Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu – Chương 149: Rốt cuộc là phóng điện thế nào – Botruyen

Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu - Chương 149: Rốt cuộc là phóng điện thế nào

Thấy hai người này lại muốn cãi nhau, Chúc Tường Đông day ấn đường, “Tiểu Viêm, dẫn cô Tư Nghiêm qua bên kia nói chuyện đi, có thể đừng cãi nhau nữa được không?”

Chúc Tường Viêm có vẻ rất kính trọng hắn, cũng rất nghe lời hắn, lập tức đứng lên, sau đó nhìn Nghiêm Uyển Nghi: “Làm sao, dám ngồi cùng người thô tục như tôi không?”

Nghiêm Uyển Nghi hừ một tiếng, đứng lên, cùng anh ta ngồi xuống cái bàn cách chỗ này ba bàn.

“Bọn họ thế này là vừa ý nhau sao?” Tiểu Tô có chút không dám tin.

Chúc Tường Đông không biết làm sao lắc lắc đầu nói: “Hai anh em chúng tôi thật sự là đường tình trắc trở. Trước kia Tiểu Viêm có một cô bạn gái, tình cảm rất sâu đậm, khi đó Tiểu Viêm còn nói với tôi mấy lời kiểu như là không phải cô ta thì không cưới, cô gái kia cũng là tiểu thư nhà giàu ở thành phố D. Ban đầu yêu đương êm đẹp với Tiểu Viêm, nhưng sau đó nói trong nhà phản đối, muốn chia tay với Tiểu Viêm. Chia tay thì chia tay thôi, Tiểu Viêm cũng cảm thấy chuyện này không thể trách cô ta được, đau khổ một khoảng thời gian rất dài, nhưng sau đó lại nghe nói, cô gái đó nhanh chóng tìm một công tử nhà giàu, hơn nữa còn vì lấy lòng tên công tử nhà giàu gia thế tốt hơn nhà cô ta kia, mà luôn nói xấu Tiểu Viêm trước mặt gã ta.”

“Chậc chậc.”

“Bắt đầu từ lúc đó, Tiểu Viêm cảm thấy con gái nhà giàu đều không phải là người tốt. Tôi với Vũ Hi…”

Cho dù là Lâm Vũ Hi rời khỏi nhà, đi tới bên cạnh hắn, người bên cạnh hắn, bọn Báo và Tiểu Viêm vẫn không có cảm tình với Lâm Vũ Hi. Cho là mặc dù cô ta rời khỏi Lâm gia, nhưng tính khí thiên kim tiểu thư vẫn rất lớn, hơn nữa cũng thường xuyên lấy của cải để phán xét một người có đáng để qua lại hay không.

“Xin lỗi, những chuyện này không nên lải nhải với cô. Bây giờ nói về nhà hàng Minh Phủ Tư Gia đi.”

“Có phải nhà hàng Minh Phủ Tư Gia có quan hệ gì với các anh không?”

Chúc Tường Đông không nhịn được cười, “Nói ra thật sự cũng hơi trùng hợp, bạn gái của Tiểu Viêm chính là con gái của bà chủ nhà hàng Minh Phủ Tư Gia, Vu Tố Ni.”

Cái gì?

Thế này thật quá trùng hợp.

Tề Tiểu Tô cũng hơi kinh ngạc, ngẩn ra chốc lát, cô có chút do dự nói: “Vậy bây giờ các anh là ý gì? Niệm tình xưa không muốn làm khó bọn họ à?”

“Sao thế được? Vốn dĩ chúng tôi không muốn có qua lại gì với Vu gia, như vậy đối với Tiểu Viêm cũng tốt, nhưng rõ ràng Tiểu Viêm vẫn có chút bị tổn thương nặng với Vu Tố Ni. Nếu đã như vậy, người làm anh trai như tôi, thay nó đòi chút công bằng cũng có thể chứ?”

“Ý anh là, chuyện này anh nhận rồi?”

“Không sai, tôi nhận. Ba ngày, đủ chứ?”

“Trong ba ngày anh có thể khiến cho nhà hàng Minh Phủ Tư Gia đóng cửa ư? Lợi hại thế cơ à.” Tề Tiểu Tô há hốc miệng ngạc nhiên, cô vốn nói mười ngày đã là ghê gớm rồi, bây giờ Chúc Tường Đông chỉ cần ba ngày là có thể?

“Cô có biết một chiêu, gọi là vu oan hãm hại? Tự dưng dựng chuyện không?” Chúc Tường Đông cười. “Cô bé, để tôi dạy cô một chiêu.”

Lúc ăn gần xong lại có một đám người đi vào, bọn họ vừa tiến vào Chúc Tường Đông cũng đã đứng lên nghênh đón.

Đám người kia bảo vệ một người đàn ông ngoại quốc cao lớn, Chúc Tường Đông và anh ta trò chuyện lưu loát bằng tiếng Anh, điều này khiến cho Tề Tiểu Tô khen ngợi, thời đại này, xã hội đen cũng không dễ dàng.

Sau khi đám người kia tới, Chúc Tường Đông cũng không còn thời gian nói chuyện với Tề Tiểu Tô nữa, rất nhanh bọn họ liền cùng nhau rời đi, phía sau đi theo một nhóm người lớn.

“Đi thôi, tôi đưa các cô về khách sạn.”

“Tiểu Viêm, anh bao nhiêu tuổi rồi?” Tề Tiểu Tô nhìn khuôn mặt trẻ măng của anh ta, không nhịn được hỏi.

