Kiếm Đạo Độc Tôn – Chương 1386: Chương 1386: Truyền Kỳ Chí Tôn, Tam Giới Sát Quyền – Botruyen

Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 1386: Chương 1386: Truyền Kỳ Chí Tôn, Tam Giới Sát Quyền

Ngũ Hành là yếu tố cơ bản nhất hình thành nên vũ trụ vạn vật, Ngũ Hành thịnh suy sẽ đưa đến biến hóa đối với vũ trụ vạn vật, chẳng những có thể ảnh hưởng đến vận mệnh con người, đồng thời cũng khiến cho vũ trụ vạn vật tuần hoàn không dứt.

Ban đầu Ngũ Hành Kiếm Pháp chỉ là đem Ngũ Hành áo nghĩa vận dụng vào trong đó, ngay trong lúc hết sức cân bằng thì Ngũ Hành vẫn đại biểu cho sự vận động, có đạo pháp tự nhiên. Ngũ Hành cũng có thịnh có suy, theo sự biến hóa thịnh suy, Ngũ Hành Kiếm Pháp cũng sẽ sống lại, ví dụ như, khi Kim Chi Áo Nghĩa suy thì tứ đại áo nghĩa còn lại vẫn thịnh, Mộc Chi Áo Nghĩa suy thì tứ đại áo nghĩa còn lại vẫn còn thịnh, hoặc là hai suy ba thịnh, ba thịnh hai suy…Không chỉ có như thế, thịnh suy cũng có cao thấp, thịnh suy không cùng một cấp độ cũng sẽ phát sinh mức độ biến hóa bất đồng, tóm lại, tính thịnh suy của Ngũ Hành có biến hóa vô cùng vô tận, từ đó hiệu quả tạo thành cũng hoàn toàn bất đồng.

Ngũ Hành Kiếm Pháp xuất hiện “Thịnh suy”, đã giúp cho Diệp Trần bước chân vào một điện phủ mới, hắn phảng phất như có thể nghe được tiếng thở của vũ trụ vạn vật, phảng phất có thể thấy được một con đường quy tắc mảnh và dài hẹp mà mắt thường không nhìn thấy được. Mà trong khoảnh khắc mơ hồ nào đó, Ngũ Hành Kiếm Pháp của hắn đã có thể cùng vũ trụ vạn vật sinh ra cộng minh, có thể dẫn dắt cả con đường quy tắc, trong khi Thiên Ý Cầm Nã Thủ của cương thi rốt cuộc vẫn không đạt tới cảnh giới giống như của Thiên Ý lão nhân, nên thoáng cái đã bị Ngũ Hành Kiếm Pháp phá giải.

Lúc này Ngũ Hành Kiếm Pháp trên phương diện uy lực có lẽ không bằng Hiểm Nguy Côn của Kim Y Hoàng, và trên phương diện kỹ xảo cũng không bằng Phiến Vũ Càn Khôn của Tử Y Hoàng, nhưng trên phương diện tinh diệu thì chỉ có hơn chứ không kém.

499 vạn chín ngàn loại biến hóa.

499 vạn 9900 loại biến hóa.

Bất quá Thiên Ý Cầm Nã Thủ của cương thi cũng không đạt tới cực hạn, mặc dù chỉ có thể tăng thêm 9900 loại biến hóa, nhưng cảnh giới lại bạo tăng thêm mấy cấp độ, kỹ xảo tinh diệu hoàn toàn có thể bao trùm cả Ngũ Hành Kiếm Pháp.

Lúc này, đừng nói là Diệp Trần, ngay cả Tử Y Hoàng cùng Kim Y Hoàng cũng chống đỡ không nối, sau khi phá giải vô số ảnh thủ, như cũ vẫn bị một đạo ảnh thủ thừa cơ đánh trúng, trong chớp mắt đã bị truyền tống đến một nơi khác, biến mất tại chỗ không còn thấy gì nữa.
“Ngũ Hành Quy Nhất, kiếm khí hóa giáp.”
Đang lúc này, Kiếm Nguyên trong cơ thể Diệp Trần được thúc dục đến cực hạn, Ngũ Hành Kiếm Pháp có thể tùy Hư hóa thực, biến thành một bộ kiếm giáp rồi rơi vào trên người Yến Khinh Huyên.

Những thứ ảnh thủ kia một khi chạm đến kiếm giáp thì uy lực nhất thời yếu bớt đi, biến hóa cũng giảm bớt, tuy nói không rõ ràng như lúc trước nhưng rốt cuộc vẫn không thể bỏ qua tác dụng được.

