Có Giới Tử Động Phủ, chỉ số an toàn của Tần gia được nâng cao rất nhiều, như vậy việc bế quan của Tần Vô Song cũng được đảm bảo hơn.
Cho dù Kim Ô Thú có mắt như mù, đánh đến Thiên Đế Sơn thì Tần Vô Song cũng đủ sức chống lại, chỉ riêng Giới Tử Động Phủ thôi, Kim Ô Thú cũng không thể phá vỡ được rồi.
Tuy Kim Ô Thú lợi hại nhưng ở Đại lục Thiên Huyền nó không thể đột phá được Chân Thần Đạo để thành Thiên Thần Đạo. Cho dù nó có thành Thiên Thần Đạo nhưng Giới Tử Động Phủ không ngừng được luyện hóa, sức phòng ngự của nó không ngừng được nâng cao, Thiên Thần Đạo bình thường cũng không thể phá vỡ được.
Còn về tình hình bên Vô Tận Đông Hải, Tần Vô Song không vội vàng nhúng tay vào. Đại sư huynh Lý Bố Y đã đến đó rồi, hắn tin Đại sư huynh sẽ có tính toán của mình, không thể để Kim Ô Thú ngông cuồng mãi được.
Thời gian trôi đi như thoi đưa, lại vài năm nữa qua đi. Lúc này đã là mười lăm năm kể từ khi Tần Vô Song làm Thiên Đế.
Đại lục Thiên Huyền cuối cùng lại đón chào một đại hội vài nghìn năm mới có một lần, mở ra Thần Khí Chi Môn!
Bất cứ cuộc tụ hội nào do thế lực Đồ Đằng tổ chức cũng không thể so sánh được với Thần Khí Chi Môn!
Mấy năm nay tu vi của Tần Vô Song không tăng nhiều nhưng cũng có thu hoạch, hiện nay hắn đã là Chân Thần Đạo bốn kiếp rồi.
– Mười lăm năm không những đột phá được sự ràng buộc của Hóa Thần Đạo mà còn tu luyện đến Chân Thần Đạo bốn kiếp, đây đúng là thành tựu tuyệt vời!
Trong Chính Khí Đường, vẫn quy tắc cũ, từ Đệ tử Trung tâm trở lên là có thể tham dự.
Trong quá trình phát triển mười mấy năm, Tần gia có thể nói đã bước vào thời kỳ hoàng kim. Cao thủ trong nội bộ Tần gia cũng xuất hiện như nấm sau mưa. Tuy không có Thần đạo cường giả mới nhưng có không ít cường giả từ Hư Võ Đại viên mãn bước lên Kỳ Diệu Huyền Cảnh.
Những cao thủ Kỳ Diệu Huyền Cảnh này đều là đội ngũ Thần đạo dự bị. Giờ Tần gia đã có một cơ chế bồi dưỡng cao thủ vô cùng hoàn thiện, mỗi đội ngũ đều có phương thức bồi dưỡng riêng.
Điều này khiến Tần gia phát triển rất có trình tự, quy cách.
Tần Vô Song nhìn cảnh tượng đáng mừng đó trong lòng rất vui vẻ, quét mắt một lượt rồi nói:
– Chư vị, từ nét mặt của mọi người, ta có thể thấy được tương lai của Tần gia. Rất tốt, mười mấy năm nay chắc chắn mọi người đã rất cố gắng. Hy vọng mọi người có thể tiếp tục duy trì điều đó. Tần gia chúng ta hiện nay đã vào giai đoạn phát triển phồn vinh, phải nhân cơ hội này kéo dài khoảng cách, bỏ xa các tông môn khác!
Thật ra hiện nay, đừng nói Tần Vô Song, ngay đệ tử bình thường của Tần gia tự nhiên đã nâng cao nhãn giới, họ đã không còn cạnh tranh với các tông môn ngang hàng nữa. Tầm nhìn của họ đã nâng cao lên một bậc.
Hiện giờ, đệ tử của Tần gia đều biết họ có một Đại Chưởng môn thiên tài, có một chỗ dựa vững chắc.
– Đại Chưởng môn, cũng chỉ còn nửa năm nữa là đến ngày Thần Khí Chi Môn được mở. Giờ tất cả đều đang rục rịch chuẩn bị, khi Tinh Hà Lệnh đưa xuống, Tần gia chúng ta là Thiên Đế Môn, sẽ được bao nhiêu người đi?
Tần Vô Song trầm ngâm nói:
– Điều này mọi người không phải lo, ta sẽ giải quyết ổn thỏa. Mọi người chỉ cần chăm chỉ tu luyện. Là của chúng ta thì không ai giành được đâu.
Trên dưới Tần gia đều rất tín nhiệm vị Đại Chưởng môn trẻ tuổi này, nghe hắn nói vậy căn bản chẳng có ai nghi ngờ gì.
