*****(12)
Mấy ngày sau, Lãm cùng mẹ và hai chị cậu tới nhà mẹ nuôi Thúy An. Thúy An thấy Nhi và chị em Lãm thì ngạc nhiên lẫn vui mừng.
– Em và bọn trẻ vào đi.
Lãm với mẹ và hai chị vào trong nhà. Nhi :
– Cũng lâu rồi em và bọn trẻ không đến nhà chị chơi. Mà chỉ có em và hai con bé Ly và My thôi chứ thằng bé Lãm vẫn đến nhà chị chơi mấy lần còn gì.
Thúy An cười gật đầu. Nhi nhìn quanh:
– Anh Quy đâu chị ?
Thúy An:
– Anh Quy đi công tác tuần sau mới về. Mà hôm nay, mẹ con em ở lại ăn cùng mẹ con chị nhé.
Nhi cười:
– Em cũng định hôm nay sang xin chị một bữa ăn.
Biết Nhi trêu, Thúy An cười:
– Chị tưởng em chê không muốn ăn với chị và bọn trẻ nhà chị.
Thúy An nói rồi cả Nhi và Thúy An nhìn nhau cười. Ly :
– Cháu với em My có thể giúp gì được bác và hai chị không ?
Thúy An chỉ cho Ly và My làm gì giúp nàng. Trong lúc Ly và My phụ giúp Thúy An nấu ăn thì Lãm quay sang Nhi:
– Con sang nhà cô Hương Liên hỏi thăm Ngọc Lan thế nào ? Mẹ có muốn đi cùng con không ?
Nhi:
– Cho mẹ đi cùng với.
Ly:
– Mẹ cứ đi cùng em Lãm. Còn ở đây đã có con và em My giúp bác Thúy An và hai chị rồi.
Thúy An nhìn Nhi và chị em Lãm dò xét:
– Mẹ con em hôm nay kỳ lạ quá.
Nhi :
– Khi nào về em sẽ nói cho chị hiểu.
Nhi theo Lãm sang nhà Hương Liên. Lãm bấm chuông. Người mở cửa là Như Sương – chị họ Ngọc Lan. Lãm:
– Anh và mẹ anh đến hỏi thăm sức khỏe của Ngọc Lan
Như Sương :
– Anh và cô vào đi.
Lãm thấy Ngọc Lan đang ở dưới tầng một chứ không ở trên phòng nàng. Và nàng đang nói chuyện với Hương Liên – mẹ nàng. Nhi đi theo sau Lãm. Lãm hỏi Ngọc Lan:
– Sức khỏe em sao rồi ?
Ngọc Lan:
– Sức khỏe của em tốt hơn rồi.
Ngọc Lan hỏi Lãm:
– Ai đi cùng anh vậy ?
Lãm cười:
– Người đi cùng anh là mẹ anh.
Trong khi Lãm và Ngọc Lan nói chuyện thì Hương Liên nhìn Nhi. Hai người nhìn nhau một hồi, Hương Liên lên tiếng trước:
– Bạn là Nhi phải không ?
Nhi xác nhận:
– Mình là Nhi đây.
Khi Nhi xác nhận câu hỏi của Hương Liên thì Hương Liên liền ôm chầm lấy Nhi. Hành động của Hương Liên làm Ngọc Lan nhìn. Mẹ Lãm và cô Hương Liên ôm nhau một lúc mới buông nhau ra. Hương Liên quay sang Ngọc Lan:
– Nhi là bạn thân hồi cấp ba của mẹ.
Hương Liên nắm tay Nhi:
– Bao lâu nay bạn sống thế nào ?
Nhi :
– Mình sống tốt.
Hương Liên cười:
– Thật là trùng hợp khi con trai bạn lại là người cứu con gái mình. Hôm nay bạn và Lãm ở lại ăn cùng gia đình mình nhé.
Nhi :
– Để hôm khác đi. Hôm nay mình và con trai mình ăn cùng gia đình chị Thúy An rồi.
Hương Liên buồn khi Nhi và Lãm không ở lại ăn cùng gia đình nàng. Nhi:
– Bạn đừng buồn, chúng ta còn nhiều dịp khác để ăn cùng nhau mà.
Câu nói của Nhi làm Hương Liên không thấy buồn nữa. Hương Liên cười gật đầu. Nhi và Lãm nói chuyện với gia đình Hương Liên thêm lúc nữa thì tạm biệt để quay về nhà Thúy An. Khi Lãm và Nhi bước vào nhà, Thúy An giục:
– Em và Lãm ngồi vào đi. Chị và bọn trẻ nấu xong rồi.
Nhi và Lãm ngồi vào bàn ăn. Đang ăn thì Nhi cười làm Thúy An phải hỏi:
– Em nghĩ gì mà cười thế ?
Nhi:
– Em lại nhớ câu nói của mẹ em khi em sinh bọn trẻ.
Thúy An tò mò hỏi:
– Mẹ nói gì với em vậy ?
Nhi:
– Mẹ bế thằng bé Lãm nói: ' Thằng bé này lớn sẽ đẹp trai, khiến cho khối cô gái chết mê.'
Thúy An cười:
– Mẹ nói đúng. Thằng bé đốn ngã trái tim bao nhiêu cô gái còn gì em.
Ngọc Hà:
– Trong những cô gái đó có cả mẹ và cô Nhi còn gì.
Câu nói của Ngọc Hà làm cho cả Nhi và Thúy An đỏ mặt. Nhưng hai nàng phải thừa nhận là Ngọc Hà nói đúng. Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện còn cười. Bữa ăn kết thúc vui vẻ. Có Nhi và các chị phụ lên Thúy An dọn dẹp lên chỉ mất một lúc là xong. Lãm và các nàng lên phòng hai chị Ngọc Hà – Kim Hà. Nhi nhìn mọi người rồi cởi váy với đồ lót nàng ra. Ly và My cũng làm theo Nhi. Thúy An và hai chị Ngọc Hà – Kim Hà vẫn bất ngờ khi thấy Nhi với hai chị Ly và My cởi hết đồ trên người nàng ra cho dù các nàng đã từng địt tập thể rồi. Thấy mẹ và các chị của Lãm cởi hết đồ ra khỏi người thì các nàng cũng cởi hết ra. Vậy là tất cả các nàng khỏa thân. Nhi hỏi Lãm:
– Cưng muốn ăn bánh bao chấm sữa không ?
Thúy An:
– Chị không biết Lãm thích ăn bánh bao chấm sữa. Chị biết thì đã mua bánh bao rồi.
Ngọc Hà:
– Vậy để con đi mua bánh bao.
Nhi cười:
– Cháu không cần đi mua đâu.
Ngọc Hà thắc mắc :
– Không đi mua sao có để ăn cô.
Nhi cười:
– Chúng ta có sẵn rồi đó.
Ngọc Hà chưa hiểu ý Nhi lên thắc mắc:
– Không mua sao có bánh bao đây cô.
Nhi cười:
– Cháu sẽ hiểu ngay thôi.
Nhi quay sang Thúy An hỏi:
– Nhà chị còn sữa đặc không ?
Thúy An :
– Chị mới mở hôm kia. Mà muốn ăn bánh bao chấm sữa mà không có bánh bao sao ăn được em ?
Nhi :
– Chỉ cần sữa đặc là được thôi chị.
Ngọc Hà :
– Cô cần dùng sữa đặc thì để cháu đi lấy.
