Làm Nũng – Chương 14 Quay phim – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Làm Nũng - Chương 14 Quay phim

Phó Thanh sau khi trở về lại mở họp, nghe xong báo cáo quý sau đã là mười giờ tối. Sau khi tan họp, đa số mọi người đều rời đi, chỉ có mấy người ở lại, trong đó có hai người là tay trái tay mặt của Phó Thanh, một người là anh trai Chu Ngọc – Chu Chân, một người là Hứa Tiểu Hồng.

Vừa lúc Mạc Phục có chuyện tới tìm, vừa đẩy cửa liền thấy Chu Ngọc ngồi xổm góc tường, Chu Chân đứng bên cạnh, sắc mặt âm trầm chỉ tiếc mài sắc không thành kim, Hứa Tiểu Hồng Đang nói chuyện với Phó Thanh, cho nên có chuyện cũng nín trở lại.

Hắn xoay mặt liền cà lơ phất phơ cười: “Nghe nói cậu hôm nay đi tiễn tiểu diễn viên nhà cậu. Y muốn đi nơi khác đóng phim, cậu cũng không nỡ sao? Tôi nói, không bắng cậu tự đầu tư, mở công ty, cũng không cần chia hai nơi.”

Phó Thanh ngẩn đầu nhìn hắn, cau mày: “Đừng đem bạn nhỏ ra làm trò cười.”

Mạc Phục đi tới, đẩy Hứa Tiểu Hồng đang đứng trước người anh ra: “Thế nào, bạn nhỏ chính là bảo bối, đến đùa một chút cũng không được?”

Hứa Tiểu Hồng dễ tính, cũng không ngại, gãi đầu một cái, đi tới Chu Ngọc bên kia. Hứa Tiểu Hồng Tuy tên Tiểu Hồng, tuy nhiên cũng không phải là con gái, hắn cũng là cùng Phó Thanh lớn lên ở phố cũ, từ nhỏ hàm hậu thành thật, có lúc sẽ bị bắt nạt. Trên hắn có ba người anh, lúc mẹ hắn mang thai, tâm tâm niệm niệm sinh một khuê nữ, tên cũng sớm đặt rồi, gọi là Tiểu Hồng. Đáng tiếc tháng chạp năm ấy, mẹ hắn vì khó sanh mà qua đời, vẫn là sinh ra đứa bé trai. Ba hắn cùng mấy người anh bàn bạc, vì nguyện vọng của mẹ Hứa, vẫn đặt tên là Tiểu Hồng.

Có lẽ số mệnh không tốt, Hứa gia mấy năm nay trước khi ăn Tết đều xảy ra chuyện, đầu tiên là mẹ Hứa khó sinh qua đời, sau đó anh cả chết trong công xưởng ở phố cũ, anh hai vì đợt càng quét chống mại dâm trước tết cũng bị quét luôn vào cục cảnh sát, xử mười lăm năm, lại qua hai năm, anh ba không chịu được, có một năm mới qua giao thừa đã bỏ chạy, nhiều năm như vậy, cái bóng cũng không thấy.

Hứa Tiểu Hồng trời sinh vui cười hớn hở, dù gặp bao nhiêu chuyện cũng không bị phá vỡ.

Chu Chân nghe rõ rõ ràng ràng, lẩm bẩm một câu: “Bạn nhỏ nào?”

Chu Ngọc liền hiện hình bát quái, nhanh chóng nói với anh hắn: “Em biết em biết!”

Chu Chân liếc Phó Thanh đang đứng bên kia một cái, đạp Chu Ngọc một cái: “Không biết nhỏ tiếng một chút sao! Mau kể.”

Chu Ngọc thần thần bí bí: “Bạn nhỏ kia chính là Tạ Nhan, Phó ca dẫn cậu ấy tới phố cũ rồi, em gặp được mấy lần, Phó ca đối với cậu ấy đúng là…em cũng chưa từng thấy Phó ca như vậy với người khác, cậu ấy rất thú vị.”

Chu Chân cau mày: “Mày làm sao nói chuyện bỉ ổi vậy. Nói thực tế một chút, Tạ Nhan kia là người thế nào?”

Chu Ngọc nhớ tới cảnh tượng lần đầu gặp mặt, rất muốn mắng to Tạ Nhan là yêu tinh đầu độc lòng người, lời đến miệng vẫn là kềm lại: “Người rất lạnh lùng, bất quá cũng không tệ, chủ yếu là, cực kỳ đẹp trai.”
Tạ Nhan sẽ không than thở tức giận.

Làm những việc này cũng vô dụng.

Tạ Nhan đi tới một bên, xem Tôn Hoài Quân tiếp tục quay phần của Dương Tầm. Dương Tầm mặc dù là lưu lượng tiểu sinh, nhưng khả năng diễn xuất cũng không tệ lắm, mỗi lần diễn đều không qua loa, dùng hết toàn lực của chính mình. Lúc không quay phim, Tạ Nhan dành thời gian xem tài liệu Dương Tầm cho mình, là kinh nghiệm diễn xuất Dương Tầm tự viết lại. Cố ý cân nhắc đến Tạ Nhan là người mới, Dương Tầm viết tỉ mỉ nghiêm túc, không một chút nào giấu làm của riêng.

Bất quá Dương Tầm sĩ diện, hư tình giả ý mà nói là tài liệu mình đọc qua trước đây, kêu cậu không cần quá cảm kích chính mình.

Nhưng ví dụ bên trong, đều là vai diễn của Dương Tầm trước đây.

Tạ Nhan suy nghĩ chốc lát, phát ra tiếng cảm ơn.

Dương Tầm quay xong mới nhìn đến Tạ Nhan đã khôi phục trạng thái, không giống như tưởng tượng của mình khóc ròng cảm tạ ơn đức, dĩ nhiên chỉ lạnh lùng một tiếng “Cảm tạ.”

Hắn trở về còn chưa hết giận, căm phẫn sục sôi nói với tiểu trợ lý: “Tạ Nhan thật quá đáng! Tôi nghiêm túc viết như vậy, cậu ấy lạnh lùng nói “Cảm tạ” là xong sao?”

Tiểu trợ lý bình tĩnh nhắc nhở: “Dương ca, anh không phải chỉ nói đưa chút tài liệu tham khảo sao? Tạ ca cũng không biết chuyện.”

Dương Tầm nói: “Lúc tôi nói như vậy, sao cậu không ngăn cản?”

Lời vừa dứt, hắn liền thấy bên cạnh đưa tới một tờ giấy, trên đó viết: “Cảm tạ.”

Dương Tầm vừa nhấc mắt liền thấy Tạ Nhan gật gật đầu, liền quay người đi.

“Đây chính là ngay mặt nói cảm ơn sao?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.