Crack!
Một đạo điện quang hỗn độn to lớn từ trên trời giáng xuống, mãnh liệt bổ về phía Diệp Trần, mặc dù vẫn còn chưa tiếp cận nhưng dòng điện cảm ứng đã có thể đem ngọn núi hùng vĩ dưới chân Diệp Trần biến thành một tòa ngọc sơn tràn ngập điện quang, nó sáng chói đến mức mọi kết cấu bên trong đều trở nên rõ mồn một.
Diệp Trần cũng không dám để cho dòng điện quang hỗn độn kia trực tiếp đánh trúng thân thể mình, tuy nói bằng vào trụ cột hiện tại, hắn hoàn toàn có thể dùng thân thể mình chịu đựng mấy đạo điện quang mà không có bất luận thương tổn gì, nhưng đối với Chí Tôn Kiếp kế tiếp, nhất định sẽ càng mãnh liệt hơn rất nhiều, vì vậy nhất định phải bảo trì trạng thái tốt nhất từ đầu đến cuối, dù là một tia phong hiểm cũng không thể gánh lấy được.
Thiên Mộng kiếm giơ lên, Diệp Trần một kiếm đón lấy dòng điện quang đang bổ tới, kiếm khí vô cùng tuyệt thế đem Hỗn Độn điện quang chém nát bấy. Thế nhưng số điện quang còn sót lại đã hóa thành một tấm lưới điện, bao phủ xuống thân thể Diệp Trần.
“Đùng đùng”!
Cả người Diệp Trần ngay lập tức bị chìm ngập ở bên trong dòng điện, cuối cùng, một ít điện quang đã thấm vào thân thể không tạp chất của hắn, một số khác thì bị luyện hóa thành hư vô.
“Cấp độ tánh mạng đã tiến hóa nhanh hơn rồi.”
Diệp Trần có thể cảm giác được, cấp độ tánh mạng của mình đang tiến hóa nhanh hơn rất nhiều.
Rất nhanh sau đó, đạo Hỗn Độn điện quang thứ hai đã đến, dòng điện quang lần này trông tựa như một thanh Thiên Đao, lao đến với tốc độ cực nhanh và điên cuồng chém về phía Diệp Trần, làm cho bốn phía thời không cũng bị xuất hiện những vết rạn nứt cháy đen.
“Đang!”
Diệp Trần vận lực tung một kiếm chém nát đạo 'Hỗn Độn Thiên Đao' kia.
Đạo Chí Tôn Kiếp thứ ba là từng khối Hỗn Độn lôi cầu cực lớn, bên trong chúng ẩn chứa Lôi Điện lực lượng cực kì khủng bố, tại trước mặt cỗ lực lượng này, thời gian như ngừng lại, không gian phải tránh lui, chỉ có tiếng ầm vang của Hỗn Độn lôi cầu là vẫn cực tốc bổ xuống.
Cuối cùng, dựa vào Tử Vong Thiết Cát, Diệp Trần đã vượt qua kiếp nạn thứ ba này.
Tiếp theo đó, kiếp thứ tư, kiếp thứ năm càng lúc càng khủng bố hơn. Trong đó, kiếp thứ tư là Hỗn Độn điện quang hóa thành “núi đao biển kiếm”, khi nó bổ xuống, phảng phất như có vô số nghịch thiên Chuẩn Tôn đang tạp sát Diệp Trần, công kích dày đặc đến không còn một kẽ hở nào, nếu ở bên ngoài nhìn vào hẵn sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác tuyệt vọng hoàn toàn. Còn kiếp thứ năm thì trông như một lôi pháo rất cổ quái do Hỗn Độn điện quang hóa thành, khi họng pháo điện quang kia ngưng tụ, cả thời không cũng bị uốn lượn theo, khí tức từ trong đó phát ra mạnh đến mức có thể hủy diệt cả thiên địa….
Rất vất vả, Diệp Trần mới vượt qua được kiếp thứ năm, liền ngay sau đó là kiếm thứ sáu đến.
Kiếp thứ sáu này không giống với kiếp thứ năm trước đó, tính chất hỗn độn của lôi điện đã biến hóa thành Âm Dương Lôi Điện, tương đương với một môn Vô Thượng Âm Dương áo nghĩa võ học, cuồng bạo công kích về hướng Diệp Trần. Từ ngoài nhìn vào, chỉ thấy đám mây đen ở bên trên hiện ra từng khối Âm Dương lôi cầu, một vài bức Âm Dương đạo đồ, thậm chí còn có từng cái thủ ấn có hai màu trắng đen rất rõ ràng.
