Khi Quân Vi Hoàng – Chương 28 Đừng khóc – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Khi Quân Vi Hoàng - Chương 28 Đừng khóc

Lạnh lẽo trên cổ, bên ngoài truyền đến tiếng quan binh vây quanh. Trong đó những bước chân rất nhẹ cho thấy là những người có nội lực cao siêu, trong tích tắc đã bao vây kính Cẩm Tiên Lầu.

Giản Sơ yên lặng cười.

“Không hổ là đương kim hoàng thượng, rất ngoan độc và nhanh nhạy.”

Hắn dường như cũng không sợ hãi, ánh sáng trong mắt vẫn lưu chuyển, nhìn chằm chằm vào bộ dạng lãnh đạm của Đào Hoa khẽ cười: “Ngươi cho rằng hiện tại ta không có cách nào giết ngươi sao?”

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Đào Hoa nghiêng đầu, dưới tay dùng sức, hướng đến cổ họng nhưng lại cắt vào cánh tay. Giản Sơ còn không thấy rõ động tác của nàng, gân tay đã đứt. Bột thuốc trong người cũng trở nên vô dụng.

“Tâm tư ác độc.” Hắn cười yếu ớt, hung dữ nói: “Hoàng thượng cũng là bị gương mặt xinh đẹp và đôi mắt vô tội này che mắt!”

Rốt cuộc là sai ở đâu? Giản Sơ nghĩ mãi không ra, rõ ràng tiểu cô nương này đơn thuần như vậy, trong mắt trong suốt như hồ nước yên ả, không chút nhơ bẩn, nhưng tâm cơ lại không thể nhìn thấu.

Hắn đi khắp hang cùng ngõ hẻm trong thiên hạ kể chuyện, am hiểu nhất là nhìn mặt người khác mà nói chuyện. Hơn nữa hắn hành y chữa bệnh, vọng, văn, vấn, thiết [1] tinh thông, đối với tâm tình con người cũng nhìn thấu bảy tám phần.

[1] Tứ chẩn (bốn phương pháp chữa bệnh trong Đông y: nhìn, nghe, hỏi, sờ)

Vì sao Đào Hoa lại trở nên hung ác, ngoan lệ như thế này? Tuổi còn trẻ, lại có thể giả bộ không mắc sai lầm?

“Thủ đoạn của ta, cũng học từ Tần Nghiêu Huyền đấy. Ta còn có cách khiến ngươi sống không bằng chết, có muốn thử một chút không?”

Máu từ tay phải Đào Hoa nhỏ giọt xuống, đau nhức nhắc nhở nàng có hai cuộc đời, “Tại sao phải trù tính giết ta? Lương thái y bị bệ hạ chém đầu, ngươi cùng hắn có quan hệ sao?”

Ngoài cửa có tiếng bước chân ngày càng gần, tay Đào Hoa dần dần run lên.

Nàng thật sự muốn biết chân tướng.

“Ha ha ha.” Giản Sơ thấy nàng lộ ra lo lắng, sắc mặt giống như cầu xin, không khỏi cười to nói: “Ngươi còn sống chính là sai lầm, ngươi đáng chết từ lâu rồi! Ta hôm nay không giết được ngươi, còn nhiều, rất nhiều người muốn giết ngươi! Ta nguyền rủa ngươi uống nước cũng sẽ bị sạch chết!”

“Ngươi có ý gì…”

Đào Hoa chưa kịp hỏi, quan binh, thị vệ đã phá cửa xông vào, kêu to đuổi bắt hung thủ, túm lấy Giản Sơ dưới tay nàng lôi ra ngoài.
Nàng nhìn chằm chằm dao găm trên đất, bỗng nhiên muốn tự sát.

Trước khi nàng động thủ, Tần Nghiêu Huyền đã nắm lấy cổ tay nàng.

“Làm cái gì?”

“Hoa nhi không muốn bị giam lại.” Thà chết nàng cũng không muốn giẫm lại vết xe đổ, Đào Hoa cắn răng, cố gắng bình tĩnh nói: “Hơn nữa nhiều người đều nói Hoa nhi không nên ở bên cạnh bệ hạ, thậm chí muốn Hoa nhi chết, vì sao không bằng theo ý bọn họ. Cũng bớt làm bệ hạ lao tâm lao lực mỗi tối, đến lúc đó người cũng có thể sủng hạnh phi tần khác.”

Tần Nghiêu Huyền quả thật bị chọc cười. “Trẫm không cho phép nàng chết.”

“Cãi lời hoàng thượng sẽ bị chém đầu đúng không?” Đào Hoa nghiêng đầu, giãy giụa tìm dao găm.

“Nếu nàng lại náo, trẫm sẽ chặt tay chân của nàng, thật sự giam nàng lại.”

Nhìn nữ hài trong ngực một lòng muốn chết, coi như tất cả vương vấn trần thế không có quan hệ với nàng. Tần Nghiêu Huyền chỉ cảm thấy trong đầu đau ong ong.

Đào Hoa hôm nay, Đào Hoa trước kia, quả thật không giống nhau.

“Trẫm vậy mà không biết, cuối cùng nên làm gì với Hoa nhi đây.”

Kéo mạnh cánh bị thương của Đào Hoa, thừa dịp nàng bị đau, hai cánh môi liền kề nhau, hắn luồn lưỡi vào trong miệng nàng mút thật sâu, cho đến khi Đào Hoa bị hôn đến nỗi vòng eo mềm nhũn, Tần Nghiêu Huyền mới thở hổn hển buông nàng ra.

“Bệ hạ?”

Đột nhiên lại hôn khiến chân tay Đào Hoa luống uống. Hai mắt khô khốc lại bắt đầu rơi lệ.

“Suỵt.”

Tần Nghiêu Huyền lấy một tay che kín ánh mắt Đào Hoa, nói với nàng, “Hoa nhi nếu hai mắt đẫm lệ mà nhìn trẫm, trẫm sẽ nhịn không được đấy.”

“Nhịn không được cái gì…”

“Nàng nói gì đều đồng ý với nàng.” Tần Nghiêu Huyền cười trêu chọc, “Vì vậy đừng khóc, được không?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.