất động không cử động được nữa thì em My reo lên vui mừng:
– Cách này của chị hiệu quả cao quá. Những kẻ tấn công gia đình chúng ta đều bị hạ gục hết.
Con cười với em My. Bỗng con nhìn thấy tên bị con hạ gục lúc đầu. Để đề phòng bất chắc con xoay đầu gậy điểm huyệt nốt tên này. Sau khi tất cả những kẻ tấn công gia đình chúng ta bị điểm huyệt, con và em My thì con và em không còn cảm thấy lo lắng mà còn đợi cảnh sát đến để còng tay bọn chúng đưa về đồn nữa thôi.'
Hồng Nhạn :
– Hai cháu giỏi quá. Nhiều người đàn ông có khi còn không làm được như hai cháu.
Nhi hỏi Quỳnh Hương :
– Khi Ly và My rời khỏi phòng thì cháu và Quỳnh Hương có cảm thấy sợ không ?
Quỳnh Hương :
– 'Khi chị Ly và chị My rời khỏi phòng thì cháu và em Ánh Dương sợ lắm. Nhất là nghe tiếng kêu ở bên ngoài còn làm cháu và em Ánh Dương giật mình liên tục. Dù đang sợ nhưng cháu và em Ánh Dương cũng lo chị Ly và chị My gặp chuyện. Trong lúc đang lo cho hai chị thì cháu nghĩ sao mình không gọi cho cảnh sát. Cũng may điện thoại con có số của chú Trương. Con liền gọi cho chú Trương. Chuông điện thoại đổ. Chú Trương trả lời cháu. Chú Trương hỏi cháu:
– Có chuyện gì sao mà cháu gọi cho chú vậy ?
Cháu vừa run vừa nói:
– Cháu và em Ánh Dương – con cô Ngọc Quỳnh đang ở nhà cô Nhi. Hiện giờ có khoảng chúc tên tấn công nhà cô Nhi.
Chú Trương:
– Hiện giờ Lãm đâu cháu.
Cháu cho chú Trương biết là anh Lãm đi theo mẹ con, cô Nhi và cô Ngọc Quỳnh để bảo vệ cho cả ba. Cháu chỉ mới nói đến đó thì chú Trương:
– Chú hiểu rồi. Cháu đừng sợ. Chú và các đồng nghiệp của chú sẽ đến nay. Mà có ai ở cùng cháu và Ánh Dương không ?
Con cho chú Trương biết là chị Ly và chị My đang đánh nhau với những kẻ tấn công nhà cô Nhi. Con gọi cho chú Trương được mười lăm phút thì có tiếng gõ cửa phòng. Con và Ánh Dương giật mình. Khi con tưởng là chị Ly và chị My bị khống chế thì có tiếng nói bên ngoài cửa vọng vào
– Chị là Ly và My đây. Em mở cửa ra được rồi.
Cháu mở cửa ra thì đúng là chị Ly và chị My đứng ở trước cửa phòng. Cháu và Ánh Dương vui qua ôm chầm lấy chị Ly và chị My. Chị Ly và chị My vỗ nhẹ lưng cháu và em Ánh Dương. Chị Ly cười:
– Hai em không phải lo. Tất cả những kẻ đến tấn công đểu đã bị chị và My khống chế hết rồi.
Nghe chị Ly cho biết là đã khống chế được hết những kẻ đến tấn công thì do tò mò mà cháu và em Ánh Dương nhìn ra ngoài. Chị Ly cười:
– Em và Ánh Dương cứ xuống dưới tầng một là sẽ biết ngay thôi.
Cháu và em Ánh Dương đi theo chị Ly và chị My xuống tầng một. Đến phòng khách, chị Ly bật đèn sáng. Khi đèn sáng thì cháu và em Ánh Dương thấy trong phòng có khoảng chừng mười lăm tên. Mà điều lạ là những tên này đều bất động, kể cả tên nằm dưới đất nữa. Thấy lạ lên cháu quay sang chị Ly hỏi:
– Sao những kẻ này đều bất động vậy chị ?
