Lâm Vũ Thiên Hạ (Dịch) – Chương 312: Thiên Đạo Học Viện – Botruyen

Lâm Vũ Thiên Hạ (Dịch) - Chương 312: Thiên Đạo Học Viện

Làm xong tất cả những điều này, mặc dù đã trải qua bao nhiêu lần khắc trận pháp, nhưng hắn cũng không khỏi cảm thấy mệt mỏi rã rời.

Hắn trở xuống Học Viện, vào trong Tu Luyện Tháp điều tức một hồi, lúc này mới khôi phục được tám phần mười.

Sau khi bố trí kiếm trận và Đại Sơn hộ Trận, Trần Vũ cũng không dừng tay, mà lại bố trí thêm mười mấy trận pháp ở các vị trí quan trọng phía trong Học Viện. Chỉ cần trận pháp bên ngoài vừa bị công phá, những trận pháp loại nhỏ bên trong cũng có thể bảo vệ và phát huy ra công hiệu để giết địch.

Những người tận mắt nhìn thấy tất cả những điều này, đều rơi vào tình trạng hứng phấn với mức phát điên. Bọn hắn đang hi vọng về sau mình sẽ được vào trong này!

Tiểu Vũ tuy không có đi khắc trận pháp nữa nhưng mà hắn chính là người đi điều chỉnh nhiều trận pháp trong sáu tháp, cho phù hợp với từng tầng, nhất là Tu Luyện Tháp.

Hắn không thể để có chút sai sót được, Tu Luyện Tháp càng lên cao thì mức độ nồng đậm của linh khí cũng sẽ cao hơn rất nhiều, nhưng mà từng tầng cũng có phân chia cấp độ.

Vì nếu như ngươi không đủ thực lực thì có sử dụng mấy tầng có linh khí nồng đậm thì cũng sẽ không thể hấp thu hết linh khí, thậm chí còn làm thừa thải mất mát linh khí.

Trong lúc Tiểu Vũ đang đi điều chỉnh lại Tu Luyện Tháp thì Trần Vũ đứng bên ngoài từng cái tháp, khắc lên Hộ Sơn Đại Trận, tuy nó không lớn nhưng mà sức phòng thủ cũng không hề kém.

Chỉ khi ngươi có lệnh bài đi vào, bằng không thì đừng nghĩ tới chuyện lén lúc nhảy vào trong hưởng lợi, tất cả đều phải công bằng!

Trần Vũ dự định đem phương pháp thôi động các trận pháp khác nhau, truyền thụ cho số vài người tinh nhuệ đáng tin cậy trong gia tộc, lại nói cho cách phối hợp lẫn nhau.

Đây là một trong những chuyện phải làm mà hắn đã sớm vạch kế hoạch. Ngày hôm nay cuối cùng hắn đã hoàn thành.

Bố trí xong tất cả các trận pháp này, hắn tốn tới hai ngày, cũng may là do có sáu cái tháp cộng với Đại Trận bao phủ bên ngoài nên cũng không có lâu như là khắc trận pháp lên từng tầng cho sáu cái tháp kia.

Đến buổi tối, mấy trưởng lão của ba nhà Trần Đổng Vương lại ra một cái tửu lâu gần đó ngồi chém gió, truyền đạt kinh nghiệm cho nhau, mà hôm nay bọn hắn cũng không còn thấy ánh sáng lung linh của mấy cái tháp nữa.

Vì đã bị Đại Sơn Hộ Trận bao phủ lại, ngăn cách với thế giới bên ngoài, bây giờ bằng mắt thường chỉ có thể thấy được một cái lồng trừng màu vàng nhạt cao tới ngàn mét đang sáng lên nhè nhẹ.

Ngoài ra thì cũng không còn cách nào biết bên trong đang có chuyện gì xảy ra!

. . .

Làm xong hết thẩy, cả hai không có đi về trong gia tộc mà chui hẳn vào trong Tu Luyện Tháp, leo tới tầng cao nhất nằm trên đó nghỉ ngơi tu luyện, cũng vì liên tục tiêu hao quá nhiều tinh thần lực nên cả hai vừa vào liền nằm ngủ.

Đến sáng hôm sau, bọn hắn mới trở về trong gia tộc.

Hiện tại trong Học Viện cũng chỉ còn lại một mình Tiểu Bạch nằm trong đó, đơn nhiên là nó có thể đi qua lại Hộ Sơn Đại Trận rồi!

Lâu lâu nó cũng thường lú đầu ra bên ngoài cổng lớn ngó ngang nhiều thứ, mấy tên thị vệ canh cổng do quá quen thuộc nên cũng không còn sợ nó nữa.

Người đi đường thì cứ nhìn chỉ trỏ vào bên trong nhưng mà không ai dám lại gần, nếu ngươi trách mạng mình quá dài thì cứ tùy tiện xông vào.

