Chương 63: Dâm Nữ Linh Chi (1).
'Phập!'
'Ngươi…' Khải Minh trợn mắt nhìn.
'Hahaha… cuối cùng… cuối cùng…'
'—Ta cũng chẳng thể giết ngươi… Hộc!'
Tài 'dê' phun ra một ngụm máu rồi chết. Trên người hắn lúc này đang bị hàng loạt những mũi gai tạo từ tử khí xiên qua, giữ hắn không thể tiến bước. Lưỡi kiếm mà hắn cầm chỉ còn cách Khải Minh vài centimet mà thôi, ước nguyện cuối cùng của hắn đã không thành.
'Hừ… Đừng trách thế gian hay gì cả… hãy trách ngươi đã chọn con đường sai lầm!'
Khải Minh nói rồi bỏ đi. Tử khí lúc này hóa thành Tử Hỏa, thiêu cháy xác Tài 'dê' cùng đồng bọn.
Băng cướp Nanh Sói đã bị diệt sạch?
Có lẽ là vậy.
'Giờ thì… đi đón Linh Chi thôi!'
…
'Uh…'
Khải Minh bước những bước nặng nề về phía dãy nhà nọ. Dù chiến thắng trong trận chiến với Tài 'dê' nhưng cơ thể hắn chịu không ít tổn hại. Đặc biệt là linh hồn, do dùng nhiều thuốc cường lực nên bây giờ nó đã teo nhỏ lại hết mức khiến hắn không thể sử dụng hồn lực được. Nếu bây giờ có kẻ nào tấn công thì hắn thua chắc.
'Hộc… may là có thuốc trị thương với hồi hồn lực chứ không bây giờ đi cũng chẳng nổi…'
Khải Minh cười khổ, chân vẫn tiếp tục bước. Con đường ngắn kia đối với hắn lại dài vô tận. Nhưng cuối cùng hắn cũng đi hết.
Vượt qua hai ba cái cầu thang, Khải Minh đã đến được tầng mà Linh Chi đang ở. Đôi mắt hắn mừng rỡ khi nhìn thấy thân hình quyến rũ của Linh Chi đang ngồi tựa vào tường, dáng điệu trông vô cùng khó chịu, quằn quại.
'Linh Chi!'
Mệt mỏi dường như tan biến, Khải Minh lao đến bên Linh Chi.
'Hồi Trí!'
Nghe tiếng gọi, Linh Chi hai mắt tròn xoe, bắt đầu rưng rưng, nàng òa khóc thật lớn, những giọt nước mắt đó chính là biểu hiện của sự vui mừng. Hắn vẫn còn sống, thật sự là vậy.
Thấy vậy, Khải Minh dang tay ôm nàng vào lòng vỗ về.
'Ta đây… đừng khóc!'
Bàn tay hắn sau khi tháo trói cho nàng liền vuốt lên mái tóc mượt mà như suối kia.
'Oa… Hồi Trí…!!! Ngươi đây rồi!! Ngươi không sao… thật tốt quá!!'
Hai tay Linh Chi nhanh nhẹn vòng qua sau lưng Khải Minh và siết chặt hắn, tựa như muốn giữ lại, sợ hắn chạy đâu mất. Và cũng chính hành động này khiến hai bầu vú mềm mại của nàng ép chặt vào ngực Khải Minh khiến hắn 'bối rối'.
'Xin lỗi Linh Chi… Tại ta mà nàng bị như vậy… Đều là tại ta không tốt!'
Khải Minh được thế ôm chặt Linh Chi, vuốt ve trên lưng nàng. Hắn hiện tại đang trách mắng bản thân rất nhiều. Nếu như hắn lấy lại trí nhớ sớm hơn thì Linh Chi đâu phải gặp những chuyện vừa qua.
'Không… ta không trách Hồi Trí đâu… may mà Hồi Trí không bỏ rơi ta, nếu không… nếu không…' Linh Chi lại khóc to hơn nữa.
'Ừ… hắn có làm hại gì nàng không?'
Khải Minh đẩy nhẹ Linh Chi ra, ánh mắt dò xét khắp cơ thể nàng xem có bị gì hay không. Tuy nhiên, Linh Chi trông rất ổn, còn Khải Minh sau khi dò xét lại gặp một vấn đề lớn…
'Ắc… nàng ấy… đẹp quá!'
