Huyền Thiên Hồn Tôn – Chương 234: Luyện hồn sư khảo hạch (1) – Botruyen

Huyền Thiên Hồn Tôn - Chương 234: Luyện hồn sư khảo hạch (1)

Diệp Huyền dừng bước, sau khi nhìn thấy kiến trúc này thì hai mắt lập tức lóe sáng.

Kiến trúc này chính là hồn sư tháp trong vương thành của Lưu Vân Quốc.

– Đúng rồi, ngũ hành chi thạch không chỉ là tài liệu luyện dược, mà cũng là một loại tài liệu luyện hồn nữa, hiệp hội luyện dược sư không có, nhưng chưa chắc hồn sư tháp không có.

Trong lòng Diệp Huyền lập tức sinh ra chút chờ mong, đột nhiên xoay người đi vào bên trong hồn sư tháp.

Ngược lại với hiệp hội luyện dược sư, hồn sư tháp càng có vẻ trang trọng và túc mục hơn, mặt đất được lát đá cẩm thạch màu đen, phát ra một loại trang nghiệm và hùng hậu khiến cho người ta không nhịn được mà sinh ra một cỗ kính cẩn.

Quản lý ở hồn sư tháp còn nghiêm khắc hơn nhiều so với hiệp hội luyện dược sư. Tuy rằng bên trong có không ít người, nhưng không ồn ào nhiều.

– Xin hỏi các hạ tới hồn sư tháp để làm gì?

Một mỹ nữ phục vụ sinh, đứng trước quầy phục vụ bình tĩnh mở miệng, tuy rằng nho nhã lễ độ, nhưng từ trong khung vẫn toát ra vẻ cao cao tại thượng.

– Ta tới để tiến hành khảo hạch trình độ luyện hồn sư.

Diệp Huyền thản nhiên nói.

Đối với loại cao ngạo kia của đối phương, hắn không có phản ứng gì hết, bởi vì hắn biết rõ, đây không phải loại cao ngạo của cá nhân nàng ta, mà bất kỳ nhân viên nào của hồn sư tháp cũng đều có.

Ở Thiên Huyền đại lục này, luyện hồn sư là chức nghiệp cao quý nhất, không gì có thể thay thế.

Bất kỳ một nhân viên nào làm việc trong hồn sư tháp đều thế này.

Mỹ nữ phục vụ sinh kia nghi hoặc nhìn Diệp Huyền:

– Xin hỏi ngươi muốn khảo hạch trình độ nào?

– Đương nhiên là luyện hồn sư nhất phẩm!

Đồng tử của mỹ nữ phục vụ sinh kia đột nhiên co rút lại, thần thái cũng có chút cung kính:

– Không biết các hạ có tiến hành đăng ký ở những hồn sư tháp khác của vương quốc hay chưa, nếu như đã đăng ký rồi thì xin điền vào đây, nếu như chưa hề đăng ký qua thì chỉ cần điền vào trong bảng này là được, ta lập tức thông báo với các quản sự, tiến hành giám định cho ngươi.

Mỹ nữ phục vụ sinh lấy ra một bảng, vẻ lăng nhân khi nãy đã triệt để biến mất không thấy đâu.

Sự cao ngạo của phục vụ sinh trong hồn sư tháp chỉ nhằm vào những võ giả tới đây xin nhờ vả luyện hồn sư mà thôi, còn đối với những luyện hồn sư mà nói thì căn bản không dám cao ngạo tí nào.

Mỹ nữ phục vụ sinh này vốn đang cho rằng thiếu niên trẻ tuổi như Diệp Huyền tới đây chắc chắn là vì võ hồn bị thương tổn gì đó cho nên tới để trị liệu, nhưng lại không ngờ Diệp Huyền căn bản là luyện hồn sư học đồ tới đây để tiến hành đăng ký khảo hạch, gương mặt vốn đang giữ vẻ lãnh diễm cao quý lập tức mang theo nụ cười nịnh nọt.

Nhanh chóng điền mấy tin tức như tên, tuổi của mình lên bảng mà mỹ nữ phục vụ sinh kia đưa tới, nhìn thấy Diệp Huyền mới mười lăm tuổi, mỹ nữ phục vụ sinh này lại càng bãi tư thái thấp hơn nữa, nụ cười càng thêm quyến rũ.

Mặc kệ Diệp Huyền có thể thông qua lần khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm này hay không, luyện hồn sư học đồ mới mười lăm tuổi đã có thể tiến hành khảo hạch, tiền đồ tương lai nhất định là không thể đo lường.

