Khoái Lạc Hệ Thống – Chương 38: – Botruyen

Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 38:

Chương 37: Vòng Thi Thứ Hai (6) – Dâm Ma Và Dâm Thần.

'Chết mẹ rồi!' Khải Minh hốt hoảng. Hiện tại hắn đang bị nhốt trong Thủy Ngục, chiêu thức vô cùng ức chế của Như Ngọc. Một khi bị nhốt vào đây hồn lực của hắn sẽ bị bào mòn liên tục và hắn sẽ sớm kiệt sức.

'Grrr… bắt được hắn rồi!!' Nàng đội trưởng đội Nữ Hoàng tức giận nói. Có vẻ đôi mắt nàng đã thấy lại được và nàng bây giờ đang nhìn Khải Minh một cách vô cùng tức giận.

Những cô gái khác cũng dần thấy lại được và họ bắt đầu dồn ánh mắt căm hận lên Khải Minh.

'Là Khải Minh sao?' Như Ngọc có hơi bất ngờ khi nhìn thấy anh họ mình. Nàng vẫn tiếp tục duy trì Thủy Ngục và hỏi: 'Hắn… đã làm gì vậy?'

'Hicc, tên khốn đó sàm sỡ mình! Huhu.' Cô nàng đầu tiên trong đội bị Khải Minh tấn công nói.

'Cái gì?!' Như Ngọc nhíu mày và siết chặt tay lại khiến Thủy Ngục cũng siết chặt theo.

'Uhhh… ahhh!' Khải Minh rên rỉ.

'Hicc, hắn ta dám sờ ngực của mình! Tên khốn.' Cô nàng thứ hai vừa nói vừa chỉ tay vào Khải Minh.

'Cái gì?!' Như Ngọc nhíu mày lộ rõ vẻ tức giận và một lần nữa, nàng siết chặt tay lại.

'Ahhh… sắp chịu hết nổi rồi!' Khải Minh cố chịu đựng.

'Hừ… hắn ta dám sờ ngực lẫn mông của ta, tên khốn nạn!! Ta phải chặt tay hắn mới hả dạ được.' Nàng đội trưởng nghiến răng nói. Và câu nói của nàng cũng chính là chất xúc tác khiến Thủy Ngục một lần nữa siết lại.

'Ahhh… uhhh…'

'Hừ thật kinh tởm!' Cô nàng trong mộng của Công Khanh nhìn Khải Minh đầy khinh bỉ.

'Khải Minh… tên khốn… ngươi là đồ con lợn! Ngươi muốn sờ ngực gái đến vậy sao!' Đây là tất cả những điều Như Ngọc muốn nói, tuy nhiên nàng không thể nói ra được vì một lý do nào đó.

'Uh… lần này nguy rồi…' Khải Minh gần như không chịu nổi nữa, hắn sắp ngạt thở rồi.

'Hừ… xử hắn thế nào đây?' Nàng đội trưởng nghiêm mặt hỏi.

'Loại hắn đi!' Mọi người dường như có cùng suy nghĩ, một tên nguy hiểm như Khải Minh thì phải loại ngay khi có thể, không thì các thí sinh nữ gặp nguy mất.

'Được, Như Ngọc, giao cho em…' Nàng đội trưởng nói. Như Ngọc nghe vậy liền siết chặt Thủy Ngục lại, điều đó khiến Khải Minh vô cùng khó chịu. Nhìn thấy hắn bị vậy, Như Ngọc cũng không nỡ nhưng nghĩ đến những việc hắn đã làm, nàng thật không thể chịu nổi. Nàng chỉ có một phần nhỏ tức giận về việc những người bạn của mình bị sàm sỡ, còn điều khiến nàng bực mình nhất là kẻ giở trò sàm sỡ đó lại là Khải Minh.

'Tại sao… tên khốn này… ngươi đồi bại vậy sao chứ… hứ vậy mà ta… ta…' Như Ngọc bực tức nói không ra lời, chỉ biết mắng Khải Minh thầm trong lòng.

'Uh… khốn kiếp… cứ thế này…' Khải Minh sắp hết chịu nổi, hắn cần có oxi để hô hấp ngay. Sức ép từ Thủy Ngục khiến cơ thể hắn không thể cử động được, chiếc huy hiệu của hắn cũng đang có dấu hiệu nứt ra, trông nó như sẽ vỡ ra bất kì lúc nào vậy.

'Phải tìm cách thoát… phải tìm cách thoát…' Khải Minh cố suy nghĩ để thoát khỏi đây, đầu óc quay cuồng mãi và rồi…

'Uh… liều một phen vậy!' Khải Minh như đã nghĩ ra điều gì đó. Hắn quyết định dùng luôn ý tưởng đó mà không suy nghĩ lại bởi hắn cũng chẳng còn sức để nghĩ lại nữa.

'Guhhh, dù có bị gọi là biến thái hay sao cũng được… KHỎA THÂN CHI THUẬT!'

Khải Minh dùng hết sức xé rách chiếc quần mình đang mặc, không chỉ là quần ngoài mà là cả quần trong. Và cứ như thế, lớp vài che đã bị tước bỏ, để lộ ra cái dương vật của mình. Không những thế, nó lại còn đang cương cứng, toát ra vẻ hùng dũng lạ thường. Thật không tin được trong tình huống này mà hắn còn cương được, quả là thanh niên cứng. Cơ mà hắn làm chuyện này là vì điều gì chứ? Mục đính của hắn chính là…

'Uh…?'

'Cái… cái gì? Thứ kia là gì vậy????'

'Hắn… hắn làm gì vậy!!!'

'Không… á á á!! Biến thái!!'

Tất cả các cô gái đều bất ngờ trước việc Khải Minh làm. Bọn họ đều là những trinh nữ còn trong trắng, nếu nói chưa thấy dương vật là nói dối vì trong đây hẳn đều thấy dương vật bé tí của mấy em bé rồi, nhưng họ thật sự, thật sự chưa bao giờ thấy dương vật khi đang cương cứng, kích thước thì khủng bố như thế này. Tất cả họ đều xấu hổ, đỏ mặt, lấy tay che mắt nhưng sau đó lại liếc nhìn qua khe hở của ngón tay, chứng tỏ họ cũng có phần tò mò về thứ đó.

'Thật kinh tởm…' Cô nàng mà Công Khanh thích quay mặt sang một bên, đôi má ửng hồng vì xấu hổ.

