Huyết Long Công Tử – Chương 214: Quyển 4 Chương 3: Trung Vực (3) – Botruyen

Huyết Long Công Tử - Chương 214: Quyển 4 Chương 3: Trung Vực (3)

Quyển 4 Chương 3: Trung Vực (3)

Khi Long Phong đi ngang qua Bạc lão liền truyền tin qua ý nghĩ của họ…..

“ Bạc lão, sau khi ba tên kia đăng kí xong, dẫn bọn họ cùng với Mục Dao tìm một chỗ trọ rồi thông báo địa điểm cho ta. Ta bên này sẽ tìm kiếm thông tin cần thiết, sau đó tập hợp với các ngươi. Nhớ là phải cẩn thận, mọi chuyện do người quyết định, có gì thì liên lạc cho ta…”

“ Vâng thiếu gia..” Bạc lão đồng ý rồi quay qua nói nhỏ với Mục Dao, sau đó chờ đám người Long Thế Tinh. Còn Long Phong thì bị tên trung niên kéo đi nhanh chóng, sau đó biến mất trong đám người.

Cứ thế buổi tuyển chọn thành viên tham gia chống lại thú triều kết thúc, còn Long Phong sau khi bị tên kia kéo về thì lúc này đang ngồi trong một đại sảnh rất lớn và uống trà. Xung quanh hắn là bốn người đại diện của mỗi tộc, một lúc sau thì tên trung niên lên tiếng :” Không biết cậu đến từ đâu thế…?”

“ Các vị là……” Long Phong nhíu mày, hỏi danh tính.

“ Ờ, ờ thật thất lễ, ta là đại diện của nhân tộc lần này, là thành chủ của thành Lục Lâm, Mục Chi . Bên tay trái của ngươi là nhị trưởng lão của thú tộc, là đại diện của họ lần này A Sát trưởng lão, bên phải ngươi là nhị trưởng lão của Yêu tộc, Bạch Tra trưởng lão. Đối diện ngươi là tam trưởng lão của Tinh Linh tộc, Á Lạt Tu. Bọn họ là những người đến đây, đem theo vô số đệ tử là lần này để giúp chống lại đợt thú triều lần này….”

“ Chào các vị tiền bối, chào Mục thành chủ, ta chỉ là một người từ trên núi đi xuống, vâng lời vi phụ trước khi lâm chung, kêu ta đi ngao du thế gian, lần này tới nơi này là vì cần dừng chân. Ngoài ra vì thấy hai vị công tử thực lực cao cường nên tò mò thử sức, mong hai vị trưởng lão không nên trách…” Giới thiệu một chút rồi hắn quay qua nhìn A Sát và Bạch Tra hai tên trưởng lão mà cung kính xin lỗi. Dù sao có việc nhờ người ta, cho nên lịch sự một chút là tốt nhất.

“ Không sao, thằng con ta vô dụng, tự đại cho nên cho nó ăn một bài học là tốt nhất, để bớt thói kiêu căng đó đi không thì sau này sẽ chết không chỗ chôn…” A Sát giơ tay mà nói, tên Bạch Tra của Yêu tộc cũng đồng ý, con trai hắn tính tự cao tự đại khiến chon hắn đau đầu khá nhiều cho nên lần này bị đánh bại hắn sẽ rút kinh nghiệm tốt hơn.

“ Vậy thì cảm tạ hai vị tiền bối rồi…”

“ Không biết ngươi có ý định gì sau này….” Mục Chi thành chủ nhìn Long Phong mà hỏi.

“ Thật ra tiểu bối chỉ là muốn đi ngang quan, nhưng lại gặp thú triều nên cũng tính ra tay giúp sức một chút, không biết các vị tiền bối thấy thế nào….” Long Phong lên tiếng giải thích, sau đó chờ đợi mỗi người ý kiến. Những người khác ngồi suy nghĩ một hồi, vuốt cằm, gãi đầu sau đó Mục Chi thành chủ mới lên tiếng…

“ Nếu thế thì ta mừng còn không được, ta còn phải cảm ơn ngươi nữa kìa…à mà ngươi đã có chỗ ở đây chưa ?”

“ À, ta vừa mới đến nên vẫn chưa có,….”

“ Vậy thì cứ ở đây tạm thời đi, ta sẽ cho người sắp xếp cho cậu. Ngày mai sẽ bàn kĩ hơn, và ba ngày nữa thú triều sẽ tới, lúc đó còn phải nhờ tiểu huynh đệ giúp sức rồi….” Mục Chi nhìn về Long Phong mà cười nói, sau đó kêu người dẫn Long Phong đi tới phòng của hắn. Đợi sau khi Long Phong đi mất thì hắn mặt cười chuyển sang mặt nghiêm túc, nhìn về ba tên trưởng lão khác mà hỏi…

“ Các vị thấy hắn thế nào, có phù hợp với điều kiện không ?”

