*****(21)
Mấy ngày sau, Nhi vừa bước vào nhà, Ly đã hỏi nàng:
– Hôm nay, mẹ gặp giám đốc mới có chuyện gì vui sao mà mẹ lại cười vậy ?
Nhi:
– Giám đốc mới là nữ và cũng là bạn học hồi cấp ba của mẹ.
Ly reo lên:
– Thế thì hay quá.
Nhi cười:
– Điều đó chưa phải là lạ mà lạ là người nhận ra trước không phải là mẹ mà là cô bạn Hồng Nhạn của mẹ.
My :
– Vậy là cô Hồng Nhạn vẫn nhớ mẹ cho dù mẹ và cô Hồng Nhạn hơn hai mươi năm không gặp nhau.
Ly :
– Mẹ kể cho con và các em nghe chuyện cô Hồng Nhạn nhận ra mẹ như thế nào.
Nhi :
– Sau khi ăn xong mẹ sẽ kể cho các con nghe.
Chị em Lãm cười gật đầu. Nhi lên phòng để thay bộ váy ở công ty và tắm. Trong lúc Nhi đi tắm thì chị em sắp đồ ăn ra bàn và đợi Nhi xuống. Không lâu xong Nhi xuống với bộ váy màu xanh dương. Ly nhìn Nhi:
– Da mẹ trắng lên mẹ mặc những bộ có màu sáng càng tôn lên vẻ đẹp của mẹ.
My và Lãm cùng gật đầu đồng ý lời nhận xét của Ly. Nghe các con khen khuôn mặt Nhi biểu lộ vui. Và Nhi càng cười càng làm nàng đẹp hơn. Nhi ngồi vào bàn ăn cùng các con nàng. Lãm gắp đồ cho Nhi và các chị cậu. Ly cười:
– Chị và My tự gắp được. Cưng cứ chăm sóc cho một mình mẹ là được rồi.
Lãm:
– Em chăm sóc cho mẹ và hai chị như nhau vì mẹ và hai chị đều quan trong đối với em mà.
Nghe câu nói của Lãm làm không chỉ Nhi và hai chị cậu cảm thấy thật hạnh phúc. Các nàng không sai lầm khi chọn Lãm là nơi nương tựa, bảo vệ cho các nàng. Bữa cơm nào cũng đều vang tiếng cười của Lãm với mẹ và hai chị cậu. Dù ông Thành hay vắng nhà do công việc nhưng không khí trong nhà không bao giờ buồn mà luôn vui vẻ. Đã vậy sau khi ăn xong không như nhiều gia đình khác bỏ mặc các nàng tự dọn dẹp mà Lãm còn phụ các nàng dọn dẹp. Từ hành động nhỏ của Lãm đối với mẹ và hai chị cậu đều làm tăng thêm sự gần gũi giữa cậu với mẹ cậu và hai chị cậu. Mà không chỉ ở gia đình cậu mà đối với tất cả gia đình các mẹ nuôi của mình, khi đến nhà các nàng Lãm luôn gần gũi phụ giúp làm bất cứ việc nào trong gia đình các nàng. Có thể đây là điểm khác biệt của Lãm so với các người đàn ông khác mà Lãm không cần nói nhiều thì đã có trái tim của các nàng rồi. Nhi :
– Chúng ta lên nhà thôi.
Lãm cùng mẹ và hai chị cậu lên phòng cậu. Ở trong phòng Lãm, Ly :
– Giờ mẹ kể cho con và hai em nghe chuyện cô Hồng Nhạn nhận ra mẹ như thế nào.
Nhi :
– 'Khi mẹ đến công ty thì giám đốc mới chưa có mặt. Phải hai mươi phút sau giám đốc mới đến. Khi giám đốc mới xuất hiên, không chỉ mẹ mà tất cả mọi người đều bất ngờ khi giám đốc mới là nữ. Trong khi làm quen với mọi người trong công ty, mẹ thấy khi nữ giám đốc mới chào hỏi mọi người trong công ty thì nữ giám đốc cứ nhìn mẹ như thể mẹ và cô ta quen nhau. Nữ giám đốc :
– Chút nữa cô Nhi mang tài liệu của công ty từ trước đến nay vào phòng cho tôi.
Nói rồi nữ giám đốc mới đi về phòng. Nghe nữ giám đốc mới yêu cầu mẹ liền sắp xếp hồ sơ công ty để mang tới phòng cho cô ta. Mẹ gõ cửa. Cô giám đốc nói mẹ có thể vào. Mẹ mở cửa bước vào trong. Mẹ:
– Đây là toàn bộ tài liệu công ty mà tôi đã tập hợp từ trước đến nay.
Nữ giám đốc mới lại nhìn mẹ chăm chú làm mẹ thấy khó hiểu. Mẹ hỏi nữ giám đốc mới:
– Chúng ta quen nhau sao ?
Nghe mẹ hỏi nữ giám đốc mới cười :
– Hơn hai mươi năm rồi mà trông bạn không có gì khác.
Nghe nữ giám đốc mới nói mà mẹ ngẩn người ra. Qua lời nói của nữ giám đốc mới thì mẹ và cô ta quen nhau. Nữ giảm đốc mỉm cười:
– Mình là Hồng Nhạn. Bạn không nhận ra mình sao.
Khi nữ giám đốc mới nói là Hồng Nhạn thì mẹ đã vô cùng bất ngờ lẫn vui mừng. Mẹ:
– Tại bạn khác so với hồi cấp ba nhiều quá. Vì vậy mà mình mới không nhận ra.
Hồng Nhạn :
– Bạn có lỗi gì đâu. Trong khi mà đã hơn hai mươi năm rồi mình và bạn không gặp nhau. Vì vậy mà bạn mới không nhận ra mình là phải. Tuy là bất ngờ khi mình và bạn gặp lại được nhau trong hoàn cảnh này nhưng mình vẫn rất là vui.
Mẹ gật đầu:
– Mình không ngờ là mình và bạn làm cùng công ty. Đã vậy bạn lại còn là sếp của mình nữa chứ.
Hồng Nhạn :
– Chỉ trong công việc mình là cấp trên của bạn. Còn ngoài công việc chúng ta là bạn. Mình mới nhận chức chưa biết nhiều về công ty. Bạn giúp mình hiểu rõ về công ty nhé.
Mẹ :
– Mình sẽ luôn bên cạnh để giúp bạn.
Hồng Nhạn cười gật đầu
– Có bạn ở bên cạnh giúp là mình cảm thấy yên tâm rồi. '
Ly:
– Thế mẹ và cô Hồng Nhạn đã gặp riêng nhau để ôn lại kỷ niêm cũ chưa ?
Nhi lắc đầu:
– Mẹ và Hồng Nhạn còn làm việc lên chưa có thời gian riêng để ôn lại kỷ niệm cũ.
My giục Nhi kể tiếp. Nhi cười :
– ' Do còn công việc lên mẹ chỉ đưa tài liệu công ty cho Hồng Nhạn rồi chào Hồng Nhạn để về làm việc tiếp mà không nói chuyện được nhiều với Hồng Nhạn. Khi mẹ rời phòng làm việc của Hồng Nhạn thì Hồng Nhạn gọi mẹ
– Khoan đã Nhi.
Mẹ quay đầu hỏi Hồng Nhạn:
– Còn chuyện gì sao bạn ?
Hồng Nhạn:
– Thứ bảy này mình và bạn gặp nhau nhé. Hơn hai mươi năm rồi mình với bạn mới gặp lại nhau.
Khi Hồng Nhạn đề nghị mẹ và Hồng Nhạn gặp nhau vào thứ bảy. Mẹ cười gật đầu đồng ý. Thấy mẹ đồng ý. Hồng Nhạn biểu lộ vui mừng. Đến khi mẹ rời phòng làm việc của Hồng Nhạn mà thấy Hồng Nhạn vẫn cười.'
Ly:
– Cho con và các em theo với. Con và các em cũng muốn biết mặt cô Hồng Nhạn thế nào.
Nhi :
– Không chỉ mẹ đồng ý để các con đi cùng mà mẹ còn muốn Lãm trở mẹ nữa cơ.
