Khoái Lạc Hệ Thống – Chương 8: – Botruyen

Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 8:

Chương 7: Rừng Ám Dạ (3)

Khải Minh đứng như trời trồng, mắt không rời khỏi cô gái. Hắn đã bị vẻ đẹp của cô nàng làm cho mê muội. Nàng sở hữu một khuôn mặt đẹp sắc sảo, một mái tóc đen dài, một làn da trắng như tuyết. Cô nàng ăn mặc khá là thiếu vải, để lộ gần hết hai quả đào ở trên và cặp chân thon dài trắng không tì vết ở dưới.

Tên:???

Tuổi:???

Sinh lực:???

Hồn lực:???

Cảnh giới:???

'Chuyện gì vậy, sao toàn là dấu chấm hỏi vậy?' Khải Minh thắc mắc trước thông tin được Tinh Thông Nhãn đưa về. Chưa bao giờ hắn gặp trường hợp này.

Trước cái nhìn của Khải Minh, cô gái cau mày khó chịu. Nàng vẫy nhẹ tay về phía hắn. Khải Minh thấy vậy tưởng nàng gọi mình nên hớn hở chạy lại. Nhưng hắn đã lầm. Sau cái vẫy tay nhẹ nhàng ấy, mặt nước trong hồ đang phẳng lặng thì bỗng nổi sóng. Sau đó từ dưới hồ một cột nước bắn thẳng lên trời rồi hóa thành hình một con rồng đâm thẳng đến Khải Minh.

'Hể?'

Khải Minh liền nhảy lên cao né tránh. Con rồng đâm thẳng vào vách đá đằng sau hắn tan ra, nước văng tung tóe. Những giọt nước văng ra đó bỗng kết lại thành một sợi dây phóng lên trói lấy chân hắn rồi kéo xuống. Khải Minh ngã nhào xuống đất. Sau đó liên tiếp những sợi dây nước khác bay lại trói hắn.

'Uh…'

Những sợi dây này tuy làm bằng nước nhưng lại rất chắc. Khải Minh vùng vẫy cỡ nào cũng không thoát ra được.

'Ngươi là ai?' Cô gái kia không biết từ khi nào đã đứng ngay trước mặt hắn, nghi hoặc hỏi.

'Ta… ta là… Huỳnh Khải Minh.'

'Huỳnh Khải Minh? Làm sao ngươi vào được đây?'

'Ta… ta chỉ … A!'

Hắn chưa nói hết câu thì cô nàng kia đã tiến đến sát lại như để nhìn hắn kĩ hơn. Mùi hương của cơ thể nàng làm cho hắn đê mê. Khải Minh đưa mũi như cố hít hết mùi hương này.

'Hmmm…'

Nàng nhìn hắn một hồi lâu rồi lên tiếng nói: 'Ngươi chả có gì đặc biệt cả, nhưng sao lại vào đây được? Đúng là kỳ lạ. Nói mau, làm sao ngươi vào được đây?'

'Ta chỉ vô tình chạm tay vào vách đá rồi…'

'Hmmm đưa tay ta xem.'

Khải Minh bị trói nên làm sao đưa cho nàng coi được. Thấy vậy cô nàng búng tay một cái, những sợi dây nước rời khỏi cơ thể hắn, chui xuống hồ. Sau đó nàng ngay lập tức cầm lấy tay hắn đưa sát đến trước mắt.

'Máu?! Lẽ nào…' Nàng kinh ngạc la lên.

'Máu?' Khải Minh nhìn lại tay mình, trên đó có dính một chút máu. Hắn nhận ra ngay đây là máu chảy từ vết thương do hắc hổ gây ra lúc nãy.

Mặt cô gái bỗng trở nên nghiêm trọng. Nàng thả tay hắn ra rồi quay lưng đi về phía hồ nước.

'Mau đi theo ta.'

'Để làm gì?' Khải Minh nghi ngờ hỏi.

'Ta muốn trao cho ngươi một thứ.'

'Là thứ gì?'

'Đi đi rồi biết.'

Khải Minh nghe lời lẻo đẻo theo sau. Hắn vừa đi vừa dán mắt vào cặp mông tròn trịa đang ngúng nguấy kia. Cô nàng bước đi thong thả trên nước tựa như đang đi trên mặt đất vậy. Khải Minh thấy vậy liền trầm trồ, lúc ở thế giới cũ, hắn cực thích khả năng đi trên nước này.

'Hệ thống, có kĩ năng nào giúp ta làm được vậy không?'

'Hiện tại chưa thấy.' Hệ thống đáp lại. Nghe vậy Khải Minh thở dài ra vẻ tiếc nuối. Hắn nhìn cô gái kia vẫn đang tiến nhanh về phía trước, không quan tâm đến tình thế của mình. Khải Minh chỉ có hai lựa chọn, một là đi đường vòng, hai là bơi qua. Vì cái hồ khá lớn nên hắn quyết định bơi luôn cho nhanh.

Vừa mới nhảy cái tủm xuống hồ thì hệ thống lên tiếng: 'Kĩ năng Đạp Thủy có thể giúp ngươi đi trên nước.'

