Đã có được Phong Vân Khải, Diệp Trần hướng về Chí Tôn Binh Khí bảo khố đi đến.
Chí Tôn Binh Khí so với Chí Tôn bảo giáp chỉ có nhiều chứ không ít hơn, ước chừng có hơn 100 kiện, cũng như Chí Tôn bảo giáp bảo khố, Chí Tôn Binh Khí bảo khố cũng có một khu vực riêng biệt, mỗi một kiện Chí Tôn Binh Khí ở bên trong đều lớn như núi vậy, cái nhỏ nhất cũng dài đến mấy ngàn thước, áp lực khủng bố do Bảo Khí phát ra tràn ngập tứ phía, đến mức có thể làm cho hô hấp Diệp Trần phải trì trệ.
“Những Binh Khí này cũng đồng dạng như bảo giáp, toàn bộ đều là kích thước bình thường chứ không phải là do đã được biến lớn ra như vậy, nếu đã được biến lớn thì có lẽ cũng phải lớn hơn so một khỏa sinh mệnh tinh cầu bình thường đấy. Mỗi cái như vậy đã phải tiêu tốn biết bao nhiêu Chí Tôn nguyên liệu mới có thể luyện chế ra, e rằng đây cũng là vì sao mà suốt mấy năm qua, chỉ có hơn 100 kiện Chí Tôn Binh Khí được tạo thành mà thôi.”
Diệp Trần hít sâu một hơi, vốn dĩ hắn còn có ý định tại trước khi Nhân Ma đại chiến diễn ra, sẽ học cách chế tạo Hoàng cấp bảo kiếm trước, sau đó sẽ chế tạo ra Chí Tôn Bảo kiếm cho riêng mình. Nhưng hiện tại xem ra việc này có chút ảo tưởng rồi, Chí Tôn nguyên liệu trong Chí Tôn các nhìn như rất nhiều, nhưng ai có thể dám chắc là mình có thể chế tạo ra Chí Tôn Bảo kiếm ngay lần đầu tiên chứ, bởi lúc mới bắt đầu xác xuất thành công là rất thấp, tiêu hao Chí Tôn nguyên liệu sẽ không cách nào đoán chừng được.
“Không vội, ta cứ đi học cách chế tạo Hoàng cấp bảo kiếm trước đã, sau này có cơ hội lại tiếp tục học cách chế tạo Chí Tôn Bảo kiếm.”
Ý niệm trong đầu hiện lên, Diệp Trần bắt đầu lựa chọn học cách rèn ra Chí Tôn Bảo kiếm trước.
Bảo kiếm trong Chí Tôn Binh Khí bảo khố không coi là nhiều, tổng cộng chỉ có 8 thanh mà thôi, theo thứ tự là:
“Huyết Lưu Kiếm!”
“Hoàng Thần Kiếm!”
“Thiên Sinh Bá Kiếm!”
“Vạn Nhu Thần Kiếm!”
Không có do dự nhiều, Diệp Trần chọn ngay Hoàng Thần Kiếm.
Hoàng Thần Kiếm dài 9800 mét, toàn thân mang một màu Bạch Kim, chính giữa có một đạo đường cong Kim sắc, nhìn về phía trên tôn quý lăng lệ ác liệt, cầm trên tay mà có cảm giác chuôi kiếm này tùy thời đều sẽ bay ra ngoài giết người.
“Ta cần có đại lượng Hoàng cấp nguyên liệu dùng để chế tạo Bảo Khí, không biết có yêu cầu gì không?.” Ly khai Chí Tôn Binh Khí bảo khố, Diệp Trần hỏi thăm Tư Mã Tĩnh Quyên.
Tư Mã Tĩnh Quyên nói chi tiết: “Chí Tôn các có quy định, Chí Tôn muốn mua nguyên liệu thì chỉ cần giao năm thành Nguyên thạch là được, không biết Diệp Chí Tôn cần loại nguyên liệu nào.”
“Nguyên Lưu Thiết 2000 vạn cân, Thất Tinh thiết tám mươi triệu cân, Tinh Thần Thiết năm trăm triệu cân”, . . .
Hành động kế tiếp của Diệp Trần lại để cho Tư Mã Tĩnh Quyên lắp bắp kinh hãi, những nguyên liệu này đều là Hoàng cấp nguyên liệu, giá trị vô cùng xa xỉ, với số lượng nhiều như vậy, không biết đối phương có trả nổi nhiều Nguyên thạch như vậy hay không, đương nhiên, Chí Tôn thường có thân phận rất tôn quý, trước tiên có thể thiếu nợ để lấy, về sau sẽ trả lại cũng được.