Chị em Lãm biểu lộ vui khi được đi cùng Nhi để gặp cô Hồng Nhạn – giám đốc mới cũng là bạn của mẹ. Nhi ngước nhìn Lãm. Thấy anhw mắt Nhi nhfin cậu là Lãm hiểu ngay. Lãm liền nâng cằm Nhi lên để hôn môi nàng. Môi Nhi mềm mại còn thơm nữa làm Lãm hôn môi nàng mãi. Lãm không chỉ hôn môi còn nút lưỡi Nhi. Lưỡi Lãm và lưỡi Nhi quấn lấy nhau một hồi mới dứt ra. Lãm cởi chiếc váy xanh trên người Nhi đặt lên giường. Lãm cởi tiếp áo lót và quần lót Nhi ra đặt lên trên váy Nhi. Lãm đỡ Nhi nằm xuống, ngậm núm vú nhỏ màu hồng của Nhi mút. Lãm mút luân chuyển hai vú Nhi một lúc làm hai vú bóng nước miếng của cậu. Nhi :
– Cưng nằm xoay lai đi.
Lãm biết Nhi muốn bú cặc cậu trong khi cậu bú lồn nàng. Vì vậy mà Lãm lên giường xoay người cậu lại để cặc cậu trước mặt Nhi còn mặt cậu trước miệng lồn của Nhi. Trong khi Nhi nắm cặc Lãm sóc thì Lãm thè lưỡi liếm dọc mép lồn Nhi. Nhi run người khi lưỡi Lãm chạm vào lồn Nhi. Lãm cho tay kéo hai mép lồn Nhi ra, đưa lưỡi vào trong lồn Nhi ngoáy. Lãm đang đưa lưỡi ngoáy trong lồn Nhi thì Lãm cảm thấy có hơi ấm phả vào cặc cậu rồi có cái gì ấm nóng ngậm lấy cặc cậu. Vậy là Nhi đã ngậm cặc cậu mút. Dù Nhi đã bú cặc cậu nhiều lần rồi nhưng mọi lần là cậu nhìn thấy. Còn lần này Lãm không nhìn thấy mà chỉ là cảm nhận thôi. Lãm ngoáy lưỡi càng sâu trong lồn Nhi thì bên dưới Nhi cũng bú cặc cậu hăng hơn. Lãm chỉ nghe tiếng ư ư từ miệng Nhi phát ra do mồm nàng đang ngậm cặc cậu để bú. mút. Dù đang cùng Nhi làm kiểu '69' nhưng Lãm vẫn không quên liếc qua hai chị. Khi liếc nhìn hai chị thì Lãm thấy hai chị cậu cũng đang bú lồn cho nhau. Lãm cười và tiếp tục ngoáy lưỡi trong lồn Nhi làm cho lồn Nhi càng ra nước. Sau một hồi bú mút cho nhau thì cặc Lãm giật giật bắn đầy mồm Nhi. Khi cặc Lãm ra đầy mồm Nhi thì nước lồn trong lồn Nhi cũng chảy đầy mồm Lãm. Lãm và Nhi nuốt hết. Nhi nhả cặc Lãm ra. Lãm xoay người lại để cậu đối diện Nhi. Lãm hỏi Nhi:
– Mẹ cảm thấy thế nào ?
Nhi cười:
– Mẹ thích lắm. Dù cặc cưng có dài chạm vào cuống họng mẹ nhưng mà mẹ vẫn làm vì mẹ thích thế.
Đang nói chuyện, Nhi trèo lên ngồi trên người Lãm. Nhi đưa tay bàn tay mềm mại của nàng vuốt ve bộ ngực to lớn, cướng tráng của Lãm. Không chỉ Nhi mà tất cả những phụ nữ hay những cô gái mà Lãm quan hệ đều mê bộ ngực cường tráng do luyện tập võ chăm chỉ của cậu. Trong khi vuốt ve bộ ngực Lãm, Nhi không ngừng chà lồn trên cặc Lãm dù chưa mềm hẳn làm cặc Lãm cứng lên chọc vào bụng nàng. Nhi mỉm cười. Nhi nâng người cao lên, cầm cặc Lãm để đầu cặc cậu chạm vào lồn mình. Khi đầu cặc Lãm chạm vào lồn mình, Nhi ngồi mạnh xuống
– Phụp!
Toàn bộ trọng lượng Nhi làm cặc Lãm đâm sâu vào trong lồn nàng đến tử cung nàng. Nhi phát ra tiếng rên
– Ah!
Nhi vừa nhấp nhổm cưỡi trên cặc Lãm vừa rên :
– Ahhhhhh!
Tiếng rên của Nhi kéo dài nghe đầy kích thích. Nhi lại đặt tay nàng trên ngực Lãm như thể nàng đang cầm cương dây ngựa. Nhi không chỉ cưỡi trên cặc Lãm mà Nhi còn lắc lư người nàng như thể nàng đang cưỡi trên lưng ngựa thật vậy. Nhi càng cưỡi trên cặc Lãm càng rên to hơn. Người Nhi lắc lư trên cặc Lãm làm cặp vú săn chắc của nàng lắc lư theo làm Lãm phải bóp, nắn hai vú nàng. Nhi thích Lãm bóp vú mình nên Nhi còn đẩy ngực nàng về phía trước để Lãm bóp cặp vú căng tròn, săn chắc của nàng nhiều hơn. Miệng Nhi rên liên tục :
– Ahhhhhh! Cặc cưng đâm vào tử cung mẹ làm mẹ sướng quá.
Lãm cũng rên:
– Ahhhhh! Lồn mẹ làm con cũng sướng lắm.
Nhi cưỡi trên cặc Lãm làm không chỉ làm Lãm sướng mà bản thân nàng cũng cảm thấy sướng. Biểu hiện là lồn nàng co bóp mạnh siết lấy cặc Lãm. Nhi không chỉ lắc lư người nàng trên cặc Lãm mà nàng còn ngoáy lồn nàng làm cho lồn nàng co bóp mạnh hơn. Vì những hành động của Nhi mà khiến cho Lãm sướng quá lên chỉ hơn hai mươi phút thì cặc Lãm giật giật bắn tinh trùng vào tử cung nàng. Lãm xoa vú Nhi:
– Lồn mẹ tuyệt lắm.
Nhi cười hãnh diện khi nàng đã làm con trai nàng sướng. Nhi từ từ rút lồn nàng khỏi cặc Lãm, với giấy mềm đã chuẩn bị sẵn từ trước thấm quanh lồn nàng để tinh trùng trong lồn nàng không chảy xuống giường. Nhi lau qua lồn nàng rồi mới nằm xuống giường. Ly nắm lấy cặc Lãm sóc sóc rồi dùng lưỡi liếm đầu cặc Lãm. Ly liếm dọc thân cặc từ dưới lên trên trước khi nàng ngậm đầu cặc Lãm mút. Trong khi mút đầu cặc Lãm, tay Ly không ngừng sóc cặc Lãm. Ly không chỉ mút mà còn dùng răng nàng co vào đầu cặc Lãm làm Lãm vừa buồn vừa sướng. Ly bú mút cặc Lãm mấy phút thì cặc Lãm cương cứng trong mồm nàng. Ly nhả cặc Lãm ra. Ly xoay người chổng mông cao. Lãm đừng dậy vòng ra sau lưng Ly. Lãm quẹt đầu cặc vào mép lồn Ly. Ly hẩy lồn nàng về phía sau để lồn nàng chạm vào vào đầu cặc của Lãm. Nhìn hành động của Ly là Lãm biết Ly nứng lồn rồi lên cậu không trêu nàng nữa. Lãm kéo hai mép lồn Ly ra đút cặc cậu vào lồn nàng. Lãm đẩy từ từ để con cặc to, dài của cậu đi vào trong lồn Ly. Khi cặc Lãm vào trong lồn Ly được một nửa thì Lãm kéo cặc cậu ra một ít rồi đẩy mạnh một cái. Ly rú lên một tiếng đồng thời cặc Lãm ngập sâu trong lồn Ly đến qua tử cung nàng một đoạn. Nghe tiếng Ly kêu là đủ biết nàng sướng. Lãm vừa thúc cặc vừa nhào nặn hai vú của Ly. Ly không chỉ thụ động để Lãm địt mình mà Ly còn đẩy mông nàng về sau phối hợp cùng Lãm để giúp cả nàng và Lãm sướng. Người Ly rung lên theo từng cú đâm cặc của Lãm vào lồn nàng. Ly rên rỉ:
– Cưng địt mạnh làm chị sướng lắm.
