Hiên Viên Bạt nói năng ngắn gọn hiển nhiên là không muốn làm hỏng khí thế thi đấu, chỉ vài ba câu đã đi thẳng vào chủ đề.
– Chư vị, từ trước tới nay đại hội Thiên Đế Sơn đều có hai phần. Phần một là các thế lực ngoại vi thách đấu, phần hai là thi đấu tranh vị trí Thiên Đế. Lần này phần thi của thế lực ngoại vi có tất cả sáu thế lực, bị thách thức có năm thế lực. Cũng có nghĩa là trừ ba đại thế lực ra, năm thế lực còn lại đều bị thách thức cả!
Chuyện này được công bố lâu rồi. Hiên Viên Bạt cũng không giải thích gì thêm, nói tiếp luôn:
– Kiếm Lam Tông và Lưu Âm Cốc đồng thời thách thức Lôi Đình Tông. Lượt thi của ba thế lực này sẽ xếp ở cuối cùng. Bốn cặp đấu còn lại sẽ xếp theo kết quả bốc thăm. Giờ là nghi thức bốc thăm, mời đại diện các bên!
Bốn cặp đấu, tám thế lực cùng đi lên. Lúc này các bên cũng không giữ kẽ nữa, tất cả như gà chọi gườm nhau, chỉ thiếu nước xắn tay lên xông vào nhau ngay tại chỗ.
Thứ tự trước sau thật ra cũng không nói lên điều gì. Có những người thích ra trận ngay, cũng có người thích càng ở sau càng tốt. Nhưng kiểu rút thăm này đã được Hiên Viên Tộc chuẩn bị kỹ rồi, không thể giở trò gì được.
Trận đầu tiên là Hồ Khâu Sơn và Bách Lý Thế Gia.
Người ủng hộ Hồ Khâu Sơn là Tân Thiên Vấn, còn của Bách Lý Thế Gia là Tần gia. Đương nhiên, người ủng hộ ngầm phía sau Bách Lý Thế Gia thì chẳng ai đoán được.
Tộc trưởng của Hồ Khâu Sơn, Hồ Khâu Thụy cung tay với Bách Lý Nghiễm:
– Bách Lý Tộc trưởng, đắc tội rồi.
– Đắc tội gì chứ?
Bách Lý Nghiễm cười khinh miệt:
– Đừng tưởng chủ nhân ngươi cho chút lợi ích là nghĩ có thể giơ nanh múa vuốt ở tám môn Thiên Đế Sơn. Hôm nay Bách Lý Thế Gia ta sẽ cho các ngươi biết thế nào gọi là điếc không sợ súng!
Hồ Khâu Thụy vốn muốn chơi chút khí độ để giành chút thể diện cho Tân gia Thiên Đế Môn, bị Bách Lý Nghiễm khinh miệt như vậy không nhịn được, sầm mặt lại:
– Bách Lý Nghiễm, khẩu khí cũng lớn lắm, ta muốn xem xem ai mới là điếc không sợ súng!
Bách Lý Nghiễm mượn được từ Tần Vô Song vũ khí Chân Thần Đạo, hơn nữa Tần Vô Song còn cho Bách Lý Thế Gia mượn Hỏa Lân làm Trưởng lão Danh dự để xuất trận nên rất vững tâm. Hắn cười lạnh:
– Hồ Khâu Thụy, đừng phí lời. Mọi chuyện sẽ biết ngay trên Hiên Viên Đài thôi. Hy vọng thủ hạ của ngươi đủ thực lực, chứ đừng đến mức cơ hội đánh trận thứ ba với ta cũng không có thì thật đáng tiếc!
Hồ Khâu Thụy cũng không buông tha:
– Ta cũng đang muốn nói với ngươi câu đấy.
Cũng may lúc đó việc bốc thăm cũng kết thúc, Hiên Viên Bạt nói:
– Vị trí thứ hai là Thái Ất Môn và Diệu Hóa Môn. Thứ ba, Phiêu Tuyết Lâu và Thiên Phạt Sơn Trang. Thứ tư, Bách Kiếm Tông và Thiên Vũ Tông.
Rồi Hiên Viên Bạt nói tiếp:
– Mời đại diện Kiếm Lam Tông, Lưu Âm Cốc và Lôi Đình Tông lên bốc thăm!
Hiên Viên Tộc căn cứ vào danh sách ghi danh của họ, căn cứ thực lực mà phái ra ba cường giả cùng cấp bậc cùng tỷ võ với họ, tạo thành hai cặp.
Lần bốc thăm này đương nhiên là bốc đối thủ.
Kết quả rất thú vị, Kiếm Lam Tông lại bốc được Lôi Đình Tông, còn Lưu Âm Cốc thì bốc được đối thủ do Hiên Viên Tộc phái ra.
Dường như vận mệnh muốn Tần gia và Tân gia nhất thiết phải đối đầu vậy. Tần gia ủng hộ Kiếm Lam Tông còn Lôi Đình Tông lại là tâm phúc của Tân gia.
