Khí Trùng Tinh Hà – Chương 154: Hấp thu nghịch thiên – Botruyen

Khí Trùng Tinh Hà - Chương 154: Hấp thu nghịch thiên

Tần Vô Song dường như quên mất chính mình, đang tận hưởng cảm giác hưởng thụ. Trong nháy mắt, hắn cảm thấy đói vô cùng đói, vô cùng thèm ăn, liền nuốt viên Tiên Thiên nội đan vào bụng.
Điều làm Tần Vô Song không ngờ là, vừa khởi động công pháp, linh lực đã hình thành trạng thái vận chuyển, không thể khống chế, tốc độ quá nhanh làm Tần Vô Song không chuẩn bị kịp.
Tính toán ban đầu của hắn là từ từ hấp thu, khi cơ thể không thể chịu tải được nữa sẽ ngừng hấp thu, dù sao đây cũng chỉ là thử nghiệm.
Nhưng vừa mới thực hiện đã làm Tần Vô Song không thể đoán trước.
Cơ thể Tần Vô Song không những không xuất hiện điều gì bất trắc, ngược lại hình như vô cùng đối xứng, bay nhanh tiêu hóa thứ thực vật trước mắt.
Mà tốc độ còn vượt qua sức tưởng tượng của Tần Vô Song, dường như chỉ mất có một giây. Cả viên Tiên Thiên nội đan bị hắn nuốt gọn, trở thành một khối ánh sáng mầu ám như đồ vật kết sỏi. Đã bị hấp thu hoàn toàn.
Tần Vô Song hoảng hốt, kiểm tra lại cơ thể, thấy khí huyết vẫn vận hành bình thường, không có bất kỳ điều gì bất thường. Thậm chí lúc hắn hấp thu viên nội đan, cũng không có áp lực cơ thể, sau lưng không ra mồ hôi, rất thoải mái.
Hắn vốn lo lắng cơ thể không đủ lực chịu tải, linh lực hấp thu quá giới hạn chịu tải của cơ thể. Xem ra lại là lo bò trắng răng rồi.
Linh lực mà hắn hấp thu đã thông qua được nê hoàn cung, đã vào được trung đan điền, thiện trung huyệt.
Tuy linh lực này chưa hoàn toàn Hóa dụng, vẫn chưa dung hòa hoàn toàn với linh khí ban đầu của Tần Vô Song, nhưng cũng đủ dùng, thân thể không hề chống lại. Điều này làm Tần Vô Song giật mình, thậm chí là kinh ngạc.
Theo bản năng, Tần Vô Song ấn hai ngón tay, huyệt thiếu thương ở hai ngón tay cái cùng bắn ra một dòng kiếm khí nồng đậm.
Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, Thực kiếm – Thiếu Thương Kiếm. Song kiếm tề xuất, ý kiếm ăn ý.
Xùy xùy xùy xùy!
Kiếm khí sắc bén, trực tiếp bắn lên trời cao. Dù là khí thế hay kiếm khí ngưng hợp, rõ ràng đã nâng cao rất nhiều so với trước.
– Nhanh như vậy sao?
Tần Vô Song thầm tặc lưỡi. Linh lực vừa mới hấp thu đã có thể chuyển hóa thành kiếm khí, hơn nữa khí thế mạnh hơn trước rất nhiều.
Hiệu quả quá nhanh. Tần Vô Song cảm khái có chút không tin, liên tục múa kiếm, Thiếu Thương Kiếm, Trung Xung Kiếm, Quan Xung Kiếm, Thiếu Trạch Kiếm, kiếm ý tầng xuất bất tận, thay nhau vang lên.
Tần Vô Song lĩnh hội được khí cuồng dã này, vô cùng hưng phấn. Điều này ngược lại với những tu luyện trước kia hắn thứ, tìm ra được con đường chân chính thuộc về hắn, phù hợp với cong đường tu luyện của hắn.
– Bắc Minh Đại Pháp quả nhiên biến thái.
Tần Vô Song cảm khái:
– Môn công pháp này bị thế hệ trước xưng tụng là một trong ba môn võ học tu luyện nộ công đỉnh cao, quả nhiên lợi hại, học vấn vô cùng lớn. Xem ra, võ điển của kiếp trước không giống như trong tưởng tượng của những người tu luyện võ cổ đại, không thể vào cảnh giới Tiên Thiên. Cảnh giới Tiên Thiên, chỉ là một loại cảnh giới. Trên cảnh giới này, võ điển này có rất nhiều ý Tiên Thiên. Chỉ là những người tu luyện võ cổ đại kiếp trước đều chỉ chạm được đến nhận thức của tầng cảnh giới Hậu Thiên mà thôi.
