Quyển 2 Chương 20: La gia biến mất
Sau khi xử lý xong chiến trường bên đây, Long Phong liền chạy qua bên Lê Cổ chiến trường, Hắc Vân thì tập hợp với Long Phong trên đường đi , và nói :” Thiếu gia, xử lý hết rồi, đây là chiến lợi phẩm .”
“ Ngươi giữ ở đó đi rồi chút đưa cho Lê Cổ kêu hắn phân phát cho mọi người.” Long Phong đưa tay lấy rồi ném lại cho Hắc Vân.
Lúc này Lê Cổ đã dẫn người theo kế hoạch mà đánh úp đoàn xe vận chuyển, do bị tập kích bất ngờ nên người của La gia sĩ khí cực thấp, hơn nữa lại bị áp đảo về số lượng nên chỉ chốc lát bọn họ liền bị hốt một mẻ, và bắt trói ngồi xuống.
Lúc này Long Phong hạ xuống và hỏi :” Thương số thế nào ?”
“ Dạ bốn người chết, năm người bị thương. Địch thì bị bắt toàn bộ..”. Lê Cổ thông báo
Long Phong nghe xong thì gật đầu, sau đó hắn chuẩn bị nói gì thì một tên bị bắt liền chen vào :” Các ngươi không muốn chết thì thả bọn ta ra….”, “ Bụp” một cái đầu lăn lóc rớt xuống đất, tên đó còn không biết là ai làm và lúc nào..
Sau đó những người khác thấy hắn như một tấm gương, tất cả đều im lặng. Long Phong thì nhìn xung quanh rồi hỏi :” Còn hàng hoá đã kiểm tra xong hết chưa?”
“ Kiểm tra hết rồi thiếu gia, dược phẩm, nguyên liệu, đồ ăn, vật phẩm hằng ngày,….” Lê Cổ trả lời
“ Vậy là được rồi..” Long Phong nghe xong rồi thu hết tất cả hàng hoá vào trong giới chỉ, sau đó phân phối :” Những người còn lại giết hết đi, không cần người sống..”, vừa dứt lời thì những tù binh La gia liền bắt đầu la lên, cầu cứu, xin tha , và tiếng còn lại là những cái chặt chém đâm. Nói xong bắt đầu xuất phát trở về Lê gia, Hắc Vân và Thiên Điêu ở lại kiểm tra với Lê Cổ. Trên đường đi về Long Phong ghé qua Phất Trần Ly và đưa cho nàng ta một số vật phẩm, đương nhiên là không thiếu vài nụ hôn.
Sau đó quay về Lê gia kiểm tra tài sản, phân phối đến các cửa hàng Lê gia và tiếp đó là hoàn thành điều kiện còn lại, là bí mật của Lê gia. Lúc này Long Phong đang nghe Lê Ngâm nói về bí mật của Lê gia, Nghe nói tổ tiên của họ là một kiếm khách vĩ đại, không phân đối thủ với nhiều cao thủ đời trước. Hắn từng có một thanh kiếm cực bén tên là Quy Tức Kiếm, là một thanh huyền bảo hoàng thiên, nó có thể chém đứt mọi thứ.
Đương nhiên Lê gia bọn họ không có, chỉ có tấm bản đồ đi kiếm nhưng nó nằm tại một nơi mà ma thú xung quanh cực mạnh và nguy hiểm, Long Phong liền cầm và gửi về Long phủ, kêu Quách Gia giải mã tấm bản đồ, còn Long Phong thì chuẩn bị thực hiện bước thứ hai, xoá sổ La gia.
Lúc này La gia La Báo đang ngồi giận tím mặt nhận được tin lô hàng đã mất, gần 50 tinh anh của dong binh chết toàn bộ, ngoài ra còn mất đi ba người đội trưởng, còn hơn là không điều tra được ai làm.
La Báo cũng cho người đến Lê gia để kiểm tra vì bọn họ cũng nằm trong danh sách tình nghi, nhưng tiếc thay là hắn không tìm được gì. Cuối cùng đành phải ngậm cục đắng này. Còn Tây Bắc Cơ thì thấy La gia xong rồi liền rút đi, trở về Tây Bắc gia. Đương nhiên là khi La Báo biết tin thì càng tức giận, đập đồ phá tùm lum, không biết rằng hôm nay là ngày cuối cùng của hắn.
Bỏ qua cả ngày, bắt đầu trời tối Long Phong sau bữa ăn rồi tới khuya, một nhóm người mặc áo đen, đội mũ đen đang đi trên nóc nhà hướng tới La gia gia phủ. Lúc này tên La Báo đang ngồi ăn uống với đám huynh đệ hắn, không hề hay biết là cái chết đang gần kề. Lúc này Long Phong đang đang cầm đầu với Lê Cổ và hơn 50 người của Lê gia, còn Hắc Vân và Thiên Điêu thì đang đứng trên nóc phủ, hai người hạ hai tên canh cửa, một tiếng “ Ứo”, hai thân xác nằm xuống .
Cánh cửa phân ra cái chết và cái sống đang được mở ra dần dần, Long Phong phất tay ra hiệu cho hành động được bắt đầu. Những người khác bắt đầu theo hiệu mà đi vô, nhè nhẹ đi vô phủ, giết những người mà họ thấy.
Một rồi hai rồi ba rồi mười, rồi hai mươi, … từng xác người nằm la liệt, lúc này một tiếng la hét lên, rồi tới tiếng la khác, nhưng đã quá muộn, cửa đã phá thì thành mất. Lúc này La Báo la lên :” Chuyện gì ở ngoài sao mà ồn thế..”
Lúc này một người chạy vô, trên quần áo hắn là máu me khắp người, :” Bẩm đoàn trưởng, chúng ta bị tập kích… đã mất hơn một nữa rồi..”