Nghe cháu hỏi, chị Ly cười:
– Em không phải lạ đâu. Vì tất cả những kẻ này đều bị chị và My điểm huyệt nên bọn chúng mới bất động là vậy.
Khi biết những kẻ vừa đột nhập bị chị Ly và chị My điểm huyệt thì cháu và em Ánh Dương vừa vui mừng lẫn ngạc nhiên. Cháu và chị Ly đang nói thì cháu nghe có tiếng xe cảnh sát vang lên mỗi lúc một gần. Không lâu sau cảnh sát ở ngoài ập vào. Các chú cảnh sát liền còng tay hết những kẻ vừa đột nhập vào cô Nhi. Thấy cảnh sát còng tay hết bọn chúng thì hai chị Ly và My cầm lấy đoản côn chạm vào người hết bọn chúng. Trong khi cháu còn ngạc nhiên về hành động của chị Ly và chị My thì các chú không có vẻ gì ngạc nhiên. Dường như các chú đã gặp trường hợp này rồi. Các chú đang dẫn bọn chúng thì điện thoại chị Ly kêu. Qua nói chuyện thì cháu biết người gọi cho chị Ly là cô. Cháu chưa biết cô và chị Ly nói thì nghe chị Ly trả lời. Từ việc trả lời của chị Ly thì cháu hiểu ngày là cô muốn biết ở nhà có sao không.
Bỗng Quỳnh Hương hỏi Nhi:
– Sau khi chị Ly cho cô biết ở nhà không việc gì thì cháu nghe được anh Lãm nói 'Những kẻ ở chỗ em đã bị em khống chế và cũng bị chú Trương cùng các đồng nghiệp của chú còng tay lại rồi.' Cháu nghe mà không hiểu gì cả.
Ly :
– Dần em sẽ hiểu còn giờ mẹ kể cho con và các em nghe truyện mẹ và hai cô cùng lão tổng giám đốc đi gặp đối tác.
Nhi :
– ' Khi mẹ và Lãm đến nơi thì Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cũng vừa mới đến. Thấy mẹ và Lãm thì Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cười gật đầu. Sau khi chào Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh thì Lãm vào chỗ khuất ngồi. Lãm vừa ngồi vào chỗ khuất thì lão tổng giám đốc đến. Lão tổng giám đốc vừa đến thì đã nhìn mẹ, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cười 'Tối nay trông ba em đều đẹp cả.' Nghe lão nói mẹ, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh cảm thấy khó chịu. Mẹ còn đang khó chịu thì nhận tin nhắn của Lãm gửi cho mẹ 'Con thấy lão tổng giám có nhiều nét giống giám đốc cũ của mẹ. Dường như lão tổng giám đốc với lão giám đốc cũ của mẹ có quan hệ với nhau hay sao.' Xem tin nhắn của của Lãm, mẹ mới nhìn kỹ lão tống giám đốc. Mẹ xác nhận là lão tổng giám đốc giống lão giám đốc của của mẹ. Hồng Nhạn nhìn quanh thì không thấy đối tác đâu thì hỏi
– Đối tác của công ty chúng ta đâu ?
Hồng Nhạn vừa hỏi xong thì lão tổng giám đốc cười
– Đối tác tối nay bận lên sẽ không đến.
Khi biết đối tác không đến Hồng Nhạn tức giận
– Đối tác không đến vậy thì tôi, Nhi và Ngọc Quỳnh về vậy. Lần sau đối tác không đến thì phải có thông báo cho mọi người chứ. Để nhiều người mất thời gian.
Khi mẹ, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh quay người để về thì lão tổng giám đốc cười
– Các em sao về sớm vậy ? Chúng ta vui vẻ đã chứ.'
Lúc đó mẹ, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh thừa hiểu từ 'Vui vẻ' của lão tổng giám đốc là gì. Bỗng lão tổng giám đốc sờ má Hồng Nhạn cười:
– Da của em mịn màng thật.
Hồng Nhạn bị sờ má thì giật mình hỏi:
– Ông làm gì đó ?
