Khống Trùng Khống Vận Mệnh – Chương 133 Hóa Mộc Quyết đột phá – Botruyen
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 3 năm trước

Khống Trùng Khống Vận Mệnh - Chương 133 Hóa Mộc Quyết đột phá

Một vòng, hai vòng, ba vòng… Hóa Mộc Quyết như du long chạy khắp mọi ngõ ngách trong người hắn. Cuối cùng lại điên cuồng dồn nén tại đan điền. Mười cây cấp 2 Giáp đẵng linh dược đã tề tụ, đây chính là lúc thích hợp nhất để hắn pháp quyết đột phá.

Trần Duyên như thể cảm nhận thấy chân khí trong cơ thể đang cùng đan điền giằng co không ngừng. So với tầng một Hóa Mộc Quyết tầng hai mang lại thống khổ gấp trăm lần. Từng cọng gân, thớ thịt như bị phá đi đắp lại không thể nào đếm xuể, gương mặt hắn vặn vẹo dữ tợn.

-THU.

-GAAAAAAA….

Hai tay bắt quyết nguyên khí trong người đã đạt đến đỉnh phong. Ngay trong chốc lát tất cả luồng nguyên khí khổng lồ đó bị đan điền bao bọc, người ngoài nhìn vào sợ rằng cũng khó mà tin nổi, dưới bụng của hắn đang phình to như một con thiềm thừ.

-Thân ta quy mộc, nguyên khí hội tụ.

Đan điền dần nhỏ lại, đây chính là lúc mà cơn thống khổ mới thật sự bộc lộ ra. Trong giới tu tiên nơi mà mỗi tu sĩ sợ hãi nhất không cần phải nghĩ đó chính là đan điền. Nơi mà tất cả nguyên khí tích tựu nếu như đan điền ngươi gặp phải vấn đề thì kẻ đó không cần phải nhiều lời, đoạn đường tu đạo của ngươi đã đứt đoạn. Dù có kinh mạch to lớn cỡ nào thì đó cũng chỉ là dùng rỗ tre múc nước cả đời đều hoang phí.

Hắn vừa liều mạng nhưng không thể làm mất đi ý chí, chỉ cần một khắc sơ hở nhẹ thì đan điền vỡ nát tàn phế suốt đời, nặng thì thân tử đạo tiêu trên đời này không còn một kẻ mang danh Trần Duyên tồn tại.

-Không được, đạo tâm của ta vững chắc như bàn thạch không thể nào phá vỡ. Nắm chắc thực lực, nắm chắc số mệnh Trần Duyên ta phải một chân đạp bằng vùng trời này.

Từng cơn đau đớn thấm nhuần vào tâm trí, Trần Duyên không hề điên loạn cũng không chối từ. Nhẫn nại nhấm nháp từng cơn thống khổ đang xâm lược như thể chúng là mĩ thực, là trân quý không dễ dàng tìm được.

Từ dưới mặt đất, từng rễ cây thô to như mãng xà chen nhau ngẫn đầu cuốn lấy hắn nhục thể. Da dẻ cũng dần ngã màu khiến người khác cũng khó lòng phân biệt giữa hắn cùng những thân cây kia.

Hắn một mực không động đậy, hô hấp đã trở nên hòa nhập cùng linh thảo, cổ thụ. Nhục thể bấy giờ như đã hóa thành một thân cây thật sự da dẽ nứt nẻ sần sùi không khác gì vỏ cây.

Đột nhiên song mục vốn khép chặt mở lớn.

-Đây chính là tầng 2 của Hóa Mộc Quyết sao?

-Cùng thảo mộc tâm ý hòa hợp ta có thể sai khiến chúng.

Hắn đã thành công tu luyện đến tầng 2 Hóa Mộc Quyết. Thân thể trần truồng từng mảng vỏ cây bong tróc ra để lộ làn da mượt mà không tì vết. Trần Duyên như là được hoán thai chuyển cốt, tất cả những dấu vết do yêu thú hay kẻ thù mang lại đều đã không còn nữa, sự tái sinh cũng chỉ được như vậy mà thôi.

-Nguyên khí tinh thuần 6 thành, ta lúc này mới chính là Trúc Cơ tu sĩ thật sự.

Trần Duyên lẫm bẫm, trước kia tu vi đã đột phá nhưng hắn vẫn chỉ có thể thi triển công pháp cùng pháp quyết khi còn là tu sĩ Luyện Khí kì. Nay pháp quyết đã hoàn thiện cũng chính là lúc thực lực của hắn thay đổi nghiên trời lệch đất.

-Tướng công…

-Tướng công…

-Chàng thật sự bình an, tạ ơn trời phật cuối cùng chàng cũng bình an vô sự.

Thần thông Thiên Hạ Hồng Lô quả nhiên không thể đo lường, các nàng không ngờ lại cảm nhận thấy cơn thống khổ cùng cực của hắn. Nhiều lần chúng tỉ muội muốn phá cửa xông vào nhưng Hạ Thảo lại nhanh tay ngăn cản. Nàng biết nếu như tiến vào sợ rằng không giúp được gì cho hắn thậm chí còn khiến phu quân phân tâm thậm chí là tẩu hỏa nhập ma, nàng cũng chỉ còn biết cắn răng quỳ bên ngoài mật thất cầu xin thần tiên giúp hắn bình an vượt qua kiếp nạn.

-Hahaha Trần Duyên ta quả thật là phúc đức 3 đời mới có thể cùng các nàng kết nghĩa phu thê. Nhìn xem không phải tướng công các nàng vẫn sinh long hoạt hổ sao.

Qua cơn hoạn nạn nhìn thấy các nàng sợ hãi, lo lắng thật lòng đau xót cho hắn khiến Trần Duyên xúc động. Mở rộng vòng tay ôm chúng thể thiếp vào lòng, hít thật sâu mùi hương thơm ngát.

-Để tướng công khiến các nàng đột phá, ngàn năm thọ nguyên cũng chỉ là khởi đầu. Chúng ta phải là thần tiên quyến lữ đời đời không thể lìa xa.

Lời nói thắm thía từ tâm can. Chúng nữ hiểu ý tứ của hắn, thẹn thùng đùa giỡn không muốn mình là người mở đầu.

-Liên tỉ hay là tỉ.

Trong số 13 thể tử của hắn thì mĩ phụ Kim Liên đứng bên ngoài thất thần.

-Không…không được.

-Tướng công đã trừng phạt ta cấm dục 6 tuần trăng, chỉ mới 1 tuần trăng trôi qua ta phải nhẫn nại không để chàng phải một lần nữa thất vọng.

Nàng cắn môi không gì có thể lay chuyển.

-Liên muội ta tin chắc chàng sẽ không giận muội đâu, mau vào đây cùng chúng ta hầu hạ chàng.

Hạ Thảo diệu dàng kéo tay nàng.

-Không được, muội không thể lần này cũng chính là muội tự trừng phạt mình đời này kiếp này sẽ không trái ý tướng công một lần nào nữa.

Mĩ phụ giật tay lại ánh mắt quyết tuyệt.

Biết không thể nào thay đổi được chủ ý Hạ Thảo chỉ có thể thở dài, trong đoàn quân lão bà này của hắn nàng chính là người có thực lực cao nhất (thực lực gì thì tự hiểu ^-^) nếu như không có nàng nơi đó sợ rằng tàn binh cũng khó lòng rời cuộc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.