Kích Dục – Chương 11 Cám dỗ hạng nhất – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Kích Dục - Chương 11 Cám dỗ hạng nhất

Lạc Hàn Thần thuận thế ôm cô một đường đến phòng vip hạng nhất ở Cám Dỗ. Đêm nay hắn có một cuộc giao dịch vật tư ở đây, đã vì cô mà chậm trễ một đoạn thời gian khá dài. Có lẽ Mị Nguyệt Dung ngoại lệ đầu tiên của hắn. Mà tiểu mèo hoang cô, nằm trên vai Lạc Hàn Thần,chẳng yên vị chút nào, cả một đường dãy dụa, la hét liên tục…

Cảm Dỗ – phòng bao hạng nhất là phòng bao xa hoa bậc nhất ở đây, phong cách trang trí độc đáo theo hơi hướng Venice, Italy cổ điển,ánh đèn ma mị chiếu xuống những trụ đá cẩm thạch được điêu khắc tinh xảo làm cho chúng càng thêm rực rỡ, trên bàn đá thủy tinh trong suốt vô số chất lỏng hổ phách đặc sánh,mùi khói thuốc phảng phất trong phòng, tạo nên một vẩn khói xám đậm đặc, đặc sánh nam tính, có thể nói đêm nay, tại phòng bao là một mảnh không khí cao cấp nhất, trụy lạc nhất,thêm xác nhận thân phận cao quý của những vị khách thần bí trong bữa tiệc.

Khi Lạc Hàn Thân ôm Mị Nguyệt Dung vào phòng bao,cô thật không nghĩ đến, hắn lại đem mình tới đây. Lúc đầu, cô còn giãy dụa kịch liệt, khi thấy trong phòng có người,Mị Nguyệt Dung lập tức im lặng, ngoan ngoãn nằm trên vai Lạc Hàn Thần. Hai tay cô liên tục đập vào bờ vai cứng rắn của hắn. Nhưng âm giọng thì thầm chỉ đủ cho hắn nghe thấy

” Lạc Tổng, anh mau bỏ tôi xuống được không” Mị Nguyệt Dung quẫn bách lên tiếng

“Chịu ở lại đây với tôi,tôi sẽ bỏ em xuống” Lạc Hàn Thần bá đạo càng ôm chặt cô, khí thế của hắn quá cường ngạnh, giống như nếu thật sự cô đạp cửa bỏ trốn, thì cả tối nay cô cứ việc an vị trên vai hắn.Mặt Mị Nguyệt Dung càng lúc càng ửng đỏ,hai má đã nhiễm một tầng mây hồng, cô xấu hổ đưa hai tay lên ôm mặt.Lí nhí đáp lại hắn

” Tôi ở lại là được chứ gì”

“Em nói gì tôi nghe không rõ” Lạc Hàn Thần càng cố tình trêu chọc cô, tay đã như có như không tiến vào trong vạt váy, xoa nắn đùi trong mẫn cảm.Mị Nguyệt Dung cứng đờ, thét lớn

“Tôi ở lại… ở lại được chưa, anh mau bỏ tôi xuống đi”

Nghe được vẻ quẫn bách, xấu hổ của Mị Nguyệt Dung, Lạc Hàn Thần cuối cùng cũng buông tha cho cô. Mị Nguyệt Dung chỉ thấy một sức lực vững chắc,hắn một đường đã bồng cô xuống, khi hai chân chạm đất Mị Nguyệt Dung thở phào nhẹ nhõm.Hai con mắt cô trừng trừng nhìn Lạc Hàn Thần như muốn ăn tươi nuốt sống anh. Cô chưa bao giờ gặp phải tên đàn ông nào vô sỉ như hắn, chỉ biết ép buộc người khác làm theo ý mình

Lạc Hàn Thần hoàn toàn phớt lờ ánh mắt ngập tràn lửa giận của cô,cởi lấy áo vest trên người bọc kín Mị Nguyệt Dung vào đó, sau đó anh mới dẫn cô ngồi xuống một vị trí trống trong phòng bao. Hắn bá đạo, vòng tay kéo sát cô vào lòng, cả người thong dong, thưởng thức hương thơm nhàn nhạt ở tóc cô,bạc môi của hắn liên tục trên cần cổ trắng mẫn cảm, trên bờ vai mảnh khảnh của Mị Nguyệt Dung, tạo ra những dấu hôn vụn vặt. Mùi gỗ tuyết tùng trên thân thể hắn chầm chậm len lỏi vào khứu giác, vào tóc, vào da, vào thân thể cũng như trí óc của Mị Nguyệt Dung. Móng tay của cô đâm sâu vào da thịt, trong khói thuốc và hơi rượu nồng đậm, cố gắng lấy lại sự tỉnh táo của mình. Vừa rồi tại tiệc gặp mặt bạn học cô đã uống không ít, nhưng trong phòng bao hạng nhất này hương rượu lại càng vẩn nồng đậm. Mị Nguyệt Dung có chút dựa sát vào Lạc Hàn Thần, trên thân thể của hắn muốn tìm một chút không khí thanh sạch, thoang thoảng hương tuyết tùng dễ chịu.
Mị Nguyệt Dung bất giác run rẩy, cả người dâng trào một cảm giác thương cảm, chua xót. Cô bé kia thoạt nhìn rất trẻ, nét ngây thơ, trong sáng dù đã qua một lớp trang điểm cũng không tài nào giấu đi được. Là vì sao mới rơi vào nơi này, vì gia đình sao hay vì đồng tiền. Hình ảnh cô gái đó càng nhắc nhở cô về quá khứ của mình, mỗi ngày chật vật nuôi sống bản thân.

