Khí Trùng Tinh Hà – Chương 884: Vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền – Botruyen

Khí Trùng Tinh Hà - Chương 884: Vận mệnh của Đại lục Thiên Huyền

Kiếm Nhiêm bị chín Ma Tượng Đại Khôi Lỗi vây chặt, mà Âm Dương Tạo Hóa Đao của Tần Vô Song thì không ngừng tấn công tới, khiến Kiếm Nhiêm chống đỡ rất chật vật.
Dưới sự tấn công mạnh mẽ thế này, Kiếm Nhiêm dù có thủ đoạn thông thiên cũng không thể xoay chuyển cục diện, chỉ có không ngừng lùi bước, nó biết giờ còn suy tính gì khác thì hôm nay chắc chắn bỏ mạng ở Vấn Đỉnh Sơn.
Rú lên một tràng dài, pháp thân Kiếm Nhiêm bỗng phát ra một luồng sáng xanh kỳ dị, cả cơ thể được bao trùm trong quầng sáng đó. Bên ngoài lấp loáng vô số những ký tự kỳ lạ.
Đúng lúc đó, Kiếm Nhiêm lẩm nhẩm:
– Thiên huyền địa hoàng, vũ trụ hồng hoang, cầu xin chủ nhân…
Những lời kỳ dị chưa nói hết, cơ thể Kiếm Nhiêm bỗng biến thành một luồng sáng xanh rồi biến mất hoàn toàn không để lại chút dấu tích gì.
Biến cố này đừng nói Tần Vô Song phải há hốc mồm, ngay những Thần đạo cường giả đang bao vây ở bên ngoài cũng chẳng kịp có phản ứng gì.
– Thoát rồi à?
Bao Bao vẫn còn cảm giác mơ hồ.
Sắc mặt Tần Vô Song có phần nặng nề nhìn nơi mà ánh sáng xanh vừa biến mất, thu chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi lại, đứng yên một lúc lâu rồi gục gặc đầu.
Ánh sáng xanh kia trốn thoát có phần giống lần hắn dùng Thiên Độn Chi Phù, cũng là dùng đại thần thông mở ra một con đường hư không chạy thoát.
Đây là một cách lợi dụng không gian pháp tắc.
Thiên Độn Chi Phù chỉ có trong Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, theo Tần Vô Song suy đoán, chủ nhân của trận pháp này không phải người của Đại lục Thiên Huyền. Vì thế Thiên Độn Chi Phù có đến tám chín phần không phải thứ của Đại lục Thiên Huyền. Không gian pháp tắc tương tự, cường giả trên Đại lục Thiên Huyền không phải không dùng được, nhưng tuyệt đối không lợi hại như vậy.
– Lão Đại, thế này là sao? Tên Kiếm Nhiêm đó có phần kỳ quái!
Một kẻ vốn không tinh ý như Bao Bao cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
– Thần thú Kiếm Nhiêm lai lịch rất cổ quái. Chủ nhân mà nó vừa nhắc đến không biết là kẻ thế nào!
Tần Vô Song ít nhiều cũng lo lắng, nhưng không biểu hiện quá nhiều.
Tần Vô Song có trực giác rất tốt, sau hàng loạt những biểu hiện kỳ lạ của Kiếm Nhiêm, Tần Vô Song đã lờ mờ đoán được có lẽ đằng sau Kiếm Nhiêm là một thế lực không đơn giản, hơn nữa mục tiêu của hắn lại là Thần Khí Chi Môn, rốt cuộc hắn là kẻ thế nào?
Đồ Đằng Tộc?
Nhìn Kiếm Nhiêm rõ ràng là không giống loại hiếu trung với Hiên Viên Đồ Đằng Tộc, nếu hiếu trung với Đồ Đằng Tộc thì Kiếm Nhiêm không cần thiết phải đi đường vòng lấy một suất vào Thần Khí Chi Môn từ Tần gia.
Nếu không phải thế lực Đồ Đằng thì càng kỳ quái hơn.
Thế lực Đồ Đằng, cùng với một vài siêu cấp cường giả ẩn sĩ, là thế lực mạnh nhất Đại lục Thiên Huyền. Lẽ nào chủ nhân của Thần thú Kiếm Nhiêm lại là những cường giả ẩn thế kia, ví như Lý Bố Y tiền bối?
Tần Vô Song cảm thấy trong đầu một mớ hỗn loạn nên không nghĩ nhiều nữa.
Giờ thậm chí hắn có phần hoài nghi Thần thú Kiếm Nhiêm tìm đến mình là vì Thần Khí Chi Môn hay là vì Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.