Cho nên Tiên Thiên cường giả không đạt được đến điều này, vốn không thể cảm ứng được những tuyệt thế võ điển tinh túy uyên thâm trong cảnh giới Tiên Thiên.
– Rõ ràng, ở kiếp trước, không phải là người đi trước không thể truyền lại những điều giá trị, mà là người đi sau không thể lĩnh hội được tinh túy của tuyệt thế võ điển, không thể phát huy, ngược lại càng luyện càng thụt lùi. Sau này, trong giới võ học cổ đại sẽ không tìm được một Tiên Thiên cường giả nào.
Võ học đứt đoạn đáng sợ biết bao.
Thành quả đạt được khi luyện Bắc Minh Đại Pháp làm Tần Vô Song vui mừng khôn xiết. Có thể nói cuối cùng hắn đã chính thức nhập vào quỹ đạo của cảnh giới Tiên Thiên Linh Võ Cảnh.
Tất cả đều nhờ vào tu luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, nếu không phải là luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, chắc chắn huyệt thiếu thương không thể luyện đến mức như vậy, cũng không thể hấp thu linh lực. Quan trọng nhất là kiếm ý của Thiếu Thương Kiếm Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm lại hoàn toàn giống với Bắc Minh Đại Pháp, đều là huyệt thiếu thương đến trung đan điền, bào trung huyệt.
Lúc đầu, tu luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm quả thật là sáng suốt. Tần Vô Song càng nghĩ càng vui, càng nghĩ càng thấy môn công pháp này thật uyên thâm, không thể coi thường.
Sau này, phải tiếp tục khai thác tiềm năng của những công pháp này.
Tần Vô Song ngồi khoanh chân, từ từ hít thở, hắn đang dung hòa những linh lực mới hấp thu. Tuy linh lực đã vào đan điền, nhưng dù sao vẫn chưa thể dung hòa hoàn toàn với linh lực ban đầu của hắn.
Bắc Minh Đại Pháp bước hai: Hóa dụng.
Muốn Hóa dụng thì phải dung hòa hoàn toàn linh lực, nếu không hai dòng linh lực không thể đồng tâm, ngược lại sẽ đấu chọi lại nhau, trở thành gánh nặng, mà Tần Vô Song thì không muốn như vậy.
Kiếp trước hắn vì chân khí đảo ngược phản phệ mà chết, kiếp này phải cẩn thận từng bước, đặc biệt là sau khi đã hấp thu được linh lực thì càng phải cẩn thận, Hóa dụng nó, biến nó thành của mình.
Quá trình dung hòa là một quá trình vô cùng phức tạp. May mà thuộc tính của Hỏa Vân Điểu này là Hỏa thuộc tính, Tần Vô Song mới vào cảnh giới Tiên Thiên không lâu, cảnh giới Hậu Thiên rất nhạy cảm với Hỏa thuộc tính, chính là nhờ Viêm Dương Chân Kinh tu luyện lúc cảnh giới Hậu Thiên. Hôm nay hấp thu linh lực Hỏa thuộc tính vào đan điền ít nhiều cũng có cảm giác quen thuộc, vì vậy, càng dễ dung hòa hơn nhiều.
Lúc này, đột nhiên Tần Vô Song cảm thấy có chút bất an, liền mở mắt nhìn lên trời cao, cảm giác có một mối nguy hiểm đang ập đến.
Dường như Tiên Thiên nội đan vừa mới hấp thu thân thuộc lạ thường với dòng khí tức kia.
– Chuyện gì vậy? Rõ ràng trong lòng có dự cảm, tại sao lại vừa bất ngờ vừa thân thiết như vậy, chẳng lẽ là đồng loại của yêu cầm kia. Phải tránh đi trước, xem xem rốt cục là ai?
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song thuận tay ném đi xác nội đan vừa hấp thu vào chỗ cũ, biến mất sau rừng cây.
Hắn vứt viên nội đan đã hết linh lực như vậy cũng có lý. Hắn đã cảm ứng được cảm giác thân thiết quen thuộc kỳ diệu này, chắc chắn là đã cảm ứng được đồng loại. Hắn muốn dẫn dụ xem xem rốt cuộc còn có bao nhiêu yêu cầm Tiên Thiên nữa.
