Tiếp tục đây:
Vào ngày rằm cũa tháng 7 năm đó, khi dân chúng khắp mọi nơi ồ ạt kéo về chùa chiền để cúng câu hồn, thì Hùng một mình đi ra ngoại thành để tìm đến miếu thờ Thiên An Thánh Mẩu. Đi từ sáng tới chiều thì chàng mới tới được bờ song, đối diện với cù lao có đền thờ Thiên An Thánh Mẩu. Từ bên bờ nhìn sang cù lao to lớn, cây cối um tùm, nhưng không thấy hình dạng đền miếu gì cả. Chung quanh vắng vẻ không một bóng người. Trong lòng hơi băn khoăn không biết mình đi đúng hướng hay không nhưng Hùng vẩn kiên tâm ngồi chờ. Nếu phải chờ nguyên cả đêm thì Hùng củng quyết chí, vì chỉ cần một hy vọng nhỏ nhoi thôi thì chàng vẩn quyết không bỏ xót. Khi trời đả hoàn toàn tối, thì chàng mới thấy lác đác vài người đi tới bờ sông. Tất cả đều rất là lặng lẻ và bí mật. Phần đông họ đều tới bằng một cổ xe ngựa che kín mít, chỉ một số người tới bằng kiệu. Sau khi tới bờ sông rồi thì các kiệu và ngựa đều đi về ngay lập tức. Có lẻ, sau khi để chủ nhân qua sông rồi thì mọi người hầu đều không được ở lại. Sau khi kiệu và ngựa khuất bóng rồi thì từ ngoài sông có một chiếc bè đi vô. Bè nhỏ chỉ có một người chèo. Lặng lẻ đưa khách vượt nước để tới cù lao to lớn ở giữa sông. Leo lên một cành cây um tùm, che phủ cả đường đi, Hùng im lặng chờ đợi. Cứ mổi cổ xe đi đến thì chàng búng thử một mẩu cây vào thành xe để xem xét phản ứng. Theo tiếng nói vẳng ra từ trong xe mà chàng đoán xem trong xe là người nào có nhửng ai, có xe chỉ có đàn ông, có xe chỉ có đàn bà. Một vài xe có cả đàn ông và đàn bà. Sau khi hiểu được tình hình rồi, Hùng quyết định sẻ ra tay hành động. Khi chàng đoán trong một chiếc xe ngựa đang đi tới chỉ có một người đàn ông, Hùng nhẹ nhàng thả người xuống thùng xe, nhẹ như lá rơi. Từ trên nóc, Hùng nhẹ nhàng luồn người qua cữa sổ rồi kềm chế ngay người đàn ông đang ngồi trong thùng xe ngựa. Ông ta là một người đàn ông mập mạp, ăn mặc sang trọng, tướng người qúi phái vô cùng. Khi thấy Hùng nhảy vào, ông ta chỉ kịp trợn mắt lên, chưa kịp nói một tiếng nào cả thì đả bị chàng điểm huyệt, không nói và nhúc nhích gì được. Lanh lẹn, Hùng trao đổi áo quần cũa mình với người đàn ông. Trên người, ông ta hoàn toàn không đem theo tiền bạc gì cả. Đồ vật mang theo chỉ có một cái mặt nạ màu đen che mặt và một tấm thẻ bài bằng đồng. Một mặt cũa thẻ bài có hình một con cu với hai hòn dái to lớn đang đút vào một cái lồn mở rộng. Mặt kia chỉ có hai chử Lạc Đạo. Nhìn tấm thẻ bài, Hùng đoán rằng đây là lệnh bài đặc biệt, dùng để vào miếu thờ trên ngọn cù lao. Đeo mặt nạ và bỏ thẻ đồng vào túi, Hùng nghiểm nhiên ngồi trong xe ngựa đang đi tới bờ sông. Khi chiếc xe tới bờ sông, người đánh xe ngựa lể phép lên tiếng.
