“Kim Phật Chí Tôn là trụ cột của dân tộc chúng ta, há lại để cho ngươi có thể đánh đồng à, để ta đến đối phó ngươi là cũng đủ rồi.” Tay trái chắp sau lưng, Diệp Trần tự tin thong dong nói.
“Muốn chết.”
Trong mắt Địa Ma Tôn bắn ra hào quang khiến cho người ta phải sợ hãi.
“Địa Ma, đừng xúc động như vậy, nhớ kỹ, cần phải giết cho được kẻ này, không được để cho hắn có thời gian phát triển thêm nữa.” Thiên Ma Tôn bất động thanh sắc truyền âm cho Địa Ma Tôn.
“Yên tâm, nếu như đổi thành ta trước kia thì muốn đánh chết kẻ này thật đúng là có chút khó khăn, nhưng hiện tại ta đã có được chủy thủ uốn cong, đánh chết hắn không cần dùng quá mười chiêu.”
Địa Ma Tôn liếm liếm bờ môi, thân hình trông có vẻ chậm chạp nhưng lại có thể lướt đi cực nhanh, làm hai bên hư không ngừng bị vặn xoắn.
“Diệp Trần, cẩn thận một chút.”
Gặp Địa Ma Tôn giết tới đây, Chân Vũ Chí Tôn nhắc nhở Diệp Trần.
“Ta tự có chừng mực.”
Diệp Trần nhanh chóng nghênh đón.
Khoảng cách giữa hai người chỉ còn mấy ngàn ức dặm, nhưng khoảng cách này cũng không đủ để hai người thoáng bộc phát tốc độ, nhanh chóng va chạm vào nhau, “Ầm”, tiếng nổ mạnh như Khai Thiên Tích Địa bộc phát ra, hai người riêng phần mình bay rớt ra ngoài, Diệp Trần bay ngược về phía sau trọn vẹn trên trăm ức dặm, nhưng Địa Ma Tôn lại bay ngược đến mấy tỉ dặm, bất quá hai người cũng không động dụng đến vũ khí, một bên thì thi triển ra chưởng pháp, một bên thì dùng Kiếm chỉ, suy cho cùng Diệp Trần vẫn có chỗ thua kém không ít, dù sao luận về thực lực cơ bản thì Diệp Trần miễn cưỡng là trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, trong khi Địa Ma Tôn là trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn uy tín lâu năm rồi.
“Mạnh thật.”
Lần đầu tiên giao đấu với Địa Ma Tôn, trong nội tâm Diệp Trần hơi có một tia hưng phấn, “Không hổ danh là Địa Ma Tôn, đối thủ một mất một còn của Kim Phật Chí Tôn, nếu như ta không có được Thiên kiếm thì muốn áp chế hắn là hoàn toàn không có khả năng rồi.”
“Làm sao có thể như vậy chứ, không phải Vô Hạ Ma Tôn nói hắn chỉ có thực lực sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn thôi sao?”
Địa Ma Tôn kinh nghi.
“Trời ạ, rõ ràng có thể liều mạng một chiêu cùng Địa Ma Tôn mà không bị bất cứ thương thế gì.”
“Lợi hại, Nhân tộc lần này nhặt được bảo vật rồi, rõ ràng đã xuất hiện một thiên tài đáng sợ như thế, xem ra, số mệnh Nhân tộc cũng không yếu đi một chút nào, ngược lại còn đang tăng lên nữa.”
Diệp Trần mạnh mẽ hơn cả yêu nghiệt, càng làm cho chúng Chí Tôn trong Nhân tộc liên minh càng thêm kiên định và tin tưởng, thật ra mà nói, trong bọn họ không ít người không thể không lay động tâm cảnh, thế nhưng từ xưa đến nay bọn hắn đều là thành viên của Nhân tộc liên minh, nếu phản bội Nhân tộc liên minh thì chẳng những sẽ để cho Nhân tộc liên minh cừu thị, mà một khi đã đến với Ma tộc liên minh thì cũng chưa chắc có thể có được bao nhiêu địa vị. Bất kể là ai, đối với kẻ làm phản cũng sẽ không có quá nhiều tín nhiệm, trừ phi người khác không quan tâm ngươi là một phản đồ, nhưng cũng bởi như vậy mà càng không có được địa vị gì.
Thiên Ma Tôn khẽ chau mày, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần với vẻ đầy âm trầm, Ma tộc liên minh không cho phép thiên tài Nhân tộc bực này xuất hiện, trình độ yêu nghiệt của đối phương đã để cho hắn có cảm giác Nhân tộc xuất hiện một con quái vật cùng loại với Đại Ma Vương huyết thống.