Tiềm phục một lát, trên trời cao truyền đến hai tiếng chim kêu thê lương.
Hiển nhiên, chúng đã cảm nhận được viên “nội đan phế vật” của đồng loại, đối với loài Yêu thú mà nói, trực tiếp cướp đoạt linh lực nội đan có thể nói là cơn ác mộng đáng sợ nhất. Thân thể bị hủy, chỉ cần nội đan còn, vẫn còn khả năng sống sót. Nhưng nội đan bị trực tiếp cướp đoạt linh lực mới là bị hủy diệt hoàn toàn.
Nhưng hiển nhiên hai con Hỏa Vân Điểu đã được huấn luyện, một con trên trời cao, hai mắt sắc sảo đảo xung quanh dò xét. Con còn lại xà xuống đất, lượm viên “nội đan phế vật” rồi lại bay lên trời.
Một con xà xuống, một con canh chừng, một con thấp một con cao, không sợ thế lực mai phục xung quanh tấn công. Chỉ cần có người mai phục, trước khi chưa động thủ, con Hỏa Vân Điểu ở trên cao chắc chắc sẽ phát hiện ra trước.
Kiểu chiến thuật phối hợp này làm Tần Vô Song đang âm thầm mai phục cũng phải ngây người.
– Quả nhiên, hai con này giống hệt con chim ta giết, xem ra là cùng một ổ.
Tần Vô Song không dám manh động. Với tình hình này, Tần Vô Song xác định không thể ra tay. Đối phương đã chuẩn bị phòng ngự rất tốt. Chỉ cần hắn cử động một cái là sẽ vị phát giác. Nếu như vậy, con chim ở trên cao sẽ có đủ thời gian tấn công. Con chim ở dưới cũng có thể phối hợp tấn công.
Hai yêu cầm Tiên Thiên phối hợp tấn công, hơn nữa chúng lại vô cùng ăn ý, tuy Tần Vô Song cũng tự tin nhưng biết chắc chắn sẽ không được gì. Nhiều nhất cũng chỉ bảo vệ được mình mà thôi, muốn giết như giết con yêu cầm đầu tiên là điều không thể.
Huống hồ, yêu cầm này tinh thông như vậy, Tần Vô Song nghi ngờ không biết nó có phải do người thuần dưỡng hay không, nếu là như vậy, vẫn phải đề phòng có nhân loại xuất hiện.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, một lúc sau, hai con chim chia nhau ra bay sang hai bên. Sau đó, Tần Vô Song cảm nhận được có một dòng khí tức Tiên Thiên từ phía rừng rậm. Dòng khí tức Tiên Thiên này tuy không tính là rất nghịch thiên nhưng lại có khí chất đặc biệt, làm cho người khác có chút sợ hãi.
Tần Vô Song phong tỏa khí tức Tiên Thiên của mình, nấp dưới một cây đại thụ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hình như hắn đã nghe thấy bước chân của đối phương.
– Ta biết nhất định ngươi đang ở gần đây!
Người đó cũng lại lên tiếng:
– Trong vòng trăm dặm, không có Tiên Thiên cường giả nào khác. Tuy ngươi đã phong tỏa khí tức Tiên Thiên, nhưng khí tức Tiên Thiên ngươi vừa mới lưu lại thì không thể che giấu.
Tần Vô Song nghiêm mặt, nhất thời nghĩ không thông, đối phương đang dùng kế nghi binh, hay là nắm chắc nên mới lên tiếng như vậy?
Dù là khả năng nào, hôm nay cũng phải cảnh giác gấp đôi bình thường. Hắn không ngờ lại đến nhanh như vậy. Tần Vô Song vừa giết con yêu cầm không lâu, mà đã có thể dựa vào khí tức Tiên Thiên để tìm ra nơi này. Đối thủ thật không đơn giản!
Nếu có giao chiến, trận chiến này chắc chắn là trận chiến khó khăn và khốc liệt. Năm ngón tay Tần Vô Song tạo thành nắm đắm, chuẩn bị thúc động khí tức Tiên Thiên, tấn công bất ngờ. Ra tay trước còn hơn hoàn toàn bị động.

Đang có 4 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

Xiaolin
  

123456

Xiaolin
  

11111

Xiaolin
  

1113

Xiaolin
  

789