'Đệt, sao giờ ngươi mới nói.'

'Ta cố tình đó.' Hệ thống thản nhiên nói như trêu tức Khải Minh.

'Ặc. Sao ngươi dám…'

'Giờ có mua hay không?'

'Hmmm. Mua. Giá bao nhiêu!' Khải Minh bực dọc nói.

'2100 điểm khoái lạc.'

'Ồ cũng rẻ nhỉ, mua luôn.' Khải Minh nói dứt khoát. Ngay sau đó hắn lập tức lĩnh hội được kĩ năng Đạp Thủy.

Đạp Thủy (Lv1): Giúp di chuyển trên mặt nước. Tiêu hao 5 hồn lực/1s.

Khải Minh không chần chứ gì mà xài luôn. Hắn từ từ đứng lên mặt nước, lúc đầu còn hơi khó giữ thăng bằng nhưng vài giây sau thì không còn vấn đề gì cả.

Bỗng cô gái kia quay lại nhìn hắn: 'Ngươi cũng biết Đạp Thủy à? Sao lúc nãy không dùng luôn mà để ướt áo.'

Khải Minh cười nói: 'Ta… ta cố tình đó!'

Nhờ hệ thống hắn biết được rằng một người bình thường muốn học kĩ năng này phải tốn khá nhiều thời gian. Đối với hắn, cô nàng kia còn khá nhiều bí ẩn, hắn đâu thể nói rằng mình mới học được vài giây trước, biến mình thành kẻ đặc biệt, một thiên tài, chỉ tổ gây chú ý. Tốt hơn cứ giữ bộ dạng 'con người bình thường'.

'Đồ điên!' Cô nàng mắng hắn một tiếng rồi xoay đầu đi tiếp.

'Hệ thống, tất cả là tại ngươi, nếu ngươi đưa ta kĩ năng sớm hơn…' Khải Minh đi theo sau, vừa đi vừa quở trách hệ thống.

'Thì sao nào, ngươi làm gì được ta chứ ahihi.'

Khải Minh cũng chẳng nói gì thêm. Sau một thời gian làm việc với nhau hắn rút ra một điều rằng càng cãi lại hệ thống thì càng bất lợi. Cách tốt nhất là im lặng.

Sau khi đi qua khỏi hồ nước, cả hai lại đi thêm một đoạn khá xa nữa, khi đến một vách đá nọ cô gái kia lên tiếng nói: 'Được rồi. Dừng lại đây.'

Khải Minh nhìn xung quanh khó hiểu, không biết cô nàng này dẫn mình đến đây để làm gì. Chợt hắn phát hiện ra một thứ gì đó ở trên vách đá, một ổ rơm.

'Trứng?!'

Khải Minh la lên. Đúng vậy, một quả trứng khá lớn không biết là của loài nào đang nằm gọn trong ổ rơm mà hắn thấy. Quay sang nhìn cô gái kia thì thấy nàng nhún nhẹ người một cái sau đó cơ thể tự động bay lên không trung. Nàng bay đến trước quả trứng, nhẹ nhàng cầm lấy nó, sau đó đáp xuống đất rồi đưa cho Khải Minh.

'Sao lại đưa cho ta?'

'Hmmm, có người nhờ ta đưa nó cho ngươi.'

Khi nghe nàng nói vậy hắn liền hỏi lại ngay: 'Đó là ai?'

'Hiện giờ ta chưa thể nói cho ngươi biết được. Sau này định mệnh sẽ đưa ngươi gặp người đó thôi.'

'Hmmm,…' Khải Minh lòng đầy nghi vấn cầm lấy quả trứng. Tinh Thông Nhãn không chỉ soi được thông tin về con người mà còn các thứ khác nữa, chẳng hạn như vật phẩm.

Trứng ???: ?????????????????????????????????????????????

'Lại chấm hỏi nữa ư?'

Khải Minh cảm thấy vô cùng kỳ lạ, hết cô gái kia rồi đến quả trứng này, tất cả đều là chấm hỏi. Đang suy nghĩ thì bỗng cô gái kia lên tiếng: 'Được rồi. Bây giờ ta sẽ đưa ngươi ra khỏi đây.'

Nói rồi nàng đưa tay về phía trước, một vòng tròn kỳ bí xuất hiện dưới chân hắn. Thấy vậy Khải Minh vội la lên: 'Khoan, từ từ đã.'

'Chuyện gì?'

'Ta vẫn chưa biết tên nàng.'

'Hmmmm, ta tên Long Kính Thủy.'

'À nàng cho ta chụp hình được không?' Nói rồi hắn lấy từ túi không gian chiếc iphone vừa mua hôm bữa. Sau đó bật camera lên rồi chụp ngay một tấm.

'Đây là cái gì? Bảo vật lưu hình ảnh hả?' Kính Thủy mượn chiếc Iphone hắn đang cầm tò mò hỏi.

'À ừm có thể nói như vậy.'

'Ngươi chụp ảnh ta để làm gì?'