'Hì…' Khải Minh khẽ cười thầm trong lòng. Hắn cười vì thỏa mãn khi thấy những cô nàng kia nhìn thấy dương vật hắn và xấu hổ? Nếu vậy thì hắn chẳng khác gì một tên biến thái tầm thường. Tất nhiên không ai nói hắn không biến thái nhưng cần xác định rõ rằng hắn là một kẻ biến thái thông minh.

Như đã nói, tất cả các cô gái đều xấu hổ khi và Như Ngọc tất nhiên cũng là một trong số đó. Nàng thậm chí còn xấu hổ hơn tất cả những người trong đây bởi trước giờ nàng chưa từng thấy qua thứ đó của con trai, không những thế nó lại là dương vật của Khải Minh. Và trong khoảnh khắc xấu hổ ấy, nàng đã không tập trung duy trì Thủy Ngục, kết quả là Thủy Ngục lập tức sụp đổ, đem lại tự do cho Khải Minh.

'Hộc hộc…' Khải Minh cố hết sức hít thở, lấy càng nhiều oxi càng tốt. Ngay sau đó hắn nhếch môi cười. Có lẽ hắn đang cười vì kế hoạch của mình lại thành công. Ngay từ đầu, hắn đã biết Thủy Ngục có điểm yếu đó chính là người sử dụng phải hết sức tập trung mới duy trì được nó, chỉ một chút lơ đễnh cũng khiến nó bị phá vỡ. Dựa trên đó, hắn đã tìm cách khiến Như Ngọc mất tập trung. Trong các cách hắn nghĩ, chỉ có cách 'khoe trym', 'hiếp dâm thị giác' là có khả năng thành công nhất.

'Hắn thoát ra rồi!'

'Mọi người cẩn… á á…'

Mấy cô nàng xung quanh định vây lại bắt hắn nhưng khi nhìn thấy thằng em của hắn thì lập tức quay mặt sang một bên không dám tới gần.

'Ahihi, không bắt thì ta chuồn đây…' Khải Minh bức tốc bỏ chạy, ở lại cho chết à?

'Đứng lại…' Cô nàng trong mộng của Công Khanh lập tức chạy ra cản đường. Dù cũng hơi ngại khi phải nhìn cái dương vật kia nhưng vẫn phải đứng ra cản hắn lại. Nàng lập tức tung đòn đánh vào hắn.

'Ohh… muốn đánh trùng ta lần hai đâu có dễ!!' Khải Minh nhảy lên né tránh một cách dễ dàng. Sau đó, hắn đáp đất ngay phía sau lưng cô nàng kia. Ngay lúc này, hắn lại nghĩ ra hai lựa chọn. Một là tiếp tục chạy và hai là…

'Ahhh…'

Có vẻ như hắn đã không chọn việc chạy tiếp mà thay vào đó, hắn áp sát lại người cô gái kia, đôi tay luồn qua eo và chộp lấy bộ ngực của nàng ta.

Cô nàng ấy lập tức đỏ mặt, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày bị thay thế bằng nét xấu hổ vô cùng đáng yêu.

'Tên khốn thả ta ra….ah… ah… ah…' Cô nàng vùng vẫy đẩy hắn ra ngay. Khải Minh đương nhiên cũng không níu kéo làm gì. Tuy chỉ sờ trong một khoảng thời gian ngắn nhưng cảm giác vẫn rất phê. Sau khi rời khỏi nàng ta, hắn ta lập tức tăng tốc bỏ chạy.

'Ngươi… đứng lại…' Lần này, lại một người khác ra cản hắn, đó chính là Như Ngọc. Mặt nàng vẫn đang đỏ phừng phừng, một phần vì xấu hổ, một phần vì tức giận việc Khải Minh làm.

'Chết đi!!!' Nàng chấp tay tạo ra ngay trước mình một quả cầu nước. Từ quả cầu ấy, một cánh tay nước phóng ra hướng vào bụng Khải Minh.

'Huh…' Khải Minh bình tĩnh, đợi cánh tay ấy đến gần liền nhảy lên và chạy trên chính cánh tay nước ấy bằng Đạp Thủy.

'Cái gì chứ??' Như Ngọc kinh ngạc khi thấy Khải Minh làm được như vậy.

'Hehe…' Khải Minh tươi cười, vừa né tránh lại vừa có thể tiếp tục tẩu thoát, quả thật cách của hắn rất lợi.

'Đừng tưởng bở…' Như Ngọc lập tức tạo ra một cánh tay nhỏ khác phía sau Khải Minh trên chính cánh tay nước mà hắn đang chạy. Cánh tay thứ hai này lập tức nắm lấy chân Khải Minh mà giật về phía sau khiến hắn mất thăng bằng và ngã xuống, tuy nhiên lúc này hắn đang ở khá gần Như Ngọc, bởi vậy nên hắn đã ngã nhào vào Như Ngọc.

'Rầm!'

'Chết mẹ… đứng dậy chuồn ngay… ơ nhưng mà cái gì mềm thế này…' Khải Minh nhận ra cảm giác kì lạ, kích thích ở bàn tay mình.

'Cái cảm giác này quen lắm à nha!! Hình như…'

'Ahhhh… đồ khốn!!!' Như ngọc bỗng thét lên một tiếng. Khải Minh nghe vậy vội vàng ngồi dậy. Ngay trước mắt hắn là Như Ngọc xinh đẹp đang nằm dưới đất. Nhưng mà tại sao mặt nàng lại đỏ thế kia? Và tay của Khải Minh, nó đang nằm ở đâu thế?

'Uh… củ lạc giòn tan…' Khải Minh đơ người, hai mắt mở to hết cỡ. Ngay tại thời điểm này, bàn tay của hắn đang dính chặt vào ngực của Như Ngọc. Đó chưa phải là hết, thằng em đang cương cứng của hắn lúc này đang áp sát vào giữa hai chân của Như Ngọc, hắn có thể cảm nhận rõ cảm giác mềm mại ở dưới đó, ngay lúc này, hắn đang nghĩ đến những điều đồi bại nhất có thể.

'Ngươi… ngươi… ngươi… Chết đi!! Ahhhhhh!!' Như Ngọc hét lớn, tung một đấm mạnh thật mạnh vào Khải Minh ngay lúc hắn đang đê mê trong cơn phê, không phòng bị gì cả. Kết quả là hắn bị đấm bay sang một bên, té lăn lóc.

