Quyển 2 Chương 25: Ấn Trận Sư và Luyện Phù Sư
“ Được rồi bây giờ ta sẽ giảng đơn giản về hai nghề Ấn Trận Sư và Luyện Phù sư”
“ Ấn Trận sư là chủ yếu tập trung về tu luyện trận pháp và phong ấn. Nó là một trong những kĩ năng quan trọng trong đánh nhau, hoặc là một đánh nhiều. Nó được chia từ cấp 1 tới cấp 5, sau cấp năm được chia thành Hạ, Trung Thượng và cuối cùng mạnh nhất là Thánh, người đời thường gọi là Thánh Ấn Trận sư. Càng cao thì sẽ bố trí trận ấn càng dễ và càng mạnh, khi con đã quen tay thì có thể bố trí một trận pháp trong vòng ba mươi giây, rất có ích trong việc cắt đuôi kẻ thù hoặc truy đuổi.”
“ Còn Luyện Phù Sư là một nghề vẽ bùa, giống như mấy cái đơn giản như Ẩn Thân phù, Khí Tức phù. Nghề này rất đơn giản, dễ học nhưng độ thành công cự kì thấp. Đó là tại sao ít người học nó. Luyện Phù sư chỉ có ba đẳng cấp, Sơ Trung và Thiên, khi con luyện lên Trung thì sẽ có một đặc điểm mới, là con có thể vẽ Văn Phù lên người, bộ phận trên người để gia tăng thuộc tính. Đó chính là Luyện Phù sư.”
Ái Lạt lão nói thao thao bất tuyệt, còn Long Phong thì suy nghĩ cái gì, một hồi sau Long Phong lên tiếng :” Ái Lạt lão, coi muốn hỏi là ngài có biết gì về Hoàng Đạo Thiên Hoả không ?”
“ Hoàng Đạo Thiên Hoả ? Sau cháu lại biết cái đó ?” Ái Lạt lão giật mình hỏi, bởi vì những ngọn lửa này hầu như là truyền thuyết
“ À trong mộng cháu được người báo mộng..” Long Phong gãi đầu nói
Ái Lạt lão chỉ gật đầu nói, sau đó quay người đến cái giá sách, tìm cái gì đó. Một lát sau lão trở lại và trên tay là một cuốn sách. Lão cầm và đưa cuốn sách cho Long Phong, sau đó ngồi xuống và ngước đầu lên trần nhìn, :” Hoàng Đạo Thiên Hoả đã tồn tại ở Thiên La đại lục từ hơn ngàn năm trước…”
“ Truyền thuyết đồn rằng ngày xưa Thiên Hoả được dựa theo 12 con thánh thú mà tạo thành, mỗi ngọn lửa tượng trưng cho một đặc điểm khác nhau. Sức mạnh của các ngọn lửa đều ngang nhau nhưng nó sẽ cho người sở hữu các khả năng khác nhau, càng dung hợp càng mạnh thì sức mạnh của Thiên Hoả càng mạnh.”
“ Đây là cuốn sách cổ mà được truyền lại từ thời xa xưa, nhưng do người viết không muốn nhiều người biết đến sự tồn tại, nên chỉ viết ra ba bản, ta có một bản, hai bản còn lại đã thất truyền từ lâu. Đương nhiên là phải coi may mắn thế nào rồi, nếu rất là may con sẽ bắt gặp được một lần, nhưng nhớ chuẩn bị kĩ trước khi hấp thu, không thì bỏ mạng.”
“ Cho nên có Thiên Hoả, thì con sẽ trở nên càng mạnh hơn, hơn nữa ngọn lửa đó nếu con có thể dùng thuần thục thì có nhiều võ kĩ liên quan tới nó. “
“ Vậy tổ sư, ngài có biết công dụng và vị trí của từng ngọn Thiên Hoả không?” Long Phong nghiêm túc nhìn Ái Lạt Công
“ Cái này thì ta không rành lắm vì cũng khá lâu rồi nên ta không nhớ rõ, chỉ biết điều kiện tiên yếu nhất khi hấp thu Thiên Hoả là người đó phải đáp ứng được hai điều kiện. Thứ nhất phải là một ma pháp sư hoặc là một võ giả sở hữu thuộc tính hoả. Thứ hai là đẳng cấp, ma pháp sư ít nhất là Pháp Vương hoặc là Võ vương đỉnh phong. Vì những ngọn lửa này có ý chí riêng nên bọn chúng khá là kiêu ngạo. Cho nên phải đạt ít nhất như thế mới khiến bọn chúng có hứng. “
“ Coi bộ khó à..” Long Phong cúi đầu suy nghĩ, nói :” Vậy Tổ Sư, ngoài hai nghề vừa nêu trên thì trên đại lục này có bao nhiêu nghề thế?”
“ Có bao nhiêu thì ta không rành, nhưng có vài nghề mà ta biết, giống như là Luyện Dược Sư, Thuật Rối Sư, Luyện Khí Sư, Độc Dược Sư, Cơ Quan Sư, Giả Kim Thuật Sư, và hình như cái cuối là..là… Triệu Hồi Sư..” Ái Lạt lão nghĩ rồi vỗ tay một cái nói
“ Giả Kim Thuật Sư là cái gì thế Tổ Sư..?” Long Phong thắc mắc mà hỏi
“Từ nay cứ gọi ta là sư phụ được rồi còn Giả Kim Thuật Sư, nó giống như Luyện Khí Sư, nhưng bọn họ tạo nên đồ vật nhờ ma pháp, nên chỉ có những Ma Pháp Sư mới có thể trở thành Giả Kim Thuật Sư, giống như chỉ có Võ giả mới thành Luyện Khí Sư.”
