Quyển 2 Chương 130: Khinh Là Thất Bại(1)
“ Nếu ta không đồng ý thì thế nào…” Long Phong cười nhìn lão mà nói, còn lão già này nghe xong thì cười to lên :” Đúng là nghé con không sợ cọp, được vậy lão hủ ta giết ngươi trước rồi giết hết mấy tên còn lại…”
“ Các ngươi phải bắt được tên Bổ Tân đó, không được để hắn chạy…” Long Phong la lên về phía Triệu Vân rồi lập tức bay lại với tốc độ chớp nhoáng của lão và đạp một cái cho hắn bay ra thật xa, sau đó liền đuổi theo mà ngăn chặn. Còn bên này thì Bổ Tân thì bị bốn người Huyết Long vệ và Triệu Vân ngăn chặn lại, còn bên này thì Long Phong đang đuổi theo lão già bị hắn đá bay ra ngoài. Lúc này Long Phong đáp xuống thì nhìn thấy lão già đó đang phủi bụi trên người, nhìn hắn mà cười nói :” tiểu tử ngươi cũng rất là giỏi nhỉ, có thể đá ta một cú bay xa như thế này…”
“ Bộ áo giáp trên người ngươi không phải là một bộ giáp bình thường đúng không ? Cú đá của ngươi vừa rồi có một lực lượng mạnh mẽ hơn bình thường, ta có thể chắc chắn rằng những tác động bên ngoài lên cơ thể ngươi sẽ bị giảm một cách đáng kể phải không ?” lão già hắn cười nhìn bộ giáp
“ Không hổ là một Đại Võ Sư già thành tinh, nhìn một cái là biết nguyên nhân là từ đâu, xem bộ chuyện lần này ta phải đánh một trận cực kỳ mệt mỏi và nguy hiểm rồi đây !” Long Phong nhìn lão già đó mà hai mắt nhíu lại, sau đó lập tức đầu của Long Phong được bao lại bởi một cái nón sát cổ, hợp với bộ giáp thành một đôi. Sau đó hắn rút ra Thanh Long kiếm rồi nhìn về phía lão già kia, còn lão già kia nhìn thấy thế thì cười to lên và nói :” Hay, hay lắm có thể hôm nay lão có thể đánh hết sức rồi. Lão tên chỉ một chữ Bá !”
“ tiểu bối tên chỉ một chữ Phong, mong tiền bối chỉ giáo…” Long Phong vừa nói sau bắt đầu gồng Võ Khí lên, “ Bá Vương Long Quyết – Khí“,…lúc này Võ Khí xung quanh Long Phong hợp thể thành một con rồng, sau đó bay lượn xung quanh người hắn. Long Phong lập tức biến mất và xuất hiện trước mặt lão già tên Bá, một kiếm chém xuống, nhưng liền chém xuống mặt đất. Mặt đất lúc này nổ một tiếng “ Ầm…..ầm…………..”, hắn nhìn qua bên phải mình, lập tức ngước người về phía bên trái, một cú đấm xuyên qua mặt người hắn, nhưng phía sau khu rừng lập tức nổ một cái “ Ầm,….đùng…..”, Long Phong xoay người một vòng, chân đá tay lão một cái rồi chân còn lại đạp về bụng Bá lão. Nhưng đá không trúng vì lão già đó lập tức biến mất, sau lưng Long Phong cảm nhận được một luồng sát khí, hắn liền nhảy ra phía sau một cái.
“ Cuồng Long Tiềm Vỹ…..” Một tiếng rồng ngâm từ bên Long Phong đánh về phía lão già đó, lão Bá tự nhiên bị tiếng ngâm đánh trúng liền đứng im hai giây. Long Phong lập tức chộp lấy thời cơ, hắn liền xoay thanh kiếm :” Bá Vương Long Quyết – Trảm…”, một kiến hình con rồng đánh về phía lão đó, con rồng đụng trúng đích “ Ầm…..” “Đùng……”, Bá lão liền bị đẩy lùi ra, miệng chảy máu, lão liền miệng nhép cười một tiếng, liền biến mất, xuất hiện sau lưng Long Phong.
