Quyển 1 Chương 13: Tiệc Sinh Nhật (3)
Lúc này người tặng quà vẫn chen lấn, đông như một mèo thấy mỡ, liếm hoài mà không bỏ. Long Phong quay về chỗ ngồi với Nam Cung Tiết. Lúc này Long Phong liền hỏi:” Nhớ kĩ mấy thứ em dặn chưa? “
“Nhớ rõ rồi “Long Thế Tinh tự tin trả lời. Nam Cung Tiết ngồi kế bên lên tiếng nói :” Đừng lo, có gì quên thì ta sẽ nhắc cho đệ cho ! “ Long Thế Tinh nghe xong, tưởng mình nghe lầmm, liền quay đầu nhìn Long Phong, thấy hắn gật đầu, Long Thế Tinh ngu gì không nhận người anh em này. Hắn liền nói: “Nam cung đại ca, giúp tiểu đệ nha. “ Hắn vừa cười vừa nói, giống như sơ cơ hội này sẽ bay qua mà không quay trở lại. Lúc này Long Phong ra hiệu, Nam Cung Tiết hiểu ý liền đứng dậy nói: “ Các vị không biết có thể nghe ta một vài ý kiến không ? “
Lúc này ai cũng dừng lại để nghe vị thiên tài Hoàng tử này nói. Thấy mọi người đã tập trung, Nam Cung Tiết liền nói: “ Bây giờ nếu chúng ta vừa tổ chức tặng quà hoặc là có thể làm thơ để tặng cho Lý tiểu thư. Không biết mọi người và Lý tiểu thư thấy thế nào? “
Lý Thanh Trúc nghe xong liền gật đầu, còn những người khác cũng nhau nhau lên đồng ý. Làm thơ sẽ dễ gay ấn tượng với người đẹp hơn. Sau khi mọi người đồng ý, Nam Cung Tiết quay về chỗ ngồi và làm ra động tác đã thành công. Long Phong thấy thế liền nói : “ Huynh chuẩn bị ra sân đấy nhé “ Long Thế Tinh liền nói: “ Đừng lo, anh sẽ làm được “. Long Phong không nói gì, chỉ hi vọng là ổng không làm hỏng cái gì.
Lúc này đã có nhiều công tử thay nhau làm thơ, đa phần là học chưa tới nơi tới chốn, lại gặp ba nàng tiêu thơ lại thích đọc thơ từ nhỏ nên chả ai mà làm được một bà thơ hay. Lúc này tới lượt Long Thế Tinh làm , mọi người ai cũng nhìn hắn, có người quen hắn thì chỉ cười, riêng chỉ có Long Phong và Nhị Hoàng tử là thờ ơ, lúc này Long Thế Tinh nói: “ Hôm nay là vinh hạ của tại hạ được tham dự vào tiệc sinh nhật của Lý Tiểu Thơ, hôm nay ta mạn phép làm một bài thơ “
Trích:
Hoa triêu nhật noãn thanh loan vũ
Liễu nhứ phong hòa tử yến phi
Độ Hoa triêu trích phùng hoa chúc
Bằng nguyệt lão thí bộ nguyệt cung.
Dịch:
Sớm hoa ngày ấm loan xanh múa
Liễu bông gió thuận én biếc bay
Độ hoa sớm đúng giờ hoa đuốc
Nguyệt lão se sánh bước cung trăng
Sau khi Long Thế Tinh đọc bài thơ xong ai cũng ngơ ngác, ngơ ngác vì quá hay, và những người quen biết hắn đều giật mình, từ khi nào hắn biết làm thơ. Lúc này Nhị Hoàng tử đứng lên đầu tiên vỗ tay, rồi người thứ hai, thứ ba rồi cả quảng trường. Lý Thanh Trúc sau đó liền đứng lên :” Cảm tạ Long công tử vì bài thơ này, nó rất hay. “ Lúc này ai cũng ghen ghét tên này, không biết đâu ra làm được bài thơ hay thế. Lúc này Nam Cung Lạc Nhạn và Đông Tuyết đều nhìn ra vấn đề, làm thơ lại không cần suy nghĩ, đọc ra giống như đã biết trước, hai nàng nhìn nhau và thấy Lý Thanh tuyết gật đầu, Nam Cung Lạc Nhạn và Đông Tuyết liền đứng lên và nói cùng một lúc:” Không biết Long công tử có thể vì mỗi người chúng ta làm một bài thơ không ? “ Long Phong nghe xong câu này liền phun hết nước hắn mới uống, làm ai cũng nhìn hắn, khiến Long Phong ngượng ngùng nói : “ Hahaha bị sặc bị sặc “ xong rồi cuối đầu xuống suy nghĩ làm sao đối phó hai vị tiểu thư này. Lúc này nhị hoàng tử định giải vây thì Nam Cung Lạc Nhạn liền nói: “ Nhị ca ta chỉ muốn Long công tử làm một bài thơ nữa chắc cũng không có vấn đề gì nhĩ ? “ Nam Cung Tiết thấy vẻ mặt của em gái hắn, liền rụt đầu ngồi xuống, đưa mắt về phía Long Phong lắc đầu, còn tứ hoàng tử lúc này chỉ cuối đầu ăn và ăn, chả để ý gì hết.
