Chúa tể tối cao của hỗn loạn Lý Dịch Phong, hắn và những cận thần của mình đã đánh chiếm gần nửa giang sơn võ lâm, không việc gì chúng không dám làm, máu tươi của những người vô tội và những cao thủ chính phái cứ thế mà thấm đẫm mặt đất. Hoạn lạc lại thêm hoạn lạc, càng ngày những mảnh đất càng ít đi. Bấy giờ Thiết Huyết Minh Chủ – Dương Tán cùng các chưởng phái cùng các cao thủ khác bày mưu tính kế đó là gài người vào bên trong rồi thực hiện nhiệm vụ ám sát bởi nếu đối đầu thì chẳng có cơ hội thắng. Vậy câu hỏi đặt ra là ai có đủ dũng khí để thực hiện nhiệm vụ khó như hái sao trên trời, lại thêm một việc đau đầu nữa khiến mọi người lại ồn ào bàn tán, cãi cự kẻ nói có người nói không.
“Mọi người”
Lúc này, Quỷ Gia Cát – Tây Môn Hoa từ đầu đến giờ im lặng bỗng nhiên lên tiếng, chỉ thấy ông vóc người khôi ngô, eo lưng thẳng tắp, đôi mắt thần quang nội liễm, tóc mi đã toàn bộ trắng, một bộ râu phiêu trước ngực, thật có dáng dấp tiên phong đạo cốt khiến người nhìn cũng phải kính cẩn ông vài phần.
Dương Tán minh chủ xoa trán đầy mệt mỏi rồi nói
“Quân sư, ông còn cách khác?”
Dường như ông đã quá mệt mỏi với cuộc chiến này chỉ mới 5 năm kể từ khi chiến tranh nổ ra ông cứ như đã già đi rất nhiều mỗi lời nói của ông đều chứa đựng sự bất lực.
Tây Môn Hoa hắng giọng nói.
“Ta không cần phải cử người mà chúng ta sẽ dùng chính những kẻ thân cận Lý Dịch Phong để giết hắn”
“Ông nói gì? Ý ông là chúng ta mua chuộc?” Vũ Chính chưởng môn Thái Huyền Sơn nhíu mày nhìn Tây Môn Hoa nói.
Tây Môn Hoa gật đầu rồi nói tiếp.
“Đúng vậy! Các hạ đã biết Lý Dịch Phong là ma đầu tàn độc kể cả những kẻ thân cận của hắn điều này dẫn đến nhiều kẻ dưới trướng rất bất mãn, nhiều kẻ cũng có mưu đồ giết hắn đặc biệt là Ngũ Thần Vương”
“Cứ cho là bọn chúng muốn giết Lý Dịch Phong đi nhưng chúng ta có cái gì để trao đổi với chúng” Vu Chính hỏi.
“Theo như thuộc hạ của ta thu thập được thì Ngũ Thần Vương vốn xuất thân từ Tây Vực bọn chúng luyện võ công có tên Cửu Tử Sinh Quyết mặc dù đem cho người luyện một sức mạnh lớn nhưng đổi lại thọ mệnh càng ngắn đi cùng lắm sống đến 50 tuổi. Vừa hay Y Thánh – Diệp Đà tiên sinh đã nghiên cứu thành công đan dược. Ta sẽ dùng vật này để trao đổi.”
“Vậy nhỡ đâu chúng lật mặt?”
“Cái đó đã nằm trong tính toán của ta”
Nghe đến đây mọi người nhìn nhau rồi gật đầu cũng phải thôi có lẽ đây là cách tối ưu nhất rồi. Nhận được sự đồng thuận của mọi người, cuộc đàm phán diễn ra rất kín đáo. Mấy ngày sau, tin tức Lý Dịch Phong chết vang vọng khắp toàn cõi võ lâm, nhân sĩ chính phái như tiếp thêm động lực nhanh chóng đẩy lui quân lính vốn như rắn mất đầu. Nhưng ở đời luôn có chữ “Ngờ”, Ngũ Thần Vương vốn tưởng rằng nhiệm vụ chúng thực hiện không có ai biết đã bị phát tác, Lý Vân con trai Lý Dịch Phong, tay cầm đao đằng đằng sát khí, một mình hạ sát năm kẻ phản bội sau đó hắn liền một mình cùng đám tàn quân ít ỏi chống đỡ giữ được một phần giang sơn.
Lý Vân đứng trên đỉnh núi tức giận nhìn nhân sĩ chính phái đang ăn mừng chiến thắng, lòng hắn như nuôi thêm thù giết cha, và trên hết hắn muốn thâu tóm toàn võ lâm. Khác với cha hắn vốn ngạo mạn khinh thường kẻ khác nên mất phòng bị dẫn đến cái chết, Lý Vân rút kinh nghiệm từ cha hắn, hắn tuyệt đối không tin tưởng ai nếu không cùng huyết thống vậy nên mục tiêu của hắn là mở rộng hậu cung của mình, sinh ra những đứa con ưu tú để làm vũ khí cho hắn. Không để chậm trễ Lý Vân đã lựa chọn những thiếu nữ có võ công cao cường hay có thể chất đặc biệt để làm máy đẻ cho hắn, rất nhanh những thiếu nữ đó liền rơi vào bẫy của hắn càng khiến chính phái thêm hận Lý Vân. Lần lượt những đứa con của hắn được sinh ra Lý Vân lập tức ra leejnhcho những kẻ có võ công cao trong giáo phái huấn luyện hòng biến chúng thành những cỗ máy giết người.
Lần đầu viết truyện mong mọi người ủng hộ và góp ý, chương đầu viết có thể ngắn do tài viết có hạn.