Quyển 2 Chương 97:Chiêu Sinh tại Đại Đô(2)
Một ngày trôi qua, đêm xuống nhường cho ánh sáng, người người thức dậy mà chuẩn bị cho một ngày mới. Long Phong tỉnh dậy vì bị cô nàng Mã Vân chạy qua mà nhảy lên người, khiến hắn không thể ngủ nướng được.
Một hồi sau thì hai ngươi đi ra ngoài sảnh, Mã Siêu đang đứng trước cửa mà chờ. Hắn nhìn thấy Long Phong và Mã Vân đang đi tới thì cười nhìn Long Phong rồi chọc hắn :” Sáng sớm được mĩ nữ đánh thức chắc là thoải mái rất nhỉ ?”
“ Cái gì mà mĩ nữ, chưa phát triển được nhiên, tạm chỉ là xinh thôi !” Long Phong nhìn Mã Vân cười nói, rồi sau đó bước lại chỗ Mã Đằng và Điền Phong đang đứng, để lại Mã Vân đang đỏ mặt và Mã Siêu đang cười thầm. Mã Đằng thấy Long Phong đang đi tới hướng mình, hắn cười nói :” Thế nào buổi sáng ngủ ngon lành không ?”
“ Nhờ ơn tướng quân, ta ngủ cũng tàm tạm, hơn nữa sắp phải mệt mỏi lắm rồi, sợ không có thời gian ngủ “ Long Phong nhìn Mã Đằng mà đáp, Điền Phong đứng kế bên mà lắc đầu, còn Mã Đằng thì cười to lên rồi vỗ vai Long Phong :” Sau này ta bồi thường cho, lo gì !”
“ Đi thôi !” Mã Đằng la lên rồi bước lên xe ngựa, Long Phong cùng với nhóm Mã Vân và Mã Siêu cũng bước lên xe ngựa mà đi tới quảng trường Hoàng Cung. Ngồi trên xe ngựa một hồi thì cũng tới, bước xuống và trước Long Phong là một đám đông, Mã Đằng lên tiếng :” Chúng ta đi hướng này để vô, dù sao hôm nay là năm năm một lần tuyển sinh nên có rất nhiều người tham gia để đổi đời.”
Long Phong gật đầu, rồi bước theo Mã Đằng, đi một hồi nhóm người cũng tới một cửa đặc biệt, rồi đi vào trong một cách dễ dàng mà không cần xếp hàng chờ. Long Phong quan sát xung quanh thì thấy đại sảnh lớn đã được trang trí, rồi sảnh cao cho các môn phái và học viện.
Long Phong và nhóm người của Mã gia ngồi chờ như thế gần nửa canh giờ, Long Phong để ý thấy có rất nhiều quan viên tới mà chào hỏi Mã Đằng, còn có nhiều người trong Hoàng thất, còn có tên nhị hoàng tử cũng đến chào nhưng chủ yếu là chào Mã Vân và cười nói với nàng. Cô nàng Mã Vân cũng rất bình tĩnh, lấy Long Phong ra làm bia đỡ đạn, hắn cũng cười khổ với cô nàng này. Tên nhị hoàng tử trừng mắt với Long Phong một cái rồi bỏ đi, để lại Mã Vân đang lè lưỡi với Long Phong.
Sau đó lần lượt là Hoàng thất, quan viên và những thế gia gia tộc của Xuất Thu. Vân gia, Lạc gia, Mã gia là Mã tướng quân gia tộc và Xuất gia tức là hoàng thất, và một số gia tộc nhỏ khác. Long Phong nhìn thấy Mã gia và Lạc gia người dẫn đầu là một lão già, Điền Phong nói thầm :” Hai người đó là gia chủ hiện tại của hai nhà Lạc và Vân.”