Cuộc đối đầu này đúng là màn dự diễn giữa Tần gia và Tân gia, giống hệt như trận Phiêu Tuyết Lâu và Thiên Phạt Sơn Trang.
Giả thuyết rằng Kiếm Lam Tông thắng Lôi Đình Tông, còn Lưu Âm Cốc không địch lại được đối thủ do Hiên Viên Tộc phái ra vậy thì Kiếm Lam Tông đã chiếm được một suất rồi.
Giả thuyết Lưu Âm Cốc thắng, vậy thì Kiếm Lam Tông còn phải đấu với Lưu Âm Cốc một lượt nữa để quyết thắng thua. Bất luận thế nào, số thế lực tham gia thi đấu nhiều thì ít nhiều cũng chịu thiệt thòi. Người khác chỉ đấu một lần là xong còn họ thì phải đấu đến hai lần. Như vậy việc bốc thăm của thế lực ngoại vi đã xong.
Giọng nói uy nghiêm của Hiên Viên Bạt vang lên:
– Mời Hồ Khâu Sơn và Bách Lý Thế Gia lên Hiên Viên Đài. Tiếp theo là danh sách tham gia thi đấu của hai bên, có tất cả ba trận, từ thấp đến cao lần lượt là…
Trận thứ ba của Hồ Khâu Sơn lại là một cường giả Kỳ Diệu Huyền Cảnh. Điều này cũng không quá bất ngờ, vì ai cũng biết chẳng có thế lực ngoại vi nào lại có ba Thần đạo cường giả. Trận thứ ba không phải Thần đạo cường giả cũng là chuyện dễ hiểu, điều then chốt là phải xem trang bị vũ khí. Tân gia đã bảo Hồ Khâu Sơn thách thức Bách Lý Thế Gia thì không thể nào lại không cho chút vũ khí bí mật nào. Nguồn: https://truyenfull.net
Trận thứ hai và trận đầu của Hồ Khâu Sơn đương nhiên là Phong ấn Thú hồn và Hồ Khâu Thụy.
Nói đến gia sản, ngay Thiên Đế Môn cũng không thể so sánh được với Tần Vô Song, kẻ kế thừa Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Dù là Hiên Viên Tộc, e là về vũ khí Thần đạo cũng không thể bì được với Tần Vô Song, huống chi là Tân gia?
Tân Thiên Vấn cảm thấy số vũ khí kia cộng với thực lực của Hồ Khâu Sơn là đủ đối phó với Bách Lý Thế Gia. Nhưng hắn lại không ngờ Bách Lý Thế Gia lại xin trợ giúp của Tần gia. Càng không thể ngờ Tần gia lại toàn lực nâng đỡ Bách Lý Thế Gia. Và rồi, chuyện Tần Vô Song hoàn toàn khống chế được Bách Lý Thế Gia và Thiên Vũ Tông vẫn không phải điều mà hắn có thể tưởng tượng.
– Trận thứ ba của Bách Lý Thế Gia là hộ pháp Thần thú Hỏa Lân. Trận thứ hai là Bách Lý Đồ. Trận đầu, Bách Lý Nghiễm!
Cùng với lời tuyên bố của Hiên Viên Bạt, sắc mặt Tân Thiên Vấn lập tức thay đổi. Trận thứ ba là Thần thú? Như vậy xem ra kế hoạch bóp chết Bách Lý Thế Gia từ trận đầu thế là tan tành rồi!
– Thần thú Hỏa Lân? Thiên Vấn đạo hữu, thế này là sao?
Thần thú Kiếm Nhiêm không kìm được mà hỏi nhỏ.
Nét mặt Tân Thiên Vấn vô cùng khó coi, khóe miệng khẽ giật giật:
– Không thể nào, sao có thể như thế?
– Thế nào cơ?
Kiếm Nhiêm thấy lạ hỏi.
– Thần thú Hỏa Lân là đầu Thần thú mà Tần Vô Song thu phục ở Vô Tận Đông Hải. Bách Lý Thế Gia sao lại câu kết với Tần gia? Tần gia sao lại có khí độ lớn như thế?
Tân Thiên Vấn cảm thấy không chuyện gì hoang đường hơn thế nữa. Cổ họng hắn khô khốc, cảm giác như tính toán của mình ngay bước đầu đã gặp trắc trở rồi.
Nếu Bách Lý Thế Gia có thể xin trợ giúp từ Tần gia, vậy thì Thiên Vũ Tông cũng có thể làm thế.
Nếu Hồ Khâu Sơn không địch lại được Bách Lý Thế Gia vậy thì Bách Kiếm Tông lấy gì mà thắng Thiên Vũ Tông? Phải biết rằng, chỉ luận thực lực thôi, Thiên Vũ Tông còn mạnh hơn Bách Lý Thế Gia một chút!
Hai Tông chủ của Thiên Vũ Tông, nếu có được thứ vũ khí gì từ Tần Vô Song thì mọi tính toán của Bách Kiếm Tông e là đổ sông đổ bể cả.
