Cẩn thật cất Tử Dương Kiếm đi, Tần Vô Song lại tiến về phía trước. Trên đường đi, Nghiêm Phong cảm thấy có chút thiệt thòi, thì thầm nói:
– Tần sư huynh, tên gia hỏa đó, tướng mạo nhìn có vẻ thật thà, chất phác, sao ta cảm thấy hắn chiếm được tiện lợi mà còn khoe mẽ chứ?
Tần Vô Song cười nói:
– Đó là vì ngươi cảm thấy lấy ba thứ đổi một thứ quá thiệt thòi!
– Không phải là thiệt thòi sao?
Nghiêm Phong cảm thấy rất khó hiểu:
– Với thân phận Tiên Thiên cường giả của Tần sư huynh, chỉ cần hơi tạo áp lực, cho dù chỉ đơn giản là một tờ phương thuốc luyện đơn, sợ rằng cũng có thể đổi được thanh kiếm này.
Tần Vô Song thở dài:
– Nếu giao dịch với người ngoài, ta có lẽ sẽ làm như vậy. Giao dịch với đồng môn, cũng xem như là nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài!
Nghiêm Phong sửng sốt, có chút suy nghĩ, đối với Tần Vô Song không khỏi có thêm mấy phần bội phục. Người trẻ tuổi như vậy mà có thể làm được chuyện không ỷ mạnh hiếp yếu này thật sự hiếm thấy. Vị Tần sư huynh này, thật là có tài đức vẹn toàn hiếm có.
Đang đi được vài bước, đột nhiên trên đầu truyền tới lời gọi:
– Xin mời các vị đồng môn báo danh trước đó, tới sân Lôi đài tập hợp, thi đấu Lôi đài đánh cược hiệp đầu tiên đã tập hợp đủ tám gã tuyển thủ, xin lập tức đến Lôi đài tập hợp!
– Tần sư huynh, ngươi…
Tần Vô Song mỉm cười nói:
– Tiền đặt cược đã đặt rồi, không đi há không phải thiệt thòi sao?
Nói xong, tăng tốc cước bộ, hướng về chỗ Lôi đài mà đi.
Lôi đài này, được bài trí ở địa thế cao giữa tầng giao dịch thứ nhất và tầng giao dịch thứ hai, là nơi mà tất cả đệ tử tới tham gia sự kiện Vạn Tượng Cốc đều có thể đến xem. Nguồn: https://truyenfull.net
Thi đấu Lôi đài cá cược này, luôn là trò đặc biệt nhất của sự kiện Vạn Tượng Cốc, cũng chính vì có sự kiện lớn như vậy, mới có thể thu hút được nhiều hơn đệ tử đến tham gia, cũng quyết định đến sự kiện Vạn Tượng Cốc càng ngày càng náo nhiệt hơn.
Tần Vô Song đi tới bên cạnh Lôi đài, đem mặt nạ và phục sức thi đấu cá cược mặc vào người. Nhìn thấy bên cạnh Lôi đài, bảy gã tham gia thi đấu cũng đã đến đầy đủ.
Bảy người đứng bên đó, khí thế to lớn, đều cùng là đệ tử Tiên Thiên, tất cả đều không hề che dấu chút nào lực lượng Tiên Thiên của bản thân, áp chế đối phương, làm nổi bật bản thân.
Tranh đoạt giữa những Tiên Thiên cường giả, có thể gọi là tranh đấu từng chút một. Bảy người này còn chưa lên đài, mà đã bắt đầu kèn cựa nhau, Tần Vô Song thầm cảm thấy buồn cười, hắn không có giở những trò buồn tẻ như vậy.
Hiện tại ngay cả rút thăm còn chưa rút, bắt cặp chém giết với ai còn chưa rõ, đã nóng vội thể hiện, đó không phải là ném đôi mắt quyến rũ cho người mù xem sao?
Nhìn thấy Tần Vô Song đi lên, người của bên chủ trì lớn tiếng tuyên bố:
– Tám gã tuyển thủ đã đến đông đủ! Sau đây, bước đầu tiên là bắt số, từ Số 1 đến Số 8! Mỗi một người đối ứng với một số thứ tự. Vòng đầu tiên, Số 1 đối ứng với Số 8, Số 2 đối với Số 7, Số 3 đối với Số 6, Số 4 đối với Số 5! Người thắng cuộc của vòng đầu tiên, sẽ một lần nữa bắt cặp thi đấu, cứ như vậy liên tiếp sau ba vòng, người thắng cuộc cuối cùng sẽ là Quán quân của thi đấu Lôi đài. Tiền đặt cược của bảy gã tuyển thủ khác, tất cả đều thuộc về một người Quán quân!