Đại chiến một trận với Kiếm Nhiêm, sáu tông môn khác trong Thiên Đế Sơn được biết Kiếm Nhiêm tiêu diệt Tân gia, ít nhiều cũng cảm thấy khủng hoảng. Tuy biết Tần Vô Song nói Kiếm Nhiêm là nội ứng của Thiên Hỏa Nam Cương đến tám phần là cái cớ, nhưng vẫn có phần dè chừng với đầu Thần thú quái dị này.
– Chư vị, lai lịch của Kiếm Nhiêm rất kỳ lạ, mưu đồ rất lớn, ta có cơ hội sẽ báo chuyện này lên Đồ Đằng Tộc để họ định đoạt!
– Ừm, ta thấy Kiếm Nhiêm chẳng phải loại gì tốt, lần đó chỉ là lợi dụng Tân Thiên Vấn mà thôi.
– Không sai, loại hung thú lai lịch bất minh này nhất định phải đề phòng hơn.
– Hà hà, bệ hạ, Tân gia bị tiêu diệt, vị trí đó xử lý ra sao đây?
Tần Vô Song bình thản nói:
– Việc này để tính sau, ta đến Đồ Đằng Tộc một chuyến đã.
Là Thiên Đế đương nhiên có tư cách đối thoại trực tiếp với Hiên Viên Đồ Đằng Tộc. Tuy hắn và Đồ Đằng Tộc không vừa lòng nhau nhưng vẫn phải ưu tiên đại cục.