Khải Minh ngẩn người ra, đến giờ hắn mới để ý đến bộ y phục mà Linh Chi mặc. Đó là một chiếc đầm màu trắng vô cùng gợi dục. Không biết thằng cha nào thiết kế ra chiếc đầm này, nếu mà để Khải Minh biết được, hắn sẽ… lao vào ôm hun thắm thiết, bày tỏ lòng biết ơn vô bờ bến, to lớn như đại dương bao la xanh ngát ngoài kia.
Chiếc đầm này thật quá tuyệt vời, chất liệu không biết làm từ đâu nhưng vô cùng mềm mại, ôm sát vào cơ thể Linh Chi, tôn lên những đường cong tuyệt mỹ mà nàng sở hữu, phía dưới lại còn xẻ một đường dọc theo đùi, để lộ phần da trắng nõn của nàng. Chưa dừng lại ở đó, đây lại là loại đầm xuyên thấu, xuyên thấu… là xuyên thấu đó.
Khải Minh dường như có thể nhìn thấy ẩn hiện cơ thể trận trụi kia của Linh Chi, nhất là bộ ngực trắng căng tròn đang ẩn nấp kia, Linh Chi chỉ cần khẽ nhích một cái liền lộ ra thêm hai đầu ti hồng hào gợi cảm nữa.
Người đẹp vì lụa. Nhưng người đẹp lại có thêm ‘lụa’ nữa sẽ trở thành một ‘thứ gì đó’ vô cùng nguy hiểm, một vũ khí tối thượng hạ gục tất cả những ai nhìn vào.
'Ực…'
Khải Minh tựa như muốn xịt máu mũi, chỉ tiếc rằng hắn éo phải nhân vật trong manga hay anime để làm được điều đó.
'Hồi Trí…'
Linh Chi gọi làm Khải Minh giật mình, ánh mắt chuyển đến gương mặt yêu kiều đang trông chờ gì đó ở hắn.
Sắc mặt Linh Chi có gì đó không ổn, hình như nó hơi đỏ hơn bình thường thì phải. Đôi mắt nàng vẫn còn ướt đẫm nước mắt nhưng trong đó thể hiện rất rõ một tia… ham muốn. Môi nàng mấp máy mãi như đang định nói một chuyện rất khó nói, lưỡi đôi chút lại liếm lên môi hồng vô cùng quyến rũ.
Rồi…
Thân thể nàng bỗng rung lên làm bộ ngực kia lắc lư khiêu khích.
Eo cong uốn éo qua lại.
Cặp đùi trắng nõn đang liên tục chà sát nhau như cố ngăn thứ gì đó chảy ra.
Nhìn nàng như một nữ nhân khát dục đang cố che giấu bản chất của mình vậy.
'Linh Chi? Nàng sao vậy??'
Khải Minh tỏ ra rất khó hiểu. Linh Chi trong sáng, ngây thơ, thánh thiện của hắn đâu rồi? Sao giờ lại trông dâm đãng thế kia chứ? Chuyện này có vẻ không ổn… cơ mà hắn thích.
'… Hồi Trí… ta… ta cảm thấy không ổn…' Linh Chi đưa ánh mắt say mê nhìn Khải Minh.
'Không ổn? Nàng thấy thế nào?' Khải Minh hỏi dồn.
'Uh… cơ thể ta… nóng lắm… và… đang rất muốn… Uh…' Linh Chi không thể kiềm nỗi rên lên vài tiếng.
'Muốn… nàng muốn gì—Uh!'
Không cho Khải Minh nói trọn lời, Linh Chi bất ngờ lao đến, dùng môi khóa chặt môi Khải Minh.
Chuyện gì thế này?
Nàng tự dâng hiếng môi thơm cho hắn sao?
'Uh…' Không chỉ có môi, lưỡi nàng cũng tự động tách môi, nộp mình cho chiếc lưỡi Khải Minh.