Bốn phía Lôi đài, vang lên tiếng gào thét giống như tiếng sấm vang vọng núi đồi, hiển nhiên, ở đây có rất nhiều người đến căn bản không phải vì giao dịch gì cả, mà là trực tiếp hướng tới sự kiện lớn này mà tới.
Trong thế giới của cường giả, không có cái gì hấp dẫn con người hơn diễn võ, cũng không có gì có thể khiến bọn họ mê muội như vậy. Người chủ trì mỉm cười khoát khoát tay, ý bảo mọi người hãy yên lặng, sau khi đợi thanh âm xung quanh nhỏ đi, mới mỉm cười tiếp tục nói:
– Tám gã tuyển thủ của vòng thi đấu Lôi đài thứ nhất, tiền đặt cược cũng không bình thường, trải qua sự tĩnh tâm chọn lựa của bên chủ sự chúng ta, chọn ra tám loại tiền đặt cược đẳng cấp không sai biệt nhau lắm, hợp lại thành một tổ. Thi đấu Lôi đài đánh cược lần này, tổng cộng có ba tổ thi đấu, đây là tổ đầu tiên! Mọi người có muốn biết, người đứng đầu trong mỗi tổ sẽ có những phần thưởng gì không?
– Muốn!
Tựa hồ như tất cả đồng thanh trả lời, thanh âm rung trời, uy thế kinh người. Khiến những tuyển thủ tham gia thi đấu cũng không tránh khỏi có chút nhiệt huyết sôi trào.
Tiền đặt cược là thứ mà bọn họ quan tâm nhất. Tám gã tuyển thủ, cũng chỉ biết tiền đặt cược báo danh của mình chứ cũng không biết tiền đặt cược của bảy người khác là gì.
Tất cả đều nhìn chằm chằm không chớp mắt vào người chủ trì, chờ hắn tuyên bố tiền đặt cược.
Người chủ trì đó sau khi để mọi người nóng ruột chờ đợi một lúc, mới cười tủm tỉm nói:
– Tiền đặt cược lần này, tin rằng nhất định sẽ khiến tất cả tuyển thủ đều nhiệt huyết sôi trào. Yêu thú nội đan phân biệt là năm thuộc tính đối ứng căn bản! Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ năm đại thuộc tính căn bản, mỗi loại có một đến hai viên Sơ Linh nội đan! Nói cách khác, tám gã tuyển thủ, giao nộp ra đều là nội đan Yêu thú Sơ Linh! Mặc dù có ba đại thuộc tính xuất hiện lặp lại, nhưng vẫn thuộc về nội đan Yêu thú khác nhau! Tám viên nội đan này, tập hợp lại một chỗ, sẽ có công hiệu gì, tin rằng mọi người đều biết rõ chứ?
Yêu thú nội đan, cho dù là một viên, cũng vô cùng khó có được. Huống hồ là tám viên? Hơn nữa lại là tám viên nội đan tập hợp đầy đủ năm đại thuộc tính căn bản.
Mặc dù là Yêu thú nội đan, nhưng lại là tám viên Yêu thú nội đan tập hợp đầy đủ năm đại thuộc tính căn bản, giá trị tuyệt đối không thua kém viên Trung Linh nội đan nào.
Dù sao, nếu thắng tất cả chỗ này, dùng vào việc chế luyện Tiên Thiên Sơ Linh Đan, tập hợp đầy đủ ngũ đại nội đan căn bản, chế luyện ra Tiên Thiên Sơ Linh Đan, tuyệt đối có thể bồi dưỡng ra hạt giống Tiên Thiên có tiềm lực vô hạn. Sau này tiến nhập vào Trung Linh Võ Cảnh tuyệt đối không thể có bất cứ khó khăn nào.
Tu luyện của Tiên Thiên, năm đại thuộc tính căn bản càng cân bằng, tiềm lực sẽ càng cao. Đây cơ hồ có thể nói là nếm thử tu luyện.
Vì vậy những người này nghe nói nội đan tập hợp đầy đủ năm đại thuộc tính cơ bản đều ước ao không ngớt. Tất cả đều mê mẩn không thôi, chỉ hận không thể có tên mình trong danh sách tuyển thủ tham gia thi đấu.