– Dạ thưa ngài chúng ta đả đến rồi ạ …
Mở Mảnh vải dày hé ra nhìn, Hùng thấy người hầu chỉ lẳng lặng cúi đầu chờ đợi chứ không xuống xe giúp đở chủ nhân xuống xe như nhửng người bình thường. Chàng an tâm, ôm người đàn ông, nhẹ nhàng nhảy xuống. Khi Hùng xuống rồi, chiếc xe ngựa củng thản nhiên đi xa như không muốn tò mò, không muốn biết chuyện gì sẻ xảy ra bên bờ sông. Xoa huyệt ngủ để người đàn ông yên giấc cho đến sáng, Hùng dấu ông ta sau một bụi cây rậm rạp rồi thản nhiên đi ra bờ sông đứng đợi. Đợi chẳng bao lâu thì từ ngoài khơi, một chiếc bè nhỏ lẳng lặn tiến vào. Trên bè là một bóng người trùm vải kín mít từ đầu tới chân. Khi chiếc bè chạm bờ, trên bè một tiếng hỏi cộc lốc vang lên.
– Lệnh bài?
Chẳng nói gì cả, Hùng thẩy tấm lệnh bài bằng đồng cho bóng đen. Sau khi xem xét lệnh bài thật kỉ rồi, bóng đen thẩy lại tấm lệnh bài, trả cho chàng rồi chống sào đẩy bè chạm bờ. Biết rằng mình không nên nói nhiều, Hùng lẳng lặng bước lên bè. Sau khi Hùng đứng vửng trên bè rồi, chiếc bè củng nhanh chóng ra khơi. Đi một lúc sau thì chiếc bè mới tới bên trên ngọn cù lao. Tới nơi, Hùng mới biết rằng ngọn cù lao được tạo bởi một ngọn núi đá khá lớn. Từ trên đỉnh cao lâu lâu lại vang lên nhửng tiếng trống trầm hùng, dập dềnh vang xuống. Đường từ dưới bến tàu lên trên cách một khoảng xa mới có một bó đuốc nhỏ chỉ vừa đủ để thấy đường đi chứ không còn thấy được gì khác. Gần tới đỉnh đồi là một ngôi cổ miếu không lớn lắm. Bên ngoài có hai người đàn ông vạm vở đứng canh cữa. Hùng thản nhiên đi tới, đưa tấm lệnh bài bằng đồng cho người đàn ông canh cữa xem. Ông ta cầm lên, xem thật kỉ rồi gật đầu ra dấu cho Hùng đi vào. Vào đến bên trong, Hùng giật mình kinh ngạc. Ngôi cổ miếu rất là nhỏ chỉ đứng được có vài người. Bàn thờ nằm ngay giữa miếu bây giờ đả được chuyển sang một bên. Nơi dưới bàn thờ bây giờ là một con đường hầm dài hun hun, bên trong leo lét vài ánh sáng chập chờn chiếu ra, ngoài ra thì trong miếu không có ai cả. Chàng không ngờ rằng, ngôi miếu này chỉ mới là cữa ngỏ đi tới một nơi chốn khác thật là bí mật. Hồi hộp, Hùng lần mò từng bước, đi xuống đường hầm. Đi một khoảng đường xa, Hùng mới thấy được lấp loáng cuối đường hầm là một hang động to lớn. Trong hang động có khá đông người, sáng sủa nhờ được thắp đuốc khắp nơi. Ai nấy đều ăn mặc sang trọng, trên mặt ai nấy đều đeo một chiếc mặt nạ che mắt và mủi, chỉ hở miệng. Đàn ông thì đeo mặc nạ màu đen, đàn bà thì đeo mặc nạ màu đỏ. Trên trán cũa mổi mặt nạ đều có khắc chử, xem ra là pháp danh cũa mổi người vì nhửng cái tên đó thật không giống tên cũa người thường, có người pháp danh Hồng Cặc, người thì Bích Mao. Khi Hùng giở mặt nạ cũa mình ra xem thì chàng mỉm cười. Chử khắc trên mặt nạ cũa chàng là Tiểu Linh Chi, cây nấm nhỏ. Hùng nghỉ thầm có pháp danh này củng tốt, hy vọng rằng sẻ có ít người để ý đến chàng khi người ta nhìn được chử Tiểu Linh Chi. Trong động, mọi người chỉ thì thầm nói chuyện với nhau chứ không ai lớn tiếng gì cả. Cuối hang động là một bàn thờ lớn, nhang đèn đốt toả một mùi hương đậm đà phảng phất khắp nơi trong hang. Trên bàn thờ là hình tượng cũa một người đàn bà mặc áo trắng mỏng bằng ngọc xanh biếc, trông linh động như người thật và đẹp tuyệt vời. Chung quanh có nhiều chụm lữa đốt làm cho hang động lấp lánh và ấm cúng vô cùng.
