Quyển 2 Chương 5: Quách Gia
Sau một hồi tranh đấu ở hội đấu gia, Long Phong cũng đã mua được những gì mình cần, lúc này hắn đang ngồi trong phòng , đối diện hắn là người con gái mà Long Phong mới mua về. Đương nhiên là các mĩ nữ còn lại đã về nhà hết rồi, còn Hàn Trân và Hàn Hân thì ngồi ở ngoài chờ lệnh. Long Phong quan sát cô gái phía trước rồi lên tiếng :” Cô tên gì ?”
“Xuất Phương. “ Cô gái đó trả lời
“ Ta nhìn công tử chắc công tử đã biết thân phận của ta. “
“Ồ tại sao ngươi lại nói thế ?” Long Phong vừa uống trà vừa hỏi
“ Bởi vì ta có thể nhìn thấy tâm của con người, ta có thể biết người nó tốt hay là xấu, đang nói dối hay nói thật, chính vì khả năng đó, mà đại ca ta muốn dùng đó để khống chế toàn bộ đế quốc Xuất Thu, nên đã giết hết cả nhà vì phụ hoàng ta muốn truyền ngôi cho đệ đệ, cuối cùng không còn ai sống sót. Nhiều lần ta chỉ muốn chết đi, cái khả năng này chính là một lời nguyền.”
“ Nhiều đêm ta mơ thấy phụ mẫu đang kêu la, em trai ta đang khóc trong vũng máu, ta bật dậy thì xung quanh là một màn đêm, ta sợ lắm…… “ Xuất Phương vì khóc vừa nói, hai tay ôm thân, Long Phong không biết nói gì, đứng lên, ôm Xuất Phương vào lòng và nói :” Khóc đi, có lẽ khóc đã rồi thì sẽ quên hết tất cả . “
Xuất Phương lúc này cũng như nước vỡ bờ, khóc, khóc, khóc đến nỗi áo của Long Phong ướt mem. Sau một hồi Xuất Phương cũng đã ngừng khóc, nàng thấy mình đang dựa vào một người đàn ông khác, liền xấu hổ đẩy ra, Long Phong liền cười nói :” Được rồi, để ta cho người đưa nàng tắm rồi sau khi xong, quay lại đây, chúng ta sẽ bàn về việc ta cần nàng làm.”
Dứt lời, Long Phong liền cho Hàn Trân và Hàn Hân đưa Xuất Phương đi tắm rửa, khi lúc này chỉ còn Long Phong, hắn liền cầm ly trà, nói :” Thấy thế nào, có thể đem vào kế hoạch không? “
“ Thiếu gia, ngài không phải là biết rồi à !” Lúc này một người thư sinh bước ra từ phía sau phòng, hắn tiến lại phía sau Long Phong rồi nói.
“ Nè Quách Gia, vậy ta mướn quân sư về làm gì hả ? “ Long Phong cười tức trả lời
“ Thiếu gia mướn quân sư về là để chia sẻ công việc với thiếu gia .” Người được gọi là Quách Gia nói
“ Theo thuộc hạ nhận xét, nếu chúng ta muốn dựa vào cô ta để phục hồi Xuât Thu rồi khống chế thì hơi khó. Thứ nhất chúng ta không có lực lượng đủ, thứ hai chúng ta không có cớ để mà đánh, dù chúng ta biết ai là nội gián. Thứ ba cô ta chưa chắc gì sẽ làm theo lời. Cho nên thuộc hạ nghĩa chúng ta phải chuẩn bị kĩ. “
Long Phong nghe Quách Gia nói xong cũng gật đầu, thầm nghĩ tên này cũng có ích vài chỗ đấy. Long Phong lúc này liền quay lại nói :” Mà cũng nhanh nhỉ, đã hai năm từ khi ta cứu ngươi “
“Vâng, thuộc hạ suốt đời mạng này là của thiếu gia, chính thiếu gia cho thuộc hạ một cơ hội sống, nguyện chết vì thiếu gia. “ Quách Gia quỳ xuống, vẻ mặt cung kính không còn chỗ nào để nói nữa, Long Phong cười nói rồi phất tay. Hắn nhớ lại hai năm trước mình đi đánh một trại sơn tặc ở phía Nam Kim La thành, thì khi vô thấy tên này sắp bị giết, thế là cứu hắn, rồi sau đó biết tên hắn là Quách Gia, cứ tưởng là trùng hợp, ai ngờ tên này cũng thông minh như một trong tam đại quân sư Long Phong thích khi đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa.
“ À đúng rồi, về lò luyện dược thế nào rồi ? “ Long Phong hỏi
“ Tiểu Đào cô nương nói rằng đợt hai sắp được tung ra, nên phần dược thàng này sẽ không thiếu .” Quách Gia nói.
“À đúng rồi thiếu gia, về việc đó, chúng ta đã chuẩn bị xong, chúng ta đã mua được viên đan dược đó, khi nào bắt đầu. “ Quách Gia hỏi
“ Chưa được, nếu chúng ta làm bây giờ mà thất bại thì nguy to.” Long Phong suy nghĩ rồi lắc đầu nói
“ Đợi Lễ Thành Nhân đợt này ta được một chỗ rồi lén đi làm luôn, một người không bị bắt dễ hơn.”