“Tổng cộng là ba trăm tỷ Nguyên thạch.”
Tư Mã Tĩnh Quyên chần chờ một phen, nói ra.
“Ừ!” Gật gật đầu, Diệp Trần lấy ra ba cái Trữ Vật Linh Giới đưa cho nàng, “Trong mỗi cái này có đủ một trăm tỷ Nguyên thạch, ba cái tổng cộng là ba trăm tỷ, ngươi kiểm tra nhé.”
Hiện tại Diệp Trần đã không thiếu Nguyên thạch, khi ở trong giác đấu trường của Tu La giới, hắn đã đánh chết rất nhiều Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Hoàng giả, số lượng Chuẩn Tôn cũng không ít. Gần kề toàn bộ Nguyên thạch bên trong Trữ Vật Linh Giới của đối phương, cộng lại cũng có đến 500 tỷ, đó là chưa nói đến các bảo vật khác. Nếu không, đổi thành bất kỳ một tân tấn Chí Tôn nào cũng đều chưa hẳn có thể xuất ra nhiều Nguyên thạch như vậy.
“Không cần đâu!”
Tư Mã Tĩnh Quyên nào dám không tín nhiệm Chí Tôn, bất kỳ một Chí Tôn nào cũng đều khinh thường món lời nhỏ nhặt ấy, nếu để chuyện xấu truyền đi thì hắn sẽ chẳng còn mặt mũi nào.
Ly khai Chí Tôn các, Diệp Trần đụng phải Lang Gia Chí Tôn.
“Diệp huynh đệ, thật là tinh xảo a, ta đang muốn đi tìm ngươi đây.” Lang Gia Chí Tôn cười tủm tỉm nói.
Diệp Trần hiếu kỳ nói: “Chuyện gì ạ?”
Thanh Đồng Chí Tôn, Lang Gia Chí Tôn cùng với Cầm Tâm Chí Tôn, mỗi người là một trong Tam đại cường đại Chí Tôn của Nhân tộc, thực lực đã gần với Siêu cấp Chí Tôn. Trong đó, Lang Gia Chí Tôn cùng Cầm Tâm Chí Tôn càng là Song Tử Tinh bên trong các Nhân tộc Chí Tôn, hai người là hai chí tôn trẻ tuổi nhất, tiềm lực cũng lớn nhất, tương lai nhất định sẽ trở thành siêu cấp Chí Tôn. Đương nhiên, trình độ yêu nghiệt của Diệp Trần so ra còn mạnh hơn cả hai người họ, cho nên họ mới coi trọng hắn như vậy.
Lang Gia Chí Tôn nói: “Ta muốn mời ngươi tham gia tụ hội do ta tổ chức một lần, cốt để mọi người quen thuộc nhau, không biết Diệp huynh đệ có thể tham gia hay không ?.”
Sau khi trở thành Chí Tôn, mọi chuyện đời thường đã khép lại trong rất nhiều năm, cho nên việc thường xuyên tổ chức vài buổi họp mặt, kể chuyện mà mình tâm đắc, trừ việc đó ra, luận bàn cùng nhau cũng có thể giúp nhau cùng tiến bộ.
“Được chứ.”
Diệp Trần cũng không do dự, đáp ứng ngay.
“Diệp huynh đệ quả nhiên là người sảng khoái a”.
Gặp Diệp Trần nể tình như vậy, Lang Gia Chí Tôn tâm tình rất tốt, kỳ thật lần này những người mà hắn mời đều là cường đại Chí Tôn, có Nhân tộc, cũng có Man tộc cùng với Cự Nhân tộc. Khi Diệp Trần cùng Ma Hà Chí Tôn hình chiếu đánh một trận trước đây, thể hiện rõ hắn miễn cưỡng cũng đã có chiến lực của cường đại Chí Tôn, cộng thêm thanh thế như mặt trời ban trưa, vì vậy có rất nhiều Chí Tôn muốn hiểu rõ hơn về hắn.
“Như vậy, một tuần lễ sau, hẹn gặp huynh đệ tại Tham Lang đại lục của ta nhé” Lang Gia Chí Tôn nói tiếp.
“Diệp Trần cung kính không bằng tuân mệnh a.”
Chia tay Lang Gia Chí Tôn, Diệp Trần trở về tới Thiên Thần đại lục.
Bảy ngày kế tiếp, Diệp Trần cũng không tiến hành chế tạo Hoàng cấp bảo kiếm, mà dành thời gian để xem qua các bí kiếp chế tạo Hoàng cấp bảo kiếm, hết quyển này đến quyển khác, cẩn thận phỏng đoán từ thâm ý trong đó.