Lạc Hàn Thần sớm nhìn ra vẻ khác thường trong gương mặt Mị Nguyệt Dung, cô là đang chú ý đến mấy cô gái kia mà quên mất sự có mặt của hắn. Chỉ vài người con gái chưa từng gặp qua đã gợi lên sự thương cảm trong cô. Có trời mới biết anh muốn trừng trị tiểu yêu tinh này như thế nào. Lợi dụng lúc cô không để ý, Lạc Hàn Thần bế Mị Nguyệt Dung ngồi vào lòng, tựa cằm lên vai cô, từ khoảng cách này anh có thể thấy rõ ngực trắng mê người ẩn hiện dưới váy đen bó sát

” Dung Nhi, em muốn báo đáp ân nhân của mình như thế nào đây”

” Không phải tôi đã theo anh đến tận đây rồi sao, còn yên vị đợi anh giải quyết xong xuôi mọi chuyện. Sáng mai Thanh xuân mãi mãi khởi quay, anh nên buông tha cho tôi sớm rời khỏi đây” Mị Nguyệt Dung nhỏ nhẹ thoái thác Lạc Hàn Thần. Nếu không phải có người ở đây và cũng nể mặt hắn là sếp tổng của mình,thì cô đã một cước đá văng hắn, chứ không để tên đàn ông đáng chết này lợi dụng ăn đậu hũ của mình dễ dàng như vậy.

” Sáng mai bảo trợ lí của tôi theo em giải quyết mọi chuyện được không” Nói xong, Lạc Hàn Thần liền đem tay nàng đặt lên trên tay anh.

Trái tim Mị Nguyệt Dung khẽ run lên, vừa muốn rút tay về, lại bị anh nắm chặt trở lại, đem tay nhỏ bé của cô hoàn toàn bọc lại trong bàn tay to lớn của anh. Từ trước đến nay, cô cùng Triệu Bách Lâm thân mật nhất cũng chỉ có nắm tay, nhưng người đàn ông trước mặt này, lại không kiêng dè một chút nào, hết lần này đến lần khác cưỡng đoạt cô. Thậm chí nụ hôn đầu, lần đầu tiên của cô đều thuộc về hắn. Mị Nguyệt Dung non nớt, trải qua những xúc cảm kích tình mới lạ do một tay Lạc Hàn Thần dạy dỗ, tất cả đã sớm khiến cho lòng cô ngập tràn kinh hãi. Cô không muốn lá chắn phòng bị cuối cùng của mình, từng lớp, từng lớp cứ bị hắn lột dần, cướp đoạt đi tất cả. Rồi một ngày ngay đến cả linh hồn cô cũng không còn giữ được nguyên vẹn nữa.

” Lạc Hàn Thần, tự tôi cũng có thể làm hết công việc của mình, không cần anh nhọc công. Long Tổng đã an bài, anh nên sớm lựa chọn một trong những cô gái ở kia đi. Họ chắc chắn biết cách lấy lòng anh” Mị Nguyệt Dung vừa cương quyết cự tuyệt lời giúp đỡ của anh cũng là lời nhắc nhở chính bản thân mình, trong thâm tâm cô chỉ muốn thoát khỏi Lạc Hàn Thần càng sớm càng tốt

” Em là đang muốn đẩy tôi cho người phụ nữ khác sao” Lạc Hàn Thần tức giận, đôi mắt ngập trong sự rét lạnh. Một thoáng suy nghĩ muốn trừng phạt cô, hắn lập tức chế trụ, điên cuồng gặm cắn lấy cánh môi đào đỏ hồng, hắn hôn nàng càng lúc càng sâu hơn, như thể muốn hút luôn cả linh hồn cô vào cơ thể hắn,cơ thể rắn chắc kề sát thân thể mềm mại của Mị Nguyệt Dung.Cảm giác được có một vật cứng rắn gì đó chạm lên người mình, trong mê sương mông lung,Mị Nguyệt Dung điên cuồng giẫy dụa, khó chịu cắn chặt lên bạc môi của Lạc Hàn Thần, máu lập tức từ môi hắn nhiễm lấy cả hơi thở của cô, Mị Nguyệt Dung liền cảm thấy một luồng khí lạnh từ Lạc Hàn Thần. Hắn thoát khỏi môi cô, bên môi Lạc Hàn Thần lướt qua tia cười lạnh. Hắn nhìn chằm chằm Mị Nguyệt Dung,đôi mắt đột nhiên chuyển biến…

“Liễu Như, cho Linh Lan thử một chút Tình Ái của Cám Dỗ, đêm nay để em ấy theo tôi”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.