Tần Vô Song ngay từ đầu, cũng không vội để bọn họ thao luyện kiếm trận, mà là rèn luyện độ ăn ý, đồng thời quen thuộc với kiếm mà Tần Vô Song ban cho bọn họ.
Đây là kỹ năng cơ bản, hình thành độ ăn ý, hình thành dung hợp với vũ khí Thần đạo, mới có thể tiến vào tu luyện của phân đoạn tiếp theo.
Con rối dung hợp với bản thân thanh kiếm, trao đổi và ăn ý giữa con rối, và dung hợp của giữa con rối với chủ nhân Tần Vô Song.
Những bài học này, đều là từng bước từng bước đến. Căn bản không thể tồn tại chuyện một bước lên trời.
Tần Vô Song thật ra cũng không vội cầu thành, đợi sau khi công việc cơ bản vững chắc, mới bắt đầu truyền thụ cho bọn họ kiếm kỹ, những kiếm kỹ này, không có bất cứ màu sắc rực rỡ nào, đều là kỹ năng chiến đấu thực dụng vô cùng.
Mỗi một kiếm, đều chú ý đến phối hợp. Tuyệt đối không phải là công kích cá thể đơn thuần, cũng không có loại chiêu số vô cùng đẹp mắt. Màu sắc rực rỡ, hào hoa mà không thực, trong kiếm trận này, hoàn toàn nhìn không thấy tung tích.
Chuẩn xác mà nói, môn kiếm trận này, chính là một môn kiếm trận giết người. Lấy giết người làm mục đích, lấy đánh bại kẻ địch làm tôn chỉ. Tất cả kiếm chiêu, kiếm thức, đều là vì tôn chỉ này mà phục vụ.
Tần Vô Song quyết định, để bọn họ đan luyện ba tháng, sau ba tháng, lại bắt đầu hợp luyện kiếm trận. Bài học cơ bản của ba tháng, cũng đầy đủ rồi.
Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận này, Tần Vô Song càng nghiên cứu, càng cảm thấy huyền ảo, càng cảm thấy uy lực vô cùng. Cho dù là chín tu luyện giả Ngưng Thần Đạo một kiếp, nếu có thể đem trận pháp này phối hợp tốt, phát huy ăn ý đến trạng thái đỉnh phong, không nói đánh bại Chân Thần Đạo cường giả, đối diện với Hóa Thần Đạo sáu kiếp bình thường, quả thực là không phí nhiều sức lực. Còn về dưới Hóa Thần Đạo sáu kiếp, thậm chí có thể miểu sát!
Cứ hai ba tháng, Tần Vô Song sẽ thông qua Truyền Tống Trận, đến lộ diện ở địa giới của Thiên Hỏa Nam Cương, gây ra một số chuyện, nói thẳng ra, chính là tạo ra cảm giác tồn tại ở đây. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mục đích của hành động này đương nhiên chỉ có một, chính là Thiên Đế Môn từ đầu đến cuối vẫn tin rằng hắn ở Thiên Hỏa Nam Cương.
Thời gian ra vào xuất quỷ nhập thần của hắn, khiến bên trận doanh Thiên Đế cảm thấy vô cùng không thích ứng.
Trước Vấn Đỉnh Sơn, cao thủ Thần đạo của trận doanh Thiên Đế đều quay về Thiên Đế Sơn.
Tân Thiên Vấn bộ mặt âm trầm, hiển nhiên thời gian hơn nửa năm trôi qua như vậy, khiến hắn cảm thấy càng thêm buồn bức, cao thủ phái đi, truy sát xung quanh Thiên Hỏa Nam Cương, căn bản ngay cả cái bóng của đối phương cũng không gặp được.
Đợi khi người của bọn chúng rời khỏi, tiểu tử đó lại lay động một chút. Liên tiếp hai ba lần như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng ngay cả cơ hội giáp mặt cũng không có.
Tân Thiên Vấn cảm thấy bản thân bị lường gạt, toàn bộ đồng minh của trận doanh Thiên Đế, đều bị Tần Vô Song dắt mũi.
– Bệ hạ, tại sao lại triệu hồi chúng ta về? Nghe nói tiểu tử Tần Vô Song đó, gần đây lại xuất hiện rồi. Nơi hắn ra vào, cũng chính là mấy nơi như vậy. Thuộc hạ cảm thấy…
Tân Thiên Vũ ý đồ phát biểu ý kiến.