Đúng là Hiên Viên Tộc cảm thấy bực mình với Tần Vô Song, dám động chạm cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc trước mặt bao nhiêu người, nếu là trước đây thì chắc chắn bị giết ngay tại chỗ rồi.
Nhưng sau lưng Tần Vô Song lại có Lý Bố Y, Đồ Đằng Tộc ném chuột sợ vỡ lọ quý nên mới nhẫn nhịn. Nghe nói Tần Vô Song đến cầu kiến, mà Lý Bố Y không còn ở Hiên Viên Khâu nữa, Đồ Đằng Tộc muốn nhân cơ hội này mà làm nhục Tần Vô Song.
Ai ngờ Tần Vô Song chẳng cho họ cơ hội, hắn đi thẳng vào vấn đề, báo cáo việc Kiếm Nhiêm tàn sát Tân gia!
Thông tin này thật sự là như sét đánh ngang tai, khiến Hiên Viên Dương cũng cảm thấy cổ họng khô rang. Đặc biệt là những biểu hiện kỳ lạ của Kiếm Nhiêm ở Vấn Đỉnh Sơn càng khiến Hiên Viên Dương phải cau mày nhăn mặt.
Hiên Viên Dương khẽ nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu mới nói:
– Tần Vô Song, việc này ngươi làm khá lắm. Đáng tiếc lại để Kiếm Nhiêm thoát mất. Đầu Thần thú này ở Hiên Viên Khâu đã mấy nghìn năm, ta cứ có cảm giác nó có gì đó kỳ lạ, không ngờ đằng sau nói có kẻ chỉ đạo thật!
Tần Vô Song đã truyền đạt lại sự việc, Hiên Viên Tộc làm thế nào đấy là chuyện của Hiên Viên Tộc. Trong hoàn cảnh này đương nhiên Tần Vô Song sẽ không hỏi nhiều, tránh rắc rối.
Hiên Viên Uy lại hỏi:
– Chưởng môn, ngài nghĩ kẻ đứng đằng sau có thể là ai? Liệu có phải Hỏa Thần Chúc Dung Tộc ở Thiên Hỏa Nam Cương? Hay là Thần Nông Tộc?
Hiên Viên Khâu lắc đầu:
– Đều không phải, số suất của Đồ Đằng Tộc vào Thần Khí Chi Môn rất nhiều, hà tất phải tranh giành với Hiên Viên Khâu ta một suất, không hợp lý. Ta nghi Kiếm Nhiêm căn bản không phải thủ hạ của thế lực Đồ Đằng.
Tần Vô Song có phần khâm phục, những phán đoán này giống hệt như hắn đã nghĩ, nếu nói anh hùng thường có suy nghĩ giống nhau cũng không quá.
– Không phải thế lực Đồ Đằng?
Hiên Viên Uy có phần mơ hồ:
– Ngoài thế lực Đồ Đằng ra thì còn ai có thể sai khiến được nó chứ? Hơn nữa, kẻ nào mà to gan đến mức dám gây khó dễ cho Đồ Đằng Tộc?
Hiên Viên Bạt cười khổ:
– Không phải người nắm giữ Thần Khí Chi Môn chứ?
– Không thể là họ, họ khống chế mọi thứ trên Đại lục Thiên Huyền, không cần thiết phải làm những chuyện vô vị này.
Hiên Viên Dương cười khổ.
Thế này không phải, thế kia cũng không, tất cả thực sự là chẳng hiểu ra sao nữa.
Tần Vô Song nghe họ đối đáp, trong đầu cũng suy nghĩ, nhưng hắn rất biết điều không nói câu nào. Trong lòng có nghi vấn, có cơ hội sẽ thỉnh giáo Lý Bố Y tiền bối.
– Tần Vô Song, ngươi cứ về Vấn Đỉnh Sơn trước, chủ trì cho tốt cục diện Thiên Đế Sơn. Thực lực Thiên Đế Sơn hiện nay đã bị suy giảm nhiều, cần phải tăng cường mới được.
Lần này Hiên Viên Dương không nhắc chuyện cũ mà khuyên vài câu. Nhưng lời khách sáo đương nhiên Tần Vô Song vẫn phải nói, vâng vâng dạ dạ vài câu rồi cáo từ.
Nội bộ Hiên Viên Tộc, sau khi Tần Vô Song rời đi, nét mặt lập tức thay đổi.
– Đại Chưởng môn, liệu có phải Tần Vô Song bịa chuyện dọa Hiên Viên Tộc chúng ta?
Hiên Viên Tiếu đưa ra nghi vấn đầu tiên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hiên Viên Uy cũng tán đồng:
– Không sai, tên Tần Vô Song ấy ngay Đại Chưởng môn hắn cũng dám động đến, ta nghĩ hắn cố ý bày trò.
Hiên Viên Bạt cười khổ:
