Quyển 2 Chương 107: Lập Bang Hội (1)
“ Vậy sư phụ còn chuyện gì dặn dò nữa không ?” Long Phong nhìn tên sư phụ tiện nghi này mà hỏi, Cổ Nguyên thì cười cười lắc đầu. Long Phong thấy thế thì lập tức đi ra ngoài, nếu ở lại đây thêm phút nào thì hắn sẽ đập tên sư phụ này lắm.
Đi ra khỏi phòng thì hắn đi một mạch tới Tàng Thư Các, trên đường đi hắn nhìn thấy rất nhiều đệ tử đang lo lắng, rồi bàn tán xôn xao chuyện sáng nay, ngoài ra còn rất nhiều người đang đi kiểm tra xung quanh. Lúc này có tiếng la lên :” Giao Phong, tính đi đâu thế ?”
Quay đầu lại thì thấy người kêu mình là Mã Siêu, đi theo phía sau là Mã Vân với Vân Hằng, Long Phong thấy vậy thì nói :” Ta tính đi tới Tàng Thư Các muốn đi chung không ?”
“ Huynh tính mượn sách à ?” Mã Vân thì chạy lên, quàng chặt cánh tay Long Phong rồi hỏi. Long Phong cười khổ rồi gật đầu, cô nàng này đúng là tự nhiên. Vân Hằng lúc này thắc mắc hỏi :” Phong ca, cái vụ xác chết đó là sao vậy ?”
Long Phong nhìn qua ba người, suy nghĩ cái gì đó rồi lập tức hỏi :” Ba người muốn nghe đúng không ?”, ba người kia nghe Long Phong hỏi, rồi cùng nhau gật đầu. Long Phong lên tiếng :” Đi theo ta !”, rồi quay đầu đi, hướng là phòng của hắn. “
Một hồi sau thì bốn người ngồi xuống, Mã Vân thì chạy lại ngồi kế Long Phong, sau đó hắn bắt đầu kể lại từ đầu tới cuối câu chuyện, nguyên nhân và thủ phạm đó có đặc điểm gì. Ba người còn lại nghe xong thì cũng rùng mình, Mã Vân thì được Long Phong ôm nên mới đỡ sợ, sau đó Mã Siêu lên tiếng :” Vậy tên này sẽ còn tiếp tục làm như thế nữa ?”
“ Chắc chắn là thế rồi, nhưng chúng ta vẫn không biết là tại sao và hắn ngắm vào những người nào, kiểu gì?” Long Phong lắc đầu mà trả lời, thật tình là hắn đang bí
“ Vậy Phong ca, huynh nghĩ rằng nếu có những tài liệu cũ thì có thể điều tra được gì không ?” Vân Hằng lấy ra một cuốn vở, rồi lên tiếng hỏi. Còn Long Phong thì gật đầu, nếu có được thông tin của những cái chết trước thì có lẽ hắn sẽ biết được chút gì. Vân Hằng gật đầu ném cuốn vở cho Long Phong, cầm đó lên mà cùng đọc với ba người, gần nửa tiếng trôi qua Long Phong và nhóm người Mã Siêu và Vân Hằng cũng đọc hết những gì mình cần.
“ Những người mà hắn chọn khá trẻ, đẹp trai hơn nữa còn có thực lực kha khá. Hơn nữa những người này thường có đặc điểm khác với người thường một chút, chẳng hạn màu tóc, màu mắt,….“ Long Phong lên tiếng kết luận, Mã Siêu và Vân Hằng nghe Long Phong nói thì lập tức ngước đầu nhìn Long Phong, ngay cả Mã Vân cũng thế.
“ Làm gì mà nhìn ta như thế ?” Long Phong thắc mắc mà hỏi
“ Thì những đặc điểm đó, huynh đều có tất cả mà….” Vân Hằng chỉ chỉ Long Phong mà trả lời, lúc này Long Phong mới giật mình rồi ngẫm lại, rồi cười lắc đầu :” Xem ra ta cũng sẽ bị nhắm tới rồi…”
“ Vậy huynh có dự tính làm gì không ?” Mã Vân lo lắng nhìn Long Phong hỏi, hai tay nắm chặt cánh tay của hắn không buông. Long Phong thì cười cười vỗ vỗ bàn tay của nàng, sau đó nói :” Đừng lo ta sẽ không sao, cả căn phòng này đã được bố trí một kết giới mạnh mẽ, khó mà có thể phá vào nên sẽ an toàn một chút…”
“ Vậy thì tối nay ta sẽ ngủ ở đây để bảo vệ huynh, còn hai người bọn huynh thì chắc đã mệt rồi nhỉ, nên về để ngủ và nghỉ ngơi cho ngày mai, phải không?” Mã Vân cười nói xung phong lên, sau đó quay qua nhìn hai người Mã Siêu và Vân Hằng, hai mắt trừng lên ý nói là mau mau đi ra.
Mã Siêu và Vân Hằng cười khổ, sau đó Mã Siêu lên tiếng :” Vậy bọn ta về trước, để muội muội ở lại chăm sóc ngươi, có gì thì cứ kêu hai người chúng ta sẽ chạy đến !”
“ Vậy Phong ca, đệ về trước !” Vân Hằng cười nói rồi vẫy tay nhìn Long Phong, sau đó kéo Mã Siêu đi ra, chỉ để lại Mã Vân đang mừng rỡ và Long Phong đang suy nghĩ làm sao để dụ hung thủ ra mặt. Một hồi sau hắn liền nằm xuống mà suy nghĩ, bên canh Mã Vân thì đi ra đóng cửa lại rồi leo lên giường mà nằm kế bên hắn, Long Phong cũng thấy được quay qua hỏi :” muội sẽ không hối hận ?”