Lãm càng địt mạnh càng làm Ly rên dữ và lồn Ly cũng co bóp mạnh để siết lấy cặc Lãm nhiều hơn. Lãm thúc cặc vào sâu trong lồn Ly hơn hai mươi phút thì Lãm cũng không giữ được nữa. Cặc Lãm giật giật phun tinh trùng vào sâu trong lồn Ly. Lãm từ từ rút cặc cậu ra, lật người Ly lại cho nàng nằm ra giường với đưa giấy cho nàng. Ly cầm lấy giấy thấm quanh lồn nàng như Nhi để tinh trung và nước lồn trong lồn nàng có chảy ra thì cũng không chảy ra nệm. Lãm nâng cằm My lên hôn với nút lưỡi. Trong khi hôn với nút lưỡi My thì tay Lãm không ngừng xoa, bóp vú My. Do Lãm đang hôn lên My có kêu cũng không ra tiếng mà chỉ là tiếng kêu 'Ư…ư' trong cổ họng nàng. Lãm nhả môi My cười:
– Hôn mẹ và các chị tuyệt thật.
My giận dỗi:
– Chỉ có cưng là cảm thấy tuyệt thôi chứ chị thì lại cảm thấy hụt cả hơi nè.
Lãm:
– Chị cũng thích để em hôn chị lâu mà. Nếu không chỉ đã đẩy em ra rồi.
My :
– Cưng biết là chị không bao giờ có thể từ chối những gì cưng làm với chị mà.
Lãm:
– Vậy là chị thừa nhận là chị thích em hôn chị lâu.
My gật đầu. Lãm hạ thấp người cậu xuống ngậm núm vú My mút. Lãm mút mạnh núm vú My làm My kêu lên:
– Ah! Mút núm vú chị nhẹ thôi cưng, không chị đau.
Lãm cười và mút núm vú của My nhẹ hơn. Lãm mút núm vú My không mạnh nữa nên khiến cho My không cảm thấy đau mà sướng. Do sướng lên My không kêu đau nữa mà chuyển sang rên rỉ. Đang mút núm vú của My bất ngờ Lãm há rộng mồm cậu ra ngoạm lấy cả một bên vú của My vào trong mồm mình mút. Thấy vú của mình nằm gọn bên trong mồm Lãm làm My kinh ngạc phải kêu lên:
– Khiếp cái mồm hà mã của cưng ngoạm hết cả một bên vú của chị rồi nè.
Nghe My nói Ly bật cười:
– Em gái chị lại có từ mới.
Nhi hỏi My :
– Sao con lại gọi mồm cục cưng của chúng ta là mồm hà mã vậy ?
My :
– Mẹ không thấy là mồm em Lãm há ra ngậm hết cả một bên vú của con còn gì.
Nhi và Ly đều gật đầu thừa nhận là mồm Lãm to như mồm hà mã. Trong khi ngậm cả bầu vú My mút, mồm Lãm còn nhai nữa. Nhìn Lãm nhai vú My, Ly kêu lên:
– Khiếp qua, cưng không những ngậm hết cả một bên vú của em My mà cưng lại còn nhai vú của em My như thể là cưng đang nhai bánh báo thật vậy.
Nhi :
– Vú ngon vậy sao mà cưng nhai ngon lành vậy ?
Lãm nhả vú My ra cười với Nhi:
– Vú mọi người đều thơm, ngon mà mẹ.
My :
– Cưng có nhai vú chị cũng được nhưng đừng cắn vú chị mạnh làm chị đau nhé.
Lãm:
– Chị yên tâm em sẽ không cắn vú chị làm chị đau đâu. Mà từ ngày em địt mẹ và các chị, em đã bao giờ cắn vú mẹ và vú các chị đâu.
Không chỉ My mà Nhi và Ly cũng gật đầu thừa nhận là từ ngày Lãm địt các nàng thì Lãm chưa bao giờ cắn vú các nàng. Chỉ có thỉnh thoảng do hứng quá mà Lãm mút mạnh núm vú các nàng. Mà đó chỉ là mút núm vú chứ không thể gọi là cắn được. Nói chuyện với My rồi Lãm lại ngoạm vú còn lại của My vào trong mồm cậu vừa mút vừa nhai. My xoa đầu Lãm:
– Cưng vừa mút vừa nhai vú chị làm chị thích lắm.
Sau một hồi thưởng thức cặp bánh bao thơm, ngon của My thì Lãm nhả ra vú My cười:
– Chị hai chổng mông lên nào.
My biết ngay em trai cưng của nàng muốn gì. Nàng liền chổng mông cao lên. Lãm đưa lưỡi quét dọc theo mép lồn My làm My run cả người. Nước trong lồn My càng chảy ra nhiều hơn. My rên rỉ:
– Ahhhh! Cưng cho lưỡi vào trong lồn chị làm chị sướng lắm. Cưng cứ ngoáy lưỡi sâu trong lồn chị đi. Chị thích lắm.
Nghe My rên, Lãm càng cho lưỡi cậu vào trong lồn My ngoáy làm My càng rên dữ hơn. Nước lồn của My chảy ra bao nhiêu, Lãm đều liếm hết. Lãm cười:
– Nước chảy ra từ con sò lông của chị ngon lắm.
My quay đầu cười:
– Cưng thấy ngon thì liếm hết đi.
Chẳng cần My nói thì Lãm cũng đã liếm hết nước trong lồn My chảy ra. Bú, liếm lồm My một lúc làm cặc Lãm cưng lên đến khó chịu. Lãm dừng liếm ngoáy lưỡi trong lồn My. Lãm cầm cặc mình quét dọc theo mép lồn My nhưng chưa đút vào làm My cứ đẩy mông về phía sau. My quay đầu lại:
– Cưng lại trêu chị rồi. Cưng đừng trêu chị nữa mà.
Lãm:
– Thế chị phải gì chứ ?
My :
– Cưng địt chị đi. Cầu xin cưng đó.
Lãm cười:
– Chị thế mới ngoan chứ.
Lãm không bao giờ đùa dai với các mẹ và các chị. Khi mẹ và các chị cậu cầu xin cậu liền đáp ứng yêu cầu của các nàng ngay. Lãm cầm hai mép My kéo ra đút cặc cậu vào lồn My. Cặc Lãm đi từ từ đi vào trong lồn My. Khi cặc Lãm vào gần được một nửa thân cặc thì Lãm kéo ra rồi đẩy mạnh. Cú đẩy làm cặc Lãm xuyên qua tử cung My một đoạn. My bật ra tiếng rên hứng khởi. Vừa bóp vú vừa thúc cặc mạnh vào sâu trong lồn My làm tiếng rên của kéo dài.
– Ahhhhhhh!
Đồng thời người My cũng rung lên theo từng cú địt của Lãm. Lãm càng thúc mạnh cặc vào lồn My càng làm My rên dữ hơn. Và rồi lồn My cũng co bóp siết lấy cặc Lãm mãnh liệt. Lồn My co bóp siết lấy cặc Lãm mãnh liệt càng làm Lãm địt nàng nhanh và mạnh hơn. Hơn hai mươi phút địt nhanh và mạnh vào lồn My thì lồn My co bóp ép chặt cặc Lãm làm cặc Lãm không chịu nổi mà giật giật bắn tinh trùng sâu trong tử cung My. Lãm để cặc cậu trong lồn My đến khi cặc cậu ngừng giật mới rút cặc cậu ra. Lãm rút cặc cậu ra đồng thời lấy giấy thấm quanh lồn My. Sau khi lau sơ qua quanh mép lồn My, Lãm xoay người My lại. Lãm bế My đặt nằm lên giường cho nàng nằm nghỉ. Lúc này Nhi và Ly đã tắm cho nhau xong. Hai nàng quay lại phòng Lãm để mặc đồ lót và váy mà Lãm vừa cởi ra khi nãy. Để My nằm nghỉ mấy phút, Lãm bế My lên đi vào phòng tắm. Lãm đặt My ngồi xuống kéo rộng hai chân My ra. Một tay cầm vòi hoa sen, còn một tay cho vào trong lồn My để làm sạch bên trong cho nàng. Làm sạch bên trong lồn cho My, Lãm đỡ My đứng dậy dùng vòi sen tắm sạch cơ thể cho nàng. Sau khi tắm sạch cho M, Lãm đưa vòi sen để My tắm cho cậu. Đến khi cả cậu và My đã sạch sẽ với lau khô cho nhau. Lãm bế My vào phòng cậu. Lãm mặc váy đồ lót và váy cho My với để My mặc quần áo cho cậu. Lãm và My ngồi xuống vận công. Nhi xoay người ngồi đối diện với Lãm còn Ly ngồi đối diện với My. Lãm đưa bàn tay cậu chạm vào bàn tay Nhi, còn Ly đưa bàn tay nàng chạm vào bàn tay My. Lãm cùng mẹ và hai chị cậu cùng vận công. Luồng khí công trong người Lãm và trong người Nhi di chuyển qua lại giữa cậu và mẹ cậu. Việc song tu này giúp cho không chỉ nội công của Nhi tăng mà nội công của Lãm cũng tăng. Bên cạnh Lãm và Nhi, luồng nội công trong người Ly và trong người My cũng di chuyển qua lại như Lãm và Nhi. Sau chửng ba mươi phút song tu cùng nhau, Lãm cùng mẹ và hai chị dừng vận công. Lãm với mẹ và hai chị cậu thu tay lại. Mọi người mở mắt nhìn nhau. Nhi cười:
– Từ ngày luyện tập võ cùng cưng thì mẹ ngủ ngon và sâu giấc hơn đồng thời khi mẹ tỉnh giấc là mẹ cảm thấy khỏe rất nhiều chứ không cảm thấy mệt khi ngủ dậy như trước nữa.