Vào tới nơi, Hùng mỉm cười với các người đeo mặt nạ khác. Nói chuyện vu vơ với mọi người về đời sống trong kinh thành được một hồi thì một tiếng trống trầm hùng nổi lên, vang vang khắp hang động. Nghe tiếng trống dục dả trên cao, Hùng nhìn lên. Ở trên một mỏm đá cao là một người con gái hoàn toàn trần truồng, thân hình bóng lưởng, đang thúc dùi vào mặt trống to lớn. Hình ảnh khiêu gợi, đệm thêm tiếng trống vang vang, tạo thành một không khí thiêng liêng vô cùng.
Nghe tiếng trống, mọi người tề tụ về trước bàn thờ, chân ngồi xếp vòng, thật là ngay hàng thẳng tắp, trai gái xen lẩn nhau đều đặn. Trong tiếng trống dập dồn, từ trong phía sau cũa hang động, hai hàng người ngay ngắn xếp hàng đi ra, một hàng là nam, một hàng là nử. Nhửng người này không ai đeo mặt nạ cả, trẻ có, lớn tuổi củng có, ai nấy đều có một phong thái tươi mát, khoẻ mạnh. Tất cả đều trần truồng, trên người chỉ có nhửng vòng chuổi ngọc đủ màu lấp lánh. Tới trước bàn thờ, hai hàng Giáo Đồ chia ra từng nhóm một. Mổi nhóm hai người, một nam một nử. Hai người một đi vào trong Giáo Chúng, âu yếm cởi đồ cũa từng Giáo Chúng. Khi tới trước Giáo Chúng nam, thì Giáo Đồ nử cởi đồ. Khi tới trước Giáo Chúng nử, thì Giáo Đồ nam cởi đồ. Hùng hứng khởi quan sát khung cảnh trong hang động ấm cúng, nhửng mảnh vải che lấy thân thể được lột dần. Mọi nơi, mọi chổ bắt đầu chỉ lại còn màu hồng cũa da thịt, xen lẩn với màu đen cũa lông lá. Đứng xem được một lúc thì củng tới phiên Hùng, hai người Giáo Đồ tới trước mặt chàng mỉm cười, tạo một nét thân thiện nhưng củng không mất vẻ trang nghiêm. Theo gương cũa nhửng Giáo Chúng đả cởi đồ trước chàng, Hùng kính cẩn nghiên mình, hôn lên một hình tượng bằng ngọc màu hồng giống như một cái lồn có đầy đủ cả mép trong và mép ngoài được đeo trước ngực cũa người nử Giáo Đồ. Cô ta nhìn chàng long lanh âu yếm, hai tay đưa lên cởi áo choàng cũa Hùng một cách chậm rải. Tay thì cởi đồ cho chàng, miệng cô ta đọc thần chú. Khi Hùng đả hoàn toàn trần truồng, cô ta đưa tay lên, đẩy nhẹ cho chàng qùi xuống. Hùng hạ người cho đến đến khi mắt cũa chàng nằm ngay giữa đám lông lồn cũa người nử Giáo Đồ. Cô ta củng qùi xuống, đối mặt với chàng. Sau khi hai người qùi gối, mặt đối mặt với nhau thì người đàn ông múc ra từ trong chiếc thùng gổ mang theo, một chất lỏng sền sệt đổ lên người chàng, từ cổ trở xuống. Chất lỏng màu trắng trong, có một mùi thơm cũa hoa Quỳnh nhẹ nhàng mang mác, ấm áp dể chịu. Khi chất lỏng được đổ lên người chàng thì người nử Giáo Đồ dùng tay thoa chất lỏng khắp mọi nơi trên thân thể cũa chàng. Chất lỏng ấm áp, trơn nhớt làm chàng cảm thấy thích thú dưới bàn tay vuốt ve cũa người nử Giáo Đồ. Sau khi khắp mọi nơi trên thân thể cũa chàng được bao phủ bởi chất lỏng trơn nhớt rồi, người nử Giáo Đồ nhìn chàng mỉm cười rồi đứng dậy. Chàng kính cẩn đưa tay, ôm mông cũa cô ta kéo lại gần, hôn nhẹ lên rún cũa cô ta như tỏ lòng cảm tạ. Cô ta vổ nhẹ lên đầu chàng rồi bước sang người bên cạnh. Cạnh chàng là một người con gái. Lần này thì nam