Làm việc trong quán Massage – Phần 3 – Botruyen

Làm việc trong quán Massage - Phần 3

Phần này em sẽ kể một chút về em nhé. Chắc so với các thím ở đây em khá nhỏ tuổi, kinh nghiệm trải đời chưa có nhiều nên có gì sai sót mọi người bỏ qua cho em. Em học hành nhan sắc cũng bình thường không có gì nổi trội tuy nhiên chỉ được cái khéo tay các thím ợ Ngày xưa mẹ sinh em ra có bà thầy bói bảo là thằng này lớn lên sẽ làm đẹp cho đời. Hiện tại chả thấy làm đẹp đâu mà toàn phá là nhiều

Mười đầu ngón tay của em, ngón nào cũng có hoa tay hết Nói không phải khoe chứ em vẽ cực kì đẹp, ngày còn học cấp 2 em ước mơ sau này mình sẽ là một nhà thiết kế thời trang, được tận tay vẽ ra những bộ cánh để đời, em còn một năng khiếu nữa là đan lát cực kì đẹp. (mọi người đánh giá như thế nha) Mẹ hay đùa rằng mày mà là con gái thì mẹ đỡ biết nhường nào . Hồi lớp 10 (cái lúc chưa phá) em đã xin tiền mẹ mua chỉ và len về để đan đồ thổ cẩm đem bán cho mấy bạn nữ trong trường. Tính làm cho vui thôi nhưng cũng bán chạy phết Đến mấy bà cô trong trường cũng đặt mua mà Sau đó quen được vài thằng ất ơ rồi trốn học chơi game, quậy phá hàng xóm, làng giềng dần dần rồi hư. Có đợt tí nữa thì bị ôbama dí vô trại. Cũng may có mẹ xin chứ giờ chắc em cũng chẳng có thời gian để ngồi đây gõ phím cho các thím được rồi

Hiện tại, em vẫn làm ở quán massage. Công việc của em giờ không phải là thằng dắt xe nữa mà chuyển lên ngồi tại quầy, lấy tiền và gọi gái cho các thượng đế, à mà thiếu, còn cả thiết kế trang phục cho các gái nữa (bộ đồng phục mà các gái mặc trong lúc massage là do em thiết kế đấy chỗ kín cần kín, chỗ hở cần hở, đảm vào các thím nhìn vô “cưng không ủ” mới lạ) Thời gian rảnh hoặc vắng khách mấy bé ở trên vẫn xuống nhờ em vẽ chân dung hay thiết kế đồ cho mặc. Vì thế ở trong quán em rất được lòng các chị em phụ nữ (có khi còn hơn cả boss nữa )

Nhớ ngày trước ông M bảo sẽ thay đồng phục cho nhân viên, ổng chọn đâu được mấy mẫu về khoe bảo đẹp lắm. Em vừa nhìn vô là thấy nản, rồi bảo không được anh để em thiết kế cho. Vậy là ổng cho ngồi vẽ, sau đó lấy ý kiến của mọi người, hầu như ai cũng đồng ý với bản vẽ của em (tại mấy bản vẽ kia nó đẹp thật nhưng không bảo vệ được hết những điểm cần bảo vệ cho nhân viên. Nói vậy hơi khó hiểu nhỉ mà em cũng chẳng biết minh hoạ như thế nào cho các thím dễ hiểu. Chỉ cần các thím hiểu là đồ đó một khi đã mặc vô thì tôn dáng nhưng phải biết cách cởi mới cởi ra được, hoặc xé (điều này em không nói đến nhé ) vì thế với những khách có ý định xàm xỡ hoặc xâm hại tới nhân viên thì phải cởi được đồng phục ra mới làm được. Thời gian đó là đủ để bọn em bay vô cứu rồi) Đợt đó, em được ổng thưởng cho 2 vé massage miễn phí (800k nhé) nhưng éo hiểu sao em không lấy mà lại quy ra tiền mặt rồi mang đi mua bánh tráng trộn về đã cả quán

