Kích Dục – Chương 9 – Botruyen
  •  Avatar
  • 44 lượt xem
  • 3 năm trước

Kích Dục - Chương 9

Vote

Chương 9: Bar Cám Dỗ

1.3K  34  0

by dumien172

9h tối, Mị Nguyệt Dung được Tiểu Kỷ đưa đến bữa tiệc. Cô khoác trên mình một bộ đầm đen bó sát quyến rũ, một bên váy xẻ tà lộ ra đôi chân thon dài  mê người, càng tạo nên vẻ hấp dẫn không cưỡng lại được. Ánh mắt Mị Nguyệt Dung mang thêm vài phần tư mị, môi son đỏ trầm mê hoặc.

Cám Dỗ là bar cao cấp nổi tiếng nhất thành phố A mang một vẻ xa loa và lộng lẫy, phòng bao một đêm ở đây cũng ngốn hết của khách hàng trăm triệu nhân dân tệ. Ánh sáng trong Bar huyền ảo càng tăng thêm sự huyền bí, những vũ công xinh đẹp trên sàn, đang trầm mình trong những bản nhạc quyến rũ vô cùng sôi động, không khí một mảnh náo nhiệt.

Mị Nguyệt Dung dáng người hấp dẫn lại thêm chiếc váy ngắn cúp ngực màu đen huyền bí, đằng sau khoét một mảng lưng trắng ngần, còn có mái tóc xoăn dài cuộn sóng đen nhánh, làm cho từng bước chân của cô hút bao nhiêu ánh mắt nhìn trong quán bar. Mị Nguyệt Dung theo sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ bước đến phòng bao hạng hai nơi tổ chức tiệc gặp mặt hôm nay.

Trong phòng bao không khí đã trở nên nhộn nhịp, những hình ảnh, khuôn mặt quen thuộc đều gợi nhớ cho cô về quá khứ. Không xa, ngồi giữa trung tâm bữa tiệc là hắn ta,Triệu Bách Lâm. Và em họ với dáng vẻ e ấp, nhu nhược của cô đang thân thiết ôm lấy eo hắn, Lăng Tư Nhi.

Trong phòng truyền lên tiếng nói hứng khởi của một tên đàn ông: ” Mị Nguyệt Dung, đã rất lâu rồi không gặp mặt cậu. Tôi chưa từng thấy cậu tham gia bất kì cuộc gặp mặt nào của lớp. Còn tưởng cậu đã quên lớp đại học chúng ta rồi chứ”.
Tay Mị Nguyệt Dung xiết chặt thành nắm đấm, cô hiểu rõ cái lòng tốt này của Lăng Tư Nhi

” Lăng Tư Nhi, từ trước đến nay tôi không có thói quen dùng đồ thừa của người khác, của cô thì cô cứ giữ chặt lấy. Không ai tranh giành của cô cả”

Nói rồi, Mị Nguyệt Dung bước thẳng qua người cô ta không mảy may quay đầu lại. Đúng lúc này, Lăng Tư Nhi chạy đến bên cô, ôm lấy tay cô rồi hét lên, ngã phịch xuống đất. Nước mắt cô ta đảo quanh viền mắt, cô ta chớp chớp hàng mi khiến cho từng hạt, từng hạt rớt xuống trên gò má nóng bỏng.

” Chị là em sai rồi, em xin lỗi…vì em không hiểu chuyện  mà khiến Bách Lâm rời bỏ chị. Nhưng mà em yêu anh ấy rất nhiều. Nếu chị khó chịu thì cứ đánh em đi” Lúc này, nghe thấy tiếng ầm ĩ. Triệu Bách Lâm vội chạy lại gần, thấy bạn gái ngã ngồi dưới đất. Nhất thời mắt hắn tối sầm lại,nổi lòng thương xót cùng tức giận không thôi. Hắn băng lãnh nhìn về phía cô

” Mị Nguyệt Dung cô thật quá đáng. Tư Nhi đã làm gì cô mà cô lại đẩy ngã em ấy. Cô tốt nhất nên hiểu, tôi không bao giờ dành tình cảm cho loại con gái có lòng dạ độc ác như cô”

“Anh không liên quan đến chị Nguyệt Dung. Là em sai, là em không tốt đã khiến chị ấy đau khổ ” Lăng Tư Nhi nức nở tựa vào lòng Triệu Bách Lâm khóc lớn. Nhìn một màn trước mắt, cô chỉ thấy cả người ớn lạnh. Em họ cô nên làm diễn viên mới đúng, diễn xuất nhu nhược của cô ta còn hơn cả Tống Tư Kỳ.

Trong lúc, Triệu Bách Lâm đỡ Lăng Tư Nhi ngồi dậy, từ trong hành lang một giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên. Lạc Hàn Thần chậm rãi tiêu sái từng bước tiền về phía cô. Áo sơ mi màu đen ôm lấy thân hình cao to, chiều cao 1m86 của hắn, chỉ bước đến đã khiến cho người khác một loại áp bách khó hít thở

” Dung Nhi, bảo em ở đây ngoan ngoãn đợi tôi, em lại chạy loạn đi đâu vậy”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.