Làm Nũng – Chương 51 Tỏ tình – Botruyen
  •  Avatar
  • 69 lượt xem
  • 3 năm trước

Làm Nũng - Chương 51 Tỏ tình

Sau sự việc kia, Tạ Nhan suy nghĩ một chút, con đường để Vương Chúc Duy có thể biết được tin tức của Phó Thanh rất đơn giản, ngoại trừ Trương Tiểu Phong, cũng không có người nào khác có thể nói cho hắn biết.

Cậu nhắn tin cho Phó Thanh. Qua rất lâu, Trương Tiểu Phong mới trả lời lại một tin rất dài, Tạ Nhan nhìn lướt qua, cô quả thực thừa nhận, những cái khác cũng không xem nhiều.

Tạ Nhan trực tiếp kéo đen(1) cô, gọi điện thoại cho công ty sa thải Trương Tiểu Phong, tìm trợ lý mới.

Cậu cùng Nguyễn An Ninh tương tác trên weibo, nói là xem đối phương như em gái, fan cp bị thương nặng, thất bại hoàn toàn. Cũng có vài blogger đứng ra nói hai người họ cố ý làm vì tỉ suất của 《 Đi đâu? 》, nhưng thời gian quá ngắn, fan cp mới xuất hiện, tình cảm chưa sâu, không thể trở thành fan thật sự, chương trình vừa kết thúc đã trở thành em gái, cho dù vì nhiệt độ đi nữa, hợp tan cũng quá nhanh rồi, dẫn đến có người thoát fan còn quay lại giẫm.(2)

Vương Chúc Duy vẫn là không thể chống lại áp lực của Tạ Nhan, hắn không nỡ từ bỏ cây hái ra tiền mới, không muốn cùng Tạ Nhan huyên náo lưỡng bại câu thương.

Mấy ngày kế tiếp Tạ Nhan không có công việc gì, chuyên tâm ở nhà xem kịch bản. Nói là chuyên tâm, nhưng thực cũng không quá chuyên tâm, bởi vì đầy đầu đều là yêu thích với hẹn hò.

Tạ Nhan xưa nay không nghĩ tới sẽ thích một người như vậy, chỉ vì đối phương là Phó Thanh, nên việc cùng giới tính cũng không quan hệ.

Nhưng đối với nhiều người, giới tính là chuyện rất quan trọng. Tạ Nhan không biết Phó Thanh thích ai, là nam hay là nữ, có lẽ mãi mãi cũng không phải là mình.

Cậu ở nhà suy nghĩ rất lâu, vẫn là không thể nhịn xuống, gửi tin nhắn cho Chu Ngọc: “Phó ca từng có bạn gái không?”

Đây là vấn đề xấu nhất, cho nên Tạ Nhan phải hỏi trước tiên.

Lúc Chu Ngọc thấy tin nhắn này hắn đang cùng đàn em uống rượu, uống rất hăng say, mồ hôi đầm đìa, vừa nhìn điện thoại di động, thấy lạnh run cầm cặp.

Đây quả thực là đề tài chí mạng.

Phó Ca cùng Tạ ca cãi nhau sao? Ầm ĩ đến cả tiền nhiệm(3)? Chủ yếu nhất là Phó ca của hắn không phải không có tiền nhiệm sao?

Bất quá Chu Ngọc vẫn cẩn thận trả lời: “Không có.”

Sau đó hắn lập tức nhận được tin nhắn tiếp theo: “Vậy có bạn trai không?”

Chu Ngọc để ly rượu xuống, đi ra bên ngoài hứng gió lạnh, tổ chức lại ngôn ngữ: “Cũng không có! Phó ca nhà chúng ta là nam nhân lớn tuổi độc thân, độc thân ba mươi hai năm, chưa từng đùa giỡn ai.”

Hai câu này hỏi quá sắc bén, không khỏi làm Chu Ngọc hoài nghi, có phải tại thời điểm mà mình không biết, Phó ca thật sự lén lút hẹn hò, hiện tại sau khi Tạ Nhan phát hiện liền ăn dấm.

Chu Ngọc rất muốn mật báo cho Phó Thanh, bất quá mấy chuyện như vậy hắn không có kinh nghiệm, trước tiên thỉnh giáo anh hắn một chút, Chu Chân kêu hắn đừng dính líu chuyện tình cảm của Phó ca, Chu Ngọc kinh sợ mà bỏ đi ý nghĩ này.

Mà tin tức này đối với Tạ Nhan cũng như không, như là không hỏi, cậu không có tâm tình tiếp tục tìm Chu Ngọc.

Tạ Nhan vẫn luôn tiêu tiêu sái sái, có giấc mộng nào liền không để ý hết thảy những thứ khác mà theo đuổi.

Nhưng Phó Thanh gần trong gang tấc, cậu lại do dự làm sao đi bước đầu tiên. Đại khái bởi vì theo đuổi hay không, giấc mộng vẫn luôn ở đó. Nhưng Phó Thanh là người, anh ấy cùng mình gần gũi, cũng có thể rời đi.

Tạ Nhan nghĩ đến đây, lại không ngủ được.

Cậu dựa vào trên giường, một tay đánh chữ nhắn tin cho Phó Thanh, hỏi anh ngày mai lúc nào đến.

Phó Thanh nói sáng sớm ngày mai có chút việc, có thể sẽ trễ một chút mới đến, kêu Tạ Nhan đừng có gấp.