Làm trong này chắc cả 1 năm rưỡi rồi, nhờ có ông H giới thiệu (chống lưng) với được lòng nhân viên trong quán nên em cũng có tiếng nói lắm. Làm ở đây nhưng em chưa từng bao giờ sử dụng dịch vụ ở đây luôn (thề với các thím ) Đôi lúc có mấy đứa hỏi “mày tu thành chín quả rồi à” em cũng chỉ biết cười. Không phải em không muốn nhưng tư cách là người quản lý nhân viên mà lại làm những chuyện đó em thấy sau này khó mà nhìn mặt nhau được (đôi lúc nhậu say về mệt chỉ chạy về quán lấy cái phòng nào đó rồi tự xông hơi, ngồi trong đó tầm 30 phút cho hơi bia hơi rượu nó ra hết rồi tự tắm mặc quần áo về. Các thím có thể bảo em nói láo nhưng con người em là như vậy điều này em học được ở cách quản lý của 2 boss)

Chính ông H đã khuyên em như thế, lần nào về ổng cũng nhắc, mày làm gì thì làm cũng phải biết kiềm con lợn lòng lại (ông biết cả cái vụ em rủ con nhỏ 800k về phòng chuẩn bị nện mà nó phải đi có việc đó). Em còn nhớ mãi một câu ổng nói: “Giới thiệu mày vào làm anh cũng suy nghĩ nhiều lắm, sợ mày không kiểm soát được bản thân nhưng mày cứ nhìn thấy anh quản lý mà học tập, sẽ rất có ích cho mày sau này đấy. Mày còn làm ở đây thì mày phải học anh, là đệ của anh, còn mày ra khỏi quán và quay lại đây anh sẽ đối xử với mày như một thượng đế”

Só rỳ vì đã để các thím đợi lâu nhé. Em đã quay trở lại rồi đây Một số thím muốn em viết về quy trình tuyển đào nhưng có lẽ em phải làm các thím thất vọng rồi. Vì đào được tuyển từ khi em chưa vào làm và đến nay chưa có đợt tuyển đào nào cả 🙁

Không có đợt tuyển rầm rộ nhưng xin vào thì em biết. Lâu lâu vẫn có một vài bé xin vào làm nhưng em không trực tiếp tuyển, khâu đó được ông M làm. Thông thường, nhân viên nữ hầu như là những người ở dưới miền tây lên. Một số người vì hoàn cảnh khó khăn, một số người dạng như gái đứng đường không kiếm được khách nên xin vào làm massage, và một số ít được ba mẹ “đích thân” gửi vào làm (em sẽ nói rõ về trường hợp này sau) Hồ sơ của quán em tuyển vào phải có giấy khám sức khoẻ đích thân phòng khám của bên em khám cho (đề phòng các bệnh xã hội) và đơn xin việc như những công ty doanh nghiệp bình thường khác. Cũng kí hợp đồng và một số giấy tờ gì đó (em không rõ) sau đó là test hàng (không phải cởi hết đâu, vẫn mặc bộ đồ lót trên người và một nhân viên nữ làm). Nếu được nhận sau đó sẽ lên nhận phòng và bắt đầu được học việc (học đấm bóp, massage và thư giãn cho khách. Có cả học cách nói chuyện, chiêu trò lấy được tiền bo của khách nữa) nói chung là nhiều lắm, em không nắm hết được và giao cho một người quản lý (giống như em, quản lý khoảng 10 bé).

Nhân viên nữ trong quán em giao động khoảng 25-28 người, lương của nhân viên sẽ được quán giữ lại 1 tháng (phòng nhân viên chạy trốn) và trước khi muốn nghỉ phải báo trước 1 tháng, không được nghỉ ngang. Nếu nghỉ ngang sẽ không được thanh toán tiền lương.

Có thím hỏi em là làm cách nào để nên được mấy bé. Cái đó phải tuỳ vô khả năng của các thím thôi chứ làm gì có cách nào đâu ạ khéo miệng, bo nhiều và quan trọng phải đẹp zai, các bé thích các bé cho nện luôn. Cách chỉ có như thế thôi )))