Tân Thiên Vấn lại xua xua tay, ngữ khí vô cùng kiên định:
– Được rồi, không cần tìm nữa.
– Tại sao?
Tân Thiên Vũ vô cùng không cam lòng.
– Thiên Vũ đạo hữu…
Lôi Việt cười khổ nói:
– Rất rõ ràng, tiểu tử đó cố ý lừa gạt chúng ta, thu hút lực chú ý của chúng ta, phân tán binh lực của chúng ta. Để chúng ta không thể hết lòng chuyên tâm vào đối phó Tần gia.
– Hừ, phía bên Vấn Đỉnh Sơn, có bệ hạ tự mình chủ trì, chúng ta có ở hay không, đối với cục diện chiến đấu ảnh hưởng cũng không lớn.
Tân Thiên Vũ cũng có đạo lý của nàng.
Tân Thiên Vấn thản nhiên nói:
– Tần Vô Song đó áp dụng loại chiến thuật này, không hề nghi ngờ, chính là muốn phân tán tầm mắt của chúng ta. Còn về rút cuộc động cơ ở đâu, cũng không quan trọng. Chúng ta hiện tại, mấu chốt nhất chính là phá vỡ đại trận hộ sơn của Vấn Đỉnh Sơn. Hiện giờ, linh mạch nền đất của đại trận hộ sơn đã bị Tịch Diệt Thiên Lê cắt ra một lỗ hổng lớn. Nhiều nhất là hai năm, trận pháp của Vấn Đỉnh Sơn tất nhiên phá vỡ! Trong hai năm này, mặc cho Tần Vô Song có tạo ra biến cố thiên đại, chúng ta cũng không để ý tới.
– Bệ hạ, chỉ sợ tiểu tử đó xuất quỷ nhập thần, lại đi tập kích bất ngờ những tông môn đồng minh của Thiên Đế Môn chúng ta.
Lời này của Tân Thiên Vũ vừa nới ra, ba tông môn trung lập đều là một trận kinh hồn bạt vía, phải nói rằng chuyện mà bọn họ sợ nhất, không phải là sự phản công của Tần gia, mà là loại cao thủ cấp bậc như Tần Vô Song, chuyển minh thành ám. Âm thầm đối phó bọn họ, nhắm vào bọn họ, đả kích bọn họ! Chuyện này khó mà đề phòng cho được.
Tân Thiên Thần cười khổ nói:
– Thiên Vũ, chuyện này ngươi cũng không cần lo lắng. Hiện tại cả mạng lưới tình báo của Hiên Viên Khâu, có thể nói là toàn diện khởi động, so với thiên la địa võng càng đáng tin cậy hơn. Chỉ cần Tần Vô Song xuất hiện ở Hiên Viên Khâu, cho dù là hóa thành một đạo thanh phong, cũng có dao động dị thường. Yên tâm đi, hắn không thể vô thanh vô tức tới phần giữa Thiên Đế Sơn được. Từ Thiên Hỏa Nam Cương quay về Hiên Viên Khâu cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai.
– Ai, để tiểu tử đó nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, ta rút cuộc vẫn không cam lòng.
Tân Thiên Vũ thở dài một tiếng, nhưng biết ý chỉ của bệ hạ, nàng cũng không được phạm húy.
– Thiên Thần, phía bên Vân gia, ngươi lại đi ban phát một đạo ý chỉ. Nói với bọn họ, Vân gia hiện tại muốn gia nhập vẫn còn kịp. Nếu đợi đến khi Tần Vô Song sắp phá vong, bọn họ muốn gia nhập, cũng đã muộn rồi!
Trong khẩu khí của Thiên Đế Tân Thiên Vấn, không mang theo một chút tình cảm nào, lạnh lẽo giống như Ma Vương địa ngục vậy.
Tân Thiên Thần mừng khấp khởi:
– Đúng vậy, bệ hạ, thuộc hạ sẽ đi ngay!
Đây là chuyện hắn cam tâm tình nguyện làm, hàng ngày Vân gia luôn cao ngạo, đối với Thiên Đế Môn bọn họ tựa hồ cũng không quá xem trọng. Thế cục hiện giờ không giống ngày trước. Sức mạnh của Vân gia không đủ ảnh hưởng đến đoàn kết của trận doanh Thiên Đế. Phía bên trận doanh Thiên Đế, có sáu nhà tông môn cường đại.