Lão tổng giám đốc cười:
– Thì anh đã nói chúng ta sẽ vui vẻ mà.
Thấy lão tổng giám đốc nói kèm những hành động cợt nhả với Hồng Nhạn thì Ngọc Quỳnh tức giận. Do tức giận mà Ngọc Quỳnh đã thẳng tay tát mạnh vào má lão tổng giám đốc.'
Ly:
– Cô Ngọc Quỳnh làm thế là phải.
Nhi :
– 'Lão tổng giám đốc bất ngờ bị Ngọc Quỳnh tát một cái đau điếng thì lão ta tức lắm. Lão ta gào lên:
– Vì cô mà em trai ta mới bị bắt.'
My :
– Lão tổng giám đốc nói vậy là lão đã tự thừa nhận lão là anh trai của lão giám đốc công ty mẹ rồi.
Nhi cười về kể tiếp :
– 'Nghe lão tổng giám đốc nhận mình là anh trai của lão giám đốc cũ thì Ngọc Quỳnh tức giận
– Thì ra lão là anh của lão giám đốc bị ổi.
Nghe Ngọc Quỳnh mắng lão tổng giám đốc. Vậy mà lão không tức giận mà còn cười
– Ta hôm nay sẽ khiến các cô phải chịu nhục.
Khi thấy lão ta cười mẹ thấy Hồng Nhạn lo lắng. Dù lo lắng nhưng Hồng Nhạn vẫn hỏi lão ta:
– Lão định làm gì ?
Lão tổng giám đốc :
– Ta sẽ để mấy tên ta thuê vui vẻ với các cô.
Lão nói xong thì xuất hiện hơn chục tên. Sự lo lắng của Hồng Nhạn càng hiện rõ trên khuôn mặt. Mẹ liền trấn an Hồng Nhạn:
– Bạn không phải lo.
Lão tổng giản đốc:
– Hôm trước cô có con trai giúp nhưng hôm nay có một mình thì làm được gì chứ.
Nói rồi lão vẫy tay bọn chúng tấn công mẹ. Mẹ tránh và vận nội công dùng nhưng bài võ mà Lãm dạy để đánh bọn chúng. Dù mẹ có giỏi võ nhưng dù sao mẹ cũng chỉ là phụ nữ. Đã vậy có mỗi mình mẹ là có võ còn Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh không biết võ để hỗ trợ mẹ. Lão tổng giám đốc hí hừng khi thấy mẹ bị bao vậy. Lão còn đang vui mừng thì bỗng một tên bị đá bật về phía sau, rú lên một trước khi gục xuống bất tỉnh. Nhìn tên đó bị hạ là mẹ biết ngay là Lãm ra tay cứu mẹ. Lão tổng giám đốc thấy Lãm trước mặt thì cười:
– Ngươi ở đây vậy thì chỉ còn hai con bé chị của ngươi ở nhà cùng hai con bé – con của Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh.
Nghe lão tổng giám đốc Lãm đã cười:
– Lão quá coi thường các chị gái của ta rồi đó. Các chị của ta chỉ kém ta thôi chứ vẫn giỏi hơn mẹ ta rất nhiều.
Không chỉ nói mà Lãm gọi cho con và còn mở loa để mọi người nghe rồi mới hỏi tình hình ở nhà. Khi con cho mẹ và mọi người biết ở nhà không việc gì thì lão tổng giám đốc càng tức giận. Lão tức quá lại hét những kẻ tấn công mẹ và Lãm nhưng lão nhanh chóng chuyển từ tức giận sang kinh hãi. Vì chỉ sau một luống gió nổi lên những kẻ lão thuê đều nằm bẹp. Lão còn đang chưa hiểu chuyện gì thì Trương cùng đồng nghiệp ập vào bắt lão cùng bọ được thuê tống vào xe để đưa về đồn'
Quỳnh Hương nghe Nhi kể từ nãy đến giờ. Đến khi Nhi dừng kể, thì Quỳnh Hương thắc mắc :
– Sao chỉ có một luồng gió nổi lên mà những kẻ được lão tổng giám đốc thuê lại bị hạ gục hết vậy cô ?