Gái massage lầy với dạn dĩ lắm các thím ạ. Chắc là do tính chất công việc nên cái khoảng cách giữa nam và nữ dường như không có, đặc biệt là với những nhân viên nam như bọn em Nói thật có nhiều lần lên phòng các bé sửa đồ như tivi, loa, hay vi tính, mở cửa ra mà em nóng cả mặt. Mặc mỗi cái quần chíp khoe bờ mông tròn lẳn . Em vô bọn nó chỉ chạy lên giường lấy mền che rồi chỉ chỉ, lườm lườm (kiểu như muốn nói: nhìn gì mà nhìn, móc mắt giờ). Ở trong nhóm em quản lý có bé chỉ mặc mỗi cái chân váy, với cái áo ngực xuống đi tiếp khách, em bảo bao nhiêu lần phải mặc đồng phục vào nhưng nó cứ cãi mặc vào rồi tí nữa cũng phải cởi ra à. Đến thua

Quen là vậy nhưng giữa những nhân viên nam và nữ chúng em đều phải giữ một khoảng cách nhất định. Đó là quy luật ngầm rồi, không ai nhắc ai cả. Trong cái bài review của 1 thím post bên trời đất có kể một đoạn được mấy bé massage cho bóp vếu free. Chỗ em không có nhé. Quá lắm chỉ có ôm vai bá cổ, xà nẹo tí thôi. Còn muốn sờ vếu, móc cua thì phải ra chỗ kín. Bị phát hiện thì cầm chắc một vé đuổi việc ))

Các thím gạch em nhiều quá. Nay thầy bu em về rồi (không dùng obama nữa kẻo có đứa lại chửi) em đã quay trở lại với guồng máy cũ. Sáng ngủ, chiều đi thực tập, tối làm tú ông

Có thím hỏi em có lần nào bị trả thù này nọ không? Trả thù theo nghĩa các băng đảng với nhau hay là đánh ghen các kiểu em cũng không rõ lắm. Theo băng đảng thì lúc em vào tới giờ chắc là không, còn đánh ghen chuyện xảy ra như cơm bữa các thím ợ Em vào đây mới hơn một năm mà hầu như tháng nào cũng có 1-2 vụ các bà vợ, hoặc bồ bịch đến trước cửa quán đánh ghen này nọ. Có thời gian không có cũng thấy nhớ, mấy đứa trong quán lại đùa nhau rằng sao tháng này không thấy mụ nào vào đánh ghen nhỉ? Ông M đang ngồi kiểm sổ sách bên cạnh nghe thấy lườm lườm nhìn bọn em. Hết cả hồn

Cách đây khoảng 2 tháng hay sao ấy. Có ông khách kia vào yêu cầu 1 bé 500k, khi gần hết giờ rồi thì tự nhiên ở đâu ra 3 chiếc SH phóng cái vèo đỗ xịch trong nhà xe, mỗi xe chở hai gồm 3 gái và 4 trai hầm hầm tiến vào trong quán. Lúc đó em đang đứng ở ngoài nhìn thấy có biến rồi nên hú ngày mấy thằng quản lý ở trong ra để tiếp ứng. (Quán lúc đó chỉ có 3 thằng bọn em với thằng đệ giữ xe) Bọn em chặn lại ở ngoài cổng quán và hỏi lịch sự anh chị tìm ai ạ? Một con mụ tiến lên dí thẳng cái mũ bảo hiểm vào mặt em đe doạ bảo em tránh ra cho nó vô tìm người. ĐM!! Chúng nó cứ làm như chỗ này chúng nó muốn vào là vào, ra là ra hay sao ấy. Nhưng bọn em lúc đó vẫn phải nhã nhặn (một phần vì không muốn làm to chuyện, một phần còn hàng xóm làng giếng. Mở quán làm nghề này bọn em đã phải chịu nhiều tai tiếng rồi, êm được khúc nào thì đỡ khúc ấy ) Thấy bọn em không có ý định tránh ra, một thằng rút ở trong túi áo ra một con dao bấm cầm lên đe doạ. Nhìn thấy dao bấm bọn em hết cmn hồn Nó mà điên lên, nó xiên cho 1 phát thì chầu ông bà mất. Thế là cả bọn tản ra, em nháy mắt cho thằng đệ (cái thằng chịch bé H ấy) chạy vào quán bảo gọi ông M về gấp (những vụ đánh ghen thông thường bọn em có thể tự giải quyết được. Còn đây 4 thằng, 1 thằng có con dao bấm, 3 thằng còn lại mỗi thằng đều thủ hàng trong người cả. Lúc sau em mới biết mỗi thằng đó đều dắt ở cánh tay 1 ống tuýp dài khoảng 40-50 cm). Đáng lẽ hôm đó có cả 2 anh em boss ở quán nhưng mắc đi nhậu với mấy ông bạn nên đi hết, xui rủi sao để ở nhà toàn thằng ất ơ có biết tí võ vẽ gì đâu (trong đó có em) . Bọn nó tiến vào quán la hét om sòm làm mấy ông khách đang massage cũng chúi đầu ra hóng, các bé ở tầng khác cũng đứng túm tụm lại bàn luận. Chúng nó xộc từng phòng tìm người làm khách chửi quá trời (cũng may hôm đó vắng khách. Nhớ đâu có 5-6 ca đang làm thôi). Ông khách kia đang massage ở tâng trên chắc không kịp hú rồi nên em mới nháy mắt cho bé H (đang đứng hóng chuyện ở gần cầu thang) chạy lên trên đó bảo khách vào phòng trốn gấp. Thế đíu nào mà con bé cũng hiểu được rồi chạy lên bảo lão kia vào phòng ở của nhân viên trốn.Đến lúc bọn kia nó xét lên tầng trên (2 thằng đi sau cầm tuýp dằn mặt từng thằng trong bọn em, sợ bọn em đánh úp và để cho 3 chị cả mở từng phòng khám) thì 2 anh em nhà boss về (dắt theo mấy ông bên phường nữa. Hị hị) tóm cả lũ rồi dẫn về phường. Thấy công an, các anh vứt hết dao và tuýp vô một góc, mấy bà vẫn còn gân cổ ra cãi này nọ lọ chai (kiểu như bảo là chúng nó làm massage trá hình, sao các ông không bắt lại đi bắt người dân). Hôm đó, cả khu phố em được một trận náo loạn, còn bọn em thì bị la rầy bảo bữa sau phải gọi sớm hơn. Để tình trạng này xảy ra sau này quán khó làm ăn được

