Kiếm Đạo Độc Tôn – Chương 1452: Chương 1452: Thiên Địa Hàn Tuyền – Botruyen

Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 1452: Chương 1452: Thiên Địa Hàn Tuyền

Bất Hủ kiếm thể tầng thứ chín đã có thể ngạnh kháng công kích của cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn, tầng thứ 10 tắc thì có thể ngạnh kháng công kích của đỉnh phong Siêu cấp Chí Tôn. Trong cả Nhân tộc, ngoại trừ Kim Phật Chí Tôn ra thì đã không có người nào có được phòng ngự thân thể mạnh hơn so với Diệp Trần nữa. Nhưng nghe thiên hạ đồn rằng, trong Long tộc có một vị Hoàng Kim Chí Tôn đa mất tích từ lâu, ông cũng là một Luyện Thể chí tôn và có thành tựu còn muốn vượt qua cả Kim Phật Chí Tôn.

Đương nhiên, Kim Phật Chí Tôn cùng Hoàng Kim Chí Tôn đều có Linh khu là Cửu giai Linh khu, thậm chí Chân Vũ Chí Tôn, Thanh Đồng Chí Tôn và một số ít Chí Tôn khác cũng có được Cửu giai Linh khu. Nếu như Diệp Trần có thể đem Linh khu của mình tăng lên tới Cửu giai, như vậy Bất Hủ kiếm thể tầng thứ 10 không chỉ có thể chống lại công kích của đỉnh phong Chí Tôn, mà cả công kích của Sơ cấp Truyền Kỳ Chí Tôn cũng đều có thể kháng cực, ví dụ như Hủ Ma Thiên Tôn chẳng hạn.

Cửu giai Linh khu được xưng tung là Bất Diệt chi thân, nên khi đạt được thì Bất Diệt lực lượng sẽ bành trướng mãnh liệt, thêm nữa đối với việc Bất Hủ kiếm thể tăng lên sẽ có được chỗ tốt cực lớn, cả hai hỗ trợ lẫn nhau.

Cho nên, Diệp Trần cảm thấy tất yếu phải đem Linh khu tăng lên tới Cửu giai.

Nhưng đáng tiếc, do không phải là một Luyện Thể Chí Tôn, vì vậy muốn tăng Linh khu lên thì không cách nào chỉ dựa vào bản thân mình mà làm được, chỉ có thể dựa vào thiên tài địa bảo mà thôi. Như vậy, để tu luyện ra Cửu giai Linh khu là cực kỳ khó khăn, nhưng luyện được rồi thì vẫn kém hơn không ít so với Luyện Thể Chí Tôn. Đã đạt đến cảnh giới này, hắn mới cảm nhận được thắm thiết tác dụng của lực phòng ngự, bởi nếu có được phòng ngự cao thì khi đánh không lại người khác, ít nhất cũng có thể chạy trốn. Mà công kích dù có cao nhưng phòng ngự lại yếu thì có lẽ có thể đánh trọng thương đối phương, nhưng lúc gặp phải địch nhân có phòng ngự cao thì ngược lại chẳng làm gì được đối phương cả, ví dụ như Kim Phật Chí Tôn tại bên trên công kích thì không bằng Diệp Trần, nhưng ngược lại Hủ Ma Thiên Tôn lại không làm gì được Kim Phật Chí Tôn, như vậy tác dụng của phòng ngự là có thể nghĩ là gì rồi.

Kim Thân quả, Bách Luyện thảo, Sinh Mệnh Tuyền Thủy. . .

Ly khai Hắc Phong Giản, Diệp Trần như “ngựa không dừng vó”, tiến thẳng về phía trước tất cả các đại Chí Tôn Bí Cảnh nhằm tìm kiếm những bảo vật có thể giúp tăng Linh khu lên. Sự tình Kim Phật Chí Tôn lần trước là một đại sự kiện của Nhân tộc, quan hệ đến sinh tử tồn vong của cả chủng tộc, còn lần này là chuyện cá nhân của Diệp Trần, cho nên Diệp Trần chỉ có thể dựa chính mình để đi tìm mà thôi.

Vận khí của Diệp Trần không tệ khi đã tìm được một ít Sinh Mệnh Tuyền Thủy.

Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn Tuyền là một trong vài loại nước suối tương đối trân quý trong Vũ Trụ Tinh Không, có thể tìm được một cái thì đã xem như có đại vận khí rồi, đương nhiên, Sinh Mệnh lực lượng của một đạo Sinh Mệnh Tuyền Thủy không phải có được vô tận, từ Bát giai Linh khu đột phá đến Cửu giai Linh khu, đoán chừng chỉ có thể tiêu hao một đạo Sinh Mệnh Tuyền Thủy trong một lần duy nhất mà thôi.

