Khoái Lạc Hệ Thống – Chương 18: – Botruyen

Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 18:

Chương 17: Cô giáo Thảo.

'Chuyện là vậy ạ?'

'Ừm, cô thật không ngờ… hức… hắn ta lại… hức… phản bội cô… hức…. như vậy!'

Bích Thảo nói xong gục mặt xuống bàn, có vẻ như nàng đã say khướt rồi. Khải Minh thấy vậy thở dài.

Khoảng một tiếng trước, hắn bắt gặp cô giáo Thảo đang ngồi khóc nức nở. Hắn hỏi mãi nhưng nàng không nói. Cuối cùng hắn bèn dẫn nàng đi uống rượu để giải sầu. Trong lúc say sỉn, nàng đã kể hết mọi chuyện cho Khải Minh nghe.

Anh chàng ngồi cùng nàng ở quán cà phê lúc chiều đích thị là bạn trai nàng, đúng hơn là chồng sắp cưới. Tuy nhiên chỉ là lúc đó, còn bây giờ có lẽ không còn. Tên đó nói với nàng rằng hắn đã yêu người khác, vì vậy nên hắn đòi chia tay nàng.

Khải Minh sau khi nghe câu chuyện liền an ủi nàng. Nhưng có vẻ không có hiệu nghiệm lắm. Khải Minh, đúng hơn là Khôi vĩ cũng từng thất tình nên hắn biết, chỉ có thời gian mới xoa dịu được nỗi đau ấy thôi.

Khải Minh trả tiền cho chủ quán rượu rồi cõng cô giáo Thảo về. Trong tình thế này, việc ngực của Thảo ép vào lưng hắn là không tránh khỏi. Gánh trên lưng hai trái 'núi' mềm mại thế này, dương vật hắn căng cứng lên.

Bích Thảo hiện đang mặc một chiếc váy ngắn màu đen. Hai tay của hắn viện cớ bế đùi nàng chứ thực ra là đang giở trò sờ soạng. Cái cảm giác mát lạnh từ cặp đùi trắng muốt kia làm hắn phê không tưởng.

Cõng nàng về đến phòng, hắn mò tay vào trong túi xách của nàng tìm chìa khóa để mở cửa phòng. Sau khi vào được bên trong, hắn nhẹ nhàng đặt Bích Thảo xuống giường và…

Khải Minh đứng ngắm nhìn Bích Thảo. Khuôn mặt dễ thương cuả nàng đỏ ửng lên vì rượu. Cặp ngực nàng cứ phập phồng lên theo từng nhịp thở. Nhìn cảnh tượng mỹ nữ ngủ say thế này, thú tính của hắn bỗng trỗi dậy.

'Nhưng mà, liệu làm vậy có sao không nhỉ…?'

Khải Minh hơi e dè. Sau khi hắn làm vậy liệu Bích Thảo có giận hắn. Và nếu làm như vậy thì có ảnh hưởng đến thanh danh gia tộc không?

Bên trong hắn mở ra một cuộc đấu tranh tư tưởng dữ dội giữa lý trí và dục vọng. Trận chiến cứ tưởng như không có hồi kết thì một thế lực khác xuất hiện và giúp cho phe dục vọng dành chiến thằng áp đảo trước lý trí.

'Hệ thống giao nhiệm vụ: Làm tình với Võ Bích Thảo. Thời hạn: 2 giờ. Ban thưởng: 20000 điểm khoái lạc, Kĩ năng Kích Dục Ấn (lv1), Kĩ năng Tiếp Thu (lv1). Nhiệm vụ thất bại: Chết!'

'Ặc, ta không thể làm người tốt rồi.'

Khải Minh cười khổ, hắn cũng chỉ có cách làm tình với Bích Thảo thôi. Khải Minh nhẹ nhàng ngồi lên giường, tay hắn vuốt nhẹ lên mặt nàng, sau đó men theo cổ tìm đến ngực nàng.