Giáo Đồ là người xoa chất lỏng trên người cũa người nử Giáo Chúng. Trên cổ cũa người nam Giáo Đồ củng có một miếng ngọc màu hồng, nhưng lại là hình tượng cũa một con cặc đang cương cứng, có đầy đủ cả hai hòn dái. Sau khi mọi Giáo Chúng đều trần truồng hết cả và thân thể được bao phủ bởi chất lỏng trơn nhớt, mọi người ôm lấy nhau mà nghiên ngả, nhún nhảy trong tiếng trống trầm hung. Trong khi miệng đọc thần chú, giọng đọc cũa mọi người ngắt khoảng như nhửng tiếng thở hổn hển cũa giao hoan. Nghiên ngả quay cuồng giữa nhửng thân thể trần truồng trơn trợt, Hùng cảm giác như đang lạc vào một thế giới khác lạ. Mọi người giống như đang chìm đắm nhảy múa trong một điệu nhạc đam mê, dâm loạn nhưng lại rất thiêng liêng. Hùng sung sướng như đang lạc vào cỏi thiên thai, chất lỏng nhơn nhớt làm chàng cảm thấy ấm áp, nhất là khi chàng được ôm ấp da thịt cũa các cô gái bên cạnh. Cảm giác thật là mềm mại, trơn trợt, mùi thơm nhè nhẹ làm chàng ngây ngất. Tiếng trống thúc dục làm chàng cuồng loạn, Hùng lim dim mắt, tận hưỏng nhửng cảm giác mới lạ này. Ôm nhau nhảy múa một thời gian thì tiếng trống chầm chậm lại rồi nhưng hẳn. Không gian im lặng như tờ. Từ bên trong có ba người đi ra. Một người con gái trẻ đi giữa, ở trên thì ở trần, chỉ có đầu vú là được che bởi đoá hoa lài, cổ đeo trang sức, bên dưới là một chiếc quần vải trắng mỏng, có thể thấy cả đôi chân nuột nà trắng hồng bên trong. Đi hai bên nàng là hai người, một người là đàn ông, một người là đàn bà. Cả hai đều củng khá lớn tuổi, nhưng người đàn bà trông rất còn sắc sảo mặn mà và người đàn ông thì còn trông rất là tráng kiện. Người đàn ông mặc áo đen, người đàn bà mặc áo đỏ, vải cũa áo ba người đều mỏng mảnh làm da thịt như ẩn như hiện dưới nhửng ngọn đuốc lung linh, đẹp khiêu gợi vô cùng. Hùng đam mê chăm chú ngắm nhìn người con gái áo trắng đi chính giữa vì cô ta có một nét đẹp thật là đặc biệt, cao qúi, ngây thơ nhưng lại ẩn tàng một mối đam mê mạnh mẻ. Mủi thẳng cao, mắt to tròn ngây thơ, miệng cong cong khiêu khích. Bổng nhiên, Hùng giật mình kinh ngạc. Người con gái có một nét quen quen nào đó và chàng đả nhớ được. Đả mấy năm rồi nhưng sắc đẹp cũa cô ta đả in đậm trong lòng chàng. Người con gái áo trắng đó chính là người đả phá cuộc sống êm đềm giữa chàng và sư phụ yêu dấu. Cô ta là người được mọi người gọi là Thánh Cô. Ba người đi tới trước bàn thờ, kính cẩn cúi lạy bức tượng cũa Thánh Mẩu. Đứng phía sau mà Hùng phải thở dài. Giáo hội này thật là đả đi đến đỉnh cao cũa khích dục. Chỉ cần nhìn nhửng người đàn bà cúi lạy thôi mà lòng chàng củng thấy nao nao. Bộ mông tròn trịa chỉa thẳng lên cao, hai miếng thịt núng nính, rung rung, uyển chuyển uốn éo theo mổi lần lạy làm người xem như muốn nhảy vào để mà ngốn nghiến. Sau khi kính cẩn qùi lạy xong, ba người đứng trên một bục cao, quay lại nhìn Giáo Chúng bên dưới trong khi các Giáo Đồ đứng hai bên, trông thật là tôn nghiêm cao quí. Im lặng một hồi, đợi cho khắp cả hang động im lặng như tờ thì người đàn ông lên tiếng.