“ Sau này cả thế giới sẽ chống lại ta, ngay cả phụ thân muội, muội sẽ làm gì ?”
“ Nếu cả thế giới chống lại huynh, thì ta sẽ đứng kế bên huynh mà chống lại cả thế giới !” Mã Vân mặt nghiêm túc mà nói, Long Phong nghe xong thì cười rồi hỏi :” Vậy được rồi, đi về đi, để ta suy nghĩ, sau này chúng ta sẽ ngồi nói chuyện lại….”
“ Nhưng….”
“ Được rồi, về đi ta muốn nghỉ ngơi, còn ngày mai ta phải gặp viện trưởng nữa, mai mốt muội lại ghé “ Long Phong xoa đầu nàng rồi nói, Mã Vân tuy không muốn cũng không muốn làm Long Phong giận nên đồng ý rồi đi về. Còn Long Phong sau khi tiễn nàng về thì liền đóng cửa lại rồi nói :” Ra đi !”
“ Thiếu gia !” Người tới là Hắc Hổ
“ Có chuyện gì không ?” Long Phong lên tiếng hỏi, xông vô tận đây, chắc có chuyện lớn xảy ra…
“ Thiếu gia, có thông tin về những vụ việc xảy ra gần đây ở học viện, có dấu vết của Phản Thiên Hội, và như thiếu gia dự đoán…”
“ Thế à,…. còn chiến trường thì sao rồi, hai bên có động tác gì không ?” Long Phong cầm tờ giấy thông tin bỏ vào trong người rồi hỏi
“ Hai bên vẫn đứng thủ, tướng quân theo lệnh của ngài đã bắt đầu cải tạo Thiên Lang tộc và giúp đỡ, sau đó thu phụ họ, nhưng tên Viên thống lĩnh thì phản đối, nhưng nhờ có áp lực từ bên chúng ta nên tên hoàng đế không phê chuẩn được…”
“ Xem ra ta phải hoàn thành việc ở đây nhanh chóng để về chỉnh đốn rồi, ta cũng lâu rồi không ra mặt, mọi người chắc đã quên mất ta rồi nhỉ !!” Long Phong cười nhép miệng rồi nói, sát khí bắt đầu tràn ra, một hồi sau hắn lại nói :” Được rồi, cứ theo kế hoạch mà làm, rồi báo cáo lại cho ta sau !”
“ Vâng thiếu gia !” Hắc Hổ trả lời xong rồi biến mất, còn Long Phong thì vẫn đang suy nghĩ về vấn đề ở đây. Hắn lắc đầu rồi bắt đầu ngồi trên giường mà tu luyện,….
Buổi tối tới, một bóng đen đang đi trên những cái nóc nhà, rồi dừng lại trước một căn phòng. Long Phong nóc cửa rồi quan sát xung quanh, lúc này cửa phòng mở ra thì thấy người tới là Long Phong nên Vân Thi cho hắn vào, sau đó liền lên tiếng : Ngươi tới đây hôm đây chứng tỏ là có thông tin gì mới à ?”
“ Có thì có thôi, ta nhận được tin là mấy ngài nữa thì bên trên sẽ cử một nhóm học sinh xuất sắc nhất hoặc có thực lực đi vào khu rừng mà do thám, coi có thưc sự bên trong có vấn đề không !” Long Phong đi tới một cái ghế rồi ngồi xuống mà nói, còn Vân Thi thì nhìn chằm chằm Long Phong, khiến hắn kì quái.
“ Bộ ta nói sai gì à…?”
“ Không, không chỉ là kì quái tại sao ngươi lại quan tâm cái vụ này như thế hình như không liên quan gì tới ngươi mà…” Vân Thi thắc mắc nhìn Long Phong mà nói
“ Trừ khi… ngươi cũng là đệ tử của học viện này, đó có thể là lí do tại sao ngươi lại quan tâm như thế !”
“ Cô thắc mắc kì lạ quá, ta chỉ là tò mò thôi, đừng có mà đoán mò…” tuy trúng tim đen nhưng Long Phong vẫn bình tĩnh mà trả lời, không gấp không nhanh không chậm, tốc độ bình thường không đổi.
“ Vậy ta hỏi ngươi, ngươi báo cho ta như thế thì ngươi cũng phải đi chứ, dù sao ngươi rất là hứng thú với vụ này chẳng lẽ ngươi lại không tò mò à ?” Vân Thi nhìn hắn mà phản bác, Long Phong thì không biết nói gì, “ Nói chung hôm nay thế thôi, Vân cô nương, ngủ ngon….”, Long Phong không đợi Vân Thi lên tiếng thì lập tức nhảy ra cửa sổ rồi biến mất, còn Vân Thi thì ngồi đó nhìn hướng Long Phong rời đi, sau đó nhép miệng cười một cái, đứng dậy đóng cửa sổ lại….
Sáng hôm sau Long Phong tỉnh dậy, và thấy hắn đang ngồi trên bàn mà ngủ gật, liền nhớ ra tối hôm qua khi về thì ngồi đọc sách rồi ngủ lúc nào không hay, đứng dậy tập thể dục buổi sáng rồi làm những cái cần làm trước khi tới phòng ăn.
Khi tới đó thì Long Phong thấy sảnh ăn đã đầy ấp người, hắn ngó xung quanh thì cũng tìm thấy nhóm người Mã Siêu, đi lại và ngồi xuống, bắt đầu một bữa sáng…..