Quyển 2 Chương 109: Hắn Là Đệ Tử Của Ta
Long Phong cùng nhóm người đi tới chỗ đăng kí lập bang hội, theo sự chỉ dẫn của Vân Thi thì sau một hồi cũng tới nơi, đi vô trong thì có Long Phong, Cổ Tâm và Vân Thi, những người khác thì đứng ở ngoài mà chờ.
Bước vào trong là một khu vực ồn ào, với đầy đủ các cửa hàng, Cổ Tâm nhìn về những hướng đó và bắt đầu giải thích :” Đây ngoài là nơi để đăng kí về các vấn đề bang hội, đây còn là nơi tiếp nhận nhiệm vụ, còn là nơi buôn bán vật phẩm giữa học sinh với nhau hoặc là giáo viên….”
“ Vậy à…, thế bây giờ chúng ta đi đâu để mà tiếp nhận mở bang hội ?” Long Phong gật đầu rồi quay qua nhìn Cổ Tâm hỏi
“ Ở bên kia…..” Cổ Tâm lên tiếng trả lời được một nửa thì một tiếng nói lớn vang lên :” Sư phụ, chính là hắn..”, Long Phong cùng nhóm người Mã Siêu quay lại mà nhìn, thấy người tới là Liễu Lam, kế bên hắn còn có một lão già khác, Cổ Tâm hé tiếng mà nói :” hắn chính là tổng quản của học viện, ngoài ra còn là người quản lí toàn bộ Võ Viện….”
“ Hở…., ta tưởng người quản lí Võ viện là lão Võ Bàn chứ, sao lại chui đâu ra tên mặt quy già này…” Long Phong tiếng không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ cho toàn bộ người ở đại sảnh này nghe, sau đó ai ai cũng nín cười, còn có vài người đã cười to lên…
“ À thật… ra….haha,… thật ra Võ viện trưởng chỉ có hứng với tu luyện, ít thường ngày dạy dỗ đệ tử học viện, nên ngài ấy tuy là trưởng lão của Võ viện, nhưng người quản lí là hắn. Tên này hắn tên là….” Cổ Tâm nói đến đây liền nín cười, vì nàng sắp cười ra…
“ Người này tên là Thâm Quy….” Vân Thi lạnh lùng nói ra, lúc này Long Phong cũng không nhịn được mà cười lên. Lão già Thâm Quy lúc này mặt đang giận tím lên, không quản nhiều đánh một chưởng về Long Phong. Long Phong nhận ra liền né qua một bên, chưởng liền hụt và đánh về phía sau..” Ầm….”
“ Ê lão Quy đầu, đánh nát học viện như thế, ông bồi thường xót ruột lắm đó…” Long Phong đưa ngón giữa ra rồi cười nói, Thâm Quy nghe xong thì cơn giận lên cực điểm, lão từ trước tới giờ làm gì có ai dám nói thế chứ, quyền lực của lão phải nói là ngoại trừ trưởng lão thì lão là lớn nhất. Hắn không nói gì liền bắt đầu gồng Võ Khí rồi liền nhào vô Long Phong, nhưng lại có một thân ảnh đứng chặn hắn, đó chính là Cổ Tâm.
“ Lão tính làm gì hả, đánh đệ tử à…, hắn chính là đệ tử của gia gia ta đó, lão dám đánh hắn à…” Cổ Tâm không sợ mà la lên, chỉ thẳng mặt Thâm Quy mà nói.
“ Ta không biết cô là ai, ta sợ có người mạo nhận. Ngoài ra ta nhận được tin là hắn là nội gián của môn phái đối lập với chúng ta nên ta muốn bắt hắn về thẩm vấn…” Thâm Quy mặt không đổi mà nói
“ Thẩm vấn cái đầu ông, ông có quyền gì mà thẩm vấn hắn,…. ta nói cho lão nghe tốt nhất là biến đi không thì gia gia ta sẽ xử lí ngươi..” Cổ Tâm hung dữ la lên, không hề nao núng trước Thâm Quy, còn Long Phong lúc này thì cười lên tiếng :” Thật là buồn, đường đường là một Đại Võ Sư Bát giai thế mà đi ăn hiếp hai đứa con nít như chúng ta, nhìn mặt mũi ông đúng là một tên du côn ngoài đường xó chợ….”
“ Hahahaha…..” lúc này toàn trường nhiều người đã không nhịn được cười mà đã cười phá lên, một rồi hai rồi mười rồi cả sảnh, ngay cả Vân Thi ngoài mặt lạnh lùng, nhưng trong lòng nàng đã muốn cười, khuôn mặt dịu ra…
“ Ngươi….. tên tiểu tử hỗn láo bất dạy này, hôm nay đừng hòng ai cứu ngươi, mau ngoan ngoãn theo ta đi về để mà điều tra, nếu không thì ta phải dùng vũ lực…” Thâm Quy mặt mày đã đỏ tới cực điểm, lúc này hắn thật sự muốn giết Long Phong. Còn Long Phong nghe xong thì cười, sau đó lắc đầu nói :” Vậy ý của lão là sao, đệ tử cắn người không được thì lão ra cắn người trả thù à…”
“ Vậy thì nhào vô mà cắn nè…” Long Phong ngoắc ngón tay về phía Thâm Quy khiến lão rốt cuộc không cần biết gì nữa, nhào về phía Long Phong đánh ra một chưởng. Long Phong liền đẩy Cổ Tâm qua một bên rồi đứng thủ thế chuẩn bị đón chưởng lực, hắn còn tính vận dụng Ngũ Phong Lốc Giáp mà đỡ đòn trực diện, nhưng lúc này có một thân ảnh bay thẳng vào trong, chắn trước mặt Long Phong và một chưởng đánh bay Thâm Quy.
