Suy tính đến chuyện phần lớn luyện dược sư đều thích tự do, cho nên hiệp hội luyện dược sư cung đình cũng không ước thúc gì nhiều đối với luyện dược sư, như Hoa La Huyên chẳng hạn, có thể đảm nhiệm chức vụ ở thành trì xa xôi, chỉ là khi vương quốc cần bọn họ thì phải lập tức trở về.
Hai hiệp hội này, tuy rằng bề ngoài không có bất kỳ xung đột nào, nhưng sự cao ngạo của hiệp hội luyện dược sư vẫn khiến cho hai bên luôn ngầm tranh cao thấp với nhau.
Nếu để cho luyện dược sư thủ tịch của cung đình biết được hiệp hội luyện dược sư cung đình lại có thêm một luyện dược sư tứ phẩm thì nhất định cũng sẽ tổ chức yến hội, đây cũng là lý do vì sao Hà Chân lại nói những lời này.
– Được rồi, giải tán đi, Hoa La Huyên ngươi nhất định phải trở về nhanh đó!
Hà Chân mỉm cười, sau đó rời khỏi phòng luyện chế để chuẩn bị yến hội.
– Chúc mừng chúc mừng.
Mấy vị đại sư còn lại cũng đều bước lên chúc mừng rồi rời đi.
Cất huy chương luyện dược sư tứ phẩm đi, Hoa La Huyên thu thập một chút, đang chuẩn bị đi tới hoàng cung thì đột nhiên có một tên chấp sự của hiệp hội luyện dược sư gọi lão lại.
– Hoa La Huyên, ngươi đi theo ta một chuyến.
Tên chấp sự này âm dương quái khí nhìn chòng chọc vào Hoa La Huyên, khoé miệng nhếch lên cười lạnh, sau lưng gã còn có vài tên hộ vệ của hiệp hội luyện dược sư.
– A, hoá ra là Hứa chấp sự, không biết Hứa chấp sự tìm Hoa mỗ có điều chi chỉ giáo?
Hoa La Huyên nhướng mày, nghi hoặc mở miệng hỏi.
Hứa chấp sự này tên là Hứa Kế, cũng giống với Hoa La Huyên, đều là luyện dược sư tam phẩm, chẳng qua là Hoa La Huyên đảm nhiệm hội trưởng hiệp hội luyện dược sư ở Lam Nguyệt thành, còn Hứa Kế thì ở lại hiệp hội luyện dược sư vương thành làm chấp sự của chấp pháp đường.
Ở Thiên Huyền đại lục, địa vị của luyện dược sư rất cao quý, thế lực bình thường căn bản không dám đắc tội và đuổi bắt, cho nên dẫn tới việc có không ít luyện dược sư ngang ngược càn rỡ, làm xằng làm bậy.
Còn chấp pháp đường chính là cơ cấu được hiệp hội luyện dược sư lập nên chuyên môn trừng trị những luyện dược sư phạm tội.
Đã từng có một tên luyện dược sư tà ác, vì luyện chế một loại đan dược nào đó mà hạ độc giết chết dân chúng trong một trấn nhỏ, sau này mọi chuyện bại lộ, bị tổng hội hiệp hội luyện dược sư mười ba nước liên minh giết chết tại chỗ, bêu đầu thị chúng.
Đương nhiên, muốn trừng phạt luyện dược sư thì cần trải qua trình tự vô cùng phức tạp, đầu tiên chính là bị chấp pháp đường đưa về điều tra.
– Ha ha, có điều chi chỉ giáo à? Ngươi đi theo ta một chuyến là sẽ biết.
Hứa Kế cười lạnh.
– Sao hả, chẳng lẽ ngươi muốn cãi lệnh của chấp pháp đường?
Hoa La Huyên đưa mắt nhìn tên Hứa Kế này, cũng không cãi lại.
– Đi thôi.
Mình và tên Hứa Kế này không có thù oán gì, lão cũng muốn xem rốt cuộc là tên Hứa Kế này đang âm mưu điều gì.
– Vương gia, chính là lão!
Hoa La Huyên vừa mới tới chấp pháp đường thì một tiếng quát lạnh trầm thấp liền vang lên, ngẩng đầu nhìn qua thì Hoa La Huyên lập tức hiểu ra mọi việc.
Bên trong chấp pháp đường có vài nam và một nữ, nam tử dẫn đầu trong đó khí vũ hiên ngang, nguy nga bá đạo, chính là Hoà Thân Vương Triệu Huân, Mông Nghị đứng sau gã đang nhìn mình với vẻ mặt lạnh lùng.