Long Phong đương nhiên là muốn chạy tự nhiên hắn không thể động đậy, nhìn xuống dưới chân thì không biết lúc nào chân hắn đã bị lún xuống, chân bị chậm lại một giây. Bá lão cười hung tợn một cái, liền một chưởng đánh vào Long Phong :” Huyết Ngục Tà Công – Huyết Ngục Chưởng “, một chưởng lực màu đen, tà khí bắt đầu đánh lên người Long Phong, Long Phong văng ra với tốc độ cực nhanh, đụng vào một cái cây to, nhưng chưởng lực vẫn đang đập lên người hắn cái cây lập tức nứt ra và gãy xuống……
Long Phong lập tức phun một ngụm máu, sau đó hắn mở cái đầu nón ra, nhìn lão :” Xem ra Huyết Ngục Tà Công của ngươi so với tên Vô Sát hơn rất nhiều nhỉ….”
“ Hahaha đương nhiên ta tu luyện đã lâu, hút bao nhiêu người máu rồi thì đương nhiên công pháp của ta sẽ hơn hắn nhiều. Nhưng ta cũng không ngờ là tên vô dụng nó lại bị người giết dễ dàng như thế, mà kẻ giết hắn chịu không nổi một đòn của ta nữa…hahahaha……..”
“ Vậy ngươi chắc là có chức vị quan trọng trong Phản Thiên hội không nhỉ ?” Long Phong nhìn Bá lão mặt mày nhăn nhó mà nói, khuôn mặt đau đớn khiến lão già nhìn thấy mà mừng rồi cười to lên :” Cái gì mà phản thiên hội, ta chưa bao giờ nghe tên hết. Nơi của ta là một nơi mà chỉ kẻ mạnh mới sống, kẻ yếu sẽ mãi mãi bị giẫm đạp. Các ngươi sẽ sớm trở thành nô lệ cho chúng ta thôi…….hahahaha….”, lập tức tự nhiên một chưởng lực hình rồng bay tới người lão, đẩy hắn bay xa ra ngoài, đụng vào một cái cây lớn “ Đùng….”, sau đó hắn phụt ra một ngụm máu. Nhìn Long Phong đứng dậy mà bất ngờ hỏi :” Không thể nào, một chưởng toàn lực như thế mà ngươi không sao,….hai mạch Tốc Mạch và Khí Mạch của ngươi đã bị ta phong tỏa rồi mà….”
Long Phong phủi phủi người, phun ra một hớp máu rồi nhìn Bá lão nói :” Đúng ta bị thương rất nặng, nhưng trong vòng một phút ngươi cho ta thì cũng đủ cho ta hồi một chút thương tích, đủ có thể đứng lên. Hơn nữa ta còn biết di chuyển kỳ kinh bát mạch nên hai mạch ngươi phong tỏa chỉ qua là hai cái nhỏ nhặt thôi…..”
“ Cho nên ngươi không phong tỏa được nó đâu, được rồi đánh tiếp nào….” Long Phong bắt đầu gồng Võ Khí lên, cấm thanh kiếm xuống mặt đất, tay bắt đầu gồng chưởng lực, nhìn về Bá lão nói :” Bắt đầu nào….”. Bá lão đứng lên thì thấy Long Phong đã biến mất, hắn liền nhìn xung quanh sau đó lập tức né ra, thì thấy Long Phong đã xuất hiện sau lưng hắn, nhưng từ đâu một Long Phong khác đánh vào người hắn, rồi một người khác đá hắn bay lên cao sau đó liền đạp lão già một cái :” Thiên Quân Long Hoàng Bộ…”, “ Ầm…..”, “ Ọc…”, hắn liền phun ra một ngụm máu rồi rơi xuống với tốc độ cực nhanh và đập xuống mặt đất một cái…” Đùng…..”…
Hắn khó khăn đứng dậy thì nhìn thấy Long Phong từ năm người đang nhập về một người, Long Phong cười nói :” Loa Toàn Cửu Ảnh, một môn huyễn hóa đánh lừa thị giác đối phương, hữu dụng đúng không nào….”
“ tiểu quỷ, ngươi bao nhiêu tuổi rồi….” lão phụt máu rồi ráng mà đứng dậy,
“ Ta mười một, thế nào…?” Long Phong ngơ ra nhìn lão
“ Hahaha một tiểu tử chỉ mới mười một mà đã mạnh thế này, còn biết đánh lừa đối phương, khiến bọn họ không kịp trở tay, ra một đòn cực mạnh rút ngắn khoảng cách cấp độ khác nhau. Thực lực và đầu óc ngươi không ngờ lại đi song song như thế…..”