Mà bản thân Diệp Trần sau khi làm xong mọi thứ, liền lập tức bị một đạo ảnh thủ bắt được.
“Thiên Ý lão nhân truyền thừa không thích hợp với ta, Khinh Huyên, nhất định phải nắm lấy.”
Diệp Trần thanh âm truyền tới, người đã không còn thấy đâu nữa.
“Đa tạ, Diệp Trần.”
Yến Khinh Huyên rất rõ ràng, nếu như không phải là trợ giúp nàng, Diệp Trần sẽ có cơ hội rất lớn thông qua khảo nghiệm. Để đối phó với Thiên Ý Cầm Nã Thủ, dù cho uy lực võ học có cường thịnh trở lại thì cũng không có tác dụng gì, chỉ có trình độ tinh diệu thật cao mới có thể đến gần được. Ngũ Hành Kiếm Pháp không thể nghi ngờ là một võ học bác đại tinh thâm, mà Diệp Trần có thể đem kiếm pháp hóa thành kiếm giáp bảo vệ nàng, liền có thể thấy được hắn đã nắm giữ một phần tuy túy của Ngũ Hành Kiếm Pháp rồi.
“Mời lên núi!”
Cương thi dừng công kích lại, tránh con đường lên núi ra.
. . .
“Tinh Hà Toàn Nhiễu.”
Trước một tòa đại sơn khác trong Chí Tôn Thánh Địa, Sở Trung Thiên đang cùng một cương thi đại chiến, cương thi này có thực lực xa xa không bằng cương thi Thiên Ý lão nhân ở bên này, nhưng dù sao Sở Trung Thiên cũng chỉ có một mình.

Tinh Hà Toàn Nhiễu là một chiêu vô thượng võ học, chiêu vô thượng võ học này cũng không phải là tự bản thân Sở Trung Thiên lĩnh ngộ ra, mà là võ học do lão nhân thần bí khắc vào trong đầu hắn, nếu có Chí Tôn biết chuyện này, chắc chắn sẽ đoán ra, lão nhân thần bí kia chính là một Chí Tôn, bởi vì chỉ có Chí Tôn mới có thể đem vô thượng võ học của mình khắc vào trong đầu người khác, tương tự với truyền thừa vậy. Bất quá cùng truyền thừa bất đồng chính là, sau thời gian càng dài thì truyền thừa đối với ký ức võ học sẽ càng rõ ràng hơn, vô thượng võ học sẽ lạc ấn mạnh mẽ trong đầu, theo thời gian dời đổi nó mới từ từ bị mơ hồ, cho đến khi bộ phận trí nhớ này mất đi.

Bảo giản huy vũ, bốn phía xung quanh Sở Trung Thiên xuất hiện ra vô số viên ánh sáng tinh thần lóe sáng, những thứ tinh thần quang này nhìn như không có chút quy luật vận chuyển nào, nhưng theo sự vận chuyển của nó, một cổ sức mạnh to lớn bỗng được gia trì ở trên người Sở Trung Thiên. Một chút sức mạnh to lớn từ huyệt khiếu trung trên người hắn thoát ra, tạo thành một mảnh tinh hà dài hẹp và cộng hưởng cùng nhịp thở của mình, chỉ cần tâm ý biến hóa, tinh hà sẽ liền sinh ra biến hóa.

Cương thi ở đối diện cũng không thể coi thường, nó thi ra triển võ học ẩn chứa ánh sáng cùng Hắc Ám Áo Nghĩa vô thượng võ học — Thiên Cơ Biến.

Thiên Cơ Biến thật giả khó lường, nó tạo ra từng điểm sáng và không ngừng chớp động, căn bản không thể tiên đoán ra quỹ tích của chúng, nếu đổi thành một người Chuẩn Tôn khác thì đã sớm bị điểm sáng thiêu đốt tan rã rồi.
“Thiên Cơ biến chính là tuyệt học của Hỗn Vũ Chí Tôn, cũng may Tinh Hà Toàn Nhiễu của sư phụ vừa vặn có thể khắc chế loại tuyệt học không thể tiên đoán này.”
Sở Trung Thiên bắt đầu hoài nghi, lão nhân thần bí sư phụ của mình cũng là một gã Chí Tôn.