– Hôm nay chúng ta có một dịp may là được Thánh Cô tới thăm. Vì duyên lành cũa chúng ta hôm nay, Thánh Cô sẻ giảng cho chúng ta một bài thuyết pháp. Đề tài cũa bài giảng hôm nay sẻ là Yêu Chính Mình ….
Sau khi nghe người đàn ông lên tiếng, mọi người đồng thanh lên tiếng, giọng hoan hỉ.
– Tạ ơn Thánh Cô ….
Rồi ùm ùm cúi lạy, thân thể đổ rạp lên nhau. Ở các tôn giáo khác, khi mọi người cúi lạy là từng người một dâng lên lòng thành kính cũa mình lên thánh thần, mổi người có một không gian riêng biệt. Nhưng với Lạc Đạo Thần Giáo thì lại khác, thân thể mọi người chen lẩn với nhau, trần truồng gần gủi. Mọi người không ai có một sự kín đáo hay riêng biệt gì cả, ùn ùn, trườn lên nhau mà cúi lạy, như đồng lòng dâng lên Thánh Mẩu lòng kính cẩn cũa toàn thể Giáo Dân. Sau khi cúi lạy rồi, mọi người ngồi xuống, ôm ấp nhau, ngẩng đầu nhìn Thánh Cô mà lắng nghe. Cô gái áo trắng trầm ngâm một lúc lâu rồi mới chậm rải mở miệng, giọng nàng thánh thoát, êm dịu vô cùng.
– Mọi người có lẻ ngạc nhiên mà vì sao hôm nay ta lại chọn đề tại Yêu Chính Mình thì phải. Đả là người trong Giáo, trong chúng ta ai lại không tự làm sướng mình bằng cách thủ dâm, phải không? Nhưng hôm nay, ta muốn đi xa hơn nửa, nói về cái lý tại sao. Chắc mọi người củng tự hỏi thêm … thì để sướng chứ để làm sao, phải không … sướng thì là đúng rồi, nhưng mà nó còn có thể giúp ta có một tinh thần minh mẩn và hoà ái, thêm vào đó …
Thế là Thánh Cô huyên thuyên giảng về đạo lý Yêu Chính mình. Các Giáo Chúng lim dim mắt lắng nghe. Có người như được gợi hứng, thò tay xuống mò mẩm các điểm khoái lạc trên cơ thể mình. Khi kết thúc bài thuyết pháp, Thánh Cô thấy Giáo Chúng đả bắt đầu đi vào thế giới cũa hoan lạc, Ở bên dưới, toàn thể Giáo Đồ cùng Giáo Chúng đả xà nẹo với nhau, dính thành một khối thịt lớn, trải dài khắp cả hang động. Mỉm cười, Thánh Cô gỏ một tiếng khánh nhỏ như để thức tỉnh mọi người. Nghe tiếng khánh thức tỉnh, mọi người như tỉnh giấc mây mưa. Tay cũa mọi người vẩn còn ôm lấy nhau, tất cả đồng loạt đứng dậy tung hô.
– Chúng đệ tử xin cảm tạ thánh ân …
Mỉm cười, đưa tay ra dấu nhận lể, Thánh Cô giới thiệu phần kế tiếp cũa Thánh Lể.
– Lý thuyết là một chuyện, nhưng mà thực hành mới là quan trọng. Hôm nay, chúng ta có thêm một Giáo Chúng mới , người nử Giáo Chúng này củng có tài nghệ đặc biệt. Hôm nay, cô ta sẻ trình diển tài năng cũa mình như làm lể ra mắt mọi người.
Cười cười nhìn mọi người, Thánh Cô nói tiếp.