Lúc này Tây Quý Phi thì ngồi xem kịch, hoàng hậu thì không biết con gái mình bị gì, tính nói thì lúc này Long Phu nhân nắm tay và lắc đầu, Lý Phu nhân thấy thế cũng muốn biết kết quả. Lúc này Long Phong nhìn thấy mẫu thân hắn làm vậy, tức là mẫu thân biết rồi. Còn Long Thế Tinh thì nhìn về phía Long Phong cầu cứu, thế là hắn hết cách liền đứng lên giải vây cho đại ca hắn “ Rất cảm ơn vì sự nhã hứng của hai vị tiểu thư, đại ca ta đã làm một bài thơ cho Lý Tiểu Thư rồi, chắc huynh ấy đã mệt nên ta sẽ thay huynh ấy làm hai bài thơ tặng cho hai vị, không biết thế nào? “
Nam Cung Lạc Nhạn và Đông Tuyết đã thấy bắt được người đứng sau, tức là rất phấn khởi, bởi vì hai nàng biết Long Thế TInh Không thể nào làm ra một bài thơ hay đến thế. Thế là Đông Tuyết liền nói : “ vậy xin mời vị Long công tử này làm đi . “
Long Phong nói :” Ta sẽ làm hai bài thơ, bài đầu tiên cho công chúa, và bài thứ hai cho Đông Tuyết tiểu thư lần lượt. “
Trích:
Hoa nguyệt tân trang nghi học liễu
Vân song hảo hửu tảo tài lan
Tiêu suy dạ sắc tam canh vận
Trang điểm xuân dung nhị nguyệt hoa.
Hãn thấp hồng trang hoa đới lộ
Vân đôi lục mẫn liễu đà yên
Hoa triêu xuân sắc quang hoa chức
Liễu nhứ kỳ tư họa liễu my.
Dịch:
Trăng hoa vẻ mới nên tìm liễu
Cỏ thơm bạn tốt sớm trồng lan
Tiếng tiêu thủ thỉ suối ba canh
Vẻ xuân tô điểm hoa hai tháng.
Hoa nặng sương đêm áo đẫm nước
Liễu tuôn khói sớm tóc vờn mây.
Hoa sớm sắc xuân rạng đuốc hoa
Liễu trông vẻ lạ tô mày liễu.
“ Không biết hai vị “ Bách bàn nan miêu “ có hài lòng không về hai bài thơ trên. “ Lúc này xung quanh ai nấy đều vỗ tay, thơ rất hay, đặc biệt là xuất phát từ một đứa bé sáu tuổi. Long Phu nhân thì mỉm cười, nàng biết là không phải Tinh nhi làm mà. CÒn Lý Phu nhân và Tây Quý phi đang suy nghĩ gì thì không ai biết. Còn hoàng hậu đã hiểu tại sao rồi, xem ra đứa em trai tốt nhỉ. Còn ba vị tiểu thư bây giờ thì lại càng tò mò vì Long Phong hơn, muốn biết là hắn có thể làm bao nhiêu bài thơ. Lúc này lão quản gia đã thấy thời cơ tới, lão lui về phía sau màn, Long Phong cũng thấy, biết là kế hoạch muốn bắt đầu. Lúc này hắn nhìn qua Nam Cung Tiết và gật đầu , còn Long Thế Tinh thì đang nhìn Đông Tuyết mà không biết rằng Long Phong đang ra hiệu. Thế là Long Phong liền gõ đầu hắn và nói: “ Chuẩn bị kìa “ Tự nhiên lúc này một người nam đứng lên nói : “ Tại hạ là Tây Bắc Hàn không biết hôm nay có thế so tài đố liễn với Long công tử không ? Chúng ta có thể so tài với cho ba vị mĩ nữ này coi. “
Long Thế Tinh lúc này đứng lên nói :” Được, nếu Tây Bắc công tử có nhã hứng thì chúng ta làm nào? “ Nhị hoàng tử nhìn Long Phong có ý hỏi là Long Thế Tinh có ổn không. Long Phong chỉ nhìn hắn và nhún vai.
“ Được nếu Long Công Tử đã muốn thì chúng ta thi nào. Ta xin mạn phép đối trước “
” Nhất ngưu, nhất nữ, cộng canh điền. Nhất môn hướng hậu nhất môn tiền. Xin mời Long huynh đố lại nào ” Tây Bắc Hàn nói
” Nhất sư, nhất tiểu, vãn canh điền. Lưỡng đầu chi địa, lưỡng đầu thiên “ Long Thế Tinh liền nói lại, lúc này Long Phong đứng lên trả la to: “ Hay, rất hay. Đại ca giỏi thật.” Vừa nói vừa vỗ tay, sau đó Long Phong nhìn xung qunh ý là muốn kiếm thân ảnh.
“ Vậy lần này tới ta đối rồi “ Long Thế Tinh liền nối
” Âm hộ khai, âm hộ khai, âm vật cư chính vị, âm mao lưỡng biên bài, sư sãi đáo hậu lai !! Xin mời Tay Bắc huynh đố lại nào” Long Thế Tinh liền nói. Tây Bắc Hàn lúc này liền câm, vế đối này thật âm hiểm, một câu liền kết thúc trận đấu này, Long Phong liền vỗ tay tiếp:” Đại ca thật giỏi quá “
“Ta thua, Long huynh thật là tài giỏi” Tây Bắc Hàn chịu thua và ngồi xuống. Long Phong thì kế bên lằm mặt chúc mừng đại ca hắn, lúc này phía sau liền đi lên hơn cả chục người, hoàng hậu liền nói dậy nói :” Đây là một loại nước trái cây, được làm từ những loại trái cây ngon nhất, là nước uống độc nhất của Hoàng Thất. Hôm nay ta muối mời các cháu của các gia tộc thử nào. “
Nói xong nàng liền ngồi xuống, Long Phong nháy mắt ra hiệu cho nhị hoàng tử. Nam Cung Tiết thấy thế liền đứng lên hỏi :” Mẫu hậu không biết hài nhi có một ý nghĩ này ?”
Hoàng hậu nói :” Con cứ nói “.
“Không biết có thể ban cho Long công tử một ly, để cho Long công tử Long Thế Tinh thử trước được không? “