Khải Minh nhẹ nhàng sờ ở bên ngoài. Hắn đặt luôn bàn tay còn lại lên đôi ngực nàng và nắn bóp. Tuy là qua hai lớp áo nhưng cảm giác vẫn rất phê. Một hồi lâu sau, Khải Minh mạnh bạo cởi nút áo của Bích Thảo ra.

'Quào.'

Ở trước mắt hắn bây giờ là bộ ngực to căng tròn nằm dưới lớp áo ngực màu tím viền đen quyến rũ, Khải Minh bị kích thích cực độ. Hắn đưa tay kéo chiếc áo ngực xuống. Bộ ngực trần trắng muốt cuả Thảo đã phơi ngay trước mắt, hắn không còn gì để chần chừ, hai bàn tay hắn tham lam ôm trọn hai quả đào tiên, xoa bóp nhẹ nhàng.

Dần dần, hắn thô bạo hơn, Khải Minh nắn bóp biến cho cặp vú tròn trịa kia thành đủ mọi hình hài. Sau đó hắn đưa mũi lại gần hít lấy hương thơm da thịt nàng. Rồi hắn há miệng ra ngậm lấy đầu ti nàng mà mút.

Khải Minh bú vú nàng như một đứa trẻ khát sữa lâu ngày, hắn mạnh bạo đưa răng cắn vào đầu ti nàng.

'Uh… uh…'

Bích Thảo bỗng rên rỉ lên vài tiếng khiến Khải Minh giật mình tạm dừng lại. Vài giây sau thì đâu lại vào đấy, hắn tiếp tục nghịch cặp vú đang cứng dần lên của cô giáo Thảo. Mắt hắn nhắm nghiền tận hưởng.

Bất ngờ, hắn thấy có một lực tác động lên cơ thể mình, và rồi khi mở mắt ra, ngay phía trên hắn là… cô giáo Thảo.

Nàng nhíu mày bảo hắn: 'Khải Minh dám làm bậy khi cô ngủ nè, phải phạt em mới được!'

Khải Minh giật mình, sợ đến nỗi cái dương vật trong quần bỗng teo lại. Thế nhưng hắn có vẻ nhận ra ẩn ý đằng sau câu nói của Bích Thảo, 'phạt'.

Bích Thảo cúi đầu xuống đặt lên môi Khải Minh một nụ hôn. Lưỡi nàng mạnh dạn tìm đến lưỡi hắn, quấn quýt lấy nhau. Được tận hưởng bờ môi cùng chiếc lưỡi mềm mại của Thảo, thằng em Khải Minh nhanh chóng lấy lại sức sống, cương cứng lên cạ vào bụng nàng.

Hôn nhau say đắm một hồi, Bích Thảo tách khỏi môi hắn. Nàng nhìn hắn bằng một ánh mắt dâm đãng rồi đưa chiếc lưỡi hồng kia ra liếm lên cổ Khải Minh. Nàng vừa liếm vừa xắn chiếc áo thun của hắn lên. Lưỡi nàng chạy dọc từ cổ xuống đến phần thân.

Bích Thảo liếm quanh hai đầu ti rồi xuống đến bụng hắn. Phần bụng săn chắc được nàng liếm không sót một chỗ. Và cuối cùng là thứ đó.

Bích Thảo đưa tay sờ lên đũng quần của Khải Minh. Nàng có thể cảm nhận được ngay dưới lớp quần này là một con 'quái vật' khổng lồ. Nàng tò mò muốn biết rằng nó sẽ to đến cỡ nào. Và rồi Bích Thảo tụt quần trong lẫn ngoài của hắn ra. Dương vật hắn được giải phóng, thoát khỏi sự kiềm hãm, chĩa thẳng vào mặt Bích Thảo một cách đầy khiêu khích.

Bích Thảo trợn mắt ngạc nhiên trước cái dương vật hùng dũng kia. Nàng đưa tay vuốt nhẹ lên nó, cảm giác nóng hổi từ dương vật làm nàng kích thích. Khải Minh cười bảo:

'Cô ơi, 'phạt' em đi.'