Nghe Quỳnh Hương hỏi Nhi với Lãm và hai chị nhìn nhau cười. Quỳnh Hương thấy cả gia đình Nhi cười nàng sau khi nàng hỏi Nhi thì nàng thấy lạ quá lên hỏi:
– Câu hỏi của cháu có gì ngớ ngẩn sao mà cô, anh Lãm và hai chị cười vậy ?
Nhi:
– Cháu hỏi không hề ngớ ngẩn đâu.
Quỳnh Hương:
– Cháu hỏi không ngớ ngẩn mà sao cô, anh Lãm và hai chị cười vậy ?
Nhi :
– Bởi vì thấy cháu hỏi cô với khuôn mặt tập trung dễ thương quá mà cô mới cười.
Quỳnh Hương hiểu ra Nhi cười nàng vì nàng tập trung nghe chuyện người khác kể cao khiến nàng đáng yêu quá. Chứ không phải do nàng hỏi ngớ ngẩn. Quỳnh Hương :
– Thế sao lại xuất hiện luồng gió vậy cô ?
Nhi:
– Cô khó mà giải thích cho cháu hiểu chuyện chỉ có một luồng gió nổi lên mà những kẻ tấn công cô đều bị hạ gục hết. Chuyện này để Lãm giải thích hay hơn.
Quỳnh Hương quay sang Lãm để đợi cậu trả lời của cậu. Lãm chưa nói gì thì Ly hỏi Quỳnh Hương :
– Em có bao giờ xem phim kiếm hiệp chưa ?
Nghe Ly hỏi Quỳnh Hương hỏi lại Ly:
– Đang nói chuyện về những kẻ tấn công cô Nhi bị hạ gục khi một luồng gió nổi lên mà sao chị lại nói về chuyện em có xem phim kiếm hiệp. Em không hiểu gì cả vì hai chuyện này có liên quan gì đâu chị.
Ly cười:
– Có liên quan đó. Em cứ trả lời câu hỏi của chị. Rồi chị giải thích cho em hiểu sao hai chuyện lại có liên quan.
Quỳnh Hương :
– Khi nào ít bài hoặc đến dịp nghỉ hè thì em có xem một số bộ phim kiếm hiếp. Trong phim kiếm hiệp em thích nhất là cảnh những cao thủ dùng nội công thâm hậu để hạ những kẻ ác. Nhưng em cũng ít xem vì em dành nhiều thời gian bên cạnh mẹ em hơn. Em trả lời câu hỏi của chị rồi. Giờ chị cho em biết sao hai chuyện này lại có liên quan.
Ly :
– Không để em phải đợi. Chị sẽ cho em biết sao những kẻ tấn công mẹ chị và Lãm lại bị hạ gục hết nhanh chóng. Những kẻ đó bị hạ gục nhanh chóng là do Lãm sử dụng môn võ có tên 'Cuồng phong chưởng' để hạ bọn chúng.
Nghe Ly nói, Quỳnh Hương sửng sốt một lúc mới lên tiếng:
– Vậy là chuyện con người có nội công với cả khinh công là có thật sao chị ?
Ly cười gật đầu. Ly:
– Lãm không những có nội công mà còn có nội công thâm hậu đến vượt qua cảnh giới nữa.
Ánh Dương hỏi Nhi :
– Có phải bác sợ cháu và chị Quỳnh Hương sẽ bị ông tổng giám đốc bắt cóc để uy hiếp mẹ cháu và bác Hồng Nhạn mà bác mới để hai chị Ly và My đi đón cháu và chị Quỳnh Hương.
Nhi gật đầu. Ly chuyển đề tài. Ly hỏi Nhi:
– Mẹ, cô Hồng Nhạn, cô Ngọc Quỳnh và em Lãm chưa ăn tối phải không ?