“ Đáng ghét, đi theo ta giết giặc anh em.. “ La Báo hùng hổ la lên, lúc này khi hắn vừa đặt chân ra ngoài là một mảng hỗn loạn, người chạy người hét cầu cứu. Khi La Báo chuẩn bị ra đánh thì một bóng người xông lên, chưởng hắn đẩy ra ngoài, mấy tên hộ vệ tính nhảy ra tiếp ứng thì bị Hắc Vân và Thiên Điêu giết sạch, còn người đẩy La Báo ra là Long Phong, lúc này hai người quan sát nhau rồi La Báo lên tiếng:” Không biết vị công tử này sao lại tấn công dong binh đoàn của ta…?”
“ Tại vì ta thích, “ Câu trả lời khiến La Bao tức xém phụt máu,..
“ Xuy Hoả Chưởng….”, một tiếng xuỳ kèm theo hơi nóng đánh tới La Báo, hắn thấy thế liền nè ra. Là một đoàn trưởng thì hắn cũng có vài môn tự vệ, nên liền cầm cây đao của mình ra, xông về Long Phong chém nhiều cái tới Long Phong, “ Cuồng Giao Đao Thất Thức “, cây đao như một hàm răng sắc bén, chém Long Phong liên tục, mỗi một lần là bảy cái chém, đánh vào những điểm yếu của con người. Đương nhiên Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Đao Thức đương nhiên là dễ dàng hoá giải những chiêu thức của đao thức củ La Báo, khiến hắn đánh hoài không trúng.
“ Ngươi chết đi.. “ Từ trên người La Báo toả ra một khí tức củ Võ Sư Đỉnh phong từ từ tăng lên nhất gia đại võ sư, nhị, tứ ngũ và tới bát giai thì ngừng lại, lúc này hai mắt hắn liền một màu đen, khí tức không phải là trong nữa mà là một màu đen, toả ra xung quang người La Báo, sát khí phóng ra khiến xung quang ngột ngạt.
“ Đó là cái gì thế..” Long Phong quay qua Hắc Vân hỏi
“ Thuộc hạ không biết..” Hắc Vân lắc đầu trả lời
Long Phong tính nói gì thì La Báo nhào lên, sau đó liền biến mất, và một cái “ Đùng “ , một đao chém vào chỗ Long Phong vừa đứng. Đương nhiên Long Phong lập tức né ra, nhưng La Báo liền xuất hiện đằng sau, hai miệng nhép cười, một quyền vào người Long Phong, đẩy Long Phong bay ra đ-ng vào vách tường một cái “ Ầm”…
La Báo thừa cơ xông lên, hai tay đỏ, và hắn gồng lại, hét lên :” Ngũ Thương Hợp Kích Quyền “, một tay nấm lại, một tay duỗi ra như, lao thẳng vào Long Phong, Long Phong liền dùng Di Hình Hoán Vị mà né, trái phải trên dưới, rồi cũng giũ được khoảng cách, lúc này trên người Long Phong cũng bị vài vết thương, còn Long Phong thì cười vì sảng khoái cho dù mình đang bị thương.
“ Được, nếu ngươi đã đánh hết sức thì để ta cũng ra hết sức “, nói xong khí thế của đại võ sư bốc lên, sau đó bắt đầu lao lên. Hai đại võ sư va chạm những cú đá, đấm, tự nhiên La Báo nhảy ra đằng sau, hai tay gồng lại, Long Phong thấy thế liền biết, bắt đầu dùng chiêu mạnh nhất mà hắn có, vì hắn cảm nhận được sự chết chóc từ trong võ khí của La Báo……, La Báo một phát chưởng ra , mang theo một khuôn mặt ma quái, cười gỡ dị
“ Ma La Thiên Sát Chưởng….” , gừ….hahahaha một tiếng cười phát ra từ khuôn mặt được tạo thành từ cái chưởng..
“ Cửu Dương Thần Công – Hàng Long Thập Bát Chưởng “ Ngào…..gào….., Long Phong gồng Cửu Dương Thần Công truyền vào chưởng Hàng Long Thập Bát Chưởng, một tiếng cười ma quái, một tiếng rồng ngâm. Hai cái va chạm tạo ra một cơn xung kích thổi bay hết xung quanh, lúc này con rồng cuốn quanh khuôn mặt ma quái đó, bóp nát nó rồi xong tới La Báo,
“ Aaaaaaa…. phụt..” Một ngộm máu phun ra từ La Báo, chấm dứt sự phân tranh từ hai người, La Báo quỳ xuống, với tay mà nhìn Long Phong, hai mắt lúc này máy chảy ra, rồi “ Bụp “, chết tại chỗ. Còn Long Phong thì lúc này cũng gục xuống vì hắn vừa đánh với một người vượt cấp hắn. Lấy từ trong giới chỉ một viên Hồi Thiên Đan, rồi chờ một lát cũng có thể đứng dậy, Hắc Vân và Thiên Điêu đương nhiên muốn giúp nhưng Long Phong từ chối. Hắn quay qua nhìn đám tù bình, Long Phong liền nói :” Đoàn trưởng các ngươi đã chết, ta cho các ngươi một cơ hội, đi theo ta, ta cho các ngươi được chết trong vinh quang, ta cho các ngươi sức mạnh. Đổi lại là mạng sống và linh hồn của các ngươi..”
“ Các ngươi muốn chết vinh quang hay là chết ở nơi như thế này mà không ai biết hả..” Long Phong nhìn xung quanh rồi hét lên
Sau khi nghe xong, một lúc sau tất cả đều quỳ xuống, đồng thanh nói :” Tham kiến đoàn trưởng, bọn ta nguyện sống chết cùng đoàn trưởng..” .