'Ui da…' Sau khi té xuống vài giây, Khải Minh vội vã đứng dậy ngay để xem xét tình hình, nhưng coi bộ nó rất tệ. Ngay bây giờ, năm cô gái của đội Nữ Hoàng với ánh mắt đầy căm phẫn đang nhìn hắn. Ai mà ngờ được, tất cả bọn họ, những cô gái xinh đẹp này đều đã bị Khải Minh sờ ngực, xem thử sau này làm sao làm họ lấy chồng nữa. Hỏi sao họ không giận Khải Minh cơ chứ.

'Ngươi… chết đi!!' Như Ngọc khóe mắt uớt lệ nhìn Khải Minh, miệng không ngừng rủa hắn ta.

'Ực… em sai rồi, mấy chị xin lỗi em đi!' Khải Minh lập tức bỏ chạy.

'Đứng lại tên khốn nhà ngươi…' Nàng đội trưởng thi triển phong thuật vào chân và đuổi theo. Trong khi đó, những cô nàng phía sau thi triển các đòn đánh yểm trợ.

'Ầm… ầm… ầm!' Các đòn đánh với đủ các hệ hỏa, lôi, thủy, phong liên tục nhắm vào Khải Minh nhưng chẳng đòn nào chạm vào được hắn, tuy nhiên nó cũng làm giảm tốc độ của hắn đi đáng kể.

'Nhanh lên nào… Oái!' Khải Minh chợt dừng lại. Ngay bây giờ hắn đã cùng đường bởi hắn đang đứng ngay tại một vách đồi cao, phải tầm mười mét so với mặt đất bên dưới. Nhảy xuống đó không phải là chuyện dễ đâu!

'Chạy đằng trời!' Cô nàng đội trưởng kia đã đuổi kịp sát hắn. Tay nàng ta đang được bao quanh bởi những luồng gió kì lạ, có lẽ nàng sắp tung chiêu.

'Xoẹt!' Nàng đội trưởng vung tay về phía Khải Minh, một luồng gió kì lạ lập tức bay về phía hắn. Nếu bị trúng luồng gió này, hắn chắc chắn sẽ bị đẩy rơi xuống vách dốc kia. Tuy nhiên nên nhớ rằng Thánh Quang Chỉ hắn còn né được vậy cơn gió với tốc độ chưa bằng một phần hai chiêu thức ấy sao có thể làm khó hắn.

Khải Minh nhanh nhảu nhảy sang một bên để luồng gió ấy bay ngang qua mình. Ngay lúc hắn vừa đáp đất cũng là lúc nàng đội trưởng kia bỗng né sang một bên. Ngay sau lưng nàng, một quả cầu nước bắn thẳng đến Khải Minh với tốc độ vô cùng nhanh.

Tình huống này, Khải Minh muốn né được rất khó. Quả cầu nước bay rất nhanh, lại còn mang tính bất ngờ, quả thật lần này khó cho Khải Minh rồi. Nếu trúng quả cầu nước ấy thì hắn xác định rơi xuống kia. Nhưng mà ngay lúc này, hắn lại gặp may, công năng 'tự động né tránh' của kĩ năng Đặng Gia Bộ Pháp may mắn được kích hoạt, những lúc não không kịp xử lý mà được như vầy thì quá lợi rồi.

Ngay lập tức, Khải Minh tự động ngả người ra phía sau để né tránh. Quả cầu nước ấy đi sượt qua bụng hắn, lướt trên khuôn mặt hắn. Có lẽ lúc này hắn đang vui mừng vì né được, nhưng có vẻ hơi sớm. Quả cầu nước ấy đang bay giữa chừng thì bỗng biến dạng dữ dội rồi…

'Bùm!'

'Ahhhh…'

Chỉ trong tích tắc, quả cầu nước ấy phát nổ. Trong tình huống này, dù có bật cả mười công năng tự động né tránh cũng chẳng giúp được hắn thoát khỏi đó an toàn. Kết quả là Khải Minh bị đánh bay xuống vách đồi kia.

'Thành công rồi…' Như Ngọc khẽ cười. Nàng chính là tác giả của quả cầu nước lúc nãy. Nàng biết rằng tên Khải Minh này thế nào cũng né được nên đã sử dụng chiêu thức có thể điều chỉnh thời gian phát nổ, khiến hắn né tránh rồi không kịp trở tay trước vụ nổ.

'Yaaa…' Nàng đội trưởng dường như không buông tha cho Khải Minh, nàng tạo ra một cơn gió rồi phóng thẳng nó xuống đánh vào lưng Khải Minh. Vì hắn ta đang lơ lửng giữa không trung nên chẳng thể né tránh được.

'Bùm!' Ngọn gió ấy đánh thẳng vào lưng Khải Minh, nó có vẻ rất đau.

'Ahhh… ahhh!' Khải Minh gồng mình chịu đựng cảm giác tê rát ở lưng mình. Không chỉ vậy, ngọn gió ấy còn đổi hướng, đẩy Khải minh sát vào vách đồi và để cơ thể hắn 'cày' trên ấy. Chỉ trong vài giây, hắn đã 'cày' một quảng đường dài trên vách đồi và đâm sầm xuống đất.

Nhưng như vậy chưa phải là hết, đất đá từ phía trên liên tục đổ xuống, đây là kết quả sau vụ 'cày đường' của Khải Minh.

'Ầm!' Đất đá đổ xuống, khói bụi mịt mù. Một lúc sau, khói bụi dần tan hết, khung cảnh bây giờ chỉ còn một đống đất đá nằm sát vách đồi.

'Huh? Hắn bị loại chưa nhỉ?' Các thành viên đội Nữ Hoàng chăm chú quan sát tình hình bên dưới. Họ tìm mãi nhưng không thấy Khải Minh, lòng ai cũng đinh ninh rằng Khải Minh đã bị loại, rớt xuống từ trên cao thế này, lại còn dính thêm một đòn của nàng đội trưởng trông cũng không hề nhẹ, tuy nhiên chỉ có một mình Như Ngọc vẫn còn hoài nghi về khả năng Khải Minh bị loại.

'… Hắn ta…?'

'Đù móa, chưa chết!' Tại một nơi tối tăm nào đó, một thằng điên đứng dậy từ đống đất đá la hét. Hắn ta không ai khác chính là Khải Minh.