“Kẻ này rõ ràng đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi.”
Vô Hạ Ma Tôn kinh ngạc mở miệng mà không cách nào khép lại.
“Địa Ma, ứng phó toàn lực đánh chết hắn đi, ta không muốn có phát sinh bất kỳ kết quả gì khác.” Thiên Ma Tôn bắt đầu mất kiên nhẫn, truyền âm nói.
“Đã rõ.”
Sâu hít sâu một hơi, Địa Ma Tôn thét dài một tiếng làm mái tóc dài màu đen của hắn vần vũ bay múa rồi xông thẳng vào trong hư không, hai tay của hắn cũng theo đó hóa thành một màu đen kịt. Sau khi biến thân, hắn tung ra một chưởng mang theo chưởng phong đen kịt, cuồng bạo lao đi và huyễn hóa ra một bầy ác quỷ, giảo sát về phía Diệp Trần. Trong bầy ác quỷ kia có cả Ác Quỷ Vương, Ác Quỷ Lão Tổ…những con đã từng vây quanh cắn xé thân xác Kim Phật Chí Tôn.
Vô Thượng chưởng pháp — Vạn Quỷ Triều Tông.
Địa Ma Tôn không muốn dùng Vạn Quỷ Triều Tông để giải quyết Diệp Trần, đó là không có khả năng, Siêu cấp Chí Tôn muốn giết Siêu cấp Chí Tôn là rất khó, bởi nếu cảm thấy không đấu lại đối phương thì liền tính đường bỏ trốn, trừ phi tốc độ của ngươi vượt qua đối phương rất nhiều, nếu không cũng chỉ có thể đuổi theo, đến khi đối phương chạy thoát mới thôi.
Mục đích của Vạn Quỷ Triều Tông là cuốn lấy Diệp Trần, không để cho hắn có cơ hội thoát khốn.
“Chết đi!”
Tay phải vừa đảo, Địa Ma Tôn đã cầm trên tay một thanh chủy thủ cong vút, theo sự xuất hiện của thanh chủy thủ này, thời không lập tức cũng bị bẻ cong, ngay cả bàn tay của Địa Ma Tôn cũng bị uốn cong, tựa hồ cái chủy thủ này có thể bẻ cong mọi thứ.
Hưu!
Tốc độ bạo tăng, Địa Ma Tôn hệt như cá gặp nước, bay xuyên thẳng qua bầy ác quỷ và ngay lập tức đến trước mặt Diệp Trần, hung hăng đâm chủy thủ tới.
Đối diện với thanh chủy thủ quỷ dị, bất luận thủ đoạn gì Diệp Trần cũng đều không thực hiện được, cây chủy thủ cong vút kia đủ để bẻ cong cả phòng thủ của đối phương.
“Thánh khí!”
Diệp Trần cả kinh, Thiên kiếm lập tức ra khỏi vỏ.
Bang!
Hỏa Tinh chiếu rọi sáng chói cả hư không tĩnh mịch, cả người Địa Ma Tôn lăn lộn bay rớt ra ngoài, mà Diệp Trần cũng nghiêng nghiêng bay ngược ra, chủy thủ của đối phương thật sự quá quỷ dị, rõ ràng có thể bóp méo cả quỹ tích của Thiên kiếm, nếu không phải Thiên kiếm là một thánh kiếm thì tuyệt đối đã không ngăn được nó, tất nhiên hội đã bị đâm trúng chỗ hiểm rồi.
“Thánh khí!”
Địa Ma Tôn càng kinh ngạc hơn cả Diệp Trần.
Thanh chủy thủ này đến từ một tòa thần tích, vào mấy trăm năm trước, khi Ma tộc liên minh phát phát động chiến tranh đối với Nhân tộc liên minh, là vì bọn hắn đã có được Thị Huyết Thương, mấy trăm năm sau, Ma tộc liên minh lại một lần nữa phát động chiến tranh đối với Nhân tộc liên minh là bởi vì bọn hắn đã có thêm Hủ Ma Thiên Tôn cùng với cây thánh khí chủy thủ này, bọn hắn cho rằng, đây là vì Thượng Thiên đã yêu mến Ma tộc liên minh.
Thế nhưng, thanh thánh kiếm Nhân tộc này lại đến từ nơi nào, bọn hắn chưa từng nghe nói qua khu vực Nhân tộc lại có xuất hiện thần tích đấy.
“Thật sự là không thể tưởng được, Nhân tộc ngươi lại có thêm một cây Thánh khí nữa!”
Thiên Ma Tôn híp mắt, lạnh lùng nói.
