Làm Thần Linh Ư? Chán Chết. Ta Quyết Định Tu Ma. – Chương 13 Đấu Trường Máu – Botruyen

Làm Thần Linh Ư? Chán Chết. Ta Quyết Định Tu Ma. - Chương 13 Đấu Trường Máu

Chương 13: Đấu Trường Máu
Tên nam tử ẻo lả vừa ra lệnh đám thuộc hạ liền lập tức xông lên tấn công. Nhưng trái với suy tính của tên nam tử ẻo lả kia Trần Hạo và Liễu Vân như có suy tính từ trước không hề có một chút sợ hãi, bình thản nhìn đám võ tu xông tới.
Đúng lúc đám chiến binh lao tới gần, các vòng tròn phù văn bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời rộng tới mức bao phủ cả chính phòng Liễu Gia khiến đám chiến binh kinh sợ vội vàng thoái lui:
– Chúng có hậu chiêu, mọi người cẩn thận.
Đám pháp sư ở phía sau lập tức công kích yểm trợ cho đám võ tu. Lôi thương, hỏa đạn, băng tiễn không ngừng được đánh về phía Trần Hạo và Liễu Vân khiến cả một vùng đầy mù mịt.
———————————————————————————————————————
[ 5 phút trước khi Liễu Vân và Trần Hạo bước ra khỏi phòng]
[ Ting! Đạt thành tựu chiến công đầu]
[ Phần thưởng: 3 lần truyền tống]
– Ha Ha đúng là ông trời giúp ta. Liễu Vân đi khỏi đây thôi.
[ Đang trong trạng thái khiêu chiến, truyền tống thất bại] Trần Hạo vẻ mặt đang đầy tự tin, còn đã mạnh bạo ôm Liễu Vân vào lòng thì âm thanh đều đều của hệ thống vang lên khiến Trần Hạo xấu hổ đến mức muốn độn thổ ngay lập tức.
———————————————————————————————————————
Giữa đám bụi, quang vân không ngừng luân chuyển thu hút sự chú ý của 2 bóng đen đang đứng ở phía xa bọc hậu.
– Sư huynh nhìn kia!
– Không ổn! Là truyền tống trận mau cản hắn lại.
Hai tên sát thủ phía xa này là đại tướng của nhân tộc lâm trận bỏ trốn về Phiêu Hương thành nhiều năm trước được mã gia cung kính còn hơn cả tổ tông coi như hậu chiêu, cả 2 đều đã đạt đến Thiên Vũ Cảnh hậu kỳ.
Khi 2 tên Thiên Vũ Cảnh xông tới thì đúng lúc đám khói bụi cũng vừa lắng xuống, Liễu Vân không biết đã chạy thoát bằng cách nào, lúc này chỉ còn một mình Trần Hạo dù quần áo bị đánh tan tác nhưng vẫn đang ngạo nghễ nở nụ cười đắc ý, vòng ma pháp lại một lần nữa vận hành.
– Lão tử hôm nay bận rồi không chơi với các ngươi nữa, bye bye.
Quả nhiên như Trần Hạo dự đoán khi khói bụi tan đi bọn chúng sẽ chỉ tập trung vào người ở lại nên nhân lúc này đã truyền tống Liễu Vân đi trước còn bản thân sẽ lợi dụng kẽ hở của hệ thống chênh lệch level quá lớn không tiến hành khởi động trạng thái khiêu chiến đi sau.
– Sư đệ mau cản hắn lại, để ta phá trận.
Một tên là yêu linh sư có vẻ là sư đệ của tên kia vừa nghe hiệu lệnh chớp mắt đã hóa thành một con Hỏa Sư to bằng 3 con voi cộng lại lập tức lao về phía Trần Hạo. Tên còn lại thì không biết từ bao giờ đã ngưng thành 12 lôi kiếm toả 1 thành vòng tròn sau lưng.
– Sư đệ cùng lên!
Lôi Kiếm bọc lấy Hỏa Sư cùng lúc va chạm vào lớp màn bảo vệ, phản lực từ va chạm khiến cho đám võ tu nằm rạp trên mặt đất, một vài tên đen đủi đừng gần chớp mắt đã bị Lôi Hỏa thiêu thành tro bụi.
[ Có kẻ địch ở gần. Dịch chuyển thất bại, tiến hành dịch chuyển lần 2]
[ Dịch chuyển thất bại]
Sự tình không ai kịp thấy rõ, khi khói bụi lắng xuống Lôi Hỏa cũng ngừng thì mọi sự đã an bài, Trần Hạo đã nằm bẹp dưới chân Hỏa Sư tứ chi thì bị Lôi Xích khóa chặt ghim xuống đất.
– Mã kỳ bái kiến hai vị tiên sinh! Đám phế vật kia khiến 2 vị lại phải bẩn tay rồi!