Dưới thế cục hiện giờ, Tần gia đang hấp hối rồi. Vân gia cho dù liên thủ với Tần gia, hiện tại cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất. Tần gia và Vân gia, muốn trở mình, hy vọng đã vô cùng xa vời.
Cho nên, Tân Thiên Vấn mới do dự ý chí như vậy, đi cảnh báo Vân gia trước, áp đảo tinh thần Vân gia. Trong tám môn Thiên Đế Sơn, ý niệm đầu tiên trong mắt Thiên Đế Môn, đương nhiên là Tần gia, còn Vân gia, chỉ xếp vị trí thứ hai.
Hiện giờ Vân gia và Tần gia cho dù liên hợp lại, thực lực cũng kém xa phía bên trận doanh Thiên Đế. Cho nên, sức mạnh của Tân Thiên Vấn vô cùng đầy đủ.
Phía bên Vân gia quay về khiến Tân Thiên Vấn nổi trận lôi đình.
Tân Thiên Thần đi nửa ngày, mang theo tin tức quay về. Phía bên Vân gia đã phản ứng không mặn không nhạt, phảng phất đối với sự lôi kéo của Thiên Đế Môn, hoàn toàn không có cảm giác gì.
– Bệ hạ, Vân gia đó cực kỳ ghê tởm, ngươi biết Vân Tuyết Trần đó nói cái gì không?
Tân Thiên Thần thở phì phì nói, hận không thể đem khẩu khí người của Vân gia một hơi ăn tươi nuốt sống.
– Hắn nói cái gì?
Tân Thiên Vấn lạnh lùng hỏi.
– Hắn nói, đợi sau khi Tân gia chúng ta và Tần gia phân ra thắng bại, lại tới Vân gia om sòm cũng không muộn. Hừ, lão tiểu tử đó, thật sự tưởng rằng chúng ta không làm gì được Tần gia chắc?
– Ngươi không nói với hắn thế cục trước mắt của Tần gia sao?
– Nói chứ!
Tân Thiên Thần cảm thấy rất là vô tội:
– Ta có thể không nói sao? Nhưng Vân Tuyết Trần đó, căn bản ngay cả mí mắt cũng không nhảy lên cái nào. Nhìn biểu tình của hắn, hắn còn không cảm thấy Tần gia sẽ sụp đổ sao.
Tần gia sẽ không sụp đổ? Giữa khuôn mặt Tân Thiên Vấn thoáng hiện lên một ý giết chóc sắc bén, quát:
– Truyền hiệu lệnh của trẫm, toàn lực chuẩn bị chiến tranh, trẫm cho dù liều mạng lấy Thần hồn tế luyện Tịch Diệt Thiên Lê, huyết hợp Thần hồn với Tần Khiếu Thiên, cũng phải phá vỡ cấm chế đó!
– Vâng!
Tất cả Thần đạo cường giả của trận doanh Thiên Đế, đều là ầm ầm tuân mệnh. Đánh vào Vấn Đỉnh Sơn, diệt Tần gia, lợi ích bên trong, đó là không cần phải nói.
Thiên Đế Tân Thiên Vấn một khi đã đáp ứng mọi người, sau khi tiến đánh Tần gia, có thể tùy tiện giết, tùy tiện cướp, lực hấp dẫn này là vô cùng lớn.
Chiến thuật của trận doanh Thiên Đế thay đổi, khiến phía bên bọn Tần Vô Song, cũng cảm thấy có chút giật mình.
Tần Thiếu Hồng oán hận nói:
– Lúc này mới nửa năm, nửa năm mà thôi, bọn chúng đã phát hiện rồi? Nếu là như vậy, chiến thuật của chúng ta hoàn toàn mất hiệu lực rồi.
Tần Thái Trùng lại không cho rằng như vậy:
– Chiến thuật không có một tầng không thay đổi. Chiến thuật trôi qua rồi, chúng ta vẫn có thể thay đổi. Trận doanh Thiên Đế hiện tại là quyết tâm tiêu diệt Tần gia, tấn công Vấn Đỉnh Sơn. Vô Song, ngươi có diệu kế gì không?