Sau vụ đó, quán em phải tuyển thêm 2 vệ sĩ nữa (ngày trước tính tuyển rồi nhưng sau này lại không vì nghĩ chắc chẳng có chuyện gì xảy ra đâu). Còn về ông khách thì nghe kể lại đúng hài. Đang trong cơn hưng phấn thì bị bé H gõ cửa chạy xộc vào rồi bảo có vợ đến tìm, phá quán. Chim cò đang sung sức nghe đến đó thì teo lại, lọ mọ lấy quần áo rồi chạy mất dép, trốn dưới gầm giường trong phòng ở của nhân viên. Nghe H kể lại mà cả quán cười bò lăn bò lết ra.

Lần này em sẽ kể về một kỉ niệm cực kì đáng nhớ của em. Nghỉ lễ 30/4 – 1/5

Hằng năm, quán em lại tổ chức cho nhân viên đi chơi vào mỗi dịp lễ (thường đi sau lễ hoặc trước lễ 1-2 tuần bởi vì nhân viên còn phải làm trong dịp lễ. Thành phố em là thành phố du lịch nữa nên những ngày này có khi còn diễn ra tình trạng cháy phòng liên tục. Phần này em sẽ kể lại cho các thím ở những lần kể sau nhé )

Năm nay chúng em được đi chơi Phú Yên 2 ngày và đi vào đầu tháng 4 (đi vào thứ 2 và thứ 3 đầu tuần vì những ngày này thường ít khách nhất) Tất nhiên không phải tất cả các nhân viên trong quán đều đi hết, mỗi chuyến đi quán em thường tổ chức cho khoảng 10-15 nhân viên. Số còn lại sẽ ở lại quán làm và hưởng lương gấp đôi những ngày thường (bù lại, những ngày lễ chính thức vẫn hưởng theo mức lương thường) Nếu số nhân viên đăng kí đi quá đông thì sẽ tổ chức cho nhân viên đi ở một dịp khác (những nhân viên đăng kí đi mà chưa được đi thì sẽ hưởng theo mức lương thường nha các thím ) Năm nay có tổng cộng 12 người đăng kí. Gồm em, ông H, 2 thằng quản lý và 8 mỹ nhân (3 vé 800k còn lại là toàn 500k hết).