“ Ủa thiếu gia quá tuổi rồi mà ?” Quách Gia thắc mắc nói
“À không, đợt lần này tại vì đáng lẽ là từ mười trở xuống, như lần này nghe nói là sẽ mời thêm các đại diện của các đế quốc khác, tại vị mười người đứng đầu sẽ được một chỗ cho Quanh Minh Thánh Các mười năm một lần. Họ lần này tổ chức ở rừng Tiên Tí nên ta nghĩ chuẩn bị kĩ, rồi lúc đó làm luôn một phát. “ Long Phong giải thích cặn kẽ
Quách Gia nghe thế gật đầu, hắn biết thiếu gia bây giờ là thiếu lực lượng, chỉ cần cái đó được đáp ứng thì Kim La thành này ai chống lại được thiếu gia.
“ Được rồi, đi làm việc ta dặn đi, nhớ bí mật mà làm, không thì ngươi liệu hồn, ta lột da ngươi “ Long Phong cười nó
“ Vâng thưa thiếu gia ! “ Quách Gia cười nói, rồi lui xuống.
Lúc này Xuất Phương về, nàng lúc này không còn là một cô nương dơ bẩn, mà nàng lúc này như tiên nữ hạ phàm, khí tức trong sáng, ánh mắt tràn ngập đau thương nhưng lại ao ướt được sống. Long Phong thấy nàng bước vô thì lên tiếng :” Thế nào, đỡ hơn chút nào chưa? “
“Cảm ơn thiếu gia, nô tỳ đã đỡ một chút rồi “ Xuất Phương nói, còn hai tỷ muội thì đóng cửa lại, vì hai nàng thấy thiếu gia nháy mặt, biết là có việc đại sự. Lúc này trong phong liền im ắng lạ thường vì ai cũng đang chờ Long Phong lên tiếng
“Có bao giờ ngươi muốn làm nữ hoàng không ?”
“ Bẩm thiếu gia, đối với nô tỳ, cái đó chỉ như một miếng mỡ, ai ai cũng thèm, tranh đấu nhau suốt này mà lấy, nô tỳ không cần “ Xuất Phương dứt khoát nhìn Long Phong nói
“ Được, ta muốn nghe nhất là câu đó. Tiếp theo ta có hai lựa chọn cho người, thứ nhất ta cho ngươi một số tiền rời khỏi nơi thị phi này, sau đó muốn làm gì thì tùy ngươi. Thứ hai bán mạng và linh hồn cho ta, ta sẽ cho ngươi sức mạnh để báo thù, nhưng đổi lại là tương lai của ngươi” Long Phong vừa dứt lời,Xuất Phương đều ngạc nhiên, vì nàng nghĩ hắn sẽ không cho mình cơ hội.
Đắn đó, tranh đấu nội tâm trong Xuất Phương càng lớn, vì nàng thấy được hắn đang nói thật. Nếu nàng đồng ý thì nàng sẽ trở thành một người bình thường, có một cuộc sống bình thường. Nếu không thì mình sẽ phải sống cho lo sợ suốt ngày, giết giết giết mà sống, …. Cuối cùng nàng nhìn Long Phong một hồi, rồi quỳ xuống nói :” Từ khi thiếu gia mua nô tỳ từ đấu giá, thì mạng sống , lịnh hồn tất cả nô tỳ đều là thuộc về thiếu gia. Từ nay nô tỳ sẽ là một người hầu trung thành vì thiếu gia, chỉ vì thiếu gia mà làm tất cả. “
Long Phong nghe xong lời nói cũng giật mình, đã ngoài sức tưởng tượng của mình, vì hắn không ngờ cô nàng này lại đồng ý ngay, Long Phong liền nói :” Đương nhiên, ta không chỉ muốn ngươi làm bình hoa không, ta còn muốn ngươi tập luyện võ kĩ, làm công cụ cho ta, vì ta phụ vụ, vì ta giết những người cản đường ta, kể cả thân nhân và bạn bè của ngươi. Cái ta muốn là một người hầu trung thành, không cãi lại mệnh lệnh, phục tùng vô điều kiện, ngươi làm được không?”
” Bắt đầu từ hôm nay, nô tỳ là vũ khí của thiếu gia, vì thiếu gia giết hết những người cản đường, chống đối thiếu gia, vì thiếu gia sẽ chia sẽ gánh nặng với thiếu gia, vì thiếu gia ta sẽ từ bỏ nhân tính để tận trung với thiếu gia.” Xuất Phương với khuôn mặt nghiêm túc, nhìn Long Phong nói. Long Phong nghe xong liên cười to lên, nói : ” Vậy thì chào mừng ngươi đến gia tộc của ta, ta sẽ cho những gì ngươi muốn, đổi lại là linh hồn, trái tim và thể xác của ngươi.”, hắn vừa nói vừa dang tay ra, Xuất Phương cười một nụ cười miễn mản, nắm tay người nam nhân này, không hề buồn bã vì nàng biết người nam nhân này chính là trời định cho mình, nàng sẽ gắn bó với hắn cho tới hết cả cuộc đời.