Chỉ tiếc, đây chủ định là trò chơi thuộc về các đệ tử tinh anh. Đệ tử bình thường, đừng nói là tham gia cạnh tranh, ngay cả tư cách tham gia sợ rằng cũng không có đủ.
Dù sao, thứ nội đan này là thứ không dễ gì mà cầu được. Sơ cấp Yêu thú, ở các Chủ mạch trong Sơn mạch Lăng Tiêu mặc dù có một số, nhưng nhiều hơn vẫn là ở khu vực hoạt động của ngọn núi cao nhất tại Chủ mạch Lăng Vân Phong, những đệ tử bên ngoài, xác suất muốn kiếm được một viên Sơ Linh Yêu thú, sợ rằng còn không bằng một phần mười của Chủ mạch Lăng Vân Phong!
Tần Vô Song đi trong hai tháng này, cũng chỉ có đụng phải gã áo đen đó là dùng ba đầu Hỏa Vân Điểu để câu cá, Yêu thú chân chính thuộc về tự nhiên thai nghén, căn bản ngay cả dấu chân cũng không nhìn thấy một con.
Năm loại thuộc tính căn bản! Trong lòng Tần Vô Song vốn chỉ xem thi đấu Lôi đài đánh cược này là một loại thể nghiệm, sau khi nghe thấy tiền đánh cược này, lòng hiếu thắng trong lòng nhất thời nổi lên chiếm chủ đạo.
Ý niệm duy nhất trong đầu hắn bây giờ chính là đoạt được những vật đặt cược này!
Còn phản ứng của những tuyển thủ khác, hiển nhiên cũng đại thể như vậy, khuôn mặt của bọn họ đều không chút nào che giấu sự cuồng nhiệt của bản thân, hằm hè xắn tay áo lên, chuẩn bị hành động.
Người chủ trì đó nhìn thấy biểu tình của các tuyển thủ đã rất là chờ mong, lập tức cũng không kéo dài, cười nói:
– Từng người các ngươi lên đây, cầm lấy số hiệu thuộc về các ngươi! Nhớ kỹ, thi đấu Lôi đài này, tốt nhất chỉ phân thắng bại, không phán sinh tử! Nếu ai cảm thấy không chống đỡ được, đừng miễn cưỡng, nếu không mất mạng, thì đừng trách đối phương !
Đồ mặc dù tốt, nhưng cái mạng nhỏ này càng đáng giá hơn. Luyện đến cảnh giới Tiên Thiên không phải là chuyện dễ dàng, nếu ở trên Lôi đài để mất cái mạng nhỏ này, cái đó gọi là mất cả chì lẫn chài, vì vậy căn bản không cần dặn dò, trong lòng bọn họ đều đã có tính toán.
Thay phiên lên trên, Tần Vô Song thấy bản thân và Số 6 vô cùng có duyên, lần bắt này, hiển nhiên vẫn là bắt được Số 6. Nhớ rõ Thí luyện Võ đồng lần trước, hắn cũng bắt được Số 6.
Đối thủ của Số 6, là Số 3.
Đem thẻ Số 6 gắn lên trên phục sức thi đấu, đối thủ của bản thân cũng nhanh chóng được xác định rõ.
Tần Vô Song lưu ý đến tuyển thủ Số 3, hắn là một hán tử cường tráng có dáng người khổng lồ, cơ thể đầy bắp thịt, đứng giữa đám Tiên Thiên cường giả, chẳng khác nào hạc giữa bầy gà.
Tần Vô Song âm thầm đánh giá, trong lòng cũng không hề có chút lo lắng. Hán tử cường tráng này mặc dù ngoại hình hung mãnh, nhưng nếu chỉ dựa vào ngoại hình hung mãnh, trong Tiên Thiên cường giả, đơn độc chỉ có sự hung mãnh, hiển nhiên khó đi được đường quá xa.
Đối thủ như vậy, sợ rằng ngay cả Lệ Vô Kỵ cũng có chút không bằng, Tần Vô Song lúc này đương nhiên cảm thấy đối thủ như vậy không đủ gây cho hắn sự sợ hãi.
Khu vực Lôi đài rất lớn, rộng khoảng hai, ba mẫu đất, được phân làm bốn khối khu vực.
Người chủ trì nói:
– Tám vị tuyển thủ, phân thành bốn đôi, tự tiến nhập vào khu vực của các ngươi. Vòng đầu tiên, bốn khu vực đều phải tự giao chiến trong khu vực của mình. Nếu ai rời khỏi khu vực của mình nửa bước, liền tính là bị thua. Nếu hai người đồng thời rời khỏi, hai người cũng bị loại! Đối thủ của vòng tiếp theo sẽ dựa trên tuyển thẳng mà xử lý!