Ly và My cũng cho biết là các nàng cũng có cảm giác như Nhi. Thấy Lãm ngồi Nhi liền sà vào ngồi trong lòng Lãm. Lãm cười vòng tay ôm người Nhi. Lúc này Nhi là một người vợ của cậu chứ không phải là mẹ cậu. Ly và My luôn nhường cho Nhi ngồi trong lòng Lãm. Còn bản thân Ly và My thích mỗi nàng một bên ôm cánh tay to dài của Lãm. Lãm cùng mẹ và hai chị cậu ôm nhau một lúc thì buông nhau ra để đi ngủ. Mẹ và hai chị cậu lên giường nằm trước đợi Lãm tắt đèn vào nằm cùng các nàng. Nhi thì nằm một bên Lãm còn Ly và My thì luôn thay nhau nằm cạnh Lãm. Dù Ly và My đều thích nằm cạnh Lãm nhưng do hai nàng đã tự thỏa thuận với nhau sẽ luôn thay nhau nằm cạnh Lãm một đêm. Chính vì đã có sự thỏa thuận giữa nhau mà hai nàng không bao giờ cãi nhau hay tranh giành nhau.
******
Sáng thứ bảy, Lãm trở Nhi cùng hai chị cậu đến chỗ hẹn cô Hồng Nhạn – cô bạn giám đốc của Nhi. Lãm để Nhi vào một mình để nàng thoải mái. Còn cậu cùng hai chị cậu tìm một chỗ khuất ngồi. Nhi ngồi xuống đối diện với Hồng Nhạn. Hồng Nhạn hỏi Nhi uống gì rồi quay gọi nước cho nàng và Nhi. Trong góc khuất, Ly nói nhỏ :
– Cô Hồng Nhạn trông cũng đẹp như mẹ và cô Hương Liên.
Lãm và My gật đầu đồng ý. Hồng Nhạn :
– Không biết mọi người trong lớp chúng ta giờ thế nào ? Lâu rồi mình không gặp mọi người.
Nhi:
– Cách đây hơn một tháng mình gặp Hương Liên.
Hồng Nhạn :
– Hương Liên giờ thế nào Nhi ?
Nhi:
– Hương Liên vẫn sống tốt. Hiện giờ Hương Liên cũng có một cô con gái.
Nhắc đến Hương Liên, Nhi lấy điện thoại ra gọi cho Hương Liên :
– Có người muốn gặp bạn. Bạn có thế đến quán hồi cấp ba mình và bạn thường đến đó.
Không biết cô Hương Liên đã nói gì với mẹ mình mà Lãm chỉ biết mẹ cậu cười:
– Bạn đến ngay sẽ biết ngay thôi.
Nhi quay sang Hồng Nhạn:
– Bạn đợi chút. Hương Liên đến ngay thôi.
Hồng Nhạn gật đầu. Ba mươi phút sau, cô Hương Liên từ ngoài bước vào trong nhà hàng. Nhi giơ tay gọi Hương Liên :
– Mình ở đây.
Cô Hương Liên đi về phía bàn của mẹ Lãm và cô Hồng Nhạn. Cô Hương Liên thấy cô Hồng Nhạn ngồi cùng Nhi thì có vẻ lạ hỏi Nhi:
– Ai đây vậy Nhi ?
Nhi cười :
– Bạn không nhận ra ai sao ?
Hương Liên lắc đầu. Nhi :
– Lớp cấp ba chúng ta có một cô bạn tên là Nhạn đó.
Hương Liên nhìn Hồng Nhạn thốt lên:
– Bạn là Hồng Nhạn đó sao ?
Hồng Nhạn cười:
– Mình là Hồng Nhạn đây.
Hương Liên :
– Tại bạn khác so với hồi học cấp ba lên mình mới không nhận. Không như Nhi hôm trước, mình vẫn nhận ra vì Nhi không có gì thay đổi so với hồi còn học chung cấp ba.
Hồng Nhạn ngạc nhiên :
– Mình khác so với trước nhiều như vậy sao ?
Hương Liên :
– Bạn khác hẳn so với trước. Bạn đẹp hơn trước nhiều. Mà mình không nhầm thì bạn đã từng phẫu thuật khuôn mặt.
Hồng Nhạn :
– Đúng là mình đã từng phẫu thuật khuôn mặt.
Nhi giật mình khi nghe Hồng Nhạn từng phẫu thuật khuôn mặt. Nhi hỏi:
– Sao bạn phải phẫu thuật khuôn mặt vậy ?
Hồng Nhạn :
– Mình phải phẫu thuật khuôn mặt sau một lần mình bị tai nạn. Khi nào hai bạn đến nhà mình chơi, mình sẽ kể rõ cho hai bạn nghe.
Nhi và Hương Liên gật đầu. Đang nói chuyện thì Hương Liên đứng dậy đi về phía chị em Lãm:
– Các cháu đến đây khi nào vậy ?
Hồng Nhạn thấy Hương Liên nói chuyện với chị em Lãm thì cũng đứng dậy đi tới chỗ chị em Lãm ngồi hỏi Hương Liên :
– Bạn quen bọn trẻ sao ?
Hương Liên cười:
– Bọn trẻ là con của Nhi đó.
Hồng Nhạn bất ngờ khi biết bọn trẻ trước mặt nàng là các con của Nhi. Chị em Lãm chào Hồng Nhạn trước. Hồng Nhạn gật đầu chào lại chị em Lãm. Hồng Nhạn:
– Các cháu qua ngồi nói chuyện cùng cô, Hương Liên và mẹ các cháu luôn.
Chị em Lãm không từ chối mà mang đồ uống sang bàn uống của Hồng Nhạn và mẹ cậu lúc nãy. Hồng Nhạn hỏi Nhi:
– Sao mình thấy bọn trẻ trông giống nhau vậy ?
Nhi cười :
– Bọn trẻ gia đình mình là chị em sinh ba mà.
Hồng Nhạn lần nữa ngạc nhiên khi biết Nhi sinh ba. Hồng Nhạn quay hỏi chị em Lãm:
– Các cháu tên là gì vậy ?
Ly:
– Cháu tên là Ly, em gái cháu tên My. Còn em trai út tên Lãm.
Hồng Nhạn :
– Con gái cô tên Quỳnh Hương.
Hồng Nhạn:
– Về nhà mình rồi chúng ta nói chuyện tiếp.
Mọi người đồng ý. Chừng hai mười lăm phút mọi người đến nhà Hồng Nhạn. Hồng Nhạn mở cửa cùng mọi người vào trong nhà. Mọi người nhìn quanh khen nhà Hồng Nhạn đẹp. Mọi người ngồi xuống. Hồng Nhạn :
– Quỳnh Hương chắc lại đến nhà cô bé bạn thân chơi.
Bỗng có tiếng cửa mở, kèm theo tiếng nói:
– Ai đến nhà mình chơi vậy mẹ ?
Hồng Nhạn cười:
– Con bé Quỳnh Hương về rồi. Khi nào về con bé cũng lên tiếng gọi mình khi biết mình có nhà.
Tiếng cổng khóa cùng bước chân đi vào nhà. Khi đến cửa, cô bé đứng lại khi có nhiều người trong nhà mình. Cô bé trông cũng đẹp như Hồng Nhạn. Hồng Nhạn giới thiệu Nhi và Hương Liên cho Quỳnh Hương. Quỳnh Hương chào mọi người. Hồng Nhạn thấy con gái mình nhìn Hương Liên như là cô bé quen Hương Liên. Hồng Nhạn thấy lạ hỏi Hương Liên:
– Con gái mình quen bạn sao ?