“Hai mươi bốn rồi!”

Hình như Chúc Tường Viêm có chút để ý đến tuổi tác, sau khi nói xong thoáng liếc Nghiêm Uyển Nghi một cái rất nhanh.

Trên đường về, toàn là Tề Tiểu Tô nói chuyện với Chúc Tường Viêm, Nghiêm Uyển Nghi trầm mặc lạ thường.

Đến khách sạn, Chúc Tường Viêm không xuống xe, rất nhanh liền lái xe rời đi.

“Này, xe đã đi mất rồi, còn nhìn gì nữa?” Tề Tiểu Tô vỗ vỗ vai Nghiêm Uyển Nghi, làm cô ấy giật nảy mình, mặt lại hơi đỏ.

Tề Tiểu Tô cảm thấy không đúng: “Uyển Nghi, chị nói thật đi, có phải chị thích Chúc Tường Viêm rồi không?”

Mới được bao lâu đâu?

Từ lúc bọn họ tới địa điểm đua xe, đến khi bọn họ gặp lại ở dưới cao ốc Quang Môi, thời gian Nghiêm Uyển Nghi và Chúc Tường Viêm ở cạnh nhau, hẳn không quá một tiếng nhỉ?

Ôi trời ơi, một tiếng là có thể nảy sinh tình cảm rồi à?

Hơn nữa, ban đầu các cô đoán Chúc Tường Viêm cùng lắm là hai mốt hai hai tuổi, nhưng Nghiêm Uyển Nghi đã hai lăm rồi? Tình chị em à?

Cô nhìn Nghiêm Uyển Nghi còn cảm thấy cô ấy hẳn sẽ thích kiểu đàn ông giống như Bạch Dư Tây cơ.

Ban đầu, các cô cũng cho là Chúc Tường Viêm chỉ là một thanh niên trẻ của xã hội đen.

Mà Nghiêm Uyển Nghi lại là thiên kim tiểu thư có giá nhất của thành phố D!

Nghiêm Uyển Nghi không ngờ cô hỏi thẳng như vậy, mặt lập tức đỏ lên.

Tề Tiểu Tô thấy thế, trong lòng thầm kêu lên một tiếng toi rồi, đây rõ ràng chính là vẻ mặt của cô gái nhỏ rơi vào bể tình mà!

“Không phải, trước kia hai người quen nhau sao?”

“Không quen.” Nghiêm Uyển Nghi lắc đầu. Lúc này bọn họ đã đi vào đại sảnh khách sạn, vào thang máy. Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, cho nên Tề Tiểu Tô không nhịn được lại hỏi tiếp, “Vậy cộng cả lúc ăn khuya vừa rồi, hai người cũng mới ở cạnh nhau khoảng hai tiếng rưỡi đúng không? Hơn nữa, em nhìn ra được, lúc ở dưới cao ốc Quang Môi đã thấy hai người có chút không bình thường rồi.”

Nghiêm Uyển Nghi cắn cắn môi dưới không nói gì.

Tề Tiểu Tô vẫn cảm thấy không thể nào tin nổi, cô hít một hơi, nói: “Xin lỗi chị, thật ra cũng không phải em nhất định muốn quản chuyện riêng của chị, nhưng tối nay là em dẫn chị ra ngoài, Chúc Tường Viêm kia là người như thế nào chúng ta đều biết, bọn họ là xã hội… đen. Cho nên em cảm thấy chuyện này em phải hỏi cho rõ ràng, không thể hại chị được.”

“Chúc Tường Viêm hẳn không phải là người xấu.” Nghiêm Uyển Nghi không nhịn được nói một câu.

Tề Tiểu Tô âm thầm trợn mắt.

Mới ở cạnh nhau bao lâu đâu mà chị đã biết người ta không phải là người xấu rồi?

Có điều, cô cũng biết, nhìn Chúc Tường Viêm quả thật không giống người xấu, nhưng, yêu đương không phải đơn giản nói có phải người xấu hay không là có thể được.

“Rốt cuộc hai người phóng điện thế nào vậy hả?” Tề Tiểu Tô truy hỏi.

Nghiêm Uyển Nghi lại cắn cắn môi dưới.

Thật ra chính là lúc Tề Tiểu Tô bị Báo dẫn đến trong sân tìm Chúc Tường Đông, ở phía sau bọn họ có một người đàn ông đột nhiên kéo Nghiêm Uyển Nghi một cái.

“Người đẹp, ở đây rất khó nhìn thấy loại khí chất thục nữ này như em, có muốn cùng anh lên xe vui đùa chút không?” Một giọng nói lưu manh truyền vào tai Nghiêm Uyển Nghi.

Lúc đó Nghiêm Uyển Nghi hơi sợ hãi, ở nơi này có một mình cô, thật sự không có cảm giác an toàn.

Hơn nữa, bên cạnh chỉ có Tiểu Viêm nghe nói là đàn em của lão đại xã hội đen, nếu như anh ta không giúp cô, vậy không phải cô xong đời rồi sao?

Bởi vì cô ngước mắt nhìn một cái, phát hiện xung quanh có mấy cô gái đang bị đàn ông đè ở đầu xe hoặc là đang ở trong xe làm động tác rất mập mờ.

Hoàn cảnh như vậy, từ trước đến nay cô chưa từng tiếp xúc bao giờ, từ khi cô sinh ra đến nay, đều được Nghiêm gia bảo vệ quá tốt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.