Đậu mớ. Có người trên cơ quan biết em làm ở quán massage rồi các thím ợ . Chả là hồi nãy ở công ty em có ngồi type mà quên tắt mất file word, ra ngoài có đứa vào đọc được. Nó hỏi em thì ra m làm quản lý ở XX hả? Hèn gì thấy quen quen. Kiểu này thì chết em mất rồi
Thôi mặc kệ vậy. Biết cũng chẳng sao. Dù gì thì cuối năm nay em cũng phắn gói khỏi thành phố này và về dưới Cần Thơ làm ăn chân chính. Quản lý quản loét vậy là đủ rồi.
Các thím chửi em gay em lâu lâu chột dạ hay mình gay thật. Em sống giữa một bầy gái luôn luôn trong tình trạng thiếu vải trầm trọng mà chưa một lần nào vi phạm nội quy (có lần suýt dính may mà dứt được) Không phải em không ham muốn mà là em không muốn thân làm quản lý mà lại đi nện, hoặc sử dụng nhân viên của mình, lỡ chuyện này vỡ lở ra em chẳng biết phải ăn nói sao với những người trong quán (có thể sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra vì suy cho cùng dục vọng của con người, mấy ai có thể kiềm chế ) nhưng quan trọng nhất là ông H. Em hứa với ổng chẳng lẽ giờ bỏ lời hứa. 🙁
Nhưng trong quán giữa nam và nữ tiếp xúc lâu ngày khó có thể tránh khỏi chuyện không có tình cảm. Em cũng là con người và chuyện đó là điều đương nhiên. Em từng thích một cô bé làm trong đó, rất thích luôn ý. Cô ấy là “em gái nuôi” của một đại gia làm bên bất động sản của thành phố, tất nhiên giá của cô ấy là 800k Cô bé ấy năm nay 22 tuổi, khuôn mặt xinh xắn nhưng tính tình thì bựa cực kì. Hằng tuần cô ấy ra ngoài với anh trai và sáng hôm sau mới quay lại quán. Đều đặn mỗi ngày cô ấy phải tiếp 1-2 khách và sau H thì ở trong quán em thân với cô ấy nhất (nhân viên nữ thôi nhé) Em với cô ấy hay tâm sự và tất nhiên phụ nữ nó có một cái bản năng gì đó lạ lắm. Họ có thể đoán biết được ai thích họ ai không? Cô ấy biết em thích chứ nhưng cũng dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra ấy (có một thời gian em bị dính #brotherzone các thím ợ) nhưng như em đã nói ở trên cái tính bựa ở cô ấy luôn luôn có. Biết em thích nên suốt ngày chọc ghẹo em bằng những cú chạm vếu vào lưng, thổi phù, hà hơi vào gáy hay lâu lâu nói: tối chịch đi anh, nện đi anh. Nặng hơn nữa là bất thình lình từ đâu nhảy bổ ra bóp cu em một cái rồi chạy biến đi cười khoái trí (thật 100% nhé). Chuyện đến tai các boss, ông H mới kêu em ra nói chuyện phân tích cho em rồi chỉ em cách lấy lại thăng bằng. Và mất một thời gian sau, em mới coi cô ấy như là một người bình thường được
Hiện giờ cô gái ấy đã nghỉ việc tại quán và không biết giờ đang ở đâu. Có người nói cô ấy về Tuyên Quang (quê của cô ấy) mở shop bán quần áo sau khi tích luỹ được một ít vốn. Có người nói cô ấy kiếm được một đại gia nào đó rồi đi làm vợ bé của người ta Còn em vẫn là một thằng quản lý quèn ở quán masage này