Hồi đó Tần Vô Song đấu võ mồm với cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, Hiên Viên Dương, chuyện này rất nhiều đệ tử Tần gia đã tận mắt chứng kiến, trên dưới Tần gia đều lấy đó là niềm tự hào.
Từ xưa tới nay, kẻ dám động chạm đến Đồ Đằng Tộc không có nhiều. Tần gia có được một Đại Chưởng môn trẻ tuổi oai phong như vậy, đó là vinh hạnh của Tần gia.
– Đại Chưởng môn, lần trước ngài bảo ta thay đổi cao tầng Tần gia, ta đã suy nghĩ rất lâu, đã có những suy nghĩ ban đầu, mời ngài xem qua.
Tần Trọng Dương giờ vẫn phụ trách tục vụ, là nội quản gia của Tần gia.
Tần Vô Song nhận lấy xem một lúc, cười tán thưởng, gật đầu nói:
– Không tệ, phương án này rất tốt. Cao tầng Tần gia chúng ta cần phải phân công rõ ràng một chút. Ba vị Chưởng môn, năm vị Phó Chưởng môn, còn cả Thái thượng Trưởng lão viện, Tôn giả đường, Trưởng lão đường, Hộ pháp đường, Thăng Long Pha của Đệ tử Trung tâm. Vốn dĩ phân khu rất chi tiết nhưng phân công lại chưa đủ rõ ràng.
Tần Vân Nhiên gật đầu nói:
– Đúng, Tần gia trước đây vẫn quá chú trọng tu luyện cá nhân, thiếu quy hoạch cho cả Tần gia!
Đương nhiên điều này cũng có nguyên nhân lịch sử. Đại Chưởng môn thời đó, Tần Khiếu Thiên, vì một lòng chuyên tâm tu luyện để chuẩn bị cho cuộc tranh giành ngôi vị Thiên Đế nên không có nhiều thời gian quan tâm tục vụ.
Mà tính cách của Tần Vân Nhiên lại khá qua loa, cẩu thả. Những vấn đề có tính xây dựng thế này, có lẽ hắn có thể đưa ra ý kiến, nhưng bảo hắn có suy nghĩ tổng thể thì đúng là làm khó hắn.
Tần Trọng Dương có tài nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Tam Chưởng môn, có những việc không được Đại Chưởng môn thụ quyền thì hắn không tiện làm.
Quan trọng nhất là Tần gia khi đó luôn bị Tân gia đàn áp.
Nay Tần Liên Sơn cũng là Trưởng lão của Tần gia, tuy thực lực vẫn chưa ở cấp chuẩn Thần đạo, Kỳ Diệu Huyền Cảnh, nhưng thực lực cũng đã vượt qua Trưởng lão bình thường rồi.
Cộng với thân phận đặc biệt của mình, tuy danh là Trưởng lão nhưng thực ra địa vị không thấp hơn Tôn giả, cũng được hưởng đãi ngộ của Tôn giả.
Đạt Hề Minh là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, rất gần Thần đạo, địa vị của hắn tuy chỉ là Tôn giả ngoại tính, nhưng trong Tôn giả đường nắm giữ quyền phát ngôn rất lớn.
Tổ tiên Tần gia trước đây bị giữ lại trước đây, vì Tần Vô Song cũng được phóng thích hoàn toàn. Nhưng họ đều đã già, cũng chẳng ai có tu vi nổi bật. Những người trẻ tuổi thì cũng có vài người tư chất không tệ, cũng có thể coi là anh em họ cách mấy đời, Tần Vô Song ra mặt giữ họ lại tu luyện ở Vấn Đỉnh Sơn.
Còn lại thì đến Tần gia trấn Bình Nguyên dưỡng lão.
Tần gia trấn Bình Nguyên là tổ tịch của Tần Vũ, tổ tiên của Tần Vô Song, Gia chủ hiện nay là huynh đệ của Tần Vũ, Tần Dực, đương nhiên là Tần Dực không thể từ chối. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.net
Tần gia trấn Bình Nguyên hiện nay không biết tự hào đến mức nào, vì Đại Chưởng môn Tần gia hiện nay, chủ Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song chính là huyết mạch của Tần gia trấn Bình Nguyên bọn họ.
Chỉ một điểm này thôi đã đủ để Tần gia trấn Bình Nguyên tự hào vài nghìn năm rồi. Từ khi ngồi lên ngôi vị Thiên Đế, Tần Vô Song vẫn chưa về Tần gia trấn Bình Nguyên lần nào, nhưng Tần Liên Sơn thì không biết đã về bao nhiêu lần rồi. Các chi mạch Tần gia xung quanh vẫn luôn không tin lắm việc Tần gia trấn Bình Nguyên là tổ tịch của Thiên Đế bệ hạ, mãi đến khi Tần Liên Sơn nhận tổ quy tông, cộng thêm những đệ tử Tần gia trấn Đông Lâm trở về mới chứng thực được.