Tên Thâm Quy văng ra ngoài, phụt một ngụm máu, ngước lên nhìn rồi lập tức run rẫy :” Viện…viện trưởng, ngài sao lại ở đây ?”
“ Ta tới để nhìn ngươi làm gì, hơn nữa ta mà không tới thì ngươi đánh chết đệ tử của ta sao….” Cổ Nguyên lúc này cười nói, sau đó tức giận mà nhìn về phía Thâm Quy, hắn lúc này như một cơn bão, tức giận có người dám động vào đệ tử yêu quý của hắn..
“ Viện….viện trưởng, ta…ta..không biết hắn là đệ tử của ngài, nếu ta biết thì có cho ta mười lá gan ta cũng không dám…” Thâm Quy hối hận mà quỳ xuống nói, hắn rất là sợ vị viện trưởng này, bởi vì người trước mặt hắn có thể một chỉ mà kết thúc mạng sống của mình, hơn nữa tính tình hỉ nộ thất thường, không ai dám trêu…..
“ Lần này người ngươi cần xin lỗi là đệ tử của ta, chứ không phải ta, không phải ngươi bên thằng đệ tử của ngươi lắm à, chờ một chút…..Võ Bàn chết tiệt, ngươi đi tới đây cho ta…. “, Cổ Nguyên nói lập tức dừng lại, rồi hướng ra ngoài mà hét lên, một hồi sau Võ Viện Võ Bàn tới nơi. Khi hắn tới nơi thì thấy cảnh tượng trước mắt, hắn lau mắt vài lần, rồi đi tới hỏi Cổ Nguyên và được Cổ Nguyên kể lại từ đầu tới cuối. Võ Bàn tuy là dành hết thời gian vào tu luyện, nhưng hắn bình sinh ghét nhất là những kẻ tiểu nhân, dùng quyền mà ức áp người khác, hắn quay lại dùng Võ Khí hút tên Thâm Quy rồi một tiếng “ Rắc….”, cổ của tên Thâm Quy bị Võ Bàn bẻ gãy ngay tức khắc, sau đó hắn ra lệnh cho đệ tử Võ viện lôi tên Liễu Lam về để xử lí sau. Sau đó hắn quay lại mà nhìn Long Phong và cười nói :” tiểu tử, ngươi dạo này gây ra một đống rắc rối đó, ngươi chắc là mình làm đúng không đấy ?”
“ Chỉ cần không thẹn với chính mình thì không cần phải sợ bất kì thứ gì, ai nghĩ gì thì cũng mặc kệ. Sống tự do mới chính là cách sống thoải mái nhất !” Long Phong nhìn Võ Bàn mà trả lời, còn Cổ Nguyên nghe xong thì cười gật đầu, Võ Bàn thì cười to lên :” Hahahaha tiểu tử, hay cho câu sống tự do, ta rất là muốn ngươi làm đệ tử đó nhưng viện trưởng đã dành rồi thì ta cũng không làm gì. Có gì rảnh hay rắc rối cứ nói với ta, ta đi làm thịt tên gây rắc rối cho ngươi….” Võ Bàn gật đầu nói, rồi quay lại chào Cổ Nguyên rồi lập tức biến mất.
Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, thì Long Phong cũng đăng kí xong bang hội của chính riêng mình, Long Phong đương nhiên là hội trưởng, phó hội trưởng là Mã Siêu và Vân Hằng, Cổ Tâm và Vân Thi đều nói rằng chính bản thân họ chỉ muốn gia nhập thôi, không muốn làm việc, nên cuối cùng công việc đổ lên vai hai tên này. Long Phong cười cười, hứa cho bọn họ một phần quà mới khiến bọn họ chấp nhận.
Cổ Nguyên lúc này lên tiếng :” tiểu Phong, con đã nghĩ ra tên gì cho Bang Hội chưa ?”
“ Con cũng đã nghĩ sẵn một cái tên rồi, con muốn đem bang hội của mình đưa lên trên cao, phát triển mạnh mẽ, nên con sẽ đặt tên hội là Bang Hội Phi Thiên !”, Mã Siêu và những người khác nghe xong thì ngẫm nghĩ một cái liền gật đầu, Cổ Nguyên thì cười vui vẻ vì hắn thấy được cái hay của tên này….
“ Được, hay cho cái tên Phi Thiên…, được rồi hôm nay là ngày vui, chúng ta về ăn một bữa thịnh soạn nào, hôm nay ta đã !” Cổ Nguyên cười nói
“ Gia gia anh minh !” Cổ Tâm mừng rỡ, chạy lại ôm cánh tay Cổ Nguyên là lắc lư, sau đó cả nhóm rời đi để chuẩn bị một tiệc mừng ngày ra đời của bang hội Phi Thiên, đương nhiên trước khi đi Long Phong cũng đã dặn dò nhóm người đi theo hãy báo danh vào ngày mai, địa điểm thì hắn đã chọn rồi, chính là cả vùng đất phủ đệ của hắn, có đủ rộng để xây dựng bang hội ở đó, mọi việc này Long Phong giao nó cho Truy Phong………