Khải Minh hơi bất ngờ, nhưng với cảm giác phê tận óc mà nụ hôn kia mang đến, hắn ta mặc mọi chuyện cho bản năng, phối hợp cùng Linh Chi tạo nên nụ hôn nồng cháy mà bất cứ thằng F.A nào cũng thèm khát. Lưỡi cả hai quấn lấy nhau trong miệng Khải Minh như không muốn xa rời, được một lúc, Khải Minh đẩy dần lưỡi sang bên Linh Chi, lẽ nào cứ để nàng ấy ép sân, phải phản công một cái cho đáng mặt nam nhi.
'Uh…'
Linh Chi vốn không có kỹ năng trong mấy chuyện này, còn Khải Minh thì… một bụng, hắn đã làm việc này với hơn chục lần, thành thục, điêu luyện đến nỗi làm Linh Chi phải say mê.
Lưỡi hắn mạnh bạo khuấy động khắp nơi, hết bên má phải rồi lại đến má trái, sau đó lại liếm lên lưỡi Linh Chi, rút ra và rút vào đầy khiêu khích.
'Uh…'
Trước sự kích thích mãnh liệt của việc hôn, Linh Chi tự động rũ bỏ một bên chiếc đầm, để lộ ra bộ ngực trắng phau. Khải Minh hiện đang nhắm mắt nên không thấy, chứ để chúng lọt vào tầm mắt của hắn thì xác định…
Hôn được một hồi, cả hai tách nhau ra, làm xuất hiện một dòng nước miếng nối liền miệng họ.
'Linh Chi… nàng?' Khải Minh vừa thở nhanh vừa nói.
'Uh… ta… ta… xin lỗi Hồi Trí… ta không cố ý… chỉ tại… xuân dược mà tên kia bắt ta uống… tác dụng của nó mạnh mẽ quá… mà ta… ta lại không có thuốc giải nên…'
Đầu óc Linh Chi trở nên rối bù, mọi thứ nàng muốn chỉ là cái cơ thể nam tính trước mắt mình thôi. Tay nàng bất giác sờ lên ngực Khải Minh, chạm vào đầu ti của hắn.
'Xuân dược… Ah… ta có thể mua thuốc giải từ cửa hàng cho nàng ấy…KHOAN—Cái éo gì vậy? Mày vừa nghĩ gì vậy Khải Minh!!!!'
Khải Minh xém tí hét lên. Hắn vừa nghĩ mình sẽ mua thuốc giải cho Linh Chi?
Không thể nào.
'Lẽ nào đây là tác hại của việc sống dưới mode 'con ngoan trò giỏi Hồi Trí'! Nghĩ sao mua thuốc giải… Ôi trời ơi… có khi nào mình bị 3D rồi không?'
Khải Minh hơi nghi ngờ nhưng khi cảm giác cưng cứng của thằng em làm hắn có thể an tâm.
Hắn nghĩ gì vậy chứ?
Đây là cơ hội ngàn năm có một đó. Linh Chi hiện tại đang bị dục vọng xâm chiếm. Nếu hắn biết nắm bắt cơ hội này thì cơ thể thơm ngon kia, hắn sẽ là người thưởng thức. Linh Chi sẽ là của hắn.
'Hừ… định mệnh! Lúc nãy chỉ là suy nghĩ bậy bạ thôi, nghĩ sao thân trai thế này thấy nữ nhân gặp nạn không dùng sức giúp đỡ mà lại tìm đến thuốc chứ… thật mất mặt!'
'Hmmm… liêm sỉ của ngươi liệu còn không?' Hệ thống bất ngờ lên tiếng trước suy nghĩ lầy lội của Khải Minh, rồi ngay sau đó, một âm thanh thông báo vang lên:
'Hệ thống giao nhiệm vụ: Làm tình với Linh Chi. Thời hạn: 3 tiếng. Ban thưởng: 50000 điểm khoái lạc, kỹ năng Độc Vô Hiệu (Lv1). Nhiệm vụ thất bại: Giảm 50% sinh lực cơ bản.'
'Á đù… hệ thống, ta yêu ngươi!'
Khải Minh thật không ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo một cách không thể tuyệt vời hơn. Nhiệm vụ mà hệ thống giao lần này, hắn chắc chắn hoàn thành.
Rồi, Khải Minh hướng mắt đến Linh Chi, lúc này nàng ta vẫn đang ve vãn lấy ngực của hắn.