Tạ Nhan cắn môi một cái, gõ câu tiếp theo “Được, ngày mai gặp”, đầu ngón tay ngừng mười mấy giây trên màn hình, cuối cùng chèn thêm một cái biểu tượng hoa hồng vào sau câu nói kia. 🌹

Nội dung nói chuyện trước giờ của họ đều rất đơn giản, dấu câu còn hiếm thấy, biểu tượng càng là chưa từng có.

Mà đó là tư tâm Tạ Nhan không muốn người khác biết.

Cậu muốn tặng người mình thích một cành hồng, nhưng trước khi tỏ tình lại không có cách nào đưa cho anh, không thể làm gì khác hơn là trước tiên dùng biểu tượng trong Wechat thay thế.

Lúc nhắm mắt, Tạ Nhan hy vọng trời mau sáng, bởi vì cậu không kịp chờ đợi để cùng Phó Thanh gặp mặt.

Hô hấp Tạ Nhan ấm áp, mang theo chút ẩm ướt, còn có mùi thơm quả lê trong veo, càng dựa vào càng gần.

Như trong nháy mắt, Phó Thanh cảm thấy được Tạ Nhan sẽ hôn lên, nhưng Tạ Nhan chùn bước.

Hôn trộm quá hèn, cậu không thể làm chuyện như vậy.

Tạ Nhan dừng ở xa xa, ánh mắt rơi vào cằm Phó Thanh một hồi lâu, chậm rãi lui về, chợt bị một bàn tay lớn đè lại phía sau lưng.

(chấm cho hồi hợp) o(≧v≦)o

Phó Thanh mở mắt ra, nhìn Tạ Nhan gần trong gang tấc, thở dài: “Không hôn sao? Sao lại nhát gan như vậy?”

Tạ Nhan sợ đến trợn tròn mắt to, phía sau lưng cậu rất gầy, da mỏng thịt mềm, xương cốt đều đang khe khẽ run rẩy.

Đây là lần đầu tiên trong đời cậu chuẩn bị làm chuyện đuối lý, giữa đường từ bỏ, lại bị tóm gọm.

Tất cả quá đột ngột, Tạ Nhan còn không phản ứng lại.

Tiếng nói Phó Thanh khàn khàn, khẽ cười, cúi đầu áp lên trán Tạ Nhan, ngón cái tay phải đè lên thái dương cậu, từng chút một trượt xuống khóe mắt, cuối cùng dừng ở đuôi mắt Tạ Nhan.

Mắt còn lại của Tạ Nhan, đều chứa khuôn mặt của Phó Thanh.

Cậu há miệng, thử nói chuyện, ước chừng là quá khẩn trương, cổ họng sớm khàn, nửa ngày mới phun ra hai chữ: “… Phó Ca…”

Phó Thanh đáp lại cậu, nói tiếp: “Lúc em đưa túi chườm nóng, giống như công nhỏ mới xòe đuôi, trang điểm lộng lẫy, tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng luôn dùng đuôi lắc lư nói cho mọi người xung quanh, em thích anh, đang theo đuổi anh.”

Anh dừng một chút, chớp mắt, hỏi: “Tiểu Tạ, đúng hay không?”

Tạ Nhan không có tránh né ánh mắt của anh, nói không ra lời, chỉ gật đầu một cái.

Phó Thanh thoáng ngẩng đầu lên, anh bỗng nhiên cười cười, mặt mày giãn ra: “Anh cũng vậy, anh cũng luôn theo đuổi em, lâu như vậy rồi, tiểu Tạ có thấy anh vì em mà mở lòng không?

Nếu như không phải khắc cốt ghi tâm, sẽ không quý trọng như thế nhưng đáng tiếc Tạ Nhan vẫn luôn không hiểu.

Tạ Nhan ngửa đầu nhìn Phó Thanh, khóe mắt hiện lên một tầng hồng, dường như rất ngoan ngoãn nhu thuận, cậu nói: “Em không biết. Em không thích qua ai, cũng không có hẹn hò, rất nhiều chuyện không hiểu.”

Lời của cậu dừng ở đây, cắn môi, nghiêng đầu né tránh ánh mắt Phó Thanh mới nói tiếp: “Thế nhưng, sau khi hẹn hò thì không giống. Nếu như sau này có chuyện gì làm không tốt, nói với em, em sẽ thay đổi.”

Thanh âm cậu ngày càng thấp: “Em sẽ dùng hết sức thích anh.”

Đây là đã là điểm giới hạn nhất của Tạ Nhan. Hiện tại học sinh cấp hai yêu đương cũng sẽ hiểu phải giữ lại cho mình, không có người nào như cậu vậy.

Phó Thanh không nói chuyện nữa, cúi đầu hôn lên đôi môi Tạ Nhan.

Đó là nụ hôn đầu tiên trong đời Tạ Nhan, rất nóng, rất mềm mại, như là lửa, thiêu đến cậu thần hồn điên đảo, không biết hôm nay ngày gì.

Cậu mơ hồ nghe thấy Phó Thanh nói: “Không sao. Tiểu Tạ của anh, bạn nhỏ của anh, anh theo đuổi được em rồi.”

(1) Kéo đen: cho vào black list, kiểu block ý

(2) Giẫm: là đạp đó:)), nhưng theo ngữ cảnh là quay lại chửi bới anti

(3) Tiền nhiệm: người yêu cũ

Vậy thì tính là tiểu Tạ tỏ tình nhưng Phó ca là người nói? ¯_(ツ)_/¯

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.