Cho nên, Sinh Mệnh Tuyền Thủy tuy có rất nhiều, chỉ có điều rất khó tìm mà thôi.

Về phần Kim Thân quả cùng Bách Luyện thảo cũng không phải là thứ quá mức trân quý, mà trân quý thực sự chính là Kim Thân quả cùng Bách Luyện thảo có hỏa hầu tương đối cao, mười vạn năm hỏa hầu Kim Thân quả cùng năm vạn năm hỏa hầu Bách Luyện thảo, so với một đạo Sinh Mệnh Tuyền Thủy hoặc là một đạo Thiên Địa Hàn Tuyền bình thường đều phải cao hơn một cấp bậc.

Hàn Băng Bí Cảnh!

Chí Tôn Bí Cảnh rét lạnh nhất trong Vũ Trụ Tinh Không, nhiệt độ bên trong là cực thấp, dưới cái lạnh này, ngay cả thời không ở đây cũng đều tuyệt đối rơi vào tình trạng bất động, đương nhiên, đây là sự rét lạnh tự nhiên của vũ trụ, dưới tình huống luyện băng võ giả làm ra thì nhiệt độ vẫn còn có thể thấp hơn.

Để có thể tiến vào Hàn Băng Bí Cảnh thì điều kiện tiên quyết chính là phải trở thành Chí Tôn, nếu không thì sẽ không có biện pháp sinh tồn ở đây trong thời gian dài. Nhưng có ý nghĩa nhất chính là, Thiên Địa Hàn Tuyền có nhiệt độ còn thấp hơn cả nhiệt độ tự nhiên trong bí cảnh, nhiệt độ của Thiên Địa Hàn Tuyền càng thấp chừng nào thì độ trân quý càng cao, ví dụ như nó lạnh gấp đôi, gấp năm lần hay gấp 10 lần. . .

Trong trạng thái bình thường, Thiên Địa Hàn Tuyền chỉ thấp hơn gấp đôi so với nhiệt độ tự nhiên.

Đi vào Hàn Băng Bí Cảnh, Diệp Trần có cảm giác thời không xung quanh đều bị dừng lại, tư duy vận chuyển cũng chậm chạp đi không ít. Trong hư không nơi đây cũng ngưng kết ra từng khối Băng Cầu hình tròn, những Băng Cầu này nhỏ nhất cũng có đến kích thước đến mấy tỉ dặm, còn lớn thì cỡ chừng vài chục tỷ dặm. Bước vào đây tựa như đi vào một thế giới cổ đại vậy, Diệp Trần mỗi lần tiến lên một khoảng cách thì lượng Kiếm Nguyên bị tiêu hao lại cao hơn gấp 10 lần ngoại giới, may là Chí Tôn có rất nhiều năng lượng nên chỉ điểm tiêu hao ấy thì Diệp Trần cũng không xem vào đâu.

U Minh Thánh Nhãn mở ra, Diệp Trần quan sát những Băng Cầu ở xung quanh.
“Ân!”
Diệp Trần phát hiện ra thứ gì đó.

Nhưng rất nhanh sau đó lại cười khổ một tiếng.

Tại bên trên một cái Băng Cầu, Diệp Trần thấy được một dòng chất lỏng lưu động, cái chất lỏng này kỳ thật chính là nước suối Thiên Địa Hàn Tuyền, nhưng đáng tiếc là nó không còn nguyên vẹn nữa, có lẽ đã có ai đó lấy đi rồi, đây chỉ là một ít nước suối còn sót lại. Ở bên trong Hàn Băng Bí Cảnh này, chỉ có nước suối Thiên Địa Hàn Tuyền là có thể lưu động mà thôi.

Ở bên trong Hàn Băng Bí Cảnh này không tồn tại thời gian, vì vậy Diệp Trần cứ tìm kiếm cả ngày lẫn đêm.

Ngoại giới đã trải qua ba năm.

Ngày hôm đó, ánh mắt Diệp Trần chợt sáng ngời, “bá” một tiếng, bất chấp lãng phí Kiếm Nguyên, Diệp Trần dùng tốc độ cao nhất lướt đến bên trên một khối Băng Cầu khổng lồ, “rầm rầm”, thanh âm nước chảy nhanh vang lên, Diệp Trần đã tìm thấy được một dòng nước suối lưu động, dòng nước suối này tuôn ra từ một lỗ thủng ở bên ngoài khối Băng Cầu.
“Cuối cùng đã tìm được rồi !”
Kiếm Nguyên bộc phát, Diệp Trần hung hãn đào bới bên trên Băng Cầu để lấy dòng Thiên Địa Hàn Tuyền này, cái lạnh này đối với hắn mà nói, bất quá chỉ là nhiệt độ bình thường mà thôi.