'Ực… Linh Chi… chuyện này… chúng ta phải làm sao đây?' Khải Minh tỏ vẻ ngây thơ nhằm trêu chọc Linh Chi.
'Uh… chúng ta… phải làm… làm…' Linh Chi xem bộ không muốn nói ra.
'Làm tình phải không?'
Khải Minh ghé sát vào tai Linh Chi nói, khiến nàng mặt mày đỏ rực vì xấu hổ.
Đúng, chỉ làm tình mới có thể giúp nàng thoát khỏi trạng thái này thôi.
'Uh… được rồi… ta sẽ vì nàng mà hi sinh trinh tiết!'
Khải Minh đúng là mặt dày, nói đùa cũng không biết ngượng mồm. Hắn đã thưởng thức qua bao nhiêu nữ nhân rồi mà còn bày đặt trinh với chả tiết.
'Uh… Làm ơn… ta xin lỗi… Hồi Trí… ta… ta muốn… giúp ta với!'
Dục hỏa đang không ngừng bốc cháy trong lòng Linh Chi, nàng lại lao đến hôn Khải Minh.
'Chụt… chụt…'
Khải Minh tất nhiên dang môi đón nhận rồi. Đồng thời, hắn từ từ dìu Linh Chi, từng bước từng bước một về phía chiếc giường nọ trong khi vẫn hôn thắm thiết nàng.
'Bịch!'
Khải Minh đè Linh Chi xuống giường, sau đó tách khỏi môi nàng.
Hắn tạm thời bất động, đôi mắt say mê ngắm nhìn Linh Chi.
Nàng ấy thật đẹp.
Nếu hôm nay không biến thành của riêng hắn, e rằng hắn sẽ hối hận cả đời.
*Hít hà*
Khải Minh cúi người xuống ngửi cổ của Linh Chi, mùi hương của nàng thật quyến rũ. Rồi, hắn từ từ ngửi từ cổ chuyển xuống ngực. Cả ở ngực cũng thơm nữa chứ.
Khe rãnh mê hồn giữa cặp ngực trắng phau của Linh Chi đang phơi ra trước mắt Khải Minh, nó dường như có một lực hút vô hình kéo Khải Minh vào.
'Uh… Hồi Trí… uh… uh…'
Khải Minh không nghĩ ngợi gì nữa, vội vã vùi đầu vào ngực Linh Chi mà hít lấy hít để. Khuôn mặt hắn động đậy qua lại khiến cho ngực Linh Chi rung lên, lắc lư đánh vào hai má hắn.
'Ôi… ngực của nàng tuyệt quá!'
Bàn tay Khải Minh từ từ tìm đến ‘núi đôi’ của Linh Chi, chinh phục nó thôi nào. Hắn nhẹ nhàng xoa bóp xung quanh, rồi dần tiến đến việc phủ quanh chúng. Những ngón tay của hắn dường như bị lún sâu vào, vú của Linh Chi thật sự rất mềm.
'Uh… Hồi Trí… ngực… xoa bóp nó đi…' Linh Chi rên lên khi những ngón tay tuyệt diệu của Khải Minh nhẹ nhàng di chuyển trên bộ ngực, nó làm nàng cảm thấy rất thích thú.
'Uh… ah… Hồi Trí… đau…'
Khải Minh thử bóp mạnh một cái khiến Linh Chi rên to hơn, cặp gò bồng có chút biến dạng, tràn ra cả những kẻ tay của hắn.
'Hmmm được rồi… giờ thì đến đầu ti!'
Khải Minh nghĩ là làm, ngón tay khẽ xoa lên đầu ti hồng kia.
'Ah… Hồi Trí…'
'Nàng thấy thế nào?'
'Chỗ đó… làm ơn… cứ day như thế…'
'Haha… nàng thấy sướng lắm phải không? Ta có thể cảm nhận được cặp vú nàng đang cứng lên… đó là vì ta phải làm phải không?'
'Uh… đúng rồi… uh… ah…'
Khải Minh xem ra rất thích trêu đùa Linh Chi, một người con gái ngây thơ bị buộc phải bộc lộ bản chất thế này làm ai chẳng kích thích? Nó khiến nam nhân nào cũng muốn chơi đùa. Tuy nhiên, chỉ có Khải Minh mới là kẻ được hưởng.