– Vì nam nử bình đẳng cho nên người dẩn giáo cho cô ta củng sẻ cùng cô ta biểu diển để hai phái đều được rữa mắt …
Khi tiếng Thánh Cô vừa dứt thì tiếng trống nổi lên. Từ bên trong hai người nam nử bước ra, nam là một Giáo Đồ không che mặt cho nên Hùng nhận ra ông ta ngay. Người đàn ông chính là người đạo sỉ phía sau am Thanh Vân. Người đàn bà tuy che mặt nhưng Hùng củng có thể đoán được cô ta chính là chị Thanh. Người đàn ông hiên ngang trong một bộ áo giáp chiến trận cũa một vỏ tướng. Người đàn bà thì rực rở trong một bộ đồ tha thướt nhiều màu sắc, váy dài lết đất, tay áo kéo tận ngang gối, vải mỏng nhưng nhiều lớp, cuộn lấy thân thể cuồn cuộng sức sống cũa cô ta. Tiếng trống dồn dập vang vang, hai người đứng sừng sửng giữa lể đàn, hai mắt nhìn nhau rực lữa như căm ghét, muốn ăn tươi nuốt sống lẩn nhau. Bất thình lình hai bên nhàu vào nhau, đấm đá dử dội. Nhửng đường quyền cước tung ra như vủ bảo nhưng lạ một nổi là không ai bị đả thương cả, mà vải vóc từ quần áo cũa hai người lại bay lượn tứ tung. Ngồi bên dưới, lúc đầu Hùng củng hồi hộp vì sự gay cấn cũa cuộc chiến. Nhưng càng xem, trái tim cũa chàng càng đập mạnh xao xuyến vì hình ảnh khiêu gợi trên lể đài. Cuộc đấm đá trên lể đài bây giờ không còn là một cuộc đấm đá để giết nhau mà là một vủ điệu làm giao động lòng người. Áo quần cũa chị Thanh bây giờ đả bay lả tả khắp mọi nơi. Theo mọi người, Hùng củng vươn người lên chụp lấy một mảnh vải màu hồng đang bay lượn là trong tầm tay. Đưa miếng vải lên mủi, Hùng hít vào phổi một hơi dài. Mùi hương đậm đà, như mùi đàn bà cũa chị Thanh, như thoang thoảng cũa một mùi hương khích dục. Hùng đam mê ngắm thân thể cũa chị Thanh đang từ từ hé mở dưới chiếc áo đang bị xé teng beng từ ngọn trảo cũa người đàn ông. Làn da trắng hồng cũa chị Thanh ẩn hiện dưới ngọn nến lung linh. Bầu vú nở nang quay tròn, tưng tưng khích động lòng dục theo nhửng đường quyền cước cũa cô ta. Con cặc Hùng chỉa thẳng, cỏi lòng chàng sùng sục lên vì khích thích. Hùng gầm gừ trong cổ họng rồi vòng tay kéo thân thể trần truồng cũa cô gái ngồi bên cạnh vào trong lòng. Mắt chàng đắm đuối nhìn cô ta. Cô gái ngồi bên cạnh chàng củng đả bị khích dục đến cực độ. Miệng cô ta léo nhéo nhửng tiếng kêu cao the thé, như mèo cái rượng đực. Mắt cô ta đỏ ngầu, không dời ra khỏi thân thể cường tráng cũa người đạo sỉ trên lể đài. Ở trên đài cao, ông ta củng đang từ từ thoát khỏi chiếc áo giáp bởi nhửng ngọn trảo độc địa cũa chị Thanh. Thình lình, tiếng trống trầm suống, nhẹ nhàng quấn quít khi thân thể cũa hai người trên lể đài không còn miếng vải nào nữa. Hiện giờ, họ lại quấn quít bên nhau, hai mắt đắm đuối nhìn nhau như người yêu lâu ngày mới gặp lại. Hai thân thể uốn éo, ôm chặc lấy nhau. Cả hai đứng tấn, nhưng mông ưởn ẹo. Chị Thanh ưởn ngực mình, cạ vú lên trên ngực người đàn ông. Người đạo sỉ lim dim mắt, nhìn âu yếm chị Thanh rồi hất cặc đang cương cứng cũa ông ta vào đám lông lồn đen thẩm cũa cô ta. Chị Thanh hẩy người tới để hưởng ứng. Ông ta rà cặc cao lên, vẩn vơ lên trên làn da bụng màu mở khiêu gợi. Ở bên dưới, mọi người như không còn chịu đựng được nữa mà mà ôm rịt lấy nhau. Đàn bà vọc cu đàn ông. Đàn ông móc lồn đàn bà. Mọi người rờ mó lẩn nhau trong khi mắt vẩn chăm chú nhìn lên lể đài. Tiếng rên rỉ tru tréo hoan lạc ở dưới càng lúc càng to hơn. Nhiều người như không chịu đựng được nữa hét lớn.
– Aaaah, Thánh Cô ơi … chúng con chịu không nổi nữa rồi … xin cô từ bi đánh trống để mở cữa Hoan Lạc cho chúng con đi …..