“ Hai lão già đó là người nắm quyền hải quân và kinh tế của Xuất Thu, Lạc Hùng và Vân Sơn, hai người đều là Đại Võ Sư Cửu giai, cùng cấp với Mã tướng quân. Hai lão già bất tử của hai gia tộc cũng là mộy Võ Vương nhị giai, nhưng bọn họ đang bế quan nên ít ra ngoài gặp người !” Long Phong nghe Điền Phong nói thì gật đầu, rồi lên tiếng hỏi :” Vây còn của Mã gia và Xuất gia, chúng ta có không ?”
“ Xuất Thu thì có nhưng nghe tướng quân nói rằng bọn họ đang bế quan nên không gặp người khác. Còn của Mã gia chúng ta thì đang đi ngao du khắp nơi nên cũng không biết ngài ấy ở đâu !” Điền Phong lắc đầu cười khổ, rồi quay qua nhìn Mã Đằng đang chăm chú quan sát xung quanh.
“ Thế à….”
“ Thật ra cuộc thi lần này học viện Hoàng Gia và các môn phái rất chú tâm, vì bọn họ muốn cân bằng thế lực giữa các môn phái. “ Điền Phong hai tay chống cằm nhìn về các đại môn phái và học viện mà nói. Long Phong quan sát về các môn phái và thấy những khuôn mặt quen thuộc, như tên Tăng Thư, Huyết Cận và cô nàng Cổ m Tú, còn có những khuôn mặt lạ.
Cổ m Tú lúc này nhìn thấy Long Phong thì hừ một tiếng, Cổ Đại Na thì cười khổ vì cô cháu gái mình, Bộ Luyện Sư đứng kế bên thì vẫy tay về Long Phong. Long Phong thấy thì cười vẫy tay lại, bỗng nhiên hắn cảm nhận được bàn chân đang bị ai đạp, quay lại thì thấy Mã Vân đang quay đầu hừ nhìn hắn, cười khổ.
Bỗng nhiên lúc này ở dưới quảng trường tiếng trống bắt đầu vang lên, ai cũng đầu im lặng, tên Hoàng thượng Xuất Vũ “giả” bước lên trên và nói :” Hôm nay là ngày năm năm một lần, các vị muốn trở thành một người có thực, người có thể thay đổi tương lai và vận mệnh của mình, vậy thì hãy chứng minh là mọi người có thực lực thay đổi nó !”
Dưới quảng trường lúc này ai ai cũng đang háo hức, trên này thì Mã Đằng đang dặn hai đứa con của hắn :” Nghe rõ không, phải chọn học viện Hoàng Gia nghe chưa, ta sẽ phái Ph…à Giao Long đi theo các con mà giúp đỡ…”
“ Vâng phụ thân !” Mã Vân và Mã Siêu đồng thanh trả lời, đương nhiên là Mã Vân háo hức rồi. Có Long Phong đi chung nàng cầu còn không được. Sau đó ba người đứng lên và đi xuống dưới quảng trường, với nhiều người khác nhau. Mã Đằng nhìn về phía nhóm người Long Phong nói thầm :” Long công tử, mong cậu có thể bảo vệ hai đứa con của ta….”.
Còn bên Hoàng thất lúc này, một lão già đang ngồi vuốt râu mà ngắm phía dưới, Cổ Đại Na ngồi bên cạnh lên tiếng :” Lão đầu phó viện trưởng, ngài có tính nhận ai không ?”
“ Nè tôi nói bà đừng có gọi tôi là lão đầu không, dù sao người ta cũng là phó viện trưởng của học viện Hoàng Gia.” Lão già lắc đầu nói, người này chính là phó viện trưởng của học viện Hoàng Gia, Vân Tấn.
“ Thật ra ta cũng không biết, quan sát ai thấy hợp cách hoặc là miễn cưỡng thì ta tiếp nhận thôi, còn bà ?” Vân Tấn phó viện trưởng nhìn về Cổ Đại Na hỏi
“ Có, ta nhìn trúng một người, còn muốn truyền toàn bộ y bát của ta nhưng người ta từ chối !” Cổ Đại Na cười nói, ánh mắt vẫn đang quan sát phía dưới, Cổ m Tú nghe thì hừ một tiếng, Bộ Luyện Sư thì che miệng cười.