Hương Liên cười gật đầu. Hương Liên hỏi Quỳnh Hương:
– Sao cháu không ở chơi với con bé con gái cô nữa mà đã về vậy ? Con bé ở một mình sẽ buồn.
Quỳnh Hương:
– Ngọc Lan không chỉ có ở một mình mà còn có Như Sương bên cạnh mà cô.
Hương Liên :
– Như Sương đến lúc nào vậy cháu ?
Quỳnh Hương:
– Cô đi được một lúc thì Như Sương đến nói chuyện với cháu và Ngọc Lan. Vì có Như Sương lên cháu mới yên tâm để về nhà.
Mọi người nghe Hương Liên và Quỳnh Hương nói chuyện mà không nói gì. Hồng Nhạn quay sang Hương Liên:
– Mình không ngờ là cô bé bạn thân của con gái mình chính là con gái bạn.
Hương Liên :
– Đúng là trùng hợp. Mình và bạn học chung cấp ba với nhau. Giờ con gái mình và con gái bạn lại là bạn thân đại học của nhau.
Hồng Nhạn:
– Nếu vậy thì con gái bạn chính là người mà con gái mình kể là bị tại nạn khiến cho cô bé hôn mê cách đây mấy tháng rồi.
Hương Liên gật đầu xác nhận. Hồng Nhạn:
– Con gái bạn bị tai nạn gì mà khiến cô bé bị hôn mê mấy tháng vậy ?
Hương Liên :
– Cách đây mấy tháng khi Ngọc Lan đang trên đường để về nhà thì bị một đám thanh niên chặn đường trêu chọc. Trong lúc giằng co với những kẻ đó Ngọc Lan ngã đập đầu xuống nền đường. Dù đã có mũ bảo hiểm nhưng do cú va đập mà khiến Ngọc Lan bất tỉnh.
Hồng Nhạn :
– Thế sao Ngọc Lan thoát nguy hiểm vậy ?
Hương Liên :
– Bạn muốn biết sao Ngọc Lan sao thoát nguy hiểm thì hỏi Lãm đó. Vì Lãm chính là người cứu Ngọc Lan.
Hồng Nhạn :
– Cháu cứu Ngọc Lan thế nào ?
Lãm :
– Tối hôm Ngọc Lan bị mấy thanh niên chặn đường trêu chọc thì vô tình cháu cùng Thương gặp. Cháu thấy một kẻ sắp cưỡng hiếp Ngọc Lan. Cháu liền đánh cho bọn chúng một trận vì cháu không thế để Ngọc Lan bị cưỡng hiếp. Do cháu còn phải quay lại để đưa Ngọc Lan vào bệnh viện lên đã để những kẻ đó chạy mất. Nhưng rồi về sau những kẻ đó cũng bị bắt hết.
Hương Liên :
– Khi Lãm cứu và đưa Ngọc Lan vào bệnh viện, mình và chồng mình không biết Lãm là người cứu để mà cám ơn.
Hồng Nhạn:
– Thế về sau sao bạn biết Lãm là người cứu con gái bạn thế ?
Hương Liên :
– Chính cô bé Hoàng Yến – em họ người yêu của Lãm. Do cô bé vô tình nói mà mình mới biết.
Hồng Nhạn :
– Vậy ra người yêu của Lãm là cháu ruột của bạn.
Hương Liên cười gật đầu. Hồng Nhạn :
– Cô bé đã nói gì mà bạn và chồng bạn mới biết Lãm là người cứu con gái bạn ?
Hương Liên:
– Khi mình và chồng mình đến chỗ cảnh sát để tố cáo về hành vi quấy rối cũng như làm con gái mình bị thương của tên giảng viên nơi con gái mình và con gái học thì mình gặp Lãm đi cùng ba cô gái. Lúc đó mình vẫn chưa nhận ra một trong ba cô gái đi cùng Lãm chính là Thương – cháu gái mình. Vì hơn mười năm rồi mình không gặp con bé. Qua nói chuyện mình biết tên giảng viên chỗ con gái mình đã thuê người để đánh Lãm nhưng không những không đánh được Lãm còn bị Lãm hạ gục hết. Đã vậy còn bị cảnh sát bắt hết về đồn. Khi chồng mình hỏi Trương 'Anh đã tìm được người cứu con gái chúng tôi chưa ?' Trương cho vợ chồng mình biết là theo lời ý tá tả thì cậu thanh niên cứu con gái mình cao tầm hai mét. Chồng mình hỏi Trương 'Cậu thanh niên có nói tên là gì không ?' Trương cho vợ chồng mình biết là cậu ta tên là Lãm. Khi Trương vừa nói tên thì cô bé bên cạnh Lãm thốt lên 'Vậy là anh chính là người đã đưa cô gái vào bệnh viện.' Khi nghe cô bé thốt ra, mình và chồng mình vui mừng và bất ngờ lắm. Vì không ngờ người cứu con mình lại ở ngay trước mặt vợ chồng mình nữa. Chồng mình liền quay sang Lãm để cám ơn thằng bé. Thằng bé Lãm khi nghe chồng mình nói cám ơn thì thằng bé cười 'Đó việc cháu nên làm. Cháu sao có thể để bất kể cô gái mà cháu nhìn thấy bị hại được chứ.' Nghe thằng bé Lãm nói, chồng mình cũng cười cùng thằng bé. Sau khi cám ơn thằng bé Lãm, mình và chồng mình chào mọi người để vào bệnh viện với con bé Ngọc Lan khi đó mới tỉnh lại sau mấy tháng hôn mê.
Quỳnh Hương:
– Thật là may khi bạn Ngọc Lan đã được anh Lãm cứu kịp thời. Không có anh Lãm thì Ngọc Lan không những bị cưỡng hiếp mà còn bị hại chết.
Hồng Nhạn gật đầu đồng tình với lời nói của con gái nàng. Nhi thấy dù đang nói chuyện nhưng không chỉ Hồng Nhạn mà cô bé Quỳnh Hương cứ liếc nhìn con trai nàng thì Nhi mỉm cười. Nhi biết con trai nàng có sức hấp dẫn lớn đến nàng và hai cô chị của thằng bé còn không cưỡng lại được nữa là các cô gái khác chứ. Nhi :
– Bạn kể cho mình và Hương Liên nghe vì sao bạn phải phẫu thuật khuôn mặt được không ?
Hồng Nhạn:
– Giờ mình sẽ kể cho bạn, Hương Liên nghe vì sao mình phải phẫu thuật khuôn mặt.
Hương Liên giục:
– Bạn kể đi. Mà bạn kể luôn từ lúc kết hôn luôn.
Hồng Nhạn gật đầu. Hồng Nhạn:
– 'Khi mình học năm thứ ba đại học thì mình quen chồng mình và cũng là cha của Quỳnh Hương. Sau hơn bốn nằm theo đuổi mình thì mình cũng đồng ý. Mình và chồng mình kết hôn với nhau sau khi mình tốt nghiệp đại học được hai năm. Thật may là sau khi mình và chồng mình kết hôn thì mình cũng xin được việc. Sau khi mình và chồng mình kết hôn được mấy tháng thì mình mang bầu Quỳnh Hương. Khi mình sinh Quỳnh Hương, mẹ chồng mình biểu hiện khó chịu. Vì mẹ chồng mình muốn mình sinh con trai mà mình lại sinh con gái. Phải đến khi chồng mình hứa với mẹ chồng mình là đứa con thứ hai sẽ là con trai thì mẹ chồng mới hết khó chịu với mình. Thời gian trôi mãi đến khi Quỳnh Hương được mười hai tuổi thì mình mới có bầu đứa trẻ thứ hai. Lần nay mình đã mang bầu con trai. Cha mẹ chồng biết mình mang bầu con trai thì vui mừng. Mẹ chồng mình thay đổi thái độ với mình đối xử tốt với mình hơn. Nhưng rồi niềm vui không được bao lâu. Lúc mình mang bầu được gần năm tháng thì có chuyện xảy ra. Hôm đó, chồng mình trở mình đi làm thì bất ngờ có một chiếc xe từ đâu lao tới đâm thẳng vào xe mình và chồng mình. Cú va chạm làm cả mình và chổng ngả xuống đường. Chồng mình và mình thoát chết. Dù mình thoát chết nhưng khuôn mặt mình lại bị ma sát xuống đường làm khuôn mặt mình đầy máu. Chồng mình liền gọi cấp cứu đưa mình vào bệnh viện. Không lâu sau xe cấp cứu đến. Họ đưa mình vào xe chở tới bệnh viện. Do khuôn mặt mình toạc và chảy máu nhiều do ma sát xuống đường lên cần phải phẫu thuật ngay. Theo lời bác sĩ phẫu thuật thì ca phẫu thuật đã thành công sau khi trải qua mấy tiếng phẫu thuật. Khi mình tỉnh lại thì cả khuôn mặt mình quấn băng. Mình đưa tay định chạm vào mặt mình thì ý ta cho mình biết là mới phẫu thuật phải một tháng nữa mới tháo băng quấn quanh mặt mình được. Khi mình hỏi về đứa trẻ trong bụng mình thì bác sĩ cho mình biết là không giữ được đứa bé. Lúc đó mình rất đau khổ khi bị sẩy thai. Một tháng sau, mình tháo băng quấn quanh khuôn mặt mình. Khi ý tá đưa cho mình chiếc gương. Mình đã bất ngờ vô cùng. Đó là khuôn mặt mình trông còn đẹp hơn cả trước khi mình chưa bị tai nạn. Sau khi mình khỏe lại, mình và chồng mình đến bệnh viện phụ sản để hỏi bao giờ mình có thể có con lại. Sau khi khám cho mình, bác sĩ cho mình biết là do vụ tai nạn cách đó một tháng mà mình bị vô sinh không thể sinh con được nữa. Sau khi biết mình bị vô sinh thì mình và chồng mình cũng đã chạy chữa. Nhưng sau năm năm chạy chữa không có tác dụng. Cha mẹ chồng thay đổi đối xử với mình và con bé Quỳnh Hương. Hay khó chịu với mình và con bé Quỳnh Hương. Rồi một hôm khi mình đi làm về mình đã nghe mẹ chồng nói với chồng mình:
– Con hãy bỏ cô ta đi. Rồi mẹ sẽ tìm vợ mới cho con. Cô ta có còn sinh con được nữa đâu.