Ở trên cao, Thánh Cô vẩn lim dim mắt như tọa thiền. Đến khi hang động vang rền tiếng xin xỏ cũa giáo đồ.
– Mở cữa Hoan Lạc … mở cữa Hoan Lạc ….
Lúc đó, Thánh Cô mới chậm rải giơ tay lên, ra dấu. Ngay lúc đó cả hang động đều im lặng như tờ. Chậm rải đứng lên, Thánh Cô từ tốn tiến ra giữa lể đài, đưa hai cánh tay trắng trẻo như ngọc xuống, đẩy nhẹ. Chiếc quần che thân duy nhất cũa Thánh Cô tuột xuống, để lộ một thân thể băng khiết thanh cao. Cả hang động ồ lên một tiếng khinh ngạc và hoan hỉ. Ở bên dưới, tim Hùng củng thót mạnh. Lần đầu tiên trên đời, chàng mới có dịp chiêm ngưởng một thân thể hoàn mỷ như thế. Vú nở rộ vun cao, đầu vú hồng hồng như hai viên ngọc trân châu được để lên hai trái đào tiên cũa Ngọc Hoàng Thượng Đế. Eo nàng thon nhỏ. Đôi chân nàng vươn cao khép lại, nơi gặp nhau có một hình tam giác đen lánh cân đối, làm tăng thêm sự no tròn cũa đôi mông nở rộng. Hùng ngạc nhiên khi nhìn thấy, trên đám lông đen hình tam giác cũa Thánh Cô và ngay dưới rún cũa nàng củng có hình tượng cũa một đóa hoa sen đỏ chót giống như cũa sư phụ chàng.
Tiếng trống dập dềnh vang lên. Thánh Cô giơ hai tay lên cao, nắm vào hai giải lụa mỏng từ trên cao thả xuống. Đu người vào giải lụa mỏng, Thánh Cô ưởn người, đẩy ngực nhô cao. Thánh Cô lim dim nhắm mắt lại rồi từ từ giang thẳng hai chân ra xa, dạng háng mở rộng. Mông nàng ưởn cao ra trước, lưng cong như một vòng bán nguyệt, vú ưởn thẳng, chỉa lên trời. Tất cả mọi người trong hang động qùi mọp xuống lạy Thánh Cô, miệng tung hô ầm ầm.
– Thánh Cô Tuyệt Phẩm … Vạn Phước Giáo Dân ….
Sau đó trưởng lảo áo đen bên cạnh Thánh Cô, quì xuống, lết tới giữa háng nàng rồi kính cẩn ngữa mặt, đưa lưởi liếm lồn cũa nàng. Thánh Cô ngữa mặt hướng lên cao, thở nhẹ một tiếng dài trong tiếng trống dồn dập mạnh mẻ. Lúc đó, hàng loạt Giáo Đồ và Giáo Chúng ồn ào náo động. Mọi người, nam nử nhàu vào mà ngấu nghiến thân thể cũa nhau. Từng cặp, từng cặp xà nẹo vào nhau. Lúc này mọi người không còn móc lồn, vọc cu cho nhau nữa, mà dập thẳng hai bộ phận sinh dục âm dương chọi vào nhau. Người người dồn dập đủ mọi thế, đủ mọi kiểu. Cặp thì bò lết, người cái chổng mông lên cao để người đực dập cặc vào như chó. Cặp thì ôm nhau, ngồi kiểu hoa sen đưa đẩy như đang nhập thiền. Còn các cặp khác thì uốn éo thân thể đủ mọi tư thế lạ mắt, nhưng hai thân thể vẩn dính lẹo với nhau qua bộ phận sinh dục. Tiếng trống dồn dập được một hồi thì lại trầm lắng xuống, nhẹ nhàng du dương. Khi tiếng trống đổi điệu thì trên lể đài, một Giáo Đồ khác lết tới dưới háng Thánh Cô, thay thế trưởng lảo trước, liếm lồn cô ta. Sau khi trên lể đài đổi người thì ở dưới mọi người củng ùn ùn đổi cặp giao cấu với nhau. Tiếng trống cứ như thế mà đập liên miêng, lúc thì dồn dập như ra chiến trường, lúc thì dập dềnh như phiêu lảng núi sông. Cứ mổi khi tiếng trống đổi nhịp, thì trên lể đài lại đổi người liếm lồn Thánh Cô, và ở dưới củng đổi cặp giao hoan. Được một lúc lâu thì mọi người đàn ông đều đả xuất tinh, nằm vất vưởn ngổn ngang trên sàn cũa hang động. Thân thể nam nử chất chồng lên nhau. Trong hang động chỉ còn lại người nam duy nhất chưa xuất tinh là Hùng. Không muốn nổi hơn mọi người vì sợ lộ tung tích, nhưng chàng củng không biết làm sao hơn. Chàng đả luyện tập Phát Dục Đại Pháp cho nên chàng không thể nào xuất tinh một cách bừa bải được. Người con gái giao hợp với chàng lúc nảy đả xuất tinh mấy lần nên đang rủ rượi nằm phục bên cạnh, để chàng ngơ ngáo ngồi bên. Cu chàng vẩn còn ngồng ngổng, chỉa cao. Từ trên lể đài, người nử Trưởng Lảo nhìn xuống ngạc nhiên kêu.