– Đồ chó chết còn dám nói sao? Ta khuyên Mã gia ngươi tốt nhất nên thu xếp chạy hoặc đào sẵn huyệt đi. Sư đệ chúng ta đi!
Tên Mã Kỳ dù không hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng thấy 2 tên Thiên vũ cảnh nổi giận lôi đình vội vã chặn phía trước cầu xin:
– Có gì làm 2 vị phật ý xin 2 vị chỉ giáo, Mã gia ta xin cúi mình sửa sai.
– Sửa? Ngươi nghĩ Mã gia ngươi đủ sức sao, tên chó má nhà ngươi biết truyền tống phù tên tiểu tử này vừa sử dụng chỉ đâu mới có không?
– Tại hạ ngu ngốc mong 2 vị chỉ giáo.
– Tai chó nhà ngươi nghe cho rõ đây, ngoài các tướng của cửu thần vương ra thì chỉ có học viên của tứ Thánh Viện mới có truyền tống phù. Ngươi nghĩ Mã gia ngươi sửa sai được không?
Vừa nhắc 2 từ tứ “Thánh Viện” tên Mã Kỳ đã đái ra quần sụp xuống, tứ Thánh Viện chính là nơi đào tạo các thiên tài của nhân tộc, nếu không phải thiên tài thì cũng là con cháu của các đại gia tộc. Dù Trần Hạo là ai thì vì mặt mũi cũng đủ để Thánh Viện ra tay rửa máu Mã gia trả thù.
– Vậy hắn…hắn…hắn là người tứ Thánh Viện sao? Không được! Vậy ta giết hắn bịt đầu mối.
Tên mã Kỳ vừa định rút kiếm thì liền bị tên Thiên Vũ Cảnh đánh một chưởng bay cả trăm mét.
– Ngươi định giết cả bọn ta sao? Trên người đám học viên thánh viện luôn có phù văn phòng thân chỉ cần giết hắn lập tức sẽ có tín hiệu báo về Thánh Viện. Trong vòng 3 ngày nếu các ngươi dám giết hắn không cần người của Thánh Viện, bọn ta sẽ lập tức xóa sổ gia tộc ngươi.
2 tên Thiên Vũ Cảnh nói xong liền ngự không vội vã rời đi , phải biết đạt đến Thiên Vũ Cảnh 1 giờ có thể ngự không đi trăm dặm mà 2 tên này lại phải ra lệnh kéo dài tận 3 ngày là đủ biết uy phong Thánh Viện lớn thế nào, khiến chúng phải chạy trốn xa tới vậy.
———————————————————————————————————————
Tên Mã Kỳ nghe 2 tên kia cảnh cáo không dám manh động liền ra lệnh đưa Trần Hạo cấp tốc về thẳng Mã Gia tìm cách xử lý.
Vừa về tới Mã Phủ, tên Mã Kỳ liền vừa chạy vừa lăn vừa bò hớt hả chạy về chính phòng
– Gia Gia không ổn, không ổn rồi.
Gia Gia của tên Mã Kỳ lúc này đang trêu đùa với đám hầu nữ nghe tiếng gọi chưa kịp mặc quần áo thẹn quá hóa giận tên Mã Kỳ vừa mở cửa xông vào liền bị đánh bật ra ngoài sân.
– Đồ phá gia chi tử nhà ngươi, có chút chuyện cỏn con cũng làm không xong sao?
– Liễu Gia chúng có cao nhân.
– Hừ, ta còn tưởng chuyện gì!Ta biết thể nào cũng có chuyện nên đã nhờ 2 cao thủ Thiên Vũ đi sau yểm trở cho ngươi rồi khỏi lo, giờ ngươi quay lại chắc là họ thu xếp xong rồi đó.
-Chúng….chúng….chúng chạy rồi Gia Gia.
– Thế ngươi còn sợ gì chứ? Đúng là không có chút tố chất gì cả.
– Gia Gia không phải…
– Câm miệng! Ngươi còn cãi sao, cha ngươi giờ là thành chủ sau này ta chết đi Mã Gia phải giao vào tay ngươi mà ngươi…ngươi kìa, tự nhìn lại bộ dạng mình đi, đúng là làm ta tức chết mà…
Tên Gia Gia của Mã Kỳ không ngừng luyên thuyên khiến hắn phải hét toáng lên mới chịu dừng:
– 2 tên Thiên Vũ chạy rồi Gia Gia.
– Ngươi nói cái gì?
– Liễu Gia có người của Thánh Viện, 2 tên kia chạy rồi!
Lão già đang luyên thuyên về nam nhi phải uy chấn 4 phương trời sụp cũng không được hoảng sợ thì vừa nghe 2 chữ Thánh Viện cũng như Mã Kỹ liền sụp xuống đái ướt đũng quần.
– Mau gọi cha ngươi Mã Viên về đây ngay.
Tên Mã Viên nghe người hầu báo còn không kịp thay quần áo liền lập tức quay về Mã Gia.