'Nàng có muốn ta bú nó không?'
'Bú… chuyện này…'
'Haha… để làm thử cho nàng xem!'
Nói rồi, Khải Minh há miệng ngoạm lấy ngực trái của Linh Chi, đôi môi chúm lại mút liên hồi đầu ti của nàng.
'Ah… uh…' Linh Chi rên lên, nước miếng của Khải Minh đang phủ lên đầu ti của nàng, một cảm giác gì đó rất kích thích. Chưa kể đến lưỡi hắn lâu lâu lại quết lên đầu ti một cái làm nàng sướng khoái. Hết vú trái rồi lại sang vú phải, Khải Minh quyết phải bao phủ cặp vú dâm đãng kia trong nước miếng của mình, đây là một hình thức đánh dấu địa bàn sao?
Trong khi Khải Minh tích cực bú vú như một đứa trẻ khát sữa, Linh Chi vô thức chạm tay vào đũng quần hắn. Nàng có thể cảm nhận rõ nấp đằng sau lớp vải quần kia là một thứ gì đó to lớn, cứng rắn và rất nóng.
'Uh…'
Không biết là vì bản năng xui khiến hay sao, bàn tay thon của nàng tự động thọc vào quần Khải Minh, tìm đến thứ đó. Nhưng nàng vẫn gặp cản trở bởi cái quần trong của hắn.
'Haha… nàng mò đâu vậy?'
Khải Minh bất chợt nhìn vào mắt Linh Chi, bị bắt quả tang về hành động 'vạch quần tìm cu' kia, nếu vào lúc bình thường Linh Chi sẽ rất xấu hổ, đến độ muốn tìm một cái hố chôn mình luôn đó chứ. Thế nhưng vào thời điểm này, nàng hoàn toàn chẳng thấy xấu hổ gì cả, trước ánh mắt của Khải Minh, nàng cười dâm một cái rồi lao đến hôn hắn.
Kể từ lần hôn say mê lúc nãy, nàng đã nghiện việc hôn Khải Minh, kĩ thuật dùng lưỡi của hắn quả là tuyệt vời. Trong lúc hôn, nàng cố tìm cách vượt qua lớp quần lót để có thể sờ trực tiếp vào thứ kia. Nhưng điều đó lại không thể, nàng đành ngậm ngùi sờ ở bên ngoài.
'Hehe…'
Chợt, Khải Minh hơi nhổm người lên, bàn tay thò vào quần nắm lấy tay Linh Chi và dấn vào trong quần lót của mình.
'Ah…'
Cảm giác nóng hổi từ thứ kia khiến nàng giật mình, sờ sờ một chút, nàng nhận định rằng nó có kích thước rất khủng bố, một con đại bàng đang ẩn mình.
'Nàng thích nó không?'
Khải Minh giữ chặt tay Linh Chi ở trong quần nhìn nàng hỏi.
'Không!'Linh Chi giả vờ nói.
'Hehe… thật chứ?'
Khải Minh cười đê tiện rồi tụt phăng hai lớp quần ra, trình diện dương vật khổng lồ cho Linh Chi xem.
'Ực…'
Linh Chi khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Thứ gì đang ở trước mặt nàng vậy? Quái vật chăng?
Nhìn biểu cảm Linh Chi, Khải Minh khẽ nhếch môi tự hào. Dương vật của hắn là loại khủng mà, nữ nhân nào nhìn vào không ngạc nhiên.
'Nàng nói nàng không thích?'
Khải Minh nắm tay Linh Chi, để bàn tay ngọc ngà vuốt ve dương vật hắn.
'Uh… ta… ta…'
Đôi mắt Linh Chi cứ dán chặt vào dương vật khổng lồ trước mắt. Có vẻ thứ đó rất có sức hút với nàng. Đây là do cảm giác mà xuân dược gây nên, buộc nàng cảm thấy vậy? Điều đó chỉ đúng một phần.
Phần lớn là do dương vật Khải Minh thật sự có sức hút, từ nó toát ra một khí chất khiến nữ nhân say mê. Đó chính là khí chất của Dâm Thần.
'Nàng biết đây là gì không?'
