Hôn Trộm 55 Lần – Chương 825: Nguy hiểm (3) f – Botruyen

Hôn Trộm 55 Lần - Chương 825: Nguy hiểm (3) f

Thời điểm Kiều An Hạ đi ngang qua bên cạnh mình, Kiều An Hảo gọi: “Chị?”

Bước chân Kiều An Hạ dừng lại, nhưng không có quay đầu nhìn Kiều An Hảo, đại
khái khoảng ba giây, một lần nữa bước đi, hướng về phía ngoài cửa đi ra.

Trong phòng ngăn phía sau, truyền đến tiếng chửi rủa không có hình tượng chút
nào và âm thanh đập cửa rầm rầm của Lâm Thi Ý.

“Chị!” Kiều An Hảo tiếp tục kêu Kiều An Hạ, cất bước đuổi theo, nhanh nhẹn bắt
lấy cánh tay của Kiều An Hạ: “Chị, vừa rồi cám ơn chị, nếu không nhờ chị, có
lẽ em…”

“Cô cám ơn tôi làm gì?” Kiều An Hạ không đợi Kiều An Hảo nói hết lời, đột
nhiên cắt đứt lời của cô, giọng điệu lạnh nhạt: “Vừa rồi tôi làm chuyện này,
là vì người đàn bà đê tiện kia nói năng lỗ mãng với tôi, không có quan hệ gì
tới cô!”

Kiều An Hạ nói xong, muốn rút cánh tay ra khỏi tay Kiều An Hảo, nhưng bị Kiều
An Hảo nắm chặt hơn, Kiều An Hạ sợ mình dùng sức quá mạnh, làm bị thương đến
Kiều An Hảo, đành phải lấy tay còn lại, gỡ từng ngón từng ngón tay Kiều An Hảo
ra.

Sức Kiều An Hảo không ngăn nổi Kiều An Hạ, thời điểm ngón tay cuối cùng bị cô
gỡ ra, nhịn không được lo lắng nói: “Chị, không phải bởi vì Lục Cẩn Niên mà tự
giận mình chứ?”

Khi Kiều An Hạ nghe những lời này, giống như là bị kích thích, sắc mặt liền
tái nhợt, ngay cả hơi thở trong ngực cũng phập phồng, cô nhắm mắt lại, hít sâu
một hơi, sau đó bỏ ngón tay của Kiều An Hảo ra, nhanh chóng kéo cửa phòng rửa
tay ra, xông ra ngoài với tốc độ cực nhanh.

Kiều An Hảo khom người nhặt di động lên, không hề nghĩ ngợi đuổi theo.

Lục Cẩn Niên ở trong phòng khách đợi Kiều An Hảo một hồi lâu, mà vẫn chưa thấy
cô trở lại, gọi điện thoại cho cô, thế nhưng phát hiện di động không thông, vì
thế có chút lo lắng đi đến toilet, kết quả vừa đi tới cửa phòng rửa tay, thì
thấy Kiều An Hạ từ bên trong vọt ra, bước chân anh ngừng lại, Kiều An Hạ đi
qua bên cạnh anh, sau đó chợt nghe tiếng Kiều An Hảo “Chị”, người cũng từ
trong phòng rửa tay chạy ra.

Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo không cẩn thận vấp ngã, theo bản năng vươn tay, ôm
eo cô, kéo vào trong ngực mình, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Kiều An Hảo không để ý tới Lục Cẩn Niên, chỉ há miệng kêu “Chị!”, nhưng Kiều
An Hạ giống như không nghe thấy, trực tiếp ấn thang máy, bước vào rời đi.

Cánh môi Kiều An Hảo run run, theo bản năng rũ mi mắt xuống, nỗi cô đơn trên
mặt không che lấp được lộ ra ngoài.

Tuy rằng Lục Cẩn Niên không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì trong phòng
rửa tay, nhưng cũng biết, Kiều An Hảo khổ sở bởi vì Kiều An Hạ, anh im lặng ôm
chặt cô, một bên nhẹ giọng dỗ cô, một bên mang cô trở về phòng.

Trải qua chuyện như vậy, tất nhiên Kiều An Hảo không có khẩu vị ăn cơm, Lục
Cẩn Niên kêu phục vụ vào tính tiền, dẫn Kiều An Hảo ra khỏi phòng, trong thang
máy chỉ có hai người bọn họ, Kiều An Hảo nhỏ giọng đem chuyện xảy ra trong
phòng rửa tay nói với anh.

Từ đầu đến cuối Lục Cẩn Niên không hề lên tiếng ngắt lời cô, lắng nghe rất cẩn
thận, thời điểm nói đến lúc cuối, Kiều An Hảo còn nhẹ giọng bổ sung một câu:
“An Hạ cũng vì em, mới ra tay đánh Lâm Thi Ý.”

Lục Cẩn Niên khẽ gật đầu, không lên tiếng, vươn tay mang theo vài phần yêu
thương và sủng nịch, vuốt mái tóc dài của cô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.