Nghe mẹ chồng mình xui chồng mình bỏ mình thì mình buồn lắm. Nhưng đó chưa phải điều mình đau lòng mà đau lòng hơn là chồng mình đã nghe theo lời mẹ chồng mình. Đó là một buổi chiều khi mình vừa đi làm về thì mình thấy chồng ngồi ở dưới phòng khách. Mình vừa vào trong nhà thì chồng mình đẩy một tờ giấy trước mặt mình. Mình nhìn kỹ tờ giấy thì ra là đơn ly hôn. Chồng mình:
– Cô hãy ký vào đi để tôi còn cưới vợ mới. Quỳnh Hương sẽ sống cùng cô.
Mình biết là chồng mình đã thay đổi sau khi biết là mình không thể chữa được bệnh vô sinh. Mình biết là có níu kéo cũng không được gì lên đã đống ý và ký vào đơn ly hôn. Khi thấy mình ký vào đơn ly hôn thì chồng mình vui lắm. Chồng mình:
– Tôi cho cô một ngày để dọn đồ ra khỏi nhà cùng Quỳnh Hương.
Mình nhìn chồng mình:
– Anh không cần đuổi tôi cũng sẽ đi.
Đêm đó mình sang ngủ cùng với Quỳnh Hương. Mình cho Quỳnh Hương biết là mình và chồng mình sẽ không sống cùng nhau nữa. Quỳnh Hương hỏi mình:
– Sao mẹ và cha không sống cùng nhau nữa ?
Mình vuốt má cô bé:
– Vì mẹ và cha không còn yêu nhau nữa.
Quỳnh Hương:
– Cha mẹ không sống cùng nhau thế thì con sống cùng ai ?
Mình nắm tay Quỳnh Hương:
– Con sẽ sống cùng mẹ. Mai con và mẹ sẽ về nhà ông bà ngoại sống chung cùng ông ba ngoại mấy ngày. Đợi khi nào ra tòa thì lúc đó chỉ có con và mẹ sống cùng nhau.
Vì Quỳnh Hương cũng đã gần mười tám tuổi nên cô bé hiểu biết. Mình nói là cô bé nghe theo. Ngày hôm sau, mình dọn toàn bộ đồ của mình ra khỏi nhà rồi cùng cô bé chuyển về nhà cha mẹ mình sống tạm để đợi đến ngày ra tòa ly hôn. Khi biết chuyện giữa mình và chồng mình thì cha mẹ khuyên mình không nên ly hôn. Mình liền kể lại cho cha mẹ nghe cha mẹ nghe toàn bộ chuyện từ lúc mình vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng mình ép chồng mình bỏ mình cho đến lúc mình đưa đơn ly hôn để mình ký. Nghe xong, mẹ mình thở dài:
– Chồng con đã không muốn sống cùng con mà muốn cưới vợ khác thì có muốn níu kéo cũng vô ích. Con không ký vào đơn cũng không được. Thế con bé Quỳnh Hương thì sao.
Mình cho mẹ mình biết là Quỳnh Hương sẽ sống cùng mình. Ở cùng cha mẹ mình mấy tuần mình quyết định ra sống riêng cùng Quỳnh Hương mặc cho cha mẹ mình khuyên. Cuối cùng khi không thuyết phục được mình thì mẹ mình nói:
– Con đã quyết ra ở riêng cùng Quỳnh Hương. Cha mẹ sẽ cho con một khoản tiền để con mua nhà.
Lúc đầu mình từ chối. Nhưng mẹ mình đã thuyết phúc:
– Cha mẹ có mỗi mình con. Không giúp con thì giúp ai đây.
Nghe mẹ mình thuyết phục thì mình đã nhận tiều mà mẹ mình đưa. Với số tiền mình đi làm mười mấy năm cùng số tiền mà cha mẹ mình đưa thì mình cũng mua được một căn nhà. Căn nhà đó chính là căn nhà này. Sau khi chuyển hết đồ đạc tới căn nhà mới mau. Mình và Quỳnh Hương bắt đầu cuộc sống mới mà không có chồng mình bên cạnh. Tuy có lúc buồn nhưng vì lúc nào cũng có mẹ có con lên mình cũng không còn cảm thấy buồn nữa. Sau gần một năm mình và chồng mình ly hôn thì đã có nhiều kẻ theo đuổi tán tỉnh mình nhưng mình đều từ chối. Sau một lần tan vỡ trong hạnh phúc thì mình không còn nghĩ đến chuyện đi bước nữa mà tập trung dồn hết tình cảm cho Quỳnh Hương.
Hồng Nhan suy nghĩ rồi đưa ra ý kiến của nàng:
– Mình nghĩ nếu không tìm được người yêu mình thật lòng thì thà mình ở vậy nuôi con khôn lớn mà không kết hôn nữa còn hơn kết hôn rồi lại làm khổ con mình với lại đổ vỡ nữa.
Hương Liên và Nhi đồng tình với những gì Hồng Nhạn giãi bảy. Nhi hỏi Quỳnh Hương:
– Cháu và Ngọc Lan đã trở thành bạn thân như thế nào ?Quỳnh Hương :
– Khi cháu vào trường đại học thì cháu gặp được Ngọc Lan. Từ ngày cháu gặp Ngọc Lan thì cháu và Ngọc Lan luôn hỗ trợ giúp đỡ nhau trong học tập. Từ chỗ giúp đỡ nhau trong học tập thì dần cháu và Ngọc Lan thành đôi bạn thân. Từ đó cháu không còn cảm thấy buồn nữa. Vì đã có hai người luôn ở bên cạnh cháu. Ở nhà thì cháu có mẹ cháu là bạn còn ở trường thì cháu có Ngọc Lan.
Hồng Nhạn :
– Vì Quỳnh Hương luôn tin tưởng mình lên dù có chuyện gì thì cô bé cũng tâm sự với mình. Chính vì chuyện gì cũng nói với mình mà đã không có chuyện gì xảy ra mà mình không thể xử lý kịp.
Nhi :
– Như vậy thì tình cảm mẹ con giữa bạn và Quỳnh Hương càng khăng khít hơn.
Hồng Nhạn và Quỳnh Hương gật đầu. Nhi :
– Từ ngày bạn và chồng bạn ly hôn thì chồng bạn có đến thăm Quỳnh Hương không ?
Hồng Nhạn :
– Từ ngày mình và chồng mình ly hôn thì chồng mình không đến thăm Quỳnh Hương một lần nào cả. Dường như anh ta đã quên là mình có một cô con gái.
Nhi :
– Thế sau khi bạn và chồng bạn ly hôn thì bạn có biết chồng bạn sống thế nào không ?
Hồng Nhạn:
– Sau khi mình và chồng mình ly hôn được một tháng thì chồng mình đã kết hôn với một cô gái mà mẹ chồng cũ của mình tìm cho.