Ngọc Hà trần truồng chạy xuống nhà và nhanh chóng quay lại với hộp sữa đặc trên tay. Ngọc Hà đưa hộp sữa đặc cho Nhi. Nhi cầm lấy hộp sữa đặc từ tay Ngọc Hà. Hộp sữa đặc vừa lấy ở trong tủ ra lên vẫn còn lạnh. Nhi quay sang Thúy An:
– Chị với hai con bé Ngọc Hà và Kim Hà nằm xuống đi.
Thúy An với Ngọc Hà và Kim Hà không biết Nhi định làm gì nhưng các nàng vẫn nằm xuống giường. Nhi cầm hộp sữa đặc đổ lên vú Thúy An với vú Ngọc Hà và vú Kim Hà làm Thúy An với Ngọc Hà và Kim Hà bất ngờ với rùng mình do sữa vừa lấy trong tủ lạnh ra nên còn lạnh. Nhi cười
– Đây chính là món bánh bao nhúng sữa.
Vú Thúy An, vú Ngọc Hà và vú Kim Hà dính đầy sữa đặc. Lúc này, Thúy An với hai chị Ngọc Hà và Kim Hà mới hiểu câu nói của Nhi. Thì ra theo ý Nhi thì vú các nàng chính là bánh bao. Không cần Nhi nói thêm, Lãm đưa lưỡi liếm vú và núm vú Thúy An để làm sạch sữa đặc trên hai vú Thúy An. Nhi hỏi Lãm:
– Ngon không cưng ?
Lãm cười:
– Bánh bao sữa của mẹ Thúy An thơm, ngon lắm không kém gì bánh bao của mẹ.
Thúy An:
– Con thấy bánh bao sữa của mẹ ngon thì ăn đi.
Ngọc Hà:
– Em ăn bánh bao sữa của mẹ chị rồi ăn bánh báo sữa của chị và Kim Hà.
Lãm liếm với ngậm núm vú Thúy An làm sạch hai vú Thúy An thì quay sang làm sạch sữa dính trên vú Ngọc Hà và Kim Hà. Thúy An hỏi:
– Sao em và hai con bé Ly và My không tham gia cùng chị với hai con bé Ngọc Hà, Kim Hà ?
Nhi cười:
– Hôm trước em với hai con bé Ly và My đã cho thằng bé Lãm ăn bánh bao nhúng mật ong rồi nên hôm nay thôi.
Thúy An :
– Mấy cái trò bánh bao nhúng mật ong với bánh bao sữa là do em nghĩ ra phải không ?
Nhi cười gật đầu. Thúy An:
– Em sắp làm mẹ chồng rồi mà vẫn lắm trò nghịch ngợm như hồi sinh viên.
Lãm :
– Hồi sinh viên mẹ con lắm trò nghịch lắm sao mẹ ?
Thúy An:
– Hồi sinh viên mẹ con có lắm trò trêu mẹ và các chị dâu khác của mẹ con lắm.
Nhi:
– Chị và các chị khác có phản đổi đâu mà còn hưởng ứng mà.
Thúy An đang nằm bất ngờ bật dậy kéo Nhi lên giường, đè nàng ra giường cù léc. Nhi cười khúc khích nhưng kệ để Thúy An cù léc nàng. Thúy An cù léc Nhi một lúc thì nằm đè trên người Nhi thở. Vú hai nàng đề lên nhau trong thật kích thích. Còn Lãm sau một hồi làm sạch sữa dính trên vú Thúy An với vú hai chị Ngọc Hà và Kim Hà thì cặc Lãm cương cứng đội cả quân lên. Nhi đang nằm bên dưới người Thúy An thấy quần Lãm ụ một cục thì nàng đẩy nhẹ Thúy An sang một bên, quỳ xuống kéo quần Lãm ra khỏi chân cậu. Cặc Lãm liền xỉa trước mặt Nhi. Nhi vuốt ve cặc Lãm với ngậm lấy con cặc to lớn của Lãm mút. Nhi mút cặc Lãm ngon lành làm Thúy An nằm nhìn. Mút một hồi, Nhi nhả cặc Lãm. Lãm lật người Thúy An lại. Thúy An bám tay vào thành giường chổng mổng lên. Lãm đút cặc vào lồn Thúy An. Cặc Lãm tách hai mép lồn Thúy An chùi vào. Lãm thúc mạnh làm cặc Lãm vào sâu trong lồn Thúy An. Một tay ôm eo, một tay bóp vú Thúy An còn cặc thúc mạnh vào sâu lồn Thúy An làm Thúy An phát ra tiếng rên.
– Ahhhhhh! Cặc con đâm sâu vào lồn mẹ làm mẹ sướng lắm.
Lãm càng địt làm Thúy An càng rên to hơn. Cặc Lãm đâm vào lồn nàng làm nàng sướng quá. Dù là đây không phải lần đầu Lãm đâm cặc vào lồn nàng nhưng Thúy An vẫn thấy sướng. Bỗng Thúy An quay đầu lại hỏi:
– Lồn mẹ so với lồn mẹ con thì sao ?
Lãm:
– Lồn mẹ bót, địt sướng như lồn mẹ con.
Nghe Lãm khen lồn nàng thì Thúy An vui lắm. Địt một hồi nữa, cặc Lãm giật giật phun tinh trùng vào sâu tử cung của Thúy An. Lãm rút cặc cậu ra. Tinh trùng trong lồn Thúy An chảy ra. Lãm quay sang Nhi. Lãm ngậm núm vú hồng hồng của Nhi mút mạnh làm Nhi bật ra tiếng rên. Lãm nhả núm vú Nhi, hôn dần xuống dưới đến lồn Nhi. Lãm cho lưỡi vào trong lồn Nhi ngoáy làm lồn Nhi càng ra nước nhiều hơn. Lãm vừa liềm lồn Nhi vừa cười
– Nước lồn mẹ lúc nào cũng ngon.
Nhi:
– Cưng thấy ngon thì cứ liếm đi.
Không cần Nhi nói nhiều, Lãm liếm lồn Nhi hằng say. Khi Lãm dừng liếm lồn Nhi thì cặc Lãm đã cứng như thanh sắt. Lãm lật người Nhi lại để nàng chổng mông lên. Lãm đâm mạnh cặc cậu vào lồn Nhi để cặc cậu ngập sâu trong lồn Nhi đến tận tử cung nàng. Nhi bật ra tiếng rên biểu lộ nàng sướng khi cặc Lãm vào tận tử cung nàng. Lãm bóp vú với thúc mạnh cặc sâu trong lồn Nhi làm Nhi càng rên to hơn. .
– Cưng địt mạnh với sâu tận tử cung mẹ làm mẹ sướng lắm.
Lãm địt Nhi làm Nhi sướng quá khiến lồn Nhi co bóp siết mạnh. Và cũng vì lồn Nhi co bóp mạnh mà Lãm sướng quá không giữ được nên đã bắn tinh trùng vào tận tử cung Nhi. Cặc Lãm đã ra nhưng lồn Nhi vẫn co bóp mạnh. Dường như lồn Nhi muốn vắt kiệt tinh trùng của Lãm. Lồn Nhi co bóp một lúc nữa mới dừng. Lãm để lồn Nhi dừng co bóp ngừng hẳn mới rút cặc cậu ra. Nhi khép chân nàng với xoay người nằm xuống lấy giấy thấm để tinh trùng của Lãm không chảy ra giường. Lãm hôn môi Ngọc Hà. Không chỉ hôn mà lưỡi Lãm và lưỡi Ngọc Hà quấn lấy nhau. Hôn một hồi, Lãm mới nhả môi Ngọc Hà, làm Ngọc Hà thở gấp do thiếu không khí. Lãm vục mặt vào lồn Ngọc Hà liếm lồn nàng. Lãm dùng lưỡi ngoáy trong lồn Ngọc Hà làm Ngọc Hà rên:
– Ahhhh! Lưỡi em ngoáy trong lồn chị làn chị sướng.