Bé H từng tâm sự với em rằng thằng đệ của em (cái thằng bữa trước chịch bé ấy) nó nhất quyết không chấp nhận tình cảm của bé (lý do thì chỉ mình em biết, đơn giản vì bé là gái massage, yêu nhau rồi có tương lai không, cưới nhau về rồi nghĩ tới tới cảnh ngày xưa bé H hằng đêm phải cầm cu của bao nhiêu thằng khác cho vào miệng, nâng niu như cây kẹo mút của bọn trẻ con, hay vạch khế cho khách đút vào liệu có chịu nổi. Cưới về rồi làm khổ nhau). Em coi bé H như em gái của mình vậy, đôi khi thấy nó khổ tâm em chỉ muốn nói quách ra lý do. Nhưng sợ nó mặc cảm với nghề sau này éo dám yêu ai nữa. Hiện tại bé nó vẫn tiếp khách hằng đêm và thời gian rảnh đi học trang điểm, làm tóc để tự mở mình một cửa hàng riêng bằng số tiền kiếm được những ngày tháng trong này. Giờ con bé đó cũng nguôi ngoai được phần nào rồi. Không còn cảm thấy vương vấn thằng kia nữa nhưng thằng kia mấy hôm nay em thấy nó có vẻ cau có buồn phiền kiểu như bé H nay không còn quan tâm hỏi han nó nữa. Đúng là tình yêu, mệt mỏi quá các thím nhỉ
Trong các thím có ai đã từng chơi hù ma chưa nhỉ. Đọc đến đây các thím đã hình dung ra kỉ niệm tiếp theo em muốn nói đến rồi đó
Chuyện xảy ra cách đây khoảng vài ngày thôi. Chính xác là đầu tuần trước Mấy ngày liên tục chỗ em chỉ toàn mưa là mưa. Cả ngày chắc được 10-15 đợt khách, có hôm các bé phải ngồi treo bướm cả tối. Vì ế khách quá nên ông M cho phép được nghỉ đi chơi. Bé H với mấy bé nữa rủ em và mấy đứa nữa coi bộ phim gì đang hot ấy. Ám ảnh kinh hoàng 2 hay sao á. ĐM, ngồi coi mà đứa nào cũng run như cày sấy (em cũng vậy có khi còn sợ hơn cả mấy gái nữa ) tuy nhiên em thì cũng chẳng tin vào ma quỷ cho lắm nên chỉ sợ lúc đó, còn khi về cứ cười hô hô. Lúc đi về trời mưa to lắm, như muốn quật bay người ra các thím ợ. Về đến quán thì thấy từ chủ tới nhân viên ngồi treo mỏ ra. Chủ với mấy thanh niên còn lại thì banh bóng, mấy gái kia đứa ngồi dũa móng tay đứa tán phét, số còn lại chắc đang ở trong phòng. Em với mấy đứa về thì người ướt sũng vội vàng vào phòng tắm rửa và thay đồ (em tiện thể xông hơi phát, lâu ngày chưa xông. Ngồi xông lại nghĩ giờ có em nào vào phục vụ thì đúng tuyệt cmn vời )
Xông hơi tăm rửa xong thì quên cmn quần áo các thím ợ, điện thoại thì vứt mẹ nó ở ngoài quầy mà phòng dành cho nhân viên nam ở tút đằng sau hành lang. Thế là quấn tạm cái khăn rồi mở cửa lủi nhanh. Cũng may ếu có đứa nào thấy. Lấy vội cái áo đồng phục và cái quần dài của thằng đệ ở trong tủ mặc vào rồi ra ngoài.
Trời mưa ầm ầm. Nghĩ kiểu này chắc éo có ma nào ghé quán đâu, thôi thì ra ngoài ngồi coi đá banh và chém gió với mấy thằng đệ vậy Gần 1h sáng thì bỗng dưng mất điện các thím ợ. Ông M kêu bọn em chạy ra nhà kho đằng sau mở máy phát điện (hành người vl. Trời lại mưa to nữa chứ) thế là em với 2 đứa nữa đội mưa chạy ra. Lò dò mãi không mở được cái máy lên. 1 đứa chạy vào kêu ông M, 2 đứa còn lại chóc mỏ ngồi chờ. Ông M ra loay hoay mãi cũng ko mở lên được nên bỏ, đi vào quán.