Nghe mẹ mình nói về cha mình thì Quỳnh Hương tức giận:
– Cháu ghét ông bà nội cháu.
Nhi:
– Sao cháu lại ghét ông bà nội cháu ?
Quỳnh Hương:
– Chỉ vì ông bà nội mà cha mẹ cháu mới chia tay nhau. Chính bà nội cháu ép cha cháu mà cha cháu mới bỏ rơi mẹ cháu và cháu.
Hồng Nhạn :
– Trưa nay hai bạn và bọn trẻ ở lại ăn trưa với mình và Quỳnh Hương nhé.
Hương Liên :
– Mình phải về vì còn chồng mình và Ngọc Lan ở nhà đợi mình.
Nhi:
– Mình và bọn trẻ gia đình mình sẽ ở lại ăn cùng bạn và Quỳnh Hương.
Tuy Hương Liên không thể ở lai nhưng đã có Nhi và bọn trẻ gia đình Nhi ở lại ăn cùng mình mà Hồng Nhạn và Quỳnh Hương không cảm thấy buồn. Bỗng điện thoại của Hương Liên kêu. Hồng Nhạn hỏi Hương Liên:
– Ai gọi cho bạn vậy ?
Hương Liên :
– Ngọc Lan gọi cho mình.
Hương Liên trả lời Hồng Nhạn rồi trả lời điện thoại của Ngọc Lan. Nhi :
– Ngọc Lan gọi cho bạn có chuyện gì sao ?
Hương Liên:
– Ngọc Lan hỏi mình mấy giờ về. Ngọc Lan còn cho mình biết là trưa nay chồng mình đi ăn đám cưới lên sẽ không ăn ở nhà.
Hồng Nhạn:
– Trưa nay chồng bạn đi ăn đám cưới. Vậy thì sao bạn không chở Ngọc Lan sang đang ăn cùng mọi người.
Hương Liên reo:
– Thế mà mình không nghĩ ra. Để mình về đón Ngọc Lan sang nhà bạn.
Khi biết Ngọc Lan sang thì Quỳnh Hương biểu lộ vui mừng. Lãm:
– Cô cứ ở lại nói chuyện với mẹ cháu và cô Hồng Nhạn. Để cháu đi đón Ngọc Lan.
Ly :
– Để chị đi cùng cưng.
Lãm :
– Em đi đón Ngọc Lan một mình được mà chị.
Ly :
– Chị đi cùng cưng để đề phòng ai nhìn thấy thì khỏi dị nghị. Dù sao Ngọc Lan cũng là em gái của Thương mà cưng.
Nhi :
– Con gái mẹ suy nghĩ chu đáo quá.
Lãm và Ly dắt xe ra đi tới nhà cô Hương Liên. Chỉ khoảng hai mươi phút Lãm và Ly đến nhà cô Hương Liên. Lãm bấm chuông. Ngọc Lan ra mở cửa. Ngọc Lan thấy Lãm và Ly thì cười. Khi ra mở cửa Ngọc Lan còn cầm một túi đồ. Ngọc Lan treo túi đồ vào xe Ly. Ly hỏi Ngọc Lan:
– Túi đồ gì vậy em ?
Ngọc Lan cười:
– Túi đựng hộp thức ăn mà em vừa nấu khi nãy. Mẹ em dặn em mang theo.
Lãm và Ly cười với Ngọc Lan. Ly đợi Ngọc Lan treo túi đựng hộp thức ăn vào xe, khóa cửa và Ngọc Lan ngồi lên xe. Lãm và Ly cùng Ngọc Lan quay lại nhà cô Hồng Nhạn. Khi đến cổng nhà cô Hồng Nhạn chưa cần bấm chuông gọi thì Quỳnh Hương chạy ra mở cửa. Thì ra cô bé đợi Ly và Lãm đón Ngọc Lan. Quỳnh Hương nắm tay Ngọc Lan đi vào trong nhà. Ly cầm hộp đồ ăn cùng Lãm theo sau Quỳnh Hương và Ngọc Lan. Thấy Ngọc Lan và Quỳnh Hương vừa đi vừa tíu tít nói chuyện với nhau. Lãm và Ly nhìn nhau cười. Vào trong nhà Ngọc Lan chào mọi người. Chào mọi người rồi Ngọc Lan quay sang Quỳnh Hương nói chuyện. Nhìn hai cô bé nói chuyện, Hồng Nhạn :
– Trông Ngọc Lan và Quỳnh Hương quấn quýt bên nhau trông giống bạn và Nhi ngày xưa vậy.
Đang nói chuyện với Ngọc Lan, Quỳnh Hương nghe mẹ mình nhắc tới mình thì quay sang hỏi :
– Ngày xưa cô Nhi và cô Hương Liên thân thiết với nhau lắm phải không mẹ.
Hồng Nhạn gật đầu. Quỳnh Hương:
– Quan hệ giữa mẹ với cô Nhi hay cô Hương Liên thì sao ?
Hồng Nhạn:
– Mẹ không thân thiết với Nhi hay Hương Liên bằng giữa Nhi và Hương Liên.
Nhi:
– Tuy bạn không thân thiết với mình hay Hương Liên như mình với Hương Liên nhưng tình bạn giữa bạn với mình hay Hương Liên vẫn cao hơn so với những người khác trong lớp.
Ly đã bỏ đồ ăn mà Ngọc Lan vừa mang theo ra bàn cùng những món ăn mà Nhi và Hương Liên vừa phụ Hồng Nhạn làm. Mọi người ngồi vào bàn để ăn. Nhi hỏi Hồng Nhạn :
– Nhà bạn có hai mẹ con mà sao lắm ghế vậy ?
Hồng Nhạn cười:
– Đó là theo bộ bàn mà mình mua. Mà cũng may có nhiều ghế thì mới đủ để hôm nay mọi người ngồi chứ.
Mọi người cười gật đầu. Mọi người vừa ăn vừa nói cười vui vẻ. Quỳnh Hương :
– Lâu rồi nhà cháu mới đông vui như thế này.
Bữa ăn rồi cũng kết thúc. Quỳnh Hương với Ly và My phụ mẹ các nàng dọn dẹp. Sau khi dọn dẹp xong các nàng ngồi nói chuyện. Thấy mẹ nàng nói chuyện với Nhi và Hương Liên say mê thì Quỳnh Hương quay sang mọi người:
– Chúng ta lên trên phòng để mẹ em, cô Hương Liên và cô Nhi nói chuyện riêng.
Lãm cùng hai chị cậu, Quỳnh Hương và Ngọc Lan lên phòng Quỳnh Hương để mẹ cậu, cô Hương Liên và cô Hồng Nhạn nói chuyện riêng. Quynh Hương mở cửa phòng cô bé để mọi người vào. Quỳnh Hương :
– Anh Lãm, hai chị và Ngọc Lan ngồi đi.
Mọi người ngồi xuống giường. Quỳnh Hương quay sang Ngọc Lan hỏi:
– Làm thế nào mà bạn di chuyển mà không còn tập tễnh vậy ?
Ngọc Lan:
– Mình hết đi tập tễnh là nhờ có anh Lãm giúp mình đó.
Quỳnh Hương hỏi:
– Anh Lãm giúp bạn thế nào vậy ?
Nghe Quỳnh Hương hỏi chứng tỏ cô bé tò mò chuyện Lãm giúp Ngọc Lan di chuyển mà không bị tập tễnh. Quỳnh Hương vừa hỏi Ngọc Lan thì mẹ nàng, cô Hương Liên và cô Nhi không ở dưới nhà nói chuyện nữa mà lên phòng nàng. Thấy mẹ các nàng lên nhưng Ngọc Lan không quên trả lời câu hỏi của Quỳnh Hương:
– Anh Lãm nắn lại xương chân cho mình.
Không chỉ Quỳnh Hương mà Hồng Nhạn cũng bất ngờ khi biết người chưa khỏi chân cho Ngọc Lan là Lãm. Thấy Hồng Nhạn và Quỳnh Hương ngạc nhiên thì Hương Liên cười:
– Bạn và Quỳnh Hương không phải ngạc nhiên đâu vì chuyện Lãm chữa chân cho Ngọc Lan, mình và chồng mình đều biết. Lãm còn hỏi ý kiến của cả Ngọc Lan, mình, chồng mình và con bé Thương. Và khi tất cả mọi người đều đồng ý thì Lãm mới làm. Sau khi Lãm nắn lại xương cho Ngọc Lan một tháng thì Ngọc Lan di chuyển không còn tập tễnh nữa mà di chuyển như trước khi Ngọc Lan bị tai nạn.