Cô giáo Thảo nghe vậy liền nhoẻn miệng cười, ánh mắt dâm đãng nhìn hắn. Nàng há miệng thật to ngậm lấy cái dương vật nóng hổi kia khiến Khải Minh khẽ rên:

'Uh… uh… uh.'

'Cộng 15 điểm khoái lạc…' Âm thanh công điểm như thường lệ vang lên.

Để dương vật hắn nằm im trong miệng mình một hồi rồi Bích Thảo mới di chuyển. Nàng bú dương vật cho hắn, đôi môi nàng ép chặt lại chạy dọc trên thân dương vật. Nàng nhả ra rồi dùng lưỡi liếm quanh nó. Sau đó lại quay lại bú.

Quả thật Bích Thảo làm rất chuyên nghiệp, Khải Minh thật sự không tài nào phân biệt nàng là cô giáo hay là một con điếm rành nghề.

Bích Thảo bú ngày càng nhanh, lúc đầu chỉ là nửa dương vật nhưng về sau thì nàng ngậm đến tận gốc. Khải Minh dang rộng hai chân, nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ tận tình của cô giáo Thảo. Âm thanh 'chùn chụt' cứ thế vang khắp phòng.

Vài phút sau, Bích Thảo nhả dương vật hắn ra, bò lên hôn hắn. Sau đó, Khải Minh xoay người đè Bích Thảo xuống. Hắn nhanh chóng vén váy nàng lên và banh rộng hai chân nàng.

Ngay trước mắt hắn giờ là chiếc quần lót ướt đã ướt đẫm từ bao giờ. Khải Minh không ngần ngại xé nó ra. Đập vào mắt hắn là âm đạo hồng hào của Bích Thảo. Mu âm đạo nàng cao, trông khá dâm, ở phía trên là một chớm lông đen tuyền.

Khải Minh hứng thú ngắm nghía, hắn đưa dương vật kề sát vào âm đạo khiêu khích. Bích Thảo rên nhẹ vài tiếng: 'Uh… Uh.'

Hắn sau đó nhìn nàng, nàng cũng nhìn lại hắn và gật đầu nhẹ một cái. Tức thì Khải Minh đẩy mạnh dương vật vào trong, nó chạy một phát đến tận tử cung. Bích Thảo rên lên đau đớn, nàng uốn éo cơ thể qua lại: 'Ah… ah… ahhhh!'

'Cộng 50 điểm khoái lạc!'

Khải Minh nhận ra rằng lúc nãy, khi đút dương vật vào trong, hắn có cảm nhận được một sức cản yếu ớt từ thứ gì đó.

'Lẽ nào… còn trinh?'

Hắn vội nhìn xuống bên dưới và thấy có máu đào chảy ra. Cùng lúc đó cô giáo Thảo rên rỉ bảo hắn:

'Uh… lần đầu… của cô… mà em làm mạnh vậy… uh'

Khải Minh sướng điên loạn, không ngờ hắn được phá trinh cô giáo Thảo. Hắn bỗng cảm thấy biết ơn tên chồng sắp cưới kia của nàng. Hắn khoái chí đẩy dương vật ra vào liên hồi. Bích Thảo chưa hết đau sau việc bị mất trinh, giờ lại bị hắn dập như vậy, nàng rên la dữ dội:

'Uh… ah… uh… ah… ah… Ahhh!'

Khải Minh buộc phải tạm dừng, tiến sát đến khóa miệng nàng bằng nụ hôn. Sau một hồi lâu, có vẻ âm đạo Bích Thảo đã quen với dương vật của hắn, Khải Minh bắt đầu ra vào lại. Lần này hắn nhẹ nhàng chậm rãi hơn lúc nãy.

'Uh… uh… uh…'

'Cộng 15 điểm khoái lạc…'

'Cộng 20 điểm khoái lạc…'

Bích Thảo cố nén những tiếng rên dâm dục kia nhưng không thể. Cảm giác sướng khoái kia đang làm nàng mê man.