Quy tắc như vậy, đương nhiên sẽ không có người nào ngu xuẩn đi xúc phạm quy tắc, huống hồ bốn khu vực này đã đủ lớn rồi, căn bản không cần lo lắng đến vấn đề diện tích không đủ, không cách nào thi triển công lực.
Tần Vô Song nhảy lên khu vực thứ ba, Số 3 to con đã đợi ở đây từ lâu rồi. Hắn đang nắm chặt tay lại, xương cốt toàn thân không ngừng phát ra tiếng “khanh khách” thanh thúy giống như rang đậu vậy, phảng phất đang lộ vẻ thị uy với Tần Vô Song.
Tần Vô Song thầm cảm thấy buồn cười, trận chiến của Tiên Thiên, nếu chỉ dựa vào loại tạp kỹ dọa người múa võ trên đường phố này, như vậy cũng không tránh khỏi quá buồn cười.
Ở khoảng cách đứng yên cách đó hơn mười thước, Tần Vô Song đem Tử Dương Kiếm đeo ở sau lưng, cũng không động đến việc sử dụng vũ khí, mà chỉ hai tay ôm ngực, mỉm cười nói:
– Người cao to, đừng bày trò nữa. Hãy cẩn thận kẻo các khớp xương nằm sai vị trí đấy.
Tuyển thủ Số 3 đó gãi gãi tóc giống như rơm khô, hai đấm giao thoa, quát mạnh một tiếng, liên tiếp vỗ vào ngực ba cái, rồi bỗng nhiên oanh kích xuống mặt đất.
– Địa Sát Quyền!
Tiếng rống này vang lên, hai đấm đã chấm đất, mặt đất nhất thời run rẩy một trận cuồng nhiệt. Vết nứt giống như tơ mạng nhện nhanh chóng lan đến dưới chân Tần Vô Song.
Tần Vô Song hai chân khẽ đạp, thân hình nhẹ như chim, bay lên giữa không trung. Liên tục quay cuồng trong không trung, cánh tay đột nhiên giương lên, một chiếc roi mềm đã từ trong tay áo phút chốc bay ra, một luồng bạch quang chói mắt nứt ra từ trong hư không, giống như một con mãng xà quấn quanh, quấn thành từng vòng trên người của tuyển thủ Số 3 đó.
Tốc độ và thủ pháp của vòng quấn này, tuyển thủ Số 3 tuyệt đối không thể nào so sánh được. Căn bản không để cho tuyển thủ Số 3 đó có thời gian phản ứng, đã giống như buộc chặt một cái cái bánh chưng vậy.
Tần Vô Song khẽ quát một tiếng:
– Lên!
Linh lực đột nhiên thúc giục, mạnh mẽ túm lấy hán tử cường tráng giống như một ngọn núi nhỏ đó quăng vút lên cao, trực tiếp ngã xuống dưới đài.
Sức mạnh của một vòng quấn, một vòng quăng này, vừa vặn chỉ đủ ở mức gây khó dễ, chiếc roi vung lên, đã khiến hán tử đó ngã xuống dưới Lôi đài.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang ầm ầm, thân hình khổng lồ của tuyển thủ Số 3 đó đã tiếp xúc thân mật với mặt đất, thảm hại không chịu nổi ngã xuống nền đất rắn chắc!
Mà lúc này, ba khu vực Lôi đài khác thậm chí còn chưa khai chiến! Khu vực chiến đấu thứ ba, đã phân ra thắng bại!
Đây là chiến lược của Tần Vô Song, hắn chính là muốn ra oai trước để áp chế đối phương, đánh đòn phủ đầu ở trên Lôi đài, đem khí thế biểu lộ ra để chiếm thế thượng phong, kinh sợ đến đối thủ vòng sau, thậm chí là vòng sau nữa!
Hắn đã thành công!
Chiêu thức này, tựa hồ có thể nói là giây sát trong nháy mắt. Mặc dù là giây sát nhưng không giết chết, song đối thủ của hắn thực sự đã thua rồi, hơn nữa còn là thua ngay tức khắc.
Tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay, nhất thời vang vọng khắp Vạn Tượng Cốc!
Rất đặc sắc, trận chiến mở màn thực sự khiến người ta nhận thức được một màn đặc sắc là như thế nào, vì vậy sao có thể không vỗ tay như nước thủy triều, huyên náo ầm ĩ không thôi cho được?