Hồng Nhạn :
– Mình và Quỳnh Hương không phải ngạc nhiên vì chuyện Lãm chữa chân cho Ngọc Lan mà là ngạc nhiên về khả năng chữa xương gãy của Lãm thôi.
Lãm :
– Cô không phải lạ đâu. Vì những người học võ thường biết cách tự chữa xương gẫy để có tự sơ cứu cho mình và người khác trước khi được cấp cứu.
Hồng Nhạn hồi tưởng rồi nói:
– Hồi cấp ba trong lớp chúng ta có Mạnh Khương là hay trêu chọc mọi người. Nhất là bạn và Nhi.
Nghe Hồng Nhạn vừa nhắc tới Mạnh Khương thì Hương Liên tức giận. Hương Liên:
– Vì anh ta mà hôm trước mình suýt có lỗi với Nhi.
Hồng Nhạn ngạc nhiên hỏi:
– Mạnh Khương lừa gì bạn mà bạn suýt làm hại Nhi vậy ?
Hương Liên biết không thể giấu chuyện Mạnh Khương lừa nàng để hại cả nàng và Nhi. May mà không thành. Chỉ vì một phút tức giận mà nàng đã nói ra. Hương Liên quay nhìn mẹ Lãm. Mẹ Lãm cười gật đầu. Cái gật đầu của Nhi ngầm bảo Hương Liên cứ nói ra không có gì mà phải giấu cả. Hương Liên kể cho Hồng Nhạn nghe chuyện Mạnh Khương gọi cho Hương Liên nói là muốn gặp nàng và Nhi để xin lỗi vì hồi cấp ba đã có những trò không hay. Nhưng rồi khi nàng và Nhi đến gặp Mạnh Khương thì ra lão ta đã lừa nàng. Lão ta lừa nàng đề cả nàng và Nhi đến để lão còn giờ trò. Nghe đến đây Hồng Nhạn lo lắng :
– Sau đó bạn và Nhi làm thế nào mà thoát khỏi nguy hiểm vậy ?
Hương Liên :
– Khi lão ta còn đang cười thì bọn trẻ gia đình Nhi xuất hiện. Lão ta tức giận lắm vì bị phá đám lên lão đã cho người để đánh bọn trẻ gia đình Nhi.
Hồng Nhạn kêu lên :
– Lão ta thật khốn nạn.
Hương Liên :
– Nhưng những kẻ tấn công bọn trẻ gia đình Nhi không những không làm được gì mà còn bị Lãm nện cho một trận. Không những nhưng kẻ tấn công bọn trẻ gia đình Nhi bị nện mà những kẻ đó còn bị cảnh sát bắt hết.
Hồng Nhạn:
– Thế còn lão Mạnh Khương thì sao ?
Hương Liên :
– Lão Mạnh Khương cũng bị bắt cùng những kẻ mà lão thuê để đánh bọn trẻ gia đình nhà Nhi.
Hồng Nhạn:
– Cũng may là Nhi nghi ngờ mà để bọn trẻ đi theo. Vì thế mà Nhi và bạn mới không gặp nguy hiểm.
Hương Liên :
– Sau hôm đó Nhi giận mình mấy ngày.
Nhi:
– Sau ngay mà mình và Hương Liên bị Mạnh Khương lừa, mình đã giận Hương Liên. Thật ra thì mình giận thì ít mà lo cho Hương Liên thì nhiều.
Hồng Nhan:
– Nghe Hương Liên kể thì không chỉ bạn mà mình cũng lo cho Hương Liên. Tuy là con người cần phải có niềm tin ở nhau nhưng mà tin người quá thì cũng không nên sẽ dễ bị người khác lợi dụng
Hương Liên :
– Vì mình mà khiến mọi người lo lắng.
Hồng Nhạn :
– Bạn không phải tự trách bản thân bạn đâu. Vì giờ còn có người có lòng tin với người khác cũng đã quý lắm mà. Chỉ là bạn cẩn thận hơn là được.
Hương Liên:
– Mình sẽ cẩn thận hơn. Không tin ngay lời người khác nói mà phải kiếm chứng đã.
Nhi và Hồng Nhạn cười gật đầu cùng nắm bàn tay Hương Liên. Hồng Nhạn :
– Hai bạn qua phòng mình. Chúng ta ôn lại kỷ.
Hồng Nhạn, Nhi và Hương Liên chưa sang phòng Hồng Nhạn thì Lãm đứng dậy:
– Mẹ với cô Hồng Nhạn, cô Hương Liên nói chuyện với nhau. Con xuống dưới ghế sô pha nằm.
Quỳnh Hương :
– Anh ở lại chơi em, Ngọc Lan và hai chị của anh.
Nhi:
– Cưng cứ ở lại phòng nói chuyện với mọi người.
Cả Quỳnh Hương và Nhi nói lên Lãm ở lại phòng Quỳnh Hương nói chuyện với mọi người. Thấy Lãm không xuống tầng một. Nhi và Hương Liên mới theo Hồng Nhạn sang phòng Hồng Nhạn để nói chuyện riêng. Bốn chị em ngồi trên giường nói cười vui vẻ. Lãm thấy các nàng vui thì cậu cũng cảm thấy vui. Lãm:
– Hai chị với Quỳnh Hương và Ngọc Lan nằm trên giường. Còn em nằm dưới đất
Đang nói chuyện cùng hai chị của Lãm và Ngọc Lan mà Quỳnh Hương vẫn quay sang Lãm:
– Nằm dưới nền nhà sẽ lạnh lắm anh.
Lãm cười:
– Đối với người luyện võ từ nhỏ như anh thì đâu có cảm thấy lạnh chút nào đâu.
Lãm nói vậy nhưng Quỳnh Hương vẫn lấy chăn mỏng trong tủ trải xuống nền nhà rồi mới chịu để Lãm nằm. Thì ra thấy Lãm nằm dưới nền nhà, Quỳnh Hương cảm thấy không nên lên nàng mới làm vậy. Qua hành động của Quỳnh Hương chứng tỏ nàng cũng có tình cảm với Lãm. Dù cho Lãm có nội công thâm hậu thì Lãm cũng phải công nhận là nằm trên tấm chăn mỏng do Quỳnh Hương trải thì ấm hơn là nằm không trên nền nhà. Nằm một lúc thì Lãm cũng ngủ. Khi Lãm tỉnh giấc thì thấy các nàng đang ôm nhau ngủ. Đây là lần đầu tiên Lãm nhìn Quỳnh Hương và Ngọc Lan ngủ. Hai nàng ngủ trông đẹp như hai chị của cậu. Phải mười phút sau các nàng mới tỉnh giấc. Ngọc Lan và Quỳnh Hương thấy Lãm đang nhìn các nàng thì các nàng có chút lúng túng, xấu hổ. Tuy xấu hổ nhưng Quỳnh Hương và Ngọc Lan vẫn để Lãm nhìn các nàng đã vậy các nàng còn thỉnh thoảng liếc trộm Lãm nữa. Ly và My thấy hết nhưng các nàng chỉ cười mà không nói gì. Lãm đứng dậy cầm chiếc chăn mỏng mà Quỳnh Hương vừa trải xuống nền nhà gấp lại để lên giường. Lãm cùng hai chị cậu với Quỳnh Hương và Ngọc Lan xuống tầng một. Khi xuống tầng một một lúc thì Nhi với Hồng Nhạn và Hương Liên cũng xuống. Lãm với mẹ và hai chị câu còn ở chơi một lúc thì Nhi quay sang Hương Liên:
– Mình và bọn trẻ về đây. Bạn và Ngọc Lan ở lại về sau nhé.
Hương Liên và Ngọc Lan gật đầu. Hồng Nhạn :
– Thỉnh thoảng bạn và bọn trẻ qua nhà mình chới với mình và Quỳnh Hương nhé.
Nhi mỉm cười:
– Thỉnh thoảng mình và bọn trẻ sẽ qua quấy quả bạn và Quỳnh Hương. Chỉ sợ bạn không tiếp thôi.
Hồng Nhạn cười:
– Sao mà mình lại từ chối chứ. Trong khi bạn và bọn trẻ chịu qua quấy quả mình và Quỳnh Hương là mình và Quỳnh Hương chứ.
Hồng Nhạn ra mở cửa cho mẹ con Nhi về. Lãm đợi cô Hồng Nhạn khóa cửa rồi cậu mới cùng mẹ và hai chị cậu lên xe để về nhà.