Khải Minh nhấp thêm hai ba cái nữa rồi đổi tư thế. Hắn xoay người Bích Thảo thành tư thế bò, còn mình thì quỳ phía sau đẩy. Hắn hẩy mông khá nhanh, những tiếng va đập của cơ thể vang lên vui tai.

Khải Minh thò tay về phía trước tóm lấy cặp vú đang đong đưa của nàng. Hắn vừa đẩy vừa bóp, sau đó ve ve hai đầu ti và ngắt véo chúng. Sau đó hắn lấy tay vỗ mông nàng bép bép.

Một hồi lâu sau, cả hai lại đổi sang tư thế 'cưỡi ngựa'. Khải Minh nằm dưới để Bích Thảo ngồi lên dương vật và nhấp. Vì đã quen với cường độ nên mới vào nàng đã nhấp khá nhanh. Vừa nhấp vừa rên rỉ:

'Uh… uh… uh… uh… sướng quá… Khải Minh ơi! Uh… cô… sướng… quá… uh… uhhh…'

Khải Minh nằm cười, hắn đưa tay giữ eo nàng lại rồi hẩy mông nhấp. Dương vật hắn liên tiếp dập vào tử cung Bích Thảo, cứ như muốn phá nát nó vậy.

Khải Minh cũng gần đến giới hạn. Hắn kéo người Bích Thảo xuống và ôm chặt lấy. Dương vật vẫn tiếp tục ra vào điên cuồng, mạnh bạo. Bích Thảo hai tay nắm chặt lấy tấm nệm và rên la:

'Ah… ah… chết… chết… cô… mất… sướng… quá… uh… uh… cô… ra… mất… ah…'

Dâm thủy từ âm đạo Bích Thảo tuôn trào ra. Khải Minh ở dưới cũng nói: 'Uh… ta… ta… cũng ra đây!'

'Uh… ah… bắn tinh… vào trong… cô… đi… uh… bắn vào trong… em đi… CHÀNG!'

Khải Minh gồng mình bắn dòng tinh dịch nóng hổi của mình vào tử cung của Bích Thảo. Hắn nhẹ nhàng nhấp thêm vài cái nữa rồi dừng lại.

'Hoàn thành nhiệm vụ: Làm tình với Võ Bích Thảo. Ban thưởng: 20000 điểm khoái lạc, Kĩ năng Kích Dục Ấn (lv1), Kĩ năng Tiếp Thu (lv1).'

Tay hắn vẫn ôm chặt Bích Thảo, cả hai thiếp đi sau cuộc vui vừa rồi.

Ở một căn phòng nọ, có 6 người đang ngồi ở một chiếc bàn tròn gồm hai nữ và 4 nam. Đặc biệt hơn, một trong hai nữ nhân ngồi đó là Linh Nguyệt, hiệu trưởng học viện Hoa Sen.

Những người ngồi chung cũng như nàng, đều là hiệu trưởng của những học viện nổi tiếng. Hiện tại họ đang họp bàn về cuộc thi liên trường sắp tới.

'Tôi muốn cho các vị biết một điều, học sinh của tôi vừa bị học sinh trường khác tấn công.' Linh Nguyệt nói với năm người còn lại.

'Hmm, trường tôi cũng bị.' Một trong đám người đó lên tiếng.

'Thú vị đây!' Cô gái ngồi bên cạnh Linh Nguyệt nói.

Linh Nguyệt nhìn qua năm người họ một vòng, khi đến tên ngồi đối diện mình, nàng hơi nhíu mày. Sau đó, Linh Nguyệt nói tiếp:

'Có vẻ như ai đó trong chúng ta đang muốn nhắm đến chiến thắng dễ dàng ở trong cuộc thi lần này. Phải không ngài Quốc Bảo?'

Nói xong nàng chống tay nhìn tên ngồi đối diện, đúng, hắn chính là Quốc Bảo, kẻ nàng vừa nhắc đến. Mọi người bắt đầu đổ dồn ánh mắt vào tên đó. Thế nhưng hắn vẫn bình thản.