Thời gian nửa năm mặc dù không dài, nhưng biến hóa của thời cuộc, lại khiến tình cảnh của Tần gia càng thêm gian nan. Về mặt lý luận, Tần gia nhiều nhất có thể chống đỡ được ba năm. Nhưng hiện tại, nửa năm trôi qua, thế cục tựa hồ càng ngày càng tồi tệ, còn tồi tệ hơn một chút so với trong tưởng tượng.
Trầm tư một lát, Tần Vô Song một luồng huyết khí dâng lên trong lòng nói:
– Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc bất cứ giá nào, đi tế luyện môn Thần khí đó. Lấy Thần hồn huyết hợp với Đại Chưởng môn. Chuyện này cũng chưa chắc là tin xấu!
– Sao?
– Lẽ nào còn có thể là tin tốt? Thần khí đó nếu lấy Thần hồn tế luyện, cấp tốc đề thăng uy lực trong thời gian ngắn, linh mạch của Tần gia chúng ta có lẽ rất khó chống đỡ lâu dài được.
– Không cần chống đỡ quá lâu. Chư vị, nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, cũng muốn mạnh hơn, vậy chúng ta hà cớ gì phải trốn tránh?
Đúng vậy, người mà Tần Vô Song kiêng kỵ, chẳng qua chính là một mình Tân Thiên Vấn mà thôi. Trong trận doanh Thiên Đế, ngoài Tân Thiên Vấn, không có kẻ nào trên Hóa Thần Đạo sáu kiếp.
Tồn tại của cấp bậc này, đối với Tần Vô Song đã hoàn toàn không hình thành được uy hiếp gì. Tần Vô Song lần này bế quan ba năm, tất cả những gì đã làm, cũng đều lấy Tân Thiên Vấn làm kẻ địch tưởng tượng.
Nếu Tân Thiên Vấn không tiếc để Thần hồn bị thương, Tần Vô Song hà cớ gì phải kiêng kỵ Tân Thiên Vấn nữa? Tân Thiên Vấn mười năm qua, chẳng qua chỉ là vượt qua hai kiếp mà thôi.
Chân Thần Đạo hai kiếp, cách Chân Thần Đạo đỉnh phong còn xa. Nếu là chính diện đối kháng, Tần Vô Song khẳng định không có được bao nhiêu phần thắng, nhưng nếu hắn bị thương, Tần Vô Song căn bản không phải sợ nữa.
Một Chân Thần Đạo hai kiếp Thần hồn bị thương, uy lực phát huy, sẽ không vượt quá năm thành. Năm thành của Tân Thiên Vấn, Tần Vô Song cho dù không thể chiến mà thắng, nhưng chu toàn khẳng định là không thành vấn đề.
Mặc dù ba năm bế quan, còn chưa được nửa năm, nhưng nửa năm này, tu vi của Tần Vô Song cũng là nước đẩy thuyền lên chứ không phải giẫm chân tại chỗ.
Sự đề thăng của cảnh giới bản thân đã được rồi, nhất là tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn và Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, khiến sức mạnh của Tần Vô Song càng ngày càng sung mãn.
Hiện tại bất kể là chính diện đối kháng, hay là tập kích từ xa. Tần Vô Song đều là võ trang tới răng, uy lực cũng là cường đại số một.
Đương nhiên, đây chỉ là dự tính của Tần Vô Song. Thời điểm không vạn bất đắc dĩ, Tần Vô Song đương nhiên vẫn có thể bình tĩnh vững vàng.
Hắn phải quý trọng thời gian mỗi ngày, mười hai canh giờ của mỗi ngày, hắn chỉ hận không thể cắt làm hai nửa mà dùng. Nếu vậy, lại là thời gian nửa năm trôi qua.
Trong nửa năm này, Tần gia mặc dù bấp bênh, dưới sự ngoan cố chống lại của Tần Khiếu Thiên, khiến ngọn nến của Tần gia, vẫn kiên cường đốt cháy như trước, mặc dù không tránh được lay động, nhưng cuối cùng không bị dập tắt.
Nửa năm này, cũng khiến tu vi của Tần Vô Song, lại tăng lên một bước, thành công vượt qua Hóa Thần Đạo bốn kiếp, tiến vào trình độ của Hóa Thần Đạo trung kỳ.