Lãm càng liềm càng làm lồn Ngọc Hà chảy nước nhiều hơn. Cũng như Nhi khi Lãm thôi liếm lồn Ngọc Hà thì cặc Lãm cứng như thanh sắt nóng. Lãm nằm xuống. Ngọc Hà liền cầm cặc Lãm để trước miệng lồn nàng, từ từ ngồi xuống để cặc Lãm tách hai mép lồn nàng đi vào sâu bên trong. Khi cặc Lãm vào gần hết trong lồn Ngọc Hà thì Ngọc Hà nhấp nhổm trên cặc Lãm. Do Ngọc Hà ít làm kiểu cưỡi ngựa lên nàng làm chậm chứ không nhanh như mẹ và các chị ruột của Lãm. Ly thấy Ngọc Hà cưỡi ngựa trên cặc Lãm chậm rãi thì Ly hỏi:
– Chị và em Lãm làm kiểu cưỡi ngựa được mấy lần rồi ?
Ngọc Hà :
– Chị và Lãm địt kiểu cưỡi ngựa đây là lần hai, còn lại thì toàn địt kiểu truyền thống hoặc địt kiểu chó thôi.
My:
– Vì chị ít địt kiểu cưỡi ngựa với em Lãm lên chị mới không làm nhanh phải không ?
Ngọc Hà gật đầu. Ly cười:
– Làm mấy lần nữa thì chị sẽ quen thôi. Khi mà chị quen thì chị sẽ làm nhanh như em, My hay mẹ em thôi.
Đúng như Ly nói. Cưỡi trên cặc Lãm một lúc thì Ngọc Hà làm nhanh hơn. Vậy là Ngọc Hà đã quen địt kiểu cưỡi ngựa. Bởi Ngọc Hà đã quen địt kiểu cưỡi ngựa nên nàng làm càng lúc càng nhanh hơn. Càng làm nhanh thì lồn Ngọc Hà co bóp siết lấy cặc Lãm làm Ngọc Hà vừa cưỡi trên cặc Lãm vừa rên :
– Ahhhhhh! Chị …….sư..ớ…ng quá em ơi.
Càng làm thì lồn Ngọc Hà càng co bóp siết lấy cặc Lãm nhiều như lồn mẹ Nhi và lồn các chị của cậu. Ngọc Hà cưỡi trên cặc Lãm thêm một lúc nữa thì cặc Lãm giật giật bắn tinh trùng vào sâu trong lồn Ngọc Hà. Ngọc Hà để cặc Lãm hết giật mới nhấc lồn nàng khỏi cặc Lãm. Kim Hà thấy Ngọc Hà nhấc lồn khỏi cặc Lãm thì Kim Hà liền ngậm cặc Lãm bú, mút. Kim Hà vừa bú vừa sóc cặc Lãm. Kim Hà còn liếm dọc thân cặc Lãm. Nhi nhìn Kim Hà liếm cặc Lãm thì cười trêu:
– Con bé Ngọc Hà nói đúng cháu mút cặc Lãm như mút xúc xích.
Kim Hà nhả cặc Lãm cười:
– Vì cặc em Lãm ngon mà cô.
Trả lời Nhi xong, Kim Hà lại mút cặc Lãm tiếp. Nghe Kim Hà nói, Nhi cười gật đầu. Vì Kim Hà nói đúng cặc Lãm mút rất ngon. Không chỉ Kim Hà mà tất cả các cô gài mà Lãm đã địt đều rất thích mút cặc Lãm. Kim Hà mút cho đến lúc làm cặc Lãm nở lớn trong mồm Kim Ha đến căng ních trong mồm nàng. Kim Hà mới nhả cặc Lãm ra. Khi Kim Hà nhả cặc Lãm ra thì lồn nàng cũng ra đầy nước. Kim Hà dạng hai chân ra kéo hai mép lồn nàng, ngồi từ từ xuống để đầu cặc Lãm chạm vào lồn nàng. Khi lồn nàng chạm vào đầu cặc Lãm thì Kim Hà ngồi mạnh xuống để cặc Lãm ngập sâu trong lồn mình đến tận tử cung nàng. Kim Hà bật ra tiếng hét:
– Á !
Sau tiếng hét là tiếng rên. Vậy là Kim Hà vừa đau vừa sướng. Đau là do cặc Lãm xuyên qua tử cung vào sâu trong tử cung nàng một đoạn khiến nàng cảm thấy thốn còn sướng là cặc Lãm to làm căng hết lồn nàng ra. Kim Hà nhấp nhổm cưỡi trên cặc Lãm miệng rên rỉ :
– Ahhhh! Cặc em to, dài làm căng hết lồn chị ra sướng quá.
Nhìn cặp vú cằng tròn của Kim Hà lắc lư trước mặt làm Lãm phải bóp vú nàng. Lãm bóp vú Kim Hà làm nàng càng rên :
– Em bóp vú chị mạnh làm chị sướng lắm.
Kim Hà còn ưỡn cặp vú của nàng ra để Lãm bóp vú nàng nhiều hơn. Hai vú Kim Hà đỏ ửng sau một hồi Lãm bóp vú làm vú Kim Hà trông càng hấp dẫn hơn. Kim Hà cưỡi trên cặc Lãm mỗi lúc một nhanh hơn và nàng rên cũng to hơn. Lồn Kim Hà bắt đầu co bóp siết lấy cặc Lãm làm Lãm rên:
– Lồn chị siết lấy cặc em làm em sướng.
Lãm phối hợp cùng Kim Hà. Do có sự phối hợp của Lãm nữa mà chỉ hơn hai mươi phút mà cặc Lãm co giật phun vào tử cung Kim Hà. Dù Lãm cho hết vào trong lồn mình nhưng Kim Hà vẫn ngồi thở trên người Lãm. Nàng đang tận hưởng cảm giác sướng do cặc Lãm đem đến cho nàng. Phải mất một lúc Kim Hà mới nhấc lồn khỏi cặc Lãm. Lãm nằm nghỉ để cặc cậu phục hồi. Chỉ nằm nghỉ chừng mười phút thì cặc Lãm đã phục hồi. Biểu hiện là cặc Lãm lại hùng dũng khi Lãm nhìn chị Ly đang vừa tự bóp vú nàng vừa cười cậu. Chị Ly trêu chọc làm Lãm không chịu được. Lãm vội vã ngồi dậy đặt Ly nằm xuống kéo rộng hai chân Ly ra, đút cặc cậu vào lồn Ly. Ly bật cười khi Lãm đè nàng ra để địt kiểu truyền thống. Cặc Lãm tách hai mép lồn Ly đi vào trong lồn Ly. Lãm đẩy mạnh để cặc Lãm ngập sâu trong lồn nàng đến tận gốc. Cặc Lãm xuyên qua tử cung Ly một đoạn. Ly bật ra tiếng rên khi cặc Lãm ngập sâu đến tận tử cung nàng.
– Ahhhh!
Lãm ôm eo Ly thúc mạnh cặc cậu vào tử cung Ly làm Ly càng rên to
– Cặc cưng vào tận tử cung chị làm tê hết cả lồn rồi.