Mỉm cười nhìn Diệp Huyền điền xong tin tức, mỹ nữ này mới thản nhiên cười, dịu dàng nói:

– Vị tiên sinh này, xin đi theo ta.

Theo chân đối phương, Diệp Huyền đi về phía bên trong của hồn sư tháp.

Thực tế, sở dĩ Diệp Huyền tham gia giám định luyện hồn sư này là bởi vì hắn biết rõ, quy cũ của hồn sư tháp cũng không khác mấy so với hiệp hội luyện dược sư.

Tài liệu trân quý của hồn sư tháp cũng không phải ai cũng có thể mua được, phải là nhân viên nội bộ mới có thể mua được, cho nên Diệp Huyền mới chuẩn bị lấy được thân phận luyện hồn sư nhất phẩm xong lại tiếp tục hỏi xem có ngũ hành chi tinh hay không.

Bởi vì hắn biết rõ, mình mà đi vào đã hỏi bảo vật cao giai này ngay, với tình cách của phục vụ sinh trong này, nhất định sẽ chỉ khinh khỉnh nhìn hắn.

Hai người nhanh chóng đi tới trước cửa một gian phòng.

– Vị tiên sinh này, bên trong chính là phòng khảo hạch của hồn sư tháp chúng ta, ba vị đại sư đang chờ ở bên trong.

Diệp Huyền gật đầu, đẩy cửa bước vào.

Phòng khảo hạch này rất rộng lớn, bên trong bày đầy đủ các loại dụng cụ, ở trước phòng khảo hạch có để một cái bàn, ba vị nam tử mặc áo luyện hồn sư đang ngồi ở đó, trao đổi cùng nhau.

Nhìn thấy Diệp Huyền đi vào thì ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn Diệp Huyền.

Ba người nhìn thấy bộ dạng Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy đều hơi giật mình, rõ ràng không ngờ tới người khảo hạch cư nhiên lại còn nhỏ tuổi như vậy.

Đối mặt với ba đạo ánh mắt sắc bén kia, Diệp Huyền hồn nhiên không để ý, không hề hoảng loạn và sợ sệt chút nào, trực tiếp đi vào ngồi xuống trên ghế.

– Ba vị khảo quan, tại hạ Diệp Huyền, năm nay mười lăm tuổi, tới đây khảo hạch luyện dược sư nhất phẩm.

Diệp Huyền thản nhiên mở miệng nói, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

Ba vị luyện hồn sư này đều khẽ giật mình.

Những luyện dược sư học đồ trước kia tới đây khảo hạch, nhìn thấy bọn họ có ai mà không nơm nớp lo sợ, e ngại đủ thứ, thậm chí có một vài võ giả cấp bậc địa võ sư cũng hệt như vậy, nhưng không ngờ thiếu niên này không hề có chút khẩn trương gì, giống như nơi này chính là nhà của hắn vậy, bộ dạng thản nhiên thoải mái, vô cùng tự nhiên.

Ngay lúc đầu, ba người còn tưởng rằng là Diệp Huyền cố ý giả bộ như vậy, nhưng bọn họ thân là luyện hồn sư, khả năng quan sát vô cùng tốt, sau khi nhìn rõ thần sắc trên mặt Diệp Huyền thì lập tức phát hiện vẻ thản nhiên của thiếu niên này cũng không phải đang vờ vịt ra vẻ, mà là thật sự không hề khẩn trương tí nào.

Bọn họ làm khảo quan khảo hạch nhiều năm như vậy rồi, lần đầu tiên gặp trường hợp thế này, trong lòng không khỏi cảm thấy tò mò.

– Ba vị khảo quan, có thể bắt đầu khảo hạch rồi chứ?

Nhìn thấy ba người kia không ngừng dò xét mình mà không hề bắt đầu khảo hạch, Diệp Huyền liền nhướng mày, sau đó mới thản nhiên lên tiếng nhắc nhở.

Bản thân hắn kiếp trước là hồn hoàng bát phẩm, có trường hợp nào mà chưa từng thấy qua, cho dù là tổng bộ hồn sư tháp của Thiên Huyền đại lục hắn cũng từng tới rất nhiều lần rồi.

Hôm nay vào hồn sư tháp của một vương quốc nho nhỏ tiến hành khảo hạch, nếu như nói trong lòng hồi hợp thì quá buồn cười.

– Gấp cái gì chứ, chúng ta còn chưa bắt đầu, ngươi là người bị khảo hạch thì gấp như vậy làm gì?

Một vị khảo quan trong số đó lập tức trầm mặt, lớn giọng quát lên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.