Linh Nguyệt hơi nhíu mày trước thái độ đó, nàng quay sang nói một cô gái xinh đẹp đang đứng ở phía sau mình. Cô gái đó gật đầu rồi bước ra ngoài, còn Linh Nguyệt thì quay lại nói với các hiệu trưởng khác:

'Tối hôm qua, học sinh trường tôi đã bắt được hai kẻ ám sát. Sau một hồi tra khảo thì chúng tự nhận là học sinh đến từ học viện Dã Thú và làm theo mệnh lện của ngài đấy… ngài Quốc Bảo!.'

'Ồ!'

Mọi người trừ Quốc bảo và Linh Nguyệt đồng loạt la lên. Mọi ánh nhìn một lần nữa dồn vào hiệu trưởng học viện Dã Thú. Ở phía sau hắn có một mỹ nhân xinh đẹp khác, nàng cũng nhìn hắn khẽ nhíu mày. Thế nhưng tên Quốc Bảo này vẫn bình chân như vại, thật không thể hiểu sao hắn làm được như vậy.

Bỗng từ phía ngoài, cô gái đứng sau Linh Nguyệt lúc nãy bước vào, phía sau nàng có thêm bốn người khác nữa. Hai trong số họ rất là quen, nếu như có Hồng Diễm hoặc Khải Minh ở đây thì họ chắc chắn nhận ra, hai người này là Châu Ngọc Lan và Phạm Ngọc Bình, hai kẻ đã tấn công các học sinh học viện Hoa Sen.

'Ngài có nhận ra hai người này không?'

Linh Nguyệt chỉnh gọng kính lên và hỏi. Quốc Bảo nhắm mắt lại không nói gì. Một trong các hiệu trưởng lên tiếng:

'Hừ, vậy cũng chính ông đã tấn công học viện tôi ư?'

Quốc Bảo chợt mở mắt ra, ông nhìn sang vị hiệu trưởng vừa nói và bảo: 'Xin ngài đừng nói những điều không có chứng cứ!'

Linh Nguyệt thấy Quốc Bảo đang bị dồn vào đường cùng, nàng cười và bảo: 'Thế nhưng về vụ của học viện tôi thì có chứng cứ rõ ràng nhé!'

Cô gái đứng sau thấy tình thế đang vô cùng bất lợi, trong tình cảnh này nàng thật sự không biết phải làm gì. Chợt hắn đứng dậy và nói:

'Hmm, đầu tiên, tôi xin thừa nhận đây là hai học sinh của tôi…'

Linh Nguyệt thấy vậy liền nghi ngờ. Nàng biết rõ bản chất tên Quốc Bảo này, hắn là một tên cáo già, lắm mưu nhiều kế. Hắn chắc chắn sẽ không nhận tội dễ dàng như vây.

'… Có điều, tôi dám khẳng định rằng tôi không hề sai bọn chúng đi tấn công ai cả…'

Quả thật như Linh Nguyệt nghĩ, tên này sẽ không đầu hàng dễ dàng. Sauc âu nói của hắn, sắc mặt mọi người chợt biến đổi. Vị hiệu trưởng lúc nãy đập bàn lên tiếng:

'Hừ, ngươi còn chối à, rõ ràng bọn chúng đã khai là do ngươi rồi sai khiến rồi mà.'

Mọi người cũng đồng tình với câu nói của vị hiệu trưởng, tuy nhiên tên Quốc Bảo vẫn tiếp tục phản bác:

'Hmmm, tôi xin cam đoan điều tôi nói là sự thật. Còn về việc lời khai của bọn chúng, tôi nghĩ chúng vì quá sợ nên đã mượn danh tôi để đùn đẩy trách nhiệm. Có phải thế không hai đứa kia?'