Lãm gác hai chân lên hai cậu thúc nhanh và mạnh làm Ly càng rên dữ hơn. Người Ly rung lên theo từng cú địt của Lãm. Cơ lồn của Ly co bóp mạnh làm cả nàng và Lãm sướng. Lãm nhận thấy lồn của các mẹ và các chị cũng như lồn các cô gái mà cậu địt dù có sự co bóp khác nhau nhưng lồn tất cả các nàng đều làm cậu sướng. Ly vòng tay ôm với vuốt ve lưng Lãm. Bàn tay mềm mại của Ly tạo kích thích cho Lãm. Do có sự kích thích từ tay Ly mà Lãm địt nàng càng mạnh hơn. Lãm địt Ly mãi thì cặc cậu cũng giật phun tinh trùng vào sâu trong lồn Ly. Lãm để cặc câu trong lồn Ly một lúc mới rút ra. Lãm vừa rút cặc ra thì tinh trùng của của cậu trong lồn Ly chảy ra. Lãm cúi xuống hôn Ly để cảm ơn việc lồn nàng làm cậu sướng. Lãm quay sang My. Cậu không cần bảo My bú cặc cho cậu thì My đã nắm lấy cặc cậu sóc lên xuống với ngậm cặc Lãm mút. Lãm kêu lên:
– Chị bú cặc sướng lắm.
Ly :
– Chỉ có My bú cặc cưng là sướng thế còn các mẹ và các chị khác thì sao ?
Lãm:
– Các mẹ và các chị, ai bú cặc cũng đều sướng cả. Chỉ là mỗi người làm em cảm thấy sướng khác nhau.
Như mọi lần My không chỉ bú mà còn cắn nhẹ đầu cặc Lãm làm Lãm sướng phát điên lên. Lãm thấy cậu sắp ra rồi nên không cho chị hai cậu bú cặc cậu nữa mà đặt nàng nằm xuống kéo rộng hai chân nàng ra thúc mạnh một cái làm cặc cậu ngập sâu trong lồn My đến tận tử cung nàng. My bật ra tiếng kêu biểu hiện nàng sướng. Lãm ôm eo My thúc nhanh và mạnh vào sâu trong lồn My làm My càng rên dự hơn. Do khi My bú cặc cho cậu đã làm cho cặc cậu muốn ra lên Lãm chỉ cần thúc cặc cậu vào lồn My một hồi thì cặc cậu giật giật phun xối xả tinh trùng vào tận tử cung của My. Lãm từ từ rút cặc cậu ra. Tinh trùng trong lồn My trào ra. My nằm thở. Lúc này Lãm mới nhìn xung quanh phòng thì không thấy các mẹ cùng hai chị Ngọc Hà và Kim Hà đâu. Lãm nhớ ra khi nãy có tiếng nước ở phòng tắm. Lãm đoán tiếng nước đó là của các mẹ với hai chị Ngọc Hà và Kim Hà tắm. Giờ trong phòng chỉ còn cậu và hai chị Ly và my của cậu thôi. Lãm đỡ hai chị cậu ngồi dậy, vòng hai tay cắp hai nàng đi vào nhà tắm. Lãm đặt hai nàng ngồi xuống dùng vòi hoa sen tắm cho hai chị cậu trước rồi để hai nàng tắm cho cậu. Sau khi cả ba tắm sạch cho nhau. Lãm định vòng hai tay cắp hai nàng lên thì Ly cười:
– Chị và My hết mệt rồi lên chị và My có thể tự đi được, không cần cưng không cần phải đưa chị và My vào phòng đâu.
Lãm để hai chị đi trước còn cậu đi sau. Vào trong phòng, Lãm mặc váy cho các nàng rồi để các mặc quần áo cho cậu. Xong xuôi tất cả, Lãm ôm hai chị cậu ngủ. Lãm đang ôm Ly ngủ thì có bàn tay lay gọi câu. Lãm mở mắt ra. Người gọi là Nhi. Nhi cười :
– Dậy để còn về chứ cưng.
Lãm quay sang gọi hai chị Ly và My dậy. Ly và My ngồi dậy. Các nàng đi rửa mặt để chuẩn bị về. Khi Lãm cùng mẹ và các chị chuẩn bị về thì Thúy An:
– Đằng nào thì em và bọn trẻ về thì cũng phải nấu. Chồng chị và chồng em thì đi công tác. Vậy thì em và bọn trẻ sao không ở lại nấu và ăn cùng mẹ con chị cho vui rồi hãy về.
Nhi suy nghĩ rồi gật đầu. Lãm thấy mẹ nuôi Thúy An và các chị vui khi mẹ cậu đồng ý ở lại ăn tối cùng mẹ nuôi Thúy An và các chị. Nhi cùng các chị phụ mẹ nuôi Thúy An nấu ăn tối. Nhi quay sang Lãm:
– Cưng ra ngoài xem tivi để các mẹ và các chị nấu là được.
Lãm cười gật đầu. Lãm biết sao mẹ cậu đuổi cậu ra ngoài xem tivi. Vì mẹ cậu sợ cậu ở gần lại bóp vú các nàng khiến các nàng không tập trung nấu được. Không lâu sau, các mẹ và các chị nấu xong. Mọi người ngồi vào bàn ăn. Thúy An quay hỏi Nhi:
– Chị suýt quên hỏi em một chuyện.
Nhi :
– Chị định hỏi em chuyện gì mà lại quên vậy ?
Thúy An:
– Em sang nhà Hương Liên có chuyện gì thế ?
Nhi:
– Hôm trước, khi Lãm sang thăm con bé Ngọc Lan thì đúng lúc Hương Liên khoe với con bé Ngọc Lan là đã phục hồi được bức ảnh chụp hồi cấp ba của Hương Liên. Không chỉ nói mà Hương Liên còn cho Ngọc Lan và Lãm xem. Và khi thằng bé Lãm nhìn bức ảnh thì thằng bé thấy cô gái chụp ảnh cùng Hương Liên lại giống em. Thằng bé nghi ngờ lên về nhà kiểm tra album. Em thấy hành động lạ của thằng bé thì hỏi thằng bé và thằng bé cho em biết cô Hương Liên cũng có bức ảnh chụp cùng một cô gái gần giống bức em chụp cùng Hương Liên cùng cấp. Nghe Lãm nói thì em và bọn trẻ cho là Hương Liên chính cô bạn hồi cấp của em. Nhưng lúc đó em và bọn trẻ không chắc chắn.
Thúy An:
– Vậy là sáng nay em và Lãm lấy lý do sang thăm Ngọc Lan nhưng thực ra là để em kiểm chứng xem Hương Liên có đúng là bạn thân hồi cấp ba của em đúng không ?
Nhi gật đầu. Thúy An:
– Thế kết quả sao em ?
Nhi :
– Hương Liên – mẹ Ngọc Lan đúng là bạn thân hồi cấp ba của em.
Ngọc Hà:
– Lâu rồi mới gặp lại bạn thân chắc cô Hương Liên vui lắm phải không cô ?
Nhi:
– Lúc nãy khi mẹ xác nhận câu hỏi của Hương Liên thì Hương Liên đã biểu lộ vui mừng bằng cách ôm chầm lấy mẹ. Do vui quá, Hương Liên còn muốn cô và Lãm ở lại ăn cùng gia đình Hương Liên. Nhưng cô từ chối vì còn phải quay lại ăn cùng hai con bé nhà cô và mẹ con cháu.
Thúy An :
– Em từ chối. Thế thì Hương Liên buồn lắm.