– Ta nghĩ không phải đâu. Ta đã từng quan sát hắn, tuy cao ngạo nhưng hắn không phải loại gây chuyện vô cớ. Hơn nữa, nếu hắn dựng chuyện, Vân gia và Thái Ất Môn sẽ không hùa theo hắn!
Hiên Viên Dương gục gặc:
– Bạt đệ nói đúng, việc mà Tần Vô Song nói không thể là giả. Nếu có điều gì mờ ám, chắn chắn hắn sẽ nói nhiều hơn nữa. Nhưng vừa rồi sau khi nói xong chuyện đó, hắn không hề nói gì thêm, hiển nhiên là không muốn phải bận tâm nhiều về việc này, mà muốn đẩy cho Đồ Đằng Tộc chúng ta.
– Tên tiểu tử này thật giảo hoạt!
Hiên Viên Uy hậm hực:
– Nếu không phải có Lý Bố Y đứng đằng sau hắn, ta muốn phế ngay ngôi vị Thiên Đế của hắn!
Hiên Viên Dương lạnh lùng nói:
– Hừ, thiếu niên đắc chí không biết học hỏi, sớm muộn gì hắn cũng gặp chuyện. Quá kiệt xuất dễ bị trời đố kỵ. Thần Khí Chi Môn thập tử nhất sinh, tâm khí của hắn càng cao thì có thể chết sẽ càng thảm. Đại lục Thiên Huyền từ xưa tới nay có biết bao nhiêu thiên tài, nhưng khi Thần Khí Chi Môn được mở ra, những thiên tài tâm khí cao, mười thì có đến chín người không được chết tử tế!
Hiên Viên Bạt vẫn lo lắng:
– Đại Chưởng môn, nghe khẩu khí của Lý Bố Y thì hình như tình hình của Đại lục Thiên Huyền ngày càng không tốt.
Khi nghe câu nói này, tất cả đều có nét mặt nặng nề, so với chuyện mà Lý Bố Y nhắc đến, chuyện cỏn con của Tần Vô Song chẳng là gì.
Hiên Viên Dương thở dài:
– Đại lục Thiên Huyền hiện nay đúng là một mớ hỗn loạn, trong có Kim Ô Thú làm loạn, ngoài có dị tộc nhăm nhe. Lẽ nào truyền thừa hàng vạn năm của Đại lục Thiên Huyền cuối cùng lại rơi vào tay dị tộc?
Là một cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc, Hiên Viên Dương lúc nào cũng có thể nói rất chí khí, đầy quyền uy, nhưng lúc này khẩu khí của hắn lại vô cùng thê lương, đầy cảm giác tuyệt vọng bất lực.
Còn các Đồ Đằng cường giả khác sắc mặt cũng rất kinh hoàng, Hiên Viên Bạt không kìm được hỏi:
– Đại Chưởng môn, những Chưởng Khống Giả kia không phải đang rất cố gắng sao? Lẽ nào họ không còn cách gì nữa?
Đừng thấy Hiên Viên Tộc ở Đại lục Thiên Huyền có địa vị cao chót vót, lúc này, sự khủng hoảng của họ đều không ít hơn người trong thế tục.
– Mọi người đừng nghĩ ngợi lung tung nữa. Tập trung tinh thần đợi Thần Khí Chi Môn mở ra, nếu lần này có cơ ngộ gì đặc biệt, vận mệnh Đại lục Thiên Huyền có lẽ sẽ có cơ hội xoay chuyển. Ngược lại thì chúng ta sẽ tìm cách sau!
Hiên Viên Dương cố nặn ra một nụ cười gượng gạo:
– Các ngươi cứ yên tâm bảo vệ môn hộ. Ta phải đến Vô Tận Đông Hải, đến lượt ta trực rồi. Kim Ô Thú thật sự đáng ghét! Nếu Lý Bố Y và những người kia có thể ra tay có lẽ còn có thể trấn áp được!
Hiên Viên Bạt bỗng nói:
– Đại Chưởng môn, ngài nói xem liệu có phải Kiếm Nhiêm có quan hệ gì với Kim Ô Thú không? Lai lịch của Kim Ô Thú không phải vẫn luôn là một dấu hỏi lớn đó sao?
Mắt Hiên Viên Dương lóe lên ánh sáng kỳ lạ, sắc mặt trầm tư, vấn đề này đúng là hắn không nghĩ tới. Câu nói như đánh thức người trong giấc mộng đã đặt ra một khả năng rất đang suy nghĩ.
Kim Ô Thú, Kiếm Nhiêm? Giữa chúng có quan hệ gì không?
Hàng lông mày của Hiên Viên Dương nhăn tít.

Đang có 4 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

Xiaolin
  

123456

Xiaolin
  

11111

Xiaolin
  

1113

Xiaolin
  

789