Chân Vũ Chí Tôn thu hồi kinh ngạc, “Ta cũng thấy vậy đấy.”
“Vô Hạ Ma Tôn, tới phiên ngươi rồi.” Thiên Ma Tôn nhìn về phía Vô Hạ Ma Tôn.
Nghe vậy, Vô Hạ Ma Tôn bước đi ra, ánh mắt nhìn về phía các Siêu cấp Chí Tôn trong Nhân tộc liên minh.
Một đạo thân ảnh cao lớn bước ra khỏi hàng, là Thanh Đồng Chí Tôn.
“Ngươi không phải là đối thủ của ta.”
Vô Hạ Ma Tôn lắc đầu, mục tiêu của hắn là ngăn chặn một gã Siêu cấp Chí Tôn, nếu chiến đấu cùng một cường đại Chí Tôn thì cũng như “lấy đao mổ trâu để giết gà” vậy.
“Có phải hay không thì cứ thử sẽ biết.”
Nhân tộc bên này, số lượng Siêu cấp Chí Tôn ít hơn hai vị, dù Kim Phật Chí Tôn có đến đây thì cũng còn thiếu đi một vị, cho nên, Thanh Đồng Chí Tôn hắn không thể không thay thế, nếu không thì tình thế Nhân tộc bên này sẽ càng nguy hiểm hơn.
“Đã như vầy, ta cứ giải quyết ngươi trước rồi nói sau.”
Vô Hạ Ma Tôn cũng không nói nhảm, lập tức đánh thẳng về hướng Thanh Đồng Chí Tôn, hắn muốn tại trong thời gian ngắn nhất mà có thể giải quyết gọn đối phương.
Cả một đám Siêu cấp Chí Tôn đều đã có đối thủ của mình, Dạ Xoa tộc Tích Huyết Chí Tôn cầm trong tay Thánh khí Tích Huyết Chi Mâu đối chiến cùng với Man tộc Siêu cấp Chí Tôn Bạo Phong Chí Tôn đang nắm trong tay Bạo Phong Chuỳ. Cuộc chiến của hai người có thể so với Địa Ma Tôn đối chiến cùng Diệp Trần vậy, Thánh khí va chạm cùng Thánh khí đã tạo ra lực tàn phá có thể san bằng cả Vô Lượng hư không.
Đồng dạng có sở hữu thánh khí còn có Tà Linh tộc Ác Hồn Lão Tổ cùng với Cự Nhân tộc Sơn Khâu Chí Tôn. Thánh khí của Ác Hồn Lão Tổ là một cây Thiên Độc Vạn Hồn Trượng, còn Thánh khí của Sơn Khâu Chí Tôn là một thanh Khai Sơn Phủ.
Cuối cùng, chỉ còn lại ba người Hủ Ma Thiên Tôn, Thiên Ma Tôn cùng với Chân Vũ Chí Tôn.
Thiên Ma Tôn nhếch miệng cười nói: “Xem ra, Kim Phật không tới đây rồi, Hủ Ma Thiên Tôn, ngươi cứ tùy ý ra tay là được, có thể giết tên nào thì cứ giết.”
Luận về thân phận trưởng bối, Hủ Ma Thiên Tôn còn muốn lớn hơn rất nhiều lần so với Thiên Ma Tôn, thực lực tại thời kì đỉnh phong cũng vượt xa Thiên Ma Tôn, nhưng bất quá tại thời đại này, hết thảy phải dùng thực lực để phân chia địa vị, cường giả vi tôn, Hủ Ma Thiên Tôn hắn rất rõ ràng đạo lý này.
Ngay tại lúc hắn muốn hành động thì một đạo kim quang bỗng theo chỗ sâu trong thời không vô cùng xa xôi lướt đến, kim quang mạnh đến mức có thể làm cho thời không phải đình trệ. Ngay sau đó, một lòng bàn tay to lớn có chứa chữ “Vạn” màu vàng kim chưởng thẳng về hướng Hủ Ma Thiên Tôn, cái bàn tay này tạo cho người ta một loại cảm giác như bản thân đang chiến đấu với cả Thiên Địa, nó có thể đánh xuyên qua hết thảy khí thế trong thế gian.
Đang!
Hủ Ma Thiên Tôn bị trúng một chưởng, lập tức thân thể bị lảo đảo, lay động lui về phía sau.
“A Di Đà Phật, ta đã tới chậm.”
Ánh sáng vàng Kim tỏa ra lóng lánh, Kim Phật Chí Tôn từ trong kim quang xuất hiện, chiều cao thân thể của ông đã tăng từ sáu trượng đạt đến bảy trượng, trụ cột là hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất Tinh Không.