Nhi, Hồng Nhạn, Ngọc Quỳnh và Lãm gật đầu. Nhi :
– Lúc đầu mẹ, Hồng Nhạn và Quỳnh Hương vừa ăn tối với lão tổng giám đốc và đối tác vừa bàn công việc nhưng không ngờ đó là cái bẫy lão lừa mẹ, Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh đến để hại. Do mải đối phó với lão mà mẹ, Hồng Nhạn, Ngọc Quỳnh và Lãm chưa ăn tối là vậy.
Ly :
– Để con nấu thêm mấy món để mẹ, cô Hồng Nhạn, cô Ngọc Quỳnh và em Lãm còn ăn.
Nhi :
– Giờ cũng muộn rồi để bạn, Ngọc Quỳnh với hai cô bé về mình cũng không yên tâm. Hay là sau khi mình, bạn, Ngọc Quỳnh và Lãm ăn xong thì bạn, Ngọc Quỳnh và hai cô bé ở lại nhà mình đêm nay luôn.
Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh suy nghĩ. Thấy lời Nhi đúng lên Hồng Nhạn gật đầu đồng ý. Ánh Dương reo lên :
– Vậy là tối nay con được ngủ cùng chị Ly, chị My và cà chị Quỳnh Hương nữa rồi.
Không chỉ Ánh Dương mà Quỳnh Hương cũng biểu lộ vui mừng như Ánh Dương. Nhi :
– Trong lúc đợi bọn trẻ nấu, chúng ta lên thay vay ra cho thoái mái. Mà bạn và Ngọc Quỳnh tắm qua cho thoải mái.
Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh gật đầu. Hồng Nhạn, Ngọc Quỳnh theo Nhi lên trên tầng để tắm với thay váy cho thoải mái. Lãm cũng lên để thay quần ào ở nhà. Khi Lãm xuống thì mẹ, cô Hồng Nhạn và cô Ngọc Quỳnh chưa xuống. Lãm nghe có tiếng nước chảy trên lầu. Vậy là hai cô Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh đang tắm. Một lúc sau, Nhi cùng Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh xuống. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh mặc váy của Nhi. Ngọc Quỳnh thì Lãm biết rõ về cơ thể nàng rồi. Còn Hồng Nhạn chỉ cần nhìn nàng mặc váy Nhi thì đủ biết Hồng Nhạn cũng có thân hình đẹp và quyến rũ như mẹ cậu và cô Ngọc Quỳnh cho dù Hồng Nhạn chưa khỏa thân trước mặt cậu. Ly quay lại cười:
– Mẹ, cô Hồng Nhạn, cô Ngọc Quỳnh ngồi đi con và các em nấu xong rồi.
Ly quay sang Lãm:
– Cưng cũng ngồi đi.
Lãm cùng mẹ cậu với hai cô Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh ngồi xuống. Do tất cả đã đói lên ăn luôn. Hồng Nhạn vừa ăn vừa khen :
– Hai cháu nấu ngon lắm.
Ly cười:
– Đâu chỉ có cháu và em My nấu đâu còn có em Quỳnh Hương và Ánh Dương phụ cháu và em My mà.
Nhi :
– Hai con bé gia đình mình nấu ăn ngon có thua gì mình đâu. Có khi sau này hai con bé còn nấu ngon hơn mình nữa.
Quỳnh Hương :
– Giờ khi nào rỗi cháu sẽ phải sang học thêm hai chị Ly và My về nấu ăn.
Ánh Dương :
– Em cũng muốn học.
Nhi:
– Hai cháu chịu học nấu ăn cùng Ly và My thế thì hay quá.
Hồng Nhạn quay sang Ly hỏi:
– Mà Lãm to, lớn hơn cháu nhiều. Vậy mà cháu vẫn gọi Lãm là cưng sao ?
Nhi cười :
– Không chỉ Ly mà mình và My cũng vẫn gọi thằng bé Lãm là cưng mà.
Mẹ con Hồng Nhạn và mẹ con Ngọc Quỳnh có vẻ lạ chuyện Nhi và hai chị của Lãm gọi Lãm là cưng cho dù cậu đã lớn rồi. Mất một lúc Hồng Nhạn mới lên tiếng:
– Nhiều gia đình khi các quý tử được cha mẹ nuông chiều như cục vàng thì đã sinh ra hư. Vậy mà trong khi gia đình bạn lại không có chuyện đó xảy ra.