Tân Thiên Vấn nói nhỏ về tình hình đó cho Kiếm Nhiêm, Kiếm Nhiêm lại coi thường nói:
– Thiên Vấn đạo hữu, Hồ Khâu Sơn và Bách Lý Thế Gia chỉ là thế lực ngoại vi, thắng được thì tốt. Không thắng được thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến toàn cục. Chỉ cần chúng ta giải quyết được Tần gia, các thế lực ngoại vi thế nào cuối cùng vẫn là do hai ta khống chế. Cứ cho là Bách Lý Thế Gia, Thiên Vũ Tông, Phiêu Tuyết Lâu và Kiếm Lam Tông đều cúi đầu trước Tần gia, thế thì sao nào? Tần gia mà bị tiêu diệt chúng cũng thành bơ vơ không nơi nương tựa. Sau này chúng ta từ từ xử lý cũng được.
Nói thì nói vậy nhưng Tân Thiên Vấn vẫn thấy không cam tâm. Hắn muốn là muốn khống chế toàn bộ cục diện Thiên Đế Sơn chứ không phải chỉ là tiêu diệt Tần gia. Hắn nói:
– Ta không tin Tần gia có thứ vũ khí lợi hại gì cho mượn được. Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn có lẽ nắm chắc không quá năm phần thắng. Nhưng Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông thì ta không tin chúng sẽ thua!
Đúng lúc hai bọn chúng đang lầm bầm thì trận đấu đầu tiên của đại hội Thiên Đế Sơn đã bắt đầu. Hỏa Lân đấu với Hồ Khâu Chân, Đại Trưởng lão Hồ Khâu Sơn.
Tân Thiên Vấn thầm cầu nguyện:
– Hồ Khâu Chân nhất định phải nhớ lời dặn, phải đánh cho đối phương trở tay không kịp. Đánh với Thần thú Hóa Thần Đạo mà không đánh lén, căn bản không có cơ hội thắng!
Thì ra Thần thú Kiếm Nhiêm còn đặc biệt cho bốn thế lực tâm phúc của Tân gia, mỗi nhà hai quyển Phong ấn Thú tức, uy lực vô cùng lớn. Tuy không phải thứ mạnh nhất của Kiếm Nhiêm nhưng có thể địch lại được Hóa Thần Đạo năm, sáu kiếp. Chỉ cần biết cách thao tác thì cũng có khả năng đánh chết Thần thú Hóa Thần Đạo một, hai kiếp. Nhưng mọi thứ còn phải xem sự phát huy khi lâm trận. Vạn nhất đối thủ vừa vào đã tấn công ác liệt, với tu vi Kỳ Diệu Huyền Cảnh thì không có nhiều khả năng thắng, có lẽ cơ hội đánh lén cũng không có. Vì thế mới nói, trận chiến này hoàn toàn xem sự phát huy lúc chiến đấu thôi!
Điều khiến Tân Thiên Vấn thấy phấn chấn là Hỏa Lân lên không vội tấn công mạnh ngay mà dùng chiến thuật du kích, dường như muốn dụ Hồ Khâu Chân dùng tuyệt chiêu.
Tân Thiên Vấn cũng không đi suy nghĩ Hỏa Lân đang làm trò gì, chỉ nghĩ:
– Mau đánh lén, mau đánh lén!
Trên Hiên Viên Đài bị bao phủ hoàn toàn bởi một đám mây đỏ rực. Hồ Khâu Chân ngay Ngưng Thần Đạo cường giả cũng chưa từng giao chiến chứ đừng nói đến Thần thú Hóa Thần Đạo.
Hai mắt tối sầm lại, nhớ lại lời dặn, hắn cắn răng, lấy Phong ấn Thú tức ra đọc thần chú, ầm một tiếng, một đạo công kích thú tức tạo thành kình khí thực thể lao tới Hỏa Lân. Khí thế này quả nhiên mạnh hơn Hóa Thần Đạo sáu kiếp.
Lập tức, yêu khí bao phủ toàn bộ Hiên Viên Đài, khói bụi mù mịt, những tiếng quỷ khóc sói tru đan xen thành một đám hỗn loạn bao trùm lấy Hỏa Lân.
Tân Thiên Vấn vỗ đùi, nhìn Hỏa Lân:
– Là ngươi tự tìm cái chết thôi. Tự cao tự đại, không chết mới lạ!
Cục diện vốn có vẻ như bị khống chế bởi chiêu kỳ dị của Hồ Khâu Chân bỗng xuất hiện một cảnh tượng rất kịch tính.
Hỏa Lân bỗng cười mỉm, đám lửa quanh người bùng phát hình thành nên vô số tấm lưới lửa chằng chịt. Trong đám lưới đó là một tầng ánh sáng chói lòa.
– Hồ Khâu lão nhi, chỉ một đạo Phong ấn Thú tức, chắc chỉ là Hóa Thần Đạo sáu kiếp, mà muốn phá vỡ Thần đạo Chiến y Hóa Thần Đạo chín kiếp của ta sao?
Thần đạo Chiến y Hóa Thần Đạo chín kiếp, lời này vừa thốt ra, Tân Thiên Vấn suýt chút nữa thì hộc máu.
Đây không phải là thành tâm muốn người ta tức chết sao?