Trước đó một tuần, các nàng đã được em và 2 thằng quản lý khác hộ tống đi mua mỹ phẩm, đồ bơi, kem chống nắng, và thức ăn vặt. Sau đó gần sát ngày đi chúng em mua thêm thịt, cá và lẩu và đồ dựng trại (tất nhiên không thể thiếu bia) . Tờ mờ sáng thứ 2 chúng em tập trung trước quán sau đó leo lên ô tô đi . Tất cả 8 mỹ nhân tối hôm đó đều được cho nghỉ nhưng đíu hiểu sao có mấy ông khách quen yêu cầu bằng được nên phải ra tiếp, đứa tiếp, đứa nghỉ cũng kì thế là cả 8 đứa đều làm việc bình thường và chỉ nghỉ để chuẩn bị đi trước 1 tiếng

8h sáng xe của em bon bon trên đường của thành phố Tuy Hoà. Ông H cho xe rẽ vô một nhà nghỉ book 2 phòng rồi kêu mọi người nghỉ ngơi tắm rửa chút xíu rồi chuẩn bị đi ăn và ra biển. Tất cả nghỉ ngơi khoảng được 2 tiếng đồng hồ sau đó đi ăn trưa. Vào quán ăn mà tất cả cánh đàn ông trong quán đều lác mắt nhìn: áo 2 dây, quần 5 cm, váy chỉ đến ngang đùi, hở eo hở bụng, mông đùi, vếu cứ gọi là bay tứ tung làm cho mọi người trong quán cứ xì xào to nhỏ, chỉ trỏ đến phát ngại

Ăn xong đi mua đồ bọn em được dẫn đi chinh phục cái ngọn hải đăng gì gì đó (em quên mất tên) mà phải đi bộ những 2 km. Ban đầu thì đứa nào cũng hào hứng lắm. Đi được nửa đường thì đứa kêu mệt, đứa than khát, bé H còn bắt em cõng nhưng mới đi được vài mét thì thả xuống. Đường lên núi chứ có phải đường bằng đâu. Lại phải leo giữa trưa nữa, sức đíu đâu mà cõng. Cuối cùng thì gần 1 tiếng bọn em cũng bò được lên đến đỉnh ngọn hải đăng. Phải nói sao nhỉ? Đẹp vl các thím ợ, em chưa từng thấy một bãi biển nào mà đẹp đến thế bãi biển thì trong xanh xa ngút tầm mắt, bên cạnh là núi trông cực kì hoang sơ nữa (Các thím có dịp nên đi phượt ở đây, các thím sẽ không bao giờ phải hối hận đâu)

Lúc đi xuống bọn em đi bằng đường núi xuống thằng bãi biển phía dưới, đường đi xuống thì đỡ vất vả hơn vì hai bên đường toàn cây là cây. Các bé lúc đó dường như lấy lại được sự sống lại tíu tít chụp ảnh tự sướng rồi quay phim loạn cả lên

Xuống tới nơi thì thấy ông H với mấy người nữa đang trải bạt giữa 2 mỏm đá và bày thức ăn ra rồi (ông H với những người kia không leo núi mà xuống thẳng bãi biển luôn). Nhìn thấy nước các bé như nhìn thấy vàng ấy, tranh nhau uống, rồi ăn. Thịt nướng mùi thơm phức cứ bốc lên xèo xèo làm cho mấy đứa con nít ở những lều bên cạnh cũng sang xin 1 miếng.

Ăn no, uống đã khát giờ là tiết mục đi tắm biển (đến tiết mục của các thím hóng bấy lâu rồi) Ông H thì xuống tăm trước. Giờ chỉ còn 3 đứa con trai với một mớ con gái và điều quan trọng là chỗ đâu để thay đồ giữa nơi đồng không mông quạnh này. Thế là em phải vào xe lấy cái lều mới ra dựng tạm để lấy chỗ thay đồ. Cơ mà em cũng không ngờ lũ này lại chơi lầy như thế. 8 bé cả 8 đều mặc bikini 2 mảnh nhìn chỉ muốn xịt cả máu mũi. Đã thế chúng nó còn quay qua quay lại để khoe dáng và hỏi bọn em xem đẹp không? ĐM, lúc đó chỉ có muốn chạy tới xé hết đồ trên người ra chứ ngồi đó mà khen đẹp hay không? Một đứa bất vòng qua đằng sau bất thình lình chụp xuống bộ hạ của thằng ngồi sát em rồi la toáng lên cười như được mùa: “thằng A cửng rồi chúng mày ơi”. Thế là cả đám đứng cười hố hố rồi nhào vô xét hàng từng thằng (em thì chúng nó đếu dám rờ vô vì xưa giờ em chúng nó biết tính em, chỉ có bé H còn giả bộ hù hù em vài cái sau đó cười nắc nẻ. Rờ hàng xong chúng nó còn nói “Cửng vậy làm sao mà đi tắm biển được hay vô kia em làm cho hết cửng rồi đi” (chỉ chỉ vô cái lều rồi lại cười phá lên)

