Không Để Lỡ Kiếp Này – Chương 9 Valentine bên nhau – Botruyen
  •  Avatar
  • 38 lượt xem
  • 3 năm trước

Không Để Lỡ Kiếp Này - Chương 9 Valentine bên nhau

Sau khi đến đảo Tam Hoa, đang là ngày lễ tình nhân, khu resort đương nhiên là đông người tới. Chỉ còn một phòng giường đơn, nghe đến sáu từ đó, cả Kỳ Quân và Thi Thi đều giật mình nhìn nhau ngượng ngùng.

Đành phải chấp nhận gật đầu đồng ý.

Căn phòng nằm ở trên lầu 2, hướng xoay ra biển, có ban công rộng rãi, gió biển thổi vào rất mát mẻ. Xem ra căn phòng này nằm ở vị trí rất thích hợp, rất thoải mái, rất đẹp.

Vừa tới nơi cũng đã 3 giờ sáng, bọn họ tranh thủ chợp mắt một tí để đợi hành trình tiếp theo của Kỳ Quân.

Thi Thi trong công việc tuy là rất quyết đoán, rất khó gần, nhưng trong lúc này, cô lại vô cùng nữ tính. Kỳ Quân thấy sự khó xử của cô nên lên tiếng: “Anh sẽ ngủ ở sô pha”

Kỳ Quân hôn lên trán Thi Thi một cái và chúc cô ngủ ngon xong liền lấy gối lại sô pha ngủ. Kỳ Quân đã ngủ được 30 phút, Thi Thi vẫn còn trằn trọc. Quay sang thấy cậu đã ngủ, Thi Thi ngồi dậy nhìn Kỳ Quân một lát rồi đem chăn tới đắp cho cậu.

Ánh đèn ngủ màu vàng hiu hắt chiếu sáng không gian rộng của căn phòng này dường như không đủ. Thi Thi ngồi xuống bên cạnh Kỳ Quân, cầm tay cậu lên, cô sờ thấy được vết chai sần ở ngón trỏ và ngón cái. Cô đan những ngón tay mềm mai của mình vào các ngón tay thon dài có phần hơi thô ráp của Kỳ Quân, sâu trong đôi mắt có điều gì khó đoán, Thi Thi nói nhỏ tự mình nghe “Sau khi chuyên án kết thúc, liệu anh có đồng ý gác hết tất cả qua một bên để đi cùng em như bây giờ không”

Kỳ Quân từ lúc Thi Thi đắp chăn đã tỉnh rồi, nhưng không lên tiếng. Bây giờ nghe những lời này, không biết trong lòng Thi Thi đang sầu não chuyện gì.

Định mở mắt ra hỏi thì bị một bờ môi mỏng áp lên hôn mình, có nước từ đâu rơi xuống má, không nhịn được, Kỳ Quân mở mắt ra. Thấy Thi Thi mắt đang nhắm, hai hàng lệ của cô đang chảy.

Đã có chuyện gì xảy ra?

Kỳ Quân liền cầm tay Thi Thi, làm cô giật mình mở mắt ra, trong hoàn cảnh này, thật rối rắm.

Kỳ Quân muốn biết chuyện gì đã xảy ra thì Thi Thi lại ôm cậu, hôn cậu, trong phút chốc ý nghĩ muốn hỏi cô đã biến mất vì đã bị lấn át lí trí.

“Ngoài kia mưa giông buốt giá

Chẳng sá chi đôi mình

Ghì chặt nhau và sát bên nhau
“Ý tôi là ngoài tôi và anh, còn có ai nghe được cuộc trò chuyện này không, hay có lắp camera?”

Thái độ và câu hỏi của Phó Tùng làm cho Kỳ Quân phải nghĩ vài giây. Đây là cục cảnh sát, nếu có người nào khác nghe được cũng không ảnh hưởng tính mạng của cậu ta, tại sao phải sợ.

Kỳ Quân ngồi xòa người tới phía trước, nhìn thẳng vào mắt Phó Tùng, nghiêm túc nói: “Không có, anh có thể yên tâm mà nói rồi”

Phó Tùng lập tức chỉ tay chếch sang trái, hỏi: “Cô gái mặc đồ đen hôm trước ngồi ở vị trí đó, cô ta là ai?”

Ánh mắt Kỳ Quân dò xét Phó Tùng, im lặng không trả lời. Phó Tùng tiếp tục hỏi: “Cô ta làm gì ở đây?”

Kỳ Quân lạnh lùng hỏi lại “Cô ấy là chuyên viên tâm lý tội phạm của bộ công an NY. Rốt cuộc cậu muốn nói gì?”

Phó Tùng cau mày khi nghe sáu chữ “chuyên viên tâm lý tội phạm”. Cậu ta đưa người về phía Kỳ Quân, nhẹ giọng nói: “Lúc tôi nhìn thấy cô ta, cảm giác rất giống với người đêm hôm đó bắt tôi. Ánh mắt cũng rất sắc bén, dáng người càng giống hơn… Nhưng tôi không nghe được giọng nói của cô ta”

Kỳ Quân nhếch môi cười, lạnh nhạt nói “Cậu nghi ngờ cô ấy là sát thủ hắc hoa?” Phó Tùng gật gật đầu. Kỳ Quân lại nói tiếp “Cậu đoán đúng rồi, sát thủ hắc hoa rất giống cô ấy” Phó Tùng trợn mắt ngạc nhiên. Kỳ Quân cười lạnh một cái, ánh mắt khó đoán nhìn Phó Tùng, nói: “Dù sao cũng cảm ơn cậu đã hợp tác, khi nào cần, chúng tôi lại gọi cậu”

Hôm nay Thi Thi không đến cục cảnh sát, cô ngồi ở nhà sắp xếp lại trình tự vụ án. Đang đứng trước bảng trắng viết gì đó về vụ án, cô ngồi xuống đối diện bảng, lật qua lại hồ sơ vụ án thì nhận được tin vừa xảy ra án mạng ở đường Chi Diệu.

Sau khi mặc đồ chỉnh tề, chạy ra ngoài cửa, gặp sát thủ hắc hoa đang đứng trước cửa không cho cô ra. Thi Thi khẩn trương cầm lấy tay cô ta, nói: “Cô lại sắp gây án? Dừng lại đi, mạng đền mạng không phải là cách trả công bằng cho nạn nhân”

Sát thủ hắc hoa cười lạnh một cái, nói: “Mạng đền mạng là công bằng nhất. Công lý ở đâu khi hung thủ chỉ ở tù 10 năm, 20 năm, hay chung thân để đền tội cho cuộc đời của nạn nhân, cuộc đời của họ, người thân của họ, cuộc sống tốt đẹp của họ đã bị hủy hoại”

Thi Thi lại tiếp tục nói: “Vậy còn hung thủ, cô giết bọn họ như vậy là quá nhẹ nhàng cho họ. Chỉ có sống, sống để biết tội, sống để đền tội”

Sát thủ hắc hoa giựt tay thật mạnh ra, lạnh lùng đến đáng sợ, nói: “Oán khí của nạn nhân rất nặng, bọn họ luôn tìm tôi chỉ mong tôi trả công bằng cho bọn họ, bằng cách của cô mãi mãi không đuổi kịp tôi đâu”

Dứt lời, sát thủ hắc hoa bỏ chạy. Thi Thi đuổi theo ra khỏi chung cư.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.