Nhi :
– Em thấy Hương Liên buồn thì em nói để bữa khác. Khi nghe em hứa sẽ cùng bọn trẻ ăn cùng gia đình Hương Liên vào dịp khác thì không buồn nữa.
Thúy An :
– Em làm thế là phải.
Lãm:
– Các mẹ và các chị không ăn mà cứ nói chuyện vậy.
Nghe Lãm nói các mẹ và các chị cậu mới quay ra để ăn. Trong lúc ăn, Lãm kể chuyện khiến tất cả các nàng cười. Một bữa ăn toàn tiếng cười. Nhi hỏi Thúy An:
– Lâu rồi chị và hai con bé không được cười vui như hôm nay phải không ?
Thúy An :
– Anh Quy thường xuyên đi công tác. Bữa cơm chỉ có ba mẹ con. Trong các bữa ăn hai con bé cũng có kể chuyện cười diễn ra xung quanh để bữa cơm của mẹ con chị không tẻ nhạt nhưng chị và hai con bé cũng chưa bao giờ được cười nhiều như khi thằng bé Lãm kể chuyện hôm nay.
Do vừa ăn, vừa nói chuyện lên bữa cơm mãi mới kết thúc. Sau khi bữa cơm kết thúc, mẹ và các chị Lãm còn phụ giúp mẹ con Thúy An dọn dẹp xong mới chào mẹ Thúy An và hai chị để về.
******
Lãm đang ôm Nhi thì Nhi có điện thoại. Nàng nghe máy. Lãm hỏi Nhi:
– Ai gọi cho mẹ vậy ?
Nhi:
– Hương Liên gọi điện thoại cho mẹ.
Lãm:
– Cô Hương Liên gọi cho mẹ có chuyện gì sao ?
Nhi :
– Hương Liên nói Mạnh Khương từng học chung cấp ba với mẹ và Hương Liên muốn gặp mẹ để xin lỗi mẹ vì hồi cấp ba đã phá mẹ và Hương Liên.
Ly :
– Con thấy gì đó đáng nghi trong chuyện này.
Nhi gật đầu :
– Mẹ cũng nghĩ như con.
Lãm:
– Mẹ hỏi cô Hương Liên điểm hẹn rồi con đưa mẹ tới đó.
Ly :
– Con với em My cũng sẽ đi cùng mẹ và em Lãm.
Nhi hỏi Hương Liện điểm hẹn và cho Hương Liên biết nàng sẽ tới đó bằng taxi. Lãm cùng Nhi và hai chị cậu thay quần áo để đến điểm hẹn mà Hương Liên cho Nhi biết. Gần đến điểm hẹn Lãm dừng xe máy để Nhi đi bộ tới điểm hẹn. Lãm và hai chị cậu đi ngay sau Nhi nhưng tạo một khoảng cách. Nhi vào trong nhà hàng thì Hương Liên gọi. Nhi đi tới chiếc bàn mà Hương Liên đang ngồi. Lãm và hai chị tìm một chỗ cách Nhi và Hương Liên không xa. Không lâu sau, có một người đàn ông trung niên bước vào. Ông ta đi tới chỗ mẹ cậu và cô Hương Liên. Người đàn ông nhìn Nhi:
– Hai mươi mấy năm không gặp mà trông Nhi không có gì thay đổi.
Nhi biểu lộ tức giận khi nghe giọng điệu cợt nhả của lão ta. Nhi quay hỏi Hương Liên:
– Sao bạn lại lừa mình ?
Hương Liên :
– Mình cũng bị anh ta lừa.
Lão Mạnh Khương :
– Tối nay bon anh thà hồ vui vẻ với hai em.
Nghe lão ta nói Hương Liên sững sờ. Hương Liên chảy nước mắt. Nàng không ngờ mình là cái bẫy để hại người bạn thân của mình. Lão ta không chỉ nói mà còn cười. Lãm và hai chị cậu thấy đã đến lúc lên đứng dậy đi về phía Nhi và Hương Liên. Lão Mạnh Khương thấy Lãm xuất hiện thì hỏi :
– Mày là ai ?
Lãm không nói gì mà tung cú đầm vào mặt lão ta. Cú đấm của Lãm làm lão ta gẫy mấy cái răng. Lão ta bị cú đấm của Lãm thì tức tối ra lệnh những kẻ cạnh lão:
– Đánh nó cho ta.
Bọn chúng xông vào đánh Lãm. Lãm tránh với ra tay đánh lại bọn chúng. Những kẻ này không giỏi võ bằng những kẻ tấn công ở nhà mẹ nuôi Thúy An lên chỉ mất mấy phút Lãm hạ gục hết. Khi tên cuối cùng bị hạ gục, Lãm quay nhìn kẻ sai người đánh cậu. Lão ta lúc này vẫn còn kinh ngạc lên vẫn còn ngẩn người ra. Hai chân lão run vì sợ quá. Lãm quay nhìn lão ta. Lãm nhìn làm lão ta sợ đến đứng không vững mà khuỵu chân xuống. Lão còn đang sợ thì cảnh sát từ ngoài vào. Chú Trương cũng có mặt. Sao chú lại không có mặt chứ. Vì chú không chỉ đội trưởng đội phòng chống chống tội phạm thì chú còn là bạn gia đình Lãm. Đã thế Lãm còn là cháu rể chú Trương nữa. Chú Trương cùng các cảnh sát khác bắt tât cả những kẻ làm loạn nhà hàng. Lãm cùng Nhi và hai chị Ly và My đưa Hương Liên về nhà nàng. Trong suốt đoạn đường từ nhà hàng về nhà Hương Liên. Nhi không nói gì cả. Đến cổng nhà Hương Liên. Nhi :
– Không có gì nguy hiểm nữa. Bạn vào nhà đi.
Hương Liên nắm tay Nhi:
– Mình xin lỗi. Mình không ngờ anh ta lại xấu xa như thế.
Nhi :
– Mình và bạn sẽ nói chuyện sau.
Hương Liên biết Nhi đang giận mình lên lặng lẽ đi vào trong nhà nàng. Lãm với mẹ và hai chị cậu về nhà. Lãm về phòng cậu. Mẹ và hai chị cậu cũng theo cậu vào phòng cậu. Vào trong phòng thì điện thoại Lãm kêu. Lãm xem ai gọi cậu. Một số điện thoại lạ. Lãm hỏi:
– Ai đó ?
Người gọi thì ra là Ngọc Lan. Lãm thấy lạ khi Ngọc Lan biết số điện thoại của cậu. Lãm hỏi Ngọc Lan:
– Sao em biết số điện thoại của anh ?
Ngọc Lan:
– Em xin số điện thoại từ chị Ngọc Hà.
Lãm:
– Em gọi cho anh có chuyện gì không ?
Ngọc Lan:
– Sau khi cô Nhi, anh và hai chị của anh về thì em thấy mặt mẹ em buồn lắm. Mẹ em còn khóc nữa.
Lãm bất ngờ khi Ngọc Lan cho cậu biết cô Hương Liên khóc sau khi cậu cùng mẹ và hai chị rời khỏi nhà cô Hương Liên. Ngọc Lan hỏi Lãm:
– Đã có chuyện gì xảy ra giữa mẹ em và mẹ anh thế ?
Lãm :
– Em cứ hỏi mẹ em sẽ rõ.
Ngọc Lan:
– Để em hỏi mẹ em.
Lãm dừng nói chuyện thì Nhi liền hỏi Lãm :
– Ai gọi cho cưng vậy ?
Lãm:
– Ngọc Lan gọi cho con biết cô Hương Liên đang khóc vì cho là mẹ giận không tha thứ cho cô.