“ Tuổi còn nhỏ, ta nhìn chắc xấp xỉ là 17-18 dựa theo hình dáng, mà thực lực đã là một Võ Quân nhị giai, hơn nữa lại còn khí tức vương giả, ta thấy hắn rất đáng để bồi dưỡng, ngươi có tính nói cho mấy tên bên tổng bộ nhân tộc biết không ?”

“ Ta tính chưa nói, ta tính kéo hắn lại ở nơi này, bồi dưỡng nửa năm sau đó dẫn hắn tới “ chỗ đó” để mà tranh giành, mấy người các ông thấy thế nào….”

“ Được đó, ý kiến rất hay, dù sao thành Lục Lâm chưa từng có ứng cử viên nào thắng nữa từ hơn hai mươi năm trước, có lẽ chúng ta có hi vọng lần này rồi….” A Sát gật đầu đồng ý.

“ Nhưng tên tiểu tử kia sẽ đồng ý sao…?” Bạch Tra trưởng lão bên yêu tộc thắc mắc hỏi

“ Ta nghĩ sẽ được, dù sao hắn cũng không có chỗ nương tự, cách tốt nhất là mời chào hắn, cho hắn chỗ ở và đối xử tốt một chút là được thôi. Ta còn tính truyền cho hắn võ kĩ đặc trưng của ta và lĩnh vực nữa kìa….dù sao hắn cũng dùng được lôi hệ, như vậy quá hợp rồi…”

“ Ái chà, người tính chơi sang thế, truyền cả võ kĩ đặc điểm của ngươi à….bao nhiêu người mong muốn mà còn không được, xem ra lần này ngươi bỏ hết vốn của mình luôn đấy à…”, tên A Sát giật mình mà nói, ngay cả tên tam trưởng lão bên Tinh Linh tộc, Á Lạt Tu cũng phải giật mình.

“ Cũng thế thì mới lôi kéo được hắn chứ, dù sao ngay cả một công pháp võ kĩ thiên giai mà hắn cũng có thì ngươi nghĩ rằng phải công pháp cỡ như thế thì mới lôi kéo được. Hơn nữa ta lại rành về lôi công pháp, có thể hướng dẫn hắn tu luyện. Một công đôi việc, hắn đối với ta ân sẽ nợ nên như thế thì sẽ dễ dàng lôi kéo hơn nữa….” Lục Lâm vừa uống trà vừa nói.

“ Vậy chừng nào ngài tính truyền thụ cho hắn, dù sao bây giờ cũng phải coi hắn có tốt như thế không, hay là lợi dụng thú triều lần này xem hắn tư chất mạnh đến cỡ nào thì chúng ta bàn lại cũng hay hơn..”

“ Đúng, ý hay, ý hay, vậy thì cứ như thế…..”

“ Lâu rồi mới thấy hắn ta cười vui như thế….” Bạch Tra nhỏ giọng mà nói kế bên A Sát, rồi cả hai gật đầu. Á Lạt Tu thì sờ cằm suy nghĩ tới cái gì đó rồi cười cười, suy nghĩ tới một cái gì đó. Còn Long Phong thì mảy may không biết rằng có người đang tính kế hắn, à mà là kế tốt, Long Phong đi tới một căn phòng, rồi cảm ơn, sau đó hắn đóng cửa lại mà quan sát xung quanh chắc chắn là không có ai theo dõi hay nghe lén.

An tâm thì Long Phong liền ngồi xuống, sau đó hắn ngồi mà liên lạc với Bạc lão thông qua tinh thần lực…

“ Bạc lão, bên đó sao rồi…?”

“ Thiếu gia, mọi thứ bình thường. Ba người bên đại công tử đã thành công đăng kí tham gia thú triều lần này. Chúng ta đang ở nhà trọ đối diện chỗ thi đấu, lầu hai phòng nằm ở chính giữa.”

“ Được rồi, khi nào đến thì ta sẽ thông báo cho người, còn bây giờ thì cho người đi ra ngoài điều tra xem coi có tin tức về tên thành chủ này không, ngoài ra còn có về thành Lục Lâm và xung quanh thành đi…”

“ Vâng thiếu gia..” Bạc lão nói xong liền ngắt, nhanh chóng chạy đi làm việc, còn Long Phong thì ngồi mà suy nghĩ về việc hôm nay, quá nồng nhiệt, không tốt. Sau đó Long Phong lắc đầu, rồi nằm xuống mà nghỉ ngơi.