'Má nó, ê hết cả người… Ủa, mà sao tối om vậy nè… à nhớ rồi lúc nãy…'

Lúc nãy, khi đất đá đang rớt xuống, nếu bị đống đất đá đó đè thì hắn bị loại là cái chắc, nhưng hắn vô tình phát hiện ra có một hang động ở ngay dưới vách đồi nơi gần hắn, ngay lập tức hắn liền lăn vào bên trong. Đất đá đổ xuống và lấp kín miệng hang.

'Ây dà… phải kiếm tí ánh sáng mới được!' Khải Minh nói rồi đưa tay mò mẫn trong túi đồ không gian của mình, sau một hồi, hắn lấy ra một chiếc đèn pin, thứ này là do hắn mua trong cửa hàng vài ngày trước đây.

'A, lối ra bị bịt kín rồi! Toàn là mấy tảng đá to đùng, kiểu này thì hết thoát rồi Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 38: (.' Khải Minh thở dài đầy muộn phiền. Hắn sau đó quay đầu lại nhìn phía sau mình.

'Cái hang này có vẻ sâu đó! Có lẽ vẫn còn lối ra khác…' Nghĩ rồi, Khải Minh lập tức bước đi vào sâu bên trong.

Đi được một quãng khá xa, hắn chợt nhận ra có thứ gì đó phát sáng ở phía trước, Khải Minh lập tức chạy lại chỗ đó. Càng lúc ánh sáng ấy càng rõ hơn.

'Ahh…' Khải Minh dừng chân lại, hai mắt mở to lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Ngay trước mặt hắn lúc này là một cái cây đang phát sáng, chính xác thì chỉ có những quả của cái cây này mới phát sáng, thật vi diệu. Nhưng đó chưa phải là tất cả, điều đáng nói nhất ở đây chính là phía dưới gốc cây, có một cô gái xinh đẹp lại khỏa thân đang ngồi dưới đó.

Tại một nơi khác trong khu rừng chết chóc…

'Hộc… hộc!' Thất Hứa ngã lưng xuống gốc cây sau lưng mình, ngẩng mặt lên trời thở liên tục. Bộ dạng hắn bây giờ trông rất mệt mỏi.

Không chỉ mình hắn, những thành viên khác trong đội Hoa Sen đang ngồi xung quanh hắn cũng có dáng vẻ như vậy. Ai nấy đều tỏ ra mệt mỏi. Nguyên nhân của việc này là do họ vừa mới đối đầu với một đối thủ cực nặng ký, Đăng Quang.

'Hộc… tên đó… là quái vật hay sao vậy?' Yến Ly vừa thở vừa nói.

'Khải Minh nói… hắn ta là một Hồn Tướng tầng 1 nhưng… ta thấy tên này mạnh như một Hồn Tướng đỉnh phong vậy!' Công Khanh lau mồ hôi trên trán.

'…' Hồng Diễm ngồi trầm ngâm nhớ lại cuộc chiến vừa nãy…

'Bạo Quang Pháo!' Đăng Quang tung một luồng ánh sáng mang sức hủy diệt cực mạnh đánh vào các thành viên đội Hoa Sen.

'Chết rồi…' Các thành viên đội Hoa Sen hoảng hốt.

'Đoàng!Ầmmmmmmmm!' Ánh sáng tràn ngập xung quanh

Mặt đất bị xới tung. Cây cối ngã rạp. Khói bụi mịt mù.

'Chắc họ bị loại hết rồi nhỉ?' Thu Thúy đưa tay lên mặt tránh bụi rồi nói.

'Hmmm…' Đăng Quang nhíu mày nhìn vào nơi lúc nãy đội Hoa Sen đứng. Nơi ấy đang bị che lấp bởi cát bụi, chẳng thể thấy gì. Nhưng… bất ngờ thay, một đốm lửa bỗng xuất hiện. Không phải, là một ngọn lửa! Không! Chính xác là một 'chiếc lồng lửa'. Chưa hết, xung quanh chiếc lồng ấy còn có sấm sét và phong hồn lực vây quanh. Thật là một cảnh tượng quen thuộc, chiếc lồng này đã từng xuất hiện trong trận chiến với tên đã bắt cóc Bách Huệ, nó đã đứng vũng trước đòn tấn công như vũ bão của tên đó, một Hồn Tướng cao cấp. Và lần này, nó tiếp tục chặn được một đòn đánh uy lực khủng khiếp nữa.

'Gì chứ?' Thu Thúy cùng Đăng Quang ngạc nhiên. Trước đòn đánh uy lực dữ dội của Đăng Quang, họ vẫn còn có thể trụ vững sao? Tất nhiên là được rồi! Một người thì có thể không được, nhưng nếu hợp sức lại thì họ có thể làm được.

Ngay sau đó, chiếc lồng lửa tan biến, từ bên trong, một bóng đen lao ra, tốc độ rất nhanh, phía sau lưng còn để tia điện vàng. Hắn ta không ai khác chính là Thất Hứa, hắn nhanh chóng áp sát lại Đăng Quang.

'Guhh…' Thất Hứa lập tức tung nắm đấm vào Đăng Quang, nhưng mà tên đó đã kịp giơ tay lên đỡ đòn. Hai luồng lực mạnh mẽ va chạm vào nhau gây ra một tiếng động dữ dội.

'Uỳnh!'

'Gì chứ? Hắn nhanh quá vậy!' Thất Hứa kinh ngạc trước phản xạ nhạy bén của Đăng Quang.

'Hmmm…' Đăng Quang dồn lực vung tay một cái khiến Thất Hứa văng ra. Rồi hắn phóng đến tiếp tục tấn công.

Ngay lúc đó, Công Khanh từ phía sau nhảy đến bất ngờ tấn công Đăng Quang. Thu Thúy thấy vậy cũng vội chạy đến hỗ trợ nhưng lại bị Hồng Diễm và Yến Ly cản đường. Bây giờ hai người đội Hoàng Kim mỗi người sẽ phải đấu với hai người của đội Hoa Sen, cục diện có vẻ đang nghiêng về đội Hoa Sen. Nhưng cũng đừng quên rằng Đăng Quang là một kẻ cực kỳ mạnh, một chấp hai chẳng là gì cả.

Thất Hứa biết điều đó, hắn ta lập tức lấy thanh Khuếch Lôi Đao để chiến đấu. Hắn khẽ liếc sang Công Khanh rồi cả hai lập tức xông lên tấn công.