Thiên Địa Hàn Tuyền phảng phất giống như một con Bạch Long vậy, không ngừng giãy dụa trong lòng bàn tay Diệp Trần, may mắn Diệp Trần là Chí Tôn, phải biết rằng, một ít Thiên Địa Hàn Tuyền thôi cũng đủ để làm đóng băng cả một cái tinh cầu nhỏ, biến nó trở thành một khối Băng Cầu.

Két, két, Tạch…!

Bên ngoài Băng Cầu, dùng lỗ thủng làm trung tâm, chợt bề mặt nó nứt ra một khe hở lớn, “ầm ầm”, một con băng quái to lớn từ khe hở chui lên, nó chính là Hàn Băng cự quái, một loại sinh mạng có độc suống trong Hàn Băng Bí Cảnh.
“Nếu như ngươi nghe hiểu được lời của ta thì tốt nhất đừng tới đây.”
Tay cầm Thiên Địa Hàn Tuyền, Diệp Trần thản nhiên nói.

Vù vù vù. . .

Hàn Băng cự quái có linh trí rất thấp, nên không thể nghe hiểu được Diệp Trần, nó chỉ biết là, Diệp Trần đã cướp đi Thiên Địa Hàn Tuyền của nó, mà Thiên Địa Hàn Tuyền chính là thứ có thể làm cho nó càng ngày càng lớn mạnh. Chiếc miệng to lớn của con quái thú hé mở và thổi ra một cơn cuồng phong cực lạnh, có thể làm vòng phòng hộ của một Chí Tôn bình thường bị vỡ nát.

Lắc đầu, Diệp Trần đâm tới một chiêu Kiếm chỉ.

Phốc!

Cơn hàn phong lập tức bị cắt đứt, còn Hàn Băng cự quái thì bị chỉ lực mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, trên ngực bị lỏm mất một khối lớn. Nếu luận về lực phòng ngự thì Hàn Băng cự quái cũng không yếu hơn Kim Xuyên cự quái, đương nhiên, cái này chủ yếu là vì Diệp Trần không ra tay hạ thủ, nếu không, chỉ cần lấy Thiên kiếm ra thì dưới một kiếm này, Hàn Băng cự quái hẳn phải chết là không thể nghi ngờ.

Đánh bay Hàn Băng cự quái, Diệp Trần kiệt lực phong ấn lấy Thiên Địa Hàn Tuyền, bởi nó có nhiệt độ quá thấp, nếu bỏ vào Trữ Vật Linh Giới thì không gian trong đó sẽ bị hủy hoại ngay lập tức, cũng vì vậy mà hàn khí của Thiên Địa Hàn Tuyền cũng bị tiêu hao một cách vô ích, chỉ có phong ấn, hoặc là đặt nó ở bên trong Hàn Băng Bí Cảnh thì mới không lãng phí.

Trong lúc tiến hành phong ấn, Hàn Băng cự quái cũng không tiếp tục liều mạng công kích Diệp Trần nữa, trên người bị thiếu mất một khối đã làm cho nó có kinh nghiệm hơn rồi, lập tức tránh xa khỏi Diệp Trần. Nó tuy có linh trí rất thấp, nhưng mơ hồ cũng biết được, nếu tiếp tục công kích địch nhân thì bản thân mình không có được bất kỳ chỗ tốt nào.

Rất nhanh, Diệp Trần đã phong ấn chặt Thiên Địa Hàn Tuyền rồi cho vào Trữ Vật Linh Giới.
“Nên ly khai nơi này rồi.”
Có được đại lượng Kim Thân quả, Bách Luyện thảo cùng với một đạo Sinh Mệnh Tuyền Thủy, một đạo Thiên Địa Hàn Tuyền, Diệp Trần đã có chừng ba bốn thành nắm chắc có thể chạy nước rút đến cảnh giới Cửu giai Linh khu. Nếu không được thì chí ít cũng có thể đem Linh khu tăng lên tới Bát giai đỉnh phong, đợi sau này tìm thêm bảo vật hữu dụng thì sẽ đánh thẳng vào, như vậy sẽ không gặp nhiều phiền toái nữa.

Ly khai Hàn Băng Bí Cảnh, Diệp Trần quay trở lại Cửu Chuyển tinh Thiên Thần đại lục.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn Tuyền được thả ra, trên Thiên Thần đại lục lập tức có thêm hai con sông dài, một cái thì tản ra sinh cơ vô tận, một cái thì tản ra hàn khí vô tận, hai con sông dài giao vào nhau, hình thành nên một cái hồ nhỏ trông giống như một Thái Cực đồ vậy. Diệp Trần nhảy vào trong hồ nước nhỏ kia để nhận lấy sự gột rửa của nước suối Sinh Mệnh Tuyền Thủy cùng Thiên Địa Hàn Tuyền.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.