“Đùng đùng”, Âm Dương lôi cầu rơi xuống đầu tiên, bắn ra ngàn vạn đạo điện quang, phảng phất như nó đang liên tục bạo tạc tại trên người Diệp Trần vậy. Ngay sau đó, Âm Dương đạo đồ bao trùm xuống như muốn trừ khử tánh mạng ấn ký của Diệp Trần vậy, nhưng kinh khủng nhất chính là từng cái hắc bạch thủ ấn kia, nó rõ ràng đến mức thậm chí Diệp Trần hoài nghi, chủ nhân của từng cái thủ ấn này là một Chí Tôn, giống như Chí Tôn đang không ngừng công kích hắn vậy.
Trên người bị cháy đen một mảng, Diệp Trần rốt cuộc đã vượt qua kiếp thứ sáu.
Nếu như nói kiếp thứ sáu là Âm Dương thiên kiếp, như vậy kiếp thứ bảy chính là Ngũ Hành thiên kiếp. Đám mây đen trên bầu trời chậm rãi tản ra xa, một tòa cự sơn tràn ngập điện quang ngũ sắc xuất hiện, đây chính là Ngũ Hành Lôi Sơn. Theo sử sách ghi lại, hơn phân nữa số lượng Chuẩn Tôn đã bị chết dưới Ngũ Hành Lôi Sơn trong lúc độ Chí Tôn Kiếp, một khi Ngũ Hành Lôi Sơn đè xuống, mặc kệ ngươi có thiên đại bổn sự gì thì cũng sẽ bị đè ở bên dưới nó mà không cách nào nhúc nhích, sau đó bị luyện hóa thành tro bụi, chết không thể siêu sinh đấy.
Diệp Trần thập phần tinh tường rằng, ngàn vạn lần không thể để cho Ngũ Hành Lôi Sơn rơi lên trên người mình, cho nên đã dồn hết toàn lực công kích vào Ngũ Hành Lôi Sơn.
Tử Vong Thiết Cát!
Ngũ Hành trảm!
Táng Kiếm thuật!
Những kiếm pháp có thể sử dụng tới, Diệp Trần đều dùng toàn bộ rồi, và Ngũ Hành Lôi Sơn cuối cùng cũng bị xé ra nhiều lỗ hổng.
“Phá cho ta!”
Hét lớn một tiếng, Diệp Trần lần nữa bổ ra một đạo kiếm khí ngũ sắc, oanh kích vào Ngũ Hành Lôi Sơn.
Ầm ầm!
Ngũ Hành Lôi Sơn nổ tung, tạo ra vô số tinh mang rơi xuống khiến cho cả thiên địa sáng long lanh, cho dù là Linh Hồn Lực gặp phải cũng đều có cảm giác bị tổn thương.
Không đợi Diệp Trần có thời gian nghỉ ngơi, đám mây đen thiên kiếp trên không trung kịch liệt sôi trào lên, tỏa ra khí tức khủng bố mênh mông và vô cùng thâm bất khả trắc. Ngay sau đó, một tiếng nổ Lôi Điện cực mạnh phát ra, làm vang vọng đến tận phía chân trời. Cùng lúc đó, một cái “mũi thương” cực kỳ to lớn như một tinh cầu từ trong đám mây thiên kiếp đi ra, tại đầu mũi thương luôn có những tia hồ quang điện lập loè, ngẫu nhiên cũng có một lượng hồ quang điện bị mặt đất hấp dẫn và càn quét xuống, cày nát cả một dãy núi thành từng mảnh nhỏ.
“Thẩm Phán Thiên Kiếp!”
Đôi mắt Diệp Trần híp lại, Chí Tôn Kiếp cũng có phân chia cao thấp, nếu là Chuẩn Tôn bình thường độ Chí Tôn Kiếp, chỉ cần vượt qua kiếp thứ bảy Ngũ Hành thiên kiếp là được, chỉ có những Chuẩn Tôn có căn cơ cùng thực lực thập phần thâm hậu thì mới gặp phải kiếp thứ tám – Thẩm Phán thiên kiếp. Thẩm Phán thiên kiếp chính là Thẩm Phán của vũ trụ, mũi thương của Thẩm Phán vừa rơi xuống thì ngay cả Chí Tôn cũng đều phải tránh lui, bởi vì “mũi thương” kia khi gặp kẻ mạnh thì lập tức sẽ trở nên cường đại, ngay cả Chí Tôn nếu bị trúng phải cũng đều có thể bỏ mạng.
“Tốt, cứ tới đây !”