Hắn nói xong liền liếc sang Ngọc Lan và Ngọc Bình, cả hai thấy vậy vội cuối đầu xuống, khẽ đáp một cách miễn cưỡng:

'Vâng…'
'Tên cáo già này!' Vị hiệu trưởng kia tức giận, ngài đứng dậy định vung nắm đấm. Thế nhưng đã được người đứng sau cản lại. Quốc Bảo không thèm để ý tới chuyện đo, hắn tập trung nhìn Linh Nguyệt, sau đó nói:

'Mọi tổn thất do học sinh học viện Dã Thú gây ra, chúng tôi chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm đền bù cũng như trừng trị hai đứa kia. Cô đồng ý chứ, Linh Nguyệt?'

Linh Nguyệt chỉnh gọng kính lên đáp: 'Hmmm, được thôi!'

Quốc Bảo nghe vậy nhoẻn miệng cười, hắn sau đó bỏ đi cùng cô nàng xinh đẹp kia, hai người Ngọc Lan cùng Ngọc Bình cũng lẻo đẻo theo. Ở trong phòng, các hiệu trưởng bàn tán với nhau.

'Hừ tên khốn kiếp đó. Chắc chắn là hắn đứng sau chuyện này!'

'Còn một việc quan trọng liên quan đến hắn nữa. Có vẻ như hắn đang làm một dự án gì đó. Chắc hắn đang cần chi phí để làm, vì vậy nên mới nhắm đến chiến thắng dễ dàng cuộc thi.'

Riêng Linh Nguyệt thì ngồi im, nàng có vẻ suy tư.

'Uh… uh.'

Bích Thảo vươn vai ngáp, nàng chỉ mới tỉnh dậy. Hiện tại đang là 6 giờ sáng. Như thường lệ nàng sẽ ra ngoài tập thể dục một tí, sau đó quay vào tắm rửa, tiếp đến là ăn cơm và cuối cùng là lên lớp. Thế nhưng hôm nay có một việc khiến mọi thứ không như thường lệ.

'Đau đầu quá…'

Bích Thảo vỗ lên đầu mình, có lẽ do hôm qua nốc quá nhiều rượu nên bây giờ nàng mới bị vậy. Bây giờ nàng vẫn còn rất mơ hồ, trước mắt nàng mọi thứ cứ mờ mờ ảo ảo. Nhưng sau đó Bích Thảo nhanh chóng lấy lại ý thức và…

'AAAAA… CHUYỆN GÌ ĐÂY!'

Bích Thảo không thể tin vào mắt mình, nằm bên cạnh nàng chính là Khải Minh, hắn đang trong tình trạng trần truồng, chả mang gì trên người. Bích Thảo nhìn xuống cơ thể mình cũng tương tự như vậy. Nàng dụi mắt liên tiếp để xem thử mình có mơ hay bị ảo giác gì không nhưng thật phủ phàng, trước mặt nàng vẫn là tên Khải Minh.

Bích Thảo chợt nhớ lại chuyện hôm qua, dù là trong cơn say nhưng nàng vẫn nhớ khá rõ. Nàng đã cùng học trò của mình là Khải Minh làm tình, không những thế mà nó còn rất nồng nhiệt. Cảm giác sướng hôm qua nàng vẫn còn nhớ, dấu vết tinh trùng của hắn vẫn còn ở âm đạo nàng. Thật không còn gì để chối cãi. Bích Thảo đỏ mặt tựa mắng mình:

'Con ngốc này, thiệt là…'

Giờ nàng thật chả biết làm sao, nàng hôm qua vẫn còn ý định quay lại với tên bạn trai kia, tuy nhiên giờ nàng đã làm tình với Khải Minh, sao mà quay lại được. Tình thế éo le lại éo le thêm khi Khải Minh tỉnh dậy.

'Chào buổi sáng cô giáo Thảo.'

Khải Minh cười khì khì như chưa có chuyện gì xảy ra. Bích Thảo thấy hắn liền cúi đầu đỏ mặt. Hắn thấy vậy liền tiến sát đến nàng, đưa tay ôm lấy eo và bảo:

'Có chuyện gì vậy?'