– Phụ thân.
Thiếu nữ kiêu ngạo Triệu Tinh kia cũng la lên một tiếng, miệng nhếch lên cười đầy dữ tợn.
Dấu tay trên mặt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Rõ ràng, với thực lực của phủ Hoà Thân Vương, tìm một ít đan dược tiêu trừ vết máu bầm đương nhiên không phải việc gì khó.
– Ta còn tưởng là ai, hoá ra là mấy người các ngươi sao?
Hoa La Huyên thản nhiên mở miệng.
– Hôm nay chính là ngươi đã khi nhục nữ nhi của Triệu Huân ở tửu lâu sao?
Triệu Huân bước tới một bước, uy áp cấp bậc thiên võ sư nháy mắt liền phóng ra từ trên người của gã, ánh mắt sắc bén, giống như lôi đình, ngữ khí lạnh như băng, khiến cho không khí bên trong chấp pháp đường nháy mắt liền trở nên ngưng trọng.
– Sao các hạ lại nói vậy?
Hoa La Huyên thản nhiên cười một tiếng:
– Hoa La Huyên ta đi ngay ngồi thẳng, khi nhục thì không tính, nhưng có thể xem như hành hiệp trượng nghĩa, trừ gian diệt ác.
– To gan.
Triệu Huân giận tím mặt, lời này của Hoa La Huyên chính là nói nữ nhi của gã chính là kẻ gian ác.
– Hoa La Huyên, thái độ của ngươi nên tôn kính một chút.
Hứa Kế cũng mở miệng lạnh lùng quát lên, mắt nheo lại như một con rắn độc.
– Ha ha ha.
Hoa La Huyên nhịn không được cười ha hả:
– Luyện dược sư chúng ta có địa vị cao thượng, một tên thân vương là cái thá gì? Đứng trước mặt ta vờ vịt còn muốn ta tôn kính? Còn nữa, Hứa Kế ngươi muốn làm tay sai của kẻ khác thì cứ làm, nhưng đừng có đánh đồng ta và ngươi.
– Ngươi…
Trong mắt Hứa Kế loé ra vẻ âm lãnh:
– Hoa La Huyên, ngươi ỷ vào thân phận luyện dược sư, ở bên ngoài làm xằng làm bậy, khi nhục người khác, bây giờ đứng ở chấp pháp đường còn không mau khai ra.
– Hay cho một câu khai ra, Hứa Kế, nếu muốn định tội ta, chỉ với một tên chấp sự như ngươi hình như còn chưa đủ đâu.
Ánh mắt của Hoa La Huyên trở nên lạnh lùng:
– Nếu như không còn chuyện gì thì cáo từ.
Hoa La Huyên nói xong thì muốn rời đi.
Nói thực, sau khi biết Hứa Kế gọi lão tới để làm gì thì lão đã chẳng còn hứng thú tiếp tục ngồi lại nữa rồi.
– Bá!
Thân hình Triệu Huân chợt động, đột nhiên cản lại trước mặt Hoa La Huyên.
Hoa La Huyên nheo mắt lại:
– Hoà Thân Vương đúng không, nơi này là hiệp hội luyện dược sư của ta, sao hả, lẽ nào ngươi muốn cản ta ở đây? Dám động thủ với một luyện dược sư ở hiệp hội luyện dược sư, Hoà Thân Vương, ngươi đã từng nghĩ tới hậu quả chưa?
Thanh âm của Hoa La Huyên không lớn, nhưng khí phách và cường thế ẩn chứa trong đó thì cũng khiến cho Triệu Huân cảm thấy khó chịu trong lòng, ánh mắt lạnh xuống.
Quay đầu lại nhìn về phía Hứa Kế, lại nghe Hứa Kế cười lạnh:
– Hoa La Huyên, ta và ngươi đều là luyện dược sư tam phẩm, ta đương nhiên không thể định tội của ngươi, nhưng ngươi làm xằng làm bậy, ta đã liên hợp với hai chấp sự khác, xin tiến hành điều tra đối với ngươi, cho nên, mặc kệ ngươi có chuyện gì, mấy ngày này đều phải ngoan ngoãn ở lại chấp pháp đường, kể lại tường tận chuyện của ngươi cho ta.
Gã vừa dứt lời thì gian phòng bên cạnh lập tức có hai tên luyện dược sư mặc áo chấp pháp đi ra, nhìn Hoa La Huyên với ánh mắt cao ngạo, vẻ mặt cao cao tại thượng rành rành ra đó.