Hai mắt Diệp Trần bắn ra hai đạo tinh quang dài đến vạn trượng, chiến ý bắt đầu phát động, Thanh Liên Kiếm Vực lập tức được khuếch tán đến cực hạn, khắp bốn phương tám hướng. Lúc này, có nhiều đóa Thanh Liên lớn như một tòa cự sơn lăng không tách ra, tính sơ qua cũng không dưới mấy ngàn cái. Đứng tại vùng trung tâm của Thanh Liên Kiếm Vực, bên ngoài thân thể Diệp Trần tản mát ra một vòng vầng sáng màu xanh lá, đây chính là hộ thể Kiếm Nguyên của hắn.
Hai trọng phòng ngự đều được triển khai toàn bộ, tuy vậy nhưng Diệp Trần vẫn còn cảm thấy không được an toàn. Ngũ Hành Kiếm Pháp thịnh cực nhi suy lập tức được thi triển ra, kiếm quang ngũ sắc tràn ngập chợt hóa thành một cái quang cầu ngũ sắc bao phủ quanh Diệp Trần.
Lôi điện bạo động không dứt, “Thẩm Phán Chi Mâu” rốt cục cũng hướng về phía Diệp Trần giảo sát tới, trên thân nó là ngàn vạn “con điện xà” quấn quanh, càng làm tăng thêm uy thế của một thương này.
Xoẹt!
Cơ hồ không hao phí chút khí lực nào, Thanh Liên Kiếm Vực của Diệp Trần liền bị Thẩm Phán chi mâu đục một lỗ sâu. Sau một khắc, hộ thể Kiếm Nguyên cũng bị đâm thủng, “đương…”, cũng may là Ngũ Hành Kiếm Pháp đủ cường đại, rốt cục đã ngăn cản được Thẩm Phán chi mâu, cả hai giằng co nhau không dứt.
Thời gian dần trôi qua, Thẩm Phán Chi Mâu đã không còn chống đỡ nổi nữa và tan rã thành vô số điện xà tàn sát bừa bãi, trên dãy núi lúc này như đã biến thành “hải dương điện xà” rồi.
“Còn một kiếp cuối cùng, chỉ cần vượt qua được thì từ nay về sau ta có tiêu dao thiên hạ, tung hoành vũ trụ rồi.”
Diệp Trần ngẩng đầu, nhìn về phía kiếp vân.
Hắn có dự cảm, Chí Tôn Kiếp của mình chính là Cửu Trọng Chí Tôn Kiếp mạnh nhất.
Kiếp vân cũng không tiêu tán đi, dự cảm của Diệp Trần đã ứng nghiệm rồi.
Tại dưới cái nhìn soi mói của Diệp Trần, kiếp vân điên cuồng co sập lại, cuối cùng hóa thành một cái hư ảnh cao tới ngàn vạn trượng, chân đứng trên kiếp vân, trên người hư ảnh có vô số điện long đang quấn quanh, khí tức hủy diệt từ nó không ngừng tràn ngập ra ngoài. Tay phải hư ảnh thoáng huy vũ, điện quang bạo ngược tại trong tay của hắn liền cô đọng trở thành một cây “Thẩm Phán chi mâu”, so với thanh Thẩm Phán chi mâu lúc trước càng cô đọng và khủng bố hơn nhiều.
“Lôi Thần hư ảnh!”
Diệp Trần sâu hít sâu một hơi.
Lôi Thần chính là một Chân Thần, tại một khắc trở thành Chân Thần, một bộ phận ý chí của ông đã dung nhập vào trong vũ trụ, thay thế cho việc tiến hành “lôi phạt” trong thiên kiếp vũ trụ này. Lôi Thần hư ảnh xuất hiện tại trên bầu trời, thứ mà nó mang đến duy nhất chính là uy năng có thể diệt thế. Giờ khắc này, Diệp Trần chẳng những phải đối mặt với vũ trụ ý chí, mà còn cả với Lôi Thần ý chí nữa.
“Thật đúng là đáng để vào mắt ta đây.”
Diệp Trần từng tại trong địa ngục đã chứng kiến được Khôi Lỗi Chân Thần ý chí, vì vậy tất nhiên hắn biết rõ Chân Thần ý chí khủng bố đến thế nào. Đương nhiên, Lôi Thần ý chí ở trước mắt chỉ là một trong hàng tỉ mẫu ý chí nhỏ của Lôi Thần mà thôi. Người độ kiếp mạnh bao nhiêu thì Lôi Thần ý chí liền sẽ mạnh lên bấy nhiêu, không có khả năng sẽ xuất hiện Lôi Thần ý chí còn nguyên vẹn như lúc đầu, nếu không thì Bán Thần cũng đều không độ qua được.