Đùa thế thôi chứ ếu có thằng nào dám đâu. Boss lớn còn đang tắm ngoài kia, phát hiện một cái thì ngậm hèm cả lũ. 8 bé vịt trời kéo nhau xuống biển thì khoảng 1 lúc sau hết cửng bọn em mới dám xuống. Biên ở đây nông và nước thì trong vắt, mát lạnh các thím ợ (không có 1 tí rác luôn. Về sau em mới biết là khu này còn mới với lại nó nằm trong khu quân đội nên các dịch vụ đi kèm ít được mở ở đây) ở đó có mỏm đá sát núi to lắm lại phẳng nữa, các bé trèo lên đó tắm nắng, còn mấy ông đàn ông thi nhau đi bắt cua và cá ở mỏm nước gần đó

Vì quá hoang sơ nên nước ngọt ở đây thiếu trầm trọng các thím ợ. Tắm biển xong, bọn em phải lên trên bờ đợi tắm nước ngọt lại nhưng lại đếu có nước ngọt. Sau đó được ông bảo vệ chỉ cho chỗ tắm, cách đó không xa có 1 con suối chỉ cần men theo con đường đi phía dưới chân cầu lúc trèo lên ngọn hải đăng là thấy được con suối. Chúng em phải đi bộ lết lên phía trên mãi mới tìm được thượng nguồn (chắc cũng phải 3-4 km đi bộ ấy). Tất nhiên là tắm lộ thiên rồi nhưng đíu đứa nào nhìn được gì cả bởi vì có boss tổng ở đó, có cho tiền cũng ếu dám nhìn

Tắm rửa thay đồ xong xuôi, cả đoàn lại lên xe để đi mua thêm vài thùng nước ngọt chứ không đêm về không có nước mà xài. Về tới nơi cũng sắp sửa chiều muộn, mọi người dựng lều, kiếm củi và chuẩn bị đốt lửa trại. 7h tối mọi thứ đã hoàn thành, tất cả mọi người đều ngồi quây quần bên chiếc bạt lớn uống bia và nướng thịt. Tiệc chỉ tàn vào lúc nửa đêm, mọi người đã quá mệt sau một ngày dài chơi đùa. Riêng ông H thì say ngất ngư đến nỗi em và mấy đứa khác phải khuân ổng vào lều cho ổng ngủ. Đíu biết ai chuốc ổng mà ổng uống nhiều như vậy (em nhớ lần đó 1 mình ổng cân gần cả thùng tiger)

Tất cả đều ngủ chung trong một chiếc lều, nhưng khoảng 1-2h sáng thì có biến các thím ợ. 2 thằng kia nằm gần em mà biến đâu mẹ mất, quay sang bên kia hỏi bé H (em cũng nằm cạnh bé H, cách cái gôi ôm) hỏi nhỏ thì chỉ được 1 câu trả lời bằng ám hiệu: 1 ngón tay trái chọc qua 2 ngón tay phải đang tạo hình múi khế. Chuốc cho ông H uống say rồi đi làm bậy, bọn này gan cũng to lắm (Em không làm gì nhé, mặc dù cực kì bứt rứt trong người)

Ngày hôm sau cũng chỉ đi chơi một vài địa điểm nổi tiếng ở Phú Yên như ghềnh đá đĩa với chỗ gì người ta quay phim hoa vàng trên cỏ xanh ấy, nhà thờ Mằng Lăng xong đó gióng xe về lại quán.

Yêu thích truyện tiên hiệp hay thì đọc tại đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.