Bảy ngày sau, Diệp Trần đi tới Tham Lang đại lục.
Lang Gia Chí Tôn lần này đã mời hơn mười vị cường đại Chí Tôn, Nhân tộc có năm vị, Thanh Đồng Chí Tôn đã có mặt, bên cạnh hắn chính là Băng Hoàng Chí Tôn – một cường đại Chí Tôn của Phượng tộc.
Đối với Man tộc cường đại Chí Tôn, nguyên một đám đều tựa như Man Hoang hung thần, còn Cự Nhân tộc cường đại Chí Tôn, nguyên một đám phảng phất đều to lớn như những ngọn núi vậy.
Không ít người trong số họ, Diệp Trần chưa từng gặp qua, rất hiển nhiên, mỗi chủng tộc đều có che dấu một số Chí Tôn, tựu giống như Nhân tộc cũng có một vài Chí Tôn đang bế tử quan, hoặc là đang tiến gần đến đại nạn nên ra đi tìm cơ duyên. Một khi chưa đến thời khắc sinh tử tồn vong, toàn bộ lực lượng của chủng tộc sẽ không thoáng cái được phô bày ra như vậy.
“Lang Gia Chí Tôn, vị này tựu là tân tấn Chí Tôn vang danh khắp thiên hạ đây sao? Căn cơ quả là rất thâm hậu, không biết thực lực như thế nào đây?” Cự Nhân tộc Sơn Hải Chí Tôn đang híp mắt trông xem Diệp Trần đang ở xa tít cuối chân trời như thế nào.
Sơn Hải Chí Tôn có thân hình cao bốn mươi trượng, Lang Gia Chí Tôn ngồi ở bên cạnh hắn mà trông như một bé gái vậy.
Lang Gia Chí Tôn giải thích nói: “Diệp Chí Tôn vừa trở thành Chí Tôn mà đã có thể đánh với hình chiếu Ma Hà Chí Tôn hơn mười chiêu đấy, cuối cùng hình chiếu Ma Hà Chí Tôn đã phải dốc sức liều mạng nhưng đều không thể làm hắn mảy may bị thương. Tính đến hôm nay đã qua hơn mười năm rồi, với thiên phú của Diệp Chí Tôn, chỉ sợ hắn đã mạnh hơn không chỉ gấp trăm ngàn lần rồi, dù cho bản thể Ma Hà Chí Tôn có đến thì cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn nữa rồi.”
Man tộc Dã Man Chí Tôn nói: “Không thể nói như vậy được, Ma Hà Chí Tôn chỉ là một thành viên rất bình thường trong những cường đại Chí Tôn, ta nhớ năm đó lúc Lang Gia Chí Tôn ngươi vừa trở thành Chí Tôn, cũng có thể đánh ngang cùng một gã cường đại Chí Tôn bình thường, không rơi vào thế hạ phong đấy thôi.”
Lang Gia Chí Tôn cười khổ một tiếng, hắn lúc ấy thế nhưng lại có Chí Tôn bảo giáp cùng Chí Tôn Binh Khí trong tay, thêm nữa còn bế quan được vài năm, còn Diệp Trần thì không giống với hắn, hoàn toàn chẳng có gì, mới vừa ra khỏi Tu La giới thì gặp phải tập kích.
Ngay tại thời điểm Lang Gia Chí Tôn định giải thích thì Diệp Trần đã tới nơi.
“Thật có lỗi, Diệp Trần không tới muộn chứ ạ!”
Lang Gia Chí Tôn vội vàng đứng người lên, “Không muộn không muộn, tụ hội còn chưa chính thức bắt đầu nữa đấy.”
Trong các buổi tụ hội giữa những Chí Tôn, món ăn thức uống cũng đều là những thiên tài địa bảo mà Hoàng giả nghĩ cũng không dám nghĩ, ví dụ như những trái cây Thất Thải, là Thất Thải Thần Quả mà chỉ trong Thiên Hà mới có, còn loại trái cây đen nhánh kia chính là U Ám Quả Thực chỉ có trong địa ngục, còn thịt thì càng khó lường hơn, là thịt của một số dị thú trong vũ trụ được nướng thành, ẩn chứa năng lượng rất cường đại.
Chí Tôn là một đám người cường đại nhất trong thiên địa, có điểm giống với Tiên Nhân trong tưởng tượng của Diệp Trần, họ không ăn những món bình thường như nhân gian.