Khải Minh vẫn lợi dụng bàn tay ngọc ngà của Linh Chi để tìm cho dương vật sự thoải mái.
'Đây là… dương vật của Hồi Trí… nó to quá!' Linh Chi tất nhiên biết, nàng đã học về cơ thể nam giới rồi mà.
'Ừ và nó cũng là ‘cây thuốc’ giải cho nàng đó!'
Lời nói của Khải Minh khiến Linh Chi xấu hổ, cơ mà cũng mang đến chút kích thích. Hắn tự đề cao dương vật mình là ‘cây thuốc’ cơ đấy.
'Nào, giờ thì uống thuốc đi nào bé cưng!'
Khải Minh giờ đã trở thành dược sư, đẩy ‘thuốc’ đến gần miệng Linh Chi, hắn đang dụ nàng bú nó đây mà.
Linh Chi không tỏ ra ngại ngùng, chỉ còn lại say mê trong đôi mắt. ‘Thuốc’ này, nàng muốn nếm thử nó.
'Chụt… chụt…'
Linh Chi còn nghĩ ngợi chi nữa, nàng há miệng ngậm lấy dương vật Khải Minh.
'Ahhh…!'
Cảm giác như tan chảy, Khải Minh sướng đến độ ngẩng mặt lên trần nhà rên. Đã lâu rồi, dương vật hắn chưa được chăm sóc, nay lại được Linh Chi xinh đẹp chăm sóc tận tình bằng miệng, hắn phải nói là mừng hơn cả nhặt vàng.
'Cộng 10 điểm khoái lạc…' Như thường lệ, hệ thống thông báo cộng điểm cho Khải Minh, cơ mà hắn chẳng quan tâm lắm.
'Chụt… chụt…'
Linh Chi theo bản năng mút lấy mút để dương vật của Khải Minh khiến hắn thực sự sốc. Nàng trông bộ rất say mê trước dương vật hắn. Tuy kĩ thuật không có nhiều, lâu lâu lại để răng chạm vào đầu khấc khiến hắn đau nhưng với sự nhiệt tình, Khải Minh chẳng tiếc gì cho nàng chín điểm trong bộ môn BJ này.
'Chụt… chụt… chụt…'
Miệng Linh Chi chẳng khác gì một cái máy hút chân không, tựa hồ như muốn hút luôn cái dương vật của Khải Minh vào vậy.
Môi đào được một lúc liền chúm lại, siết chặt quanh thân dương vật, khiến cho mỗi lần nàng bú càng khiến Khải Minh đê mê thêm.
Chưa dừng lại ở đó, Linh Chi đâu chỉ biết mút thôi, nàng còn biết liếm nữa cơ. Linh Chi nhả dương vật ra, sau một hồi cư ngụ trong miệng nàng, nó đã bao phủ hoàn toàn trong nước miếng, nhiều dòng nước miếng vẫn còn dính ở miệng Linh Chi nối liền đến cái dương vật ấy, tỏ vẻ không muốn rời xa nó.
'Ực…' Linh Chi nuốt một ngụm nước miếng, sau đó thè lưỡi liếm sạch số nước miếng còn bám trên dương vật Khải Minh.
'Tốt… nàng làm tốt lắm!'
Khải Minh đứng ngây người tận hưởng, Linh Chi đang phục vụ hắn rất tốt. Chiếc lưỡi của nàng không chừa một ngóc ngách nào trên dương vật cả.
'Đúng rồi… giờ thì… liếm bi… Ahhh!'
Khải Minh chưa nói xong thì lưỡi Linh Chi đã tìm đến hai hòn dái của hắn mà đánh đưa. Xem bộ nàng cũng hiểu ý hắn đó chứ.
Hết liếm bi, nàng lại liếm sang háng của Khải Minh khiến hai chân hắn run run, đứng không vững nữa.
Rồi, Linh Chi thu lưỡi lại, liếm vầy là đủ rồi, nàng đang thèm bú thứ gân guốc kia hơn.
'Uh… Linh Chi… nàng… nàng…'
Khải Minh kinh người, Linh Chi càng bú càng bạo, càng làm hắn phê pha. Khải Minh nhìn Linh Chi không khỏi nghi ngờ, nàng là gái tơ cơ mà? Lẽ nào xuân dược gì đó lại khiến nữ nhân bú liếm dương vật tuyệt vời thế này.