Bỗng Lãm hỏi Nhi:
– Mẹ giận cô Hương Liên phải không ?
Nhi :
– Mẹ giận Hương Liên lắm.
Ly:
– Con thấy không phải là lỗi của cô Hương Liên.
Nhi :
– Mẹ biết Hương Liên không có lỗi trong chuyện này mà chỉ là nạn nhân thôi.
My thắc mắc:
– Mẹ biết cô Hương Liên không có lỗi thế sao mẹ lại giận cô ?
Nhi :
– Mẹ giận Hương Liên vì Hương Liên dễ tin người quá. Chính vì quá tin người mà hôm nay suýt hại cả mẹ và bản thân Hương Liên nữa.
Chị em Lãm giờ mới hiểu câu nói của Nhi. Nhi:
– Thật ra mẹ giận cũng không đúng mà là lo thì đúng hơn.
Ly :
– Mẹ lo điều gì cơ ?
Nhi :
– Mẹ lo Hương Liên mà cứ dễ tin người như hiện giờ thì cũng có lúc sẽ có kẻ lợi dụng để cưỡng hiếp cũng như ép Hương Liên phải phục vụ cho hắn mà thôi.
Chị em Lãm đều đồng tình với lời nói của Nhi. Ly :
– Thế sau này mẹ có còn nói chuyện với cô Hương Liên nữa không ?
Nhi:
– Để mấy hôm nữa rồi mẹ sẽ gặp Hương Liên.
******
Vừa thấy Nhi, Hương Liên liền chạy đến ôm Nhi khóc:
– Mình tưởng bạn giận mà không bao giờ nhìn mặt mình nữa.
Nhi mỉm cười:
– Bạn đừng khóc nữa. Có con gái học đại học rồi mà vẫn như trẻ con vậy.
Hương Liên :
– Bạn còn giận mình không ?
Nhi :
– Mình vẫn còn giận bạn.
Hương Liên :
– Mình phải làm thế nào để bạn hết giận mình đây ?
Nhi cười:
– Muốn mình không giận bạn nữa thì mấy hôm nữa bạn phải mời mình và bọn trẻ gia đình mình một bữa ăn.
Hương Liên lau nước mắt cười với Nhi. Khi Hương Liên đang định nói thì Nhi :
– Bạn phải tự nấu chứ không phải là ra nhà hàng.
Hương Liên chưa trả lời thì Nhi:
– Bạn không muốn thì thôi vậy.
Hương Liên vội vàng trả lời :
– Mình sẽ tự nấu ở nhà chứ không ra nhà hàng.Bạn muốn thế nào mình sẽ làm thế đó miễn là bạn không giận mình nữa.
Lãm thấy biểu hiện của cô Hương Liên thật đáng yêu. Lãm không ngờ cô Hương Liên lại sợ mẹ cậu giận vậy. Nhi cười:
– Mình sẽ nấu cùng bạn.
Hương Liên cười:
– Có bạn nấu cùng mình thì tuyệt quá.
Ngọc Lan thấy mẹ nàng và mẹ Lãm cười vui vẻ với nhau thì cô bé không còn lo lắng. Hương Liên :
– Hôm đó mình mời cháu gái mình đến nấu ăn cùng được không ?
Nhi gật đầu đồng ý. Nhi nắm tay Hương Liên :
– Mình muốn nói chuyện này với bạn.
Hương Liên :
– Bạn muốn nói chuyện gì với mình vậy ?
Nhi :
– Mình thấy bạn dễ tin người quá. Như vậy thì không tốt đâu. Như sự việc hôm trước đó, nếu không có các con mình đi theo thì mình và bạn đã gặp nguy hiểm rồi.
Hương Liên suy nghĩ:
– Mình cũng thấy là mình cũng dễ tin người quá. Nhưng đó bản tính của mình từ nhỏ. Minh không thay đổi được.
Nhi :
– Giờ ngoài gia đình bạn và người thân của bạn thì ai nói gì bạn cũng phải kiểm chứng trước đã rồi hay tin lời họ.
Hương Liên :
– Mình sẽ làm theo lời của bạn. Hôm nay, bạn và bọn trẻ ở lại ăn cùng gia đình mình nhé.
Nhi thấy không lên từ chối nữa lên gật đầu đồng ý. Hương Liên
******
Mấy ngày sau, Lãm cùng mẹ cậu và hai chị cậu sang nhà cô Hương Liên để ăn. Khi cậu bậm chuông cô Hương Liên từ trong nhà chạy ra mở cửa. Hương Liên biểu lộ vui mừng khi thấy Lãm cùng mẹ và hai chị cậu đến:
– Bạn và bọn trẻ vào đi.
Lãm cùng mẹ và các chị vào trong nhà. Ở trong bếp ngoài Ngọc Lan còn có một cô gái nữa. Mẹ con Lãm đoán đó là cháu gái Hương Liên. Ly nói nhỏ:
– Tuy nhìn đằng sau lưng mà sao con thấy cô gái này quen vậy.
Nhi:
– Mẹ cũng thấy cô gái quen như con.
Hương Liên :
– Gia đình bạn cô đến rồi.
Cô gái quay lại để chào. Tất cả giật mình. Vì cháu gái Hương Liên không ai khác chính là Thương. Thương :
– Con chào mẹ.
Hương Liên ngạc nhiên khi Thương chào Nhi là mẹ. Thương cười :
– Cô không phải ngạc nhiên đâu. Vì anh Lãm là chồng tương lai của cháu.
Nghe Thương xưng hô với Hương Liên đến lượt Nhi ngạc nhiên cũng như Hương Liên:
– Con vừa gọi Hương Liên là gì cơ ?
Thương :
– Cô Hương Liên là em gái út của cha con, mẹ à.
Hương Liên quay sang Nhi:
– Mình không ngờ con trai bạn lại là cháu rể tương lai của mình.
Lãm hỏi Thương:
– Vậy là mẹ Như Sương cũng là cô của em sao ?
Thương gật đầu. Thương:
– Thật ra cách đây ba tuần em mới biết người mà em và anh gặp với cứu là con của cô Hương Liên.
Lãm :
– Sao em nhận ra vậy ?
Thương :
– ' Cách đây ba tuần em đến nhà cô Hương Liên chơi. Khi gặp cô Hương Liên em đã giật mình vì cô Hương Liên chính là người cùng chồng đến chỗ công an để tố cáo tội của tên giảng viên. Và khi nhận ra cô Hương Liên thì em hiểu ngay người em anh gặp với cứu cách đây mấy tháng trước chính là em Ngọc Lan con cô Hương Liên. Em vội lên phòng Ngọc Lan thì Ngọc Lan đang ngồi xe lăn nói chuyện với Như Sương. Ngọc lan và Như Sương thấy em thì có vẻ lạ lắm. Khi em nói 'Chị là Thương con bác Thiên đây.' thì cả hai không còn ngạc nhiên mà vui mừng. Vì lâu ngày em với Ngọc Lan và Như Sương nên em ở lại cô Hương Liên đến ngày hôm sau mới về.'
Lãm:
– Thế sao khi em biết cô Hương Liên – mẹ Ngọc Lan là cô ruột của em thì em lại không nói cho anh biết ?
Thương cười:
– Em muốn dành cho anh bất ngờ thôi.
Thương và Lãm đang nói chuyện thì thấy Nhi và Hương Liên vừa nấu vừa cười vui vẻ với nhau tuy cười vui vẻ với nhau nhưng Thương thấy dường như giữa cô nàng và mẹ chồng tương lai của nàng đã có chuyện gì đó. Thương quay sang Lãm:
– Giữa cô Hương Liên và mẹ Nhi đã có chuyện gì đó.