Ngủ được một lúc thì có một tiếng gõ cửa vang lên, Long Phong mở mắt dậy rồi đi ra ngoài mở cửa. Nhìn thấy là một tên người hầu, hắn hỏi :” Có chuyện gì không ?”

“ thành chủ đại nhân muốn gặp ngài ạ…!”

“ Vậy, dẫn đường đi…” Long Phong suy nghĩ một hồi rồi gật đầu nói, sau đó đi theo tên người hầu mà đến thư phòng của Mục Chi. Khi tới nơi thì thấy chỉ có một mình hắn đang ngồi xem cái gì đó, Long Phong bước vào trong, ngồi xuống và cầm ly trà đã để sẵn mà uống. Một lúc sau tên thành chủ ngước đầu dậy mà nói :” Ngủ ở đây có quen không ?”

“ Cảm ơn thành chủ đại nhân, rất là thoải mái, hơn nữa là thoáng mát..đúng là một chỗ cực tốt.” Long Phong chắp tay mà cảm ơn hắn. Tên thành chủ nghe thấy thế thì mừng rỡ, nghĩ thầm là đối phương đối với hắn có hảo cảm vậy thì việc giữ lại Long Phong khá là chắc chắn.

“ Vậy thì tốt…., mà không biết cậu còn muốn cái gì không để ta kêu người hầu đi chuẩn bị, dù sao cậu cũng là khách, ta làm sao có thể bạc đã cậu được nào…!” hắn suy nghĩ một hồi rồi hỏi Long Phong

“ Nếu thế thì,….không biết thành chủ có thể cho ta mượn sách được không ?” Sờ cằm nghĩ tới cái mình thiếu, Long Phong lên tiếng mà hỏi

“ Sách, tài sao ?”

“ Tại vì ta từ một nơi hẻo lánh đi ra, không hề biết gì về xảy ra, hơn nữa ta cũng muốn tìm hiểu thêm vì nơi mà mình sống đúng không nào….”Long Phong cười mà nói, Mục Chi nghe xong thì gật đầu, hắn suy nghĩ một hồi rồi gật đầu đồng ý với yêu cầu đó…

“ Nếu cậu không chê thì ngay tòa phủ của ta có một thư viện riêng, ở nơi đó cậu có thể tìm được sách mà cậu cần. “

“ Vậy thì đa tạ thành chủ rồi…” Long Phong mừng rỡ chắp tay cảm ơn.

“ Mà ta có một câu hỏi muốn hỏi thành chủ, mong ngài tọa nguyện…” Chợt nhớ tới cái mình cần, Long Phong liền thắc mắc hỏi

“ Cậu cứ hỏi..”

“ Ta muốn biết diện tích của thành Lục Lâm là bao nhiêu ?”

“ À cái đó thì đơn giản thôi, thành Lục Lâm tính cả các ngôi làng nhỏ xung quanh, rồi các đơn vị, trại lính, nơi của tứ tộc khác ở đây, khoảng 10 ngàn vạn dặm thôi, không lớn lắm…” Long Phong vừa nghe diện tích của thành Lục Lâm lập tức bị sặc nước khiến Mục Chi thành chủ lo lắng, chạy lại mà vỗ vỗ. Hắn nhìn Mục chi hai mắt dựng lên, giật mình mà hỏi…

“ Hơn 10 ngàn vạn, lớn thế……!”

“ Cậu có điều không biết thôi, thành Lục Lâm diện tích vậy là nhỏ rồi, đâu bằng mấy thành khác đâu….” Mục Chi cười sảng khoái vỗ vai Long Phong.

“ Vậy thành lớn nhất diện tích bao nhiêu…..?”

“ À khoảng gấp ba lần thành Lục Lâm, đó là nơi đóng đô của một trong tam đại thánh triều. Cậu cứ tìm trong sách ấy, nó có giảng hết…..” Mục Chi cười mà mặt nghiêm chỉnh nói, sau đó vỗ vai Long Phong rồi kêu người dẫn hắn đi tới thư viện. Đứng dậy cảm ơn một cái rồi Long Phong bước theo tên người hầu mà đi tới thư viện, nhưng trong lòng hắn vẫn khiếp sợ khi nghe tới diện tích như thế, rồi đột nhiên nhớ tới một cái quan trọng chưa hỏi, Long Phong gõ đầu một cái rồi ghi nhớ sẽ hỏi lúc khác……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.