“ Giả Kim Thuật Sư là một nghề phổ biến hơn ngàn năm trước, nhưng dần dần do độ tập luyện cực khó nên dần dần thất truyền, và bây giờ ít có ai có thể tập luyện được. Người có năng khiếu trở thành Giả Kim Thuật Sư có thể khống chế kim loại, biến nó thành nhiều hình dạng khác nhau, để chiến đấu hoặc tạo hình, giống như mấy con Tàu Bay mà con thường thấy đó là kết hợp giữa Giả Kim và Luyện Khí.”, lão tính nói gì thì nghe Long Phong lên tiếng :” Có phải giống thế này không Sư phụ?”
Vừa nói trên tay Long Phong biến đổi miếng sắt thành một cây kiếm dài, sau đó kết hợp vài cái liền tạo ra một thanh kiếm, “ Đúng, chính nó…”, Ái Lạt lão ngơ ngác nhìn rồi cười to lên, “ Hahaha tốt, tốt đồ đệ ta là Ma Võ Song tu….”
“ Được tiểu tử, hôm nay ta sẽ đem toàn bộ ta biết từ hồi nhỏ mà truyền cho ngươi. Nhóc có gần hai tuần để nhớ đó..”
“ Vâng sư phụ, con sẽ không để ngài thất vọng” Long Phong cười nói, còn bên ngoài Bích long thì mừng rỡ, giơ ngón cái về hai tên Hắc Vân và Thiên Điêu, sau đó cả đám chạy ra ngoài rừng mà chơi, tiểu Bạch và tiểu Hắc cũng đi theo.”, Ái Lạt Nhi nghe thấy thế thì không nói gì, vẻ mặt lạnh tanh, nhưng cái miệng nhép cười một cái rồi biến trở lại bình thường.m
Sau đó cứ mỗi ngày Long Phong lại tới học tập với Ái Lạt Công, buổi tối thì tập tu luyện Dược Sư và Ma Pháp, bởi vì Long Phong cần củng cố lại cấp độ do bị ngoại lực tác động mà đột phá. Sau đó là tu luyện Hắc Ám thuật mà do Lý Đặc Ti truyền lại cho hắn, đó là sự kết hợp giữa Thổ và Hoả. Do lúc trước Tần Mị Nhi đã truyền cho hắn cách tu luyện căn bản cho năm nguyên tố, sau đó cách kết hợp nhưng mãi đến một năm về trước thì Long Phong mới nắm bắt sơ sài thôi.
Cứ thế hơn mười ngày trôi qua Long Phong cắm đầu vào tu luyện, căn cơ của Long Phong càng ngày càng vững vì kiếp trước nói cho hắn biết căn cơ càng vững càng tốt.
Lúc này Long Phong đang nghĩ giải lao, hắn ngồi trước một cái hồ, nhìn xuống cái hồ bởi vì hắn đanh suy nghĩ. Sinh nhật của tỷ tỷ sắp tới và Long Phong đang suy nghĩ coi hắn sẽ tằng quà gì. Hắn muốn làm bất ngờ nàng, nhưng nghĩ mãi mà không được thì liền gãi đầu và la lên.
“ Công tử đang suy nghĩ gì à?” Một giọng nói vang lên phía sau, Long Phong quay lại thấy Ái Lạt Nhi đang đi tới, lúc này hắn mới để ý nàng đang mặc một cái bộ váy, dáng người thon thả, Long Phong trong mười ngày này cũng rất thân thiện với Ái Lạt Nhi, nên thấy người đẹp hỏi Long Phong liền lên tiếng :” Không biết Ái Lạt tiểu thư có ý kiến gì..?”
“ Không biết Long công tử có biết đến một loại hoa sống mãi không tàn, tương tư nhất nhân, nó tên là Bách Niên Tiên Thiên Hoa.”
“ Nó là hoa gì thế?” Long Phong nghe tên xong suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
“ Nó là một loại hoa chỉ sống ở những nơi mà không có ai dám lại gần, hầu như là nằm ở những chỗ nguy hiểm. Nó có tác dụng khiến người Kết Hợp với nó có thể giữ tuổi thanh xuân, ngoài ra bảo vệ khỏi độc dược và tăng tốc độ tu luyện..”
“ Hoa tốt như thế chắc là tuyệt chủng rồi nhỉ ?” Long Phong cười nói
Ái Lạt Nhi nghe xong che miệng cười rồi nói:” Hoa đúng là rất tốt nhưng đây lại là Tiên Hoa nên nó có linh trí. Người mà muốn kết hợp với nó phải một tâm hồn trong sáng, hồn nhiên và yêu say yêu đắm một người nên rất có ít người có thể làm như thế.”
“ Thế à.. ta sẽ suy nghĩ mà cô có biết bó hoa đó nằm ở đâu không ?” Long Phong hỏi
“ Nó nằm ở hướng Nam, cách đây khoảng 10 dặm, ta biết được vì hôm trước lúc đi hái thuốc thì ngửi được một mùi hương đặc biệt từ hoa. Cứ đi khi gặp một cái hang động là xung quanh đó. “
“ Vậy thì sau khi tìm được thì ta nợ cô một bữa ăn rồi, mà cảm ơn thông tin nhiều, có gì sau này cô có gì muốn ta giúp đỡ, nếu làm được thì ta sẽ làm” Long Phong cười nói rồi đứng dậy đi về phòng. Còn Ái Lạt Nhi thì nhìn bóng lưng Long Phong bước đi, nhìn một hồi rồi nàng quay người mà đi.