Bích Thảo nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe như sắp khóc, nàng đưa tay đánh vào ngực hắn:

'Tên khốn nạn… ngươi dám hại đời ta…!'

'Ặc, không phải hôm qua nàng chủ động sao.'

'Cái đó…!'

Bích Thảo có vẻ đuối lý, nàng không nói gì nữa. Khải Minh nhìn nàng cười, sau đó tiến môi sát lại trao cho nàng một nụ hôn.

Bị hôn bất ngờ, Bích Thảo định đẩy ra nhưng nàng như mất đi hết sức lực. Cảm giác khi chiếc lưỡi của hắn tinh nghịch trong miệng nàng làm nàng nhớ lại chuyện hôm qua… cái cảm giác sướng khoái ấy. Nàng cũng mạnh dạn đáp lại nụ hôn kia. Ngại ngùng dần tan biến.

Cả hai tạm thời tách ra, Khải Minh nhìn Bích Thảo đang đỏ mặt hỏi: 'À ta hỏi nè, hôm qua là lần đầu của nàng nhưng sao nàng làm có vẻ chuyên nghiệp vậy!'

Nhắc đến đây mặt nàng đỏ dữ dội hơn, Bích Thảo khẽ đáp: 'Cái đó… là do ta đọc sách… nên vậy!'

'Ặc, sách gì vậy!'

'Là… truyện người lớn.'Ặc Bích Thảo lí nhí đáp, có vẻ nàng đang xấu hổ. Mà cũng đúng thôi, ai đời giáo viên lại đi đọc ba thứ sách đen đó nhỉ?

Khải Minh nhìn nàng phì cười đáp: 'Thật sao, có loại sách đó sao?'

Đối với Khải Minh, ba thứ truyện sex ở thế giới cũ là như cơm bữa. Nhưng ở thế giới này thì hắn chưa xem qua bao giờ.

'Ừm có mà, đó la truyện của tác giả Thần Sex000.'

'Ặc, tên gì bựa vậy.'

'Ta không biết nữa… chỉ biết ở phần giới thiệu hắn là một tên đẹp trai vượt qua mọi giới hạn, rất thích làm tình và thứ đó của hắn rất dài. Tuy nhiên hắn xuất bản chậm quá, nhiều lần làm ta ức chế.'

Thấy Bích Thảo nói hăng say như vậy, Khải Minh phì cười khiến nàng thẹn đỏ mặt chống chế: 'Cái này là ta nghiên cứu để trở thành… một người vợ tốt… phục vụ cho tên… kia thôi… nhưng mà…'

Nàng nói đến đây chợt dừng lại, khuôn mặt có nét buồn. Khải Minh thấy vậy liền nói:

'Hmm, vậy thì nàng hôm qua đã là một người vợ tốt rồi đó!'

'Khải Minh!'

Bích Thảo nghe nói chợt hiểu ra ý hắn. Khải Minh tiếp tục:

'Từ nay chỉ cần phục vụ cho ta được rồi!'

Bích Thảo bị những lời nói của hắn làm cho rung động, nàng thẹn thùng đáp:

'Hứ, ai thèm phục vụ cho ngươi chứ.'

'Ặc, nhưng mà chuyện cô giáo đọc sách đen là điều không tốt, là học sinh nên ta sẽ có trách nhiệm 'phạt' nàng.'

'Cái… cái gì?'

Khải Minh cười dâm dê, đè lên Bích Thảo và lấy thằng em hùng dũng của mình đút vào trong âm đạo nàng.

'A… ah… đừng mà… ah… em còn đi dạy nữa… ah… trễ giờ mất thôi… thiệt tình… uh… mạnh lên đi… uh… mạnh nữa đi chàng… uh… sướng quá… uh… đúng rồi mạnh lên… uh… yêu chàng quá đi mất thôi!! <3'

–Thần Sex000–

Thời gian tới ta sẽ bận lắm đây, vì vậy nếu ra chương lâu thì đừng trách nhé Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 18: Khoái Lạc Hệ Thống - Chương 18:
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.