'Hmmm… để xem đồng đội của tên kia mạnh đến đâu!' Đăng Quang cũng chẳng ngại gì xông lên ngay.

Cuộc chiến của những cô gái của hai đội cũng đã bắt đầu. Hồng Diễm lập tức xông lên với thanh Hỏa Vương Kiếm rực lửa, Yến Ly đứng sau yểm trợ cho nàng. Thu Thúy cũng đã lấy vũ khí ra.

'Keng… Keng… Keng…'
.
.
.
'Bốp!' Công Khanh ăn trọn một cú đấm của Đăng Quang và bay thẳng vào một gốc cây gần đó.

'Công Khanh… Guhh.' Thất Hứa lập tức chạy lại tấn công Đăng Quang. Tay hắn vung mạnh đao chém vào Đăng Quang. Nhưng hắn ta nhanh chóng biến mất ngay trước mắt Thất Hứa.

'Binh!' Đăng Quang bỗng xuất hiện ngay phía sau Thất Hứa và tung cước đá vào hông hắn.

'Ahhh…' Nối tiếp Công Khanh, Thất Hứa cũng bay thẳng vào một gốc cây khác.

'Ahhh…' Hồng Diễm bị đòn đánh của Thu Thúy đánh lùi về phía sau. Dù được Yến ly hỗ trợ nhưng nàng vẫn không thể đánh lại Thu Thúy, sức mạnh của cô nàng này cũng không hề tầm thường.

Hồng Diễm cùng Yến Ly lập tức lui lại chỗ của Công Khanh và Thất Hứa. Có vẻ tất cả bọn họ không thể địch lại hai người này. Bây giờ quả thật họ rất mệt mỏi sau trận chiến hôm qua, sức lực cũng chẳng còn nhiều mà lại đối đầu với hai đối thủ nặng cân này, quả thật bất lợi vô cùng.

'Chúng ta rút thôi!' Công Khanh ôm vai nói, có vẻ vì cử động mạnh nên vết thương hôm qua lại giở chứng.

'Guhh… muốn rút thì cũng khó…' Thất Hứa nghiến răng.

Trong khi đó, Đăng Quang lại đang bước đến gần, trông hắn như đang chờ điều gì đó.

'Khó chứ… không phải là không thể!' Công Khanh nhếch môi cười. Hắn lấy ra từ túi đồ của mình một thứ rất quen thuộc, bom flash. Thứ này là do hắn xin Khải Minh mà có được, một thứ lợi hại như thế này có ở bên mình thì không phải rất lợi sao?

Đăng Quang cũng nhận ra ngay thứ mà Công Khanh đang cầm. Thứ này mà sử dụng thì vô cùng rắc rối cho hắn.

'Bùm!' Quả bom flash lập tức được ném xuống và phát nổ. Đăng Quang liền lấy tay bịt chặt mắt lại. Cùng lúc đó, các thành viên đội Hoa Sen đống loạt bỏ chạy. Đăng Quang ngay sau đó bỏ tay ra khỏi mắt, thứ ánh sáng ấy bây giờ đã biến mất và hắn có thể nhìn thấy xung quanh. Đăng Quang lập tức dẫm chân thật mạnh phóng về phía trước, tay chỉ ra rất quen thuộc.

'Thánh Quang Chỉ!'

Một tia sáng cực mạnh bắn ra, người mà Đăng Quang nhắm đến chính là một trong các thành viên đội Hoa Sen, Công Khanh.

'Xoẹt!'

Thánh Quang Chỉ ngay lập tức bắn trúng Công Khanh đang chạy. Chỉ một đòn duy nhất, Công Khanh lập tức phát sáng rồi biến mất. Trong khi đó, những thành viên khác có lẽ đã chạy xa rồi.

Thu Thúy từ xa bỗng chạy lại hỏi hắn: 'Bọn chúng chạy hết rồi! Mà sao cậu lại bắn vào gốc cây thế kia?'

Nghe được câu nói của nàng, Đăng Quang chợt nhìn vào tay mình rồi lại nhìn vào nơi lúc nãy hắn thấy Công Khanh bị Thánh Quang Chỉ bắn trúng.

'Là ảo giác! Lẽ nào đội đó có người sở hữu Tinh Thần Hệ!' Đăng Quang có lẽ đã nhận ra ngay mình đã bị trúng ảo giác mà Công Khanh tạo ra. Công Khanh biết chỉ bom flash chưa chắc đã đủ kiềm chân Đăng Quang, vì thế hắn đã cố gây ảo giác cho Đăng Quang nhằm làm hắn phân tâm tấn công vào Công Khanh ảo giác, giúp cả bọn thêm thời gian tẩu thoát. Bây giờ có lẽ họ đã cao chạy xa bay.

'Hmmm, thú vị thật… Thánh Quang Chỉ hôm dùng 3 lần nhưng lại hụt hết 2 lần. Bạo Quang Pháo bị chặn… bọn họ có tài đấy!' Đăng Quang khẽ mỉm cười.

Thu Thúy thấy vậy liền nói: 'Haizz, dù nói là dùng hết sức nhưng có vẻ cậu vẫn chưa sử dụng nó nhỉ!'

Đăng Quang: 'Vẫn chưa nhất thiết phải dùng đến… thứ đó.'

'Uh… cái éo gì đây… phi lý quá! Dưới đây mà… lại có em gái xinh đẹp thế này sao… chuyện quái gì vậy?' Khải Minh hoài nghi. Quả thật chuyện này khá là kì lạ. Nhưng mà cũng nên nhớ thế giới này không phải là một thế giới bình thường, mọi việc diễn ra ở đây tất nhiên cũng không bình thường nốt.

'Huh…?' Cô nàng ấy cũng mở to mắt nhìn hắn. Không hiểu vì sao nhưng cô nàng này lại khẽ mỉm cười, một nụ cười dâm đãng vô cùng. Và cũng chính nụ cười ấy làm thằng nhỏ của Khải Minh ngóc đầu dậy. Cơ mà quan trọng là hắn không có mặc quần a.

Cô nàng kia thấy con 'mãnh thú' hùng dũng của Khải Minh liền trợn tròn mắt ngạc nhiên. Chắc nàng đang kinh ngạc vì độ lớn cũng như sự uy phong của cái dương vật kia.

'Hì…' Nàng ta bỗng đứng dậy và bước đến Khải Minh. Cơ thể quyến rũ uốn éo theo từng bước đi, khuôn mặt dâm đãng, đôi mắt thì rực lửa tình.

