Kế Hoạch Làm Người Qua Đường Của Nữ Phụ Vô Cảm – Chương 17 Tuyệt bút (1) – Botruyen

Kế Hoạch Làm Người Qua Đường Của Nữ Phụ Vô Cảm - Chương 17 Tuyệt bút (1)

“Mẹ, mẹ phải thay con xả hận.”

Vũ Mị nhi tức giận, hùng hổ xông vào nhà, chạy vọt lên phòng Lâm Á gào khóc.

Đang ở trong phòng trang điểm Lâm Á nghe bảo bối nữ nhi khóc liền dừng trang điểm, xoay người lau đi hai hàng nước mắt cá sấu của ả, ôn nhu hỏi:

“Làm sao? Là ai dám to gan lớn mật bắt nạt con gái cưng của mẹ a? Nói cho mẹ biết, mẹ giúp con xả hận nha!”

Lời nói ôn nhu, hành động dịu dàng là thế, nhưng trong đôi ba ba liễm diễm mâu kia không chút ôn nhu gì cho cam, ngược lại là ngoan độc cùng sát khí trùng trùng điệp điệp đánh sâu vào.

Vũ Mị nhi cũng không để ý mấy, ôm cánh tay bà ta liền uỷ khuất kể lại hôm nay sự việc, một bên nói còn không quên thêm mắm dặm muối đợi chút.

Làm cho ả ta trở thành thụ hại giả, mà Bảo Bảo nhóm thực vinh hạnh trở thành độc ác vai phản diện.

Lâm Á là loại nào nhân? Há lại không biết nữ nhi lời nói đâu thật đâu giả? Chỉ là mụ cùng con gái rất giống nhau một điểm, thì phải là mình là nhất, con gái mình cũng nhất. Ai cũng không bằng mình một cọng lông chân.

Tuy nhiên, mụ cũng không phải loại não liệt như nữ nhi mình, sau khi suy xét tiền căn hậu quả, lời nói thấm thía:

“Mị nhi a, sao con có thể bất cẩn như vậy chứ? Vũ Thiên Bảo tiểu tiện nhân này cùng mẹ nàng một dạng đều rất ngu xuẩn.

Chỉ cần khích bác một chút, lời nói uyển chuyển một chút thì tốt rồi, nhưng mà con lại không nhìn xem trường hợp ra sao liền gây sự, như vậy đối với con tuyệt không có lợi.

Lẽ ra sau khi hôn ước hủy bỏ con phải vờ thương tâm một chút, chạy lại an ủi an ủi mấy đứa não tàn kia, kích phát trong lòng chúng hận ý, không cam lòng, làm chúng đánh mắng một tý, như thế mới khiến thanh danh chúng xấu đi được.

Đằng này con…aiz…. Mẹ cũng không biết lấy con làm sao bây giờ.”

Nghe Lâm Á phân tích rõ ràng, Vũ Mị nhi nhất thời hối hận bản thân lỗ mãng, làm tụi Bảo Bảo đi trước tiên cơ.

Ả trái lo phải nghĩ, cố tìm cách cứu hồi cục diện, bất đắc dĩ lâu lắm không sử dụng, não đã sớm tê liệt, tìm hoài không thấy cách, gấp đến độ kiến bò trên chảo nóng hỏi Lâm Á:

“Mẹ, vậy giờ phải làm sao đây?”

“Hừm, theo lời con thì mấy thằng công tử kia đã hủy hôn rồi đúng không?”

Không hổ danh là tiểu tam chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, âm mưu qủy kế tuyệt không thiếu, không ra một lát liền có cách.

“Dạ! Mẹ, mẹ tìm được cách rồi phải không?” Hai mắt Vũ Mị nhi tỏa sáng, biết ngay là mẹ sẽ có cách mà, aiz, đến bao giờ mình có thể tài giỏi như mẹ đây a?

…..

Một hồi hoan ái qua đi, Vũ Thiên Hùng mệt mỏi ôm vợ ngủ, trước khi lâm vào giấc ngủ say ông loáng thoáng nghe xong tiếng nỉ non:

“Thiên Hùng, trên đời vĩnh viễn không có hai từ tuyệt đối…..nếu lỡ một mai anh vô tình hay cố ý phản bội em…..hứa với em….hãy nói cho em biết….Như vậy em mới có thể ở bên anh và các con…lâu hơn một chút….mà không phải….chết trong đau đớn….cuối đời…”

Mơ mơ màng màng ôm lấy vợ, hôn nhẹ lên môi bà, lại nỉ non:

“Anh…biết mà….sẽ không…ngủ đi em…”

Một giọt ẩm ướt gì đó lăn dài trên lồng ngực tinh tráng, Vũ Thiên Hồng mỉm cười hạnh phúc:

“Ân! Sẽ không!”

.

.

.

Thình thịch.

Đột nhiên nhớ tới lời nói ấy, trái tim Vũ Thiên Hùng đập loạn nhịp, sẽ không….không đâu…

Dù cố ý hay vô tình phản bội em, hứa với em hãy nói cho em biết. Như vậy em mới có thể ở bên anh và các con lâu hơn một chút mà không phải…chết trong đau đớn…cuối đời.

Không, không thể nào. Chỉ là lời nói đùa vui thôi, nó sẽ không phải sự thật.

Vũ Thiên Hùng ở trong lòng không ngừng điên cuồng phản bác, ý định quên đi sự thật phũ phàng nhưng chiếc hộp cũng không cho ông ta thời gian chuẩn bị tâm lý, hấp đủ máu về sau nó phát ra một tiếng ợ vang, chiếc khóa hộp dần mở ra.

Hai cha con Vũ Thiên Hùng không thể tin nhìn những thứ bên trong đó.

Nào, mọi người đoán thử xem người đàn ông nghe lén hai mẹ con Lâm Á nói chuyện là ai? Đoán đúng có thưởng nga! ^^!

Gợi ý nè! Đây là một nhân vật mém bị Mew và mọi người quên mất.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.