“ Được rồi, hôm nay lão già này liều một mạng xem….”, Long Phong nhìn lão già này đang bắt đầu gồng võ khí lên, xung quanh một luồng khí màu đen nhập vào người lão, tóc tai hắn bắt đầu dựng lên,
“ Huyết Ngục Tà Công – Huyết Ngục Nộ !” bỗng nhiên xung quanh người lão tạo ra một luồng Võ Khí nhưng hình dạng bắt đầu kết hợp lại, tạo ra như một lá chắn bao quanh người lão, xung quanh một mét tất cả cây cỏ bắt đầu héo khô, sau đó hắn cười nói nhìn Long Phong :” tiểu tử, đánh thắng lão già này, ta sẽ nói cho ngươi nghe một bí mật….”
“ Bí mật ?” Long Phong bắt đầu vận dụng Cửu Dương Thần Công chèn vào trong Bá Vương Long Quyết, hai tay vẽ ra một hình bát quái rồi đứng tấn tay sau phía trên, tay còn lại phía trước mà nằm dưới…..
“ Đúng vậy bí mật mà có thể khiến ngươi phải giật mình,…..Địa Giai Võ Kĩ – Ngục Huyết Hoàng Chưởng……”, từ bên người lão tất cả tà khí xung quanh liền tất cả dồn về phía đầu bàn tay, rồi bắt đầu tung ra. Một luồng chưởng lực màu đen đánh về phía Long Phong, trong tiếng chưởng lực đó có thể nghe thấy tiếng oan của linh hồn, Long Phong nhíu mày nhìn về phía đó. Lập tức đánh một vòng bát quái, hai tay điểm vào cơ thể mạch của mình, sau đó nhìn về chưởng lực mà chặn lại,….
“ tiểu tử, ngươi chặn chưởng này bằng tay không là ngươi đang tìm đường chết rồi….” Bá lão nhìn hắn cười khinh thường…
“ Đúng, có thể ta chặn không được, nhưng không có nghĩa là ta không phản được….” Long Phong miệng cười nhìn lão nói
“ Ý ngươi là gì….”
“ Để ta cho ngươi trước khi chết nhìn thấy một môn Võ Kĩ mà khiến ngươi không bao giờ quên. Đây là môn Võ Kĩ ta lần đầu tiên dùng, không biết tốt hay không nữa nhưng không sao, lấy lão khai đao đi…….” Lập tức hai tay Long Phong lập tức có một luồng sáng phát hiện nhưng lập tức chuyển sang màu đen, hắn bắt đầu dùng hai tay di dời chưởng lực thành một vòng tròn, theo hướng đi của bàn tay, lập tức Long Phong bắt đầu truyền Võ Khí mình vào, ngước đầu nhìn lão già rồi cười nói :” Trả lại cho lão nè….”
“ Càn Thiên Tam Thức Mạch – Càn Thiên Đấu Chuyển Dời…”, bỗng nhiên chưởng lực từ bên Bá lão đánh về Long Phong lập tức đổi hướng, mọi chưởng lực quay về người Bá lão và dính ngay tâm điểm ….” Đùng……”
“ Ầm……..bùm………”,…..” Xì….xì……”
Một lúc sau khi khói bụi bay đi, thân ảnh của Bá lão từ từ hiện ra trong khói, hắn nhìn Long Phong quỳ xuống thì cười nói :” hahaha tiểu tử, lực phản lại ngươi chịu cũng không nổi nhĩ…”
“ Im mồm, lão già ngươi sắp ngủm rồi, lo mà cầu nguyện đi……”
“ Hahaha thật là buồn cười, lão già này xưa nay chưa từng xem nhẹ địch thủ, nhưng không ngờ hôm nay khinh thường ngươi, bị ngươi đánh một đòn cực nặng, rồi lật ngược ván cờ..haizzz….ta chết là đúng rồi…..” Bá lão cười, sau đó ho khụ khụ phun ra một ngụm máu, sau đó ngồi xuống dựa vào một cái cây…” Qua đây….”
Long Phong lấy ra một viên Hồi Thiên Đan uống vào, sau đó ráng mà đứng dậy đi qua, lão nhìn hắn mà nhỏ nhẹ nói :” haha không ngờ ta sắp chết mà còn nói chuyện vui vẻ với ngươi giết ta thế này…thật là buồn cười…ta đã giết không biết bao nhiêu người rồi, trăm, ngàn người vô tội, hút máu họ mà luyện tà công….đây có lẽ là quả báo….”……..