Vô thượng võ học thần diệu phi phàm, trong lúc nhất thời sẽ không có khắc chế nào là tuyệt đối, phải vận dụng toàn bộ hiểu biết của bản thân thì may ra mới có thể nhìn ra vấn đề. Nếu như lão nhân thần bí không phải là một Chí Tôn, như vậy nội hàm Tinh Hà Toàn Nhiễu cuối cùng cũng là có hạn, không thể nào dễ dàng đối phó được Thiên Cơ biến, cho nên, Sở Trung Thiên mới bắt đầu chợt hiểu ra thân phận của lão nhân thần bí, tối thiểu phải là một Chí Tôn.

Chí Tôn vô thượng võ học cùng Chuẩn Tôn vô thượng võ học, tự nhiên không thể đánh đồng, cái trước đã hoàn thiện thì cái sau bất quá sẽ được thêm một tia tinh túy.
. . .

Nếu cẩn thận quan sát sẽ có thể phát hiện ra, cả Chí Tôn Thánh Địa này tựa như một cái bàn cờ khổng lồ vậy, bộ phận ở giữa là một mảnh sương mù tịch mịch, nơi đó chính là mộ địa của những Truyền Kỳ Chí Tôn. Mà mọi người đến Chí Tôn Thánh Địa này, đều tựa như từng con cờ vậy, hoặc chủ động, hoặc bị động truyền tống đến bên trong một “ô vuông” trên bàn cờ vậy.

Địa phương mà Diệp Trần xuất hiện cách rất gần Truyền Kỳ Chí Tôn mộ địa, trước mắt bị một mảnh sương mù bao phủ, màng sương mù này có thể bao trùm cả thời không, cho dù có dùng đến U Minh Thánh Nhãn thì cũng không thể mảy may thấy rõ mọi thứ, bởi vì quy tắc nơi này đã bị thay đổi hoàn toàn, Càn Khôn Điên Đảo, Âm Dương bài xích lẫn nhau, Ngũ Hành Nghịch Chuyển. Đừng nói là Diệp Trần, ngay cả những Chí Tôn bình thường mà tới đây thì cũng sẽ bị “che” kín mắt.

Sống ở đâu thì yên ở đấy, Diệp Trần hướng phía sương mù đi tới.

Trong sương mù, tồn tại của thời không không còn ý nghĩa nữa, có lẽ chỉ là một bước nhưng lại có thể đi đến mấy chục năm ánh sáng, thậm chí mấy trăm năm ánh sáng.
“Giết!”
Loáng thoáng, một trận sát khí truyền tới.

Tạp sát!

Thời không quanh thân Diệp Trần lập tức giống như bị kết tinh lại, trong nháy mắt làn da bị nứt nẻ, sát khí này ngay cả kết cấu thời không cũng có thể phá hư.
“Sát khí thật là mạnh.”
Hộ thể Kiếm Nguyên của Diệp Trần cũng sinh ra một vết rách.
“Trong tam giới, không có gì là không thể giết, giết hết!”
Ầm ầm!

Thời không quanh thân Diệp Trần lúc này đã hoàn toàn bể nát, thời gian đã không còn tồn tại, không gian cũng vậy, Diệp Trần thậm chí cảm giác được, tánh mạng của mình cũng trở nên yếu bớt đi không ít.
“Tam Giới, chẳng lẽ là Thiên Địa Nhân Tam Giới.”
Thiên địa, đại biểu cho càn khôn, Thương Khung cùng với vũ trụ, Nhân, đại biểu cho sinh mệnh cùng với những thứ khác.

Trong nháy mắt, Diệp Trần đã biết thân phận của chủ nhân luồng sát khí.

Tam Giới Chí Tôn.

Nhân Tộc từ trước tới nay có tất cả Thất đại Chí Tôn, bảy vị Chí Tôn này đều đã tiếp cận đến trạng thái Chân Thần Chí Tôn.

Tam Giới Chí Tôn mạnh đến mức các Chí Tôn khác cũng khó có thể tưởng tượng nổi, Tam Giới Sát Quyền của ông được xưng tụng là có thể giết hết vạn vật, diệt sạch mọi thứ. Mà Tam Giới Sát Quyền, đã sớm chuyển từ hữu hình sang vô hình, hóa thành một cỗ sát khí, cổ sát khí này biến hóa theo tâm ý của Tam Giới Chí Tôn, nếu nhỏ yếu thì chỉ có thể làm dao động tâm thần của người khác, cường đại, thì đủ để phá hủy thiên địa, làm cho Hỗn Độn bùng nổ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.