Lãm :
– Giữa cô Hương Liên và mẹ không có chuyện gì đâu em.
Ngọc Lan buột mồm nói:
– Hôm trước mẹ em vô tình làm cô Nhi giận.
Thương ngạc nhiên quay hỏi Lãm:
– Cô Hương Liên làm gì mà mẹ giận vậy anh ?
Lãm :
– Mấy hôm trước cô Hương Liên gọi cho mẹ nói là có một người bạn cũ của mẹ và cô Hương Liên gọi cho cô Hương Liên nói là muốn gặp mẹ để xin lỗi mẹ vì những chuyện đã gây ra cho mẹ hồi cấp ba. Khi đó mẹ nghi ngờ về hạnh động của ông ta lên bảo anh và các chị đi theo. Và đúng như mẹ nghi ngơ. Khi mẹ và cô Hương Liên đên điểm hẹn thì ông ta cũng mấy người nữa định giở trò với mẹ và cô Hương Liên. Nhưng lúc đó có anh và các chị lên ông không làm gì được mà còn bị chú Trương bắt nữa.
Thương :
– Vì chuyện đó mà mẹ giận cô Hương Liên vì cho là cô Hương Liên lừa mẹ phải không ?
Lãm lắc đầu:
– Mẹ giận cô Hương Liên không phải vì chuyện đó ?
Thương ngạc nhiên:
– Mẹ không giận cô Hương Liên vì chuyện đó thì mẹ giận cô Hương Liên vì chuyện gì vậy anh ?
Lãm:
– Mẹ giận cô Hương Liên vì cô Hương dễ tin người quá. Mẹ cho anh biết là không phải là mẹ giận mà là lo cho cô Hương Liên thì đúng hơn.
Thương :
– Em hiểu vì sao mà mẹ lo cho cô Hương Liên rồi. Không chỉ mẹ anh mà cha, mẹ em mà cô Như Nguyệt – mẹ Như Sương cũng lo cho cô Hương Liên.
Bỗng có tiếng chuông cửa. Thương :
– Để cháu ra mở cửa.
Khi Thương quay vào thì có thêm một người phụ nữ và một cô gái nữa. Người phụ nữ và cô gái ngạc nhiên khi thấy mẹ con Lãm. Hương Liên :
– Đây là Nhi bạn thân hồi cấp ba của em đó chị.
Thương :
– Và mẹ Nhi cũng là mẹ chồng tương lai của cháu đó cô.
Nhi nhìn người phụ nữ cười:
– Lâu không gặp mà chị Như Nguyệt không có gì khác.
Người phụ nữ chuyển từ ngạc nhiên sang mỉm cười:
– Hơn hai mươi lăm mới gặp lại mà em vẫn nhớ chị.
Nhi cười:
– Sao em lại không nhớ khi em vẫn thường qua chơi với Hương Liên và luôn gặp chị và còn nói chuyện với chị mà.
Nhi quay nhìn cô gái đi Như Nguyệt rồi quay sang Như Nguyệt chưa hỏi thì Như Nguyệt đã nói rồi:
– Cô bé đi cùng chị là Như Sương – con gái chị. Như Sương bằng tuổi Ngọc Lan – con gái Hương Liên.
Nhi quay sang chị em Lãm :
– Bác Như Nguyệt hơn mẹ hai tuổi.
Lãm nhìn Như Nguyệt, giờ cậu mới nhìn kỹ cô Như Nguyệt. Lãm thấy cô Như Nguyệt cũng đẹp. Lãm không ngờ các cô gái trong gia đình Thương ai cũng đẹp như các mẹ và các chị của cậu. Cô Như Nguyệt nhìn Lãm mỉm cười. Nàng cười có nét giống Thương lên trông rất dễ thương. Như Nguyệt :
– Chị và Như Sương đến thăm Ngọc Lan.
Hương Liên :
– Chị và Như Sương ở lại ăn cùng luôn đi.
Như Nguyệt và Như Sương không từ chối mà ngồi xuống ăn cùng. Như Nguyệt quay sang Thương :
– Khi nào thì cháu giới thiệu chồng tương lai của cháu cho cô biết đây.
Thương cười:
– Hôm nay không chỉ có chồng tương lai của cháu mà còn có cả mẹ chồng và chị chồng cháu tương lai ở đây nữa.
Nghe Thương nói, Như Nguyệt hiểu ngay
– Vậy là Nhi chính là mẹ chồng tương lai của cháu. Còn thằng bé và hai cô bé ngồi bên cạnh là chồng và chị chồng tương lai của cháu phải không.
Thương gật đầu. Như Nguyệt quay sang Lãm:
– Tuy cô hơn mẹ cháu hai tuổi nhưng cháu là con rể của anh trai cô. Vậy thì cháu chỉ phải gọi cô là cô chứ không phải gọi là bác.
Mùi thơm thức ăn tỏa ra khắp căn bếp. Ly và My phụ giúp Nhi và Hương Liên sắp thức ăn. Mọi người cùng ngồi xuống ăn. Như Nguyệt và Như Sương vừa ăn vừa khen ngon. Hương Liên cười:
– Hôm nay em chỉ là phụ còn Nhi mới là người nấu chính đó chị.
Như Nguyệt cười:
– Chị biết ngày là không phải do em nấu. Cho dù em nấu ngon nhưng cũng không thể ngon như hôm nay được.
Thương :
– Mẹ chồng cháu nấu ngon là nhất rồi mà cô.
Nghe Như Nguyệt và Thương khen tài năng nấu ăn của mình làm Nhi đỏ mặt xấu hổ. Thương :
– Cháu thật may mắn khi mẹ chồng tương lai không những xinh đẹp mà lại còn nấu ăn ngon cũng như giỏi trong công việc nữa. Cháu còn phải học ở mẹ chồng cháu nhiều nữa.
Nghe Thương nói Nhi càng đỏ mặt hơn. Nhi không ngờ con dâu nàng lại đề cao nàng đến vậy. Nhi còn đang bất ngờ với lời nói của Thương thì Như Sương :
– Em cũng mong sau này có được mẹ chồng như cô Nhi.
Như Nguyệt trêu Nhi:
– Em xấu hổ trông càng đẹp hơn kìa.
Thấy Nhi đỏ mặt hết cỡ, Hương Liên lên tiếng giải cứu cho Nhi:
– Mẹ con chị và Thương đừng trêu Nhi nữa. Để Nhi còn ăn chứ.
Như Nguyệt cười không trêu mẹ Lãm nữa mà cùng mọi người ăn. Bữa cơm kết thúc. Hương Liên quay sang Thương:
– Cháu với Lãm cùng mấy chị em lên trên tầng để cô, chị Như Nguyệt và Nhi nói chuyện riêng.
Thương đỡ Ngọc Lan đứng dậy giúp Ngọc Lan đi lên tầng. Lãm cùng các chị và Như Sương theo Thương và Ngọc Lan lên phòng Ngọc Lan. Thương đỡ Ngọc Lan ngồi xuống. Ngọc Lan quay sang Thương:
– Chị có biết chỗ nào sửa laptop không ? Laptop của em bị trục trặc không dùng được nữa.
Ly cười:
– Trong phòng có thợ sửa được laptop đó em.
Ngọc Lan mừng ví biết trong phòng có người sửa được laptop cho nàng. Ngọc Lan nhìn mọi người một lượt đến Lãm. Ngọc Lan:
– Anh là chuyên gia sửa đồ điện tử phải không ?
