Một câu ngắn ngủi giống như sấm sét nổ vang, sau một hồi im lặng, ánh đèn chớp nháy điên cuồng lóe lên, tất cả phóng viên đều giơ lên microphone trong tay, khẩn cấp muốn đem microphone chen tới trước mặt Văn Tu Viễn.
Trang Diễn trợn mắt há hốc mồm, nhanh chóng quay đầu nhìn Văn Tu Viễn, cảm thấy bản thân nhất định là nghe lầm rồi.
Văn Tu Viễn ngữ điệu bình thản, thật sự nghe không ra bất kỳ gợn sóng nào: “Các người còn có câu hỏi nào nữa không?”
Các phóng viên chen lấn hướng hắn hỏi.
“Văn tiên sinh, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
“Hai người bắt đầu kết giao từ khi nào?”
“Đây là phương pháp quý công ty đề ra để đối phó với scandal bao dưỡng lần này của Trang Diễn sao?”
“Thời điểm em ấy học năm nhất chúng tôi bắt đầu kết giao, đến bây giờ đã là 7 năm 3 tháng.” Văn Tu Viễn nói, “Tôi nghĩ chúng tôi chắc hẳn sẽ không trải qua thất niên chi dương.”
* thất niên chi dương: chỉ những cặp tình nhân, vợ chồng lâu năm sẽ sinh ra cảm giác nhàm chán đối phương. Ý Văn Tu Viễn ở đây là yêu hơn 7 năm, anh ấy không cảm thấy chán Trang D iễn, ngược lại tình cảm giữa hai người vẫn tốt như ban đầu
Hắn dùng biểu tình nghiêm túc nói giỡn, rất nhiều người ở đây qua một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần. Trang Diễn nghe thấy có người rất nể tình thấp giọng bật cười, mà cậu vẫn còn ngây ngốc nhìn Văn Tu Viễn, có chút không rõ sự tình như thế nào lại phát triển đến tình trạng này.
“Lời đồn đã làm danh dự của tôi và Trang Diễn bị tổn hại nghiêm trọng.” Văn Tu Viễn nói, “Chúng tôi sẽ đem người tung tin tố cáo lên pháp luật, không tiếp nhận hòa giải, cũng tuyệt đối không buông tha.”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com