'Guh…' Khải Minh rên to một cái, hắn xém tí nữa ra rồi. Hai năm qua hắn đã chịch choạc với ai đâu, đến cả quay tay cũng không làm, tinh dịch ứ đọng trong cơ thể rất nhiều, chỉ mong chờ cơ hội phóng xuất. Giờ đây, trước sự kích thích của Linh Chi, hắn sợ mình sẽ sớm phóng ra mất.
Không được!
Hắn mà ra sớm thì mất mặt chết.
Hắn phải kiềm nén.
Khải Minh lập tức gồng mình, ngăn việc xuất tinh. Trong khi đó, Linh Chi không biết hay cố tình không biết, vẫn cứ bú liên tục, ngày càng nhanh hơn, môi mím chặt trượt dài trên thân dương vật, đập vào gốc dương vật tạo ra những âm thanh gợi dục. Việc này làm Khải Minh căng cứng, chiến đấu với kẻ thù chưa chắc khổ sở bằng việc chiến đấu với ham muốn.
'Cố lên…'
'Chụt… chụt… chụt… chụt…'
Thanh âm ướt át đang vang dần một to hơn, Khải Minh ưỡng hông lên để Linh Chi có thể bú đến tận gốc dễ dàng.
'Ah… ah… Linh Chi ơi…'
Dương vật Khải Minh như muốn nổ tung, tinh dịch bên trong khiến nó phồng to ra hết cỡ.
'Uh… uh…' Linh Chi tiếp tục đẩy nhanh tốc độ đến mức tối đa.
'AAAA!'
Khải Minh không chịu nổi nữa, hắn dang rộng hai chân, phun tinh hoa vào miệng Linh Chi.
'Uh… uh… uh…' Linh Chi vẫn không ngừng bú trong lúc Khải Minh xuất tinh, điều này làm tinh dịch tung tóe ra trên mặt nàng.
'Ah… ah… ah… đừng dừng lại…' Khải Minh rên lên.
'Uh…' Cuối cùng, sau một hồi, Linh Chi cũng giảm tốc độ rồi dừng hẳn.
Còn Khải Minh thì đưa hai tay giữ chặt đầu Linh Chi lại, tuyệt không cho nàng nhả dương vật ra. Đây là một thói quen của hắn sau khi xuất vào miệng, hắn làm vậy cốt để ép nữ nhân buộc phải nuốt tinh dịch hắn. Đúng là tên xấu xa. Tuy nhiên, lần này hắn làm có hơi thừa, Linh Chi vốn đâu có muốn nhả tinh dịch ra, nàng đang uống ừng ực nó kia mà.
Thấy vậy, Khải Minh thả nàng ra. Linh Chi ngồi thở hổn hểnh, bú dương vật cho Khải Minh xem bộ rất mệt, miệng của nàng đang mỏi lắm, cả lưỡi cũng vậy. Tuy nhiên, nàng vẫn cố gằng dùng lưỡi liếm hết số tinh dịch còn dính trên mặt cũng như trên đùi của Khải Minh.
'Ngon… quá… thứ này của Hồi Trí… ta muốn nó!'
Đển cả Linh Chi cũng không ngờ mình lại có thể nuốt tinh dịch ấy chứ, tuy nhiên, vị của nó lại ngon hơn nàng tưởng, có chút béo béo, ngậy ngậy lại mang theo chút ngọt, mùi của nó hơi ngai ngái, toát lên một sự nam tính. Bởi vậy nàng liếm nó trông rất ngon lành, lại còn đòi thêm nữa chứ. Điều này làm thằng em của Khải Minh một lần nữa cương cứng.
'Khà khà… Linh Chi, nàng đúng là dâm nữ!'
Khải Minh cười khanh khách sau đó tiến đến đè Linh Chi xuống.
'Nàng uống tinh dịch của ta rồi… giờ thì thanh toán bằng dâm thủy nhé!'
Nói rồi, Khải Minh tìm đến khu rừng bên dưới Linh Chi.
–Thần Sex000–
Like nếu thấy hay
Còn ở dưới…