Khi đi lên lầu nghe mấy bé hồi nãy kể chuyện coi phim ma thế đíu nào mà đầu em lại nghĩ ra ý tưởng đi hù . Chạy vội xuống phòng, cùng với mấy đứa nữa túm lại bàn kế hoạch, ông M ngồi bên cạnh nghe được lườm lườm bọn em nhưng sau cũng tham gia
Bọn em chia nhau ra đi tìm đồ. Em tìm được một chiếc áo blu trắng (áo bác sĩ ấy các thím với một cây sào, đứa chôm được mái tóc giả của bé nào đó trong quán, rồi phấn son. Chúng em đè thằng đệ (thằng chịch bé H ấy) ra. Rồi bắt nó đội tóc giả, vẽ mắt thâm quầng, son môi rồi trét cả một mớ phấn vào mặt nó cho trắng. Lúc đó, tụi con gái đang gom nhau ở vào 1 phòng (phòng khoảng 7 đứa) đang ngồi kể chuyện ma. Chúng em chia làm 3 tốp, 1 tốp giả vờ vẫn ở dưới phòng như không có chuyện gì, 2 đứa lén bò ra hành lang để mở cửa sổ (trong phòng thắp bằng nến. Sau này mới biết, đang đêm kể chuyện ma mà thắp nến dễ sợ hơn là dùng đèn) 1 tốp đứng ngoài cửa phòng tạo tiếng động, cuối cùng là diễn viên chính đứng trước cửa phòng. Đợi khi nến tắt là bắt đầu diễn
Cửa mở, gió lùa vô mạnh lắm đến đuốc còn tắt chứ huống gì là mấy ngọn nến. Mấy bé ríu rít chạy ra đóng cửa rồi bật flash lên để lấy sáng. Bọn em thì gõ vào tường vào cửa nghe cộp cộp. Một bé ra mở cửa thì ăn ngay cái mặt thằng đệ đang cười hô hô. Xỉu tại chỗ (em thề với các thím, bị bất ngờ như thế đến cánh đàn ông còn sợ chứ huống hồ gì là con gái đang ngồi kể chuyện ma) mấy đứa còn lại la hét ầm trời, các phòng khác mở cửa chạy ra xem, dép guốc rồi cả cốc chén cứ thế bay vào người thằng đệ. Cuối cùng thì chỉ sau vài phút, con ma hiện nguyện hình. Bọn em bị bắt tại trận và tất nhiên bị dần cho một trận nhừ tử
Sau vụ đó em ếu dám chơi trò hù ma nữa. Thằng đệ bị ném đến nỗi đau hết cả người (đến hôm nay vẫn còn vài chỗ bị thâm tím). Chỉ có ông M là sướng, được trận cười khoái trá mà ếu bị gì
p/s: Nếu các thím từng tiếp xúc với gái massage thì sẽ thấy họ rất dạn dĩ. Cái nghề của họ là dùng thân để nuôi miệng. 1 thằng chạm hay nhiều thằng chạm cũng như nhau cả thôi. Trong quán có lẽ em là thằng kém cỏi nhất vì đến ngay cả vếu em còn chưa được sờ, mỗi đứa trong quán, đứa được nện đứa được làm thượng đế… Một số thím bảo hư cấu thì hãy thử làm ở vị trí như em rồi hãy nói nhé
Vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các thím hỏi em bí quyết phải không. Đơn giản lắm. Nó chỉ có 1 từ…… GAY
Đùa thôi, thực ra cũng ko có bí quyết gì đâu. Hồi mới đầu vào làm thề với các thím suốt tháng đầu đêm nào về em cũng phải làm 1 nháy mới ngủ được. vếu mông cứ bay tứ lung tung, lại đang tuổi mới lớn, chưa biết mùi gái nó thơm hay thúi, cu em luôn trong tình trang cửng lại thêm mấy bé gái toàn nói chuyện hàm ý, kiểu như “ma mới ơi, nói đi cưng”… (Các thím đọc ngược lại nhé ) thì thằng nào mà chịu được
Cũng tính hấp diêm 1 số em trong đó nhưng lại sợ nên thôi (nói thẳng ra là éo dám). Vì thức đêm nhiều, đồng hồ sinh học bị thay đổi cộng với đêm nào cũng làm bạn với 5 ngón tay nên tháng đầu tiên, trông em éo khác gì một con ma đói
Sau đó một thời gian, ông H về nhìn thấy em xuống sắc tàn tệ, ổng mới hỏi và truy ra toàn bộ. Nhưng em không khai gì hết mà tự ổng đoán ra. Ổng nói “lũ con trai mới lớn chúng mày ai chẳng như ai. Thấy gái cứ ngồn ngộn lên thế ko thèm mới lạ” rồi ông bảo em thời gian rảnh nên đi tập GYM và luồn vào đầu óc em những lời lẽ như: “bọn đó ngày bú cả chục con cu, mày dám hôn nó không hoặc chơi chúng nó, chúng nó chai sạn lắm…” Nói chung là nhiều lắm. Nghe theo ổng, em cũng xác định lại bản thân rồi được đến ngày hôm nay thôi (quan trọng là phải giữ vững lập trường)
Nhưng nghề này nó cũng hại nhiều lắm. Làm việc trong môi trường này, suốt ngày nhìn thấy mấy bé trong bộ đồng phục thiếu trên hở dưới nên em cũng bị chai sạn đi nhiều. Giờ đối với em con gái mặc như vậy rất bình thường, kiểu như khi các thím hít một tép hê, một thời gian sau, các thím thấy hít thôi thì bình thường quá nên chuyển sang chích (nặng đô hơn) nên giờ chắc gái phải cởi hết đồ đứng trước mặt em thì chắc cu em mới cửng lên được
Nói thế thì cũng ko đúng, vì có người sẽ bảo mặc thiếu thiếu hở hở tí mới kích thích nhưng nếu các thím nhìn mấy bé cứ mặc đi mặc lại một bộ đó thì cũng giống như mặc đồ trong nhà bình thường, chẳng có gì đặc sắc.