'Cái éo gì đây..'Khải Minh đơ người lại, hắn không biết cô nàng này muốn gì đây. Ngay lúc này, một luồng thông tin bỗng xuất hiện trong não hắn.

Tên: Dâm Ma Nữ.

Tuổi: 18.

Sinh lực: 9000/9000.

Hồn lực: 9880/19130.

Cảnh giới: Cấp 2 đỉnh phong.

Thông tin thêm: Ma thú xinh đẹp sinh ra từ thân cây phát quang, tính tình dâm đãng, hay quyến rũ đàn ông để làm tình và vắt kiệt sức họ, sau đó làm phân bón cho nó.

'Trời đựu… là ma thú sao? Cơ mà đẹp thế này thì…' Khải Minh nuốt nước bọt. Nhìn em Dâm Ma Nữ này chắc chắn đang muốn làm tình với hắn để bắt hắn làm phân bón đây mà. Dù có ham muốn cỡ nào nhưng Khải Minh cũng biết đây là nguy hiểm.

Dâm ma Nữ vẫn tiếp tục bước đến sát hắn. Mùi thơm của nàng ta làm hắn vô cùng xuyến xao. Rồi nàng ta nắm lấy tay Khải Minh và khẽ nói:

'Chàng… có muốn vui chơi cùng em một chút không?'

Khi nghe câu này, 10 thằng đàn ông thì hết 11 thằng phải xiêu lòng liền. Nhưng mà Khải Minh thì khác, hắn vẫn còn một chút lý trí ngăn cản.

'Chịch nó là mày thành phân bón đó… nhưng mà đẹp thế này… không, không được!' Khải Minh điên loạn chiến đấu tư tưởng. Và bỗng nhiên lúc đó, một âm thanh gì đó phát ra trong đầu hắn:

'Hệ thống giao nhiệm vụ: Làm tình với Dâm Ma Nữ 5 lần. Thời hạn: 3 giờ. Phần thưởng: 100000 điểm khoái lạc, Thưởng một kỹ năng ngẫu nhiên. Nhiệm vụ thất bại: Chết.'

'Hệ thống! Ngươi… ngươi muốn giết ta sao? Chịch Dâm Ma Nữ để làm phân bón cho nó à, không những thế mà cả 5 lần…' Khải Minh bực tức chửi hệ thống.

'Mình thích thì mình cho nhiệm vụ thôi… ít ra ta cho ngươi chịch gái đó! Lằng nhằng ta bắt phịch trai bây giờ!' Hệ thống bẻ ngược lại.

'Ngươi ngươi…':

'Hừ, đừng làm ta buồn cười chứ! Mang Dâm Thần Huyết Thống mà lại sợ chịch sao?'

'Cái này…?'

Bị hệ thống chọc, Khải Minh dường như nhận ra điều gì đó. Tại sao hắn phải sợ chứ? Làm như vậy thật xấu mặt đàn ông.

'Chậc… lần này buộc phải làm rồi… mình nhất định sẽ làm cô ta kiệt sức trước!'

Thấy Khải Minh có vẻ suy nghĩ hơi lâu. Cô nàng Dâm Ma Nữ này liền đưa tay nắm lấy dương vật nóng hổi của hắn mà vuốt ve.

'Uh… khoan đã nào…' Khải Minh sướng tê người khi được bàn tay mềm mại kia vuốt ve. Không những thế, nàng ta còn tiến sát môi lại hôn lên môi hắn. Lưỡi nàng ta mạnh bạo tách môi Khải Minh, tìm đến lưỡi hắn.

'Chụt… chụt…'

Khải Minh cũng đáp trả lại ngay, lưỡi của cả hai quấn chặt lấy nhau. Sau đó, tên Khải Minh đẩy lưỡi sang tấn công nàng Dâm Ma Nữ. Chiếc lưỡi của hắn khuấy đảo điên cuồng miệng của nàng ta.

Trong khi đó, tay của nàng Dâm Ma Nữ vẫn tiếp tục vuốt ve dương vật của Khải Minh. Bàn tay nàng ta như có ma thuật, vuốt đến đâu sướng đến đó. Nàng ta trượt tay xuống bên dưới dương vật Khải minh, tay mân mê hai hòn bi nằm trong bìu dái nóng hổi của hắn.

'Ouch… sướng vờ cờ…' Khải Minh nhắm nghiền mắt tận hưởng, cô nàng này có vẻ rất biết cách vuốt ve dương vật. Trong khi đó, tay còn lại của cô nàng tìm cách cởi áo của hắn ta ra.

Nhưng khi chạm tới những nút áo ngang ngực thì bị Khải Minh giữ tay lại. Tại sao hắn lại làm vậy? Rất đơn giản, chiếc huy hiệu mà Khải Minh đang mang sẽ dừng hoạt động nếu nó rời xa hắn quá một mét, vì vậy hắn phải luôn mang nó bên mình.

Cô nàng kia thấy vậy cũng không đòi hỏi hắn cởi áo ra tiếp. Nàng đưa tay sờ vào cơ bụng săn chắc của hắn. Rồi nàng nhẹ nhàng, uyển chuyển cúi thấp người xuống để mặt ngang với dương vật của Khải Minh.

'Em mút cái này của chàng được chứ!' Dâm Ma Nữ nhìn Khải Minh đầy quyến rũ.

'Cứ tự nhiên…' Khải Minh cảm thấy phấn khích trước sự bạo dạn của cô nàng này.

Nàng ta liền đưa mặt sát với dương vật hắn, dùng mũi hít một hơi thật sâu như đang cố thu hết mùi dương vật của Khải Minh vậy, trông nàng ta rất là tận hưởng nha. Rồi nàng hé môi ra để chiếc lưỡi hồng ra ngoài. Lưỡi của nàng bắt đầu chạm vào dương vật nóng hổi của Khải Minh. Rồi nó nhanh chóng đến từng phần trên dương vật hắn, không bỏ sót chỗ nào.

Vài phút sau, dương vật của Khải Minh chẳng còn chỗ nào mà cô nàng ấy chưa liếm qua, nơi nào cũng có dấu tích của chiếc lưỡi kia.

Liếm hoài cũng chán, nàng ta liền vén tóc sang một bên, nghiêng đầu và há miệng ngậm lấy dương vật của Khải Minh. Chắc hẳn ai cũng biết nàng đang định làm gì. Đôi môi nàng thít chặt lại và trượt dài trên dương vật.