– Mã Kỳ chuyện này còn ai biết không?
– Còn đám thuộc hạ đi cùng con.
– Không thể giữ tên tiểu tử kia ở đây thêm? Ta từng nghe nói Thánh Viện có cách truy tung tích học viên, đến phủ thành chủ của ta lấy toàn bộ phù văn phong ấn về đây. Mã Kỳ, cha 2 người mau đi xử lý đám hạ nhân biết chuyện này đi.
– Ý con là?
– Ừm ta hiểu rồi!
Tên Mã Viên dù gì cũng là thành chủ tốc độ xử lí tình hình quả thật nhanh nhạy, 1 canh giờ sau ngoài 3 người cha, con hắn ra thì đã không còn kẻ nào biết chuyện này còn nói được nữa.
Trần hạo bị chúng dùng thuốc mê nhiều đến mức đủ để đánh gục cả trăm con voi mới thiếp đi, lúc tỉnh lại thì đã bị cuốn kín như xác ướp bởi vô số phù văn, không những thế còn có gần 20 Linh vũ, 5 tên Huyền Vũ và đích thân Mã Viên đã đạt Thiên Vũ Cảnh áp trận.
———————————————————————————————————————
Sau 1 ngày 1 đêm không ngừng di chuyển cuối cùng đoàn xe cũng dừng lại giữa một hoang mạc hoang vu.
– Vào trong thông báo đi.
Tên thuộc hạ đi không bao lâu thì mặt đất đột ngột nứt ra mở thành một lối cho đoàn người của Trần Hạo đi xuống. Dù mắt đang bị bịt kín không nhìn thấy gì nhưng qua tiếng động Trần Hạo có thể cảm nhận được độ huyên náo sầm uất của nơi mình vừa đến.
– Ta mang cho Ngài hàng tốt đây đại nhân.
– Cái trang trại của ngươi cũng có hàng tốt sao hả Mã Viên. Đám lần trước ngươi cũng kêu hàng tốt cuối cùng còn không đủ cho thú vật của ta lót dạ ngươi biết không? Ngươi chán sống rồi sao còn dám vác mặt đến đây hả.
– Đại nhân bớt giận, lần này chắc chắn là hàng tốt. Các ngươi mang vào đây.
– Hừ! Một tên tiểu tử không có linh căn ngươi cũng dám kêu hàng tốt với ta sao? Mã Viên ngươi hôm nay cũng ở lại đi, người đâu mang hết đám này đi cho ta.
– Đại nhân…Đại nhân người cho ta cơ hội đã, nếu không vừa ý ngài ta tự nguyện đi làm mồi cho thú vật của người.
– Là ngươi nói đấy nhé! Ta cho ngươi 2 phút.
– Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân.
Trần Hạo nghe đoạn hội thoại còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã liền phải hứng trọn một chưởng của đám người Mã Gia. Sức công kích của 5 tên Huyền Vũ Cảnh cùng gần 20 tên Linh Vũ quả thật đáng sợ, thanh kiếm băng được chúng ngưng ra lao tới đấm thẳng ngực Trần Hạo bị bật lên trời không khác gì đạn pháo xuyên thẳng lên mặt đất.
– Đại nhân mặt hàng này đủ tốt chưa?
Đánh hơi thấy khả năng kiếm tiền từ Trần Hạo tên Hắc ý nhân liền đổi thái độ còn nhanh hơn tốc độ trở mặt của người yêu cũ, ra hiệu cho mấy tên thuộc hạ Thiên Vũ Cảnh lui ra:
– Mã Viên đệ hàng tốt, hàng tốt. Hiền đệ nào cứ thoải mái ra giá đi.
– Đại nhân không phải ta làm khó ngài nhưng ngài có chắc sẽ mua được hắn không?
– Mã Viên hiền đệ kiếm được hàng tốt , giờ lại quay ra coi thường đấu trường này của ta rồi sao?
Tên Hắc y nhân không rõ cấp bậc là gì nhưng hắn vừa thả ra một chút khí tức mấy tên Linh Vũ Cảnh đã xém ngất, Huyền Vũ Cảnh thì run rẩy đến mức 2 chân bủn rủn. Tên Mã Viên vội vã quỳ xuống thanh minh:
– Đại nhân người hiểu nhầm ý ta rồi!
– Vậy ý hiền đệ là gì?
– Ý của tại hạ là tên thiếu niên kia, hắn là người của Thánh Viện, đại nhân người còn muốn mua không?
– Ha…Ha…Ta còn tưởng chuyện gì, chỗ của ta đám học viên Thánh Viện không thiếu đâu, hiền đệ cho một cái giá đi!
– Vậy 10 vạn linh thạch thượng phẩm đại nhân thấy thế nào?
– Được! Thành giao.
Trong lòng Trần Hạo bỗng chốc lần đầu tiên có cảm giác bất an về tương lai của bản thân kể từ khi tới thế giới này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.