“ Cái gì, có người dám từ chối làm đệ tử của bà, hắn bị ngu à ?” Vân Tấn giật mình mà hỏi, lúc này Long Phong hắt xì một cái rồi nghĩ thầm ai đang chửi xấu hắn. Sau đó hắn nghe một giọng nói kế bên vang lên :” Huynh đệ cậu cũng tới tham gia lễ tuyển sinh à ?”
Long Phong quay lại thì nhìn thấy người hỏi là một tên chạc tuổi mình, mặt mày tuấn tú, Long Phong nhìn hắn mà nói :” Cậu cũng vui thật, nếu tôi không tham gia thì đứng đây làm gì !”
“ Hahaha xin lỗi, ta tên Vân Hằng, không biết cậu tên gì ?” Vân Hằng cười nói đưa tay về Long Phong.
“ Ta tên Giao Phong !” Long Phong cười bắt tay lại rồi chỉ về hai người Mã Siêu và Mã Vân :” Đây là…..”
“ Ta biết họ, lâu rồi không gặp, Mã huynh, Vân muội !” Vân Hằng cười nói rồi chào hai người kia
“ À là Vân Hằng à, thế nào tính vào cùng với tỷ tỷ của cậu à ?” Mã Siêu cười mà vỗ vai nói
“ Chắc thế, haha tỷ tỷ của đệ cũng muốn đệ vào trong học viện, còn hai người ?”
“ Ta cùng muội muội cũng vào học viện cùng với Giao Phong !” Mã Siêu cười nói rồi chỉ tay về Long Phong. Sau đó bốn người cười mà trò chuyện chờ tới lượt của mình. Bỗng nhiên lúc này cả quảng trường ồ lên một tiếng thật to, nhóm người Long Phong thì quay lên trên võ đài nhìn, thấy được một cô gái trẻ tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, vẻ ngoài trưởng thành với đôi mắt trong thu hút toàn bộ đàn ông ở đây, và kế bên nàng là một tên trẻ tuổi, cỡ Long Phong, khuôn mặt đầy đặn nhưng lại non nớt, tay cầm cái quạt phe phẩy.
“ Lạc Hồng – Tư chất toàn diện “
“ Lạc Kính – Tư chất toàn diện “
Toàn trường giờ này ai cũng trầm ồ lên mà ngạc nhiên, những người đại diện cho các môn phái và học viện thì đang bắt đầu nhốn nháo mà âm thầm tranh giành hai người này, tư chất “toàn diện” ngu gì mà không tranh.
“ Tư chất toàn diện ?” Ở dưới đài, Long Phong quay qua mà hỏi Mã Siêu.
“ Lễ chiêu mộ ở đây được tuyển nhờ tư chất, gồm có Thể Chất, Tinh Thần Chất, Võ Khí chất, Lực Tốc chất và Thể Giác Chất, tương đương với Thiên Xung Ngũ Đại Mạch. Tuỳ theo chủng tộc mà họ có được tư chất khác nhau, tư chất mạnh yếu trước khi tu luyện !”
“ Sau đó tư chất được chia thành năm tầng: Hạ Bình, Trung Kích, Toàn Diện, Trác Việt và cuối cùng là Thánh Thể. Toàn Diện được gọi là thiên tài mười năm có một, Trác Việt là trăm năm có một và cuối cùng là Thánh Thể, sinh ra là con của trời. Trước giờ Toàn Diện thì có, Trác Việt thì xưa nay ta chưa bao giờ thấy !” Mã Siêu lắc đầu nhìn Long Phong mà giảng giải. Long Phong gật đầu coi như đồng ý và hiểu, sau đó suy nghĩ làm sao mà qua được cái ải này…..