'Oh…' Khải Minh trông có vẻ rất sướng, hắn chăm chú nhìn cách nàng Dâm Ma Nữ bú liếm dương vật hắn, trông thật dâm đãng, cứ như một con điếm thèm dương vật vậy. Cô nàng này đem lại cảm giác rất khác cho Khải Minh, có lẽ là do sự bạo dạn cùng kỹ thuật điêu luyện của nàng ta. Mà cũng dễ hiểu khi cô ta lại như vậy, bởi lẽ nàng ta là một Dâm Ma Nữ, muốn kiếm được thức ăn thì tất nhiên phải biết quyến rũ và có những kĩ năng khiến đàn ông đê mê thế này.

'Chụt… chụt…' Âm thanh bú liếm đầy nhục dục vang khắp nơi. Dâm Ma Nữ liên tục bú liếm dương vật của Khải Minh và kết hợp xoay đầu. Nàng ta 'nuốt' dương vật của Khải Minh gần hết rồi lại nhả ra, sau đó làm tiếp như vậy.

'Oh… sướng…' Khải Minh cảm thấy dương vật của mình hiện tại chẳng khác gì một que kem. Nó cứ như đang tan chảy trong cái miệng ấm nóng của Dâm Ma Nữ. Nàng Dâm Ma Nữ dần tấn công dồn dập hơn, mỗi cú nhấp đầu càng nhanh và mạnh hơn. Nàng như đang thách thức độ chịu đựng của Khải Minh vậy.

Khải Minh cắn răng cố kiềm hãm cảm giác muốn xuất tinh. Dâm Ma Nữ bỗng dừng lại, nàng nắm lấy dương vật của Khải Minh và vuốt ve. Song song đó, nàng dùng lưỡi liếm lên lỗ xuất tinh của hắn.

'Uh… uh…' Khải Minh đã cố gắng hết sức nhưng bị liếm vào chỗ đó cũng chính là điểm yếu của hắn. Cả người hắn căng cứng lên, chân bủn rủn, dương vật giật giật và phun tinh xối xả.

Cô nàng Dâm Ma Nữ biết hắn sắp xuất liền há miệng để hắn bắn vào trong. Dòng tinh dịch trắng, nóng hổi phun thẳng vào miệng của nàng, có vẻ là rất nhiều.

'Fu fu…' Cô nàng Dâm Ma Nữ nuốt ực một cái, toàn bộ tinh dịch Khải Minh bắn lúc nãy chui hết xuống cổ họng nàng và đi thẳng xuống bụng.

'Ngon… quá… tinh dịch này… nó thật kì lạ… nó làm mình…'

Chưa hết, nàng ta lại ngậm lấy dương vật Khải Minh và bú liếm, cố vắt hết những giọt tinh còn đọng lại.

'Hmm, tên này có vẻ yếu sinh lý nhỉ? Nếu thế thì mình dễ dàng kiếm được mồi ngon rồi…' Dâm Ma Nữ cười thầm trong bụng. Tuy nói vậy nhưng nàng cũng có phần hơi ngạc nhiên khi thấy dương vật của Khải Minh vẫn cương cứng sau lần xuất tinh.

Vài giây sau, nàng ấy kéo Khải Minh lại dưới gốc cây. Bên dưới gốc cây có một tảng đá mặt phẳng, Dâm Ma Nữ lập tức nằm lên. Hai chân nàng dang ra, để lộ ra vùng đất cấm, nơi có cái âm đạo hồng hào ngự trị.

'Ồ…' Khải Minh tròn mắt nhìn vào nó. Âm đạo của nàng Dâm Ma Nữ này trong rất đẹp, nó có màu sắc hồng hào như những nàng trinh nữ, phía trên có một chúm lông trông rất kích thích.

Cô nàng Dâm Ma Nữ nhìn Khải Minh với ánh mắt đầy sự gọi mời. Nàng khẽ nói: 'Đến và hành hạ em đi!'

Chỉ cần một lời nói, Khải Minh như một con thú đói khát nhảy vồ đến miếng mồi 'tươi rói' trước mắt. Hắn ép sát dương vật mình vào âm đạo nàng ta và nhấn một cú thật mạnh.

'Uh… ah!' Nàng Dâm Ma Nữ mở to mắt hết sức, cổ họng khẽ rên lên một tiếng.

'Cảm giác này là sao… kì lạ quá! Mình… mình chưa bao giờ thấy cả!!' Nàng ấy đang cảm thấy điều gì kì lạ khi Khải Minh đút dương vật vào. Đây không phải là lần đầu tiên nàng dang chân đón nhận dương vật nhưng cảm giác này thật khác biệt. Nó cứ như thế nào ấy, nàng không diễn tả được.

'Ấm quá!' Khải Minh sung sướng khi dương vật mình được nằm trong âm đạo ấm nóng của cô nàng. Hắn lập tức hẩy mông nhấp liên hoàn.

'Uh… uh… uh. Đúng rồi… mạnh lên nào chàng trai của em…' Dâm Ma Nữ rên rỉ theo từng cú nhấp của hắn.

'Phạch… phạch… phạch…'

'Uh… cái âm đạo này cứ như sinh ra để chịch vậy… cơ mà đó là sự thật mà…' Khải Minh nghĩ thầm trong đầu. Nhiều lúc hắn nghĩ số mình cũng đỏ thật, trong khi các thí sinh đang vất vả chiến đấu thì hắn lại ngồi đây chịch gái.

'Uh… ah… ah… uh…' Dâm Ma Nữ không ngừng rên rỉ, những âm thanh thật kích thích. Cô nàng này quả thật được tạo ra để chịch, từ cơ thể nóng bỏng đến kĩ thuật điêu luyện, kể cả những tiếng rên cũng khiến người ta hưng phấn tột độ.

'Uh…?' Khải Minh khẽ rên một tiếng. Hắn bắt đầu cảm thấy điều gì kì lạ.

'Sao mình… cảm thấy hưng phấn vậy nè!' Khải Minh nắm chặt chân của cô nàng ra sức nhấp mạnh hơn nữa.

'Ah… ah… uh… uh…' Dâm Ma Nữ cũng vì thế mà rên rỉ không ngừng. Thoáng trên nét mặt cô có chút gì đó nham hiểm.