Nhi:
– Khi được mọi người trang gia đình chiều thì thằng bé gia đình mình không những không bắt mình và chồng mình phải đáp ứng mọi yêu cầu như nhiều gia đình mà ngược lại thằng bé còn chăm sóc, bảo vệ cho mình và hai chị của thằng bé. Mà không chỉ bảo vệ gia đình mình mà thằng bé còn bảo vệ cho tất cả cả gia đình bên nội và bên ngoại của thằng bé.
Hồng Nhạn :
– Cục cưng không những không gây phiền muộn cho cha mẹ và mọi người mà ngược lại còn bảo vệ cho mọi người. Thì ai cũng muốn có cục cưng như vậy.
Nói đến đây Hồng Nhạn thở dài:
– Nếu thằng bé gia đình mình mà còn thì giờ thằng bé cũng phải gần mười tuổi rồi. Và có khi mình đã cho thằng bé theo con trai của bạn để con trai bạn dạy võ cho rồi.
Thấy mặt Hồng Nhạn buồn khi nhắc đến đứa con trai của mình. Không cần nói mà chỉ nhìn biểu hiện của Hồng Nhạn là Nhi biết ngay Hông Nhạn lại buồn khi nhớ đến đứa con trai bị chết trước khi ra đời cách đây gần mười năm. Thấy Hồng Nhạn buồn thì Nhi thấy thương cho bạn mình. Nhi biết Hồng Nhạn không nói ra thôi chứ Hồng Nhạn cũng muốn có một đứa con trai. Nhi quay sang Hồng Nhạn hỏi :
– Bạn muốn làm mẹ nuôi của con trai mình như các chị dâu và chị gái của mình không ?
Không chỉ Hồng Nhạn mà mọi người bất ngờ trước đề nghị của Nhi. Hồng Nhạn ngẫm nghĩ mãi mới lên tiếng:
– Bạn để con trai bạn làm con nuôi của mình. Sao mà mình lại từ chối chứ.
Nhi :
– Vậy là bạn đồng ý làm mẹ nuôi của con trai mình.
Hồng Nhạn gật đầu. Quỳnh Hương reo lên :
– Hay quá ! Vậy là con có anh trai rồi.
Ngọc Quỳnh :
– Em chúc mừng chị có thêm một cậu con trai.
Không chỉ Quỳnh Hương vui vì có thêm anh trai mà Hồng Nhạn cũng vui vì từ giờ cô có một cậu con trai. Trong khi nói chuyện thì các nàng vẫn ăn. Bữa ăn kết thúc. Mọi người cùng dọn dẹp để cho nhanh. Sau khi dọn dẹp, Nhi :
– Bạn và Ngọc Quỳnh ngủ cùng mình. Còn Quỳnh Hương, Ánh Dương thì ngủ cùng Ly và My.
Không cần Nhi phân công ngủ thì hai cô bé Quỳnh Hương và Ánh Dương cũng đã muốn ngủ cùng Ly và My rồi. Mọi người đi lên tầng. Hồng Nhạn và Ngọc Quỳnh theo Nhi về phòng Nhi. Còn Quỳnh Hương và Ánh Dương thì theo Ly và My vào phòng của Ly. Còn Lãm về phòng cậu. Cũng lâu rồi cậu mới ngủ một mình kể từ ngày cậu bắt đầu địt mẹ và hai chị của cậu. Lãm nhìn đồng hồ thấy mới hai mươi một giờ ba mươi. Lãm thấy còn sớm lên cậu tranh thủ luyện tập thêm võ để giúp võ và nội công càng mạnh hơn để còn bảo vệ những người xung quanh cậu. Lãm luyện tập võ chừng gần một tiếng thì cậu đi ngủ. Khi Lãm tắt đền để ngủ thì bên phòng mẹ và phòng chị cũng đã tối. Vậy là mọi người đã ngủ.