Em đang tính đề xuất lên boss tổng mỗi năm nên thay đồng phục mới cho nhân viên cho đỡ nhàm chán và tăng thêm vị cho khách. Cũng thiết kế đc vài bộ rồi. Chắc tối nay triển luôn cho nóng các thím nhỉ
Đó. Cũng chẳng có bí quyết gì đâu. Nói dông dài cả ngày trời thì cũng chỉ có việc quen quá hoá nhàm mà thôi
Các thím có thắc mắc gì cứ cho em một phát. Em biết hay có kỉ niệm gì vui, đẹp sẽ kể hết cho các thím.
À mà quên. Info đừng lùng nhé. Tội em lắm, thím nào biết thì im lặng tới quán chỉ cần đọc pass “vozer” là em biết. Em bị sốt mấy bữa nay giờ mới tỉnh. pp các thím
Sốt li bì mấy bữa nay, vào viện truyền nước các kiểu rồi bị chuản đoán là sốt rét giờ mới tỉnh các thím ạ
Sáng nay bắt kèo với mấy con bé trong quán, em tự tin bắt Ý, mấy bé bắt Đức, em dụ bảo là chấp nửa trái, Đức mạnh mà. Thế là chấp luôn Em cứ nghĩ trận này thằng Đức sẽ thua cơ (xưa nay cứ đá với Ý là thua thành dớp mẹ rồi). Thế đíu nào mà nó lại thắng. Hên là em bắt trong 90 phút. Không thua độ cmnr
Kèo chầu nhậu thôi các thím ợ bảo đợi em khoẻ hẳn rồi chung sau. Em cũng không ham hố nhậu nhẹt gì nhưng đang trong mùa, cá độ tí cho nó có không khí, nhẹ nhàng là được rồi
Còn 2 boss nhà em mới ghê, độ đíu gì toàn mấy chục củ trở lên. Em ngồi nghe mấy ổng phân tích kèo, phút thứ 80 vẫn còn bắt kèo, bắt phạt góc, phạm lỗi, ném biên Có bắt kèo như thế nữa hả cac thím
Mà định mệnh, thằng đệ em éo biết bị cái gì mà bị dính phải cái bệnh viêm niệu đạo. Nó vào thăm em mà cứ phàn nàn bảo em lo sau này vô sinh các kiểu Có thím nào biết về căn bệnh này chỉ giúp em với. Em bảo nó khám bác sĩ mà nó ngại éo dám đi
Có thím bảo em viết về chuyện giang hồ. Từ khi làm tới giờ em chưa gặp vụ nào kiểu kiểu như giang hồ tới thanh toán, đòi tiền bảo kê (thực ra vì không dám đòi vì đòi sợ dính tới chính quyền). Căng nhất chỉ có vụ đánh ghen hồi bữa em kể cho các thím thôi.
Nhớ tới chính quyền với bảo kê. Boss tổng bọn em hôm bữa cũng bị tóm ở Ruby đấy Ổng đi tiếp mấy thằng bạn ở ngoài SG ra chơi. Cũng may chỉ gái gú, không dính chút gì tới chất cấm cả nên được về sớm Em nghe nói hình như là sang quán hay gì đó em không rõ nữa. Có thím nào ở Hải Phòng cho em hóng phát
Thôi, em ngủ một chút, đêm qua xem trận banh mệt quá. Sáng phải chạy lên quán xem tình hình ra sao. ĐM sếp cái éo gì mà nhân viên sốt gần chết éo đến thăm đc một miếng nữa. Gọi điện tới chỉ hỏi: “Mày khỏi chưa, nhanh khỏi để đi làm”
Đọc thêm: truyện voz hay