Mỹ Linh khuôn mặt nghiêm túc “ Không phải dễ dàng có được a…”
Cây thuộc quyền sở hữu của đại gia Râu Xám, một trong những kẻ giàu nhất Lam Tinh cầu.. mỗi mười năm thì hắn thu lợi từ cây Sinh mệnh cũng đã đủ cho hắn có một gia tài kếch xù. Và tất nhiên:) đại gia khá là sợ chết và cũng không thiếu kẻ thù nên theo sát hắn luôn có hai cận vệ được xem như bất ly thân đó là Trung vệ và Tá vệ.
Hai tên này cũng chính là hai cánh tay đắt lực của hắn, thực lực không tầm thường.
Trung vệ thực lực tiến đến Hồn tướng tầng 10, Tá vệ thực lực nhĩnh hơn cũng đã tiếp cận Hồn tướng tầng 11. Điều này cũng là điều Khải Minh lo lắng, thực lực hiện tại hắn chỉ mới là Hồn tướng tầng 2. Xem ra hắn chỉ cần gặp một trong hai người thì còn thể lợi dụng Tử thần thuật để trốn thoát, huống chi đây là hai người … chỉ có thể nói có mọc cánh cũng không bay được chỉ sợ một mảnh huyết nhục cũng không còn. Đây không phải là do Khải minh sợ chết mà là biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng…( còn giờ có thắng không thì ta chưa biết…haha), hắn cần phải có kế hoạch rõ ràng mới được…
Trở lại phòng với tâm trạng nữa trời, nữa đất này thì thật là khó chịu… hazzz…chắc phải tìm nơi nào đó thuận thiên thuận địa nghỉ ngơi một chút rồi…haha
…HỒNG LÂU KĨ VIỆN..
Mặt hắn không thể nào phởn hơn và mắt cũng khi nào sáng bằng khi này,..các cô gái thì cứ ngồn ngộn thướt tha đi qua đi lại trước mặt hắn… thật không quá khi nói đây là một trong những kĩ viện này cũng thật là xịn quá đi..
“ Cần mua một chiếc khăn tay để chùi đi nước vãi đang nhiễu nhão của ngươi không?” Hệ thống cũng thật là biết trêu người quá đi -_-
Hắn cố gắng chỉnh đốn tác phong của mình lại, phải thật là phong độ mới được. Một mùi hương lan nhẹ trong không khí khiến hắn say đắm, nhìn qua một chút hắn liền thấy một cô gái phải gọi là đỉnh của đỉnh cao..
Đằng trước tròn đằng trước, đằng sau lắc lư đằng sau.. mông ngực lại cứ tràn trề trong khi cái eo thì lại bé tí thế kia, mái tóc vàng kim óng ánh đung đưa nhẹ nhàng, hàng mi cong vút khẽ lay đọng… “ Ôi mẹ oi, tuyệt phẩmmm”
Thấy Khải Minh bị hút hồn bà chủ liền tiến đến..
“ Nàng ta tên là Thiên Hương, ngươi có muốn cùng nàng ta du ngoạn đêm nay không?”
Không chút do dự “Ta muốn”
“ Được được.. 1 triệu phang”
Một triệu phang đổi 1 đêm thì cũng quá là cao đi,nhưng thật may Khải Minh lại không thiếu tiền .. Nói rồi hắn liền đưa đủ một triệu phang cho bà chủ, bà ta lập tức dẫn Thiên Hương đến giao lại cho hắn còn không quên nhắn gửi “Chúc ngươi vui vẻ”…
Thiên Hương dẫn hắn lên phòng… đóng cửa, nàng nhẹ nhàng rủ bỏ lớp y phục xuống. Khải Minh thấy thế liền vồ đến nhưng hổ đói, nhưng hắn không manh động … nhẹ nhàng từ ngực xuống bụng, liếm quanh bụng rồi lại xuống đồng cỏ tươi mát phía dưới…
Hơi thở Thiên Hương càng lúc càng dồn dập, nàng cũng tiện tay rũ bỏ quần áo trên người hắn xuống, lách tay vào trong…Tay nàng đang vuốt tiểu đệ của hắn một cách nhẹ nhàng và trìu mến y như cưng nựng một tiểu bảo bối vậy… Hắn cũng không vừa, dùng tay khoáy sâu vào bên trong khiến nàng không thể không rên lên đầy thảm thiết..
“ Ahhh… hãy lấp đầy em…xin chàng… ah..uh…”
Nghe vậy hắn không chờ đợi gì nữa… đặt đầu tiểu đệ vào thác nước lênh láng, không một tín hiệu nào, hắn đã đâm lút cán…Thiên Hương oằn mình kịch liệt và rồi bên dưới tuôn ra một dòng suối tình trong suốt, thuận thế Khải minh ra vào kịch liệt bên dưới không ngừng va chạm tạo nên nhưng liên hoàn âm thanh “ Bạch bạch” kèm theo đó là tiếng rên rỉ không hồi kết “Uh…ah…ah” khiến ai nghe thấy cũng phải đỏ mặt…thật may vì đây là tường cách âm.
“ Cộng 20 điểm khoái lạc… cộng 20…” giọng của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu Khải minh. …
….