– Lạ nhỉ, sao lần này Giáo Chúng lại có người có khả năng cầm tinh lâu thế.
Quay sang bên cạnh, bà hỏi các Giáo Đồ ai là người bảo trợ cho chàng. Một Giáo Đồ xem danh sách rồi gọi một nử Giáo Đồ khác. Người này phấn khởi nói với nử Trưởng Lảo.
– Dạ thưa Trưởng Lảo, Tiểu Linh Chi là Giáo Chúng do đệ tử bảo trợ ạ …
Gật đầu, Trưởng Lảo bảo người nử Giáo Đồ.
– Được lắm, con hảy dẩn chàng ta lên lể đài để Thánh Cô ban ân điển …
Nghe lời cũa nử Trưởng Lảo, người nử Giáo Đồ phấn khích đi xuống bên dưới, khuôn mặt rạng rở như tự hào là đả tìm được một nhân tài cho Thần Giáo. Trước đôi mắt cũa mọi người, Hùng không biết làm sao hơn đành theo chân người nử Giáo Đồ mà chậm rải bước lên lể đài. Trong lòng chàng sợ hải vô cùng vì sợ bị lộ tung tích. Nhưng càng tiếng gần tới Thánh Cô, lòng chàng càng lúc càng cảm thấy ấm áp hơn. Đôi mắt cũa cô ta thật là thanh khiết làm an lòng mọi người. Thân thể nàng tuyệt vời quá, đôi mắt nàng ấm áp quá, làm chàng quyên hết mọi sợ hải. Càng tới gần Thánh Cô hơn, mùi hương cũa cô ta càng quyện phủ lấy người chàng. Bao phủ chàng trong một không khí ấm áp thân mật. Hùng chậm rải đi tới trước mặt Thánh Cô. Như một người mất hồn, chàng như một cái máy, làm theo lời điều khiển cũa Nử Trưởng Lảo. Hùng qùi sụp người trước Thánh Cô mà lạy. Đầu óc phiêu diêu, con tim cũa chàng phảng phất lên trên nhửng sợi lông măng mềm mại trên da thịt ngọc ngà cũa Thánh Cô. Hùng run rẩy, đứng không nổi nữa mà phải khụy chân sụp xuống khi biết được ân điển dành cho chàng hôm nay là được hôn lên khuôn tam giác đen nháy, nằm ở phía trên, nơi gặp gở cũa đôi chân dài thuôn thuốt. Mắt nhìn chàng bao dung, Thánh Cô nhỏ nhẹ bảo.
– Chàng có thể mở mặt nạ ra được rồi …
Như bị thôi miên, Hùng làm theo lời cũa Thánh Cô như máy mà quyên mất thân phận giả mạo cũa mình. Khi chiếc mặt nạ rơi xuống, người nử Giáo Đồ bảo trợ chàng ngạc nhiên kêu lớn.
– Hắn ta … hắn ta không phải là Tiểu Linh Chi …
Nghe người nử Giáo Đồ nói, mọi người trong hang động ồ lên giận dử. Biết gặp nguy biến, Hùng nhỏm người dậy tính chạy trốn. Nhưng chân chưa kịp đứng vửng thì ót chàng đả nhói lên như bị kim chích. Thế là Hùng không còn biết gì nữa cả mà rơi vào hôn mê.
(Còn tiếp)……..