'Tại… nàng đẹp quá nên ta muốn chụp làm kỷ niệm.'

'Đẹp?!…' Khải Minh vừa dứt lời thì khuôn mặt của Kính Thủy bỗng đỏ ửng lên. Có vẻ nàng đang xấu hổ trước lời khen của hắn.

'Ta chụp thêm vài cái được không?' Khải Minh tham lam đòi chụp thêm.

'À ừm… nhanh lên đó.'

'Nàng tạo kiểu đi.'

'Tạo kiểu?' Kính Thủy thắc mắc không biết phải làm như thế nào. Khải Minh liền tận tình chỉ cho nàng, hắn cũng lợi dụng cơ hội chạm vào eo nàng khi đang chỉnh tư thế.

Sau khi cho hắn chịch à nhầm chụp đủ tư thế, Kính Thủy liền hắng giọng nói: 'Thôi được rồi, để ta đưa ngươi ra.'

Một lần nữa nàng đưa tay về phía hắn, vòng tròn kia lại xuất hiện.

'Ta có thể quay lại đây không?' Khải Minh hỏi Kính Thủy. Nàng nghe được câu đó bỗng dưng mặt đỏ lên như trái cà chua.

'Biến đi, ngươi đừng quay lại đây.'

Nói rồi vòng tròn đó sáng rực lên đưa Khải Minh trở lại rừng Ám Dạ.

'Hmmm, hôm nay trừ việc gặp con hắc hổ kia ra thì cũng may phết, gặp ngay người đẹp. Nhưng sao hồi nãy trông nàng ấy giận dữ vậy ta? Lẽ nào nàng ấy nhận ra mình giở trò sàm sỡ. '

Khải Minh đứng suy nghĩ một hồi rồi cũng quyết định đi về. Bỗng hắn đứng khựng lại.

'Đường nào để về đây???'

Long Kính Thủy đứng im một chỗ nhìn lên trời cao. Nàng bắt đầu nhớ lại một câu chuyện xảy ra tại nơi này cách đây vài năm. Một người mang áo trắng với mái tóc dài đang đứng nói chuyện với nàng.

'Có thật là lời tiên tri nói như vậy?' Kính Thủy lên tiếng hỏi người kia.

'Đúng vậy, hắn ta sẽ đến gặp ngươi trong vài năm nữa. Lúc đó nhờ ngươi đưa hắn trứng của Bạch Long.'

'Hmmm, được rồi, ta sẽ giúp ngươi.'

'Còn một chuyện nữa!'

'Chuyện gì?'

'Sau khi đưa hắn quả trứng, ngươi hãy ở lại đây chờ thêm vài năm nữa. Hắn nhất định sẽ quay lại tìm ngươi, lúc đó ngươi hãy…'

'Hãy…?'

'Làm tình với hắn!'

Sau mấy tiếng mò mẫm trong rừng, Khải Minh cuối cùng cũng tìm được đường về. Hắn về Lệ Xuân Viện tắm rửa, ăn uống sau đó lên phòng 'tu luyện'.

'Hmmm, trứng gì đây ta? Mà ai đưa cho mình chứ? Thiệt là…'

Khải Minh một tay ôm Đào đang ngủ say một tay cầm quả trứng săm soi. Hắn dù banh mắt ra nhìn thì thông tin về quả trứng vẫn chỉ là chấm hỏi.

'Hmmm, có khi nào… hệ thống làm sao nâng cấp kĩ năng?'

'Ngươi muốn nâng cấp kĩ năng nào!'

'Tinh Thông Nhãn.'

Hiện tại Tinh Thông Nhãn đang ở lv1, Khải Minh nghĩ nếu nâng lên lv cao hơn thì có lẽ sẽ biết được chút thông tin về quả trứng này.

'Xác nhận nâng cấp? Giá 3000 điểm khoái lạc.'

'Ặc, đắt nhỉ… thôi kệ, nâng cấp đi.'

Hiện tại hắn chỉ còn khoảng 4000 điểm khoái lạc. Dù vẫn siêng năng chịch Đào nhưng điểm tăng ít quá.

Vài giây sau hệ thống thông báo: 'Nâng cấp thành công kĩ năng Tinh Thông Nhãn lên lv2.'

'Hmmm được rồi để ta xem thử.'

Khải Minh đưa quả trứng lên trước mắt, thông tin lập tức chạy vào não, hắn nhận ra có sự khác biệt.

Trứng ???: Không xác định được.

'Ặc, bà mẹ nó, tưởng có gì mới, chỉ là thay chấm hỏi bằng 'không xác định được'. Thôi đi ngủ cho lẹ.'

Khải Minh đem để quả trứng lên cái bàn gần đó rồi lăn lên giường ngủ. Trước khi ngủ còn không quên nói: 'Mong là đừng mơ gì hết.'

Khi Khải Minh đã chìm sâu vào giấc ngủ. Ở trên bàn, quả trứng bỗng sáng lên…

–Thần Sex000–

Nhớ cmt để ta có động lực.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.