. . .

Tại Trần gia, nghị sự sảnh!

Ba nhà ngồi vào một cái bàn tròn vô cùng lớn, trong đó có đầy đủ tộc trưởng cùng trưởng lão của ba nhà, ngoài ra còn có Trần Long người cùng với trưởng lão của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn như Vu Lão, Huyền Lão.

Chuyện của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thì hắn cho gia gia mình nói với hai nhà kia, nên bọn họ cũng không còn xa lạ gì đám người Trần Long, thậm chí bọn họ còn xin cho thế hệ trẻ tham gia vào trong đó để rèn luyện.

Lúc này, trong phòng không khí trở nên trầm ổn, vô cùng nghiêm túc, thậm chí còn có thể nghe thấy hơi thở của mọi người.

– Hôm nay con gọi mọi người tập hợp lại là có một chuyện vô cùng quan trọng để thông báo!

Trần Vũ ngừng một chút, quét mắt nhìn sang mọi người một chút liền nói tiếp:

– Học Viện của con đã hoàn thành được chính thành mười rồi, bây giờ đã có thể bắt đầu chiêu sinh!

– Chiêu Sinh?

Đổng Thanh Phong khó hiểu hỏi lại.

– Đúng như mọi người đã suy nghĩ, Học Viện cũng như tông môn, nhưng nó lại khác rất nhiều!

Trần Vũ cười cười nhìn sang mọi người, làm ra vẻ thần bí cho mọi người trở nên gấp gáp.

– Con có thể nói rõ hơn được không?

Trần Thiên Hàn không nhịn được nữa, đứa cháu này quả thật là làm nhiều chuyện bí hiểm khiến người ta phải tò mò mà.

– Đầu tiên, Học Viện sẽ thu tất cả mọi người, không phân biệt thiên phú tốt hay xấu, giàu hay nghèo, già hay trẻ, yêu hay ma, chỉ cần có ý chí cầu tiến là được! Nhưng mà có một loại người không được nhận đó chính là những tên chuyên giết người để thỏa mãn thú tính!

– Thứ hai, Học Viện sẽ không giữ bất kỳ người nào ở lại, ngươi vào trong đó học rồi thì về nhà, hay muốn đi đâu đó thì tùy! Sẽ không có chuyện “bao nhiêu năm” mới cho về thăm gia tộc một lần! Hơn hết, Học Viện sẽ không bắt người nào phải ở lại để phục vụ cho Học Viện! Như vậy, tính tự do tự tại ở đây rất cao!

– Thứ ba, Học Viện sẽ cung cấp đan dược, công pháp, vũ kỹ, trận pháp, đan phương,… nói chung là tất tần tật mọi thứ đều sẽ có hết! Nhưng nếu ngươi dựa hơi Học Viện đi làm bậy thì sẽ bị phế đan điền, trả về cho gia tộc! Học Viện sẽ không chấp nhận những người như thế!

– Thứ tư, trong Học Viện sẽ đề cao Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín! Trong đây sẽ không có chuyện nắm đấm ai lớn thì người đó được! Trật tự đều có quy định của nó, không cần biết ngươi là cái gì thiên tài, nếu vào trong Học Viện thấy người lớn tuổi cũng phải xưng hô cho đúng mực, nếu không thì cút!

– Thứ năm, Nếu các ngươi vào được trong Học Viện thì gia tộc của ngươi cũng sẽ được Học Viện che chở, chỉ cần gia tộc ngươi không làm sai thì Học Viện sẽ đứng ra bảo vệ các ngươi, cho dù là Đế Cấp tới ta cũng tống cổ hắn đi được!

– Thứ sáu, Học Viện sẽ cho ghi nợ để học viên có thể mua đan dược, vũ khí, phù văn,… Thời hạn trả là không giới hạn, đời ngươi trả không hết thì đời con cháu trả! Học Viện cũng sẽ không cho người đi ép buộc các ngươi phải trả, khi nào có tiền thì trả, bao nhiêu cũng được, sẽ trừ từ từ lại!

– E hèm! Cuối cùng là bên trong Học Viện sẽ cho mọi người đi vào bên trong tham quan, ai có nhu cầu đem đồ đi bán thì có thể thuê mướn một trong hai cái tháp, đó là Giải Trí Tháp và Mua Sắm Tháp!

– Đây chính là bảy quy tắc bất di bất dịch của Học Viện này! Về sau nó sẽ có tên là Thiên Đạo Học Viện! Thiên Đạo chỉ tới đạo của trời, thuận theo thiên ý mà làm!

Trần Vũ nói xong thì ngồi xuống, nhìn sang vẻ mặt của mọi người. Bây giờ, ai nấy đều há hốc mồm, dã tâm này quả thật là quá lớn rồi!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.