Lãm gật đầu. Ngọc Lan:
– Laptop em để ở trên bàn. Anh xem dùm em xem bị gì mà không chạy được nữa.
Lãm mở máy tính xách tay của Ngọc Lan kiểm tra sơ quan rồi cậu đứng dậy đi xuống dưới. Chị em Thương không hiểu Lãm làm gì. Lãm nhanh chóng quay lại với một cái túi lấy dụng cụ để vệ sinh laptop cho Ngọc Lan. Lãm mở laptop vệ sinh với tra dầu quạt laptop giúp máy chạy tốt hơn. Sau chừng một tiếng vệ sinh với cài lại win cho laptop của Ngọc Lan xong. Lãm khởi động laptopm Máy đã chạy. Lãm đưa Ngọc Lan laptop. Ngọc Lan kiểm tra lại laptop của nàng. Ngọc Lan reo lên :
– Laptop của em chạy còn nhanh hơn trước khi bị hỏng.
Lãm nghe tiếng bước chân đi lên cùng tiếng nói Như Nguyệt:
– Chị em chúng ta lên xem bon trẻ đang làm gì ?
Lãm cười. Không lâu sau có tiếng gõ cửa, Như Sương mở cửa. Nhi, Như Nguyệt, và Hương Liên bước vào. Thương :
– Mẹ và các cô ngồi đi.
Nhi cùng Như Nguyệt và Hương Liên ngồi xuống. Ngọc Lan:
– Anh Lãm đang sửa laptop cho con.
Hương Liên :
– Máy có hỏng nặng lắm không cháu ?
Lãm :
– Laptop của em Ngọc Lan bị lỗi win, quạt tản hiển của máy không hoạt động do khô dầu. Cô và Ngọc Lan yên tâm sau khi cháu tra dầu cho laptop với cài lại win thì laptop của em Ngọc Lan chạy tốt rồi.
Hương Liên:
– Cháu sửa được laptop cho con bé lên thảo nào mà con bé vui vậy.
Nhi :
– Con trai mình không chỉ sửa laptop mà còn có thể sửa toàn bộ đồ trong nhà nữa.
Như Nguyệt :
– Vậy thì hay qua. Như vậy thì em đỡ phải gọi thợ sửa mỗi khi có đồ bị hỏng.
Bỗng Hương Liên quay sang Nhi hỏi:
– Thúy An đang ốm bạn biết chưa ?
Mẹ con Nhi giật mình khi biết Thúy An ốm. Lãm :
– Mẹ Thúy An ốm lâu chưa cô ?
Hương Liên:
– Thúy An mới ốm thôi. Cô cũng đang định cùng Ngọc Lan sang thăm Thúy An hôm nay.
Nhi :
– Mình và bọn trẻ qua thăm chị Thúy An rồi về luôn.
Lãm cùng mẹ và hai chị rời phòng Ngọc Lan. Thấy Lãm cùng mẹ và chị cậu rời khỏi phòng, Thương đang ngồi chơi với Như Sương và Ngọc Lan liền đứng dậy:
– Con cũng muôn sang hỏi thăm sức khỏe mẹ Thúy An.
Trước khi theo theo mẹ con Lãm, Thương quay lại nói với Như Sương và Ngọc Lan:
– Chị sang thăm mẹ Thuý An một lúc sẽ quay lại chuyện với các em tiếp.
Như Sương và Ngọc Lan gật đầu. Hương Liên xuống mở cửa cho mẹ con Lãm. Trước khi ra khỏi cổng, Hương Liên còn nắm tay Nhi:
– Thỉnh thoảng gia đình bạn qua nhà mình chơi nhé.
Nhi gật đầu. Lãm và chị Ly dắt xe đi sang nhà mẹ Thuý An. Lãm bấm chuống. Ngọc Hà ra mở cổng. Thấy ngoài Lãm cùng mẹ và hai chị cậu lại còn có cả một cô gái nữa thì thì Ngọc Hà ngạc nhiên. Ngọc Hà:
– Cô và các em vào đi.
Mọi người vào trong nhà. Nhi :
– Nghe chị Thuý An ốm, cô và các em đến thăm.
Lãm cùng mẹ, các chị và Thương lên thăm Thuý An. Lúc này Thuý An vừa ăn cháo với uống thuốc xong. Nhi lên tiếng trước:
– Nghe chị ôm lên em và bọn trẻ đến thăm.
Thúy An ngạc nhiên:
– Sao em và bọn trẻ biết chị ốm vậy ?
Nhi:
– Em và bọn trẻ biết chị ôm là do Hương Liên nói.
Thúy An:
– Em mới găp Hương Liên sao ?
Nhi :
– Hôm nay em và bọn trẻ ăn ở nhà Hương Liên mà chị. Mà có người muốn gặp chị bây giờ đó.
Thúy An ngạc nhiên hỏi Nhi:
– Ai muốn gặp chị vậy ?
Nhi:
– Chị nhìn đằng sau em sẽ biết.
Thúy An thấy đằng sau Nhi không chỉ có chị em Lãm mà còn có một cô bé nữa. Thúy An chưa rõ cô bé là ai thì cô bé đã gọi nàng là mẹ. Thúy An ngạc nhiên hỏi Nhi:
– Sao cô bé lại gọi chị là mẹ vậy ?
Nhi :
– Chị nghĩ xem ai có thể gọi chị là mẹ đây ngoài hai con bé Ngọc Hà và Kim Hà chứ.
Thúy An suy nghĩ:
– Ngoài Ngọc Hà và Kim Hà thì chỉ có Lãm gọi chị là mẹ.
Nói đến đây Thúy An giật mình :
– Không lẽ đây là người yêu của Lãm sao em.
Nhi gật đầu.
– Cô bé là Thương là người yêu của Lãm đó chị.
Thương nắm tay Thuý An:
– Mẹ thấy trong người thế nào ?
Thúy An:
– Mẹ đỡ mệt rồi. Hôm nay mẹ mới được gặp con. Con xinh quá.
Bỗng Thuý An quay sang Nhi hỏi:
– Em và bọn trẻ đang ở nhà Hương Liên sao lại gặp Thương vậy ?
Nhi:
– Vì hôm nay Thương cũng đang ở nhà Hương Liên.
Thuý An :
– Sao Thương lại ở nhà Hương Liên ? Không lẽ Thương và Hương Liên lại có quan hệ với nhau sao ?
Nhi :
– Hương Liên là cô út của Thương đó chị.
Thuý An bất ngờ khi biết cô bạn hàng xóm của mình lại là cô của con dâu nuôi của nàng. Thuý An thấy Thương cứ nhìn mình thì hỏi :
– Sao con cứ nhìn mẹ thế ?
Thương :
– Mẹ đang ốm mà trông mẹ đã đẹp và hấp dẫn thế này thì khi mẹ không ốm thì trông mẹ chắc sẽ còn đẹp và hấp dẫn hơn nữa.
Nghe câu nói của Thương, Thuý An đỏ bừng mặt. Nhìn Thuý An đỏ mặt xấu hổ và lúng túng, Nhi chỉ cười không nói gì. Ngồi nói chuyện một lúc thì Nhi đứng dậy:
– Chị vừa hết sốt còn mệt cần nghỉ để lấy lại sức. Khi nào chị hết ôm chúng ta nói chuyện tiếp.
Thuý An gật đầu. Thương quay lại nhà Hương Liên còn Lãm cùng mẹ và hai chị cậu thì về nhà.