Điều này khiến thân phận của Tần gia trấn Bình Nguyên lập tức lên như diều gặp gió, trở thành chi mạch Tần gia có danh tiếng nhất trong phạm vi vạn dặm.
Tất cả đương nhiên là nhờ vào Tần Vô Song.
Khi Chính Khí Đường đang thương nghị những chuyện liên quan đến Thần Khí Chi Môn, từ bên ngoài có đệ tử vào bẩm báo có Tinh La Điện từ các quốc gia nhân loại đến cầu kiến.
Tần Vô Song vừa nghe ba chữ Tinh La Điện mắt lập tức sáng rực.
Tinh La Điện, đó là giai đoạn đầu tiên mà Tần Vô Song bắt đầu phát triển trên con đường tu luyện. Dùng lời của kiếp trước để nói thì, Tinh La Điện chính là trường cũ của Tần Vô Song.
Tuy tâm trí Tần Vô Song hiện đang ở Tần gia, nhưng những điều đã trải qua ở Tinh La Điện vẫn chiếm một vị trí quan trọng trong lòng Tần Vô Song.
Có thể nói, địa vị của Tinh La Điện trong lòng hắn không hề thua kém Tần gia.
– Hà hà, chư vị, Tinh La Điện chính là nơi ta bắt đầu con đường tu hành võ đạo. Chư vị Điện chủ rất quan tâm đến ta, đặc biệt là ân sư Truân Trung Trì đối xử với ta như con. Một ngày là thầy, cả đời là cha.
– Đại Chưởng môn phú quý không quên nguồn cội, thật đáng khen ngợi!
– Đúng vậy, Tinh La Điện đã bồi dưỡng cho Tần gia chúng ta một Đại Chưởng môn kiệt xuất như vậy, Tần gia không có lý do gì lại không tôn sùng Tinh La Điện.
Tần Vô Song nghe mọi người nói như vậy trong lòng rất vui mừng, cười nói:
– Chư vị cùng đi nghênh tiếp.
Mọi người cùng gật đầu nói phải, Tần Liên Sơn cũng có ấn tượng rất tốt với Tinh La Điện. Rất nhiều nguy cơ của Tần gia trấn Đông Lâm kỳ thực cũng được Tinh La Điện giải quyết. Trận chiến Bích Phù Sơn hồi đó, bên ngoài tưởng Tần Vô Song đã chết, Võ Thánh của địch quốc muốn nhằm vào Tần gia trấn Đông Lâm, chính Truân Trung Trì đã từ nghìn dặm đến trợ giúp. Ân tình đó Tần Liên Sơn vẫn luôn khắc ghi, nghe nói có người của Tinh La Điện đến trong lòng Tần Liên Sơn cũng vô cùng xúc động.
Tinh La Điện lần này có thể nói là náo nhiệt, từ năm vị Điện chủ đến Đệ tử Trung tâm, có đến hơn một trăm người. Tuy tu vi của đệ tử Tinh La Điện thua kém xa Tần gia, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng việc họ được nhận sự tiếp đãi cao nhất.
Không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, chỉ với danh phận là tông môn năm xưa của Đại Chưởng môn cũng đủ nói lên tất cả.
Khi thực lực của Đại Chưởng môn chưa được như bây giờ, không phải Tần gia bảo vệ Đại Chưởng môn mà là Tinh La Điện, chỉ điểm này thôi là đủ.
Tần Vô Song từ xa nhìn thấy sư phụ Truân Trung Trì, dáng vẻ vẫn mạnh mẽ như xưa, tuy râu tóc đã hoa râm nhưng thần thái vẫn rất tốt, hiển nhiên tâm trạng đang rất vui vẻ.
– Ha ha, Vô Song, tiểu tử con thật sự đã làm nên cơ nghiệp rồi! Ta và Đại Điện chủ dọc đường đến đấy đều cảm khái, biết con là thiên tài nhưng không ngờ lại bay cao bay xa đến mức này!
Truân Trung Trì cười lớn, không vì địa vị của Tần Vô Song mà cảm thấy khó xử. Trong mắt Truân Trung Trì, Tần Vô Song vẫn là đệ tử kiệt xuất năm xưa, là đệ tử khiến mình thấy nở mày nở mặt, là đệ tử khiến mình cảm thấy đắc ý hết lần này đến lần khác.
Tần Vô Song thấy Truân Trung Trì trong lòng hồi tưởng lại những ngày tháng đầu tiên ở Tinh La Điện, sư phụ đích thân ra đón, đích thân tìm Cực Âm Lão Quái xả hận cho hắn, tranh giành địa vị cho hắn, biết bao sự quan tâm chăm sóc, nay nhớ lại thật ấm áp.
Hắn đã quyết định rồi, bất luận sư phụ lần này có thỉnh cầu gì, đều sẽ đồng ý hết!