'Hì, hắn đã dính độc lực Kích Dục của cây phát quang. Giờ thì hắn sẽ cương dương liên tục bị kích thích và chịch điên loạn cho đến kiệt sức… lúc đó thì…' Nàng ta buộc phải dừng dòng suy nghĩ lại vì Khải Minh đang dùng tay véo lên cặp vú căng tròn của nàng.

'Haha, vú mềm quá!' Khải Minh sung sướng nói.

'Uh… ah… nắn bóp nó đi chàng… ah… Nó là của riêng chàng mà…'

'Xạo l*n chính hiệu… cho bao nhiêu đứa bóp rồi mà còn nói vậy…' Khải Minh cười thầm trong đầu.

Hắn cuối sát người xuống cắn lên núm vú đỏ hồng kia trong khi người vẫn còn nhấp liên tục.

'Uh… uh… uh…' Khải Minh liên tiếp bú liếm cặp vú này, quả thật là nó rất ngon. Trông hắn như muốn vắt ra những dòng sữa non từ cô gái này.

Cứ tiếp tục, một hồi lâu sau, dương vật của Khải Minh vẫn tiếp tục khoan sâu bên trong cô nàng này. Trông hắn có vẻ vẫn còn sung sức.

'Tên này… sao hắn… chưa xuất nhỉ… lúc nãy… uh… hắn xuất nhanh lắm mà… sao bây giờ cộng độc kích dục rồi mà vẫn chưa bắn chứ…' Dâm Ma Nữ thắc mắc.

'Trông hắn như càng làm càng hăng vậy…'

'Uh… uh… trong khi mình… sắp đến giới hạn rồi… uh…'

'Ah… ah… uh… chỗ đó… đúng rồi… ahhhhh…'

Dâm Ma Nữ rên rỉ đầy sung sướng. Khải Minh nghe vậy càng tăng tốc hơn.

'Huh… chưa ra à? Mà sao mình sung vậy trời… chịch nãy giờ mà vẫn chưa bắn… hí hí…' Chính Khải Minh cũng không hiểu tại sao cơ thể hắn hôm nay lại tuyệt vời như vậy.

Khải Minh ngã người về phía sau, ưỡng dương vật lên trước như để nó vào sâu hơn nữa.

'Ah… ah… sướng… đâm… mạnh lên… ah…' Dâm Ma Nữ bị cú đẩy đó làm sướng tột độ.

'Dám ra lệnh ta à…' Khải Minh tăng tốc lên.

'Uh… ah… ah… ahhh… xin chàng đó…. Mạnh lên đi… khuấy đảo bên trong em đi… giã nát tử cung và bơm căng nó bằng tinh dịch của chàng đi… uh.' Dâm Ma Nữ cầu xin.

'Huh… tại sao mình lại sướng vậy nhỉ… tên này… có gì đó rất khác… mình cảm nhận được khi hắn đút vào… cảm giác sung sướng… sao kì vậy nhỉ… mình… cũng đã từng làm với rất nhiều người… nhưng chỉ có hắn mang lại cảm giác này… không khéo mình kiệt sức trước hắn thôi…'

'Hết sức nè…' Khải Minh điên loạn đâm dương vật thật mạnh, rút ra thật nhanh và tiếp tục đâm vào mạnh hơn nữa.

'Sướng… quá… tha… uh… uh… ah… tha cho em… ahhhhh…' Cơ thể Dâm Ma Nữ uốn éo liên tục. Dâm thủy từ bên trong ào ra như lũ.

'Mình… mình ra trước rồi…' Dâm Ma Nữ thở hổn hểnh, nàng không tin rằng mình lại lên đỉnh trước Khải Minh.

'Khà… ra rồi sao…' Khải Minh tươi cười. Dâm Ma Nữ, một loài sinh vật có khả năng tình dục cao, muốn làm cho Dâm Ma Nữ lên đỉnh không phải chuyện dễ dàng. Nhưng mà Khải Minh đã làm được điều đó, vì vậy hắn cũng có chút tự hào.

'Grrrr… ta còn chưa ra sao lại dám ra chứ…' Khải Minh ra sức đẩy mạnh liên hồi. Trông hắn có vẻ sung sức nhưng hắn đã đạt đến giới hạn của bản thân rồi và bây giờ…

'Uh… ta bắn đây… ahhhhhh…' Khải Minh gào lên một tiếng, dương vật lại giật giật.

'Bắn… bắn vào trong em đi… ah… ah…'

'Phụt…' Một dòng tinh trắng bắn thẳng vào tử cung của Dâm Ma Nữ.

'Ấm… ấm quá…' Dâm Ma Nữ thở hổn hểnh. Nàng cảm thấy rất kì lạ khi Khải Minh bắn vào trong mình, hình như tinh trùng của hắn có điều gì đó rất đặc biệt, nó làm nàng cảm thấy thèm muốn làm tình hơn nữa.

'Uh… sao… thứ đó vẫn còn cứng chứ…' Dâm Ma Nữ kinh ngạc, sau khi xuất tinh, dương vật của Khải Minh vẫn còn cứng đơ.

'Phù… mới một lần… còn tận 4 lần nữa… phải tranh thủ nào…' Khải Minh lau mồ hôi trên trán. Sau đó, hắn tiếp tục hẩy mông vào âm đạo chưa đầy tinh dịch của Dâm Ma Nữ.

'Uh… uh… từ từ… em nghĩ tí… ah… ah…' Dâm Ma Nữ trông có vẻ không thể tiếp tục ngay nhưng Khải Minh chẳng có vẻ gì quan tâm đến chuyện đó.

'Hừ… muốn ta tha à… dám có định thịt ta mà… cưng tưởng có thể hạ ta bằng trò tình dục này à…' Khải Minh ra sức đẩy điên loạn, tinh dịch bên trong âm đạo chảy ra sau mỗi cú nhấp của hắn.

'Hắn… là thứ gì vậy… sao hắn… càng chịch càng mạnh vậy… hắn… là quái vật sao?' Dâm Ma Nữ nhìn Khải Minh với ánh mắt kinh ngạc. Có lẽ nàng vẫn chưa biết mình đang đối đầu với một Dâm Thần.

'Khà khà… hôm nay ta sẽ chịch cô lên bờ xuống ruộng luôn… Cố mà cầm cự nhé <3' Khải Minh cười đầy dâm đãng.

–Thần Sex000–
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.